Duck hunt
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Ăn Hết Tiểu Bạch Thỏ-full

Lượt xem :
r />
Trừ ra điểm này, nhân tố làm cho cô bất an chính là —— y phục của anh dính mùi thơm không tầm thường!

“Lại là cùng loại mùi thơm…”

Sau giờ ngọ, Tuyên Vũ Đồng nhàn rỗi đi tới nhà Phó Kỳ Tu, chuẩn bị cho anh một kinh hỉ, hôm nay là gỡ kỷ niệm một trăm ngày bọn họ chính thức hẹn hò, cô muốn làm một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến, hảo hảo ăn mừng cái này ngày .

Cô nhìn thấy áo khoác ngoài của anh đăt trong giỏ, chờ người giúp việc đến giặt, nhẹ nhăn đầu lông mày, vì muốn xác định mùi thơm chiếc áo này phát ra, cô đặc biệt cầm lên ngửi một chút.

Giờ này khắc này, cô cảm thấy có chút chán ghét, chán ghét cái mũi của mình tại sao phải đối với mùi thơm như thế nhạy cảm?

Đây là nước hoa cô điều chế riêng cho La Dĩ Na, bình thường nước hoa cô điều chế cho những khách hàng khác, chừng quá một, hai tháng sau sẽ quên, nhưng nước hoa điều chế cho La Dĩ Na cô lại nhớ đặc biệt rõ ràng.

“Tôi hi vọng cô có thể giúp tôi điều chế một lọ nước hoa có khả năng hấp dẫn nam giới, đàn ông chỉ cần vừa ngửi thấy mùi thơm kia, lập tức sẽ bị dụ dỗ,…”

La Dĩ Na rốt cuộc muốn dụ dỗ ai? Thẳng đến hiện tại, cô vẫn là không rõ ràng lắm. Nhưng Phó Kỳ Tu trên y phục lại nhiều lần lây dính mùi nước hoa của La Dĩ Na, này đại biểu hai người bọn họ gần đây thường thường gặp mặt.

Mặc dù Phó Kỳ Tu nói anh và La Dĩ Na chẳng qua là bằng hữu, cũng không có bất kỳ quan hệ mập mờ nào, nhưng đây chỉ là ý nghĩ đơn phương của anh, nếu như La Dĩ Na cũng không nghĩ như vậy?

Bằng không… Hôm ở bữa tiệc từ thiện kia, cô cũng sẽ không cố ý nói những lời mập mờ, dẫn đạo cô hiểu lầm quan hệ của hai người bọn họ.

Nếu như La Dĩ Na thật muốn dụ dỗ Phó Kỳ Tu, cô có thể là đối thủ của La Dĩ Na sao? La Dĩ Na các phương diện điều kiện so sánh với với cô đều tốt, nếu như cô là nam nhân, rất dễ dàng cũng sẽ bị La Dĩ Na hấp dẫn, sẽ không coi trọng cô – một đóa hoa bình thường.

“Không được, mình phải tin tưởng anh ấy, anh ấy không phải là loại nam nhân sẽ bị sắc đẹp dụ dỗ, bằng không anh đã sớm lựa chọn La Dĩ Na.”

Cô lắc đầu, muốn vứt bỏ ý nghĩ lung tung trong lòng.

Cô đối với anh có lòng tin, nhưng cô cảm thấy nên làm một số hành động củng cố địa vị của cô trong lòng anh, để anh đối với cô yêu say đắm càng ngày càng sâu, như vậy cho dù La Dĩ Na thật sự muốn dụ dỗ anh, cũng không dễ dàng thành công.

Trong tình cảm, cô trước giờ vẫn đều bị vây trong trạng thái bị động, mà hiện tại cô muốn vì anh thay đổi.

“Không sai, mình cũng phải cố gắng!”

