Tiểu thuyết Cô Gái Nhà Giàu Theo Đuổi Tình Yêu-full
Lượt xem : |
mặt Chu Mĩ Quyên ai oán.
Nghĩ đến con gái từ trước đến nay tri kỷ, nghe lời, nhưng lại vì bạn trai mà trách bà, tức giận này bà trực tiếp tính lên trên người Hạng Dư Khang.
“Mẹ, con không nghĩ như vậy, con cho rằng mẹ không nên làm khó dễ Khang……” Nhan Bái Dung nói đến một nửa đã bị tức giận của mẹ đánh gãy.
“Làm khó dễ? Tôi hỏi có chút vấn đề mà kêu làm khó dễ? Phản ! Phản ! Cô có coi tôi là mẹ cô hay không, lại còn ra mặt che chở cho người ngoài?” Chu Mĩ Quyên nổi giận đùng đùng chỉ trích.
Nhan Bái Dung vô cùng chán nản, quả thực là làm trộm kêu tóm trộm,” Mẹ, sao mẹ lại……』 Đột nhiên, một bàn tay khoát lên trên vai cô, ngăn trở cô cãi nhau với mẹ.
Nhan Bái Dung nhìn Hạng Dư Khang ngồi ở bên cạnh cô, khuôn mặt tuấn tú ấm áp kia của anh bình thản tựa hồ không vì mẹ luôn nhằm vào anh mà tức giận.” Không cần vì anh mà cãi nhau với mẹ em, bà là mẹ em, làm mọi chuyện đều là vì em!”
Anh cũng không hy vọng Nhan Bái Dung vì anh mà ồn ào với mẹ, chỉ cần cô một lòng che chở anh, thì anh vô cùng cảm động rồi.
“Nhưng mà mẹ không nên đối với anh……” Cô sợ anh chịu uất ức.
Hạng Dư Khang lắc đầu, giương ý cười nói:” Sẽ không, da mặt anh dày lăm, dù mẹ em miệng lưỡi lợi hại thế nào, cũng không đâm được da mặt dày của anh.” Vì làm cho cô yên tâm, anh sẽ yên lặng thừa nhận giọng mỉa mai của mẹ cô.
Anh cũng không phải không có tự giác, trước khi đến đây, anh đã nghĩ đến tình cảnh của mình sẽ rất gian nan, tuy nói lửa đạn của Chu Mĩ Quyên thập phần mãnh liệt, nhưng mà cũng không đến nỗi làm cho anh khó có thể ứng phó.
Nhan Bái Dung dịu dàng liếc nhìn Hạng Dư Khang, rồi mới thu hồi tầm mắt, chuyển hướng về phía mẹ đang có vẻ giận,” Thực xin lỗi mẹ, khẩu khí của con không tốt.”
Cô càng thiên vị Hạng Dư Khang, có lẽ càng không được mẹ thông cảm.
Chu Mĩ Quyên khinh xuy một tiếng, nghĩ đến mẹ con không cùng tâm, liền phẩy mặt đi không nhìn tới con gái nữa.
Nhan Bái Dung rất xấu hổ, xem ra mẹ hiểu lầm cô rất lớn, cô hắng giọng, nhìn về phía cha nãy giờ không nói lời nào,” Ba, hình như mẹ giận con.”
Hy vọng cha lý trí có thể lên tiếng giúp cô khuyên nhủ mẹ, đừng có tức giận cô.
Nhan Bá Nguyên nhìn vợ, lại chuyển hướng về phía con gái,” Mẹ con hơi nóng nảy một chút, nhưng cũng là mẹ con, không thể đối đãi với mẹ con như vậy.”
Ông vẫn chưa khuyên nhủ vợ như Nhan Bái Dung mong muốn, ngược lại yêu cầu con gái khống chế tính tình, đừng có duy trì phản đối ý kiến với vợ.
Ông dời tầm mắt lên trên người của Hạng Dư Khang,” Hiện tại cậu đang làm cái gì? Cậu làm thế nào mà quen biết với Tiểu Dung?”
