XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full

Lượt xem :
�nh bị người khinh thị như vậy, Nhâm Chi Giới cho dù có bao nhiêu nhẫn nhịn cũng cảm thấy bực mình không dứt.

Người khác nghĩ thế nào hắn bất kể, nhưng nếu như Khuyết Văn cùng Khuyết Lạc nhìn hắn như thế này, hắn cần gì phải lưu lại tự rước lấy nhục đây? Rời đi Khuyết gia, hắn cũng không phải là sống không nổi, nếu không phải vì báo ân, nếu không phải chính mình miệng đáp ứng Khuyết Văn muốn cả đời làm trâu làm ngựa báo đáp, hắn căn bản không thiếu khuyết thị bất kỳ thứ gì.

“Phải không? Xem ra tin đồn bên ngoài cậu căn bản không đặt Thiếu chủ ta đây ở trong mắt là một chút cũng không sai.” Khuyết Lạc hừ lạnh một tiếng, quay lưng đi.

“Chi Giới ở lại bên cạnh Thiếu chủ là vì bảo vệ Thiếu chủ, phụ tá Thiếu chủ, đây là việc Chi Giới chỉ có thể làm cho Khuyết gia, xin Thiếu chủ không nên làm khó Chi Giới, Chi Giới có thể tuyên thệ, đối với Khuyết thị hết thảy tuyệt không có một điểm ham danh lợi. Tôi hiện tại liền nhìn trời thề ——”

“Không cần.” Khuyết Lạc lười biếng cắt đứt hắn. Nếu là Nhâm Chi Giới thật lập được cái loại thề đó rồi? Hắn nửa đời sau không phải phải mệt mỏi giống như con chó một dạng?

“Thiếu chủ!”

“Sát thủ còn chưa bắt được, Lăng nhi trước hết giao cho cậu, ta muốn trở về Hongkong một chuyến.”

Bất thình lình ra lệnh làm cho Nhâm Chi Giới trầm mặc hồi lâu, biết rõ Khuyết Lạc là cố ý đem Lam Lăng giao cho hắn, muốn hắn đi vào cái bẫy mĩ nhân kế, nhưng hắn không còn cách nào cự tuyệt, không phải sao? Bất kể Khuyết Lạc nói gì, trừ việc muốn hắn rời đi Khuyết gia thì việc gì hắn cũng sẽ làm theo.

“Thế nào? Có vấn đề?” Khuyết lạc hồi mâu nhìn hắn.

“Không có.”

“Vậy thì tốt, ta hi vọng ta từ Hongkong sau khi trở về, Lăng nhi trên người một cộng lông măng cũng không bị tổn thương, cậu có thể bảo đảm đi?”

“Tôi bảo đảm Lam tiểu thư có thể không bị thương chút nào.”

“Không những bên ngoài không bị thương, mà ngay cả lòng của cô ấy, cậu cũng phải giữ lại cho ta, hiểu không? Ta nhưng không thích ân ái cùng nữ nhân của mình, thế nhưng trong lòng nàng lại nghĩ tới nam nhân khác, vậy thì thật là quá không cho ta mặt mũi.” Nói xong, Khuyết Lạc cũng không quay đầu lại rời đi.

Nụ cười lạnh lùng trên khuôn mắt hắn cứ vờn ở trước mặt Nhâm Chi Giới mãi không đi, lời của hắn cũng cơ hồ mọc rể tại trong lòng Nhâm Chi Giới.

Chương 6.2

Cánh cửa bị gõ mấy cái, Lam Lăng có chút hốt hoảng trừng mắt nhìn cửa phòng, tiếng gõ bên ngoài khiến nàng cực độ bất an, Khuyết Lạc sau sự kiện thương tích kia liền không có trở lại tìm nàng, Nhâm Chi Giới ở trong bệnh viện càng không thể nào, vì vậy, nàng đã sống thanh tịnh như vậy trôi qua nửa tháng…

“Tôi biết cô đã tỉnh rồi, mở cửa.”

