Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 6
Lượt xem : |
c mệt có thể có người ôm lấy thật tốt!Có lẽ, đã đến lúc tìm một người rồi gả đi rồi!
***
Chung Tình đẩy cửa vào nhà, lại thấy Tiêu Tố Tâm đang ở nhà, kinhngạc gọi khẽ, \"Mẹ?\" Bà không phải ở nhà Tiểu Duệ sao? Hôm nay sao lạivề?
\"Tiểu Tình? Sao còn không đi làm?\" Tự nhiên có mặt ở nhà, thực là ngạc nhiên.
\"Hôm nay con được nghỉ.\" Tiểu Tình ném ví sang một bên, đi qua ôm lấy mẹ, tựa vào vai bà mà làm nũng. Vẫn là ôm mẹ là ấm áp nhất.
\"Sao vậy? Sắc mặt không tốt lắm? Lại thức đêm hả?\" Tiêu Tố Tâm vuốt vuốt mặt cô, đau lòng thấy cô gầy đi.
\"Con rất khỏe, mẹ, con muốn ăn canh mẹ nấu. Mẹ hôm nay không đến nhàTiểu Duệ ạ?\" Tiểu Tình đã vài ngày không gặp mẹ, rất nhớ bà.
\"Hôm nay không đi, Mạnh gia đêm nay muốn đến chơi, mẹ phải chuẩn bịvài thứ.\" Tiêu Tố Tâm thấy con gái làm nũng, nở nụ cười, lớn rồi mà nhưtrẻ con.
\"Đêm nay?\" Tiểu Tình sửng sốt, suốt mấy tháng nay hai nhà đều bận,thời gian tụ tập cũng không có. Vậy là tối nay Mạnh Tưởng cũng đến? Hômqua gặp anh, không nghĩ nhanh như vậy đã gặp lại.
\"Đúng vậy, bố mẹ nuôi con vừa từ nước ngoài về, mang quà về cho cáccon.\" Tiêu Tố Tâm không nhận ra Tiểu Tiểu thất thần, bỏ cô ra đi vàobếp. Tiểu Tình muốn ăn canh, vậy thì đêm nay nấu canh là được. \"Con muốn ăn canh gì?\" Tiểu Tình thích nhất ăn canh xương sườn, nhưng sắc mặt côdạo này không tốt, Tiêu Tố Tâm cho rằng làm món súp hầm là tốt nhất.
\"Mẹ, tối con có việc, không ăn cơm ở nhà.\" Tiểu Tình đi đến cửa bếp.
\"Phải ra ngoài à? Con đã mệt như vậy, còn không nghỉ ngơi cho tốt?\" Tiêu Tố Tâm thấy hai mắt cô thâm đen thì đau long.
\"Mẹ, mẹ cứ nấu đi, buổi trưa con ăn.\" Tiểu Tình đột nhiên thấy khôngthể phụ lòng mẹ, cô đến ôm lấy hai vai bà, \"Mẹ, mai con và mẹ ra ngoàimua sắm được không? Hai mẹ con mình đã lâu không cùng đi dạo phố.\"
Tiêu Tố Tâm nhìn khuôn mặt thành tâm của cô tươi cười, \"Được, dù sao Tiểu Duệ cũng muốn có thế giới hai người của nó.\"
Chung Tình cười nhẹ, \"Có mẹ trông nom, nó dám oán giận?\" Thì ra là mẹ sợ ảnh hưởng đến hai người họ mới trở về?
\"Người trẻ tuổi đều giống nhau, người lớn nói nhiều quá sẽ phát chán.\" Tiêu Tố Tâm cười lắc đầu.
\"Con không như vậy mà. Bố mẹ không ở nhà, rất cô đơn.\" Tiểu Tình cố ý lộ ra biểu tình ủy khuất.
Tiêu Tố Tâm đau lòng ôm con gái, \"Con bé ngốc, bố mẹ rất nhớ con. Chờ đến khi con lấy chồng, tự nhiên sẽ có người nhớ thương con.\"
\"Mẹ.\" Tiểu Tình ôm lấy mẹ, cảm nhận nhiệt độ cơ thể bà, hương vị của người than luôn là ấm áp nhất.
\"Đêm nay ra ngoài với bạn à?\" Tiêu Tố Tâm thuận miệng hỏi, Tiểu Tình về nhà không lâu, bạn bè của cô rất ít.
Chung Tình ngẩng đầu, nghĩ kĩ một lát, nói, \"Đi xem mặt.\"
\"Xem mặt?\" Tiêu Tố Tâm không khỏi đề cao âm điệu, trừng mắt nhìn cô.
