Tiểu thuyết Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước-full
Lượt xem : |
hư thế nào lại mướn một đống phim kinh dị?" Tần Thương Hải mở lấy DVD, có chút không nói gì. bởi vì cùng anh một chỗ xem phim tình cảm, không khí dễ dàng làm người ta chìm đắm, cô không muốn lại sa vào vũng lầy, mà phim hành động dễ làm cô ngủ gật.
"Anh không dám xem?" Cô không phải muốn khiêu khích, mà trực tiếp hỏi.
Tần Thương Hải trầm mặc 5 giây, dùng một loại khích phách giấu đầu hở đuôi nói: " Phim kiểu đó ba tuổi anh đã xem qua? Em xem bộ nào đáng sợ nhất? Đại pháp sư? Thần quái xâm nhập? Toàn bộ cùng đi quên đi." DVD vào khúc dạo đề, màn hình lập lòe ánh sáng chiếu vào mặt hai người, vẻ mặt Thẩm Tâm bình tĩnh, giống như bọn họ đang xem phim phóng sự gì đó thú vị, nhớ lại lúc đại học có rất nhiều nam sinh muốn theo đuổi cô, hẹn cô đi xem phim kinh dị, kết quả là lúc trong rạp chiếu tình tiết đáng sợ nhất thì biểu hiện của cô là bình tĩnh nhất, trái ngược với mong muốn cô sợ tới mức tìm đến sự trấn an của người đi cùng thì anh ta lại hét lớn nhất rạp. Ai biết bề ngoài cô bộ dáng yếu đuối, đối phim kinh dị cũng rất lãnh cảm, nhưng là sẽ không đang ngủ là được.
Đêm hôm đó giống như mọi lần đến chỗ cô, sau khi xem hết DVD, nói chuyện phiếm tán gẫu cũng mệt mỏi, Tần Thương Hải ngủ trên sopha phòng khách, năm năm qua bọn họ vẫn là như vậy, ở trên giường tôn kính nhau như mới, Thẩm Tâm chưa từng chủ động, anh lại cố ý không chạm vào cô, nghĩ đến hiện tại như vậy, một khi có một bên quyết định theo đuổi tình yêu tự do chân chính thì mới có thể không có gánh nặng - mặc kệ có sinh lý hoặc tâm lý .
Tóm lại, ông trời thương anh ngu ngốc, tình yêu còn có cái thật cái giả? Dù sao khi đó anh cố chấp kiên trì là được, Thẩm Tâm cũng sẽ không cùng anh tranh cãi. Tần Thương Hải ở trên sô pha trằn trọc, cùng chính mình kéo co.
Mỗi lần anh quay về trường đảo, Thẩm Tâm cũng sẽ cùng quay về nhà họ Tần, ở nhà lớn hai người cũng chỉ có thể ngủ chung cái giường, nhưng cả đêm vẫn bình an vô sự, thật ra anh không thường quay về nhà họ Tần, nguyên nhân lớn chính là làm Liễu Hạ Huệ thật sự rất dày vò, trước kia ở nhà lớn anh không có một đêm ngủ ngon, thật vất vả mới có thể tách ra ngủ, anh tuyệt đối không thể leo lên giường Thẩm Tâm!
Nhưng mà. . . .
Ngaooooooooo. . . . . . Không biết ngoài phố có mấy con chó hoang, tiếng kêu thê lương, ngoài cửa sổ bóng cây lay động, giống yêu ma, anh ngồi nhanh dậy, rầm rầm rầm, không quản đang lúc nửa đêm, hay ba bước chạy đến phòng ngủ Thẩm Tâm, chui vào vị trí bên cạnh cô.
Thẩm Tâm sớm bị tiếng động lớn đáng thức, lật người nhìn qua thân hình đang chui kế bên.