Là Nhâm Chi Giới? Hắn xuất viện? Hắn không sao?

Lam Lăng nghe tiếng cơ hồ muốn đi ra ngoài, nhưng lý trí lập tức đánh bại tình cảm, nàng cố ý đợi vẻ mặt kích động cùng vui sướng trên khuôn mặt bình phục trở lại mới đi ra mở cửa.

“Thay y phục cùng tôi đến công ty.” Nhâm Chi Giới nhìn nàng một cái, đối với việc mình tại bên ngoài cửa đợi lâu cũng không nói một câu, xoay người muốn xuống lầu.

“Đi công ty? Tại sao?”

“Khuyết Lạc trở về Hongkong, bắt đầu từ hôm nay cô nhất định hai bốn trên hai bốn đi theo bên cạnh tôi.” Hắn đưa lưng về phía nàng nhàn nhạt nói.

“Tại sao?”

“Cô đang gặp nguy hiểm, tôi phải bảo vệ cô.”

“Bởi vì tôi là tình nhân của Khuyết Lạc, cho nên anh nhất định hai mươi bốn giờ bảo vệ tôi?”

“Đúng là như thế, còn có vấn đề sao?”

“Tôi không đi.”

“Cô nếu như kiên trì, tôi sẽ tự mình khiêng cô đi.”

“Anh dám?”

“Tôi chỉ là phụng mệnh làm việc, thờ ơ có dám hay không.” Nhâm Chi Giới quay đầu lại liếc nhìn nàng một cái, “Cô chỉ có thời gian năm phút đồng hồ thay quần áo, hi vọng cô chuẩn bị kịp.”

“Tôi nói không đi là không đi, ai cũng không cách nào miễn cưỡng tôi.” Thương thế ở tâm của nàng, hắn cũng không nhìn thấy sao? Nửa tháng không thấy, hắn không quan tâm nàng sao? Nàng vì hắn khóc đến hai con mắt cũng sưng đỏ, nàng vì mình không có dũng khí vào bệnh viện nhìn hắn mà khó chịu, hắn nhưng căn bản không quan tâm.

“Tôi nghe nói là bản thân cô nguyện lưu lại, hiện tại cần gì phải cùng tôi cáu kỉnh?” Đảm Chi Giới mặt lạnh lùng, mang ánh mắt ý vị chỉ trích nhìn nàng.

“Anh nghe nói? Vậy anh đều đã nghe nói tôi là bởi vì sao lưu lại!”

“Không phải là bởi vì không bỏ được vinh hoa phú quý Khuyết gia? Còn có cái gì?”

“Anh . . . . . Khuyết Lạc là như thế này nói cho anh, nói tôi ham vinh hoa phú quý?” Lam Lăng giận đến hàm răng run lên, nghĩ hắn như vậy khi dễ mình mà đau lòng.

“Bất kể là cái gì, kia đều không liên qua đến tôi, trách nhiệm của tôi là bảo vệ cô.” Vì để cho hắn hảo hảo bảo vệ nàng, Khuyết Lạc còn cố ý kéo Vũ Điệp mang về Hongkong .

“Tôi là vì anh lưu lại . . . . . .”

Nhâm Chi Giới chợt cắt đứt lời của nàng, “Nên vì hành vi của mình mà muốn nói láo thì có rất nhiều phương thức, không cần đem tôi kéo xuống nước.”

“Anh sớm biết , cũng không tin tôi? Vậy thì anh sợ chết, sợ Khuyết Lạc đem tội danh dụ dỗ nữ nhân của hắn đặt lên trên người, sau đó đem anh đuổi ra Khuyết thị? anh cứ như vậy quan tâm Khuyết thị, cung như vậy quan tâm nó mang cho anh danh lợi địa vị, cho nên thà làm kẻ hèn nhát, cũng không nguyện ý thừa nhận anh yêu tôi?”

Lam lăng mỗi nói một chữ, tâm Nhâm Chi Giới liền giống bị người dùng kim châm đâm xuống.

