Polly po-cket
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Nha Đầu Khờ-full

Lượt xem :
�ng từng đối Ngao Hạo nói trêu chọc nói móc, Văn Thiếu Thu hoàn toàn không nói gì một lúc, bất quá thật xác định một sự kiện — Ngao đại thiếu gia thực sự biết ghi hận!

Thấy kẻ cắp kia luôn bày ra vẻ phóng khoáng biếng nhác, nay vẻ mặt biến dạng, Ngao Hạo lại mừng rỡ, cho thấy con chuột báo được oan sảng khoái đến vô cùng.

“Ngươi cứ cười đi!” Mắt liếc ngang nhìn, càng xem càng thấy ghét, Văn Thiếu Thu mặc kệ hắn, lập tức liên tục tiếp nhận cũng không nói trả, tự đứng dậy bước về phía hoa viên, chuẩn bị đi tìm nha hoàn ngốc khờ khạo hồn nhiên, xem hắn như thần kia.

“Ha ha ha……” Quả nhiên, có người phi thường thuận theo ý dân, lập tức không e dè cười to, lòng tràn đầy sung sướng lập tức đứng dậy theo đuôi, hướng nơi có ái thê con dễ thương đang chơi đùa, tiếng cười không dứt đi đến hoa viên.

Chương 4
“A — Á ha ha ….”

“Hi hi ….. Ha ha ha ha ……”

Bế một đứa bé đỏ hỏn, đẹp như bức tranh vẽ, một mảnh vải trắng sạch sẽ được trải ra ở trong vườn hoa, tiểu nam oa mềm mại nằm ở trên không ngừng phát ra tiếng cười cùng tiếng thét chói tai, mà làm cho hắn hưng phấn như thế chính là “đầu sỏ gây ra” dùng khuôn mặt tròn kia cọ qua cọ lại ở trên cái bụng tròn tròn của tiểu tử kia, trong miệng không ngừng phát ra âm thanh “Ha ha ha”.

Nhìn Hỉ Phúc giống như đứa trẻ ngây thơ cùng với đứa bé con mới tám tháng đùa vui, Thượng Quan Thu Trừng đôi mắt sáng xinh đẹp tràn đầy ý cười hiền hòa, sau một hồi lâu, tiểu tử kia rốt cục cười nhận thua hướng về phía lòng nàng, nàng mới ôm lấy con, lòng cũng tràn đầy yêu thương hôn hai má mũm mĩm mềm mềm một cái.

“A A A …….” Phát ra âm thanh không có ai nghe hiểu được, cái tay tròn tròn của tiểu béo thực kiên trì chỉ về hướng “bạn chơi”.

“A …… Tuyền nhi cũng muốn di di nựng sao?”. Giọng điệu dịu dàng, Thượng Quan Thu Trừng không hổ là mẫu thân, có thể dễ dàng hiểu được “ám chỉ” của con, lập tức cười nói với Hỉ Phúc: “Hỉ Phúc cô nương, cô mau nựng hắn một chút đi, nếu không tiểu gia hỏa này sẽ không chịu thôi đâu”

“Được!”. Vội vàng gật đầu, Hỉ Phúc vui vẻ tiếp nhận tiểu tử kia, cũng thơm một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn còn nhuốm mùi sữa kia.

Nhất thời chợt nghe “binh” một tiếng vang lên, bé béo tròn lại bật cười khanh khách, một cái đầu tròn nhắm thẳng trước ngực của nàng chui vào.

“Hỉ Phúc cô nương thực sự là có duyên với trẻ con”. Mỉm cười khen ngợi, Thượng Quan Thu Trừng rất rõ ràng con cũng không phải là bất kỳ ai cũng đều nguyện ý thân thiết, chỉ có người hắn mến, mới có thể đùa vui như vậy, bình thường người bên ngoài muốn đùa hắn, hắn còn không thèm để ý!

“Ta thích trẻ con!”. Có vẻ như đây chính là lý do tốt nhất nàng có duyên với trẻ con, Hỉ Phúc đỏ mặt cười ngây ngô lại nói: ” Tiểu thiếu gia thật đáng yêu, Hỉ Phúc rất thích.”

