XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Thư Hối Lỗi Của Chồng Trước-full

Lượt xem :
hìm tâm", trời đã sáng rồi, anh như hóa đá, cũng chưa động một chút, anh còn nhớ rõ Thẩm Tâm nói muốn li hôn thì trong đầu anh đầy rẫy sự phẫn nộ, anh lắng đọng lại hồi lâu mới có thể loại bỏ cảm giác đó. Hết lần này tới lần khác, đời người chínnh là phiền phức như vậy, bản thân cũng không thể kêu gào, cùng nói với ông trời: chờ ta hiểu rõ ràng rồi mới tiếp tục diễn màn tiếp theo!

Tựa như có cái gì đó ít bị phá hư, trên thế giới cao su đàn hồi không dễ dãn, khiến người khác ghét nhất là , mấy thứ này nhất định rất quan trọng. . . . . . .

Chương 3
Có một nhà khoa học, ông tin tưởng tất cả mọi điều trên thế giới này đều có thể tìm được căn cứ khoa học cùng với Logic mạch lạc.

Nhà khoa học cũng yêu, được ủng hộ bởi vợ ông, nhà khoa học cũng tin tưởng, ngoài khoa học ra, người mà ông ta yêu nhất chính là vợ.

Nhưng, "Yêu" là gì?

Nó chắc là giống với vạn vật trên thế gian, có hợp lí khoa học và Logic.

Vì thế nhà khoa học quyết định, ông ta muốn nghiên cứu "Yêu".

Yêu đến từ đáy lòng, xuất phát từ đáy lòng, vì thế yêu căn cứ vào trái tim con người. Nhà khoa học quyết định tìm một người yêu, nghiên cứu trái tim anh ta.

Kết quả, đương nhiên chỉ có vợ anh ủng hộ ông, ông ta cũng tin tưởng vợ của ông có tình yêu chân chính.

Vì thế nhà khoa học mổ lồng ngực vợ ra, lấy trái tim nàng ra, phát hiện ra trái tim không còn đập nữa, thật ra so với bình thường cũng không có gì khác biệt.

Ông ta không nghiên cứu ra "Yêu", còn phát hiện, ông mất đi vợ, đồng thời mất đi mất đi tất cả những thứ gọi là yêu.

Bộp! Bức tranh bị đóng lại, tuổi còn trẻ cũng đã trưởng thành. Tiền tổng biên xoa xoa huyệt thái dương đang co rút, vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn về phía anh, ông chủ lớn kiêm kim chủ lớn.

Ông ho nhẹ một tiếng, rất cố gắng nhẹ nhàng nói: "Tần tiên sinh, ngài xác định bản danh tác này của ngài. . . . . " Thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, muốn dối lòng mà nói thật khó, có thể thấy công phu tu luyện của ông còn chưa đủ. "Là tranh vẽ cho nhi đồng?"

Haizz, bối thường tiền là chuyện nhỏ, dù sao có kim chủ chống lưng, kim chủ yêu cầu in mấy quyển liền in mấy quyển, vấn đề là ông không muốn nhận được thư kháng nghị của phụ huynh nha!

"Không được sao?" Mua tranh vẽ đều là người lớn, Tần Thương Hải không hiểu vì sao phải chia thành tranh vẽ cho người lớn và tranh vẽ cho trẻ em, chi tiền là đại gia, các bé nhỏ xem phim hoạt hình là tốt rồi!

"Đương nhiên. . . . ." Không được! "Cũng không phải nói không được!" Haizz. Tiền tổng biên trên mặt cười xòa, trong lòng thở dài, tổng biên tập là danh hiệu dễ nghe, không cần thiết quá nhiều náo nhiệt, hơn nữa tuyệt đối không có vẻ hỗn tạp.

Giống như hiện tại, trấn an đại kim chủ, quả thật giống như trấn an con cọp.

