XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Chiến Tranh Lạnh Sau Khi Cưới-full

Lượt xem :
ủa anh.

Tống Thiên Tước quay đầu nhìn chằm chằm cô gái nhỏ ở bên cạnh, nhìn khuôn mặt tươi cười nhẹ nhàng của cô, trong lòng không khỏi mềm mại hơn rất nhiều.

Trong khoảng thời gian qua mối quan hệ giữa Tống Thiên Tước và Vạn Linh Chi nếu nói là người yêu thì cũng không giống. Trong hai người, chỉ có lúc nào Tống Thiên Tước chủ động hẹn gặp, thì cô mới có thể ngoan ngoãn ra ngoài, thời gian còn lại, một lần cô cũng không chủ động đi tìm anh, thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cô cũng chưa từng chủ động gọi tới. Nhưng mà nếu nói không phải là người yêu thì cũng không giống, vào mỗi ngày cuối tuần hai người đều ra ngoài hẹn hò giống như những đôi yêu nhau khác, Tống Thiên Tước đưa cô đi dạo khắp nơi, đi chơi khắp nơi, đi ăn uống khắp nơi. Có lúc, Vạn Linh Chi cũng nhìn không ra bản thân cô và Tống Thiên Tước rốt cuộc là loại quan hệ gì?

"Đang suy nghĩ gì vậy?" Trên đường trở về, Tống Thiên Tước phát hiện cô gái nhỏ ngồi ở bên cạnh giống như đang đi vào cõi tiên, thì không khỏi nghiêng đầu hỏi.

"Không có. . . . . . Không có gì." Vạn Linh Chi căng thẳng trả lời, sợ suy nghĩ của mình sẽ bị anh phát hiện, như vậy thì sẽ rất xấu hổ.

Động tác luống cuống của cô không dấu vết rơi vào trong mắt Tống Thiên Tước, anh cũng không vạch trần, mà đổi đề tài khác: "Mấy ngày nay cùng đi với tôi, em cảm thấy tôi như thế nào? "

"Hả?" Vạn Linh Chi không biết vì sao anh lại hỏi như vậy, vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía anh.

"Đừng nói với tôi là em chưa từng nghĩ tới chuyện sau này đấy nhé?" Tống Thiên Tước thấy thế thì hơi nhíu chân mày lại. "Chúng ta đi xem mắt, mục đích chính là để kết hôn, đừng nói với tôi là em chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn đấy nhé?" Anh cũng không có thời gian nói chuyện yêu đương với phụ nữ suốt mấy năm, sau đó mới an nhàn thoải mái kết hôn.

"Không phải. . .

...." Vạn Linh Chi lắc đầu theo trực giác, "Em không...."

"Vậy tức là đã suy nghĩ tới chuyện này rồi sao?" Tống Thiên Tước hài lòng gật đầu: "Vậy chúng ta kết hôn đi."

Tống Thiên Tước giống hệt như đang thảo luận chuyện thời tiết, cứ như vậy hoàn thành xong cái việc được gọi là cầu hôn.

Vạn Linh Chi há to mồm, có chút không theo kịp suy nghĩ của anh. Tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy?

"Tôi không phải là người chồng ứng tuyển tốt nhất sao?" Tống Thiên Tước cực kỳ có tự tin với chính mình, "Hai chúng ta kết hôn, không chỉ có lợi cho nhà họ Tống, mà đối với nhà họ Vạn cũng là có lợi chứ không có hại. Ông nội em nhất định cũng rất mong đợi điều này, chắc là em sẽ không muốn làm cho ông ấy thất vọng chứ?"

Tống Thiên Tước rất giỏi đoán lòng người trong thời gian ngắn. Anh biết Vạn Linh Chi quan tâm thái độ của ông nội cô nhất cho nên mới lấy ông nội Vạn ra làm điểm yếu của cô.

"Em..." Vạn Linh Chi do dự.