(Hắc hắc, ta cười gian )

Cô trong nháy mắt dấy lên hừng hực ý chí chiến đấu, hướng về nhà riêng làm một … “Tư Bội Tú” chuẩn bị, tối nay phải khiến anh không thể không mê đến thần hồn điên đảo.

Sau khi tất thảy thu xếp xong, cô quay trở lại nhà của Phó Kỳ Tu, tiếp tục chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, vừa khẩn trương, vừa mong đợi, hi vọng tối nay có một sự lãng mạn chưa từng có.

Đến buổi tối, Phó Kỳ Tu tan làm liền về nhà riêng, bởi vì Tuyên Vũ Đồng trước đó dặn dò anh ngày hôm nay nhất định phải về nhà đúng giờ. Nhìn cô thần thần bí bí, nội tâm của anh mặc dù khó hiểu, nhưng lại phi thường mong đợi, không biết cô muốn cho anh niềm vui bất ngờ gì?

Về đến nhà, mở cửa, vừa mới bước vào, Tuyên Vũ Đồng vẻ mặt tươi cười hướng anh đi tới, nhào tới trong ngực của anh.

“Hoan nghênh trở về!”

“Ách?”

Anh ngoài ý muốn sửng sốt.

Từ trước đến giờ đều là anh chủ động kéo gần khoảng cách giữa hai người, cô cơ hồ đều là thẹn thùng bị động, khó được cô chủ động đầu hoài tống bão, anh dĩ nhiên vui vẻ, đang định ôm lấy cô, không nghĩ tới cô đã trước một bước thối lui, tốc độ nhanh đến làm cho anh bóp cổ tay.

Ngay khi cô bổ nhào tới, trong nháy mắt đó, anh tựa hồ ngửi thấy được trên người cô có một mùi hương xa lạ, là ảo giác của anh sao? Anh nhớ kỹ cô không có bôi nước hoa .

Tuyên Vũ Đồng hơi đỏ mặt, trước lấy cặp táp của anh, giúp anh cởi áo khoác, giống như cô vợ trẻ.

“Trước về phòng mang kính sát tròng bỏ ra đi, mang nhiều đối với mắt anh sẽ không tốt.”

Anh tự tiếu phi tiếu nhìn cô, không biết cô rốt cuộc đang chơi trò chơi gì, bất quá anh cũng là phi thường vui lòng phối hợp.

Anh về phòng trước đem kính sát tròng bỏ ra, giải khai cà vạt, vốn là nghiêm chỉnh quần áo trở nên thoải mái, cả người cũng đi theo buông lỏng không ít.

Rời phòng, vừa vào đến phòng ăn, bữa ăn tối dưới ánh nên cô tỉ mỉ bố trí hiện lên trong mắt anh. Trên tấm khắn trải bàn màu hồng bày ra bữa ăn theo kiểu Tây Âu, xem ra cô đã tốn không ít tâm lực. Salad trái cây, gỏi cá cuốn, súp hải sản, sấy hạnh bảo cô, sấy ngưu tiểu bài, sữa tươi lạc, rượu đỏ vân vân, 0, phong phú bày đầy một bàn, tinh sảo không thua gì khách sạn năm sao.

“Em nghĩ anh nhất định không biết hôm nay là ngày mấy.”

Cô cười ngọt ngào.

“Ngày mấy?”

“Hôm nay là kỷ niệm một trăm ngày chúng ta chính thức gặp gỡ, em đích thân chuẩn bị này một bữa ăn dưới ánh nến, sau bữa ăn tối…”

Cô đột nhiên thẹn thùng dừng lại miệng, không biết có nên hay không nói tiếp đi xuống.

“Ừ?”

Lòng hiếu kỳ của anh cũng bị khơi dậy, cô hôm nay ngôn hành cử chỉ rất không giống với trước đây, khiến anh phi thường mong đợi.

“Chúng ta hay là trước dùng bữa tối đã.”

Cô tính toán trước bán cái nút.