"Nhưng là, ngài miêu tả nội dung quá mức đẫm máu, đối với trẻ em mà nói không thích hợp." Trên thực tế, có vẻ giống như tình tiết trong phim kinh dị đương thời, làm cho người ta sau khi xem mặt tối đen dày đặc, sống lưng lạnh buốt.

Tần Thương Hải một tay chống trên bàn làm việc, một tay kia tra eo, thân thể nghiêng dựa vào, vẻ mặt lười biếng, cười như không cười đối mặt với ông. Tiền tổng biên bắt đầu cảm thấy điều hòa bị hư, liên tiếp lau mồ hôi.

"Ông!" Không để ý lời giải thích, Tần Thương Hải chỉ vào ông, mắt lộ tia sáng. "Ông không được lừa ta."

Tiền tổng biên đổ mồ hôi lạnh. "Tần tiên sinh. . . . . ."

"Kỳ lạ." Vẻ mặt Tần Thương Hải bỗng nhiên hoa mắt thần mê, một tay vuốt cằm, nhìn về điểm vô hình trong không khí. "Ông biết không? Từ khi ta từ trong hôn mê tỉnh lại, cả người ta giống như thay da đổi thịt. . . . . . "

Là cái đầu bị hỏng đi? Tiền tổng biên lau mồ hôi, "Có sao? Ngài vẫn phong lưu phóng khoáng."

"Không." Tầm mắt Tần Thương Hải dời lên mặt ông, Tiền tổng biên nhất thời cảm thấy máy điều hòa lại mở quá mạnh mẽ. "Ta hiện tại, có thể nhận biết rõ ràng, ông không tìm thấy sự đồng cảm trong tác phẩm của ta, cho nên ông không thể nhận thức cùng ta, ông không thể hiểu được ta dùng tính mạng để đổi lấy lĩnh ngộ."

Còn dùng tính mạng để đổi lấy lĩnh ngộ nha!

"Ngài hiểu lầm." Tiền tổng biên không khó khăn nặn ra hai giọt nước mắt, "Ta đây phải. . . . . Ta đây là cảm động đến mức tột đỉnh nha! Ta không có cách nào hình dung ra cảm nhận dâng trào trong nội tâm." Muốn điên mọi người cùng nhau điên, ai sợ ai?

"Có thật không? Ông thật sự hiểu rõ sao?" Tần Thương Hải đứng dậy, thân hình to lớn tràn ngập cảm giác áp bức đừng sừng sững trước bàn làm việc, hai tay chống trên mặt bàn, tuy rằng khí phách quý công tử như cũ, thân hình là cực kì giống đại ca tập đoàn đòi nợ. "Ông thật sự biết lĩnh ngộ việc này quá trễ sẽ khổ sở ra sao? Biết khi mất đi mới chính mình khổ sở ngu si đi tìm, lại sớm không thể quay đầu tiếc nuối sao?"

"Ta thật sự biết. . . . " Nước đổ khố hốt trở lại, thời gian rất khó trở lại, một lúc hồ đồ hối tiếc cả đời - anh đương nhiên biết! Sớm biết, anh đã ở lại tuần san, ít nhất làm ông chủ người ta có vẻ bình thường.

"Vậy nên ông muốn hay không nói ta biết, vợ ta ở nơi nào?" Luôn luôn chú trọng hình tượng, Tần Gia Quý Công Tử bắt đầu vén tay áo lên, nêu không thành thật khai ra thì sẽ bóp chết ông ta.

Nói nửa ngày, chính là ép hỏi tung tích vợ trước?

"Ta không biết. . . . " Chẳng lẽ hắn muốn gắn vệ tinh định vị trên từng người nhân viên sao? Huống chi vẫn là nhân viên tạm rời vị trí công tác nhiều năm, nếu như có máy định vị cũng đã sớm rỉ sét hư hỏng.

"Không biết?" Thái tử gia nheo mắt.

