XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Chiến Lợi Phẩm Của Liệp Vương-full

Lượt xem :
nh là cô.

"Tôi hiện tại biết vì sao lại muốn kết hôn với cô."

"Tại sao?" Cô vừa mở miệng, liền muốn cắn rơi đầu lưỡi của mình. Hỏi vấn đề này, chắc chắn anh sẽ nói ra những lời làm cô khó chịu.

"Bởi vì cô có thể khơi lên dục vọng của tôi." Tròng mắt đen che kín tình cảm mãnh liệt, cho thấy anh đối với nụ hôn kia vẫn còn lưu luyến, cũng cho thấy anh muốn nhiều hơn.

"Cho nên?"

"Về sau cô cùng tôi ngủ, mỗi buổi tối, không cho phép vắng mặt." Hoàng thượng uy phong ra lệnh.

Mà tiểu phi tử là cô...... Chỉ có thể đón nhận.

Chương 7


Đại thiếu gia đột nhiên vì một nụ hôn, mà quyết định đem vợ cả trong lãnh cung trở về cưng chiều, đương nhiên sẽ tạo ra sóng to gió lớn, càng không cần phải nói là tình nhân cũ kháng nghị.

Kết quả, vốn là buổi tối muốn cô ngủ cùng, nhưng bởi vì Tiểu Thiên khóc loạn, còn té xỉu, làm cho phòng phía đông loạn cả lên.

Như vậy cũng tốt, cô cũng thở phào nhẹ nhõm, không cần lo lắng buổi tối phải kiếm cớ để cự tuyệt anh.

Nhìn thời gian, thân thể của cô bởi vì mang thai nên khi quan hệ dễ dàng mệt mỏi, vì vậy cô quyết định hôm nay đi ngủ sớm một chút.

Khương Bình đứng lên, bước chân về phía phòng tắm. Cô đem mình tẩy sạch bằng hương thơm ngào ngạt, sau đó lại ngâm trong nước nóng, máu toàn thân tuần hoàn, việc này đối với bảo bảo trong bụng là rất tốt. Cô tiện tay khoác một cái khăn lông lớn, vừa đi vừa lau khô thân thể. Lau tới bụng, khóe miệng cô không nhịn được cong lên.

Thấy bụng đã lớn hơn, nghĩ tới bảo bảo an ổn ở bên trong sinh trưởng, càng làm cô quyết tâm muốn bảo vệ bảo bảo thật tốt.

Không quản cha bảo bảo có yêu mẹ hay không, nhưng tuyệt đối cô sẽ không để cho bảo bảo có nửa điểm cảm giác mình không được thương yêu.

Lau thân thể xong, cô lại cầm lên thuốc tránh để lại nếp nhăn khi có thai, cẩn thận xoa bóp bụng mình, cô vẫn không nhận ra trên giường có một đôi mắt tràn đầy hứng thú nhìn.

Khi tay ngọc mảnh khảnh xoa bóp đến bộ ngực thì điểm nho nhỏ trên đỉnh núi lập tức nhạy cảm thẳng đứng dựng lên.

Một hơi thở nhỏ như hút không khí làm động tác cô đột nhiên dừng lại, cả người cứng đờ.

Trong phòng có ai?

Cô chậm rãi nhìn về chỗ phát ra âm thanh, bản năng muốn quay ngược lại, lại bị bàn tay nhanh hơn một bước, vươn ra ôm cô, sau đó bá đạo nhưng cũng không dùng lực tổn thương cô, ôm cô lên giường.

"Làm sao anh lại ở đây?"

"Tại sao tôi không được ở đây?" Giọng anh khàn khàn hỏi, đầy kích tình cùng với khuôn mặt tuấn mỹ xem ra càng thêm làm động lòng người.

Mới vừa miễn phí thấy một bức tranh mỹ nữ đi tắm, làm cho lòng anh hết sức kích động, cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, hận không thể nhào tới đem cô từng miếng từng miếng nuốt vào bụng.