Nhằm vào vấn đề của Nhan Bá Nguyên, Hạng Dư Khang ngồi nghiêm chỉnh trả lời:” Hiện tại ban ngày con lái tắc xi, buổi tối học đại học ban đêm, còn như làm thế nào quen biết Tiểu Dung, là vì có một ngày cô ấy ngồi tắc xi của con.”
Anh nói xong, trừ bỏ Nhan Bá Nguyên và Nhan Bái Dung, thì mọi người đều ồ lên. Không biết là vì công việc và bằng cấp của Hạng Dư Khang không xứng với Nhan Bái Dung, hay là đối với chuyện hai người quen biết mà cảm thấy giật mình?
Đây đối với Diêu Tuấn Khiêm hôm nay làm người tiếp khách mà nói, là cực kỳ không thể tiếp nhận, làm thế nào cũng không tưởng tượng được anh ta đã hao tổn tâm cơ theo đuổi Nhan Bái Dung, nhưng lại chọn một người đàn ông mà mọi thứ đều không bằng anh ta?
Lại còn là một tài xế tắc xi! Cô ấy đem xe danh tiếng trăm vạn của anh ta trở thành đống sắt vụn sao? Trong lòng anh ta có phần không thích thú.
“Lái tắc xi?!” Diêu Tuấn Khiêm cố ý kêu lên. Mắt thấy mọi người chú ý đến chỗ anh ta, nhất là mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Nhan Bái Dung không tha, buông ra nụ cười của một kẻ xảo trá,” Nếu muốn đổi công việc thì có thể tới tìm tôi, công ty chúng tôi đang mời ứng cử viên quản lý tài xế.”
Nhan Bái Dung hung tợn trừng liếc Diêu Tuấn Khiêm, cô vốn đã rất chán ghét anh ta, giờ lại nghe thấy những lời này của anh ta, cô tức giận đến muốn đuổi anh ta đi.
Cô nhỏ giọng nói với Hạng Dư Khang:” Đừng để ý tới người nhàm chán này!” Sau đó quay đầu nhìn về phía cha,” Khang nói là sự thật, con là ngồi xe tắc xi anh ấy lái mới biết anh ấy.”
Cô dám ở trước mặt hứa hẹn, là hiểu rõ cha sẽ không vì công việc thấp kém mà khinh thường người ta.
Nhan Bá Nguyên gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn không ra khác thường, ông ấy nhìn Hạng Dư Khang, hỏi:” Cậu sẽ lái tắc xi cả đời sao? Cậu có mong đợi gì ở tương lai?” Cùng bật ra với lời này là ánh mắt tinh nhuệ.
Thần sắc của Hạng Dư Khang chợt tắt, nghiêm túc trả lời:” Trước kia đến Đài Bắc, tôi không có thành thạo một nghề nào, cho nên con chỉ có thể chọn công việc có thể làm được, chính là lái tắc xi. Bác trai, con sẽ không lái tắc xi cả đời, hiện tại lái xe chỉ là vì sinh kế, chờ sau khi con tốt nghiệp, con sẽ tìm một phần công việc có liên quan đến sở học hiện tại.”
Nhan Bá Nguyên thản nhiên nhìn Hạng Dư Khang, cũng không dễ dàng buông tha cho anh.” Như vậy, cậu muốn làm thế nào để cho tôi an tâm giao con gái cho cậu? Tuy rằng nói còn quá sớm, nhưng, muốn làm con rể của tôi tuyệt đối không chỉ là có một phần công việc vững chắc là được.”
Lời nói của Hạng Dư Khang mặc dù nói tứ bình bát ổn (sóng yên biển lặng), không có thêm mắm thêm muối, nhưng đây không phải là đáp án Nhan Bá Nguyên muốn nghe, ông có một phần chờ mong đặc biết đối với Hạng Dư Khang, chờ đợi có thể từ trong miệng của anh ta nghe được chí hướng của anh ta.
