XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Kẻ Gian Tuyệt Đối Phải Cáo Trạng Trước-full

Lượt xem :
, ai......

“Thân thể không thoải mái?” Sắc mặt của cô có chút tái nhợt, lớn như vậy, cư nhiên còn không chiếu cố chính mình.

“Không có.” Cô lắc đầu, chuông điện thoại di động hợp thời vang lên, nếu là lúc trước, cô sẽ vui mừng mà tiếp; nhưng hiện tại...... Cô như rơi theo tiếng chuông, xấu hổ làm cho Khúc quản lí cười. “Khúc quản lí, anh còn có việc?” Cẩn thận khách khí hỏi.

“Em còn nợ tôi một bữa cơm.”

“Tôi nợ anh một bữa cơm?” Cô ngốc o o lặp lại, “Không có nha?” Cô hoàn toàn không có ấn tượng.

“Lần mưa bão trước, tôi đưa em trở về, em nói muốn mời tôi ăn cơm.” Anh tuyên bố vững vàng.

Anh ta tưởng thật? Cô trừng lớn mắt, cảm thấy không thể tin.

Ông trời —— đó là lời nói xã giao, anh nghe thực không hiểu sao?

“Được rồi!” Nếu đã là lời của mình nói, cô công nhận.

“Khúc quản lí, mau đi ăn!” Còn đem trứng mặn cho anh, xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ.

“Em bình thường buổi trưa đều đến nơi đây dùng cơm?” Anh biết rõ rất nhiều nữ đồng nghiệp đều lựa chọn đến quán cà phê ăn cơm, thuận tiện mà hưởng khí lạnh.

“Đúng a! Ông chủ nhà hàng này rất thân thiết, tay nghề không tồi.” Trọng điểm là ra cơm tốc độ cũng rất nhanh, cô không cần cùng anh ta mắt to trừng đôi mắt nhỏ.

Cô còn đặc biệt chọn lấy vị trí thuận tiện mà xem TV, nếu như không trò chuyện, còn có thể xem TV cho thời gian trôi qua mau.

“Sao em ăn ít vậy?” Anh nhìn cô chỉ duy trì mặt ở chén nhỏ, anh ăn một, hai cái sẽ xong.

“Bởi vì trời nóng nực, cho nên tôi ăn tương đối ít.” Cô không dám nhìn thẳng anh, đơn giản ra vẻ chăm chú nhìn tiết mục trên ti vi.

“Em không được tự nhiên?” Anh vạch chuyện thực rõ ràng.

“Không có...... Không có a! Vì cái gì mà nói như vậy?” Cô đang ăn, liếc mắt nhìn anh, tầm mắt lại kéo về trên TV.

“Hôm nay rất yên tĩnh.” Liếc một tiết mục trên ti vi, kênh phim hoạt hoạ, loại tiết mục này chuyên dành cho đứa nhỏ ở tuổi đi học xem, cô cũng nhìn chăm chú như vậy, lại không biết tâm tư của cô làm cho người ta vừa thấy liền hiểu ngay.

“Có...... Có sao?” Cô nắm chặt chiếc đũa không nói một câu.

“Là vì chuyện ngày hôm qua?”

Không tình nguyện đem ánh mắt đặt ở trên người anh, trầm mặc gần một phút, cô đơn giản nói, “Khúc quản lí, chuyện ngày hôm qua, anh quên đi a!”

“Em là chỉ bị vị học trưởng kia cự tuyệt, hay là chuyện lớn mật mà hướng tôi cầu ái?” Ngữ khí của anh mây trôi nước chảy.

“Đều có.” Cô bỗng dưng đỏ mặt, anh không nên nói rõ ràng như vậy chứ?

“Vì cái gì?” Anh dù bận vẫn ung dung thưởng thức khuôn mặt cô trướng đến đỏ bừng, cô so với trong tưởng tượng thẹn thùng hơn nhiều.

