Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 9
Lượt xem : |
đến thăm họ. Chung Bình gật đầu,\"Lúc nào cũng hoan nghênh.\"
Chung Tình đưa Chu Minh ra ngoài, đến cửa thang máy, Chu Minh độtnhiên kéo Chung Tình lại, \"Sao vậy?\" Cô có chuyện, anh liếc mắt một cáiđã nhìn ra.
Chung Tình cười, \"Không có gì.\" Cô cảm thấy chuyện Mạnh Tưởng bị bệnh không liên quan đến anh.
Chu Minh nhìn cô thật sâu, không hỏi thêm, mà nói một câu khiến Chung Tình rung động, \"Lúc nãy anh hẹn bố mẹ em cuối tháng này sẽ gặp bố mẹanh.\" Chung Tình giật mình, nhìn anh không nói gì.
\"Họ không có ý kiến.\" Chu Minh vô cùng tự tin, ấn tượng của bố mẹ Chung Tình đối với mình rất tốt.
Chung Tình chậm rãi lấy lại tinh thần, thản nhiên nói: \"Vâng.\" Mụcđích của Chu Minh rất rõ ràng, họ cũng đã nên bàn đến vấn đề hôn nhân,nhưng Chung Tình cảm thấy mình vẫn bị động đi theo Chu Minh, không cóquyền phản đối.
Khóe miệng Chu Minh khẽ nhấc lên, nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, buông cô ra, đi vào thang máy, \"Em đi về đi.\"
Chung Tình nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, nụ cười nhạt đi. Gảcho Chu Minh, người trong thời khắc nguy hiểm đã bảo vệ cô, cô còn muốngì nữa? Hài hước, hay nói, tích cực chủ động, mặc dù có tư tưởng Đại nam tử, nhưng cô cũng không phản cảm cách anh thích thay cô làm chủ.
Chung Tình về phòng, Luyến Kinh vẫn không có hồi âm, Chung Tình suynghĩ hồi lâu, rốt cuộc vẫn mặc áo khoác, cầm ví ra khỏi phòng, cô muốnđến xem Mạnh Tưởng thế nào.
Tiêu Tố Tâm thấy cô, kỳ quái hỏi: \"Sao vậy, Chu Minh lại gọi con ra ngoài?\" Đã trễ thế này, cô còn muốn ra ngoài.
Chung Tình lắc đầu, \"Có người bạn bị bệnh, con đến xem thế nào.\"
Chung Bình từ thư phòng đi ra, vừa định mở miệng, Chung Tình đã chạyra ngoài cửa. Ông nhìn Tiêu Tố Tâm, \"Tiểu Tình đi đâu vậy?\" Tiêu Tố Tâmnhún nhún vai, \"Nói cái gì mà bạn bị bệnh, muốn đi xem thế nào.\" Cuốicùng còn nói thầm vài câu, bạn bè gì chứ, đã trễ thế này. Chung Bình lắc đầu không nói gì.
Chương 43 : Lo lắng
Chung Tình vội vã lái xe đến bệnh viện. Khi trực tiếp đến phòng bệnhmà Vương Lâm nói, vừa đến cửa phòng, đã thấy Mạnh Tưởng nằm trên giường, có mấy người vây xung quanh, Chung Tình chậm rãi đi vào, một cô gái trẻ bước về phía cô, ánh mắt lộ vẻ dò hỏi. Chung Tình đi lại gần, \"Tôi làChung Tình.\"
Cô gái kia quay đầu, vội vàng hỏi: \"Chị Du vẫn chưa liên lạc lại sao?\"
Chung Tình lắc đầu: \"Điện thoại của cô ấy không gọi được.\"
Cô gái kia tự giới thiệu, cô là Vương Lâm, và mấy người ở đây đều làcấp dưới của Mạnh Tưởng. Vương Lâm nói qua, mọi người đều ở lại công tytăng ca, Mạnh Tưởng đột nhiên ngất xỉu, mọi người luống cuống tay chânđưa anh đến đây. Khi biết dạ dày bị thủng, lập tức phẫu thuật. Mọi người vội giúp anh làm thủ tục, chờ anh từ phòng phẫu thuật ra, mọi người mới nghĩ cách liên hệ với người nhà của anh. Nhưng khi gọi điện về nhà lạikhông có người nhận, Vương Lâm mới nhớ Mạnh tổng từng nói bố mẹ anh đãra nước ngoài. Cô muốn liên hệ với bạn gái của Mạnh tổng là cô Du, nhưng gọi một lúc, điện thoại vẫn không có người nghe. Cô không có cách nàonữa, đành phải tìm trong lịch sử cuộc gọi của Mạnh tổng, phát hiện cuộcgọi cho Chung Tình là gần nhất và thường xuyên nhất, cô liền thử liênlạc với Chung Tình.
