XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Câu Được Anh Trai Thân Yêu - chương 4

Lượt xem :

Mặc dù trời đã gần sáng nhưng Đinh Vũ Du không muốn nghỉ ngơi.

Cô vừa ôm bồn cầu mang những thức ăn vừa mới ăn xong toàn bộ nôn ra , hiện tại đang nằm trên sofa nghỉ ngơi.

Mặc dù mang thai cực khổ khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu, thậm chí khiến cô tiều tụy gầy gò, chỉ là cô vẫn không thay đổi ước nguyện ban đầu , vẫn mong đợi sinh mệnh nhỏ bé này ra đời.

Đứa bé này là nam hay nữ?

Con giống cô hay là.................

Vuốt ve bụng , cô đang tưởng tượng về hình dáng đứa nhỏ

Tinhtoooong................

Tiếng chuông cửa vang lên trong đêm yên tĩnh này thật là vô cùng chói tai.

Đã trễ thế này chắc không phải người ngoài, tám chín phần là Trình Sùng Ngạn để quên đồ, cho nên quay lại lấy.

Đinh Vũ Du rất nhanh chống ghế sofa đứng dậy chuẩn bị ra mở cửa cho cậu

Trình Sùng Ngạn ở cùng cô cho đến bây giờ mới chiu về nhà, mặc dù hai người đã có quyết định kết hôn , nhưng cô không có giữ cậu qua đêm, bất luận là sinh lí hay tâm lí cô cũng chưa thể nào tiếp nhận một người đàn ông khác, mà cậu cũng cảm thông cho cô, không ép buộc cô phải lập tức chấp nhận cậu. Đối với việc này Đinh Vũ Du vô cùng cảm kích cậu, đồng thời cũng cảm thấy sự lựa chọn của mình là đúng.

Cô kéo cửa ra không ngờ là ..............

Tại sao lại là anh?

Đinh Vũ Du vô cùng kinh ngạc

Đinh Tử Hạo giống như âm hồn đứng trước cửa trợn mắt nhìn cô , cô nhất thời sửng sốt mấy giây , sau khi lấy lại tinh thần lập tức cắn răng đem cửa đóng phịch một cái.

Cô không cần gặp anh, cả đời này cũng không muốn gặp.

\" Tiểu Du, mở cửa\"

Bên ngoài vang đến tiếng gõ cửa cùng giọng nói của Đinh Tử Hạo, cô chỉ cần không để ý đến là được, để anh có thể tự đi

Từng giây phút trôi qua, tiếng anh la và tiếng gõ cữa cũng dần lắng xuống, cô cho rằng anh đã rời đi, thì một tiếng chấn động vô cùng lớn truyền đến.

Phanh

Cửa của cô bị đá văng, anh vọt thẳng vào trong phòng, trợn mắt nhìn cô.

\" Anh làm gì?\". Đinh Vũ Du sợ hết hồn, cô chưa bao giờ biết rằng thì ra anh cũng có bộ mặt bạo lực này.

\" Anh có chuyện muốn hỏi em\". Đối với sự kiên quyết của cô, anh càng tức giận hơn, hơn nữa nghe tin tức cô muốn kết hôn, anh càng nóng lòng, thậm chí bất chấp tất cả đạp cửa xông vào

\" Làm sao anh biết tôi ở đây?\" cô nhớ hôm đó vô tình gặp phải anh , anh cũng không đuổi theo, không phải sao?

\" Em cho rằng em không nói thì anh không biết sao?\" Anh cười lạnh

Hôm ấy vô tình gặp được cô , anh lập tức đến hỏi bạn học của cô, biết được chỗ ở của cô, anh không thể nào chịu được khi mình không biết tung tích của cô, cho dù không gặp mặt, anh cũng phải biết được cô có sống tốt hay không.

