XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 2

Lượt xem :
àngcười, cô mới là người hiểu Mạnh Tưởng nhất.
Họ lại vòng vo một lát, rốt cuộc cũng tìm được món quà vừa ý. Hai người cùng nhau đón xe về nhà.
Chu Đồng đưa Chung Tình đến dưới nhà, giục cô nhanh chóng đi lên. ChungTình cười vẫy vẫy tay, chạy lên. Không đợi cô vào đến cửa, một bóngngười đột nhiên đi ra, Chung Tình chăm chú nhìn lên, Mạnh Tưởng?!
Mạnh Tưởng khuôn mặt tối lại nhìn cô, lại nhìn Chu Đồng phía sau, ánh mắtlạnh lẽo, lướt qua Chung Tình đi lại phía Chu Đồng. Chung Tình sốt ruộtgọi, \"Mạnh Tưởng.\" Vẻ mặt anh thật đáng sợ. Mạnh Tưởng đến trước mặt Chu Đồng, Chu Đồng có chút sợ hãi lùi lai. Mạnh Tưởng cười lạnh một tiếng,cúi người nói bên tai, \"Cách xa Chung Tình ra một chút.\" Ánh mắt ChuĐồng chợt lóe lên, nhìn chằm chằm vào Mạnh Tưởng, chậm rãi lắc đầu,\"Không thể.\" Cho dù anh thích Chung Tình, nhưng anh không thể cấm ChungTình giao lưu với người khác.
Khuôn mặt Mạnh Tưởng lạnh lùng, kéo cổ áo Chu Đồng, kề mặt vào mặt anh, \"Tôi không muốn đánh cậu trước mặt Chung Tình.\"
Chung Tình chạy lại, kêu lên, chụp lấy tay Mạnh Tưởng, \"Anh sao lại khi dễ Chu Đồng?\"
Mạnh Tưởng trừng mắt liếc Chu Đồng, mới chuyển sang phía Tình Tình, \"Anh chỉ nói đạo lý với cậu ta thôi.\"
\"Quỷ quái.\" Chung Tình liếc mắt nhìn anh, kéo Chu Đồng đi, \"Mập mạp, cậu điđi. Ngày mai đừng có đến muộn nha.\" Họ mỗi ngày đều chạy bộ, có lần côphải chờ đến cả nửa ngày.
Chu Đồng mỉm cười gật gật gật đầu với Chung Tình, \"Sẽ không đâu.\" Chỉ cần là Tiểu Tình giao cho, anh nhất định sẽlàm được, trước khi đi còn liếc về phía Mạnh Tưởng một cái.
Mạnh Tưởng nhìn hai người nói chuyện thân thiết, trong lòng tức giận.
Chung Tình nhìn Chu Đồng đi xa, mới mang theo gói to bỏ lên nhà. Mạnh Tưởng đi theo sau cô.
Chung Tình không thèm nhìn anh ấn thang máy, Mạnh Tưởng giữ chặt lấy cô, \"Tình Tình, em biết anh chờ em bao lâu không?\"
Chung Tình cười lạnh, \"Ai cần anh chờ?\"
\"Em..... và cậu ta đi đâu vậy?\"
\"Đi dạo phố.\"
\"Anh không phải đã nói em chờ anh sao?\"
\"Em cũng đã không đồng ý.\"
\"Tình Tình, em đừng có như vậy, vì cậu ta mà nổi giận với anh, có ý gì sao?\"Mạnh Tưởng chịu không nổi kéo Chung Tình đối mặt với anh.
Chung Tìnhnhìn vẻ mặt buồn bực của Mạnh Tưởng, trong lòng cười khẽ, \"Anh như vậylà có ý gì?\" Nói xong dùng sức hất tay anh ra đi vào thang máy, nhìn anh lại đi theo, cô giơ ngón tay lên, \"Không được đi theo.\" Mạnh Tưởng dừng lại, bất đắc dĩ nhìn cửa thang máy đóng lại, ánh mắt lạnh lùng củaChung Tình biến mất sau cánh cửa.
Chung Tình buồn bực kéo chiếc túito, cô thật sự không chịu được sự bá đạo của anh. Luôn cấm cô giao thiệp với mọi người, mà người nhà và các bạn đều nghĩ anh làm đúng. A~! Chung Tình tức giận hét lên trong thang máy, cô không thích, một chút cũngkhông thích!
