Tiểu thuyết Âm Mưu Nơi Công Sở-full
Lượt xem : |
rẻ hơn thật nhưng đi làm lại vất vả hơn. Nơi cô đang ở hiện giờ, mỗi ngày tới toà nhà của Tập đoàn JS làm việc không nói là đi tàu điện ngầm, mà đi bằng ô tô cũng mất ít nhất hơn một tiếng đồng hồ, nếu chuyển ra ngoại ô, chẳng phải ít nhất cũng phải mất gần hai tiếng hay sao.
Thời gian làm việc của Tập đoàn JS là chín giờ, thế có nghĩa là cô phải ra khỏi nhà từ lúc hơn bảy giờ, trước khi ra khỏi nhà, cô còn mất ít nhất nửa tiếng đồng hồ để trang điểm, nói như vậy là phải dậy từ khoảng hơn sáu giờ rồi.
“Duyệt Duyệt, hay cậu cứ ở chỗ mình, chỗ mình có phòng trống, từ nay về sau mình sẽ đưa đón cậu đi làm hằng ngày.”
“Ấy, ai lại làm thế!” Tô Duyệt Duyệt xua tay, không thể sống ở nhà Mèo con được, toà nhà tráng lệ của hai vợ chồng người ta, mình đến đó làm gì? Ý kiến này mà Mèo con cũng có thể nêu ra, cũng là vì cô ấy có lòng tốt, Tô Duyệt Duyệt cần phải dập tắt ngay lòng tốt đó khi nó mới manh nha.
“Vậy phải làm thế nào đây? Thứ Hai tuần sau cậu mới bắt đầu đi làm, vẫn còn một tuần nữa, cậu phải cố gắng tìm cho bằng được đi.”
“Lên mạng tìm, đúng rồi, lên mạng tìm, trước đây, một đồng nghiệp của mình cũng lên mạng tìm, dù sao mạng của mình cũng trả cước thuê bao tháng, ở nhà tìm còn hơn là đốt xăng dầu của cậu trên đường.” Tô Duyệt Duyệt đang nói lý do của mình, bỗng nhiên vỗ đùi kêu lên: “Trời ạ, mình còn phải mua điện thoại di động nữa.”
Bị Tô Duyệt Duyệt làm cho giật mình, Mèo con vòng tay lái vào làn đường dành cho người đi bộ, sau khi mắng khẽ Tô Duyệt Duyệt vài câu, cô liền đưa cô bạn đến chợ điện tử gần nhà để mua điện thoại. Tô Duyệt Duyệt không để ý đến kiểu cách của điện thoại, chỉ cần có thể gọi điện, nhắn tin là được. Sau khi cô nhét thẻ sim của mình vào di động mới, bèn lên mạng tải ngay bài hát Đừng coi tôi chỉ là một con cừulàm nhạc chuông. Mèo con hỏi tại sao cô lại trẻ con như thế? Đã hai mươi lăm tuổi đầu rồi, vẫn còn dùng bài hát trong phim hoạt hình Cừu vui vẻ và Sói xámlàm nhạc chuông.
Tô Duyệt Duyệt không đồng ý, dù là bao nhiêu tuổi, con người cũng đều phải lạc quan mà sống. Chỉ số áp lực của thành phố A tuyệt đối đứng hàng đầu thế giới, muốn thoi thóp sống được trong thành phố này mà không có chút lạc quan theo chủ nghĩa tinh thần AQ, con người sẽ rất dễ sầu muộn và sớm già cỗi.
Buổi tối, Tô Duyệt Duyệt mời Mèo con đi ăn quán, tuy không có gì cao sang nhưng họ đều rất vui vẻ, Mèo con tuy ở nhà được chiều chuộng vô cùng, song đi ăn cùng Tô Duyệt Duyệt, dù là ăn ở quán bình dân, cũng thấy rất hạnh phúc.
Có một người bạn như Tô Duyệt Duyệt thật sự rất tuyệt vời, cô không thể tìm đâu được người thứ hai.