Nhưng mà hiện tại, anh hi vọng mình có thể từ từ thưởng thức hương vị của cô.

Bàn tay to của anh ở trên da thịt mềm mại của cô hoạt động, mới vừa tắm rửa nên mùi thơm xà phòng nhẹ nhàng khoan khoái làm anh rất kích thích.

"Không nên như vậy......" Hai tay của cô không biết phải làm sao để che đi thân thể trần trụi. Bị kinh sợ, cô muốn nắm lấy cái khăn lông che thân cũng không kịp, chỉ có thể đem chính mình co cuộn thành một cục, đôi tay che ngực, không để cho cặp mắt tràn đầy xâm lược kia tiếp tục nhìn chăm chú thân thể mềm mại của cô.

"Anh để cho tôi mặc quần áo một chút."

"Cần gì mặc quần áo? Tối hôm nay tôi không có ý định để cho cô mặc quần áo."

Cô thẹn thùng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, hoang mang nhìn anh, lại bị anh bá đạo hôn miệng nhỏ.

Tiểu Thiên không phải là chưa từng hấp dẫn anh, cũng không phải là không có hôn qua, nhưng anh không có cảm giác, không giống như khi hôn Khương Bình.

Bàn tay to của anh không an phận vuốt ve thân thể mềm mại của cô, cảm giác trơn mềm nõn nà thật sự khiến nam nhân mất hồn.

"Đêm tân hôn chúng ta cũng nhiệt tình như vậy sao?" Anh có chút thở dốc hỏi, chọc cho cô đỏ mặt.

"Chắc là vậy!"

"Nghe cô nói như vậy, giống như là tôi không biểu hiện tốt."

"Không phải vậy, chẳng qua là......"

"Là như thế nào?"

"Tôi mỗi lần đều đầu óc trống rỗng, cho nên không biết." Cô trả lời thành thật, bởi vì cô không biết nói gì cho dễ nghe hoặc là hợp lời cả.

Không ngờ cô lại thẳng thắn như vậy làm cho lòng anh cực kỳ vui mừng, thiết tha hôn mặt cô, sau đó chậm rãi gặm lấy da thịt trắng như tuyết, nỗ lực muốn lấy lòng cô.

"Thiên Phàm...... Không nên như vậy......" Mặt của cô giống như bị lửa đốt. Thân thể cũng không tốt hơn bao nhiêu, nhất là bàn tay to của anh chạm vào chỗ nào liền bị ngọn lửa cuồng vọng thiêu đốt tới chỗ đó. Bàn tay nhỏ bé của cô gắt gao nắm lấy tay anh.

"Chúng ta là vợ chồng, cô còn xấu hổ như vậy, càng làm cho tôi muốn ngừng mà không được." Anh cố ý dùng nụ hôn dịu dàng để hòa tan cô, dùng thâm tình vuốt ve để cô buông lỏng, bởi vì anh hiểu rõ muốn có được cô gái này, anh cần nhiều kiên nhẫn hơn.

Cũng vì cô đáng giá.

Tối nay anh sẽ kiên nhẫn, cho đến khi không chịu được nữa mới thôi.

Bởi vì hô hấp dồn dập mà bộ ngực sữa phập phồng lên xuống như là hoạt nộn bánh pút-đing. Điểm nhỏ phía trên đứng thẳng chính là anh đào nhỏ dẫn dụ người ta thưởng thức.

Anh nghiêng thân thể, không để mình đè cô, để cho cô khoác bả vai mình. Sau đó anh giống như là đứa bé trai, ở ngực cô mà nhẹ nhàng liếm láp điểm nhỏ nhạy cảm.

"A......" Giống như chạm phải điện, khoái cảm làm cô lơ đãng rên rỉ.

Nhìn thân thể cô run rẩy, anh vẫn như cũ tham lam thưởng thức mỹ vị ngực sữa này, một tay thì vỗ về chơi đùa một tay thì phủ lên một bên mềm mại khác.