Chung Tình nghe xong, lạnh nhạt nói: \"Tôi là bạn của Mạnh Tưởng.\"Chung Tình biết bố mẹ nuôi đến chỗ anh họ của Mạnh Tưởng, không có ởthành phố W, nhưng Luyến Kinh thì cô không biết.
Chung Tình nhìn mấy người bên cạnh, khuôn mặt đều lộ vẻ lo âu, có hai người trong mắt đầy tơ máu, vừa thấy đã biết phải làm việc rất vất vả.Trong lòng Chung Tình thầm than, cấp dưới đã như vậy, Mạnh Tưởng nhấtđịnh còn làm việc gấp nhiều lần họ, nên mới mệt đến mức phát bệnh.
Chung Tình nói với Vương Lâm: \"Mọi người về trước đi, để tôi ở lạivới anh ấy. Tôi sẽ liên lạc lại với Luyến Kinh, mọi người vất vả rồi.\"
Vương Lâm cười lắc đầu, \"Chúng tôi không sao, trong khoảng thời giannày Mạnh tổng mới vất vả nhất, công ty xảy ra chút việc nhỏ, anh ấy lúcnào cũng phải làm việc, ăn cơm cũng không kịp ăn.\" Một người đàn ôngtrung niên bên cạnh ngắt lời Vương Lâm, khẽ liếc mắt nhìn Chung Tình,Chung Tình ngạc nhiên hỏi: \"Công ty xảy ra chuyện gì?\"
Người đàn ông ấy nhìn cô không nói, mọi người cũng không hé răng.Chung Tình nói: \"Tôi và Mạnh Tưởng là thế giao, quen biết từ nhỏ, nếuanh ấy có gì khó khăn, tôi sẽ hết sức giúp đỡ.\"
Người kia thản nhiên nói: \"Đây là chuyện của công ty, không thể làmphiền đến cô Chung.\" Nói xong, anh ta cùng những người khác rời khỏi,Vương Lâm ngượng ngùng nhìn Chung Tình, nói nhanh \"Làm phiền cô\" rồi đitheo.
Chung Tình nhìn họ rời khỏi phòng, bất đắc dĩ đến bên cạnh giường.
Nhìn anh nhắm chặt mắt nằm trên giường, hai tay cắm đầy ống truyền,sắc mặt trắng bệch, thần sắc không ánh sáng, xương gò má nhô hẳn lên.Chung Tình chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường, kinh ngạc nhìn anh, anh nhất định mệt muốn chết rồi. Mấy hôm trước, anh vẫn ở bên cạnh cô, mà cô không hề để ý đến sự mỏi mệt của anh, còn thường xuyên khiếnanh phải quan tâm. Cô chỉ quan tâm đến Chu Minh, nói với anh nhiều nhấtcũng là Chu Minh, anh chỉ lẳng lặng nhìn cô. Trong lòng Chung Tình khẽnhói, là tại mình không quan tâm đến anh, nếu không đã có thể nhận ra sự khác thường của anh.
Cô lấy di động thử gọi lại cho Luyến Kinh, di động vẫn không liên lạc được. Cô thở dài nhìn Mạnh Tưởng.
Đi vào phòng, ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn Mạnh Tưởng ngủ say,trong lòng chua xót, hốc mắt mơ hồ. Cô cứ như vậy lẳng lặng ở bên anhsuốt một đêm.
Ngày hôm sau, Mạnh Tưởng tỉnh. Khi anh nhìn thấy Chung Tình nằm trênchiếc ghế cạnh giường, kinh ngạc không nói lên lời, tại sao Chung Tìnhlại ở đây? Chẳng lẽ đêm qua cô không về?