Chỉ tiếc thích thế nào được, tiểu thiếu gia không phải của nàng, nàng không có cách dẫn hắn cùng trở về chung.

Nhìn thấu tâm tư ngây thơ của nàng, Thượng Quan Thu Trừng bật cười an ủi, “Yên tâm! Cô sau khi thành thân lập gia đình, cũng sẽ có đứa bé của mình”.

Cũng không biết là vì tính tình khờ thật, hay là lớn lên bên cạnh Văn Thiếu Thu, cuộc sống cùng tiếp xúc với mọi việc đều rất đơn giản, Hỉ Phúc đến nay đối với chuyện nam nữ còn chưa hiểu rõ hết, lập tức không hiểu vì sao sau khi thành thân lập gia đình thì sẽ có em bé, nhưng Tiểu Hồng tỷ tỷ lúc trước làm việc ở trong phòng bếp sau khi lập gia đình, qua một năm quả thật liền sinh em bé, cho nên nàng tưởng có lẽ nam cùng nữ buổi tối cùng ngủ một nơi, sẽ có em bé, còn làm thế nào có, nàng không hiểu rõ.

Trong lòng sững sờ nghĩ, nàng tuy rằng không thực hiểu được, nhưng vẫn là ngoan ngoãn gật đầu.

Đúng lúc này, vốn tiểu tử kia luôn toét cái miệng không răng ra cười lại đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, phát ra thật lớn tiếng khóc oa oa long trời lở đất, một cái đầu tròn nhỏ lại nhắm thẳng trước ngực mềm mại của nàng cọ cọ, giống như đang tìm cái gì?

Bất thình lình xảy ra kì lạ làm cho Hỉ Phúc tay chân đâm hoảng, không rõ rốt cuộc là làm sao, chỉ có thể vội vàng dỗ dỗ đứa bé trong lòng không ngừng vặn vẹo khóc đáng thương, đôi mắt hướng về mẹ đứa trẻ nhìn cầu cứu…..

“Tiểu tổ tông này là đang khóc loạn cái gì đây?”

Bỗng dưng, một tiếng nói dễ nghe quen thộc cất lên, lập tức sau chỗ ngồi đưa ra đôi cánh tay mạnh mẽ đem tiểu tử trong lòng nàng kia bế đi qua, làm cho Hỉ Phúc không khỏi kinh ngạc quay đầu, liếc thấy là chủ tử nhà mình, nàng lắp bắp kêu lên —

” Thiếu gia, em ……. Em không biết…… Em không có bắt nạt Ngao tiểu thiếu gia…… Tiểu thiếu gia vốn đang cười, cũng không biết vì sao, liền…… Lại đột nhiên khóc lên……” Lo lắng giải thích, rất sợ chủ tử hiểu lầm là chính mình làm đứa bé khóc.

“Ta đương nhiên biết em không bắt nạt hắn”. Buồn cười nhìn nàng một cái, mà khi quần áo trước ngực nàng có vẻ lộn xộn kia ánh vào đáy mắt, Văn Thiếu Thu tự nhiên hơi nhíu mày, lập tức đem tiểu tử khóc loạn không ngớt kia nhét vào trong lòng Ngao Hạo đi theo đuôi đến. “Này! Con mình thì chính mình dỗ đi”

Chỉ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con khóc tràn đầy nước mắt, người làm cha lòng đều đau xót, không ngừng dịu dàng dỗ dành.

Mà Thượng Quan Thu Trừng vội vàng tiến lên xem, chỉ thấy tiểu tử kia nằm úp sấp giãy khỏi phụ thân mà nhắm thẳng đến trong lòng nàng, cái miệng nhỏ nhắn hồng nhạt khi mở khi đóng, hai gò má mềm mại của nàng nhất thời hơi ửng đỏ lên, chỉ nghe thấy Ngao Hạo nhẹ giọng mở miệng nói —

” Tuyền nhi đói bụng”. Từ khi đứa nhỏ này ra đời đến nay, nàng vẫn tự mình cho bú, vẫn chưa mời bà vú, cho nên nàng phải trở về phòng cho đứa nhỏ ăn no.