Phó Kỳ Tu kinh ngạc nhíu mày, không nghĩ tới cô lại cũng biết cách kích thích trí tò mò của anh, điều này làm cho anh lại càng mong đợi ” tiết mục hứng thú” sau bữa ăn tối.

Hai người theo sát ngồi ở bên cạnh bàn ăn, vừa dùng cơm, vừa nỉ non nói nhỏ, không khí vừa ngọt ngào vừa lãng mạn, thỉnh thoảng lại chơi trò cho nhau ăn.

(=.=)

“Ăn ngon không?”

Cô mong đợi hỏi, vì chuẩn bị bữa ăn này, cô đã tiêu tốn rất nhiều công phu, thời gian. Trước đó luyện tập rất nhiều ngày, buộc Tuyên Lý Hòa ăn đồ cô “Tập nấu”, cho cô ý kiến.

“Em nấu cái gì, anh có từng chê qua sao?”

Anh cười điểm nhẹ đầu mũi của cô, vấn đề này còn cần hỏi?

Cô không cam lòng nhẹ chau lông mày, câu trả lời cô muốn không phải cái này.

“Anh trả lời như vậy không tính, em muốn nghe anh…”

Sát phong cảnh, chuông điện thoại di động lại đột nhiên vào thời khắc này vang lên, phá hủy không khí lãng mạn.

0

Tuyên Vũ Đồng ảo não khẽ thở dài.

“Ai, anh nhanh một chút nghe máy đi.”

Phó Kỳ Tu nhịn không được cười khẽ một tiếng, cô ảo não cau mày nét mặt thật là khả ái : đáng yêu,

“Anh rất mau sẽ trở lại.”

Anh trở lại trong phòng, cầm lấy điện thoại di động trên bàn, nhấn xuống phím trò chuyện.

“Uy, chuyện gì?”

Cô thừa dịp anh đang nói chuyện điện thoại, nhanh lên hít sâu, vì sau bữa ăn tối cấp cho anh “Vui mừng” mà cố gắng ngưng tụ dũng khí.

Thật ra thẳng đến hiện tại cô vẫn còn có chút do dự, mặc dù hiện tại người trẻ tuổi quan niệm cũng rất cởi mở, cảm thấy nam nữ trong lúc đó phát sinh “Loại chuyện này” là rất bình thường, mà cô cũng không bài xích cùng anh tiến thêm một bước phát triển, nhưng cô vẫn là cảm thấy rất khẩn trương, thẹn thùng…

“… Dĩ Na, tôi tối nay không rảnh, hôm nào khác được không?”

Phó Kỳ Tu cũng không có đóng cửa phòng, thanh âm nói chuyện tuy nhỏ, vẫn mơ hồ từ bên trong gian phòng truyền ra.

La Dĩ Na? Nghe được cái tên này làm cho cô trong nháy mắt căng thẳng thần kinh.

Anh hiện tại đang cùng La Dĩ Na nói điện thoại? Cô ấy gọi tới làm cái gì?

“… Ừ, được, tạm thời cứ như vậy.”

Phó Kỳ Tu không có nói quá lâu, rất nhanh liền cúp điện thoại, lần nữa trở lại phòng ăn.

Sau khi anh ngồi trở lại trên ghế, liền phát hiện nét mặt của cô có chút là lạ.

“Sao vậy?”

“Anh mới rồi cùng La Dĩ Na nói điện thoại?”

“Đúng vậy.”

Anh thản nhiên thừa nhận.

“Anh gần đây thường cùng cô ấy gặp mặt sao?”

Nhớ tới mùi thơm trên y phục của anh, cô vẫn là nhịn không được thốt ra vấn đề gần đây vẫn quấy nhiễu mình.

“Tần số so với lúc trước nhiều hơn chút.”

“Tại sao? Cô ấy tìm anh có chuyện gì không?”

Anh thập phần hứng thú cười cười.