Chương 4: Trang hoàng tinh tế đồng nghĩa với trang hoàng tinh giản
Sau khi ăn tối xong, Tô Duyệt Duyệt bảo Mèo con về nhà trước, trời đã tối, tuy tình hình trật tự trị an của thành phố A không tồi nhưng một người phụ nữ một mình lái chiếc Smart trên đường cũng dễ khiến người khác chú ý. Lúc ăn cơm, ông chồng giàu có của cô ấy đã hai lần gọi điện thoại đến hỏi, Tô Duyệt Duyệt tự biết ý tứ, vì thế mà giục Mèo con về nhà.
Đến khi quay trở về căn phòng thuê, cô nhìn thấy bên trên cánh cửa có dán một tờ giấy liền bóc xuống, mang vào trong phòng xem, bên trên đó chỉ viết vài chữ: “Đọc được gọi điện cho tôi ngay. Kí tên: chủ nhà.”
Tô Duyệt Duyệt nghĩ, cô rốt cuộc cũng chỉ là khách thuê phòng, tuy trong lòng chửi mát nhưng thực sự cũng rất đồng tình với chủ nhà. Cô bèn dùng điện thoại mới gọi một cuộc cho họ, sau một hồi thương lượng, chủ nhà tự biết mình huỷ bỏ hợp đồng trước, liền cho Tô Duyệt Duyệt trì hoãn thêm nửa tháng, đồng thời miễn tiền thuê nhà trong nửa tháng này. Tô Duyệt Duyệt sau khi tắt điện thoại thì vô cùng vui sướng, may mắn lúc đó con mắt của cô đã nhìn xa trông rộng, ký vào bản hợp đồng, nếu không, có khi cô phải ngủ trên phố, uống gió Tây Bắc[1"> cũng nên.
[1"> Gió Tây Bắc: gió khô nóng, hay còn gọi là gió Lào, là loại thời tiết tương đối nguy hiểm.
Từ chín giờ đến mười hai giờ đêm, Tô Duyệt Duyệt chỉ chăm chăm lên mạng tìm phòng, giá phòng quá đắt đỏ, cuối cùng Tô Duyệt Duyệt đành từ bỏ ý định tìm thuê nhà ở khu vực Trung Hoàn nơi cô đang sống, khó khăn lắm mới tìm được một căn nhà chỉ có một phòng với giá một nghìn bảy trăm tệ ở ngoại ô cách chỗ thuê hiện tại mười lăm kilômét về phía nam.
Nguồn ebook: https://www.luv-ebook.com
Xem thông tin do công ty môi giới cung cấp, thấy ngôi nhà rất hợp với mình, cô lập tức liên hệ với họ, bên môi giới nói hiện ngôi nhà vẫn chưa có ai thuê, Tô Duyệt Duyệt vui sướng vô cùng. Đây là một tiểu khu mới xây được năm năm, có thể coi là tiểu khu mới, trên mạng nói lúc trước, đây vốn là nơi chôn rác, vì vậy mà giá bán và tiền thuê ở mức trung bình. Tô Duyệt Duyệt nghĩ, nơi chôn rác cũng không phải là nghĩa địa, không có gì to tát cả, chỉ cần giá cả phải chăng là được rồi. Nhưng sau khi trả một nghìn bảy tệ, số tiền còn lại của cô càng ít ỏi hơn.
Tô Duyệt Duyệt cầm giấy bút, cẩn thận tính toán một chút, giá tàu điện ngầm khoảng mười hai tệ, nếu như vậy, phí đi lại của cô coi như không dư ra đồng nào. Xem ra sau này càng phải nhịn ăn nhịn mặc rồi, bố mẹ tuy không cần đến tiền của cô nhưng mỗi quý Tô Duyệt Duyệt cũng gửi về nhà một nghìn tệ, ngoài ra cô còn giúp đỡ một đứa trẻ ở vùng núi, tiền mua sách vở, chi tiêu lặt vặt, tiền ở cũng khoảng sáu trăm tệ. Tô Duyệt Duyệt nghĩ, mình đã nhất thời nông nổi chọn Tập đoàn JS, vậy thì phải dũng cảm gánh vác thôi. Thực ra, cho dù không đến Tập đoàn JS, căn phòng này cũng phải trả cho chủ nhà, vẫn là đi tìm nhà thôi.