” Ta cùng nàng trở về phòng”. Ngao Hạo vội vàng nói, thích nhất là xem cảnh tượng ấm áp ái thê cho đứa con yêu bú.

“Chàng không tiễn khách sao?” Thân là chủ nhân, tiễn khách vốn là phép tắc nên làm.

Hiểu rõ lòng nàng, Ngao Hạo chính là liếc mắt nhìn bạn tốt một cái, bĩu môi hừ nói: “Họ Văn này đi dạo trong nhà chúng ta giống như là thường xuyên đi dạo ở hoa viên nhà hắn vậy, quả thực so với chủ nhân còn giống chủ nhân hơn, chỉ kém không họ Ngao mà thôi, xem như là khách cái gì chứ? Cửa chính ở đâu, bản thân hắn rất rõ ràng, không cần phải tiễn!”

Lời nói chế nhạo chưa dứt, hắn một tay ôm con, một tay ôm cái eo nhỏ của ái thê cười trêu chọc, quả thực liền như vậy bỏ lại khách, đi khuất dạng.

Ở trong hoa viên, Văn Thiếu Thu không biết nên khóc hay cười nhìn theo bọn họ một nhà ba người càng lúc càng xa, cho đến khi không còn thấy bóng dáng, sau đó mới thu lại ánh mắt, lại thấy nha hoàn ngốc nọ vẫn còn vẻ mặt mơ hồ người ngẩn ra, lập tức lấy cây quạt gõ vào cái trán của nàng, bị đánh đau mà kêu lên một tiếng nhỏ cùng ánh mắt khó hiểu oán trách, hắn mới trừng mắt ra lệnh —

“Nha đầu ngốc, về sau nếu gặp lại cái tiểu tổ tông Ngao gia kia, không được ôm hắn nữa”. Hừ! Tên tiểu tử kia mới có tám tháng, học thì không giỏi nhưng mấy chuyện xấu thì lại hiểu được, một cái đầu tròn cọ cọ lên bộ ngực của cô nương người ta, toàn bộ tiện nghi để hắn chiếm đi.

“Hả?” Phát ra tiếng hô nhỏ nghi hoặc, Hỉ Phúc đầu đầy mơ hồ. “Vì, vì sao?”

Vì sao không thể tiếp tục ôm tiểu thiếu gia Ngao gia ? Tiểu thiếu gia không có mập mạp lắm lại mềm mềm, đáng yêu giống như “Bánh Trôi”, nàng rất thích.

Bị hỏi vặn lại, Văn Thiếu Thu trong một lúc khó có có thể trả lời ngay, cuối cùng thuận miệng biên đại cái lý do lung tung qua quýt cẩu thả hỏi lại: “Em là nha hoàn của ta, không phải kẻ hầu của Ngao gia, tự tìm phiền phức làm gì? Bế con nít lâu không mỏi tay, người không mệt mỏi sao?”.

Trên thực tế, mới vừa rồi bộ dáng tiểu tử kia khóc loạn tìm thức ăn hoàn toàn rơi vào trong mắt hắn, mặc dù biết rõ chỉ là tiểu nam oa mới có tám tháng, tuyệt đối không thể sỗ sàng, không ngại chiếm tiện nghi, nhưng trong nháy mắt thấy cái đầu tròn nhỏ của tiểu tử Ngao gia chui loạn ở trước ngực của nàng, cọ cọ, làm hắn cảm thấy tự nhiên rất không vui, cũng bởi vậy mới không nói lời nào cướp đi người ở trong lòng nàng, trực tiếp trao trả cho Ngao Hạo.

Mới là nguyên nhân thực sự không cho phép nàng lại ôm tiểu tử Ngao gia, nhưng phải giải thích cho cái lý do kỳ cục này, hắn cũng không nói nên lời.

Không biết tâm tư kỳ lạ của chủ tử, nghĩ đến hắn thực sự lo lắng nàng sinh con sẽ mệt, Hỉ Phúc lộ ra vẻ mặt ngây ngô cười, vội vàng giải thích, “Ôm tiểu thiếu gia Ngao gia sẽ không mệt. Hỉ Phúc rất thích …..”

