Truyện tình yêu - Chuyện tình của chàng Luôn Luôn Rảnh và nàng Đột Nhiên Bận
Lượt xem : |
iến sử dụng thuốc không theo toa của bác sĩ, không phải tự tử vì tình.
Linh hồn thở dài khi nghe thánh Pierre nói vậy. Linh hồn nói khẽ:
- Nhưng họ bảo tôi tự tử vì tình cũng có cái lý của họ. Tôi không chịu nỗi nữa, cho mà không nhận cũng là một hạnh phúc, đó chỉ là cái lý thuyết đẹp đẽ của mấy ông nhà văn...
Thánh Pierre sờ cằm rồi cười:
- Đúng làm gì có chuyện đó. Tình yêu là phải đến từ hai phía, mỗi bên phải bỏ ra một ít để mà đắp xây lên, vậy mới bền vững được.
Linh hồn quay sang nhìn Thánh Pierre, rồi hỏi:
- Vậy bây giờ số phận tôi sao?
- Cậu á hả, cậu là kẻ ngốc chứ không phải người tốt, nên cậu sẽ không được vào thiên đàng.
Linh hồn đang ủ dột, nhưng tự nhiên bị gọi là kẻ ngốc cũng tỏ ra phật ý.
- Ngốc gì chứ?
- Không ngốc sao cậu trai trẻ? Cậu dùng thuốc không đúng cách là cái ngốc thứ nhất, cậu yêu không đúng cách là cái ngốc thứ hai.
- Yêu không đúng cách? - Miệng Linh hồn mở ra thành hình chữ o-
Thánh Pierre đứng dậy trở lại bậc cửa, đúng với vị trí thường khi của mình rồi nói:
- Cậu yêu sai be bét, trong tình yêu không có và không nên có sự đơn phương hy sinh. Đơn phương hy sinh là sẽ lặng thầm đau khổ, và cuối cùng chỉ dẫn đến đỗ vỡ thôi. Lẽ ra cậu nên chia sẻ sớm hơn với cô ấy, để hai người ngồi xuống với nhau, nói chuyện với nhau, thì dừng lại hay tiếp tục cũng là một kết cục tốt hơn thế này...
Linh hồn gãi đầu:
- Đã có lần tôi định nói với cô ấy, nhưng rồi khi tôi chuẩn bị nói thì cô ấy... đột nhiên bận... - Rồi linh hồn chép miệng - giá mà quay lại được lúc đó, tôi giữ cô ấy lại và nói rõ cảm xúc của tôi..
Thánh Pierre trừng mắt xua tay:
- Ê, cậu lại ngốc nữa rồi, những cú nhoài người về quá khứ theo cái kiểu "giá như" chỉ có làm sai lầm nối tiếp sai lầm thôi, chàng trai à! Đây nè, tôi cho cậu đọc một cuốn truyện mới ra lò của một tên viết truyện chẳng ra đâu vào đâu, nhưng riêng truyện "thụy khúc Tháng 2" của hắn thì có vẻ hợp với những gì cậu cần lúc này. Không có điều gì xảy ra trong cuộc đời cậu mà không có nguyên do cả, quan trong nhất là khi mọi thứ đã qua đi, điều gì còn đọng lại mà thôi!
Linh hồn cầm quyển sách trên tay rồi nheo mắt hỏi:
- Vậy bây giờ tôi đi đâu và làm gì?
- Thay vì luyến tiếc và muốn sửa sai những điều đã xảy ra, thì thôi, hãy tiến tới những điều mới, cậu còn những cuộc sống khác đang chờ. Tôi sẽ ký giấy chuyển cậu qua chỗ Mạnh bà, cho cậu uống Trà Lú để quên câu chuyện đáng buồn này đi và sống một cuộc sống mới...ở kiếp sau..
Linh hồn há hốc miệng:
- Lại bị chuyển đi nữa hả?
Thánh Pierre cười xòa:
- cậu đừng có đánh đồng tôi với mấy cái người đã chuyển cậu lòng vòng, tôi làm đúng trình tự đó.
- Dù sao cũng cám ơn ông, Thánh Pierre, tôi đã hiểu ra vài điều...
Nói rồi Linh hồn nhắm mắt sẵn sàng cho một cuộc rong rủi khác thì đột nhiên có người la lên:
- Khoan đã!
Thánh Piere quay lại nhìn. Linh hồn cũng mở mắt ra. Người vừa tri hô là một người đội mũ tai bèo,khoác áo gió màu xám tro, mắt đeo kiếng cận.
- Tôi là Ghi Chép, Chủ biên của cuốn sách Ghi-nét, tôi muốn anh ký vào cuốn sách của tôi, với kỷ lục mà anh vừa xác lập: linh hồn đi qua nhiều cơ quan thần linh nhất và gặp gỡ nhiều vị thần nhất sau khi chết...
Linh hồn méo miệng, không biết khóc hay cười. Linh hồn thầm nghĩ, có lẽ vì mình là Luôn Luôn Rảnh, nên đến lúc chết rồi mà cũng bị tiêu tốn nhiều thời gian đến vậy.