Nhan Bái Dung nghe xong vô cùng khẩn trương,” Ba……”
“Con gái, nếu đối tượng của con tầm thường không có chí tiến thủ, thì không phải đã phụ lòng ba dạy con từ nhỏ sao? Ánh mắt chọn đàn ông của con cũng chỉ là vì bộ dạng đối phương xinh đẹp, không để ý anh ta chỉ là một cái gối thêu hoa sao? Làm vợ chồng là chuyện cả đời, con ở trong loại gia đình này của chúng ta cũng đã nghe biết, tuyệt đối không thể chấp nhận người chồng chỉ là một phàm phu tục tử (người thường).”
Những lời nói quả thật là đang nhắc nhở Nhan Bái Dung trăm ngàn đừng bị tình yêu làm cho hôn mê đầu óc, mà xem nhẹ bên trong của người đàn ông.
Lời nói của cha cũng không phải là không có lý, nhưng mà chỉ vì Hạng Dư Khang không phải là lớn lên ngậm thìa vàng, thì xem thường thành tựu tương lai của anh ấy, không khỏi quá mức võ đoán à.” Ba, nhưng mà……”
“Tiểu Dung, lời bác trai nói đúng.” Hạng Dư Khang ngăn trở Nhan Bái Dung tiếp tục biện hộ cho anh, thái độ nghiêm cẩn, ánh mắt xinh đẹp sáng ngời nói:” Bác trai, con sẽ không ở thời điểm chưa làm được gì mà yêu cầu bác gả Tiểu Dung cho con, đương nhiên phải chờ sau khi con có sự nghiệp mới dám mở miệng với bác.”
Chu Mĩ Quyên đột nhiên ở bên cạnh chen mồm vào,” Thời điểm nào? Chắc không phải là muốn Tiểu Dung chúng tôi chờ hai, ba mươi năm chứ?” Thanh âm cao vút có vẻ rất cay nghiệt.
“Mẹ, cho dù hai, ba mươi năm con cũng nguyện ý chờ!” Nhan Bái Dung lập tức phản kích, rồi nắm chặt tay của Hạng Dư Khang, biểu đạt quyết tâm của cô.
Hạng Dư Khang rất là cảm động, cầm ngược lại tay nhỏ bé của Nhan Bái Dung, che chở ở trong lòng bàn tay.
Chu Mĩ Quyên giận không thể át, nhưng ánh mắt lợi hại của chồng đã cản trở chê bai của bà.” Tùy anh!” Bà thở phì phì nói.
Nhan Bá Nguyên tiếp tục vấn đề vừa rồi,” Giọng điệu của phu nhân tôi không tốt, nhưng vấn đề của bà ấy cũng không có sai, thời đại này, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng càng lúc càng không dễ dàng, cậu thật sự muốn Tiểu Dung nhà chúng tôi chờ cậu hai, ba mươi năm sao?”
Hạng Dư Khang sửng sốt một chút, thần sắc lập tức khôi phục biểu tình tự nhiên,” Bác trai, ngay cả con cũng không thể đoán trước tương lai của con sẽ như thế nào, nhưng mà bác có thể yên tâm, con sẽ không để cho Tiểu Dung chờ con hai, ba mươi năm, con sẽ thừa dịp mấy năm này tạo dựng sự nghiệp, để thực hiện lời hứa của con với Tiểu Dung.” Thanh âm của anh tuy rằng vững vàng, nhưng là ánh mắt trong veo hiện ra lòng tự tin kiên quyết.
Anh sẽ ở bốn, năm năm sau đó, lấy thành công chứng minh với mọi người, anh cũng không phải nói suông mà không làm!
Nhan Bá Nguyên nghe vậy mặc dù không hài lòng, nhưng miễn cưỡng còn có thể chấp nhận,” Hy vọng cậu có thể nói được làm được, đừng để cho Tiểu Dung thất vọng.”
Xem ra Hạng Dư Khang hình như qua được cửa của cha, tảng đá lớn trong lòng Nhan Bái Dung cuối cùng cũng thả xuống. Trừ bỏ mẹ vẫn đối Hạng Dư Khang không thân thiện, người khác cũng bởi vì thái độ của cha mà mềm hoá, tự do bắt chuyện với Hạng Dư Khang.