Anh nghiêng mặt yên lặng nhìn Chung Tình đang ngủ, nửa khuôn mặt bịche khuất, thân thể hơi co lại, thay phải đặt trên mặt, sắc mặt cũngkhông tốt, nhất định là khuya mới ngủ. Anh nuốt xuống một chút, pháthiện trong cổ họng khô nóng, chắc là do cả đêm không uống nước. Nhưnganh không đành lòng đánh thức Chung Tình, đành tình nguyện chịu khát,vẫn bình tĩnh nhìn cô.
Y ta đi vào thấy anh đã tỉnh, mở miệng nói: \"Anh tỉnh rồi à?\" Mạnh Tưởng gật đầu.
Y tá kiểm tra chai truyền dịch của anh, nhẹ giọng nói: \"Bạn gái anh ở bên cạnh anh cả đêm, năm giờ sáng mới ngủ, thật khổ cho cô ấy.\"
Mạnh Tưởng trong lòng đau xót, nhìn Chung Tình, cảm giác còn khó chịu hơn sự đau đớn bên trong cơ thể.
Chung Tình giật giật, chậm rãi mở mắt ra, cô nghe thấy có tiếng nóinên tỉnh lại. vừa mở mắt, thấy Mạnh Tưởng đã tỉnh, cô vội vã đứng lên,xoa xoa mái tóc rối, tới bên cạnh giường, \"Anh tỉnh rồi à?\"
Mạnh Tưởng cảm thấy yết hầu như bị dị vật ngăn chặn, căn bản không phát ra âm thanh gì được, chỉ có thể gật gật đầu.
Chung Tình cầm cốc và bình nước trên tủ bên cạnh giường, rót nước đưa vào môi cho anh, nhẹ nhàng nói: \"Khát lắm rồi phải không?\" Môi anh đãđỏ rực lên, cho thấy anh rất khát. Mạnh Tưởng nhấp nhấp môi, giọng khànkhàn: \"Tiểu Tình, cám ơn em.\"
Chung Tình đặt cốc xuống, mỉm cười: \"Em gọi điện cho Luyến Kinh,nhưng điện thoại của cô ấy không gọi được, có phải đã đi công tác rồikhông?\" Cô định an ủi anh không phải Luyến Kinh không đến thăm anh.
Mạnh Tưởng nhìn ánh mắt cô, căng thẳng, cô vẫn chưa biết anh và Luyến Kinh đã chia tay, \"Cô ấy không có ở thành phố W.\" Luyến Kinh sau khinghỉ việc đã đến Bắc Kinh tìm người đàn ông kia.
\"Đúng vậy, nếu cô ấy ở đây nhất định sẽ đến. Em thấy bố mẹ nuôi không ở nhà, anh một mình rất đáng thương, đành phải ở đây trông nom anhthanh Luyến Kinh.\" Chung Tình xoay người nói, nói xong không đợi anh trả lời, bước ra khỏi phòng bệnh.
Mạnh Tưởng nhớ ra tối qua là cuối tuần, là ngày Chu Minh đến Chunggia. Vậy tối qua nếu cô ở lại đây, Chu Minh có phải cũng biết không?Nghĩ Chng Tình cả đêm không về nhà, trong lòng lại bắt đầu phập phồng,chẳng lẽ Chu Minh đồng ý rồi cô mới đến?
Chỉ chốc lát sau, Chung Tình đã trở lại. Trên tóc cô có vương vài giọt nước, cô đi rửa mặt.
Mạnh Tưởng nhẹ giọng nói: \"Tiểu Tình, tìm giúp anh một y tá, em về đi. Đêm qua không ngủ, nhất định mệt lắm rồi.\"
Chung Tình nói không sao, đồng nghiệp biết người nhà anh không có ởthành phố, nói sẽ thay nhau đến đây trông nom cho anh. Cô chờ đồngnghiệp của anh đến sẽ đi.
Mạnh Tưởng nhìn cô, thản nhiên hỏi: \"Bố mẹ em gặp Chu Minh chưa?\"
Chung Tình gật gật đầu, nói đại khái về tình hình gặp mặt, nói ấntượng của Chung Bình với Chu Minh thay đổi, còn khen anh hay nói. MạnhTưởng nhìn cô, khẽ nháy mắt, vẻ yên tâm. Chung Tình cười khẽ, \"Anh vàLuyến Kinh còn không nhanh lên, đừng để bọn em hành động trước chứ.\"
Mạnh Tưởng cười khổ nói: \"Đúng vậy, hai người thật nhanh chóng.\" Anhvà Luyến Kinh đã không có khả năng, nhưng anh đột nhiên không muốn nóivới cô, cũng không có gì quan trọng.