\" Anh không phải muốn nhanh chóng thoát khỏi tôi sao?\". Cô cười lạnh trả lời :\" LÀm gì phải biết tôi ở đâu?\"

\" Anh phải nói bao nhiêu lần em mới hiểu được?\" Đinh Tử Hạo vừa tức giận vừa buồn cười:\" cho đến bây giờ anh vẫn chưa muốn thoát khỏi em, tất cả đều là suy nghĩ của em, là em đã hiểu lầm anh\".

\" Muốn nói gì thì nói nhanh đi\". Đinh Vũ Du xoay người đưa lưng về phía anh:\" Tôi cần phải nghỉ ngơi\". Cô không muốn cùng nguời đàn ông này nói thêm chuyện gì, chỉ hi vọng anh mau chóng biến mất khỏi cô.

\" Nói cho anh biết tại sao em lại muốn kết hôn?\" anh nói ra câu quan trọng

\" Bởi vì tôi thích\". Cô biết nhất định là do mẹ gọi điện cho anh nói cho anh chuyện cô muốn kết hôn, chắc có việc nhờ vả anh nên anh mới đặc biệt tới đây hỏi han, vì anh nhanh chóng có thể thoát khỏi cô, nên anh vô cùng vui mừng, tới nơi đây chúc mừng cô sao?

Nghĩ đến đó , trong lòng cô cảm thấy chua xót

\" Em..........\" anh đi tới trước mặt cô:\" Đây được coi là lí do sao?\"

\" Anh là ai? Ai cần anh lo\". Người đàn ông này thật sự chẳng muốn quan tâm đến cô, muốn đến lấy đáp án để nói cho mẹ thôi, cô chẳng cần phải quan tâm đến anh nữa:\" Tôi muốn ngủ, nếu không có chuyện gì nữa, mời anh rời đi cho\"

Anh trừng mắt nhìn cô:\" nói cho anh một lí do chính đáng anh sẽ rời đi\"

\" Lí do chính đáng là tôi muốn\". Cô trừng mắt lai nhìn anh:\" Như vậy anh đã hài lòng chưa?\"

\" Căn bản là em giận dỗi nên mới kết hôn\". Đinh Tử Hạo nắm chặt tay hình quả đấm, giận dữ chỉ ra nguyên nhân

Vũ Du đối với anh vô cùng chung tình, căn bản là không thể nào trong thời gian ngắn như vậy liền thay đổi, nhất định là cô chịu đả kích quá lớn nên mới vội vã mang hạnh phúc cả đời của mình ra đánh cược

\" Giận dỗi? Tại sao tôi phải giận dỗi?\" Cô lạnh lùng nói:\" Sùng Ngạn yêu tôi vô cùng, có thể lấy cậu ấy tôi vui mừng còn không kịp, tại sao tôi phải giận dỗi?\"

\" Em không yêu cậu ta, tại sao phải lấy cậu ta?\" chẳng lẽ do cô đau lòng nhiều nên muốn tìm một chỗ để dựa vào sao?

\" Tôi không yêu cậu ấy, nhưng cậu ấy yêu tôi\". Có lẽ cô muốn anh cảm thấy áy náy, nên mới nói ra điều này:\" Ít nhất tôi sẽ không bao giờ bị tổn thương\".

\" Tiểu Du, em..............\". Trời ơi, rốt cuộc anh đã tổn thương cô sâu sắc như thế nào chứ? Khiến cô không có tình cảm mà lại muốn kết hôn ?

Lời nói của cô giống như một chiếc roi vụt mạnh vào người anh, khiến anh cảm thấy vô cùng đau đớn.

\" Nếu như hài lòng với câu trả lời của tôi, vậy thì anh đi đi\". Điều gì muốn nói cũng nói xong cả rồi, người đàn ông này không cần phải ở đây nữa.