Chung Tình buông mẹ ra, mỉm cười gật đầu, \"Đúng vậy.\" Nói xong, xoay người đi khỏi bếp.
Tiêu Tố Tâm vội đuổi theo, \"Tiểu Tình, con.... Không phải vì bị kíchthích đấy chứ?\" Không lẽ lúc bà không có nhà, Chung Bình thúc giục cô?
Chung Tình bị biểu tình của mẹ chọc cười, cô thật tình giải thích, \"Con đi tìm một người bạn trai không tốt sao?\"
\"Tốt... Rất tốt, nhưng mà, con không nên dùng cách xem mắt.\" Tiêu TốTâm đi theo cô vào phòng, \"Nếu không, để bố giới thiệu cho con vài người trong bệnh viện?\"
\"Mẹ, mẹ gả cho bác sĩ, cũng sẽ không phải muốn gả con cho bác sĩ đấy chứ.\" Tiểu Tình cởi áo khoác treo lên giá.
\"Dù sao thì cũng đáng tin cậy, đi xem mắt có rất nhiều vấn đề.\" Tiêu Tố Tâm vẫn lo lắng.
Chung Tình xì một tiếng cười, \"Bố nuôi và mẹ nuôi cũng nhờ xem mắt mà kết hônd dấy thôi, vậy mà vẫn ân ân ái ái như vậy?\"
\"Ack.... Họ thì khác.\" Tiêu Tố Tâm không biết nói gì hơn.
\"Mẹ yên tâm, người ta mới đáng lo chứ không phải con.\" Chung Tình anủi ôm lấy mẹ, \"Được rồi, con ngủ đây, nếu không, sẽ làm người ta chạymất.\" Nói xong, đi vào phòng tắm định rửa mặt.
\"Tiểu Tình, con lo lắng một chút, tối nay mẹ thương lượng với bố đã.\" Tiêu Tố Tâm vẫn không yên lòng.
Chung Tình cười không nói them, mẹ là vì lo lắng quá thôi.
Nhưng Chung Tình không nghĩ tới, khi cô vừa tỉnh lại, người trong nhà đều biết cô muốn đi xem mắt, đầu tiên là điện thoại bố gọi về, sau đólà Tiểu Duệ, đều quan tâm cô có phải bị áp lực quá lớn không. Chung Tình chỉ cười nói một câu, \"Con chỉ cảm thấy nên kết hôn rồi.\" Mọi người imlặng, đây thật sự là vấn đề, khó có khi Tiểu Tình tự ý thức được. Saumột hồi, mọi người bắt đầu thay đổi thái độ, vô cùng duy trì, sau đó bắt đầu xem xét đối tượng thích hợp cho cô. Trong mắt họ, nếu Tiểu Tình cóthể xem mặt, đương nhiên sẽ không cự tuyệt người họ sắp xếp. Tiểu Tìnhtránh trong phòng dở khóc dở cười, xem ra mình thật sự đã là siêu cấpthặng nữ rồi.
***
Lúc Chung Tình hẹn gặp về, mở cửa nhà, trong phòng khách vang lêntiếng nói chuyện làm cô kinh ngạc, người nhà họ Mạnh vẫn còn ở đây.
Chung Tình vào nhà, đứng ở cửa thay giày.
\"Tiểu Tình về rồi.\" Mẹ Mạnh Tưởng, Lộ Hiểu Vụ nhìn thấy cô đầu tiên, gọi cô lại.
\"Con chào bố mẹ nuôi.\" Tiểu Tình lễ phép mỉm cười chào, Lộ Hiểu Vụkéo cô vào ngồi, cô nhìn Mạnh Tưởng ngồi ở đầu kia sofa, mỉm cười.
\"Nghe mẹ con nói, con đêm nay đi xem mắt à, thế nào rồi?\" Mọi ngườiđều rất ngạc nhiên, Tiểu Tình giống con gái của họ, Mạnh gia tự nhiêncũng quan tâm.
\"Rất tốt ạ.\" Tiểu Tình khẽ cắn môi, cười nói.
\"Ồ, Tố Tố, xem ra cậu không cần lo lắng nữa. Cũng không biết khi nàothì, Mạnh Tưởng có thể tự giác như vậy.\" Lộ Hiểu Vụ vui vẻ vỗ tay ChungTình cười, vẻ mặt thương tiếc.
