Truyện nhiều tập - Bắt Được Người Đàn Ông Lưu Manh - phần 8
Lượt xem : |
Cô thở hổn hển không trả lời, tựa vào ngực anh, cảm giác tim hai người đập giống giống như con ngựa hoang được tháo cương chạy như điên vậy.
Gần đây bọn họ hôn môi ngày càng càng mãnh liệt, nếu không có anh dừng lại trước một bước, căn bản là cô không thể kiềm chế chính mình, sự kiềm chế của anh, làm cho cô có một cảm giác được quý trọng.
Phong Thượng Vũ lặng lặng ôm cô, vài phút sao, đợi cho sự rối loạn trong ở thể ổn định lại, anh mới buông.
"Em giúp anh làm việc đi". Anh kéo cô ngồi xuống trước bàn làm việc
"Ừm", cô xấu hổ nở nụ cười.
Họp xong, Phong Thượng Vũ mới bước vào văn phòng, điện thoại nội bộ liền reo lên.
"Nhã Lỵ, có chuyện gì vậy?", anh nhấc điện thoại lên nói.
"Tổng giám đốc, lão phu nhân gọi điện tới muốn gặp anh".
"Được, tôi biết rồi". Anh ngắt cuộc gọi nội bộ chuyển sang cuộc gọi khác: "Mẹ , ba đã kh hơn chút no cha mẹ?"
"Ông y ổn rồi, nhng m vẫn phải ung rt nhiu thuc điu trị mi đợc". Mẹ Phong chuyn đ ti, lại ni: "Con trai ! Hiện giờ cng việc của con c bận rộn lm khng?"
"Khng bận lm, c chuyện g khng?" Phong Thợng Vũ trả lời khng đợc lễ phép lm, nửa tiếng nữa anh phải thảo luận cùng với hội đồng quản trị về hợp đồng hàng năm.
"Con trai, về chuyện xem mặt của con đó, ba con đã nói với mẹ rồi, mẹ cảm thấy con nên đi xem mặt thử xem".
"Mẹ! Sao ngay cả mẹ cũng nói như vậy". Anh nghe vậy liền nhíu mày.
Làm sao vậy? Sao lại không giống với suy nghĩ trước đây của anh vậy? Không phải mẹ nên đứng về phía anh sao?
"Con trai, đừng phản đối ngay như vậy, con nghe mẹ nói hết đã, ý ba con là muốn con đi xem mặt cô bé kia, nếu con không thích, thì thôi, hơn nữa mẹ cũng đã nói chuyện với ba con rồi, lần này là lần cuối, từ giờ về sau sẽ không có chuyện đi xem mặt nữa". Bà nghĩ, nếu con trai xem mặt qua cô gái này, chắc là cũng sẽ không có lần sau.
Anh không nói gì.
"Con thấy sao? Con trai, đề nghị này đối với con mà nói, chắc là không có khác biệt gì chứ", mẹ Phong gặng hỏi
"Có thật chỉ có duy nhất lần này không?" Anh phải hỏi cho rõ ràng.
"Đúng vậy, mẹ chắc chắn đó"
"Được rồi! Vậy bao giờ đi xem mặt?" Anh nghĩ, nếu ngặn chặn được những phiền toái như thế này trong tương lai, thì anh cũng không ngại cái buổi đi xem mặt này, đến lúc đó cứ trực tiếp từ chối là được rồi.
"Bảy giờ tối thứ bảy ở 'vườn Nghi Hà', mẹ sẽ đi cùng với con", mẹ Phong nhẹ nhàng nói, như vậy còn có thể nhận tiện xem mặt con dâu tương lai luôn.
Tốt rồi! trong mấy người con, người con thứ hai này của bà, cuối cùng cũng muốn ổn định rồi.
"Không cần đâu, con tự đi được rồi".
"Con trai, con chưa từng nhìn thấy đối phương, một mình con đến 'vương Nghi Hà' làm sao con có thể nhận ra người ta?", mẹ Phong cảm thấy buồn cười.