*
Mạnh Tưởng đứng ở ngoài nhìn thang máy chậm rãi đilên, tỏng lòng âm trầm. Đều tại tên đầu lợn chết tiệt kia, nếu khôngphải tại hắn, Tình Tình sẽ không tức giận!
Chung Tình vì chuyện đó mà vài ngày không để ý đến Mạnh Tưởng, Mạnh Tưởng mỗi ngày tan học đều đến Chung gia. Ít nhiều Tiều Duệ cũng thay anh nói lời tốt, Chung Tình mớihơi buông lỏng, anh lại vừa đấm vừa xoa, cô yêu cầu anh về sau tuyệt đối không được khi dễ Chu Đồng, Mạnh Tưởng đồng ý tất cả, cô mới bằng lòngtha thứ cho anh.
Mạnh Tưởng nhìn món quà Chung Tình đưa cho, kíchđộng không nói lên lời. Đó là một tấm đệm dựa lưng hình chữ thập có hình vẽ quái dị. Chung Tình từ nhỏ đã thích làm thủ công, cô thật sự khôngnghĩ ra phải tặng anh cái gì, nghĩ anh hàng ngày vùi đầu vào máy tính,nhất định lưng sẽ nhanh mỏi, định tự tay làm cho anh một tấm đệm dựalưng. Nhưng hôm ấy anh lại làm loạn như vậy, Chung Tình tức giận đến mức hận không thể ném túi vật liệu vào mặt anh. Sau lại thật sự không bỏđược, vẽ ra một con quái vật nhe răng nhếch miệng, tưởng tượng nó làMạnh Tưởng, dùng kim châm lên xả giận.
\"Anh xấu xí như vậy sao?\" Mạnh Tưởng nhìn tấm đệm dựa, vừa tức giận vừa buồn cười.
\"Anh còn xấu hơn, lúc nào cũng nổi giận!\"
\"Tình Tình,\" Mạnh Tưởng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang giận dữ của Chung Tình,chậm rãi nở nụ cười, trong lòng Tình Tình vẫn có anh. \"Cám ơn,\" Anh cúiđầu, nhẹ nhàng hôn lên má phải của cô, Chung Tình ngẩn ra, hoàn toànkhông phản ứng lại hành động của anh.
Cửa truyền đến hai tiếng cười nhẹ, hai người vội vàng tách ra. Tiểu Duệ dựa vào cạnh cửa cười trộm.
Mặt Chung Tình lúc xanh lúc hồng, anh dám đánh lén cô. Mặt cô hồng lên nắmtấm đệm ném vào đầu anh, sau đó chạy khỏi phòng. Mạnh Tưởng ôm tấm đệmđưa ra cho Tiểu Duệ xem, Tình Tình đã tha thứ cho anh.
Tiểu Duệ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, \"Hai người này thật là...\"
*
Cuối tuần, Chung Tình ở nhà Chu Đồng đọc truyện tranh. Ở Chu gia, cả bác Chu và dì Chu đều khen cô thông minh. Vì vậy, Chung Tình đặc biệt thích đến Chu gia.
Chu Đồng nghe cô nói đã làm hòa với Mạnh Tưởng, cười nhẹ, \"Cậu không cần tức giận với anh ấy.\"
\"Ai bảo anh ấy khi dễ cậu. Thật là kỳ quái, Mạnh Tưởng vì sao lại đặc biệtghét cậu? Anh ấy đối với anh cũng rất tốt.\" Chung Tình nghiêng người,gối đầu lên bụng Chu Đồng, bụng mập mập của anh nằm thật thoải mái, côthích nằm như vậy đọc truyện.
\"Anh ấy chắc không thích người mập.\" Ánh mắt Chu Đồng lóe lên, khóe miệng cười khẽ.
\"......Vậy sao?\" Chung Tình nghĩ nghĩ, thật lâu mới thở dài, \"Nếu hai người có thể trở thành bằng hữu thì thật tốt.\" Như vậy, cô sẽ không thấy mệt nữa.
\"Nếu bọn mình đánh nhau, cậu sẽ giúp ai?\" Chu Đồng đột nnhiên hỏi.
\"Đương nhiên là cậu.\" Bởi vì cậu đánh không lại Mạnh Tưởng, trong lòng Tiểu Tình nghĩ thầm.
Chu Đồng cười cười, thật lâu không lên tiếng.