Chung Tình nhìn vẻ mặt anh, không nói gì nữa.
Chỉ chốc lát sau, cấp dưới của anh đến, là vị giám đốc Vu hôm qua.Chung Tình chào giám đốc Vu một tiêng rồi đi ra ngoài. Cô muốn tìm choMạnh Tưởng một y tá, đồng nghiệp chỉ có thể trông nom Mạnh Tưởng, nhưngkhông thể hoàn toàn dựa vào họ để chăm sóc cho anh.
Chương 44 : Mượn tiền
Khi Chung Tình tìm được một người y tá đi vào phòng, chợt nghe giámđốc Vu nói với Mạnh Tưởng: \"Mạnh tổng, nếu khoản tiền của Tụ Thành không trả đúng hạn, thì hối phiếu cũng không có tác dụng.\" Mạnh Tưởng thấyChung Tình vào, không nói gì nữa. Anh bảo Chung Tình về nhà nghỉ ngơi,đã có mấy người đồng nghiệp ở đây, cô không cần đến nữa, nếu không ChuMinh sẽ hiểu lầm. Chung Tình cười nói không sao, chiều cô lại đến.
Di động của giám đốc Vu vang lên, anh đi ra khỏi phòng bệnh. Chung Tình dặn dò y tá một chút, rồi rời khỏi phòng.
Khi đi đến cầu thang, nhìn thấy giám đốc Vu quay vào tường gọi điện,mơ hồ nghe thấy khoản tiền của Tụ Thành không đến đúng hạn, thứ hai hốiphiếu sẽ hết hạn, không biết tìm đâu năm trăm vạn, giọng nói rất lolắng, Chung Tình dừng lại bên người anh ta, giám đốc Vu căm giận mắngmấy câu rồi ngắt điện thoại, quay người thấy Chung Tình, ngây ngẩn cảngười.
Chung Tình mỉm cười, giám đốc Vu cũng cười gượng một tiếng. Chung Tình mở miệng hỏi: \"Công ty xảy ra chuyện à?\"
Giám đốc Vu nhìn cô, trong mắt lộ vẻ do dự.
Chung Tình tiếp tục nói: \"Tôi và Mạnh Tưởng là thế giao, quen biết từ nhỏ, nếu anh ấy có khó khăn, tôi nhất định sẽ hết sức giúp đỡ.\" ChungTình còn nói tên Mạnh Dịch Nam và Lộ Hiểu Vụ, nói hai nhà Chung Mạnhquan hệ không phải là ít, nếu Mạnh Tưởng có việc, cô sẽ không bàng quanđứng nhìn.
Giám đốc Vu do dự một lúc rồi mở miệng. Anh nói đại khái tình hìnhcông ty gần đây, nói thứ hai công ty phải trả hối phiếu hai ngàn vạn,nhưng tài chính bị hổng mất năm trăm vạn, vốn là nếu một khách hàng làcông ty Tụ Thành có thể hoàn khoản đúng hạn, việc này không thành vấnđề. Nhưng do xảy ra vấn đê,f đến chiều thứ sáu hối phiếu mới đến tay TụThành, khi đến ngân hàng thì đã muộn. Chỉ có thể đợi đến thứ thứ haituần sau đó. Tuy nhiên, trước mười giờ ngày thứ hai, ngân hàng sẽ tựđộng khấu trừ tiền hối phiếu. Vì vậy, anh đang lo lắng suy nghĩ cách vay được năm trăm vạn bù vào.
Chung Tình đại khái hiểu được, kỳ quái hỏi: \"Mạnh Dịch Nam không biết việc này sao?\" Theo lý thuyết, bố nuôi là chủ tịch của công ty, hẳn sẽcó biện pháp. Giám đốc Vu lắc đầu, \"Mạnh tổng không cho quấy rầy chủtịch.\"
Chung Tình thở dài, Mạnh Tưởng thật là cậy mạnh. Cô hỏi giám đốc Vu,có cách nào để giải quyết không? Giám đốc Vu nói bây giờ chỉ cần có nămtrăm vạn vào thứ hai để bù vào tài khoản công
QUAY LẠIChung Tình đưa Chu Minh ra ngoài, đến cửa thang máy, Chu Minh độtnhiên kéo Chung Tình lại, \"Sao vậy?\" Cô có chuyện, anh liếc mắt một cáiđã nhìn ra.