Tần Thương Hải ôm gối đầu, vẻ mặt xấu hổ, "Anh cảm thấy. . . . . . Phòng khách hơi lạnh." Răng nanh run lên va vào nhau vài tiếng làm gia tăng độ tin cậy, đối lập với thân thể to lớn của anh, thật sự có vài phần buồn cười.
"Dạ." Thẩm Tâm chính là buồn cười, không vạch ra lí do của anh, xoay người chỉnh đèn ngủ đầu giường sáng hơn một tí, thân thể dịch ra bên cạnh một ít, làm cho con ngựa cao to ngủ tốt hơn. Tần Thương Hải lại xích lại gần cô, Thẩm Tâm nhắm mắt giả vờ ngủ say, Tần Thương Hải mỗi lúc lại lặng lẽ di động thân thể lại gần cô hơn, gần một chút, lại gần một chút, cho đến khi cánh tay anh đã dán lên người cô, Thẩm Tâm rốt cục không nhịn được mở mắt ra.
"Anh đánh thức em sao?" Ánh mắt của anh có chút vô tội.
Thẩm Tâm thật sự rất muốn cười, cô cầm tay anh, dùng giọng mẹ dịu dàng trấn an anh bạn nhỏ nói: "Không có, ngủ đi."
Anh ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hơi ấm ngọt ngào xông vào mũi xua tan yêu ma quỷ quái trong đầu, lại kiêu khích lửa nóng xao động quen thuộc, anh tối nay chắc lại gian nan rồi. Rõ ràng không phải không có cảm giác, nghĩ như thế nào đều làm cho người ta cảm giác anh nhẫn nại giống như cởi quần thúi lắm, nhưng mà anh cam chịu như thế.
Bọn họ quan niệm lẫn nhau cuộc sống còn nhiều vòng lẩn quẩn, nếu không phải người nhà quá mức cứng rắn, Thẩm Tâm hẳn là phải gả cho một nam nhân thành thật lại đáng tin tưởng, vì tình yêu mà đi vào lễ đường, mà anh có lẽ lang thang cái hơn nửa đời người, không cẩn thận làm lớn bụng một nữ du đãng, lại lo lắng suy tính có nên kết hôn hay không, chính mình quyết định nhảy vào phần mộ hôn nhân này.
Tần Thương Hải không ngủ được, người anh em lại bắt đầu "Phát sốt", hơn nữa đốt tới mức anh mau phát điên, anh quyết định nghĩ đến chuyện khác để phân tâm.
Có thể lấy được Thẩm Tâm thì phải là người đàn ông như thế nào? Làm cho anh nghĩ lại - muốn siêu cấp thành thật, không thể nói dối lừa gạt Tâm Tâm, bởi vì Tâm Tâm thật sự rất dễ bị lừa, sẽ không để ý anh kết hôn rồi lại muốn li hôn, còn có một năm thu nhập một trăm vạn đô la. . . . Không có trăm vạn cũng không còn quan hệ , chín mươi chín vạn anh còn miễn cường có thể đồng ý, muốn rửa chén quét nhà chùi bồn cầu làm thành cái lồng, không cần Tâm Tâm mở miệng muốn đem tất cả những thứ đó thành bổn phận làm cho tốt, còn có không thể khi dễ cô, không thể để cho cô khóc, khi cô sợ hãi nhất sẽ bay đến bên người cô, nếu ai khi dễ cô sẽ bị đánh nhừ tử - đó chính là những điều kiện cơ bản. Anh xoay người, mùi thơm phái nữ thuộc về Thẩm Tâm là hỗn hợp hương sữa tắm, mùi thơm ngọt ngài mềm mại vây quanh anh, rãnh ngực như ẩn như hiện, da thịt trơn nhẵn, miệng nhỏ khẽ nhếch. . . . .