\"Đúng vậy, Mạnh Tưởng còn lớn hơn hai tuổi so với Tiểu Tình, lạikhông quan tâm. Tiểu Duệ còn nhỏ mà đã nhanh như vậy, hai đứa lớn nàylại không có tin tức gì.\" Mạnh Dịch Nam cũng thở dài.
\"Họ có chừng mực mà, Mạnh Tưởng không phải có bạn gái rồi sao? Hai người còn lo lắng gì?\" Chung Bình nói tiếp.
\"Đúng vậy, đừng lo. Mạnh Tưởng, con cũng sớm kết hôn đi, mẹ con đã muốn ôm cháu rồi.\" Tiêu Tố Tâm cười nói.
Chung Tình và Mạnh Tưởng nhìn người lớn mỗi người một câu, cũng không đáp lại, hai người liếc nhìn nhau, Mạnh Tưởng đứng lên, \"Chung Tình,cho anh mượn máy tính của em.\" Chung Tình cười nói, \"Vâng. Bố mẹ nuôi,bố mẹ ngồi chơi.\" Nói xong, đi cùng Mạnhk Tưởng vào phòng.
Mạnh Tưởng khẽ đóng cửa, mới bất đắc dĩ cười với Chung Tình, \"Họ lúcnào cũng vậy, đừng để ý.\" Chung Tình lắc đầu, \"Họ quan tâm đến đến mứcloạn luôn\" Đi qua định mở máy tính, Mạnh Tưởng ngăn cô lại, \"Không cầnđâu.\" Anh chỉ là muốn giải vây giúp hai người.
Chung Tình mời anh ngồi, còn cô treo áo lên giá.
\"Đêm nay thế nào?\" Mạnh Tưởng nhìn cô đeo đồ trang sức trang nhã, lịch sự tao nhã, cho thấy đã chuẩn bị rất kĩ.
\"Khá tốt.\" Chung Tình tháo đồng hồ, cởi khăn lụa trên cổ.
\"Cậu Chu Cần lần trước đâu?\" Anh nhận thấy Chu Cần đối xử với cô rất đặc biệt, còn nghĩ hai người đang hẹn hò.
\"Cậu ta? Cậu ta chỉ là đồng nghiệp bìnht hường thôi.\" Chung Tình sợ run nửa giây, không nghĩ anh còn nhớ rõ Chu Cần.
\"Cậu ấy thích em.\" Mạnh Tưởng biểu tình thật sự.
\"Đáng tiếc là tuổi còn nhỏ quá, không thích hợp để kết hôn.\" Chung Tình ngồi bên giường, nhìn thẳng anh.
\"Đêm nay thì sao? Là dạng người thế nào?\" Mạnh Tưởng nói xong mớiphát hiện giọng mình có chút gấp, trái tim đập nhanh, sợ cô nhận ra sựkhác thường của anh.
Chung Tình lại không để ý, vuốt vuốt mái tóc dài, \"Là một quản lý nhà hàng, ba mươi sáu tuổi, có xe có nhà, còn có bụng.\" Nói xong cô nở nụcười, không ngờ nhìn ảnh rất tuấn lãng dễ nhìn, nhưng vừa gặp cô đã chú ý đến cái bụng bia của anh ta.
Mạnh Tưởng cười, \"Ba mươi sáu chẳng phải hơi già sao.\" Lớn hơn tám tuổi so với Tiểu Tình, còn có bụng to, không hợp lắm.
\"Nhưng mà, cử chỉ hài hước, không hổ danh là người làm công việc bánhàng, cả đêm không lúc nào không có chuyện để nói.\" Chung Tình đánh giáđối phương cũng phải được 60 điểm.
\"Từng kết hôn chưa?\" Mạnh Tưởng nhíu mi.
\"Ack.... Không có.\" Chung Tình trừng mắt nhìn anh, ai quy định đàn ông ba sáu tuổi là không thể kết hôn?
\"Có nhà có xe, vậy mà ba sáu tuổi vẫn độc than? Cần phải nghiên cứumột chút, hiện giờ con gái không phải thích người giàu có lại trưởngthành như vậy sao? Người này không tính là người giàu, nhưng ít nhấtcũng là có tiền, sao lại còn độc than, nhất định có vấn đề.\" Mạnh Tưởnghai mắt nheo lại, phân tích.
Chung Tình nhìn anh, cười khổ, \"Anh chưa từng gặp qua người ta, dựa vào cái gì nói người ta có vấn đề?\"
\"Trực giác.\" Mạnh Tưởng nhìn cô, mắt có thâm ý.