Đúng, hắn là hèn nhát, không dám thừa nhận cũng không có thể thừa nhận mình đối với nàng động tâm! Nàng nói cũng không có sai, nếu thật so sánh, hắn so với nàng càng hận chính mình hơn, chỉ là không có người sẽ hiểu.

“Không cần tự mình đa tình, Lam tiểu thư, cô đã là người của Khuyết Lạc, nên an phận làm nữ nhân bên cạnh anh ta, nếu không, ban đầu nên để cho anh ta đưa cô rời đi, trở lại Đài Loan đi.”

“Nếu như tôi còn có cơ hội lựa chọn, tôi sẽ !” Nàng kích động đối với hắn gầm thét, lệ rơi xuống, giống như trân châu rơi lả tả , “Tôi là đầu óc cháy hỏng mới có thể vì loại người không có tâm như anh lưu lại! Tôi thật là hối hận vô cùng!”

“Mau thay quần áo, tôi ở dưới lầu chờ cô.” Nhâm Chi Giới hờ hững .

Nàng oán, hận, tâm thương thế của nàng, nổi thống khổ của nàng. . . . . . Tất cả đều không liên quan chuyện của hắn, hắn không muốn trông nom, cũng không xen vào.

“Nhâm Chi Giới! Anh rõ ràng yêu tôi cũng không dám thừa nhận, anh là hèn nhát!” Lam Lăng đuổi theo đi ra hướng về phía bóng lưng của hắn rống giận, tâm tình kích động đến thiếu chút nữa ngất xỉu, nếu không phải là nàng chống đỡ lan can thang lầu, nhất định sẽ cứ như vậy rớt xuống lâu.

Vì mới bình phục đột nhiên tức giận làm cho khó chịu, nàng phủ ở ngực, chậm rãi ngồi dưới đất thở không được, mặc cho nước mắt chảy xuống mặt.

Hắn cứ như vậy cũng không quay đầu lại đi xuống lâu rồi? nam nhân đáng chết! Nàng vì hắn chảy nhiều lệ như vậy, hắn lại tuyệt không động dung! ( mặt không thay đổi)

Hình ảnh trong bệnh viện hắn vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn Quan Vũ điệp lại bắt đầu ở trong đầu nàng chiếu phim, hắn đối với Quan Vũ điệp ôn nhu trìu mến như vậy, lại đối với nàng lãnh mạc vô tình. . . . . .

Nàng cho là hắn là yêu nàng, nàng thật nghĩ như vậy, nếu không, nàng cần gì vì hắn lưu lại? Nàng cần gì quan tâm hắn sống hay chết?

Nhưng là, đều do nàng đa tình.

Coi như hắn không thương nàng, nàng vẫn còn thật sâu yêu hắn. . . . . .

Cước bộ xuống lầu xoay trở về, Nhâm Chi Giới nhìn chằm chằm nàng một hồi lâu, thấy nàng nhắm con ngươi thở dốc, thống khổ cau mày, tim của hắn bị bóp chặt, cuối cùng vẫn khắc chế không được đối với nàng quan tâm, khom người đem nàng ôm lấy.

“Thả tôi xuống.” Nàng suy yếu giãy giụa, không cần mở mắt cũng biết là hắn, bởi vì bắt đầu từ ngày đó khi hắn ôm qua nàng thì hơi thở của hắn đã lưu mãi trong đầu nàng.

“Cô nóng rần lên rồi.” Đụng phải da thịt của nàng, mới biết nàng thân thể nóng bỏng gay gắt, Nhâm Chi Giới nhíu nhíu mày, theo bản năng đem nàng ôm chặt hơn.

“Tôi là phát sốt, không phải là nóng rần lên.” Nàng cười lạnh một tiếng, lại đột nhiên đang lúc cảm thấy khó thở , thở gấp càng lợi hại hơn.

“Kiên nhẫn một chút, tôi lập tức đưa cô đi bệnh viện.” Cúi đầu nhìn thấy nàng trên dung nhan tái nhợt đầy nước mắt, khiến cho hắn cơ hồ không nhịn được muốn thay nàng hôn lên.