Hai người tiếp tục đọc truyện, nói chuyện phiếm.
Chu Đồng cũng từng hỏi Chung Tình, vì sao mọi người đều chán ghét anh, côlại không. Chung Tình cười tựa vào người anh nói, anh béo nên rất đángyêu. Không ai nhận ra Chu Đồng có thân hình mập mạp nhưng lại có mộttrái tim ấm áp, tính cách anh hòa ái, đối xử với mọi người đều rất tốt.Anh luôn im lặng nghe cô xả giận, mỉm cười tán thành với cô, cử chỉ luôn nhẹ nhàng như vậy. Có lần ở Chu gia, hai người không cẩn thận làm đổmàu vẽ, dây ra đầy tay. Hai người cười chạy vào phòng vệ sinh, Chu Đồnggiúp cô rửa tay, Chung Tình lẳng lặng nhìn, cảm nhận được bàn tay mậpmạp ấm áp của anh bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô, trong lòng cô khẽ cười, Chu Đồng nếu là nữ sinh nhất định sẽ rất dịu dàng! Cô thích anh, thíchsự im lặng của anh, tính tình ôn hòa, còn có nụ cười lúc nào cũng ấm áp, ở bên cạnh anh, cô không cảm thấy có chút áp lực nào. Cô thích cảm giác ấm áp an toàn ấy.
Chung Tình cũng có một số người bạn tốt, nhưng con gái luôn có nghi kỵ, hoàn toàn không giống Chu Đồng, anh không có thứtâm tư ghen tị, vĩnh viễn cùng thế vô tranh. Chung Tình thích tính cáchbình ổn của anh, khiến cô có cảm giác an toàn. Cô và Chu Đồng là tri kỷ, có tâm sự gì cũng nói với anh. Luôn luôn là cô nói, còn anh lắng nghe.
Mà quan hệ ấy lại khiến cho Mạnh Tưởng đố kỵ.

Chương 10 : Gặp mưa
Tuy chương trình học cấp ba rất nặng, Mạnh Tưởng vẫn giành thời gian điđá bóng. Tiểu Duệ mới lên sơ nhị, chỉ cần Mạnh Tưởng nói đi đá bóng, cậu liền cómặt, cho nên Chung Tình thường thấy Tiểu Duệ đến trường tìm Mạnh Tưởng đá bóng. Khi Chung Tình và Chu Đồng vô tình đi qua sân bóng, nghe thấy tiếng thét chói tai của đám nữ sinh.
\"Kia không phải em trai cậu sao?\" Chu Đồng chỉ vào một cậu bé nhỏ người.
\"Ừ.\" Chung Tình nhìn qua, Tiểu Duệ mặc bộ đồng phục bóng đá giống của MạnhTưởng, giơ tay yêu cầu chuyền bóng. Tiểu Duệ cái gì cũng học của MạnhTưởng, giày chơi bóng cũng giống nhau, thậm chí tất đi chân cũng khôngkhác. Chung Tình thường cười, thằng nhóc này thích Mạnh Tưởng như vậy,rõ ràng nên cho nó đi làm em trai anh. Ai ngờ tiểu tử này cười nói, chờcô gả đi, tự nhiên sẽ thành như thế. Chung Tình kêu oa oa, tiểu tử nàynhất định đã bị Mạnh Tưởng làm hư. Nghĩ nghĩ, cô không khỏi tìm kiếmhình dáng cao cao kia, lúc anh đá bóng quả thật rất tuyệt. Góc cạnh rõràng, tóc ngắn bay lên, màu da khỏe mạnh dưới ánh tịch dương như tỏasáng. Anh làm chuyện gì cũng rất chuyên tâm, chạy rất liều mạng, làm cho người ta không thể không lo lắng cho thể lực của anh. Cô quét mắt nhìnvề đám nữ sinh đang thét chói tai bên kia sân, tất cả ánh mắt của họ đều tập trung trên người anh, một nam sinh hào quang bắn bốn phía như thếthật sự khó bị bỏ qua. Chung Tình khóe miệng khẽ nhúc nhích, thu hồi ánh mắt, lại bắt gặp ánh mắt như đang nghiên cứu cô của Chu Đồng.
ChungTình thản nhiên cười, \"Làm sao vậy?\" Chu Đồng cười cười, \"Không có gì.\"Sau đó chuyển tầm mắt vào sân bóng, ánh mắt vừa nãy của cô chuyên chúgiống như những nữ sinh khác.