Chung Tình liếc mắt nhìn trần nhà, người đàn ông này, lại giống như trước kia,k thích lấy tiêu chuẩn của mình để định nghĩa.
\"Dù sao thì ấn tượng đầu tiên cũng không quá xấu.\" Chung Tình thản nhiên nói.
\"Em có hứng thú?\" Giọng Mạnh Tưởng hơi cao, biểu tình quái dị.
\"Có thể thử xem, nói không chừng vài lần gặp nhau, sẽ có cảm giác.\"Dù sao cũng là xem mắt, không hợp thì đổi, Chung Tình cảm thấy rất tốt.
\"Nếu ngay từ đầu thấy không hợp thì không nên thử.\" Anh trầm giọng nói.
Chung Tình đột nhiên nhìn anh cười, \"Đừng lo, em nhất định sẽ tìmđược người tốt.\" Anh so với bố mẹ cô còn quan tâm hơn, thấy như vậy,trong lòng cô đột nhiên dâng lên cảm giác vui vẻ.
Mạnh Tưởng không nói gì, nhìn cô chậm rãi gật đầu. Trong mắt cô tintưởng coi anh như người than, cô còn muốn giới thiệu cho anh bạn traicủa cô, điều này khiến anh rất không thoải mái, nhưng ai không có quyềnnói không.
\"Truyện tranh của em còn không?\" Mạnh Tưởng đổi sang chủ đề khác. Vừa rồi chỉ lo quan tâm chuyện của cô, giờ nhìn lướt qua, lại bị cảm giácquen thuộc của căn phòng vây quanh, những ký ức ngọt ngào đáng quý, dũng mãnh tiến vào đầu, trái tim cũng vì vậy mà hạnh phúc. Giống như ngày đó cô ngồi trên giường chăm chú đọc truyện, anh lẳng lặng nhìn cô, làn datrong sang, lông mi cong cong, đôi môi khéo léo, cái gì cũng không thayđổi! Trước măt mê man, anh chìm vào quá khứ.
\"Anh muốn xem sao?\" Chung Tình sửng sốt, nghi hoặc nhìn anh.
Mạnh Tưởng không đáp, chỉ ngồi xuất thần. Chung Tình đi qua, huơ huơtay trước mặt anh, \"Sao vậy?\" Vẻ mặt anh ngẩn ngơ, thật sự không giốnganh! Vẻ mặt kiều mỵ đáng yêu lần lượt thay đổi, Mạnh Tưởng hoảng hốt,xấu hổ ho hai tiếng, \"Đột nhiên nhớ đến.\"
Chung Tình cười nhẹ đi lại, lấy ra một thùng giấy dưới gầm giường,trên mặt đã phủ một lớp bụi dày. Mạnh Tưởng đi đến, nâng cô dậy, chínhmình ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng mở thùng ra, nhìn chồng truyện tranh đã ố vàng, trong lòng cảm than vì sao trí nhớ cũng không ố vàng như vậy?
Anh cẩn thận nhặt một quyển \"Song tinh nhớ\" trên đầu, nhẹ nhàng lẩm bẩm, trang giấy cũ kỹ, tỏa ra mùi mục nát.
\"Đây là anh tặng em.\" Tiểu Tình nhận quyển sách, cẩn thận nhìn.
Mạnh Tưởng gật gật đầu, anh cũng nhớ rõ. Năm đó, khi cô đọc xong\"Song tinh nhớ\", hưng phấn xôgn lên ôm lấy cổ anh, dùng sức hôn lên mặtanh. Khi đó, anh hạnh phúc đến rơi lệ, môi cô mềm mại mang theo hươngkhí, đó là lần đầu tiên cô hôn anh. Trí nhớ như trận đại hồng thủy àovào, mũi đau xót, cổ họng không hiểu tại sao nghẹn ngào, anh cúi đầunhìn chằm chằm vào cuốn truyện, nhẹ nhàng vuốt ve.
\"Anh muốn xem gì? Anh có thời gian mà đọc sao?\" Chung Tình cũng ngồixổm xuống lẩm nhầm nhìn thùn truyện. Mạnh Tưởng hít sâu mấy hơi, ngănchặn chua xót trong lòng, cẩn thận cảm nhận cảm xúc cô dựa vào anh,khoảng cách lúc này gần đến mức có thể nghe được hơi thở của nhau.