Ngày hôm sau, Tô Duyệt Duyệt dậy sớm để đi xem nhà, khi người môi giới đưa đến đó, ngay lập tức cô đã thấy thích tiểu khu này, bởi vì nó mới được xây trong năm năm, bên trong đều là toà nhà cao thấp đan xen, Tô Duyệt Duyệt nghĩ một nghìn bảy trăm tệ cũng không phải là đắt.
“Cô Tô, chúng ta vào xem thôi.”
Tô Duyệt Duyệt nghĩ, môi giới nói ngôi nhà được trang hoàng một cách tinh tế, cũng không biết trang hoàng tinh tế ra sao, đến khi bước vào phòng, cô mới tỉnh ngộ: trang hoàng tinh tế chính là trang hoàng một cách tinh giản.
Hình dáng của căn phòng tương đối đẹp, buồng ngủ ở hướng nam nhưng không có điều hoà cũng không có giường, ở giữa chỉ để một chiếc đệm rộng khoảng một mét tám, sát tường đặt một chiếc ti vi nhỏ, Tô Duyệt Duyệt đẩy gọng kính xem xét một cách cẩn thận, không biết đó là ti vi nhãn hiệu gì? Nhà máy sản xuất ra nhãn hiệu này dường như đã đóng cửa từ nhiều năm trước, tám mươi phần trăm là được mua với giá thanh lý.
Lừa đảo, đây tuyệt đối là lừa đảo! Treo đầu dê bán thịt chó mà. Tô Duyệt Duyệt quay mặt, nhìn chằm chằm vào người môi giới, khiến người này tuy da mặt dày cũng phải sợ hãi, chột dạ hỏi: “Cô Tô, cô nhìn tôi chằm chằm làm gì?”
“Trang hoàng tinh tế! Trang hoàng tinh tế! Ha ha ha ha…”
Tô Duyệt Duyệt bỗng cười phá lên, cười đến nỗi người môi giới cảm thấy e ngại, hoảng hốt dò xét người thuê phòng trước mặt, ai ngờ Tô Duyệt Duyệt đi vòng qua anh ta, tới thẳng buồng vệ sinh, cuối cùng, cô bỗng đứng khựng lại, quay đầu nói: “Nhà của anh có trang hoàng tinh tế không?”
“Nhà của tôi?”
Người môi giới đứng đờ ra, tại sao tự dưng lại nói đến nhà của mình. Tô Duyệt Duyệt lại chậm rãi hỏi: “Khi anh lấy vợ cũng trang hoàng tinh tế thế này sao?”
“Cô, cô nói vậy là có ý gì?”
“Nói thực nhé, trong toàn bộ căn phòng này, có một chiếc bàn, bốn chiếc ghế, một chiếc ti vi, một chiếc đệm, một chiếc tủ đựng quần áo, một bồn vệ sinh, một nhà bếp, một buồng tắm, một chiếc máy giặt lồng đứng, một chiếc tủ lạnh mini một cánh, còn có…”
Tô Duyệt Duyệt lấy tay chỉ từng chỗ, cuối cùng chỉ vào mũi mình, người môi giới có phần tò mò, những thứ có trong căn phòng được trang hoàng tinh giản này, cô gái đứng trước mặt mình đã liệt kê ra hết rồi, còn có gì nữa?
Không ngờ Tô Duyệt Duyệt tiếp tục nói: “Một củ hành, một tên môi giới đen thui!”
Tô Duyệt Duyệt lại chỉ tay vào người môi giới, anh ta lập tức nói: “Cô nói cái gì?! Nói nhiều như vậy chính là không muốn thuê nữa phải không?! Căn phòng tôi giới thiệu này rất được ưa chuộng, không muốn thuê thì đừng thuê nữa!”