Tim Tần Thương Hải đập mạnh hơn, sắc lang đang bị trói gô trong cơ thể đang giãy giụa muốn thoát ra, nhưng anh lại không muốn xoay lưng lại với cô, đối mặt với góc tường hắc ám. . . . Được rồi, chính là anh sợ, đành phải tiếp tục soạn " Người chồng lý tưởng của Thẩm Tâm nên có 1001 điều kiện" dời đi lực chú ý. Khi anh rốt cục soạn đến thứ tám trăm mười hai con thì trời sáng mau quá, Tần thiếu gia thật sự rất khốn khổ, rốt cục không nhịn được nặng nề ngủ, không phát hiện bọn họ cả đêm giao ác, không ai muốn buông ra.
Chương 9
Năm ấy Đại Tứ sau khi tạm biệt Thẩm Tâm, có lẽ là cảm giác tội ác cho phép, Thẩm Tâm đi tìm anh, anh mới phát hiện ra phẫn nộ và bất mãn sau khi kết hôn sớm đã tan thành mây khói, anh cũng không muốn lại lãng phí thời gian đi sống mơ mơ màng màng, lại càng không nghĩ người nào trở thành kẻ thứ ba.
Sau khi tốt nghiệp, văn phòng vừa mới thành lập, chính mình cùng tập thể cùng làm việc trong phòng, đã nghĩ toàn lực tiến lên, cho nên anh cũng không nghĩ nhiều lắm, không biết mấy chốc đã trải qua năm năm, văn phòng tiến vào quỹ đạo, bên cạnh anh một cô nhóc cũng không có. Kết quả là, làm cho những lời bàn tán trong văn phòng liên tục mở rộng.
"Sẽ không phải là GAY chứ?"
Tần Thương Hải trợn trắng mắt, không để ý tới người khác, là do anh luôn đem công việc lên trên hết, cố gắng hoàn thành, mới có thời gian nghỉ phép dài hạn, quay về trường đảo. Đã lâu chưa được ăn Tâm Tâm, không xem phim cùng với cô, không cùng nhau ăn cơm, cũng đã mất một thời gia dài không nghe âm thanh ngọt ngào của cô, anh đã rất cố gắng tranh thủ! Dùng hết sức tranh thủ! Đem hết khí lực bú sữa tranh thủ. . . . . .
Đồng nghiệp lại tiếp tục nói nhảm, "Cho tới bây giờ cũng không thấy ngươi kết giao bạn gái, Emily cũng nhiều lần ra ám hiệu rất rõ ràng, hay là ngươi so với đầu đất giống nhau, không phải GAY, chẵng lẽ là lãnh cảm?" Tần Thương Hải vốn định làm cho nhiều chuyện trận này hiểu được anh là như thế nào, nhưng lại ngơ ngẩn.
Có con nhóc nào hay không không phải trọng điểm, trọng điểm là, anh hôm nay mới giật mình nhớ ra mấy trăm năm nay không có làm vận động trên giường? Khó trách lúc ở bên Thẩm Tâm anh bị dục hỏa thiêu đốt, nguyên nhân thì ra là vì lâu lắm rồi không gần phụ nữ.
Tốt, vấn đề là, anh vẫn không tưởng tượng được trong quá khứ anh lại bắt cá hai tay phản bội Thẩm Tâm, anh hiểu được giai đoạn kia bản thân quá mức điên cuồng, cũng quyết tâm cho nó trở thành quá khư má bước qua, tự nhiên lại không thể giẫm lên vết xe đổ. Bây giờ nên làm gì? Bọn họ một ngày không ly hôn, anh liền một ngày phải làm hòa thượng, gần đây nhất anh cũng thường bị nhu cầu sinh lí dày vò mà tỉnh lại lúc đêm khuya, anh dù sao cũng là chính trực Thịnh Nhiên nha. . . . .