Khương Bình đỏ mặt, nhắm chặt hai mắt, giống như là hết sức hưởng thụ sự vuốt ve mất hồn này.

Tay phải của anh không ngừng vuốt ve, sau đó từ từ dời xuống, đi tới giữa hai chân cô......

"Không cần!" Như chạm phải điện, cô đột nhiên mở mắt. Khi ngón tay anh khẽ thăm dò vào trong cánh hoa ẩm ướt, bàn tay nhỏ lập tức bắt lấy cổ tay anh.

Nhìn thấy cô không nghe lời, anh dùng đầu gối của mình tách bắp đùi cô ra.

"A! Anh không được như vậy......" Như thế này làm cô không cách nào khép hai chân lại.

Anh lần nữa đưa ra ma trảo, ngón tay thon dài từ bụng tà mị di động.

"Như vậy tôi mới có thể thật tốt yêu cô a!" Anh ở một bên tai cô thổi khí, ngón tay vừa tà khí vuốt ve cánh hoa ướt át mềm mại.

"A...... Ừ......"

Nghe được tiếng kêu yêu kiều đáng yêu của cô, ngón tay anh càng ra sức vỗ về chơi đùa, hại toàn thân cô tê dại khoái cảm không ngừng, chất mật trong suốt cũng không ngừng rỉ ra, lây dính ngón tay của anh.

"Thoải mái sao?"

"Ừ!" Cô theo bản năng gật đầu.

Nhìn thấy cô đã xuân tâm nhộn nhạo, vì vậy anh liền nhẹ nhàng giơ mông nhỏ cô lên, để cho dục vọng của mình có thể từ phía sau tiến vào.

Cô đang lo lắng loại này tư thế có thể quá mức xâm nhập hay không thì dục vọng nóng rực của anh liền chậm rãi tiến vào......

"A!"

Cô muốn giãy giụa, lại nghe thấy anh đang dịu dàng nói nhỏ bên tai, "Không nên lộn xộn, tôi sẽ cẩn thận không làm thương đến bảo bảo."

Nghe được câu này, làm cho cô cả người thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng làm cho một tia phòng bị trong lòng biến mất.

Anh để cô giống như một con mèo con quỳ sấp, bàn tay nắm eo thon của cô, sau đó chậm rãi đong đưa thắt lưng, thăm dò cảm giác kích thích.

Anh thận trọng đoạt lấy mặc dù cô cảm thấy mình được sủng ái, nhưng mà dục vọng đói khát lại làm cô không tự chủ được mà nghênh hợp anh.

"A...... Thiên Phàm...... Anh có thể nhanh một chút...... Cẩn thận là tốt rồi......"

Vốn là động tác chậm như vậy sắp đem anh ép điên rồi, nhưng vừa nghe Khương Bình nói, anh giống như là lấy được lệnh đặc xá, mừng rỡ như điên gật đầu, "Tôi sẽ cẩn thận."

Vì vậy anh tăng nhanh tốc độ. Từ xưa tới nay nam nữ ở chung một chỗ cùng nhau phổ lên bản nhạc tuyệt vời, rất nhanh liền đem hai người mang tới đỉnh Thiên đường......

Cuối cùng, chỉ còn lại hai người thở dốc quấn quít ở chung một chỗ, ai cũng chẳng muốn động đậy, cũng không muốn rời khỏi đối phương.

"Tôi...... Yêu cô sao?"

Trong bóng tối, Khương Bình rúc vào ngực anh chậm rãi mở mắt, thân thể của cô vẫn còn lưu lại kích tình vừa qua, cảm giác dục vọng kích thích còn chưa biến mất.

"Thật ra thì tôi cũng không biết."

"Làm sao cô lại không biết?" Anh cúi đầu, đưa bàn tay nắm lấy cằm cô, nửa ép buộc ép hỏi cô, "Vẫn là nói tôi có yêu hay không đều không quan trọng, chỉ cần tôi có tiền là được?"