“Một nghìn rưỡi, một nghìn rưỡi tôi sẽ thuê, nếu vượt quá con số này, tôi sẽ không thuê!”
“Đi, cô đi mà thuê với cái giá một nghìn rưỡi đi, một lát nữa tôi còn có khách muốn xem rồi.” Người môi giới hạ lệnh đuổi khách, Tô Duyệt Duyệt đánh mắt, đi ra khỏi cửa, tìm một chỗ bên cạnh, đặt túi xuống, ngồi lên phía trên.
“Cô làm gì vậy?”
Người môi giới nhìn thấy tư thế của Tô Duyệt Duyệt, lập tức hỏi một cách cảnh giác, Tô Duyệt Duyệt ngồi xuống, nói: “Không có gì, chỉ muốn xem xem căn phòng này của anh được ưa chuộng ra sao.”
“Này, cô ăn no dửng mỡ à?”
“Anh nói đúng đấy, tôi ăn no dửng mỡ, đang không có việc gì làm đây.”
Tô Duyệt Duyệt cố ý làm bộ dạng lười nhác, người môi giới cũng không để ý, chỉ chửi mát rồi bỏ đi. Tô Duyệt Duyệt nghĩ, căn cứ vào tình hình này, khả năng có người đồng ý thuê với giá một nghìn bảy là rất ít nhưng nếu giá trong vòng khoảng một nghìn rưỡi, cô vẫn có thể muốn thuê. Bình thường, cơ hội để xem ti vi không nhiều, về vấn đề máy điều hoà, dù sao hiện nay cũng là mùa đông, cô có một chiếc quạt gió ấm mua ở siêu thị, vốn đặt trong phòng tắm, nếu thực sự chuyển đến đây, có thể đặt vào chỗ cần sử dụng nhiều hơn, về những thiết bị khác trong nhà, cô sẽ xem đồ đạc nào vẫn dùng được thì sẽ sử dụng. Duy chỉ có chiếc đệm này, cô vẫn cần phải đóng thêm một khung giường.
Sự thực đã chứng minh, điều Tô Duyệt Duyệt câu nệ là đúng, trong vòng một ngày, môi giới đưa sáu người đến thăm phòng, ai xem xong cũng đều không muốn thuê, họ chỉ chăm chăm nhìn Tô Duyệt Duyệt, khi xem phòng xong, nếu không chửi vài câu thì cũng quay mông đi thẳng. Vào lúc rảnh rỗi, chủ nhà căn hộ đối diện đi qua ngó nghiêng, thấy Tô Duyệt Duyệt ngồi đó thì hỏi có phải cô muốn tìm người không, Tô Duyệt Duyệt trả lời không, cô đến để thuê nhà. Người này nói mới chuyển đến đây nửa năm, căn phòng này hình như đã để thông tin ở công ty môi giới từ rất lâu rồi mà chưa có ai thuê. Tô Duyệt Duyệt hỏi căn phòng này có phải có điều gì không thoả đáng không, chủ căn hộ đối diện nói, phòng rất tốt, chỉ là không biết tại sao không ai thuê, bà đã từng gặp chủ nhà một lần, anh ta có hai căn phòng ở tiểu khu này, căn phòng này trước đây anh ta đã từng ở, bây giờ chuyển tới ở căn phòng kia.
Tô Duyệt Duyệt nói cảm ơn, tiếp tục ngồi đợi, cho đến hơn năm giờ, người môi giới lại đến, hạ giá: “Một nghìn sáu trăm.”
Tô Duyệt Duyệt kiên quyết nói: “Không hai giá, một nghìn rưỡi!”
Nhìn thấy người môi giới quay lại tìm mình, cô biết mình tuyệt đối có thể giành được căn phòng này, quả thật không ngoài dự liệu, cuối cùng cô cũng thuê được căn phòng với giá “một nghìn năm trăm tệ” kèm điều kiện “trả ba tháng một lần cộng một tháng tiền đặt cọc”, người môi giới gọi điện thoại cho chủ nhà nhưng đối phương nói mình đang làm việc không có thời gian, vì thế hợp đồng thuê nhà do môi giới giải quyết.