Chung Tình cười, \"Không có gì.\" Cô cảm thấy chuyện Mạnh Tưởng bị bệnh không liên quan đến anh.
Chu Minh nhìn cô thật sâu, không hỏi thêm, mà nói một câu khiến Chung Tình rung động, \"Lúc nãy anh hẹn bố mẹ em cuối tháng này sẽ gặp bố mẹanh.\" Chung Tình giật mình, nhìn anh không nói gì.
\"Họ không có ý kiến.\" Chu Minh vô cùng tự tin, ấn tượng của bố mẹ Chung Tình đối với mình rất tốt.
Chung Tình chậm rãi lấy lại tinh thần, thản nhiên nói: \"Vâng.\" Mụcđích của Chu Minh rất rõ ràng, họ cũng đã nên bàn đến vấn đề hôn nhân,nhưng Chung Tình cảm thấy mình vẫn bị động đi theo Chu Minh, không cóquyền phản đối.
Khóe miệng Chu Minh khẽ nhấc lên, nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, buông cô ra, đi vào thang máy, \"Em đi về đi.\"
Chung Tình nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, nụ cười nhạt đi. Gảcho Chu Minh, người trong thời khắc nguy hiểm đã bảo vệ cô, cô còn muốngì nữa? Hài hước, hay nói, tích cực chủ động, mặc dù có tư tưởng Đại nam tử, nhưng cô cũng không phản cảm cách anh thích thay cô làm chủ.
Chung Tình về phòng, Luyến Kinh vẫn không có hồi âm, Chung Tình suynghĩ hồi lâu, rốt cuộc vẫn mặc áo khoác, cầm ví ra khỏi phòng, cô muốnđến xem Mạnh Tưởng thế nào.
Tiêu Tố Tâm thấy cô, kỳ quái hỏi: \"Sao vậy, Chu Minh lại gọi con ra ngoài?\" Đã trễ thế này, cô còn muốn ra ngoài.
Chung Tình lắc đầu, \"Có người bạn bị bệnh, con đến xem thế nào.\"
Chung Bình từ thư phòng đi ra, vừa định mở miệng, Chung Tình đã chạyra ngoài cửa. Ông nhìn Tiêu Tố Tâm, \"Tiểu Tình đi đâu vậy?\" Tiêu Tố Tâmnhún nhún vai, \"Nói cái gì mà bạn bị bệnh, muốn đi xem thế nào.\" Cuốicùng còn nói thầm vài câu, bạn bè gì chứ, đã trễ thế này. Chung Bình lắc đầu không nói gì.
Chương 43 : Lo lắng
Chung Tình vội vã lái xe đến bệnh viện. Khi trực tiếp đến phòng bệnhmà Vương Lâm nói, vừa đến cửa phòng, đã thấy Mạnh Tưởng nằm trên giường, có mấy người vây xung quanh, Chung Tình chậm rãi đi vào, một cô gái trẻ bước về phía cô, ánh mắt lộ vẻ dò hỏi. Chung Tình đi lại gần, \"Tôi làChung Tình.\"
Cô gái kia quay đầu, vội vàng hỏi: \"Chị Du vẫn chưa liên lạc lại sao?\"
Chung Tình lắc đầu: \"Điện thoại của cô ấy không gọi được.\"
Cô gái kia tự giới thiệu, cô là Vương Lâm, và mấy người ở đây đều làcấp dưới của Mạnh Tưởng. Vương Lâm nói qua, mọi người đều ở lại công tytăng ca, Mạnh Tưởng đột nhiên ngất xỉu, mọi người luống cuống tay chânđưa anh đến đây. Khi biết dạ dày bị thủng, lập tức phẫu thuật. Mọi người vội giúp anh làm thủ tục, chờ anh từ phòng phẫu thuật ra, mọi người mới nghĩ cách liên hệ với người nhà của anh. Nhưng khi gọi điện về nhà lạikhông có người nhận, Vương Lâm mới nhớ Mạnh tổng từng nói bố mẹ anh đãra nước ngoài. Cô muốn liên hệ với bạn gái của Mạnh tổng là cô Du, nhưng gọi một lúc, điện thoại vẫn không có người nghe. Cô không có cách nàonữa, đành phải tìm trong lịch sử cuộc gọi của Mạnh tổng, phát hiện cuộcgọi cho Chung Tình là gần nhất và thường xuyên nhất, cô liền thử liênlạc với Chung Tình.