"Mẹ, một mình con đi là được rồi, mẹ có thông tin gì của cô ta không? Chuyển cho con". Dù sao cũng là từ chối, mẹ anh có đi cùng cũng vô dụng.
"A! Ba con bảo mẹ, thứ bảy này mẹ phải đi cùng con, cứ như vậy đi! Mẹ cúp máy đây", mẹ Phong cố ý lớn tiếng nói, nhanh chóng dặn dò xong, liền gác điện thoại.
"Sao? mẹ?" Phong Thượng Vũ căn bản không kịp ngăn lại
Rốt cuộc là mẹ đang nghĩ cái gì vậy? Sao lại muốn đi theo anh góp vui vậy chứ? Anh nhíu mày trừng mắt nhìn điện thoại.
Phía bên kia mới đưa ra quyết định thời gian gặp mặt, thì phía bên Yến My cũng đột nhiên nhận được điện thoại của người nhà, hẹn gặp cô ở quán cà phê gần đó.
"Mẹ, lâu rồi con không được gặp mẹ, mẹ trở về Đài Loan khi nào vậy?" Sau khi hai mẹ con Yến My ôm nhau vào lòng mới ngồi xuống.
Đã lâu không gặp là sự thật, lần gặp nhau trước của hai mẹ con cô đã là chuyện hơn một năm rồi.
"Cũng được mấy ngày rồi", mẹ Yến cười nói.
Mẹ Yến thân mặc đồ công sở, trên cổ đeo một chuỗi ngọc trai dài, nhìn hoàn toàn không giống với người đã sáu mươi tuổi, ngược lại lại cảm thấy như người mới ban mươi tuổi vậy.
"Ba cũng trở về Đài Loan sao mẹ?" Yến My nhanh chóng gọi hai tách trà sữa.
"Đúng vậy! Ba con trở về để thị sát tình hình của công ty, mẹ liền cùng trở về với ông ấy, thuận tiện đi thăm con luôn". Bà cười nói.
"Các anh chị có khỏe không mẹ?", cô thuận miệng hỏi, mấy anh chị em cô, tất cả đều làm việc trong công ty của ba cô, chỉ có mình cô là không giống bọn họ, hoàn toàn không hợp với việc kinh doanh mà hợp với pháp y hơn.
"Còn không phải là đều giống nhau sao, đứa nào cũng bận rộn với công việc, khiến cho bà lão này cô đơn đành phải đi theo ba con chạy lung tung hay sao! Con thì sao? Sống một mình ở Đài Loan, đã quen chưa?", mẹ Yến đưa tay cầm lấy tay cô.
"Mẹ, con ở Đài Loan cũng đã lâu rồi, làm sao có thể vẫn chưa quen được" .Cô cười nói
"Nói cũng đúng, mẹ nhìn sắc mặt con thật sự cũng không tồi, chỉ là hơi gầy một chút, rốt cuộc con có ăn uống tử tế không đó?"
"Mẹ, mẹ nói đi đây vậy, làm sao con có thể không ăn uống tử tế được", chẳng qua chỉ là ba bữa thất thường thôi. Cô ở trong lòng bổ sung thêm một câu.
"Thật sao? không phải là vì công việc bận rộn nên ba bữa ăn đều thất thường đó chứ! Mẹ ở nước ngoài đọc báo, cảm thấy công việc pháp y này hình như là rất bận rộn" ,mẹ Yến rất hoài nghi
"Không đâu! Mẹ, mẹ đừng nghĩ lung tung", khuôn mặt của Yến My nhanh chóng nở ra một nụ cười, không ngờ mẹ cô lại một tiếng câu nói trúng như vậy.
"Không phải vậy là tốt nhất, mặc dù cái người làm mẹ như mẹ đây rất ít khi ở bên cạnh con, nhưng cũng không có nghĩa là mẹ không quan tâm đến con, hiểu không?", mẹ Yến khẽ đưa ra lên vuốt ve gương mặt cô.
"Me...., con biết rồi". Cô làm sao có thể không biết chứ.