"Gật đầu hoặc lắc đầu." Tống Thiên Tước nhất định phải lấy được đáp án hài lòng thì mới bằng lòng dừng lại. "Gật đầu chúng ta sẽ lập tức kết hôn, lắc đầu chúng ta sẽ chấm dứt tại đây. Tôi sẽ không lãng phí thời gian vào chuyện không có ý nghĩa."

Giọng nói lạnh lùng hà khắc của Tống Thiên Tước khiến cho đáy lòng của Vạn Linh Chi cực kỳ căng thẳng. Anh nói như vậy là muốn ép mình trả lời sao? Cô biết anh rất nghiêm túc, nếu như cô lắc đầu, thì anh sẽ rời đi không chút do dự, về sau sẽ không có cơ hội nhìn thấy anh nữa, thậm chí anh sẽ lập tức tìm được một người khác tới thay thế vị trí của cô, sau đó trở thành phu nhân của anh.

Nội tâm Vạn Linh Chi chưa từng phải trải qua sự đấu tranh gian nan như thế này bao giờ. Đối với cô mà nói, anh là một người rất đặc biệt. Không phải là bởi vì cuộc xem mắt kia, mà là bởi vì sự chung đụng trong mấy ngày qua. Mấy ngày này, Tống Thiên Tước giúp cho cô biết về cái thế giới này thêm lần nữa, giúp cô hiểu bản thân mình hơn, trước giờ cô không biết là mình cũng biết cười vui vẻ như vậy, không còn căng thẳng, không còn áp lực, cũng không còn sợ hãi và lo lắng, ở chung một chỗ với anh vừa thoải mái lại vừa tự do tự tại.

Vạn Linh Chi không muốn rời khỏi Tống Thiên Tước, không muốn cắt đứt hết toàn bộ với anh như vậy. Hạ Thảo đã từng nói, cô phải học cách dũng cảm, cô muốn vì mình dũng cảm đánh cuộc một lần.

Anh, Tống Thiên Tước chính là người mình đang chờ đợi!

"Được." Một lúc lâu sau, Vạn Linh Chi rốt cuộc cũng gật đầu một cái, nghiêm túc trả lời anh.

Tống Thiên Tước không hề phát hiện từ lúc vừa mới bắt đầu anh vẫn ngừng thở chờ đợi câu trả lời của cô, cho đến cô gật đầu đồng ý, trong nháy mắt đó, anh mới lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Phù, cô đồng ý rồi!

Một tháng sáu, hôn lễ của Tống Thiên Tước và Vạn Linh Chi được cử hành. Một bữa tiệc cưới khí thế, xa hoa, duy mỹ kết thúc trong yên lặng. Hai người khác xa nhau một trời một vực lại cùng nhau ở chung một chỗ, còn làm cho xã hội thượng lưu bàn tan, bát quái suốt một khoảng thời gian dài. Dù thế nào mọi người cũng không nghĩ tới hai người của hai thế giới hoàn toàn khác xa nhau sẽ kết hợp với nhau, người ở bên ngoài nhìn vào chỉ đơn giản nghĩ đây là một cuộc hôn nhân vì lợi ích gia tộc thôi.

Vạn Linh Chi ngồi ở trên chiếc giường phủ khăn trải giường màu đỏ chót bằng to tằm khẩn trương nắm chặt làn váy. Chữ hỉ mày đỏ tươi ở trong phòng tuyên bố cô đã chín thức trở thành vợ của người ta rồi. Trong lòng cô vô cùng sợ hãi, nhưng chỉ có thể ngơ ngác ngồi ở đây, chờ ông xã đang đứng ở bên ngoài tiễn khách trở lại.

Toàn thân Tống Thiên Tước đều là mùi rượu, anh vừa bước vào trong phòng, chân mày của Vạn Linh Chi liền không tự chủ nhíu lại, cái động tác cực kỳ nhỏ này khiến cho anh khẽ bật cười một tiếng.