Đến thứ Sáu, Tô Duyệt Duyệt cuối cùng cũng ch
QUAY LẠIThời gian làm việc của Tập đoàn JS là chín giờ, thế có nghĩa là cô phải ra khỏi nhà từ lúc hơn bảy giờ, trước khi ra khỏi nhà, cô còn mất ít nhất nửa tiếng đồng hồ để trang điểm, nói như vậy là phải dậy từ khoảng hơn sáu giờ rồi.
“Duyệt Duyệt, hay cậu cứ ở chỗ mình, chỗ mình có phòng trống, từ nay về sau mình sẽ đưa đón cậu đi làm hằng ngày.”
“Ấy, ai lại làm thế!” Tô Duyệt Duyệt xua tay, không thể sống ở nhà Mèo con được, toà nhà tráng lệ của hai vợ chồng người ta, mình đến đó làm gì? Ý kiến này mà Mèo con cũng có thể nêu ra, cũng là vì cô ấy có lòng tốt, Tô Duyệt Duyệt cần phải dập tắt ngay lòng tốt đó khi nó mới manh nha.
“Vậy phải làm thế nào đây? Thứ Hai tuần sau cậu mới bắt đầu đi làm, vẫn còn một tuần nữa, cậu phải cố gắng tìm cho bằng được đi.”
“Lên mạng tìm, đúng rồi, lên mạng tìm, trước đây, một đồng nghiệp của mình cũng lên mạng tìm, dù sao mạng của mình cũng trả cước thuê bao tháng, ở nhà tìm còn hơn là đốt xăng dầu của cậu trên đường.” Tô Duyệt Duyệt đang nói lý do của mình, bỗng nhiên vỗ đùi kêu lên: “Trời ạ, mình còn phải mua điện thoại di động nữa.”
Bị Tô Duyệt Duyệt làm cho giật mình, Mèo con vòng tay lái vào làn đường dành cho người đi bộ, sau khi mắng khẽ Tô Duyệt Duyệt vài câu, cô liền đưa cô bạn đến chợ điện tử gần nhà để mua điện thoại. Tô Duyệt Duyệt không để ý đến kiểu cách của điện thoại, chỉ cần có thể gọi điện, nhắn tin là được. Sau khi cô nhét thẻ sim của mình vào di động mới, bèn lên mạng tải ngay bài hát Đừng coi tôi chỉ là một con cừulàm nhạc chuông. Mèo con hỏi tại sao cô lại trẻ con như thế? Đã hai mươi lăm tuổi đầu rồi, vẫn còn dùng bài hát trong phim hoạt hình Cừu vui vẻ và Sói xámlàm nhạc chuông.
Tô Duyệt Duyệt không đồng ý, dù là bao nhiêu tuổi, con người cũng đều phải lạc quan mà sống. Chỉ số áp lực của thành phố A tuyệt đối đứng hàng đầu thế giới, muốn thoi thóp sống được trong thành phố này mà không có chút lạc quan theo chủ nghĩa tinh thần AQ, con người sẽ rất dễ sầu muộn và sớm già cỗi.
Buổi tối, Tô Duyệt Duyệt mời Mèo con đi ăn quán, tuy không có gì cao sang nhưng họ đều rất vui vẻ, Mèo con tuy ở nhà được chiều chuộng vô cùng, song đi ăn cùng Tô Duyệt Duyệt, dù là ăn ở quán bình dân, cũng thấy rất hạnh phúc.
Có một người bạn như Tô Duyệt Duyệt thật sự rất tuyệt vời, cô không thể tìm đâu được người thứ hai.