Trong mắt của Nhan Bái Dung tình yêu của Hạng Dư Khang là không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong lòng hy vọng cha có thể giống như mình yêu thích anh, hơn nữa yêu thích ưu điểm của anh.
“Tiểu Dung.” Hạng Dư Khang nhẹ gọi cô thất thần.
“Chuyện gì?” Nhan Bái Dung giương mắt nhìn về phía Hạng Dư Khang, đối ý cười áy náy trên mặt anh mà mờ mịt khó hiểu.
“Thật xin lỗi! Làm cho em và mẹ cãi nhau.” Hạng Dư Khang áy náy nói.
“Là em phải nói xin lỗi mới đúng! Mẹ em thanh thế như vậy……” Nhan Bái Dung vẫn cảm giác được đối địch của mẹ.
“Anh không sao, tất cả chuyện này đều là vì em, anh sẽ không trách bà.” Hạng Dư Khang cũng không trách cứ bà Nhan.
“Khang……” Nhan Bái Dung cảm kích nhìn anh.
“Anh thật sự không sao, Tiểu Dung.” Hạng Dư Khang cho cô một nụ cười kiên định.
Anh biết, mặc kệ là Chu Mĩ Quyên khiêu khích, hay là Nhan Bá Nguyên có yêu cầu nghiêm khắc với anh, anh đều phải nhận, bởi vì đây không chỉ là vì mình, cũng là vì Nhan Bái Dung không ngừng bảo vệ mình, anh tuyệt đối không thể làm cho cô thất vọng!
Sau khi tiễn Nhan Bái Dung và Hạng Dư Khang rời đi, Nhan gia lập tức mở một cuộc họp gia đình.
Diêu Tuấn Khiêm bị Nhan Bái Dung bỏ qua cả ngày, vốn là phải rời khỏi, nhưng Chu Mĩ Quyên cực lực giữ anh ta lại, muốn anh ta cũng tham dự cuộc họp này.
Mặc kệ ở bên ngoài hoặc ở nhà, Chu Mĩ Quyên vĩnh viễn là người cầm đầu làm khó dễ.” Mẹ không đáp ứng Tiểu Dung và người đàn ông kết giao!” Nói đến Hạng Dư Khang, vẻ mặt bà chán ghét.
Ý kiến của bà, lập tức đạt được đồng ý ở đây, đều phụ họa.
“Bác gái, bác nói đúng! Đừng nói gia thế không tương xứng, mà ngay cả điều kiện chính bản thân người đàn ông kia cũng không đúng quy cách, con dám nói, nếu tương lai Tiểu Dung gả cho người đàn ông kia, nhất định sẽ bất hạnh.” Diêu Tuấn Khiêm xuất phát từ ghen tị mà to gan tiên đoán.
“Đúng vậy! Mẹ, Tuấn Khiêm nói đúng đo, con vừa nghe người đàn ông kia lái tắc xi thì thiếu chút nữa té xỉu! Anh ta là ai chứ? Dám leo lên Nhan gia chúng ta, anh ta thu nhập một tháng lái tắc xi, cũng không đủ chi phí Tiểu Dung trang điểm.” Trương Tâm Huệ đã ở bên cạnh thêm mắm thêm muối, đối với cô em chồng ưu ái một người không bằng em họ cô, thì thật sự cảm thấy khinh thường.
Mỗi người bắt đầu bàn tán??? Nói Hạng Dư Khang không tốt, kết luận mặc kệ làm thế cũng phải phá hư kết giao của Nhan Bái Dung và anh.
Nhưng mắt sắc của Chu Mĩ Quyên phát hiện chồng vẫn không phản đối theo mọi người.” Bá Nguyên, anh không ủng hộ cách làm của em sao?” Nghĩ đến chồng không có đứng ở bên cạnh bà cùng chung mối thù, thì không khỏi tức giận.