“Khúc quản lí có thể nói rõ ràng một chút? Cái gì vì cái gì?” Tức giận, anh nói chuyện thì không thể nói rõ ràng một lần sao?

Như vậy mệt chết đi a!

“Muốn tôi quên cái gì? Mọi việc không tệ, lần đầu tiên có người bị đá sau liền trực tiếp hướng tôi thông báo.” Trên mặt của anh nhàn nhạt mỉa mai.

“Anh..... Anh anh......” Tay cô chỉ vào cái mũi của anh, cũng đã quên muốn dùng danh xưng cung kính “Khúc quản lí”, “Anh” đã lâu, lại không biết nên nói như thế nào.

“Ăn nhanh lên, kẻo đồ ăn nguội.” Anh kéo tay của cô xuống.

Vì cái gì mà lời của anh luôn chói tai như vậy? Cô phẫn hận bất bình cắn mỳ, anh ta nhất định là đang chê cười cô, trời biết cô thất tình đã rất đáng thương, còn phải thừa nhận loại đột nhiên xuất hiện thoáng qua này.

Cũng không để cho anh bắt được nhược điểm của cô!

“Khúc quản lí, Tất tiểu thư, các người cùng một chỗ dùng cơm nha?” Một đám đồng nghiệp bộ nghiệp vụ đi vào tiệm mì, kinh ngạc nhìn hai người ngồi cùng bàn dùng cơm.

“Đúng nha!” Xong rồi! Bát Quái lão Ngô, cô cho rằng bản thân của cô đã té đáy cốc rồi, không nghĩ tới còn có thể thảm hơn.

Nhìn ánh mắt lão Ngô mập mờ dò xét, nhất định là hiểu lầm quan hệ của cô cùng Khúc quản lí.

Cô chết chắc rồi!

“Vậy các người từ từ ăn, không phiền các người nữa.” Bát Quái lão Ngô rất phối hợp tâm tình của cô, trầm thấp cười trộm, ngồi vào một bàn khác.

“Khúc quản lí, anh muốn hay không làm sáng tỏ?” Cô hạ giọng hỏi.

Anh nghiêng đầu, chằm chằm vào khuôn mặt lo lắng của cô.

“Bọn họ giống như hiểu lầm quan hệ của tôi và anh.” Cô vuốt đầu, cảm giác đầu ẩn ẩn đau.

“Thanh giả tự thanh.” Anh nói như không có gì quan trọng.

Thanh giả tự thanh —— cái đầu anh!

Trước khi tan việc mười phút, Tất Ngọc Nhi giận dữ thu thập, vừa sửa sang lại tư liệu, trong lòng không ngừng tức giận mắng.

“Chị Tất, chị thật sự cùng Khúc quản lí kết giao a?” Cô bé thực tập như bình thường nói chuyện phiếm đồng dạng hỏi.

“Không có!” Cô giận dữ phản bác, phát giác âm điệu quá lớn, hít khí, sau khi tâm tình bình phục mới nói: “Tất cả mọi người hiểu lầm, tôi cùng khúc quản lí chỉ là đồng nghiệp mà trong lúc đó là cùng tới.”

“Thật sự không có?” Cô bé thực tập trên mặt nồng đậm mất mát, tình cảm văn phòng lưu luyến từ trước đến nay là cô quan tâm nhất. “Khúc quản lí rất suất, chị không lo lắng sao?” Rất bát quái hỏi.

“Không lo lắng.” Không chút nghĩ ngợi phủ quyết.

Bằng cá tính của anh, dù cho có hời hợt đều không giúp.

Cô bé thực tập thất vọng ồ một tiếng, trông thấy nội tuyến vang lên, tiếp điện nói đáp lại vài câu sau, đồng tử lập tức tản mát ra ánh sáng lấp lánh. “Chị Tất, Khúc quản lí bảo chị đến phòng quản lý, anh ấy có chuyện tìm chị.”