Chương 4: Trang hoàng tinh tế đồng nghĩa với trang hoàng tinh giản
Sau khi ăn tối xong, Tô Duyệt Duyệt bảo Mèo con về nhà trước, trời đã tối, tuy tình hình trật tự trị an của thành phố A không tồi nhưng một người phụ nữ một mình lái chiếc Smart trên đường cũng dễ khiến người khác chú ý. Lúc ăn cơm, ông chồng giàu có của cô ấy đã hai lần gọi điện thoại đến hỏi, Tô Duyệt Duyệt tự biết ý tứ, vì thế mà giục Mèo con về nhà.
Đến khi quay trở về căn phòng thuê, cô nhìn thấy bên trên cánh cửa có dán một tờ giấy liền bóc xuống, mang vào trong phòng xem, bên trên đó chỉ viết vài chữ: “Đọc được gọi điện cho tôi ngay. Kí tên: chủ nhà.”
Tô Duyệt Duyệt nghĩ, cô rốt cuộc cũng chỉ là khách thuê phòng, tuy trong lòng chửi mát nhưng thực sự cũng rất đồng tình với chủ nhà. Cô bèn dùng điện thoại mới gọi một cuộc cho họ, sau một hồi thương lượng, chủ nhà tự biết mình huỷ bỏ hợp đồng trước, liền cho Tô Duyệt Duyệt trì hoãn thêm nửa tháng, đồng thời miễn tiền thuê nhà trong nửa tháng này. Tô Duyệt Duyệt sau khi tắt điện thoại thì vô cùng vui sướng, may mắn lúc đó con mắt của cô đã nhìn xa trông rộng, ký vào bản hợp đồng, nếu không, có khi cô phải ngủ trên phố, uống gió Tây Bắc[1"> cũng nên.
[1"> Gió Tây Bắc: gió khô nóng, hay còn gọi là gió Lào, là loại thời tiết tương đối nguy hiểm.
Từ chín giờ đến mười hai giờ đêm, Tô Duyệt Duyệt chỉ chăm chăm lên mạng tìm phòng, giá phòng quá đắt đỏ, cuối cùng Tô Duyệt Duyệt đành từ bỏ ý định tìm thuê nhà ở khu vực Trung Hoàn nơi cô đang sống, khó khăn lắm mới tìm được một căn nhà chỉ có một phòng với giá một nghìn bảy trăm tệ ở ngoại ô cách chỗ thuê hiện tại mười lăm kilômét về phía nam.
Nguồn ebook: https://www.luv-ebook.com
Xem thông tin do công ty môi giới cung cấp, thấy ngôi nhà rất hợp với mình, cô lập tức liên hệ với họ, bên môi giới nói hiện ngôi nhà vẫn chưa có ai thuê, Tô Duyệt Duyệt vui sướng vô cùng. Đây là một tiểu khu mới xây được năm năm, có thể coi là tiểu khu mới, trên mạng nói lúc trước, đây vốn là nơi chôn rác, vì vậy mà giá bán và tiền thuê ở mức trung bình. Tô Duyệt Duyệt nghĩ, nơi chôn rác cũng không phải là nghĩa địa, không có gì to tát cả, chỉ cần giá cả phải chăng là được rồi. Nhưng sau khi trả một nghìn bảy tệ, số tiền còn lại của cô càng ít ỏi hơn.
Tô Duyệt Duyệt cầm giấy bút, cẩn thận tính toán một chút, giá tàu điện ngầm khoảng mười hai tệ, nếu như vậy, phí đi lại của cô coi như không dư ra đồng nào. Xem ra sau này càng phải nhịn ăn nhịn mặc rồi, bố mẹ tuy không cần đến tiền của cô nhưng mỗi quý Tô Duyệt Duyệt cũng gửi về nhà một nghìn tệ, ngoài ra cô còn giúp đỡ một đứa trẻ ở vùng núi, tiền mua sách vở, chi tiêu lặt vặt, tiền ở cũng khoảng sáu trăm tệ. Tô Duyệt Duyệt nghĩ, mình đã nhất thời nông nổi chọn Tập đoàn JS, vậy thì phải dũng cảm gánh vác thôi. Thực ra, cho dù không đến Tập đoàn JS, căn phòng này cũng phải trả cho chủ nhà, vẫn là đi tìm nhà thôi.