“Mĩ Quyên, Hạng
QUAY LẠINghĩ đến con gái từ trước đến nay tri kỷ, nghe lời, nhưng lại vì bạn trai mà trách bà, tức giận này bà trực tiếp tính lên trên người Hạng Dư Khang.
“Mẹ, con không nghĩ như vậy, con cho rằng mẹ không nên làm khó dễ Khang……” Nhan Bái Dung nói đến một nửa đã bị tức giận của mẹ đánh gãy.
“Làm khó dễ? Tôi hỏi có chút vấn đề mà kêu làm khó dễ? Phản ! Phản ! Cô có coi tôi là mẹ cô hay không, lại còn ra mặt che chở cho người ngoài?” Chu Mĩ Quyên nổi giận đùng đùng chỉ trích.
Nhan Bái Dung vô cùng chán nản, quả thực là làm trộm kêu tóm trộm,” Mẹ, sao mẹ lại……』 Đột nhiên, một bàn tay khoát lên trên vai cô, ngăn trở cô cãi nhau với mẹ.
Nhan Bái Dung nhìn Hạng Dư Khang ngồi ở bên cạnh cô, khuôn mặt tuấn tú ấm áp kia của anh bình thản tựa hồ không vì mẹ luôn nhằm vào anh mà tức giận.” Không cần vì anh mà cãi nhau với mẹ em, bà là mẹ em, làm mọi chuyện đều là vì em!”
Anh cũng không hy vọng Nhan Bái Dung vì anh mà ồn ào với mẹ, chỉ cần cô một lòng che chở anh, thì anh vô cùng cảm động rồi.
“Nhưng mà mẹ không nên đối với anh……” Cô sợ anh chịu uất ức.
Hạng Dư Khang lắc đầu, giương ý cười nói:” Sẽ không, da mặt anh dày lăm, dù mẹ em miệng lưỡi lợi hại thế nào, cũng không đâm được da mặt dày của anh.” Vì làm cho cô yên tâm, anh sẽ yên lặng thừa nhận giọng mỉa mai của mẹ cô.
Anh cũng không phải không có tự giác, trước khi đến đây, anh đã nghĩ đến tình cảnh của mình sẽ rất gian nan, tuy nói lửa đạn của Chu Mĩ Quyên thập phần mãnh liệt, nhưng mà cũng không đến nỗi làm cho anh khó có thể ứng phó.
Nhan Bái Dung dịu dàng liếc nhìn Hạng Dư Khang, rồi mới thu hồi tầm mắt, chuyển hướng về phía mẹ đang có vẻ giận,” Thực xin lỗi mẹ, khẩu khí của con không tốt.”
Cô càng thiên vị Hạng Dư Khang, có lẽ càng không được mẹ thông cảm.
Chu Mĩ Quyên khinh xuy một tiếng, nghĩ đến mẹ con không cùng tâm, liền phẩy mặt đi không nhìn tới con gái nữa.
Nhan Bái Dung rất xấu hổ, xem ra mẹ hiểu lầm cô rất lớn, cô hắng giọng, nhìn về phía cha nãy giờ không nói lời nào,” Ba, hình như mẹ giận con.”
Hy vọng cha lý trí có thể lên tiếng giúp cô khuyên nhủ mẹ, đừng có tức giận cô.
Nhan Bá Nguyên nhìn vợ, lại chuyển hướng về phía con gái,” Mẹ con hơi nóng nảy một chút, nhưng cũng là mẹ con, không thể đối đãi với mẹ con như vậy.”
Ông vẫn chưa khuyên nhủ vợ như Nhan Bái Dung mong muốn, ngược lại yêu cầu con gái khống chế tính tình, đừng có duy trì phản đối ý kiến với vợ.
Ông dời tầm mắt lên trên người của Hạng Dư Khang,” Hiện tại cậu đang làm cái gì? Cậu làm thế nào mà quen biết với Tiểu Dung?”