Chẳng lẽ nói đây là ông trời trừng phạt anh? Ai kêu anh vài năm qua chơi đùa quá mức, đem hết nửa đời sau chơi cạn sạch, nên nửa đời sau a nhất định phải làm hòa thượng? Tần Thương Hải nghĩ đến đây, da đầu run lên một trận. Không thể tưởng tượng đươc, khi anh vất và đem tất cả công tác xử lí hết, rốt cuộc quay về trường đảo, Thẩm Tâm có một quyết định trọng đại, thay anh giải quyết lo lắng.
"Chúng ta li hôn đi."
**************************
Rất có thể, kết quả bình thường, bọn họ không cãi nhau, cũng không có ai phải xin lỗi ai, hơn nữa thật ra mà nói, bọn họ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, ly hôn chính là sớm hay muộn, chính là một người chấp nhận làm rùa đen rút đầu, còn lại người kia đến chết cũng không chịu thông suốt kiêm ngu ngốc.
Ở ngoài mặt bọn họ thỏa thuận li hôn trong hòa bình, tốn gần một năm mới được sự đồng ý của người lớn trong nhà, mà khoảng thời gian Tần Thương Hải xuất lực thật ra không nhiều lắm, anh gần như chỉ biết làm việc, luật sư liên tiếp gọi điện tới đều khoái thác đến ngay cả thời gian đi tiểu cũng không có, giọng điệu lão đại khó chịu quăng luôn di động, đá cửa, phát giận, mỗi ngày đều giống như ăn phải thuốc súng, thủ tục li hôn kéo dài ba tháng.
Khi đó anh thật sự bận như vậy sao? Anh không nhớ rõ, dù sao đây cũng không phải điểm quan trong, bời vì ba tháng sau khi ly hôn, đại thiếu gia anh không biết thế nào như mất trí đem văn phòng quăng sang một bên, ai muốn tiếp nhận đều được, anh không cần, anh quyết định đi chơi khắp thế giới, quyết định đi lưu lạc, quyết định đem các em gái khắp nơi nhìn cho đã mắt, quyết định. . . . .
Anh quyết định làm những gì, nhưng cái gì cũng chưa làm, thái độ anh thật phóng khoáng, vẫn khí chất tuấn tú như cũ, nhưng với tất cả đều ba phút nhiệt độ, không có tí sức lực nào!
Anh tưởng tượng mình là trí giả, có thể nhìn thấu chân lý vũ trụ, hiểu thấu đáo bí ẩn càn khôn - được rồi, chính là vụng trộm hi vọng có thể nhìn thấy suy nghĩ của vợ trước - bất quá lại phát hiện đầu mình trống trơn, thích nhất là việc ngồi hàng giờ ở công viên nhìn chim bồ câu. Anh vẽ, cái rắm cũng không vẽ ra được. Anh đánh đàn, một khúc Tiểu Tinh Tinh bắn ra khiến người nghe không khỏi rơi nước mắt - khóc cầu xin anh đừng phá hoại màng nhĩ người khác! Anh chơi đùa củng mấy em gái, nhưng lại phát hiện dục hỏa không đủ, nhiệt tình không có, tim đập rất bình thường, người anh em nhỏ bãi công, không cảm giác!
Sau đó, thời gian nhoáng một cái lại năm năm, anh nếm thử mọi loại vận động cực hạn, kỳ quái là một chút kích thích cũng không có, bị buộc đến cảm giác cực hạn, chết lặng nhìn trời cao ngảy từ vách đá, chết lặng truy đuổi chó điên chơi lướt sóng, chết lặng chơi đua xe, chết lặng chơi nhảy dù, chết lặng đem năm mươi bộ phim kinh dị khủng bố nhất tất cả đều xem hết - tất cả mọi người nói anh chính là nam nhân chân chính! Không sợ trời không sợ đất, là một người can đảm!
Cho đến khi, một lần nào đó chơi xe đua lắp ráp lại lúc sinh khí anh hùng, đâm xe, lâm vào hôn mê nặng.