“Gì? Em thích? Thích cái gì? Thích tiểu tổ tông Ngao gia kia, hay là thích con nít?”. Giữ nụ cười liêu xiêu, Văn Thiếu Thu không chút để ý thuận miệng hòa theo, bước chân cũng chầm chậm đi về hướng cửa chính của Ngao phủ.

“Hỉ Phúc thích tiểu thiếu gia Ngao gia, cũng thích con nít nữa”. Đi theo sát ở bên người hắn, Hỉ Phúc cười ha ha cuộc nói chuyện cùng Thượng Quan Thu Trừng lúc nãy nói ra hết. ” Ngao phu nhân nói chờ sau khi Hỉ Phúc thành thân lập gia đình, cũng sẽ có em bé của chính mình!”

Nghe nàng nói ra lời này, Văn Thiếu Thu không khỏi ngẩn ra, bước chân cũng dừng lại trong nháy mắt, nghĩ đến nàng ngây thơ, không lâu sau sẽ gả cho nam nhân nào đó, cũng vì nam nhân kia mà sinh con, không hiểu sao trong lòng nhất thời dâng lên tức giận cùng không thoải mái mà không có hiểu lý do…….

“Hỉ Phúc muốn bỏ ta đi sao?”. Đè ép cảm giác giận hờn trong lòng, vẻ mặt hắn làm như không có gì cả mỉm cười hỏi.

Bỏ đi? Vì sao thiếu gia nói nàng muốn bỏ hắn đi?

” Không có! Hỉ Phúc không có muốn bỏ thiếu gia đi ……”. Bối rối lắc đầu, nàng căn bản không ý đó.

“Nhưng mà em nói phải lập gia đình sinh em bé …..” Rõ ràng là bộ mặt hồ ly giả dối, nhưng lại lộ ra biểu tình oán trách.

“Có em bé, sẽ không thể đi theo thiếu gia nữa sao?”. Cặp mắt tròn hồn nhiên đầy hoang mang.

” Không được!” Lắc lắc đầu, Văn Thiếu Thu cầm cái quạt gõ cái trán của nàng một cái, nghiêm túc giải thích sự thật. ”Thành thân lập gia đình, sau khi có em bé, em cũng chỉ có thể đi theo cha của đứa bé”.

Vừa nói xong, Hỉ Phúc thoáng chốc đâm sợ hãi, rất sợ chính mình thực sự không thể lại đi theo hắn, lập tức hoảng hốt lắc đầu thật mạnh sợ hãi kêu lên, “Vậy Hỉ Phúc không cần có em bé, em muốn đi theo thiếu gia, vĩnh viễn đều nghe lời thiếu gia nói”.

Sau khi nàng đi theo bên người thiếu gia, thiếu gia chính là người quan trọng nhất trong lòng nàng, không có thiếu gia, nàng còn muốn em bé làm gì?

Thiếu gia so với em bé còn quan trọng hơn!

“Vậy em cũng không thành thân lập gia đình?”. Đuôi lông mày nhướng lên, ánh mắt sâu thẳm của Văn Thiếu Thu lóe sáng có thể nói là sung sướng.

” Không lấy chồng! Không lấy chồng!” Một cái đầu tròn lắc lắc giống như vật lộn đọ sức với cái cổ, nha đầu khờ khạo ngốc nghếch thề thốt kêu lên: “Hỉ Phúc muốn vĩnh viễn đi theo thiếu gia.”

“Thật sao?” Nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ nhắn trước mắt, còn giả vờ cố ý hỏi: ”Không hối hận sao?”

“Thật! Hỉ Phúc vĩnh viễn đi theo thiếu gia, không hối hận!” Gật đầu như bằm tỏi, chỉ sợ hắn không tin.

“Tốt, đây mới là Hỉ Phúc ngoan của ta!” Quỷ kế thực hiện được, được đáp lại như mong muốn, Văn Thiếu T
<<1 ... 56789 ... 19>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,7,-,Tiểu,thuyết,Nha,Đầu,Khờ-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 7 - Tiểu thuyết Nha Đầu Khờ-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 7 - Tiểu thuyết Nha Đầu Khờ-full - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT592/4014