Ôm nàng, Nhâm Chi Giới cước bộ thật nhanh hướng nhà để xe đi, đem nàng ngồi lên ghế phụ bên cạnh, khởi động xe liền thẳng hướng bệnh viện gần đây.

Nàng đến tột cùng bị bệnh bao lâu? Tại sao Khuyết Lạc không nói cho hắn biết? Chẳng lẽ căn bản không có người phát hiện nàng bị bệnh sao? Khuyết Lạc mặc dù không đến nổi đối với nữ nhân ôn nhu chăm sóc, nhưng tuyệt đối sẽ không bàng quan trước nữ nhân ngã bệnh mà không nghe thấy không hỏi, hắn đến tột cùng đang làm cái gì?

Đáng chết! Nếu như mới vừa rồi hắn không trở lại nhìn nàng. . . . . . Nghĩ đến bản thân khinh thường cùng sơ suất, hắn liền không nhịn được tức giận.

Tức giận cùng lo lắng để làm cho Nhâm Chi Giới nắm tay lái càng chặt, hắn không ngừng dùng ánh mắt qua tâm quan sát tình huống của nàng, nàng cũng mở to mắt nhìn hắn, muốn xem rõ tim của hắn như thế nào.

“Anh thật không thương tôi?” trong không gian yên lặng , Lam Lăng con ngươi thật chặt khóa trên đường cong gò má kiên cường của hắn, thở hào hển cùng nồng nặc chờ đợi.

Vấn đề đột nhiên xuất hiện như vậy khiến cho Nhâm Chi Giới kinh ngạc, không khỏi ở trong lòng thở dài, “Cô ngã bệnh, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, không cần nói.”

“Không, tôi muốn nghe anh nói lời nói thật.”

“Nghe xong có phải hay không mà có thể ngoan ngoãn?”

“Chỉ cần anh nói thật.” Nàng trong mắt chói lọi sáng còn mang theo lệ, một cái chớp mắt cũng không nhìn hắn.

Hắn không mở mắt, không muốn đối mặt nàng cặp kia đen trắng rõ ràng, con ngươi dám yêu dám hận , cặp mắt kia sẽ làm hắn không tự chủ rơi vào đó.

“Tôi thật không thương cô.”

“Anh nói láo! Tôi biết anh nói láo!” Lam Lăng kích động nhào tới trước, bất kể hắn đang lái xe, thân thể của nàng dính sát vào hắn, hai tay vòng ở cổ của hắn, “Tôi nhưng tự lấy chứng minh anh là yêu tôi , tôi phải chứng minh, phải. . . . . .” Nàng môi đỏ mọng ấm áp bỗng chốc đụng lên cánh môi lạnh như băng của hắn .

Đối mặt nàng liên tiếp đột nhiên xuất hiện cử động, Nhâm Chi Giới ứng phó không kịp, tay một trượt, xe vọt ra khỏi đường xe, đụng vào bên cạnh hàng rào, thật may là giây phút chỉ mành treo chuông ( nguy hiểm nhất ) ế hắn khống chế được tay lái né tránh gọn gàng, mới không rớt xuống sơn cốc, kinh hãi cứu về hai cái mạng.

“Cô không muốn sống nữa!” Hắn kéo lấy tóc của nàng đem mặt của nàng nâng lên, tức giận xoay mình lửa bốc lên.

Lam Lăng cũng bị hù, nhưng mới vừa một khắc kia nàng tuyệt không sợ, bởi vì hắn cặp cánh tay kia mạnh mà có lực ôm chặt lấy nàng, tựa như hơn nửa tháng trước hắn ở bãi đậu xe dùng thân thể bảo vệ nàng như vậy, cho nàng cảm giác trước nay chưa có dựa và
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,12,-,Tiểu,thuyết,Tình,Nhân,Ngầm-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 12 - Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 12 - Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT8/7644

Disneyland 1972 Love the old s