"Sao em vẫn chưa đi thay quần áo?" Cô vẫn còn mặc một bộ lễ phục của cô dâu, ngồi ngay ngắn ở bên giường, tựa như tân nương ở cổ đại đang đợi trượng phu tới vén khăn voan... Ha ha, thật sự là rất ngây thơ rất đáng yêu!

"Ah, em.... sẽ đi ngay bây giờ!" Mặc dù đã chung đụng với Tống Thiên Tước được một đoạn thời gian, nhưng vào giờ phút căng thẳng hiện tại, trái tim của Vạn Linh Chi vẫn không khỏi đập rộn lên, bàn tay nhỏ bé khẩn trương hiện lên một tầng mồ hôi rịn, trong lúc bối rối cô đã nắm chặt quần áo tắm rửa của mình lên, vội vàng chạy chậm về phía phòng tắm.

Tống Thiên Tước nhìn bóng lưng hốt hoảng của cô, độ cong của khóe miệng lại càng tăng lên. Đứng ngây người tại chỗ mấy giây, sau đó cũng cầm quần áo lên xoay người đi tới phòng tắm ở cách vách căn phòng này..

Chương 5
Lúc Tống Thiên Tước toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái quay trở lại căn phòng, thì cô gái nhỏ dễ xấu hổ kia đã ngồi nghiêm chỉnh ở bên giường.

Tống Thiên Tước chậm rãi đến gần cô, anh phát hiện mình vừa tiến lên một bước, thì hô hấp của cô liền nhanh thêm một phần. Anh giống như là cố ý, lúc còn cách cô có một bước thì ngừng lại, ánh mắt dừng lại trên cánh môi đỏ hồng mềm mại của cô. Một cơn dục vọng mãnh liệt làm cho anh không nhịn được mà vươn tay trái ra nắm lấy chiếc cằm vừa xinh đẹp vừa mềm mại của cô.

"A. . . . . . Anh. . . . . ." Vạn Linh Chi bị buộc ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào đôi mắt của anh, đáy lòng càng không ngừng run nhẹ.

"Em biết tối nay phải làm gì chứ?" Tống Thiên Tước rất nghi ngờ không biết rốt cuộc cô có biết đêm tân hôn sẽ phải làm những gì không?

"Ừm." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vạn Linh Chi giống hệt như khối sắt bị nung đỏ, dùng giọng nói nhẹ nhàng gần như không nghe thấy tiếng mà trả lời: "Mẹ em có nói cho em biết rồi."

Ánh mắt của Tống Thiên Tước lập tức nhuộm đầy ý cười, cố ý trêu chọc cô: "Vậy tức là đã biết phải làm gì rồi sao?"

Lời nói mập mờ như thế, càng khiến cho đầu của Vạn Linh Chi cúi thấp hơn nữa, nhưng cô lại bị anh kiềm giữ chặt, cho nên tất cả biểu cảm trên mặt đều bị anh nhìn thấy rất rõ ràng, không có chỗ để trốn.

Đôi mắt của Tống Thiên Tước trầm xuống, cúi đầu hôn cô, đầu lưỡi giống hệt như là có ý thức, lập tức chui vào trong miệng của cô, từ từ lấn sâu hơn. Một luồng khí nóng trong cơ thế bốc lên không cách nào khống chế được gần như muốn thiêu hủy anh.

"Ưmh. . . . . ." Vạn Linh Chi ngây thơ, đơn thuần bị động tác điên cuồng, mạnh mẽ bất thình lình của anh dọa sợ nên co người lui về phía sau, nhưng lại bị một bàn tay khác của anh đè lại sau ót, không thể động đậy.

Tống Thiên Tước một tay quấy nhiễu ở em nhỏ của cô, một tay khác lại giữ chặt đầu của cô. Sau đó không để ý tới sự giãy giụa yếu ớt của Vạn Linh Chi, một lần nữa bá đạo ngậm mút môi của cô.