"Là thật nha!" Tiền tổng biên lần này khóe mắt thật sự có nước rơi ra, "Tần phu nhân tạm thời rời cương vị công tác đã nhiều năm. . . . ." Nhân vật quan trọng chạy đến nơi này, có lầm hay ko nha!

Tần Thương Hải lặng nhìn ông ta nửa ngày, giống như đang suy nghĩ có nên buông tha ông ta hay không, hoặc là quyết định sớm hay muộn buông tha manh mối này.

Anh có thể lại đi cầu xin vợ chồng Thẩm gia, nhưng mà vợ chồng Thẩm gia sẽ không bỏ qua cho anh, ngày hôm qua anh đi thăm hỏi, cậu của Thẩm Tâm tàn nhẫn nói, muốn anh có dũng khí thì chính mình nghĩ ra cách tìm được vợ. Ông ngoại mất nhiều năm, người có thể giúp đỡ anh không nhiều.

"Số liệu nhân viên trước kia đều có lưu giữ chứ?" Nhớ tới, anh làm chồng thật thất bại, ngay cả tung tích vợ đều phải nhờ người ngoài tìm hiểu.

Được rồi, là vợ trước, nhưng trước khi ly hôn, anh đối với Thẩm Tâm hiểu biết không nhiều.

"Nhân viên tạm thời rời cương vị công tác hồ sơ đều bị hủy, huống chi cô ấy còn là vợ ngài, chúng ta đã sớm xử lí xong."

"Cô ấy có phải luôn luôn đối xử tốt với đồng nghiệp?"

Tiền Tổng biên chần chừ hai giây, nhưng hai giây này đủ làm cho Tần Thương Hải giống như cá mập ngửi được mùi máu tươi, gõ gõ ngón trỏ xuống mặt bàn thúc giục: "Có không?"

"Trưởng ban quan hệ Mỹ trước kia cùng vợ ngài qua lại rất tốt." Chết giàu còn hơn sống nghèo, nếu chết cũng phải kéo theo người chịu tội thay, không trách được ông kéo luôn cấp dưới xuống nước.

Thái tử gia lập tức ra lệnh xuống, sau khi kết hôn có chút phúc thái, trưởng ban quan hệ Laura bị gọi đến văn phòng hỏi, vốn là đối với thái tử gia khó nén sự coi nhẹ, Laura chính là chờ ngày này hôm nay thật lâu, thêu dệt thêm tình hình về Thẩm Tâm năm đó có bao nhiêu thê thảm, bao nhiêu bi thương, làm cho nhiều người chua xót, miêu tả thật khoa trương, lời nói lại kĩ càng, miệng sinh động, so sánh với người dẫn chương trình có hơn không kém, ngay cả Tiền tổng biên đều bắt đầu âm thầm suy nghĩ có thể chuyển Laura đến văn phòng công tác xã hội.

"Nói trọng điểm." Tẩn Thương Hải khắc chế ý muốn kêu nữ nhân này im miệng.

Mặt Laura hậm hực, "Cô ấy đang ở Đài Loan."

Cô đem địa chỉ viết cho Tần Thương Hải, cố ý viết sai số nhà và tên đường - làm gì có chuyện cho anh ta nhẹ nhàng qua cửa như thế? Nếu có tâm tự nhiên tìm được người. Nhưng còn có chuyện quan trọng cô chưa nói, để người phụ tình này tự phát hiện thì tốt hơn, người ngoài nói chung quy không bằng chính mình phát hiện ra sự thật chấn động đau lòng!

Tần Thương Hải biết đáp án, nhanh chóng rời đi.

"Khoan. . . . Còn tập tranh vẽ này?" Tiền tổng biên ý tứ không quên nhắc nhở.

"Ông là tổng biên, ông sắp xếp ngày phát hàng càng sớm càng tốt, ta muốn làm cho Tâm Tâm thấy!" Anh nói.

Đúng vậy nha, ông là tổng biên, nhưng anh ấy là ông chủ, không có anh mở miệng sẽ không thông qua bản thảo.