“Vũ Đồng, em đang ghen?”

Tiểu bạch thỏ của anh rốt cục cũng bắt đầu biết ghen, này có phải hay không chứng tỏ tình cảm của cô đối với anh ngày càng sâu, càng đậm?

“Không có, không có, chẳng qua là quan tâm một chút thôi.”

Cô khó xử không dám nhìn thẳng anh, coi như là ghen, cô cũng không muốn thừa nhận.

Anh sẽ không cho là cô trông nom nhiều lắm? Nhưng cô thật sự rất để ý, rất muốn biết…

Anh đem cô kéo ngồi lên trên đùi của mình, ôm lấy hông của cô, ôn nhu giải thích.

“Cô ấy gần đây có chút vấn đề tình cảm, cho nên tìm anh tương đối nhiều lần, em không cần nghĩ quá nhiều.”

Khó được Dĩ Na cũng gặp vấn đề tình cảm, lúc trước anh và Vũ Đồng trong lúc tiến triển không thuận, cũng hướng cô tâm sự, xem như là trả lễ, anh gần đây cũng phải thường xuyên nghe cô tố khổ.

Bất quá đây là vấn đề tình cảm cá nhân, không nhận được sự đồng ý của Dĩ Na, anh cũng không có phương tiện nói cho Vũ Đồng tình hình cụ thể và tỉ mỉ, không thể làm gì khác hơn là nhàn nhạt cho qua.

Cô đưa tay quàng qua bờ vai của anh, rốt cục khua lên dũng khí.

“Anh có nhận ra em hôm nay có chỗ nào khác?”

Thật sự là cô đang ghen với La Dĩ Na, thậm chí lo sợ tự mình mị lực không sánh bằng La Dĩ Na, cô muốn bắt lấy trái tim của anh, vô luận dùng phương pháp gì, muốn cho anh càng thêm mê luyến cô!

Anh đem cô từ đầu đến chân nhìn kỹ một lần.

Cô hôm nay mặc một chiếc vày liền màu bạc ôm sát thân, cổ khoét rộng, hiện ra vóc dáng linh lung hấp dẫn, trên mặt trang điểm trang nhã, nhưng lúc cô cùng anh đi ra ngoài cũng sẽ tỉ mỉ chăm lo trang phục, cho nên cũng không có đặc biệt bất đồng.

“Không nhận ra sao?”

Nhìn cô lắc đầu, anh cười xin khoan dung.

“Cho chút gợi ý đi, bằng không anh không biết phải đoán đến lúc nào.”

“Cùng nghề nghiệp của em có liên quan.”

Cô hai mắt hiện ra ánh sáng mong đợi, không biết ám hiệu như vậy anh rốt cuộc có hiểu hay không.

“Em bôi nước hoa!”

Anh lập tức nghĩ tới mùi thơm lúc trước ngửi thấy được, hiện tại cô ở trong ngực của anh, mùi hương này lại phiêu tán đi ra, anh mới xác định không phải là ảo giác của mình.

Cô gật đầu, nét mặt nhiều vẻ ngượng ngùng, bộ dáng muốn nói lại thôi, mơ hồ tản ra hơi thở câu dẫn, hoàn toàn khơi lên sự hiếu kỳ của anh.

“Tại sao phải đột nhiên muốn bôi nước hoa ?”

Bởi vì muốn dụ dỗ anh! Bất quá cô nói không ra những lời rõ ràng như vậy, nét mặt trở nên ngượng ngùng hơn, cũng càng thêm mê người.

Anh thân mật cụng vào trán cô, nhẹ mổ môi của cô, rất có kiên nhẫn cùng cô cọ sát lẫn nhau.

“Ừ? Thế nào không trả lời, lại thẹn thùng?”

Cô suy nghĩ một chút, quyết định quải loan trả lời.

“Từng có người hỏi người
<<1 ... 141516
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT129/951