Trước khi hôn mê, quả thật là linh quang hiện ra, hoặc là Phật Tổ từ bi, thật sự nhìn không được, đột nhiên hiển linh mở ra, Tần thiếu gia đầu chóng mắt hoa, nhận ra một câu chân ngôn, đủ để thông suốt mười lăm năm anh đến nhân si
QUAY LẠI"Anh không dám xem?" Cô không phải muốn khiêu khích, mà trực tiếp hỏi.
Tần Thương Hải trầm mặc 5 giây, dùng một loại khích phách giấu đầu hở đuôi nói: " Phim kiểu đó ba tuổi anh đã xem qua? Em xem bộ nào đáng sợ nhất? Đại pháp sư? Thần quái xâm nhập? Toàn bộ cùng đi quên đi." DVD vào khúc dạo đề, màn hình lập lòe ánh sáng chiếu vào mặt hai người, vẻ mặt Thẩm Tâm bình tĩnh, giống như bọn họ đang xem phim phóng sự gì đó thú vị, nhớ lại lúc đại học có rất nhiều nam sinh muốn theo đuổi cô, hẹn cô đi xem phim kinh dị, kết quả là lúc trong rạp chiếu tình tiết đáng sợ nhất thì biểu hiện của cô là bình tĩnh nhất, trái ngược với mong muốn cô sợ tới mức tìm đến sự trấn an của người đi cùng thì anh ta lại hét lớn nhất rạp. Ai biết bề ngoài cô bộ dáng yếu đuối, đối phim kinh dị cũng rất lãnh cảm, nhưng là sẽ không đang ngủ là được.
Đêm hôm đó giống như mọi lần đến chỗ cô, sau khi xem hết DVD, nói chuyện phiếm tán gẫu cũng mệt mỏi, Tần Thương Hải ngủ trên sopha phòng khách, năm năm qua bọn họ vẫn là như vậy, ở trên giường tôn kính nhau như mới, Thẩm Tâm chưa từng chủ động, anh lại cố ý không chạm vào cô, nghĩ đến hiện tại như vậy, một khi có một bên quyết định theo đuổi tình yêu tự do chân chính thì mới có thể không có gánh nặng - mặc kệ có sinh lý hoặc tâm lý .
Tóm lại, ông trời thương anh ngu ngốc, tình yêu còn có cái thật cái giả? Dù sao khi đó anh cố chấp kiên trì là được, Thẩm Tâm cũng sẽ không cùng anh tranh cãi. Tần Thương Hải ở trên sô pha trằn trọc, cùng chính mình kéo co.
Mỗi lần anh quay về trường đảo, Thẩm Tâm cũng sẽ cùng quay về nhà họ Tần, ở nhà lớn hai người cũng chỉ có thể ngủ chung cái giường, nhưng cả đêm vẫn bình an vô sự, thật ra anh không thường quay về nhà họ Tần, nguyên nhân lớn chính là làm Liễu Hạ Huệ thật sự rất dày vò, trước kia ở nhà lớn anh không có một đêm ngủ ngon, thật vất vả mới có thể tách ra ngủ, anh tuyệt đối không thể leo lên giường Thẩm Tâm!
Nhưng mà. . . .
Ngaooooooooo. . . . . . Không biết ngoài phố có mấy con chó hoang, tiếng kêu thê lương, ngoài cửa sổ bóng cây lay động, giống yêu ma, anh ngồi nhanh dậy, rầm rầm rầm, không quản đang lúc nửa đêm, hay ba bước chạy đến phòng ngủ Thẩm Tâm, chui vào vị trí bên cạnh cô.
Thẩm Tâm sớm bị tiếng động lớn đáng thức, lật người nhìn qua thân hình đang chui kế bên.
Tần Thương Hải ôm gối đầu, vẻ mặt xấu hổ, "Anh cảm thấy. . . . . . Phòng khách hơi lạnh." Răng nanh run lên va vào nhau vài tiếng làm gia tăng độ tin cậy, đối lập với thân thể to lớn của anh, thật sự có vài phần buồn cười.