Chung Tình nghe xong, lạnh nhạt nói: \"Tôi là bạn của Mạnh Tưởng.\"Chung Tình biết bố mẹ nuôi đến chỗ anh họ của Mạnh Tưởng, không có ởthành phố W, nhưng Luyến Kinh thì cô không biết.
Chung Tình nhìn mấy người bên cạnh, khuôn mặt đều lộ vẻ lo âu, có hai người trong mắt đầy tơ máu, vừa thấy đã biết phải làm việc rất vất vả.Trong lòng Chung Tình thầm than, cấp dưới đã như vậy, Mạnh Tưởng nhấtđịnh còn làm việc gấp nhiều lần họ, nên mới mệt đến mức phát bệnh.
Chung Tình nói với Vương Lâm: \"Mọi người về trước đi, để tôi ở lạivới anh ấy. Tôi sẽ liên lạc lại với Luyến Kinh, mọi người vất vả rồi.\"
Vương Lâm cười lắc đầu, \"Chúng tôi không sao, trong khoảng thời giannày Mạnh tổng mới vất vả nhất, công ty xảy ra chút việc nhỏ, anh ấy lúcnào cũng phải làm việc, ăn cơm cũng không kịp ăn.\" Một người đàn ôngtrung niên bên cạnh ngắt lời Vương Lâm, khẽ liếc mắt nhìn Chung Tình,Chung Tình ngạc nhiên hỏi: \"Công ty xảy ra chuyện gì?\"
Người đàn ông ấy nhìn cô không nói, mọi người cũng không hé răng.Chung Tình nói: \"Tôi và Mạnh Tưởng là thế giao, quen biết từ nhỏ, nếuanh ấy có gì khó khăn, tôi sẽ hết sức giúp đỡ.\"
Người kia thản nhiên nói: \"Đây là chuyện của công ty, không thể làmphiền đến cô Chung.\" Nói xong, anh ta cùng những người khác rời khỏi,Vương Lâm ngượng ngùng nhìn Chung Tình, nói nhanh \"Làm phiền cô\" rồi đitheo.
Chung Tình nhìn họ rời khỏi phòng, bất đắc dĩ đến bên cạnh giường.
Nhìn anh nhắm chặt mắt nằm trên giường, hai tay cắm đầy ống truyền,sắc mặt trắng bệch, thần sắc không ánh sáng, xương gò má nhô hẳn lên.Chung Tình chậm rãi ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường, kinh ngạc nhìn anh, anh nhất định mệt muốn chết rồi. Mấy hôm trước, anh vẫn ở bên cạnh cô, mà cô không hề để ý đến sự mỏi mệt của anh, còn thường xuyên khiếnanh phải quan tâm. Cô chỉ quan tâm đến Chu Minh, nói với anh nhiều nhấtcũng là Chu Minh, anh chỉ lẳng lặng nhìn cô. Trong lòng Chung Tình khẽnhói, là tại mình không quan tâm đến anh, nếu không đã có thể nhận ra sự khác thường của anh.
Cô lấy di động thử gọi lại cho Luyến Kinh, di động vẫn không liên lạc được. Cô thở dài nhìn Mạnh Tưởng.
Đi vào phòng, ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn Mạnh Tưởng ngủ say,trong lòng chua xót, hốc mắt mơ hồ. Cô cứ như vậy lẳng lặng ở bên anhsuốt một đêm.
Ngày hôm sau, Mạnh Tưởng tỉnh. Khi anh nhìn thấy Chung Tình nằm trênchiếc ghế cạnh giường, kinh ngạc không nói lên lời, tại sao Chung Tìnhlại ở đây? Chẳng lẽ đêm qua cô không về?
Anh nghiêng mặt yên lặng nhìn Chung Tình đang ngủ, nửa khuôn mặt bịche khuất, thân thể hơi co lại, thay phải đặt trên mặt, sắc mặt cũngkhông tốt, nhất định là khuya mới ngủ. Anh nuốt xuống một chút, pháthiện trong cổ họng khô nóng, chắc là do cả đêm không uống nước. Nhưnganh không đành lòng đánh thức Chung Tình, đành tình nguyện chịu khát,vẫn bình tĩnh nhìn cô.