Nhằm vào vấn đề của Nhan Bá Nguyên, Hạng Dư Khang ngồi nghiêm chỉnh trả lời:” Hiện tại ban ngày con lái tắc xi, buổi tối học đại học ban đêm, còn như làm thế nào quen biết Tiểu Dung, là vì có một ngày cô ấy ngồi tắc xi của con.”
Anh nói xong, trừ bỏ Nhan Bá Nguyên và Nhan Bái Dung, thì mọi người đều ồ lên. Không biết là vì công việc và bằng cấp của Hạng Dư Khang không xứng với Nhan Bái Dung, hay là đối với chuyện hai người quen biết mà cảm thấy giật mình?
Đây đối với Diêu Tuấn Khiêm hôm nay làm người tiếp khách mà nói, là cực kỳ không thể tiếp nhận, làm thế nào cũng không tưởng tượng được anh ta đã hao tổn tâm cơ theo đuổi Nhan Bái Dung, nhưng lại chọn một người đàn ông mà mọi thứ đều không bằng anh ta?
Lại còn là một tài xế tắc xi! Cô ấy đem xe danh tiếng trăm vạn của anh ta trở thành đống sắt vụn sao? Trong lòng anh ta có phần không thích thú.
“Lái tắc xi?!” Diêu Tuấn Khiêm cố ý kêu lên. Mắt thấy mọi người chú ý đến chỗ anh ta, nhất là mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Nhan Bái Dung không tha, buông ra nụ cười của một kẻ xảo trá,” Nếu muốn đổi công việc thì có thể tới tìm tôi, công ty chúng tôi đang mời ứng cử viên quản lý tài xế.”
Nhan Bái Dung hung tợn trừng liếc Diêu Tuấn Khiêm, cô vốn đã rất chán ghét anh ta, giờ lại nghe thấy những lời này của anh ta, cô tức giận đến muốn đuổi anh ta đi.
Cô nhỏ giọng nói với Hạng Dư Khang:” Đừng để ý tới người nhàm chán này!” Sau đó quay đầu nhìn về phía cha,” Khang nói là sự thật, con là ngồi xe tắc xi anh ấy lái mới biết anh ấy.”
Cô dám ở trước mặt hứa hẹn, là hiểu rõ cha sẽ không vì công việc thấp kém mà khinh thường người ta.
Nhan Bá Nguyên gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn không ra khác thường, ông ấy nhìn Hạng Dư Khang, hỏi:” Cậu sẽ lái tắc xi cả đời sao? Cậu có mong đợi gì ở tương lai?” Cùng bật ra với lời này là ánh mắt tinh nhuệ.
Thần sắc của Hạng Dư Khang chợt tắt, nghiêm túc trả lời:” Trước kia đến Đài Bắc, tôi không có thành thạo một nghề nào, cho nên con chỉ có thể chọn công việc có thể làm được, chính là lái tắc xi. Bác trai, con sẽ không lái tắc xi cả đời, hiện tại lái xe chỉ là vì sinh kế, chờ sau khi con tốt nghiệp, con sẽ tìm một phần công việc có liên quan đến sở học hiện tại.”
Nhan Bá Nguyên thản nhiên nhìn Hạng Dư Khang, cũng không dễ dàng buông tha cho anh.” Như vậy, cậu muốn làm thế nào để cho tôi an tâm giao con gái cho cậu? Tuy rằng nói còn quá sớm, nhưng, muốn làm con rể của tôi tuyệt đối không chỉ là có một phần công việc vững chắc là được.”
Lời nói của Hạng Dư Khang mặc dù nói tứ bình bát ổn (sóng yên biển lặng), không có thêm mắm thêm muối, nhưng đây không phải là đáp án Nhan Bá Nguyên muốn nghe, ông có một phần chờ mong đặc biết đối với Hạng Dư Khang, chờ đợi có thể từ trong miệng của anh ta nghe được chí hướng của anh ta.
