XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Truyện nhiều tập - Anh Xin Đầu Hàng - phần cuối

Lượt xem :
Những ngày sau đó, cô không thấy anh tới văn phòng của cô và cũng không đột ngột xuất hiện chỉ để hỏi thăm tin tức về An Thư Nhi.

Thật ra cô cũng gặp anh trong công việc, chẳng hạn như tham gia chương trình truyền hình phỏng vấn anh, hoạt động gặp gỡ ký tên với các fan hoặc những bữa tiệc sang trọng. Trước đây, những lúc rãnh rỗi anh sẽ tìm cô để tán gẫu bởi vì cả hai đều có điểm chung là không thích ở những nơi đông người ngoại trừ những khi bắt buộc phải giao tiếp vì công việc. Cả hai đều thích tìm một chỗ yên tĩnh để ngủ, thậm chí có lần còn giành nhau một chiếc ghế xếp.
Tất cả mọi người đều biết cô là nhiếp ảnh gia của anh, và bề ngoài cô nam tính nên họ đều không cho rằng hai người có tình cảm với nhau nên cả hai đều nói chuyện rất thoải mái và vô tư mà không phải dè chừng ánh mắt của người khác.

Nhưng giờ thì sao? Cô nhận ra Giang Chấn Vũ không tìm cô tán gẫu, còn cố ý làm như không thấy cô khiến lòng cô luôn tự hỏi, phải chăng cô đã làm anh bị tổn thương đến sâu sắc? Đó là lý do anh không như trước đây thường chạy đến bên cạnh cô hay anh sợ khi nhìn thấy cô rồi sẽ càng nhớ An Thư Nhi hơn?

Không gặp là càng nhớ và càng đau lòng.

Cô rất nhớ anh, rất muốn biết anh giờ đang làm gì, anh có vui không, vì thế cô nghĩ cô nên đi tìm anh, cho dù cô không phải là An Thư Nhi xinh đẹp thì cũng có thể đi gặp anh với tư cách là một người bạn được mà.

Có một bữa tiệc được tổ chức, thấy có tên Giang Chấn Vũ trong danh sách tham dự, cô liền quyết định đăng ký dự tiệc.

“Hi!”. Giống như trước đây, cô chạy lại bá vai anh như một cách chào hỏi của những người bạn thân.

Giang Chấn Vũ quay sang nhìn nụ cười rạng rỡ trên môi cô. Thật ra từ lúc An Mật Nhi bước vào cửa, anh đã chú ý tới cô nhưng anh vờ như không thấy vì anh muốn cô chạy tới tìm anh.

Tính nết thật khác. Anh chợt nhớ tới cô gái có giọng nói nhỏ nhẹ, cá tính, xinh đẹp mà anh yêu. Nếu nhìn kỹ thì cả hai đều rất giống nhau, cũng gương mặt trái xoan, cũng đôi mắt, chiếc mũi và đôi môi ấy, cao ngang nhau, chỉ khác ở mái tóc và cách ăn mặc.

Nếu cô để tóc dài, trang điểm, mặc váy, anh sẽ nhận ra cô chính là “cô ấy”. Vậy mà trước đây anh lại không nhận ra.

An Mật Nhi nhìn vẻ mặt thần thần bí bí của anh liền hỏi:

“A Vũ! Anh có khỏe không?”

Anh nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời, cười đến chói mắt.

“Tôi rất khỏe!”

Nhìn anh cười, cô nhẹ nhõm thở ra.

“Phải không vậy? Tôi cứ tưởng…?”

“Cô tưởng gì?”

Cô ngượng ngùng lắc lắc đầu.

“Tôi cứ tưởng anh không muốn gặp tôi. Ha ha!”

“Sao cô lại nghĩ như vậy?”

“Vì gần đây anh không tới tìm tôi nên tôi nghĩ có lẽ quan hệ giữa anh và Thư Nhi… À, phải nói thế nào nhỉ… Tôi biết anh buồn nhưng mà khó cho tôi quá… Tôi nghĩ rằng… Chỉ cần chờ cho tin đồn chìm xuống, Thư Nhi sẽ đồng ý gặp anh đấy”.

Cô muốn an ủi anh chân thành nhất có thể. Được gặp anh, nói chuyện với anh cô thấy rất vui, cảm giác như đang bay trên mây, nhận ra tình cảm của cô giành cho anh từ lúc nào đã trở nên sâu đậm.

Cô càng quyết tâm che dấu mọi cảm xúc trong lòng nhưng dường như lại như bị hòa tan vào nụ cười ấm áp như ánh nắng mặt trời của anh.

“Không cần đâu!”

“Sao?”. Cô giật mình.

Đôi mắt sâu thẳm như đáy đại dương cùng giọng nói trầm trầm khiến cô rùng mình:

“Tôi muốn buông tay cô ấy ra!”

Cô ngây người, thật lâu sau mới có thể tỉnh táo lại, cho rằng cô đã nghe lầm.

“Tôi không hiểu ý của anh!”

