XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Chồng Xấu Đến Quấy Rối-full

Lượt xem :
ộc nhìn cô chằm chằm, "Người phụ nữ chết tiệt, cô lại dám đánh tôi?" Đang nói, hắn vung tay lên đánh về phía mặt của Hà Văn Tĩnh, nhưng khi tay của hắn vung đến một nửa, cánh tay đột nhiên bị một lực mạnh mẽ ngăn lại.

Quay đầu lại, hắn nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi vóc dáng cao lớn, tuấn mỹ mê người chẳng biết lúc nào đã đứng phía sau mình. Đối phương lạnh lùng nhìn hắn, khí thế bức người, khiến cho người khác sợ hãi.

"Tốt nhất không nên nói với tôi, anh đang chuẩn bị đánh người phụ nữ này." Âm thanh Sở Dực Nghiêu lạnh lẽo vô tình vang lên, giọng nói này không chỉ làm Trương Tử Duy run sợ giật mình, ngay cả Hà Văn Tĩnh cũng bị bộ dạng cùng khuôn mặt anh dọa sợ, nuốt nước miếng một cái.

"Anh. . . . . . Anh là ai?" Cổ tay đã bị giữ chặt, Trương Tử Duy lấy can đảm lớn tiếng chất vấn.

"Anh không có tư cách biết tôi là ai." Sở Dực Nghiêu vung một quyền nặng nề, vô tình vào cằm Trương Tử Duy, "Tôi chỉ muốn cho anh biết một người đàn ông muốn động thủ đánh phụ nữ, kết quả chính là bộ dáng hiện tại này của anh."

"Mẹ nó! Mày lại dám đánh ông đây? Khốn kiếp, hôm nay ông liều mạng với mày. . . . . ." Trương Tử Duy bị đánh đau, giống như người điên đánh về phía Sở Dực Nghiêu, hai đấng mày râu ở bên trong đại sảnh khách sạn động thủ đánh nhau.

"Tao đánh người phụ nữ của tao, cùng tên khốn kiếp mày không có bất cứ quan hệ gì?"

"Người phụ nữ của mày?" Nghe đến đó, Sở Dực Nghiêu đột nhiên bắt đầu tức giận.

"Không sai!" Trương Tử Duy đấm ra một quyền, tuy nhiên nó bị đối phương linh xảo tránh được, "Người phụ nữ này tên là Hà Văn Tĩnh, là người đã bị tao vứt bỏ hồi đó. . . . . ."

"Bịch!" Tiếng nói của hắn vừa dứt, Sở Dực Nghiêu lần nữa vung một quyền nặng nề đánh tới khóe mắt hắn , "Mày nói lại lần nữa."

"Không nên đánh, tôi xin hai người không cần đánh nữa. . . . . ." Hà Văn Tĩnh không ngờ chuyện sẽ phát triển đến mức này.

"Hà Văn Tĩnh, cô nói cho tên khốn kiếp này biết trước kia tôi có phải bạn trai của cô hay không. . . . . ."

"Trương Tử Duy, anh bị bệnh thần kinh à, nếu như anh không muốn tự rước lấy nhục thì lập tức cút ngay cho tôi."

"Mẹ nó! Mày là ai, lại dám bảo ông cút. . . . . ."

"Ông trời a! Đã xảy ra chuyện gì?" Bên này đang hỗn loạn, một âm thanh mềm mại đột nhiên xuất hiện, chỉ thấy một người phụ nữ xinh đẹp vóc dáng cao gầy vội vàng chạy tới từ nơi không xa.

"A! Tử Duy, anh bị thương? Dực Nghiêu, làm sao anh lại ở đây?"

"Ny Á. . . . . ." Trương Tử Duy bị đánh đến thê thảm vội vàng trốn sau lưng Lạc Ny Á, "Những người vệ sĩ kia của em đâu rồi, mau để cho bọn họ tới đây giúp một tay, cái tên chết tiệt này lại dám đánh ông, hôm nay ông nhất định phải làm cho mày phải trả giá."