In liền in, dù sao cũng dùng tiền của Tần công tử in ra, chính là đến lúc đó bán không được, ông là tổng biên nhưng vẫn khó hướng Phiên vương thái tử ăn nói.

"Tình yêu là cái gì?"

Anh không phải nhà khoa học điên cuồng, cũng không có mổ ngực vợ ra, lại đối với cô hai tay dâng trái tim chân chính làm như không thấy.

Anh không chỉ một lần nói cho cô, anh không thương cô.

Anh không thương cô, vì sao qua nhiều năm như vậy , trước sau hôn nhân, trước sau ly hôn, người anh quan tâm vẫn chỉ có mình cô?

Lấy được địa chỉ Thẩm Tâm, Tần Thương Hải trong đêm bay đến Đài Loan.

Sau khi kết hôn, anh là người chồng thất bại, anh dường như quên bao nhiêu đêm, hai người từng thức trắng đêm tâm sự, lại ở lúc bọn họ nên thân mật nhất cùng nhau đi trên một đọan đường, anh nhẫn tâm bỏ lại mình cô.

Tần Thương Hải an ủi bản thân, năm đó anh đưa nhẫn cưới cho Thẩm Tâm, không phải là lựa chọn kĩ càng, anh cũng không có lòng dạ nào, dặn dò cửa hàng trang sức tùy ý chọn cho cô một cái quý giá nhất xong báo cáo kết quả công việc, nhưng Thẩm Tâm lại chính mình chọn mình một cái nhẫn kim cương trắng nhỏ, thậm chí không đủ để cô lấy ra khoe người ngoài. Sau khi thỏa thuận li hôn, cô chỉ để lại nhẫn cưới, cái gì cũng chưa mang. . . . .

Hai người bọn họ đều tin tưởng cô đi được đến cùng, lại không phát hiện ra, kỳ thật Thẩm Tâm đã mang đi thứ quan trọng nhất với hai người.

Bích Hải chìm tâm.

Cô mang trái tim giao trên tay anh, bị anh quên đi, sao biết nguyên nhân nhiều năm trước, cô đã muốn nhặt được trái tim vốn muốn phiêu bạt không muốn yên tĩnh, cô chưa từng có ý thể hiện tình cảm sâu đậm, tất cả tình yêu của cô đối với hắn giấy ở biển sâu, canh chừng dùm tình cảm.

Máy bay bay vùn vụt qua Thái Bình Dương, đáng lẽ ngay từ nhiều năm trước anh nên vượt qua đại dương rộng lớn, sớm truy tìm mang về trân bảo vô giá, chỉ mong trời cao nguyện ý trả lại cho anh, không phải đã quá muộn. . . . .

Thẩm gia và Tần gia là hàng xóm trên trường đảo, nhưng mà hơn phân nửa ở lại trường đảo, bình thường không giàu cũng phú quý, sân nhà và bể bơi rộng lớn chính là trang bị cơ bản, có được đường tư nhân và sân bay đều tính là bình thường, thật sự "cửa son giống như biển", bởi vậy cái gọi là hàng xóm kì thật cũng cách rất xa.

Thẩm Tâm mười ba tuổi đến Mỹ nương nhờ nhà cậu mợ, một câu tiếng anh cũng ko biết, mặc dù cậu có một nữ nhi bằng tuổi cô cùng với một con trai ba tuổi, nhưng mợ đối với việc dạy em gái em trai tiếng Trung không ép buộc, Thẩm Khiết và Thẩm Ngang ngay cả một câu "Ngươi khỏe không" đều nói không được.

Đối với Thẩm Tâm, cậu lại nghiêm khắc yêu cầu cô không được ỷ lại tiếng trung. Tuy là xuất phát từ ý tốt, hi vọng Thẩm Tâm mau c
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT154/5122

Pair of Vintage Old School Fru