"Ưm. . . . . ." Đầu óc của Vạn Linh Chi trống rỗng, xúc cảm từ đầu lưỡi truyền tới cảm giác tê dại chạy khắp toàn thân. Đầu lưỡi của anh quấn lấy đầu lưỡi của cô sít sao. Cái loại cảm giác thân mật đó khiến cho thân thể cô không ngừng nóng lên.

Trời ạ, đây chính là hôn môi sao? Nó cũng giống như lời miêu tả trong tiểu thuyết sao, sẽ làm cho người ta ngây ngất, làm cho người ta say sưa sao?

Tống Thiên Tước dùng sức gặm mút môi mềm của cô, khuấy đảo tàn phá bừa bãi ở trong miệng của cô, giống hệt như muốn mút luôn hồn cô ra ngoài. Đầu lưỡi của anh giống như ngọn lửa thiêu đốt toàn bộ tường thành non mềm trong miệng cô, làm cho đầu óc Vạn Linh Chi càng ngày càng mơ hồ không rõ, lý trí cũng càng ngày càng xa.

"Trời ơi! Nụ hôn của em, môi của em, thật giống như mật ngọt. . . . . ." Dù thế nào Tống Thiên Tước cũng không nghĩ tới mùi vị của cô lại tuyệt vời hơn cả dự đoán, khiến cho anh khó kìm nén tình cảm của mình.

Lúc anh nhẹ nhàng nỉ non bên tai Vạn Linh Chi, giọng nói khàn khàn lại phát ra từ tính cực kỳ hấp dẫn.

Nhưng mà suy nghĩ của Vạn Linh Chi đã sớm bay tới phương xa, không còn nghe thấy anh nói

cái gì nữa rồi. Toàn bộ giác quan trên cơ thể đều bắt đầu dao động theo nụ hôn của anh, nhẹ nhàng như đang bước đi trên bông.

Vạn Linh Chi cảm thấy thân thể cô đã bắt đầu nóng lên vì nụ hôn của anh, càng làm cho cô không kìm lòng được mà run rẩy. Khi bị sự quyến rũ tràn đầy nam tính của anh xâm lược, cô bắt đầu không tự chủ được mà đáp lại Tống Thiên Tước.

"A... Không...." Giác quan mạnh mẽ quá mức đánh thẳng vào cô, khiến cho cô sợ hãi.

"Linh Chi! Đừng kháng cự anh! Đừng sợ! Anh sẽ làm cho em cảm nhận được niềm vui sướng trước nay chưa từng có!" Tống Thiên Tước kéo cả người cô lên giường, đồng thời đè thân thể của mình lên người cô. Thân thể như lửa nóng còn có tình triều như cơn sóng cuồng nhiệt, lại khiến cho cô sắp hít thở không thông lần nữa, cũng khiến cho cô không thể động đậy.

"Em.... sợ...." Vạn Linh Chi rụt rè nói, không biết nên làm như thế nào.

"Đừng sợ, có anh ở đây." Đây là quá trình cần phải trải qua, hiện tại muốn dừng lại đã là chuyện không thể nào. Anh vừa trấn an cô, vừa dùng tay trái vuốt ve thân thể của cô, dẫn tới cho cô một loạt run rẩy.

"Ưm....A!" Vạn Linh Chi không nhịn được bật ra một tiếng thở gấp, bởi vì tay của an bắt đầu thăm dò vào trong từ phía dưới áo ngủ của cô. Hơn nữa còn đặt lên bộ ngực mềm mại của cô, cách bra viền tơ nhẹ nhàng xoa nắn đầu vú nhạy cảm của cô.

"A!" Cô căng thẳng cắn môi dưới, lúc muốn kháng cự lại sự đụng chạm của anh, thì cảm giác tê dại làm con người ta ngượng ngùng đó, lại khiến cho
<<1 ... 89101112 ... 19>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT496/6212

Old school Easter eggs.