"Dạ." Thẩm Tâm chính là buồn cười, không vạch ra lí do của anh, xoay người chỉnh đèn ngủ đầu giường sáng hơn một tí, thân thể dịch ra bên cạnh một ít, làm cho con ngựa cao to ngủ tốt hơn. Tần Thương Hải lại xích lại gần cô, Thẩm Tâm nhắm mắt giả vờ ngủ say, Tần Thương Hải mỗi lúc lại lặng lẽ di động thân thể lại gần cô hơn, gần một chút, lại gần một chút, cho đến khi cánh tay anh đã dán lên người cô, Thẩm Tâm rốt cục không nhịn được mở mắt ra.
"Anh đánh thức em sao?" Ánh mắt của anh có chút vô tội.
Thẩm Tâm thật sự rất muốn cười, cô cầm tay anh, dùng giọng mẹ dịu dàng trấn an anh bạn nhỏ nói: "Không có, ngủ đi."
Anh ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hơi ấm ngọt ngào xông vào mũi xua tan yêu ma quỷ quái trong đầu, lại kiêu khích lửa nóng xao động quen thuộc, anh tối nay chắc lại gian nan rồi. Rõ ràng không phải không có cảm giác, nghĩ như thế nào đều làm cho người ta cảm giác anh nhẫn nại giống như cởi quần thúi lắm, nhưng mà anh cam chịu như thế.
Bọn họ quan niệm lẫn nhau cuộc sống còn nhiều vòng lẩn quẩn, nếu không phải người nhà quá mức cứng rắn, Thẩm Tâm hẳn là phải gả cho một nam nhân thành thật lại đáng tin tưởng, vì tình yêu mà đi vào lễ đường, mà anh có lẽ lang thang cái hơn nửa đời người, không cẩn thận làm lớn bụng một nữ du đãng, lại lo lắng suy tính có nên kết hôn hay không, chính mình quyết định nhảy vào phần mộ hôn nhân này.
Tần Thương Hải không ngủ được, người anh em lại bắt đầu "Phát sốt", hơn nữa đốt tới mức anh mau phát điên, anh quyết định nghĩ đến chuyện khác để phân tâm.
Có thể lấy được Thẩm Tâm thì phải là người đàn ông như thế nào? Làm cho anh nghĩ lại - muốn siêu cấp thành thật, không thể nói dối lừa gạt Tâm Tâm, bởi vì Tâm Tâm thật sự rất dễ bị lừa, sẽ không để ý anh kết hôn rồi lại muốn li hôn, còn có một năm thu nhập một trăm vạn đô la. . . . Không có trăm vạn cũng không còn quan hệ , chín mươi chín vạn anh còn miễn cường có thể đồng ý, muốn rửa chén quét nhà chùi bồn cầu làm thành cái lồng, không cần Tâm Tâm mở miệng muốn đem tất cả những thứ đó thành bổn phận làm cho tốt, còn có không thể khi dễ cô, không thể để cho cô khóc, khi cô sợ hãi nhất sẽ bay đến bên người cô, nếu ai khi dễ cô sẽ bị đánh nhừ tử - đó chính là những điều kiện cơ bản. Anh xoay người, mùi thơm phái nữ thuộc về Thẩm Tâm là hỗn hợp hương sữa tắm, mùi thơm ngọt ngài mềm mại vây quanh anh, rãnh ngực như ẩn như hiện, da thịt trơn nhẵn, miệng nhỏ khẽ nhếch. . . . .
Tim Tần Thương Hải đập mạnh hơn, sắc lang đang bị trói gô trong cơ thể đang giãy giụa muốn thoát ra, nhưng anh lại không muốn xoay lưng lại với cô, đối mặt với góc tường hắc ám. . . . Được rồi, chính là anh sợ, đành phải tiếp tục soạn " Người chồng lý tưởng của Thẩm Tâm nên có 1001 điều kiện" dời đi lực chú ý. Khi anh rốt cục soạn đến thứ tám trăm mười hai con thì trời sáng mau quá, Tần thiếu gia thật sự rất khốn khổ, rốt cục không nhịn được nặng nề ngủ, không phát hiện bọn họ cả đêm giao ác, không ai muốn buông ra.