\" Anh sẽ không đi\". Anh cầm chặt tay cô:\" Tiểu Du, em hãy nghe anh nói, anh.........\"

\" Đừng có nói gì nữa, bất kể anh có nói gì thì tôi vẫn sẽ kết hôn\". Cho dù anh ta thay cha mẹ tới khuyên nhủ cô, cô cũng không muốn nghe, vì đứa nhỏ trong bụng cô, cô nhất định phải cưới

\"Em không thể lấy cậu ta, anh sẽ không để cho em lấy câu ấy\". Đinh Tử Hạo kiên định nói

\" Sao anh lại như vậy?\" cô vô cùng tức giận. Người đàn ông này không cần cô, bây giờ lại còn muốn nhúng tay vào việc hôn sự của cô:\" Anh không có tư cách quản tôi, buông tôi ra\"

Do cô dùng hết sức tránh khỏi bàn tay của anh, lại không cẩn thận, cho nên cả người té xuống bàn ăn, xui thế nào bụng lại đụng trúng góc bàn.

\" A...............\" một trận đau nhức kéo đến, cô không kìm được mà ngồi ngay tại đó

\" Tiểu Du, em không sao chứ?\" anh vô cùng sợ hãi, vội vàng đưa tay muốn đỡ cô, không ngờ lại thấy có vết máu

\" Đau quá....\" bụng kịch liệt co rút khiến cô cuộn tròn người lại, trán không ngừng chảy mồ hôi lạnh

\" Tiểu Du, em bị thương chỗ nào? Cho anh xem.............\". Cho là cô bị đụng trúng bụng hoặc dùi, anh vội hỏi:\" Tủ thuốc em để ở đâu? Anh giúp em bôi thuốc\".

\" tôi...............\". Cô cắn môi lắc đầu, đưa tay cầm chặt tay anh:\" Nhanh mang tôi đến bệnh viện, bụng của tôi vô cùng đau\".

Trừng mắt nhìn máu tươi không ngừng chảy ra, một nỗi sợ mất đi đứa bé ập đến:\" Nhanh giúp tôi, tôi không muốn mất đi con, tôi không muốn mất đi con tôi...........\"

Cái gì? Cô.............. Có thai

Nghe cô nói, anh ngây người

\" Cầu xin anh, nhanh đưa tôi đến bệnh viện\". Thấy anh thờ ơ, cô không kìm được khóc to:\" cầu xin anh nhanh lên............. Đứa bé ..........cũng là con của anh...........anh cứu nó được không?\"

Chỉ sợ anh xem cô là phiền phức không cần để ý đến, cô hốt hoảng nói ra bí mật, hi vọng anh vì đứa bé mà giúp cô, đừng bỏ mặc cô

Đứa bé..............là con của anh

Đinh Tủ Hạo im lặng , cô rơi lệ

Anh do dự chuyện gì? Chảng lẽ anh lại tính toán không để ý đến cô rồi sao? Giống như khi anh đuổi cô đi......................

\" Cầu xin anh........đừng bỏ mặc nó..........\". Trong mơ màng, cô lấy hết sức, bật ra trong miệng tiếng cầu xin

\" Tiểu Du, em ráng chống đỡ chút.............\". Như ở trong mộng tỉnh lại, anh rốt cuộc có phản ứng

Anh nhanh chóng ôm lấy cô dường như sắp ngất xỉu, thật nhanh chạy xuống lầu, một đường lái xe như bay, không để ý đến cảnh sát ở phía sau, đi tốc độ nhanh nhất tới bệnh viện

Nằm trên giường bệnh trắng toát, cô im lặng ngủ say, trên mặt không còn biểu tình hoảng hốt cùng đau đớn, nét mặt cô trở nên vô cùng bình an

Đinh Tử Hạo ngồi trên ghế gần đó, không khỏi suy nghĩ về cô, mặc dù bây giờ anh vô cùng mệt mỏi, nhưng không ngờ xảy ra chuyện này khiến anh không hề có một chút cảm giác buồn ngủ.