\"Em thử kể qua một chút xem.\" Mạnh Tưởng phủi bụi, làm bộ như vô tình, chậm rãi đ�
QUAY LẠI***
Chung Tình đẩy cửa vào nhà, lại thấy Tiêu Tố Tâm đang ở nhà, kinhngạc gọi khẽ, \"Mẹ?\" Bà không phải ở nhà Tiểu Duệ sao? Hôm nay sao lạivề?
\"Tiểu Tình? Sao còn không đi làm?\" Tự nhiên có mặt ở nhà, thực là ngạc nhiên.
\"Hôm nay con được nghỉ.\" Tiểu Tình ném ví sang một bên, đi qua ôm lấy mẹ, tựa vào vai bà mà làm nũng. Vẫn là ôm mẹ là ấm áp nhất.
\"Sao vậy? Sắc mặt không tốt lắm? Lại thức đêm hả?\" Tiêu Tố Tâm vuốt vuốt mặt cô, đau lòng thấy cô gầy đi.
\"Con rất khỏe, mẹ, con muốn ăn canh mẹ nấu. Mẹ hôm nay không đến nhàTiểu Duệ ạ?\" Tiểu Tình đã vài ngày không gặp mẹ, rất nhớ bà.
\"Hôm nay không đi, Mạnh gia đêm nay muốn đến chơi, mẹ phải chuẩn bịvài thứ.\" Tiêu Tố Tâm thấy con gái làm nũng, nở nụ cười, lớn rồi mà nhưtrẻ con.
\"Đêm nay?\" Tiểu Tình sửng sốt, suốt mấy tháng nay hai nhà đều bận,thời gian tụ tập cũng không có. Vậy là tối nay Mạnh Tưởng cũng đến? Hômqua gặp anh, không nghĩ nhanh như vậy đã gặp lại.
\"Đúng vậy, bố mẹ nuôi con vừa từ nước ngoài về, mang quà về cho cáccon.\" Tiêu Tố Tâm không nhận ra Tiểu Tiểu thất thần, bỏ cô ra đi vàobếp. Tiểu Tình muốn ăn canh, vậy thì đêm nay nấu canh là được. \"Con muốn ăn canh gì?\" Tiểu Tình thích nhất ăn canh xương sườn, nhưng sắc mặt côdạo này không tốt, Tiêu Tố Tâm cho rằng làm món súp hầm là tốt nhất.
\"Mẹ, tối con có việc, không ăn cơm ở nhà.\" Tiểu Tình đi đến cửa bếp.
\"Phải ra ngoài à? Con đã mệt như vậy, còn không nghỉ ngơi cho tốt?\" Tiêu Tố Tâm thấy hai mắt cô thâm đen thì đau long.
\"Mẹ, mẹ cứ nấu đi, buổi trưa con ăn.\" Tiểu Tình đột nhiên thấy khôngthể phụ lòng mẹ, cô đến ôm lấy hai vai bà, \"Mẹ, mai con và mẹ ra ngoàimua sắm được không? Hai mẹ con mình đã lâu không cùng đi dạo phố.\"
Tiêu Tố Tâm nhìn khuôn mặt thành tâm của cô tươi cười, \"Được, dù sao Tiểu Duệ cũng muốn có thế giới hai người của nó.\"
Chung Tình cười nhẹ, \"Có mẹ trông nom, nó dám oán giận?\" Thì ra là mẹ sợ ảnh hưởng đến hai người họ mới trở về?
\"Người trẻ tuổi đều giống nhau, người lớn nói nhiều quá sẽ phát chán.\" Tiêu Tố Tâm cười lắc đầu.
\"Con không như vậy mà. Bố mẹ không ở nhà, rất cô đơn.\" Tiểu Tình cố ý lộ ra biểu tình ủy khuất.
Tiêu Tố Tâm đau lòng ôm con gái, \"Con bé ngốc, bố mẹ rất nhớ con. Chờ đến khi con lấy chồng, tự nhiên sẽ có người nhớ thương con.\"
\"Mẹ.\" Tiểu Tình ôm lấy mẹ, cảm nhận nhiệt độ cơ thể bà, hương vị của người than luôn là ấm áp nhất.
\"Đêm nay ra ngoài với bạn à?\" Tiêu Tố Tâm thuận miệng hỏi, Tiểu Tình về nhà không lâu, bạn bè của cô rất ít.
Chung Tình ngẩng đầu, nghĩ kĩ một lát, nói, \"Đi xem mặt.\"
\"Xem mặt?\" Tiêu Tố Tâm không khỏi đề cao âm điệu, trừng mắt nhìn cô.
Chung Tình buông mẹ ra, mỉm cười gật đầu, \"Đúng vậy.\" Nói xong, xoay người đi khỏi bếp.