Nhan Bái Dung nghe xong vô cùng khẩn trương,” Ba……”
“Con gái, nếu đối tượng của con tầm thường không có chí tiến thủ, thì không phải đã phụ lòng ba dạy con từ nhỏ sao? Ánh mắt chọn đàn ông của con cũng chỉ là vì bộ dạng đối phương xinh đẹp, không để ý anh ta chỉ là một cái gối thêu hoa sao? Làm vợ chồng là chuyện cả đời, con ở trong loại gia đình này của chúng ta cũng đã nghe biết, tuyệt đối không thể chấp nhận người chồng chỉ là một phàm phu tục tử (người thường).”
Những lời nói quả thật là đang nhắc nhở Nhan Bái Dung trăm ngàn đừng bị tình yêu làm cho hôn mê đầu óc, mà xem nhẹ bên trong của người đàn ông.
Lời nói của cha cũng không phải là không có lý, nhưng mà chỉ vì Hạng Dư Khang không phải là lớn lên ngậm thìa vàng, thì xem thường thành tựu tương lai của anh ấy, không khỏi quá mức võ đoán à.” Ba, nhưng mà……”
“Tiểu Dung, lời bác trai nói đúng.” Hạng Dư Khang ngăn trở Nhan Bái Dung tiếp tục biện hộ cho anh, thái độ nghiêm cẩn, ánh mắt xinh đẹp sáng ngời nói:” Bác trai, con sẽ không ở thời điểm chưa làm được gì mà yêu cầu bác gả Tiểu Dung cho con, đương nhiên phải chờ sau khi con có sự nghiệp mới dám mở miệng với bác.”
Chu Mĩ Quyên đột nhiên ở bên cạnh chen mồm vào,” Thời điểm nào? Chắc không phải là muốn Tiểu Dung chúng tôi chờ hai, ba mươi năm chứ?” Thanh âm cao vút có vẻ rất cay nghiệt.
“Mẹ, cho dù hai, ba mươi năm con cũng nguyện ý chờ!” Nhan Bái Dung lập tức phản kích, rồi nắm chặt tay của Hạng Dư Khang, biểu đạt quyết tâm của cô.
Hạng Dư Khang rất là cảm động, cầm ngược lại tay nhỏ bé của Nhan Bái Dung, che chở ở trong lòng bàn tay.
Chu Mĩ Quyên giận không thể át, nhưng ánh mắt lợi hại của chồng đã cản trở chê bai của bà.” Tùy anh!” Bà thở phì phì nói.
Nhan Bá Nguyên tiếp tục vấn đề vừa rồi,” Giọng điệu của phu nhân tôi không tốt, nhưng vấn đề của bà ấy cũng không có sai, thời đại này, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng càng lúc càng không dễ dàng, cậu thật sự muốn Tiểu Dung nhà chúng tôi chờ cậu hai, ba mươi năm sao?”
Hạng Dư Khang sửng sốt một chút, thần sắc lập tức khôi phục biểu tình tự nhiên,” Bác trai, ngay cả con cũng không thể đoán trước tương lai của con sẽ như thế nào, nhưng mà bác có thể yên tâm, con sẽ không để cho Tiểu Dung chờ con hai, ba mươi năm, con sẽ thừa dịp mấy năm này tạo dựng sự nghiệp, để thực hiện lời hứa của con với Tiểu Dung.” Thanh âm của anh tuy rằng vững vàng, nhưng là ánh mắt trong veo hiện ra lòng tự tin kiên quyết.
Anh sẽ ở bốn, năm năm sau đó, lấy thành công chứng minh với mọi người, anh cũng không phải nói suông mà không làm!
Nhan Bá Nguyên nghe vậy mặc dù không hài lòng, nhưng miễn cưỡng còn có thể chấp nhận,” Hy vọng cậu có thể nói được làm được, đừng để cho Tiểu Dung thất vọng.”
Xem ra Hạng Dư Khang hình như qua được cửa của cha, tảng đá lớn trong lòng Nhan Bái Dung cuối cùng cũng thả xuống. Trừ bỏ mẹ vẫn đối Hạng Dư Khang không thân thiện, người khác cũng bởi vì thái độ của cha mà mềm hoá, tự do bắt chuyện với Hạng Dư Khang.