Nguyên bản cô cho rằng hai người có thể lần nữa thành lập mối quan hệ mới, quan hệ nam nữ bình thường. Một bắt đầu tốt, mặc dù cô biết bên cạnh anh có Tiểu Thiên, nhưng mà sâu trong lòng cô lại có hi vọng nho nhỏ.

Nào biết kích tình qua đi, nhưng vẫn không trừ khử hiểu lầm của anh.

"Tại sao anh có thể nghĩ như vậy?"

"Bởi vì......" Đột nhiên bị hỏi, anh không hy vọng nói cho cô biết đây là do Tiểu Thiên nói với anh.

"Không nói tôi cũng biết rõ." Cô không lưu luyến rời khỏi ngực anh, biết mình không thể cùng anh lần nữa bắt đầu rồi.

Nhìn thấy cô xa cách, anh kích động muốn kéo cô trở lại, lại một lần nữa kích tình ôm cô, làm cho cô mừng như điên kêu thành tiếng, mà không phải lãnh đạm đưa lưng về phía anh.

"Chỉ cần cô nói, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ một chút, có lẽ......"

Đột nhiên cô xoay đầu lại, trên khuôn mặt xinh đẹp như có vẻ bị nhục nhã, "Anh cũng đã tin tưởng điều anh muốn tin, tại sao qua lâu như vậy mới muốn nghe tôi nói?"

"Cô đừng vội trách tôi, tôi là bệnh nhân, nhưng mà cô không phải, cô có thể tới gặp tôi." Từ miệng Tiểu Thiên anh nghe được rất nhiều lời đồn bất lợi về vợ mình, cộng thêm việc cô không chủ động tới gặp mình, không thể tránh khỏi làm anh nảy sinh thành kiến.

"Ai nói tôi không đến gặp anh?" Cô khẽ thở dài một hơi, "Chỉ là anh so với hoàng thượng cổ đại còn khó gặp hơn."

"Thật?" Một lời của thốt ra lại làm anh cảm thấy rất kỳ quái, cư nhiên mình không chậm trễ chút nào liền muốn tin tưởng cô.

"Nhưng mà tôi ở hay không ở bên cạnh anh cũng có sao đâu, không phải đã có Tiểu Thiên sao?"

Lúc đầu nhìn thấy Tiểu Thiên, cô liền biết địa vị của mình.

Cô chỉ là một thế thân mà thôi.

Bởi vì dung mạo Tiểu Thiên cùng cô cơ hồ không khác bao nhiêu, trừ việc Tiểu Thiên ăn mặc tương đối hợp thời, còn cô thích đơn giản tao nhã, khí chất không giống nhau, nhưng những thứ khác quả thật giống như là sinh đôi.

Anh lẳng lặng nhìn cô có chút buồn bã, sau đó vươn tay ôm cô vào ngực mình, "Nếu như cô không biết tôi có yêu cô hay không, vậy cô có thể nói cho tôi biết, cô có yêu tôi hay không chứ?"

Vì yêu mà kết hôn, như vậy bên ngoài đồn cô là vì tiền tài mà gả cho anh là sai lầm.

Rốt cuộc cô có yêu anh hay không? Yêu cũng có mà không yêu cũng có. Yêu là yêu Hùng Thiên Phàm không mất trí nhớ, không yêu là Hùng Thiên Phàm mất trí nhớ.

"Lúc đầu đúng là tôi vì tiền mà gả cho anh, bởi vì anh muốn tôi, tôi cũng vậy, cần một nơi tránh gió, cho nên chúng ta mới có
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,11,-,Tiểu,thuyết,Chiến,Lợi,Phẩm,Của,Liệp,Vương-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 11 - Tiểu thuyết Chiến Lợi Phẩm Của Liệp Vương-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 11 - Tiểu thuyết Chiến Lợi Phẩm Của Liệp Vương-full - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT9/4229