“Nếu Thư Nhi đã không muốn gặp tôi tôi cũng sẽ không bắt buộc cô ấy nữa. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Nếu tôi cứ ở bên cạnh cô ấy không rời thì còn gì là phong độ của tôi nữa. Tôi quyết định chia tay cô ấy!”

“Không thể được!”. Cô không do dự thốt ra.

Giang Chấn Vũ nghi ngờ hỏi:

“Tại sao?”

“Tại vì… Thư Nhi yêu anh!”. Sắc mặt cô cứng đờ.

“Yêu tôi mà lại không thể gặp tôi sao?”. Anh lắc đầu. “Đó không phải là điều tôi muốn”.

“Bất đắc dĩ thôi mà. Nó cũng có nỗi khổ của nó”.

Nhìn cô bàng hoàng như vậy, nụ cười của anh càng tỏa nắng.

“Tôi hiểu rồi!”. Anh vỗ đầu cô, ý muốn nói cô yên tâm. “Nỗi khổ của cô ấy chính là việc trở thành bạn gái của tôi. Vì thế chỉ cần chúng tôi chấm dứt tình cảm, tôi không quấy rầy cô ấy, cô ấy sẽ không bị báo chí bơi móc đời tư”.

Anh muốn chia tay? Cô không hề muốn!

Lòng cô rối như tơ vò, cảm giác như bị vây quanh bởi một tầng sương mù dày đặc làm cho cô thấy sợ hãi. Đang lúc cô đang định thuyết phục anh thì có người gọi tên anh.

“Anh Vũ!”. Đó là giọng nói của một cô gái xinh đẹp khả ái. “Xin lỗi, em đến muộn!”

An Mật Nhi mở to mắt nhìn người vừa tới dự tiệc. Cô gái này chính là Trình Như Huyên, cô ca sĩ đang nổi như cồn. Cô ta không những gọi tên anh thân mật như thế mà còn yểu điệu làm dáng khoác cánh tay anh.

Nhìn cảnh trước mắt, cô chỉ bước đứng trơ mắt ếch ra nhìn không nói ra lời.
“Anh còn đang nghĩ tại sao lại không thấy em đâu!”. Giọng nói của Giang Chấn Vũ rất dịu dàng ấm áp.

“Em xin lỗi mà. Em phải ở phòng thu âm. Xong việc là em tới đây ngay”.

“Anh tưởng em sẽ không tới!”

“Không có đâu. Em vì anh mới tới đây đấy!”

“Anh rất vinh hạnh!”.

Anh cầm ly rượu đưa cho cô sau đó quay sang nói với An Mật Nhi.

“Nhờ cô lấy giùm tôi một ly rượu khác”. Nói xong, quay qua tiếp tục hàn huyên với người đẹp.

Đọc tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn


An Mật Nhi trừng mắt. Anh dám nói em đi lấy rượu ư? Nhưng cô lại không có cách nào mở miệng từ chối, nhìn hai người chuyện trò vui vẻ như thế cô chợt thấy mình thật nhỏ nhen.

Dù lòng không muốn nhưng cô vẫn phải đi, và cô cũng muốn phải làm cho rõ ràng quan hệ giữa A Vũ và cô ca sĩ kia. Cô tin rằng anh không thể quên cô nhanh đến vậy, sau đó cặp ngay với một cô gái khác. Anh hoàn toàn không phải người như thế.

Nhưng cô cũng không có căn cứ để khẳng định điều đó. Nhìn Chấn Vũ của cô vui vẻ bên cô gái đó có thể cho thấy quan hệ giữa hai người thân thiết hơn mức bình thường, lòng cô dấy lên cảm giác chua chát vì ghen…

Cô cần hai ly rượu từ quầy bar đi tới chỗ họ.

“Của anh đây!”

“Cảm ơn!”

Cô cứ nghĩ anh sẽ chỉ lấy một ly không ngờ anh lại lấy cả hai ly.

“Cho em, Như Huyên”. Anh đưa một ly rượu cho Như Huyên, rồi cầm ly rượu cô nàng đã uống cạn đưa cho Mật Nhi.

“Cảm ơn!”

Sau đó anh coi cô như không khí quay sang tán gẫu với Như Huyên.

An Mật Nhi chợt thấy cô đơn và lạc lõng. Cô đã bị anh bỏ rơi, ngây ngốc đứng nhìn anh âu yếm người khác. Dường như có một bức tường vô hình ngăn cách giữa cô và anh. Anh đẹp trai đứng cạnh người đẹp thật xứng đôi vừa lứa, đẹp như một bức tranh, còn cô đứng trong bóng tối u ám.

Nụ cười dịu dàng kia từng là của cô. Ánh mắt yêu chiều kia từng là của cô. Giờ anh lại giành tất cả cho Trình Như Huyên.

Đối mặt với việc mất đi anh, cô cứng đờ cả người không thể nhúc nhích, ngây người khi nhìn anh khoác tay ôm người con gái khác không phải cô.

Tiếng cười của anh chợt xa dần, và hai người liếc mắt đưa tình kia cũng bỏ đi. Cô bừng tỉnh. Cô không thể mất anh được!