Trong mắt của Nhan Bái Dung tình yêu của Hạng Dư Khang là không kiêu ngạo không siểm nịnh, trong lòng hy vọng cha có thể giống như mình yêu thích anh, hơn nữa yêu thích ưu điểm của anh.
“Tiểu Dung.” Hạng Dư Khang nhẹ gọi cô thất thần.
“Chuyện gì?” Nhan Bái Dung giương mắt nhìn về phía Hạng Dư Khang, đối ý cười áy náy trên mặt anh mà mờ mịt khó hiểu.
“Thật xin lỗi! Làm cho em và mẹ cãi nhau.” Hạng Dư Khang áy náy nói.
“Là em phải nói xin lỗi mới đúng! Mẹ em thanh thế như vậy……” Nhan Bái Dung vẫn cảm giác được đối địch của mẹ.
“Anh không sao, tất cả chuyện này đều là vì em, anh sẽ không trách bà.” Hạng Dư Khang cũng không trách cứ bà Nhan.
“Khang……” Nhan Bái Dung cảm kích nhìn anh.
“Anh thật sự không sao, Tiểu Dung.” Hạng Dư Khang cho cô một nụ cười kiên định.
Anh biết, mặc kệ là Chu Mĩ Quyên khiêu khích, hay là Nhan Bá Nguyên có yêu cầu nghiêm khắc với anh, anh đều phải nhận, bởi vì đây không chỉ là vì mình, cũng là vì Nhan Bái Dung không ngừng bảo vệ mình, anh tuyệt đối không thể làm cho cô thất vọng!
Sau khi tiễn Nhan Bái Dung và Hạng Dư Khang rời đi, Nhan gia lập tức mở một cuộc họp gia đình.
Diêu Tuấn Khiêm bị Nhan Bái Dung bỏ qua cả ngày, vốn là phải rời khỏi, nhưng Chu Mĩ Quyên cực lực giữ anh ta lại, muốn anh ta cũng tham dự cuộc họp này.
Mặc kệ ở bên ngoài hoặc ở nhà, Chu Mĩ Quyên vĩnh viễn là người cầm đầu làm khó dễ.” Mẹ không đáp ứng Tiểu Dung và người đàn ông kết giao!” Nói đến Hạng Dư Khang, vẻ mặt bà chán ghét.
Ý kiến của bà, lập tức đạt được đồng ý ở đây, đều phụ họa.
“Bác gái, bác nói đúng! Đừng nói gia thế không tương xứng, mà ngay cả điều kiện chính bản thân người đàn ông kia cũng không đúng quy cách, con dám nói, nếu tương lai Tiểu Dung gả cho người đàn ông kia, nhất định sẽ bất hạnh.” Diêu Tuấn Khiêm xuất phát từ ghen tị mà to gan tiên đoán.
“Đúng vậy! Mẹ, Tuấn Khiêm nói đúng đo, con vừa nghe người đàn ông kia lái tắc xi thì thiếu chút nữa té xỉu! Anh ta là ai chứ? Dám leo lên Nhan gia chúng ta, anh ta thu nhập một tháng lái tắc xi, cũng không đủ chi phí Tiểu Dung trang điểm.” Trương Tâm Huệ đã ở bên cạnh thêm mắm thêm muối, đối với cô em chồng ưu ái một người không bằng em họ cô, thì thật sự cảm thấy khinh thường.
Mỗi người bắt đầu bàn tán??? Nói Hạng Dư Khang không tốt, kết luận mặc kệ làm thế cũng phải phá hư kết giao của Nhan Bái Dung và anh.
Nhưng mắt sắc của Chu Mĩ Quyên phát hiện chồng vẫn không phản đối theo mọi người.” Bá Nguyên, anh không ủng hộ cách làm của em sao?” Nghĩ đến chồng không có đứng ở bên cạnh bà cùng chung mối thù, thì không khỏi tức giận.
“Mĩ Quyên, Hạng
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu226/5194