Y ta đi vào thấy anh đã tỉnh, mở miệng nói: \"Anh tỉnh rồi à?\" Mạnh Tưởng gật đầu.
Y tá kiểm tra chai truyền dịch của anh, nhẹ giọng nói: \"Bạn gái anh ở bên cạnh anh cả đêm, năm giờ sáng mới ngủ, thật khổ cho cô ấy.\"
Mạnh Tưởng trong lòng đau xót, nhìn Chung Tình, cảm giác còn khó chịu hơn sự đau đớn bên trong cơ thể.
Chung Tình giật giật, chậm rãi mở mắt ra, cô nghe thấy có tiếng nóinên tỉnh lại. vừa mở mắt, thấy Mạnh Tưởng đã tỉnh, cô vội vã đứng lên,xoa xoa mái tóc rối, tới bên cạnh giường, \"Anh tỉnh rồi à?\"
Mạnh Tưởng cảm thấy yết hầu như bị dị vật ngăn chặn, căn bản không phát ra âm thanh gì được, chỉ có thể gật gật đầu.
Chung Tình cầm cốc và bình nước trên tủ bên cạnh giường, rót nước đưa vào môi cho anh, nhẹ nhàng nói: \"Khát lắm rồi phải không?\" Môi anh đãđỏ rực lên, cho thấy anh rất khát. Mạnh Tưởng nhấp nhấp môi, giọng khànkhàn: \"Tiểu Tình, cám ơn em.\"
Chung Tình đặt cốc xuống, mỉm cười: \"Em gọi điện cho Luyến Kinh,nhưng điện thoại của cô ấy không gọi được, có phải đã đi công tác rồikhông?\" Cô định an ủi anh không phải Luyến Kinh không đến thăm anh.
Mạnh Tưởng nhìn ánh mắt cô, căng thẳng, cô vẫn chưa biết anh và Luyến Kinh đã chia tay, \"Cô ấy không có ở thành phố W.\" Luyến Kinh sau khinghỉ việc đã đến Bắc Kinh tìm người đàn ông kia.
\"Đúng vậy, nếu cô ấy ở đây nhất định sẽ đến. Em thấy bố mẹ nuôi không ở nhà, anh một mình rất đáng thương, đành phải ở đây trông nom anhthanh Luyến Kinh.\" Chung Tình xoay người nói, nói xong không đợi anh trả lời, bước ra khỏi phòng bệnh.
Mạnh Tưởng nhớ ra tối qua là cuối tuần, là ngày Chu Minh đến Chunggia. Vậy tối qua nếu cô ở lại đây, Chu Minh có phải cũng biết không?Nghĩ Chng Tình cả đêm không về nhà, trong lòng lại bắt đầu phập phồng,chẳng lẽ Chu Minh đồng ý rồi cô mới đến?
Chỉ chốc lát sau, Chung Tình đã trở lại. Trên tóc cô có vương vài giọt nước, cô đi rửa mặt.
Mạnh Tưởng nhẹ giọng nói: \"Tiểu Tình, tìm giúp anh một y tá, em về đi. Đêm qua không ngủ, nhất định mệt lắm rồi.\"
Chung Tình nói không sao, đồng nghiệp biết người nhà anh không có ởthành phố, nói sẽ thay nhau đến đây trông nom cho anh. Cô chờ đồngnghiệp của anh đến sẽ đi.
Mạnh Tưởng nhìn cô, thản nhiên hỏi: \"Bố mẹ em gặp Chu Minh chưa?\"
Chung Tình gật gật đầu, nói đại khái về tình hình gặp mặt, nói ấntượng của Chung Bình với Chu Minh thay đổi, còn khen anh hay nói. MạnhTưởng nhìn cô, khẽ nháy mắt, vẻ yên tâm. Chung Tình cười khẽ, \"Anh vàLuyến Kinh còn không nhanh lên, đừng để bọn em hành động trước chứ.\"
Mạnh Tưởng cười khổ nói: \"Đúng vậy, hai người thật nhanh chóng.\" Anhvà Luyến Kinh đã không có khả năng, nhưng anh đột nhiên không muốn nóivới cô, cũng không có gì quan trọng.
Chung Tình nhìn vẻ mặt anh, không nói gì nữa.