Anh là của cô và cô không thể vì tình địch xuất hiện mà rút lui. Mắt thấy người cô yêu bị người con gái khác cua mất, cô chạy biến đi, trong đầu chỉ nghĩ tới việc duy nhất cần phải làm lúc này.

An Thư Nhi phải tái xuất giang hồ!

Cô đội tóc giả, trang điểm, mặc vest dưới sự biến hóa của ba chị chuyên gia trở thành một cô gái xinh đẹp.

Cả ba chị vừa mỉm cười tự khen tay nghề của mình vừa tò mò hỏi cô:

“Sao em lại ghét mặc váy?”

An Mật Nhi ngắm nghía mình trong gương, trả lời:

“Không phải em ghét măc váy!”

“Ủa? Em không ghét hả? Vậy sao chị chẳng bao giờ nhìn thấy em mặc váy. Nhiều lần chị nói em mặc mà em có chịu mặc đâu”.

“Do thói quen ạ!”. Cô thuận miệng nói ra, không muốn thừa nhận việc mình ghét mặc váy. Cô nói với ba chị hôm nay mẹ cô bắt mặc đi siêu thị nên cô mới phải mặc.

Ba chị chuyên gia nghe xong hơi nghi ngờ vì mẹ An trước giờ toàn than thở rằng con gái bà nam tính quá.

“Mật Nhi có hiếu ghê nha! Vì mẹ mà mặc váy!”

Sự thật là vì tình yêu đấy! Nhưng bí mật này có chết cô cũng không nói ra, nếu không cả ba lại trói cô lại mà tra khảo. Biết đâu chuyện đó sẽ trở thành đề tài hot trong các buổi buôn dưa lê của các chị ấy.

Cô không quan tâm tới tương lai của hai người sau này. Hiện tại trước mắt cô chỉ nghĩ tới việc phải đoạt lại A Vũ của cô, mọi chuyện khác để tính sau vậy.

Cô rối rít cảm ơn ba chị bạn tốt của mình rồi chạy ra cửa. Cô đã gọi điện cho anh hẹn cùng ăn cơm nhưng chọn một bàn thật kín đáo để tránh việc bị paparzi chụp được.

Đúng hẹn. Giang Chấn Vũ đến. Cô cười tươi như hoa. Em đây, mối tình đầu của anh đây. Anh bằng lòng gặp cô vậy là cô có cơ hội rồi.

Giang Chấn Vũ nhìn chằm chằm vào cô, mặc dù trong lòng anh biết cô chính là An Mật Nhi, tình cảm trong lòng anh nóng bừng lên nhưng nhanh chóng bị lửa giận thay thế, anh nhắc nhở bản thân cần phải bình tĩnh sau đó ngồi xuống ghế, lạnh lùng hỏi:

“Tìm tôi có chuyện gì?”

Cô nhìn anh lo lắng. Tại sao anh lại lạnh lùng với cô. Cô không quen. Không chỉ không quen thôi đâu mà còn cảm thấy đau lòng. Những cử chỉ dịu dàng yêu chiều của anh dành cho cô trước đây đâu rồi? Rõ ràng lúc anh vừa mới tới cô nhìn thấy anh rất vui mà.
Anh làm mặt lạnh vì giận cô. Cô biết.

“Em biết anh giận em vì em không chịu gặp anh. Em đã suy nghĩ kỹ rồi. Em thấy làm thế thật không phải với anh…”. Cô ngẩng đầu lên liếc nhìn anh rồi lại cuối xuống tỏ vẻ đáng yêu, cam đảm nói ra: “Em đến đây là muốn nói với anh… Chúng ta có thể trở lại như trước đây…”

“Không!” Giang Chấn Vũ từ chối thẳng thừng.

Hai tay cô nắm chặt lấy mép váy.

“Tại sao?” Trời ơi! Hay là anh đã yêu cô nàng ca sĩ kia rồi?

“Vì tôi biết em gạt tôi! Em thật ra không hề yêu tôi!”

Cô sửng sốt vội hỏi:

“Em gạt anh hồi nào… Em thề… Em yêu… Yêu… Yêu…”

“Gì?”

Cô đỏ mặt, sao mình lại có thể nói câu đó trước mặt anh được, cô xấu hổ lắm…

“Ha! Khó khăn cho em quá nhỉ! Tôi đi đây! Tam biệt!”

“Em yêu anh!”. Cô đứng dậy nói to để giữ anh lại.

“Thật chứ?”

Cô ngượng nghịu gật đầu, lòng thầm gào lên. Cô đã nói ra câu đó rồi, đời này còn có thể nam tính được không đây?

“Tôi không tin!”

“Dạ?”

“Chị gái của em bắt em làm thế này đúng không? Còn bắt em phải nói em yêu tôi!”

“Không! Không có! Đây hoàn toàn là ý của em”

“Tôi không tin! Trừ khi em gọi Mật Nhi tới đây để đối chất”

Cô há hốc miệng. Kêu chính cô tới? Sao có thể được? Cô phải tìm được ai y đúc cô đến đây?

Có một câu t
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT432/2648