Tiêu Tố Tâm vội đuổi theo, \"Tiểu Tình, con.... Không phải vì bị kíchthích đấy chứ?\" Không lẽ lúc bà không có nhà, Chung Bình thúc giục cô?
Chung Tình bị biểu tình của mẹ chọc cười, cô thật tình giải thích, \"Con đi tìm một người bạn trai không tốt sao?\"
\"Tốt... Rất tốt, nhưng mà, con không nên dùng cách xem mắt.\" Tiêu TốTâm đi theo cô vào phòng, \"Nếu không, để bố giới thiệu cho con vài người trong bệnh viện?\"
\"Mẹ, mẹ gả cho bác sĩ, cũng sẽ không phải muốn gả con cho bác sĩ đấy chứ.\" Tiểu Tình cởi áo khoác treo lên giá.
\"Dù sao thì cũng đáng tin cậy, đi xem mắt có rất nhiều vấn đề.\" Tiêu Tố Tâm vẫn lo lắng.
Chung Tình xì một tiếng cười, \"Bố nuôi và mẹ nuôi cũng nhờ xem mắt mà kết hônd dấy thôi, vậy mà vẫn ân ân ái ái như vậy?\"
\"Ack.... Họ thì khác.\" Tiêu Tố Tâm không biết nói gì hơn.
\"Mẹ yên tâm, người ta mới đáng lo chứ không phải con.\" Chung Tình anủi ôm lấy mẹ, \"Được rồi, con ngủ đây, nếu không, sẽ làm người ta chạymất.\" Nói xong, đi vào phòng tắm định rửa mặt.
\"Tiểu Tình, con lo lắng một chút, tối nay mẹ thương lượng với bố đã.\" Tiêu Tố Tâm vẫn không yên lòng.
Chung Tình cười không nói them, mẹ là vì lo lắng quá thôi.
Nhưng Chung Tình không nghĩ tới, khi cô vừa tỉnh lại, người trong nhà đều biết cô muốn đi xem mắt, đầu tiên là điện thoại bố gọi về, sau đólà Tiểu Duệ, đều quan tâm cô có phải bị áp lực quá lớn không. Chung Tình chỉ cười nói một câu, \"Con chỉ cảm thấy nên kết hôn rồi.\" Mọi người imlặng, đây thật sự là vấn đề, khó có khi Tiểu Tình tự ý thức được. Saumột hồi, mọi người bắt đầu thay đổi thái độ, vô cùng duy trì, sau đó bắt đầu xem xét đối tượng thích hợp cho cô. Trong mắt họ, nếu Tiểu Tình cóthể xem mặt, đương nhiên sẽ không cự tuyệt người họ sắp xếp. Tiểu Tìnhtránh trong phòng dở khóc dở cười, xem ra mình thật sự đã là siêu cấpthặng nữ rồi.
***
Lúc Chung Tình hẹn gặp về, mở cửa nhà, trong phòng khách vang lêntiếng nói chuyện làm cô kinh ngạc, người nhà họ Mạnh vẫn còn ở đây.
Chung Tình vào nhà, đứng ở cửa thay giày.
\"Tiểu Tình về rồi.\" Mẹ Mạnh Tưởng, Lộ Hiểu Vụ nhìn thấy cô đầu tiên, gọi cô lại.
\"Con chào bố mẹ nuôi.\" Tiểu Tình lễ phép mỉm cười chào, Lộ Hiểu Vụkéo cô vào ngồi, cô nhìn Mạnh Tưởng ngồi ở đầu kia sofa, mỉm cười.
\"Nghe mẹ con nói, con đêm nay đi xem mắt à, thế nào rồi?\" Mọi ngườiđều rất ngạc nhiên, Tiểu Tình giống con gái của họ, Mạnh gia tự nhiêncũng quan tâm.
\"Rất tốt ạ.\" Tiểu Tình khẽ cắn môi, cười nói.
\"Ồ, Tố Tố, xem ra cậu không cần lo lắng nữa. Cũng không biết khi nàothì, Mạnh Tưởng có thể tự giác như vậy.\" Lộ Hiểu Vụ vui vẻ vỗ tay ChungTình cười, vẻ mặt thương tiếc.
\"Đúng vậy, Mạnh Tưởng còn lớn hơn hai tuổi so với Tiểu Tình, lạikhông quan tâm. Tiểu Duệ còn nhỏ mà đã nhanh như vậy, hai đứa lớn nàylại không có tin tức gì.\" Mạnh Dịch Nam cũng thở dài.