Ngày hôm sau, Tô Duyệt Duyệt dậy sớm để đi xem nhà, khi người môi giới đưa đến đó, ngay lập tức cô đã thấy thích tiểu khu này, bởi vì nó mới được xây trong năm năm, bên trong đều là toà nhà cao thấp đan xen, Tô Duyệt Duyệt nghĩ một nghìn bảy trăm tệ cũng không phải là đắt.
“Cô Tô, chúng ta vào xem thôi.”
Tô Duyệt Duyệt nghĩ, môi giới nói ngôi nhà được trang hoàng một cách tinh tế, cũng không biết trang hoàng tinh tế ra sao, đến khi bước vào phòng, cô mới tỉnh ngộ: trang hoàng tinh tế chính là trang hoàng một cách tinh giản.
Hình dáng của căn phòng tương đối đẹp, buồng ngủ ở hướng nam nhưng không có điều hoà cũng không có giường, ở giữa chỉ để một chiếc đệm rộng khoảng một mét tám, sát tường đặt một chiếc ti vi nhỏ, Tô Duyệt Duyệt đẩy gọng kính xem xét một cách cẩn thận, không biết đó là ti vi nhãn hiệu gì? Nhà máy sản xuất ra nhãn hiệu này dường như đã đóng cửa từ nhiều năm trước, tám mươi phần trăm là được mua với giá thanh lý.
Lừa đảo, đây tuyệt đối là lừa đảo! Treo đầu dê bán thịt chó mà. Tô Duyệt Duyệt quay mặt, nhìn chằm chằm vào người môi giới, khiến người này tuy da mặt dày cũng phải sợ hãi, chột dạ hỏi: “Cô Tô, cô nhìn tôi chằm chằm làm gì?”
“Trang hoàng tinh tế! Trang hoàng tinh tế! Ha ha ha ha…”
Tô Duyệt Duyệt bỗng cười phá lên, cười đến nỗi người môi giới cảm thấy e ngại, hoảng hốt dò xét người thuê phòng trước mặt, ai ngờ Tô Duyệt Duyệt đi vòng qua anh ta, tới thẳng buồng vệ sinh, cuối cùng, cô bỗng đứng khựng lại, quay đầu nói: “Nhà của anh có trang hoàng tinh tế không?”
“Nhà của tôi?”
Người môi giới đứng đờ ra, tại sao tự dưng lại nói đến nhà của mình. Tô Duyệt Duyệt lại chậm rãi hỏi: “Khi anh lấy vợ cũng trang hoàng tinh tế thế này sao?”
“Cô, cô nói vậy là có ý gì?”
“Nói thực nhé, trong toàn bộ căn phòng này, có một chiếc bàn, bốn chiếc ghế, một chiếc ti vi, một chiếc đệm, một chiếc tủ đựng quần áo, một bồn vệ sinh, một nhà bếp, một buồng tắm, một chiếc máy giặt lồng đứng, một chiếc tủ lạnh mini một cánh, còn có…”
Tô Duyệt Duyệt lấy tay chỉ từng chỗ, cuối cùng chỉ vào mũi mình, người môi giới có phần tò mò, những thứ có trong căn phòng được trang hoàng tinh giản này, cô gái đứng trước mặt mình đã liệt kê ra hết rồi, còn có gì nữa?
Không ngờ Tô Duyệt Duyệt tiếp tục nói: “Một củ hành, một tên môi giới đen thui!”
Tô Duyệt Duyệt lại chỉ tay vào người môi giới, anh ta lập tức nói: “Cô nói cái gì?! Nói nhiều như vậy chính là không muốn thuê nữa phải không?! Căn phòng tôi giới thiệu này rất được ưa chuộng, không muốn thuê thì đừng thuê nữa!”
“Một nghìn rưỡi, một nghìn rưỡi tôi sẽ thuê, nếu vượt quá con số này, tôi sẽ không thuê!”