Chỉ chốc lát sau, cấp dưới của anh đến, là vị giám đốc Vu hôm qua.Chung Tình chào giám đốc Vu một tiêng rồi đi ra ngoài. Cô muốn tìm choMạnh Tưởng một y tá, đồng nghiệp chỉ có thể trông nom Mạnh Tưởng, nhưngkhông thể hoàn toàn dựa vào họ để chăm sóc cho anh.
Chương 44 : Mượn tiền
Khi Chung Tình tìm được một người y tá đi vào phòng, chợt nghe giámđốc Vu nói với Mạnh Tưởng: \"Mạnh tổng, nếu khoản tiền của Tụ Thành không trả đúng hạn, thì hối phiếu cũng không có tác dụng.\" Mạnh Tưởng thấyChung Tình vào, không nói gì nữa. Anh bảo Chung Tình về nhà nghỉ ngơi,đã có mấy người đồng nghiệp ở đây, cô không cần đến nữa, nếu không ChuMinh sẽ hiểu lầm. Chung Tình cười nói không sao, chiều cô lại đến.
Di động của giám đốc Vu vang lên, anh đi ra khỏi phòng bệnh. Chung Tình dặn dò y tá một chút, rồi rời khỏi phòng.
Khi đi đến cầu thang, nhìn thấy giám đốc Vu quay vào tường gọi điện,mơ hồ nghe thấy khoản tiền của Tụ Thành không đến đúng hạn, thứ hai hốiphiếu sẽ hết hạn, không biết tìm đâu năm trăm vạn, giọng nói rất lolắng, Chung Tình dừng lại bên người anh ta, giám đốc Vu căm giận mắngmấy câu rồi ngắt điện thoại, quay người thấy Chung Tình, ngây ngẩn cảngười.
Chung Tình mỉm cười, giám đốc Vu cũng cười gượng một tiếng. Chung Tình mở miệng hỏi: \"Công ty xảy ra chuyện à?\"
Giám đốc Vu nhìn cô, trong mắt lộ vẻ do dự.
Chung Tình tiếp tục nói: \"Tôi và Mạnh Tưởng là thế giao, quen biết từ nhỏ, nếu anh ấy có khó khăn, tôi nhất định sẽ hết sức giúp đỡ.\" ChungTình còn nói tên Mạnh Dịch Nam và Lộ Hiểu Vụ, nói hai nhà Chung Mạnhquan hệ không phải là ít, nếu Mạnh Tưởng có việc, cô sẽ không bàng quanđứng nhìn.
Giám đốc Vu do dự một lúc rồi mở miệng. Anh nói đại khái tình hìnhcông ty gần đây, nói thứ hai công ty phải trả hối phiếu hai ngàn vạn,nhưng tài chính bị hổng mất năm trăm vạn, vốn là nếu một khách hàng làcông ty Tụ Thành có thể hoàn khoản đúng hạn, việc này không thành vấnđề. Nhưng do xảy ra vấn đê,f đến chiều thứ sáu hối phiếu mới đến tay TụThành, khi đến ngân hàng thì đã muộn. Chỉ có thể đợi đến thứ thứ haituần sau đó. Tuy nhiên, trước mười giờ ngày thứ hai, ngân hàng sẽ tựđộng khấu trừ tiền hối phiếu. Vì vậy, anh đang lo lắng suy nghĩ cách vay được năm trăm vạn bù vào.
Chung Tình đại khái hiểu được, kỳ quái hỏi: \"Mạnh Dịch Nam không biết việc này sao?\" Theo lý thuyết, bố nuôi là chủ tịch của công ty, hẳn sẽcó biện pháp. Giám đốc Vu lắc đầu, \"Mạnh tổng không cho quấy rầy chủtịch.\"
Chung Tình thở dài, Mạnh Tưởng thật là cậy mạnh. Cô hỏi giám đốc Vu,có cách nào để giải quyết không? Giám đốc Vu nói bây giờ chỉ cần có nămtrăm vạn vào thứ hai để bù vào tài khoản công
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,2,-,Tiểu,thuyết,-,Cả,Đời,Chỉ,Cần,Một,Người,Là,Em,-,phần,9,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 2 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 9 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 2 - Tiểu thuyết - Cả Đời Chỉ Cần Một Người Là Em - phần 9 - Tiểu thuyết tình yêu