"Ôi! thời gian trôi đi cũng thực nhanh, các con cũng đều lớn hết cả rồi, còn nhớ hồi bé bộ dạng mấy đứa chạy đuổi theo ba mẹ, giống như mới chỉ là chuyện ngày hôm qua thôi vậy".
"Mẹ, sao tự nhiên mẹ lại sầu não như vậy?" Lời của mẹ khiến cho Yến My không biết nên phản ứng như thế nào.
"Không có gì! già rồi, nên hay nhớ lại những chuyện trước đây", mẹ Yến vẫy vẫy tay ý bảo cô đừng để ý.
"Mẹ, mẹ con mình lâu rồi không gặp nhau, nhân lúc ba mẹ còn ở Đài Loan hay mẹ tới chỗ con ở vài ngày, để cho mẹ con mình có thể nói chuyện tâm sự với nhau được không?" Khó có khi mẹ cô đến Đài Loan, cô phải xin nghỉ phép để ở cùng mẹ cô mấy ngày mới được.
"Như vậy không được? Không phải sẽ ảnh hưởng đến công việc của con sao?" Cũng không phải là ngày nghỉ, mẹ Yến không muốn vì mình mà ảnh hưởng tới công việc của con gái.
"Không đâu! Làm sao có thể chứ". Cô lắc đầu.
"Chuyện này..... không nói đến nữa, con đừng có xin nghỉ phép vì mẹ, chỉ cần buổi tối con bớt chút thời gian đi cùng mẹ là tốt rồi", mẹ Yến suy nghĩ, quyết định vẫn là phương pháp kia tốt hơn.
"Mẹ nói thế nào thì liền như thế đi". Yến My nhún nhún vai, thuận theo ý của mẹ cô, về phần Phong Thượng Vũ đành phải nói xin lỗi với anh vậy, xem ra lại phải hy sinh thời gian hẹn hò của bọn họ vậy.
Yến My chậm rãi lấy điện thoại gọi cho Phong Thượng Vũ.
"Tiểu My, sao tự nhiên em lại gọi điện vậy, không phải công việc bận lắm sao?". Anh vừa mới nghĩ không biết có nên nói chuyện đi xem mặt với cô không, thì cô đã gọi điện tới.
"Em tan ca sớm".
Thầm nghĩ (Chỗ này này mình nghĩ là thiếu mất một đoạn nhưng xem lại thì cả bản raw lần bản convert đều như thế)
"Không có! anh nói đi đâu vậy! Có cơ hội đương nhiên em sẽ giới thiệu để mọi người biết nhau" , cô nhanh chóng giải thích.
"Tốt, vậy em định khi nào sẽ giới thiệu để mọi người biết nhau?". Anh muốn một thời gian chắc canh.
"Cái này..... em sẽ tìm cơ hội, rồi nói lại với anh sau". Chung quy trước giờ cô cũng chưa bao giờ đề cập tới chuyện này với anh đi! Cô cong miệng nói.
Nói trở lại, thì anh cũng còn chưa từng dẫn cô về gặp người nhà anh! Anh ở đâu ra lấy cái nhiệt tình đó vậy?
"Ồ, vậy sao từ lúc chúng ta quen nhau đến giờ, sao em cũng chưa bao giờ nghe thấy anh muốn giới thiệu em với người nhà anh chứ?"
Cô hỏi ngược lại.
"Hắc! cưng à, tốt xấu gì em cũng đã từng gặp qua anh trai của anh rồi, hơn nữa lần trước trên đường lại cũng có dịp gặp em gái anh rồi, sao còn có thể nói là chưa giới thiệu qua". Anh mới là người bạn trai đáng thương đến bây giờ vẫn chưa được gặp người nào trong nhà cô.
"Này! Đó là trùng hợp không tính?" cô thì thào kháng nghị. Đó cũng không phải là việc tận tậm sắp xếp, sao có thể xem như là giới thiệu.
"Thì ra em nóng lòng muốn gặp ba mẹ anh như vậy! Sao không nói sớm! Hay là tuần sau anh liền dẫn em về gặp mọi người trong nhà được không?"