“Đi, cô đi mà thuê với cái giá một nghìn rưỡi đi, một lát nữa tôi còn có khách muốn xem rồi.” Người môi giới hạ lệnh đuổi khách, Tô Duyệt Duyệt đánh mắt, đi ra khỏi cửa, tìm một chỗ bên cạnh, đặt túi xuống, ngồi lên phía trên.
“Cô làm gì vậy?”
Người môi giới nhìn thấy tư thế của Tô Duyệt Duyệt, lập tức hỏi một cách cảnh giác, Tô Duyệt Duyệt ngồi xuống, nói: “Không có gì, chỉ muốn xem xem căn phòng này của anh được ưa chuộng ra sao.”
“Này, cô ăn no dửng mỡ à?”
“Anh nói đúng đấy, tôi ăn no dửng mỡ, đang không có việc gì làm đây.”
Tô Duyệt Duyệt cố ý làm bộ dạng lười nhác, người môi giới cũng không để ý, chỉ chửi mát rồi bỏ đi. Tô Duyệt Duyệt nghĩ, căn cứ vào tình hình này, khả năng có người đồng ý thuê với giá một nghìn bảy là rất ít nhưng nếu giá trong vòng khoảng một nghìn rưỡi, cô vẫn có thể muốn thuê. Bình thường, cơ hội để xem ti vi không nhiều, về vấn đề máy điều hoà, dù sao hiện nay cũng là mùa đông, cô có một chiếc quạt gió ấm mua ở siêu thị, vốn đặt trong phòng tắm, nếu thực sự chuyển đến đây, có thể đặt vào chỗ cần sử dụng nhiều hơn, về những thiết bị khác trong nhà, cô sẽ xem đồ đạc nào vẫn dùng được thì sẽ sử dụng. Duy chỉ có chiếc đệm này, cô vẫn cần phải đóng thêm một khung giường.
Sự thực đã chứng minh, điều Tô Duyệt Duyệt câu nệ là đúng, trong vòng một ngày, môi giới đưa sáu người đến thăm phòng, ai xem xong cũng đều không muốn thuê, họ chỉ chăm chăm nhìn Tô Duyệt Duyệt, khi xem phòng xong, nếu không chửi vài câu thì cũng quay mông đi thẳng. Vào lúc rảnh rỗi, chủ nhà căn hộ đối diện đi qua ngó nghiêng, thấy Tô Duyệt Duyệt ngồi đó thì hỏi có phải cô muốn tìm người không, Tô Duyệt Duyệt trả lời không, cô đến để thuê nhà. Người này nói mới chuyển đến đây nửa năm, căn phòng này hình như đã để thông tin ở công ty môi giới từ rất lâu rồi mà chưa có ai thuê. Tô Duyệt Duyệt hỏi căn phòng này có phải có điều gì không thoả đáng không, chủ căn hộ đối diện nói, phòng rất tốt, chỉ là không biết tại sao không ai thuê, bà đã từng gặp chủ nhà một lần, anh ta có hai căn phòng ở tiểu khu này, căn phòng này trước đây anh ta đã từng ở, bây giờ chuyển tới ở căn phòng kia.
Tô Duyệt Duyệt nói cảm ơn, tiếp tục ngồi đợi, cho đến hơn năm giờ, người môi giới lại đến, hạ giá: “Một nghìn sáu trăm.”
Tô Duyệt Duyệt kiên quyết nói: “Không hai giá, một nghìn rưỡi!”
Nhìn thấy người môi giới quay lại tìm mình, cô biết mình tuyệt đối có thể giành được căn phòng này, quả thật không ngoài dự liệu, cuối cùng cô cũng thuê được căn phòng với giá “một nghìn năm trăm tệ” kèm điều kiện “trả ba tháng một lần cộng một tháng tiền đặt cọc”, người môi giới gọi điện thoại cho chủ nhà nhưng đối phương nói mình đang làm việc không có thời gian, vì thế hợp đồng thuê nhà do môi giới giải quyết.
Đến thứ Sáu, Tô Duyệt Duyệt cuối cùng cũng ch
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu44/1084