\"Họ có chừng mực mà, Mạnh Tưởng không phải có bạn gái rồi sao? Hai người còn lo lắng gì?\" Chung Bình nói tiếp.
\"Đúng vậy, đừng lo. Mạnh Tưởng, con cũng sớm kết hôn đi, mẹ con đã muốn ôm cháu rồi.\" Tiêu Tố Tâm cười nói.
Chung Tình và Mạnh Tưởng nhìn người lớn mỗi người một câu, cũng không đáp lại, hai người liếc nhìn nhau, Mạnh Tưởng đứng lên, \"Chung Tình,cho anh mượn máy tính của em.\" Chung Tình cười nói, \"Vâng. Bố mẹ nuôi,bố mẹ ngồi chơi.\" Nói xong, đi cùng Mạnhk Tưởng vào phòng.
Mạnh Tưởng khẽ đóng cửa, mới bất đắc dĩ cười với Chung Tình, \"Họ lúcnào cũng vậy, đừng để ý.\" Chung Tình lắc đầu, \"Họ quan tâm đến đến mứcloạn luôn\" Đi qua định mở máy tính, Mạnh Tưởng ngăn cô lại, \"Không cầnđâu.\" Anh chỉ là muốn giải vây giúp hai người.
Chung Tình mời anh ngồi, còn cô treo áo lên giá.
\"Đêm nay thế nào?\" Mạnh Tưởng nhìn cô đeo đồ trang sức trang nhã, lịch sự tao nhã, cho thấy đã chuẩn bị rất kĩ.
\"Khá tốt.\" Chung Tình tháo đồng hồ, cởi khăn lụa trên cổ.
\"Cậu Chu Cần lần trước đâu?\" Anh nhận thấy Chu Cần đối xử với cô rất đặc biệt, còn nghĩ hai người đang hẹn hò.
\"Cậu ta? Cậu ta chỉ là đồng nghiệp bìnht hường thôi.\" Chung Tình sợ run nửa giây, không nghĩ anh còn nhớ rõ Chu Cần.
\"Cậu ấy thích em.\" Mạnh Tưởng biểu tình thật sự.
\"Đáng tiếc là tuổi còn nhỏ quá, không thích hợp để kết hôn.\" Chung Tình ngồi bên giường, nhìn thẳng anh.
\"Đêm nay thì sao? Là dạng người thế nào?\" Mạnh Tưởng nói xong mớiphát hiện giọng mình có chút gấp, trái tim đập nhanh, sợ cô nhận ra sựkhác thường của anh.
Chung Tình lại không để ý, vuốt vuốt mái tóc dài, \"Là một quản lý nhà hàng, ba mươi sáu tuổi, có xe có nhà, còn có bụng.\" Nói xong cô nở nụcười, không ngờ nhìn ảnh rất tuấn lãng dễ nhìn, nhưng vừa gặp cô đã chú ý đến cái bụng bia của anh ta.
Mạnh Tưởng cười, \"Ba mươi sáu chẳng phải hơi già sao.\" Lớn hơn tám tuổi so với Tiểu Tình, còn có bụng to, không hợp lắm.
\"Nhưng mà, cử chỉ hài hước, không hổ danh là người làm công việc bánhàng, cả đêm không lúc nào không có chuyện để nói.\" Chung Tình đánh giáđối phương cũng phải được 60 điểm.
\"Từng kết hôn chưa?\" Mạnh Tưởng nhíu mi.
\"Ack.... Không có.\" Chung Tình trừng mắt nhìn anh, ai quy định đàn ông ba sáu tuổi là không thể kết hôn?
\"Có nhà có xe, vậy mà ba sáu tuổi vẫn độc than? Cần phải nghiên cứumột chút, hiện giờ con gái không phải thích người giàu có lại trưởngthành như vậy sao? Người này không tính là người giàu, nhưng ít nhấtcũng là có tiền, sao lại còn độc than, nhất định có vấn đề.\" Mạnh Tưởnghai mắt nheo lại, phân tích.
Chung Tình nhìn anh, cười khổ, \"Anh chưa từng gặp qua người ta, dựa vào cái gì nói người ta có vấn đề?\"
\"Trực giác.\" Mạnh Tưởng nhìn cô, mắt có thâm ý.
Chung Tình liếc mắt nhìn trần nhà, người đàn ông này, lại giống như trước kia,k thích lấy tiêu chuẩn của mình để định nghĩa.