Phong Thượng Vũ cười nói.
"Anh.....", ở đầu bên kia điện thoại khuôn mặt của cô đã đỏ bừng rồi, bị anh nói như vậy khiến cô không nói được gì. "Ai nóng lòng chứ! Anh đừng có nói vớ vẩn".
"Ha ha ha", Anh cười to.
"Cười, anh cười đến chết luôn đi, em không muốn theo như anh nói". Cô chuẩn bị cúp điện thoại.
"Được rồi! Anh không cười nữa, vừa nãy là anh nói thật với em đó. Tuần sau anh dẫn em về nhà gặp ba mẹ anh được không? Vậy nên em cũng tìm thời gian để cho anh có thể đi diện kiến mẹ vợ được không?" Anh ngừng cười, đưa ra điều kiện trao đổi.
Anh suy nghĩ rồi, dù sao lần xem mặt này cũng sẽ từ chối, cho nên không cần giải thích tránh cho việc cô lại nghĩ lung tung, nhưng thật sự trước đó anh đã định dẫn cô về nhà giới thiệu với ba mẹ anh.
"Để em nghĩ xem đã! Cứ như vậy nhé! Bye bye" Cô cố ý làm bộ kiểu cách, gác điện thoại.
Dù sao mẹ cô cũng ở lại Đài Loan một thời gian nữa, cô sẽ tìm cơ hội nói chuyện sau.
Mấy ngày liền cô liên tục đi khắp nơi cùng mẹ mình, không phải là Yến My quên không nhắc đến, mà là không tìn được cơ hội thích hợp để nói về chuyện Phong Thượng Vũ, vậy chuyện này để tối thứ bảy nói đi.
Lúc này mẹ cô đột nhiên đề nghị đến vườn Nghi Hà ăn bữa tối.
Mẹ con cô vừa bước vào cửa, một người quản lý mặc váy dài màu đen liền bước lên đón tiếp.
"Chào mừng quý khác đến nhà hàng, xin hỏi quý khách đi hai người sao?"
"Không, chúng tôi còn mấy người nữa lát nữa sẽ đến sau", mẹ Yến mở miệng nói.
"Vậy, mời quý khách." người quản lý đó dẫn mẹ con cô đi đến chỗ ngồi bên cửa sổ.
"My, con ngồi bên này đi", mẹ Yến kéo ghế bên cạnh bà cho cô ngồi.
"Vâng" .Trong lòng cô có chút buồn bực, sao mẹ không nói với cô chuyện còn có thêm người khác dùng bữa tối cùng nữa.
"Thưa quý khách, đây là thực đơn, mời quý khách xem qua". Bồi bàn đứng bên cạnh đưa thực đơn lên.
"Thật ngại quá, thực đơn này cứ để ở đây trước, lát nữa chúng tôi sẽ gọi sao được không?", mẹ Yến ngẩng đầu lên nói.
"Không sao ạ". Bồi bàn cúi đầu lùi lại.
"Mẹ, mẹ còn mời ai nữa? Ba sao?". Cô hỏi thăm
Nói ra thực buồn cười, ba cô đến Đài Loan cũng mấy ngày rồi, cô vẫn không có cơ hội gặp ông chứ.
"Không phải, là bạn của mẹ", nhân lúc con gái không đi làm, mẹ Yến đã cùng chồng mình đã từng gặp qua một người người đợi lát nữa người đó tới không biết sự việc có thể thành hay không.
"Bọn họ cũng là từ nước ngoài trở về Đài Loan hả mẹ?"
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,3,-,Truyện,nhiều,tập,-,Bắt,Được,Người,Đàn,Ông,Lưu,Manh,-,phần,8,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 3 - Truyện nhiều tập - Bắt Được Người Đàn Ông Lưu Manh - phần 8 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 3 - Truyện nhiều tập - Bắt Được Người Đàn Ông Lưu Manh - phần 8 - Tiểu thuyết tình yêu