Bây giờ anh đã hiểu rõ nguyên nhân tại sao cô lại muốn nhanh chóng kết hôn

Là do trước đây anh không tiếp nhận cô, cho nên cô phải tìm một người ba cho đứa bé

Cô cư nhiên tính toán lừa gạt anh, một mình gánh chịu tất cả.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt gầy gò, anh không nhịn được mà đau lòng, nhẹ nâng bàn tay nhỏ bé của cô dặt lên môi mình

Giống như cảm nhận được yêu thương của anh, mí mắt cô hơi động đậy

\" Tiểu Du............. Em tỉnh rồi?\" anh cúi người , nhẹ nhàng nói vào bên tai cô

\" Tôi.......\". Cô từ từ mở hai mắt ra, trong mắt ngoại trừ khung cảnh trắng toát cùng với khuôn mặt mệt mỏi của anh

Trí nhớ nhanh chóng ùa về, cô nhanh chóng nhớ đến chuyện quan trọng

\" Con tôi sao rồi?\". Cô giẫy giụa muốn ngồi dậy, lại bị anh ấn nằm lại
Wap giải trí thư giãn online

\" Bác sĩ đã chích cho em một mũi an thai, đứa bé rất tốt, tất cả đều ổn\". Anh cẩn thận dặn dò:\" Chỉ là em không được cử động mạnh, phải ngoan ngoãn nằm nghỉ ngơi vài ngày, chờ quan sát thêm mới có thể xuống giường đi lại\".

\" Vậy sao?\" cô thở phào nhẹ nhõm, trên mặt hiện lên vẻ cảm kích:\" Cám ơn anh đã đưa tôi đến bệnh viện\"

\" Không cần cám ơn, anh cần phải làm như vậy\". Anh vỗ vỗ đầu cô, đối cới sự xa lạ của cô mà không ngừng khổ sở.

\" Dù sao tôi cũng vô cùng biết ơn anh đã cứu con tôi \". Nhũng lời này là thật lòng, cô thật sự sợ sẽ mất đi đứa bé này.

\" Là con của chúng ta\". Anh đặc biệt nhấn mạnh từ\" chúng ta\"

Nghe anh cố ý nhắc nhở, cô vô cùng chấn động

\" Làm phiền anh gọi điện cho Sùng Ngạn giúp tôi, cậu ấy sẽ đến chăm sóc tôi\". Để tránh anh có ý kiến đối với sự tồn tại của đứa bé, cô giả vờ không nghe thấy lời anh nói:\" Ngại quá, để anh cực khổ như vậy, anh về nghỉ ngơi trước đi\"

\" Anh sẽ không đi\". Đinh Tử Hạo dịu dàng nói:\" Anh sẽ ở lại chăm sóc em\".

\" Anh..........\". Sự dịu dàng của anh khiến cô kinh hãi( kinh ngạc sợ hãi)

Anh muốn ở lại làm gì? Sẽ không phải muốn cô đem bỏ đứa bé chứ?

Nhưng nếu như vậy, tại sao anh lại đưa cô đến bệnh viện?

Chăc chắn do anh không thể đứng nhìn cô té ở trong nhà, nếu như cô xảy ra chuyện, anh sẽ không biết trả lời như thế nào với ba mẹ cả........

Trong tích tắc, cô đã nghĩ ra vấn đề

\" Ưm, chuyện này...............\". Cô đã quyết định cùng anh vạch rõ phân cách:\" Sùng Ngạn cùng tôi sẽ chăm sóc đứa bé, anh không cần phải lo chuyện đứa bé, tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy anh\".

\" Cái gì mà không quấy rầy anh nữa?\" đối với giải thích của cô anh vừa bực mình vừa buồn cười

\" là vậy..............tôi sẽ phụ trách đứa bé, tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho anh, cho nên xin anh đừng can thiệp vào chuyện của tôi và đứa bé, nói như vậy anh đã hiểu chưa?
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT1600/3816