\"Dù sao thì ấn tượng đầu tiên cũng không quá xấu.\" Chung Tình thản nhiên nói.
\"Em có hứng thú?\" Giọng Mạnh Tưởng hơi cao, biểu tình quái dị.
\"Có thể thử xem, nói không chừng vài lần gặp nhau, sẽ có cảm giác.\"Dù sao cũng là xem mắt, không hợp thì đổi, Chung Tình cảm thấy rất tốt.
\"Nếu ngay từ đầu thấy không hợp thì không nên thử.\" Anh trầm giọng nói.
Chung Tình đột nhiên nhìn anh cười, \"Đừng lo, em nhất định sẽ tìmđược người tốt.\" Anh so với bố mẹ cô còn quan tâm hơn, thấy như vậy,trong lòng cô đột nhiên dâng lên cảm giác vui vẻ.
Mạnh Tưởng không nói gì, nhìn cô chậm rãi gật đầu. Trong mắt cô tintưởng coi anh như người than, cô còn muốn giới thiệu cho anh bạn traicủa cô, điều này khiến anh rất không thoải mái, nhưng ai không có quyềnnói không.
\"Truyện tranh của em còn không?\" Mạnh Tưởng đổi sang chủ đề khác. Vừa rồi chỉ lo quan tâm chuyện của cô, giờ nhìn lướt qua, lại bị cảm giácquen thuộc của căn phòng vây quanh, những ký ức ngọt ngào đáng quý, dũng mãnh tiến vào đầu, trái tim cũng vì vậy mà hạnh phúc. Giống như ngày đó cô ngồi trên giường chăm chú đọc truyện, anh lẳng lặng nhìn cô, làn datrong sang, lông mi cong cong, đôi môi khéo léo, cái gì cũng không thayđổi! Trước măt mê man, anh chìm vào quá khứ.
\"Anh muốn xem sao?\" Chung Tình sửng sốt, nghi hoặc nhìn anh.
Mạnh Tưởng không đáp, chỉ ngồi xuất thần. Chung Tình đi qua, huơ huơtay trước mặt anh, \"Sao vậy?\" Vẻ mặt anh ngẩn ngơ, thật sự không giốnganh! Vẻ mặt kiều mỵ đáng yêu lần lượt thay đổi, Mạnh Tưởng hoảng hốt,xấu hổ ho hai tiếng, \"Đột nhiên nhớ đến.\"
Chung Tình cười nhẹ đi lại, lấy ra một thùng giấy dưới gầm giường,trên mặt đã phủ một lớp bụi dày. Mạnh Tưởng đi đến, nâng cô dậy, chínhmình ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng mở thùng ra, nhìn chồng truyện tranh đã ố vàng, trong lòng cảm than vì sao trí nhớ cũng không ố vàng như vậy?
Anh cẩn thận nhặt một quyển \"Song tinh nhớ\" trên đầu, nhẹ nhàng lẩm bẩm, trang giấy cũ kỹ, tỏa ra mùi mục nát.
\"Đây là anh tặng em.\" Tiểu Tình nhận quyển sách, cẩn thận nhìn.
Mạnh Tưởng gật gật đầu, anh cũng nhớ rõ. Năm đó, khi cô đọc xong\"Song tinh nhớ\", hưng phấn xôgn lên ôm lấy cổ anh, dùng sức hôn lên mặtanh. Khi đó, anh hạnh phúc đến rơi lệ, môi cô mềm mại mang theo hươngkhí, đó là lần đầu tiên cô hôn anh. Trí nhớ như trận đại hồng thủy àovào, mũi đau xót, cổ họng không hiểu tại sao nghẹn ngào, anh cúi đầunhìn chằm chằm vào cuốn truyện, nhẹ nhàng vuốt ve.
\"Anh muốn xem gì? Anh có thời gian mà đọc sao?\" Chung Tình cũng ngồixổm xuống lẩm nhầm nhìn thùn truyện. Mạnh Tưởng hít sâu mấy hơi, ngănchặn chua xót trong lòng, cẩn thận cảm nhận cảm xúc cô dựa vào anh,khoảng cách lúc này gần đến mức có thể nghe được hơi thở của nhau.
\"Em thử kể qua một chút xem.\" Mạnh Tưởng phủi bụi, làm bộ như vô tình, chậm rãi đ�
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,4,-,Tiểu,thuyết,-,Cả,Đời,Chỉ,Cần,Một,Người,Là,Em,-,phần,6,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 4 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 6 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 4 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 6 - Tiểu thuyết tình yêu