Chương 9
Năm ấy Đại Tứ sau khi tạm biệt Thẩm Tâm, có lẽ là cảm giác tội ác cho phép, Thẩm Tâm đi tìm anh, anh mới phát hiện ra phẫn nộ và bất mãn sau khi kết hôn sớm đã tan thành mây khói, anh cũng không muốn lại lãng phí thời gian đi sống mơ mơ màng màng, lại càng không nghĩ người nào trở thành kẻ thứ ba.
Sau khi tốt nghiệp, văn phòng vừa mới thành lập, chính mình cùng tập thể cùng làm việc trong phòng, đã nghĩ toàn lực tiến lên, cho nên anh cũng không nghĩ nhiều lắm, không biết mấy chốc đã trải qua năm năm, văn phòng tiến vào quỹ đạo, bên cạnh anh một cô nhóc cũng không có. Kết quả là, làm cho những lời bàn tán trong văn phòng liên tục mở rộng.
"Sẽ không phải là GAY chứ?"
Tần Thương Hải trợn trắng mắt, không để ý tới người khác, là do anh luôn đem công việc lên trên hết, cố gắng hoàn thành, mới có thời gian nghỉ phép dài hạn, quay về trường đảo. Đã lâu chưa được ăn Tâm Tâm, không xem phim cùng với cô, không cùng nhau ăn cơm, cũng đã mất một thời gia dài không nghe âm thanh ngọt ngào của cô, anh đã rất cố gắng tranh thủ! Dùng hết sức tranh thủ! Đem hết khí lực bú sữa tranh thủ. . . . . .
Đồng nghiệp lại tiếp tục nói nhảm, "Cho tới bây giờ cũng không thấy ngươi kết giao bạn gái, Emily cũng nhiều lần ra ám hiệu rất rõ ràng, hay là ngươi so với đầu đất giống nhau, không phải GAY, chẵng lẽ là lãnh cảm?" Tần Thương Hải vốn định làm cho nhiều chuyện trận này hiểu được anh là như thế nào, nhưng lại ngơ ngẩn.
Có con nhóc nào hay không không phải trọng điểm, trọng điểm là, anh hôm nay mới giật mình nhớ ra mấy trăm năm nay không có làm vận động trên giường? Khó trách lúc ở bên Thẩm Tâm anh bị dục hỏa thiêu đốt, nguyên nhân thì ra là vì lâu lắm rồi không gần phụ nữ.
Tốt, vấn đề là, anh vẫn không tưởng tượng được trong quá khứ anh lại bắt cá hai tay phản bội Thẩm Tâm, anh hiểu được giai đoạn kia bản thân quá mức điên cuồng, cũng quyết tâm cho nó trở thành quá khư má bước qua, tự nhiên lại không thể giẫm lên vết xe đổ. Bây giờ nên làm gì? Bọn họ một ngày không ly hôn, anh liền một ngày phải làm hòa thượng, gần đây nhất anh cũng thường bị nhu cầu sinh lí dày vò mà tỉnh lại lúc đêm khuya, anh dù sao cũng là chính trực Thịnh Nhiên nha. . . . .
Chẳng lẽ nói đây là ông trời trừng phạt anh? Ai kêu anh vài năm qua chơi đùa quá mức, đem hết nửa đời sau chơi cạn sạch, nên nửa đời sau a nhất định phải làm hòa thượng? Tần Thương Hải nghĩ đến đây, da đầu run lên một trận. Không thể tưởng tượng đươc, khi anh vất và đem tất cả công tác xử lí hết, rốt cuộc quay về trường đảo, Thẩm Tâm có một quyết định trọng đại, thay anh giải quyết lo lắng.