Hà Văn Tĩnh không dám tin tưởng nhìn Trương Tử Duy một chút, lại nhìn Lạc Ny Á một chút, "Hai người . . . . . ."

"Dực Nghiêu, thật là khéo, không ngờ lại có thể gặp được anh ở chỗ này . . . . . ." Lạc Ny Á hoàn toàn không đi để ý tới Trương Tử Duy đang kiêu căng cùng hiện trường mới vừa đánh nhau xong. Cô ta rất thân mật kéo cánh tay Sở Dực Nghiêu, "Dực Nghiêu, lát nữa hai người có thể cùng đi uống một ly không?"

"Thật xin lỗi, tôi không có thời gian." Sở Dực Nghiêu rất không khách khí hất tay của cô ta ra khỏi cánh tay mình. Người phụ nữ này có bệnh sao? Trong trường hợp này còn có tâm tình đi uống một ly, đúng là gặp quỷ.

"Người đàn ông này là bạn trai cô?" Anh vô cùng tức giận trừng mắt về phía Trương Tử Duy. Không hiểu cảm xúc mới vừa dâng lên trong cơ thể mình kia... Tức giận rốt cuộc do đâu mà đến?

"Không phải đâu, em và anh ta chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi, trên thực tế, em cùng Tử Duy không có chút quen thuộc nào. Anh biết mà, trong lòng em anh luôn là người quan trọng nhất. . . . . ." Thấy bộ dạng nũng nịu này, trên người Hà Văn Tĩnh không nhịn được nổi da gà, nhất là thấy đôi tay kia của cô ta cố gắng bám lấy cánh tay Sở Dực Nghiêu thì càng hận không thể cầm dao chém đứt cánh tay hai người.

"Đáng tiếc người phụ nữ quan trọng nhất trong lòng không phải cô." Sở Dực Nghiêu một tay ôm lấy Hà Văn Tĩnh vào trong lòng mình, "Bà xã, chúng ta nên trở về phòng thôi." Nói xong, anh ngang ngược ôm bả vai cô xoay người đi tới thang máy, lúc đi ngang qua bên cạnh Trương Tử Duy còn cố ý ngừng một chút, "Nếu còn để cho tao nhìn thấy mày có gan tới quấy rầy người phụ nữ của tao, tao sẽ vui lòng cho mày thể nghiệm một chút, kết quả của việc trêu chọc tao kinh khủng như thế nào."

Hà Văn Tĩnh được anh ôm ở trong ngực cẩn thận từng li từng tí, nhìn nửa mặt bên tuấn mỹ của Sở Dực Nghiêu, lần đầu tiên trong đời, cô thế nhưng sinh ra một loại cảm giác thật an toàn.

Người đàn ông này so với cô còn nhỏ tuổi hơn, nhưng hết lần này đến lần khác lại dùng loại phương thức bá đạo này tới bảo vệ cô. Trái tim không có nguyên tắc đập mạnh. Trời ạ! Cô bị làm sao vậy?

Mà Lạc Ny Á bị bỏ rơi tại chỗ căm hận nhìn chằm chằm bóng lưng ôm nhau rời đi của họ, trong mắt tất cả đều là ghen tỵ.

"Ny Ny, cái tên chết tiệt kia rốt cuộc là ai?" Trương Tử Duy bộ mặt tím bầm không nhịn được hỏi thăm.

"Anh ấy là người thừa kế tương lai của tập đoàn Sở thị - Sở Dực Nghiêu!"

"Cái gì? Em nói hắn chính là Sở Dực Nghiêu của tập đoàn Sở thị đó sao?" Trương Tử Duy có chút khó tin há hốc mồm, "Như vậy Hà Văn Tĩnh đó. . . . . ."

"Chính là bà xã anh ấy mới cưới vào cửa trước đây không lâu." Lạc Ny Á phẫn hận trả lời.

"Ông trời! Tại sao có thể như vậy?Người phụ nữ kia vậy mà lại gả vào nhà giàu có?"