Hì hì —— tại phòng quản lý, cô nam quả nữ, nếu là Khúc quản lí nhất thời động tình, nhịn không được đối chị Tất làm ra chuyện tà ác gì...... Cô bé thực tập bưng lấy mặt, hai gò má đỏ bừng.

“Tìm chị?” Anh là ngại cuộc sống của cô không đủ đặc sắc, cố gắng thêm mấy nét bút hơn nữa sao.

“Chị Tất, cố gắng lên!” Tiểu muội thực tập nắm tay của cô, rất chân thành nói.

Tuy nhiên Khúc quản lí lãnh đạm ít nói, nhưng dầu gì cũng là thanh niên tài tuấn, đáng tiếc cô tuổi quá nhỏ, hơn nữa lại cực kỳ sợ ở chung cùng Khúc quản lí, bằng không cô cũng sẽ nắm chắc cơ hội.

“Chị sẽ làm việc thật tốt, nơi này trước hết làm phiền em, chị lập tức trở về.” Cô bé thực tập là thiếu nữ mộng ảo ánh mắt đâm vào bọn ta mở mắt không ra.

“Chị Tất!” Cô bé thực tập vội vàng gọi cô lại.

“Còn có chuyện gì?” Cô mỉm cười lại mỉm cười.

“Không có...... Không có việc gì.” Cô bé thực tập vốn muốn yêu cầu cô, sau khi trở về đem chuyện phát sinh ở phòng quản lý nói cho cô biết, nhưng lại cảm thấy không ổn, liền đem toàn bộ lời nói nuốt trở lại trong bụng.

“Chị đi.” Tất Ngọc Nhi nhìn thời gian một chút, chỉ còn mười phút là tan ca, đoàn người công tác đều như nhau chào nhau một câu, rồi cô hít sâu một hơi, chuẩn bị lên chiến trường.

Đẩy ra cửa chính của văn phòng, khuôn mặt tươi cười, cô chuẩn bị giết nguyên một đám địch ——

Quả nhiên, chưa tới vài bước, địch doanh dẫn đầu bắn tên.

“Tất tiểu thư, nghe nói cô cùng Khúc quản lí đang kết giao?” Đồng nghiệp giáp hỏi chủ đề bát quái hôm nay sốt dẻo nhất.

“Mọi người hiểu lầm, chúng tôi chỉ là đồng nghiệp.” Chuyên nghiệp tươi cười, giọng điệu vô cùng chính xác.

“A ——” đồng nghiệp giáp a dài, trong mắt tràn đầy hoài nghi, “Tôi và cô cũng là đồng nghiệp, nhưng cô sẽ không cùng tôi ăn cơm với nhau.” Anh cũng muốn cùng nữ đồng nghiệp hẹn ăn cơm trưa.

“Cùng nhau ăn cơm? Tốt, tốt! Trưa mai, mọi người giới thiệu một chỗ cùng ăn bữa cơm.” Cô vô cùng tránh nặng tìm nhẹ.

“Ngày hôm qua là cô hẹn Khúc quản lí?” Đồng nghiệp ất chen vào nói.

“Cũng không ai hẹn ai, vừa vặn hai người rảnh, tôi có vấn đề về công tác muốn thỉnh giáo Khúc quản lí, cũng rất tự nhiên mà dùng cơm cùng một chỗ.”

“Tôi cũng có vấn đề công tác muốn thỉnh giáo cô.” Đồng nghiệp giáp chưa từ bỏ ý định muốn tìm cơ hội cùng cô hẹn hò.

“Cho nên ngày mai mọi người cùng một chỗ ăn bữa cơm, có vấn đề gì cũng có thể thảo luận.” Cô đối với mọi người nói, biểu lộ hoà nhã, như là không có bị lời đồn đãi chuyện nhảm ảnh hưởng đến nửa phần tâm tình.