"Chúng ta li hôn đi."
**************************
Rất có thể, kết quả bình thường, bọn họ không cãi nhau, cũng không có ai phải xin lỗi ai, hơn nữa thật ra mà nói, bọn họ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, ly hôn chính là sớm hay muộn, chính là một người chấp nhận làm rùa đen rút đầu, còn lại người kia đến chết cũng không chịu thông suốt kiêm ngu ngốc.
Ở ngoài mặt bọn họ thỏa thuận li hôn trong hòa bình, tốn gần một năm mới được sự đồng ý của người lớn trong nhà, mà khoảng thời gian Tần Thương Hải xuất lực thật ra không nhiều lắm, anh gần như chỉ biết làm việc, luật sư liên tiếp gọi điện tới đều khoái thác đến ngay cả thời gian đi tiểu cũng không có, giọng điệu lão đại khó chịu quăng luôn di động, đá cửa, phát giận, mỗi ngày đều giống như ăn phải thuốc súng, thủ tục li hôn kéo dài ba tháng.
Khi đó anh thật sự bận như vậy sao? Anh không nhớ rõ, dù sao đây cũng không phải điểm quan trong, bời vì ba tháng sau khi ly hôn, đại thiếu gia anh không biết thế nào như mất trí đem văn phòng quăng sang một bên, ai muốn tiếp nhận đều được, anh không cần, anh quyết định đi chơi khắp thế giới, quyết định đi lưu lạc, quyết định đem các em gái khắp nơi nhìn cho đã mắt, quyết định. . . . .
Anh quyết định làm những gì, nhưng cái gì cũng chưa làm, thái độ anh thật phóng khoáng, vẫn khí chất tuấn tú như cũ, nhưng với tất cả đều ba phút nhiệt độ, không có tí sức lực nào!
Anh tưởng tượng mình là trí giả, có thể nhìn thấu chân lý vũ trụ, hiểu thấu đáo bí ẩn càn khôn - được rồi, chính là vụng trộm hi vọng có thể nhìn thấy suy nghĩ của vợ trước - bất quá lại phát hiện đầu mình trống trơn, thích nhất là việc ngồi hàng giờ ở công viên nhìn chim bồ câu. Anh vẽ, cái rắm cũng không vẽ ra được. Anh đánh đàn, một khúc Tiểu Tinh Tinh bắn ra khiến người nghe không khỏi rơi nước mắt - khóc cầu xin anh đừng phá hoại màng nhĩ người khác! Anh chơi đùa củng mấy em gái, nhưng lại phát hiện dục hỏa không đủ, nhiệt tình không có, tim đập rất bình thường, người anh em nhỏ bãi công, không cảm giác!
Sau đó, thời gian nhoáng một cái lại năm năm, anh nếm thử mọi loại vận động cực hạn, kỳ quái là một chút kích thích cũng không có, bị buộc đến cảm giác cực hạn, chết lặng nhìn trời cao ngảy từ vách đá, chết lặng truy đuổi chó điên chơi lướt sóng, chết lặng chơi đua xe, chết lặng chơi nhảy dù, chết lặng đem năm mươi bộ phim kinh dị khủng bố nhất tất cả đều xem hết - tất cả mọi người nói anh chính là nam nhân chân chính! Không sợ trời không sợ đất, là một người can đảm!
Cho đến khi, một lần nào đó chơi xe đua lắp ráp lại lúc sinh khí anh hùng, đâm xe, lâm vào hôn mê nặng.
Trước khi hôn mê, quả thật là linh quang hiện ra, hoặc là Phật Tổ từ bi, thật sự nhìn không được, đột nhiên hiển linh mở ra, Tần thiếu gia đầu chóng mắt hoa, nhận ra một câu chân ngôn, đủ để thông suốt mười lăm năm anh đến nhân si
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu183/5151