"Người đàn ông kia rốt cuộc là ai?" Mới vừa bước vào trong 'phòng cho tổng thống', Sở Dực Nghiêu cuối cùng cũng không nhịn được bộc phát ra, khi anh chính tai nghe được người đàn ông khác dùng cái loại giọng điệu quen thuộc đó gọi tên Hà Văn Tĩnh, anh cảm giác mình giống như bị kích thích mãnh liệt.

Đây không phải là ghen tỵ! (Edit bởi Diễn đàn Lê Quý Đôn). Anh thề loại tâm tình này tuyệt đối không phải là ghen tỵ! Anh cũng chỉ là không dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ này trong lúc đang cùng anh thực hiện hiệp nghị hôn nhân, lại vẫn dính dáng đến người đàn ông khác.

Hà Văn Tĩnh ngơ ngác ngồi ở trên giường lớn từ đầu tới đuôi vẫn cúi đầu, cô vạn lần không ngờ tới cô lại gặp phải Trương Tử Duy, cô và người đàn ông kia đã từng chung sống ròng rã hai năm, nói một chút tình cảm cũng không có là giả.

Nhưng làm cho cô thất vọng là, Trương Tử Duy năm đó chẳng những rời cô đi, sau khi gặp lại còn dùng lời nói ác độc như vậy để châm chọc cô.

"Hà Văn Tĩnh. . . . . ." Âm thanh Sở Dực Nghiêu truyền tới bên tai, anh không nhịn được hỏi "Cô không có gì muốn giải thích với tôi sao?"

"Thật xin lỗi!" Cô từ đầu tới cuối chỉ cúi đầu, "Mới vừa làm tăng thêm phiền toái cho anh rồi." Không khí bên trong phòng chút trầm mặc, Sở Dực Nghiêu nhìn chằm chằm đỉnh đầu cô một lúc lâu, cuối cùng anh tức giận đằng đằng xoay người đi tới một phòng ngủ khác.

"Anh biết rồi đó, ba mẹ tôi mất sớm. . . . . ." Đúng lúc này, Hà Văn Tĩnh đột nhiên lên tiếng, cũng kịp thời lưu lại bước chân của anh, "Mặc dù sau đó bà ngoại nhận nuôi tôi, nhưng lúc tôi mười hai tuổi bà ngoại đã qua đời, cho nên có một thời gian tôi bị đưa vào cô nhi viện. . . . . ."

"Trước khi mười bốn tuổi tôi vẫn luôn ở trong cô nhi viện. Nhưng viện trưởng của cô nhi viện chỗ tôi ở kia, sau lưng lại buôn bán nội tạng người và buôn bán các cô gái trẻ tuổi. Một đêm khi tôi mười bốn tuổi, một cô gái trong cô nhi viện phát hiện âm mưu của viện trưởng nên nói cho chúng tôi biết. Vì vậy chúng tôi thả một cây đuốc, phóng hỏa nhà viện trưởng của cô nhi viện và tên kế toán xấu xa đã cấu kết với viện trưởng. . . . . ."

"Cô nói cái gì?" Sở Dực Nghiêu xoay người, không thể tưởng tượng nổi nhìn cô chằm chằm, hoàn toàn bị lời nói của cô làm cho rung động. Anh không phải là đại thiếu gia sống an nhàn sung sướng gì, nhưng anh vẫn không ngờ trên thế giới sẽ có địa phương đen tối đến như vậy.

Hà Văn Tĩnh nhìn chằm chằm mũi chân của mình, ánh mắt mờ mịt tiếp tục nói: "Sau trận hoả hoạn kia, trải qua thăm dò, cảnh sát nhận định là chúng tôi phóng hỏa, đem tất cả những đứa trẻ tương đối lớn như chúng tôi nhốt vào trại cải tạo. Những người cảnh sát đó không đi bắt bọn phạm tội buôn bán nội tạng người cùng buôn bán phụ nữ trẻ con phạm tội, lại đến trừng phạt chúng tôi - những đứa trẻ mồ côi không chỗ nương tựa chỉ cầu mong được sống sót."