“Tất tiểu thư, cô muốn lên lầu tìm ai nha?” Trong đó một vị đồng nghiệp nhìn thấy cô hướng phía thang lầu đi tới, rất mẫn cảm hỏi.

“Khúc quản lí có công tác muốn chỉ đạo cho tôi, tôi lại cùng các người trò chuyện, như thế này muốn bị mắng.” Cô nóng nảy nói.

“Nhanh đi, nhanh đi!” Mọi người nhất trí thúc giục, công tác rất nhiều khó có được một chút giải trí đặc biệt, tự nhiên là sẽ không bỏ qua.

Cô vụng trộm xem thường đồng nghiệp, rất không tình nguyện mà lên lầu, “Khúc quản lí, tôi là Tất tiểu thư.”

“Vào đi.”

Khẽ đẩy cửa, đập vào mắt là anh đang chuyên chú bắt tay vào làm văn kiện.

Cô mới chỉnh đốn tốt cảm xúc lại nhìn thấy anh thật sự thần sắc giờ nổi lên gợn sóng nho nhỏ, phát hiện tâm tư mình chênh chếch, cảm xúc ảo não lập tức phun lên.

“Những cuốn tư liệu tiêu thụ này là do cô chỉnh sửa lại?” Đưa tư liệu tới.

Cô lấy lại tinh thần, lật vài tờ văn kiện nói: “Là tôi chỉnh sửa lại.”

“Đằng sau tổng giá trị số sai rồi, thử lại phép tính một lần.”

“Được.”

“Công tác nên chú ý.” Anh giáo huấn.

“Lần sau tôi sẽ chú ý.” Cô cúi đầu ngoan ngoãn nghe giáo huấn, cô xem xét cùng anh ta kết giao mới có bệnh, cũng không phải ăn no không có việc gì làm mà tìm tội chịu!

Dứt khoát mời Khúc quản lí ra mặt làm sáng tỏ, nhưng...... Nhìn bộ dáng anh ta, anh ta nhất định sẽ mặc kệ.

Nhưng cô thật sự rất không thích loại cảm giác bị hiểu lầm này, cô bây giờ nên làm cái gì mới tốt......

“Tất tiểu thư.” Khúc Túc nhìn cô ôm văn kiện thất thần, một bộ dáng mất hồn mất vía, lại nghĩ tới chuyện thất tình rồi?

“Tất tiểu thư?” Anh lại kêu một lần nữa.

“Vâng” sao ở trước mặt thủ trưởng mình lại ngẩn người như vậy chứ, Tất Ngọc Nhi bối rối cúi đầu.

“Cô làm lại là có thể tan tầm.”

“Vâng” ôm tư liệu cúi đầu định trở về, vì cái gì cũng là diễn viên mà anh có thể thoải mái không đếm xỉa đến?

Cô đứng ở cửa ra vào, bả vai rủ xuống, thở dài thật to, lúc trước lựa chọn làm nhân viên tổng đài cũng là nhìn trúng công tác có tính chất đơn thuần, thời gian công tác cố định, không tăng ca, cô có thể thật sự theo đuổi tình cảm lưu luyến mà cô muốn; nhưng hiện tại Học trưởng Tiểu Thành đã chính xác cự tuyệt cô, cô lại tiếp tục làm tại công ty này tựa hồ không còn bao nhiêu ý nghĩa.

Cô phải lo lắng đường ra của mình chu toàn, không thể dông dài như vậy......

“Cô còn đang phát ngốc cái gì?”

Tiếng nói trầm thấp thình lình từ phía sau truyền đến, cô lại càng hoảng sợ, cứng ngắc xoay người. “Khúc quản lí, anh sắp tan tầm rồi?”

“Không cần phải lại ngây người.” Anh đã gặp cô rút nhanh biểu lộ, nhịn không được vỗ trán của cô một cái, “Còn không đi?” Anh vượt qua cô, đi đến trước máy đun nướ
<<1 ... 56789 ... 18>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT185/1125

Disneyland 1972 Love the old s