Thuy Phien
QUAY LẠILinh hồn thở dài khi nghe thánh Pierre nói vậy. Linh hồn nói khẽ:
- Nhưng họ bảo tôi tự tử vì tình cũng có cái lý của họ. Tôi không chịu nỗi nữa, cho mà không nhận cũng là một hạnh phúc, đó chỉ là cái lý thuyết đẹp đẽ của mấy ông nhà văn...
Thánh Pierre sờ cằm rồi cười:
- Đúng làm gì có chuyện đó. Tình yêu là phải đến từ hai phía, mỗi bên phải bỏ ra một ít để mà đắp xây lên, vậy mới bền vững được.
Linh hồn quay sang nhìn Thánh Pierre, rồi hỏi:
- Vậy bây giờ số phận tôi sao?
- Cậu á hả, cậu là kẻ ngốc chứ không phải người tốt, nên cậu sẽ không được vào thiên đàng.
Linh hồn đang ủ dột, nhưng tự nhiên bị gọi là kẻ ngốc cũng tỏ ra phật ý.
- Ngốc gì chứ?
- Không ngốc sao cậu trai trẻ? Cậu dùng thuốc không đúng cách là cái ngốc thứ nhất, cậu yêu không đúng cách là cái ngốc thứ hai.
- Yêu không đúng cách? - Miệng Linh hồn mở ra thành hình chữ o-
Thánh Pierre đứng dậy trở lại bậc cửa, đúng với vị trí thường khi của mình rồi nói:
- Cậu yêu sai be bét, trong tình yêu không có và không nên có sự đơn phương hy sinh. Đơn phương hy sinh là sẽ lặng thầm đau khổ, và cuối cùng chỉ dẫn đến đỗ vỡ thôi. Lẽ ra cậu nên chia sẻ sớm hơn với cô ấy, để hai người ngồi xuống với nhau, nói chuyện với nhau, thì dừng lại hay tiếp tục cũng là một kết cục tốt hơn thế này...
Linh hồn gãi đầu:
- Đã có lần tôi định nói với cô ấy, nhưng rồi khi tôi chuẩn bị nói thì cô ấy... đột nhiên bận... - Rồi linh hồn chép miệng - giá mà quay lại được lúc đó, tôi giữ cô ấy lại và nói rõ cảm xúc của tôi..
Thánh Pierre trừng mắt xua tay:
- Ê, cậu lại ngốc nữa rồi, những cú nhoài người về quá khứ theo cái kiểu "giá như" chỉ có làm sai lầm nối tiếp sai lầm thôi, chàng trai à! Đây nè, tôi cho cậu đọc một cuốn truyện mới ra lò của một tên viết truyện chẳng ra đâu vào đâu, nhưng riêng truyện "thụy khúc Tháng 2" của hắn thì có vẻ hợp với những gì cậu cần lúc này. Không có điều gì xảy ra trong cuộc đời cậu mà không có nguyên do cả, quan trong nhất là khi mọi thứ đã qua đi, điều gì còn đọng lại mà thôi!
Linh hồn cầm quyển sách trên tay rồi nheo mắt hỏi:
- Vậy bây giờ tôi đi đâu và làm gì?
- Thay vì luyến tiếc và muốn sửa sai những điều đã xảy ra, thì thôi, hãy tiến tới những điều mới, cậu còn những cuộc sống khác đang chờ. Tôi sẽ ký giấy chuyển cậu qua chỗ Mạnh bà, cho cậu uống Trà Lú để quên câu chuyện đáng buồn này đi và sống một cuộc sống mới...ở kiếp sau..
Linh hồn há hốc miệng:
- Lại bị chuyển đi nữa hả?
Thánh Pierre cười xòa:
- cậu đừng có đánh đồng tôi với mấy cái người đã chuyển cậu lòng vòng, tôi làm đúng trình tự đó.
- Dù sao cũng cám ơn ông, Thánh Pierre, tôi đã hiểu ra vài điều...
Nói rồi Linh hồn nhắm mắt sẵn sàng cho một cuộc rong rủi khác thì đột nhiên có người la lên:
- Khoan đã!
Thánh Piere quay lại nhìn. Linh hồn cũng mở mắt ra. Người vừa tri hô là một người đội mũ tai bèo,khoác áo gió màu xám tro, mắt đeo kiếng cận.
- Tôi là Ghi Chép, Chủ biên của cuốn sách Ghi-nét, tôi muốn anh ký vào cuốn sách của tôi, với kỷ lục mà anh vừa xác lập: linh hồn đi qua nhiều cơ quan thần linh nhất và gặp gỡ nhiều vị thần nhất sau khi chết...
Linh hồn méo miệng, không biết khóc hay cười. Linh hồn thầm nghĩ, có lẽ vì mình là Luôn Luôn Rảnh, nên đến lúc chết rồi mà cũng bị tiêu tốn nhiều thời gian đến vậy.
Thuy Phien
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu464/4518