"Tôi ở trong trại cải tạo bốn năm. Vào một ngày tôi tròn mười tám tuổi kia, tôi rốt cuộc được thả ra, nhưng tôi không có trình độ học vấn, không tìm được công việc tốt, vì sinh tồn, chỉ có thể đi làm trong quán rượu, là ở chỗ đó. . . . . . Tôi biết Trương Tử Duy." Nói tới chỗ này, nét mặt của cô hiện lên tia khổ sở, "Khi đó, tôi nóng lòng tìm được một người có thể để cho tôi dựa vào, tôi cũng cần một bả vai cho tôi dựa vào, mà hắn lại rất biết dỗ người. . . . . ."

Cô nhún vai một cái, "Chúng tôi cứ như vậy yêu nhau, hai người ở chung một chỗ chung đụng hai năm, nhưng hắn không chịu cùng tôi kết hôn, hắn chỉ muốn cùng tôi lên giường, nhưng mà mỗi lần hắn nói lên yêu cầu muốn tôi lên giường tôi đều không đồng ý, bởi vì tôi biết, nếu như mà tôi đồng ý với hắn, hắn lại không chịu lấy tôi, tương lai của tôi lại càng không có hy vọng."

"Đại khái là là bởi vì nguyên nhân này mà hắn mới đem tôi trở thành khiêu chiến trong đời sống tình cảm của hắn, trong hai năm chung sống không bỏ rơi tôi, nhưng sau lần đầu tiên tôi cho ba ruột Thụy Khải đó, hắn liền quyết tuyệt nói chia tay với tôi, còn cẩu huyết mắng tôi xối xả."

Sở Dực Nghiêu từ từ đi tới trước mặt cô, "Nói như vậy, cô rất thích ba ruột Thụy Khải hả ?"

Cô tự giễu nở vài nụ cười, ngước mắt châm chọc mà nhìn anh, "Anh có yêu một không biết tên họ không biết gia thế không biết lai lịch hay không?" Vấn đề của cô làm Sở Dực Nghiêu nhướng lông mày.

"Tôi cùng ba Thụy Khải là trong lúc vô tình xảy ra tình một đêm." Sau khi cô nói đến đây, nét mặt Sở Dực Nghiêu đột nhiên trở nên phức tạp, tại sao khi cô nói ra những lời này lại làm đáy lòng của anh sinh ra một loại cảm giác rất kỳ quái?

Tình một đêm? Trí nhớ năm mười tám tuổi ấy lại một lần nữa tràn vào tâm trí, cảm giác của anh. . . . . . Anh và cô, giống như có chút liên quan đến nhau.

"Chẳng qua tôi phải cám ơn người đàn ông cùng tôi xảy ra tình một đêm đó, mặc kệ nói thế nào, anh ta để cho tôi có Thụy Khải, hơn nữa nếu như không phải có sự xuất hiện của anh ta, tôi có thể đã hồ đồ cùng cái tên Trương Tử Duy đó phát sinh chuyện không dám tưởng tượng, nếu như mà chồng tôi thật sự là cái tên Trương Tử Duy đó, như vậy cuộc đời của tôi có phải càng thêm trở nên xám xịt hay không." Cô từ từ ngẩng đầu lên, "Dục Nghiêu, cám ơn anh mới vừa giúp tôi giải vây."

Cô gọi một tiếng Dực Nghiêu, làm tim anh lần nữa bắt đầu cháy rừng rực, anh thà bị người phụ nữ này quát mắng, hướng về phía anh kêu gọi quát mắng, cũng không cách nào tiếp nhận cô đột nhiên dịu dàng.

Lúng túng cong môi cười cười, "Không có gì, một cái nhấc tay thôi mà . . . . . ."

"Nếu như bây giờ anh nghĩ muốn cùng Lạc Ny Á kết hôn, tôi nguyện ý, tôi cũng có thể đem năm trăm vạn này trả lại cho anh, nhưng là. . . . . . Tôi
<<1 ... 1112131415 ... 19>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT267/5235