Chung Tình và Chu Đồng cùng rời khỏisân bóng, không nghe thấy tiếng thét chói tai của những người ngoàibiên, Mạnh Tưởng không biết tại sao không tránh kịp bị bóng đầu vào cằm. Tiểu Duệ vọt tới bên cạnh, \"Anh Tưởng, không sao chứ?\" Mạnh Tưởng xoaxoa cằm, không sao. Ánh mắt đuổi theo bóng người vừa đi ra khỏi, tâmtình trùng xuống, vừa rồi rõ ràng nhìn thấy cô và Chu Đồng đứng bên sânxem bóng, vậy mà đã lập tức rời đi, cô đối với chuyện của anh vẫn làkhông có hứng thú.
*
Một buổi chiều cuối tuần, không khí oi bức,những đám mây nặng nề trôi trên cao, nhưng cả nửa ngày vẫn không rơiđược một giọt mưa, áp suất cũng xuống thấp. Chung Tình và Chu Đồng chơiđùa ở hoa viên bên kia sông, đối diện với Chung gia. Chung Tình đặc biệt thích ngồi vẽ trong vườn hoa nhỏ này, Chu Đồng lại đang cầm sách ngồibên cạnh cô.
Chu Đồng ngẩng đầu khỏi cuốn sách, nhìn Chung Tình chămchú trước mặt. Cô hôm nay mặc một bộ váy trắng tinh không tay, thân váydài đến mắt cá chân khiến thân hình cô càng thon thả. Tiểu Tình bìnhthường không mặc váy, cô nói không tiện, váy này là anh giúp cô chọn khi đi dạo phố. Cô lúc ấy nhìn chằm chằm hồi lâu, Chu Đồng đề nghị cô mặcthử, Tiểu Tình ban đầu có chút do dự, cô chưa từng mặc váy. Nhưng khimặc vào người, cô rất thích. Vải bông cọ xát vào da rất thoải mái, hơnnữa trên váy còn có một chiếc túi nhỏ, nhìn rất nữ tính.
Chu Đồng ngẩng đầu nhìn trời, những đám mây trên trời tạo thành hình thù kì dị, \"Tiểu Tình, chúng ta về đi, trời sắp mưa rồi.\"
Chung Tình đầu cũng không quay lại, \"Đợi chút đã, còn thiếu một chút.\" ChungTình nhìn cảnh vật phía xa, tiếp tục chìm đắm trong đó. Chu Đồng mỉmcười tiếp tục vùi đầu đọc sách.
Trời mỗi lúc một xấu, những đám mâykia ngay cả chút thời gian cũng không cho họ. Mưa to, mưa ào ào trútxuống, mưa tầm tã. Hai người vội vã thu dọn đồ đạc chạy vào trong nhà.Từ hoa viên về nhà rất gần, nên hai người không khó khăn để đi về, bấtchấp cơn mưa đang rơi.
\"Mau lên, mập mạp, đến đây.\" Chung Tình ôm bàn vẽ trong ngực, quay đầu gọi Chu Đồng chạy đã đến mức hổn hển.
Chu Đồng thở phì phò gật gật đầu, mắt bị mưa làm không mở ra được, anh laumặt, nhìn Chung Tình phía trước, sửng sốt vì đã xa đến mức không đuổikịp.
Chung Tình nhìn anh còn ngẩn người, chạy tới kéo anh chạy về phía nhà, lúc chạy còn lấy bàn vẽ che đỉnh đầu hai người.
Chu Đồng hụt hơi nói, \"Tranh..... của cậu.\"
\"Không sao.\" Chung Tình cười cười kéo anh chạy, người vẫn là quan trọng nhất.
Hai người vọt vào nhà, mới dừng lại không ngừng thở.
Chung Tình vừa nhìn Chu Đồng bị ướt sũng, nhịn không được cười rộ lên. Nhữngsợi tóc trên thái dương anh bết vào, người ướt đẫm, quần áo bết vàongười càng khiến anh trở nên mập mạp hơn.
Chu Đồng khẽ liếc cô mộtcái, lại rất nhanh quay đi, có chút ngượng ngùng,
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,4,-,Tiểu,thuyết,-,Cả,Đời,Chỉ,Cần,Một,Người,,Em,-,phần,2,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 4 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 2 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 4 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Em - phần 2 - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT38/7610

The Soda Pop