Tiểu thuyết Cô Vợ Trẻ Con Mười Triệu Của Tổng Giám-full
Lượt xem : |
ng nhân vật trong nhà nước tổ chức, bình thường đơn vị tổ chức sẽ đi thông báo cho những công ty về vật phẩm mà mình phải" đấu giá", ngoài ra giá tiền cũng được bàn bạc từ trước.
"Có thật không?". Liễu Duy Nhu không thể tin được là buổi đấu giá cũng được sắp xếp, đều được" làm giả"
Thật ra thì cũng không phải là" làm giả", chỉ là đảm bảo những vật phẩm của đơn vị được bán ra, cũng để lại chút mặt mũi cho chủ nhân tổ chức. Bởi vì nếu không có như vậy, chủ của những công ty cũng muốn nhân cơ hội này mà làm việc thiện, dù sao cũng đều phải quyên, không bằng cùng nhau thương lượng giá cả trước .
"Thì ra là vậy, nói cách khác, chỉ là muốn hấp dẫn người xem, còn thực chất đều được sắp xếp người mua từ trước"
"Đúng"
"Vậy thì cho hỏi vật phẩm mà anh phải mua là cái nào?"
Đông Phương Thuật nhìn vào mục lục vật phẩm trong tay, chỉ vào vật phẩm được đánh số 27, đó là một cái ghế dựa thời cổ.
"Giá được niêm yết là bao nhiêu?"
"Một trăm vạn". Đây là số tiền mà Tập đoàn Đông Phương Thuật bỏ ra quyên.
Buổi đấu giá sau khi được chủ tịch thành phố đọc lời chào mừng chính thức bắt đầu, rất nhanh đến vật đấu giá số 27, Đông Phương Thuật làm như như lời, có nhiệm vụ phải đấu giá cho được vật này, mọi người cũng không hứng thú lắm với đồ cổ này, có khoảng 2, 3 người đấu .
Cuối cùng Đông Phương Thuật cũng bỏ 100 vạn ra mua nó.
Liễu Duy Nhu thừa nhận mình là hai lúa, bởi vì cô không thể nào nhìn ra chiếc ghế này lại có giá trị to lớn như vậy, buổi đấu giá từ thiện vẫn còn kéo dài.
Số 32 được bán chính là một chiếc trâm cài tóc của Trung Quốc, phía trên chiếc trâm có đính mấy trân châu màu hồng, người thiết kế chiếc trâm này là nhà thiết kế trang sức vô cùng nổi tiếng.
"Thật là đẹp....". Liễu Duy Nhu không kìm được mà thốt lên.
Trong vô thức cô cũng bị chiếc trâm cài tóc trân châu đặc biệt này hấp dẫn.
Đông Phương Thuật nghe được giọng nói nhỏ của cô, ánh mắt của anh liếc nhìn về phía chiếc trâm cài tóc
"Giá khởi điểm, mười vạn". Người chủ trì đấu giá bắt đầu nói giá.
Chiếc trâm cài tóc đúng là hấp dẫn ánh mắt của mọi người, rất nhiều người giơ bảng, giá đấu càng ngày càng được lên cao.
"75 vạn lần thứ nhất, 75 vạn lần thứ 2,...". Nhìn thấy người chủ trì đấu giá sắp nói lên câu chốt, Đông Phương Thuật đột nhiên giơ bảng trong tay lên.
"Có, Có người đã trả giá 80 vạn".
Liễu Duy Nhu kinh ngạc nhìn về phía Đông Phương Thuật
Người chủ trì đấu giá bắt đầu lặp lại giá xác nhận
"80 vạn lần thứ nhất, 80 vạn lần thứ 2, 80 vạn lần thứ 3, và chốt lại". Người bán đấu giá tuyên bố:"Chiếc trâm cài tóc này thuộc về quyền sở hữu của giám độc tập đoàn Đông Phương, Đông Phương Thuật".
Sau đó người chủ trì đấu giá bắt đầu hỏi:" Đông Phương Thuật mua chiếc trâm cài tóc này có phải muốn tặng cho vị mỹ nhân bí ẩn bên cạnh không, vì muốn làm cô ấy vui hay sao?"
"Đúng vậy". Đông Phương Thuật thẳng thắn nói, mọi người ở đây nhanh chóng ồ lên, bao gồm cả bản thân Liễu Duy Nhu.
Anh đấu giá chiếc trâm này là vì tặng cho cô?
"Vì sao?"
"Bởi vì em thích, hơn nữa tôi cảm thấy rất thích hợp với em". Bây giờ anh phát hiện khí chất nhẹ nhàng của cô vô cùng xứng đôi với chiếc trâm này.
"Nếu như vậy, xin mời ngài Đông Phương Thuật cài trâm lên tóc vị mỹ nhân bí ẩn...". Trợ lý của người chủ trì lấy chiếc trâm cài tóc về phía Đông Phương Thuật.
Đông Phương Thuật cầm chiếc trâm cài tóc cài lên đầu Liễu Duy Nhu, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay, các cô gái ở đây lai bắt đầu ghen tỵ mà nhìn về phía Liễu Duy Nhu.
"Đúng là rất thích hợp với em". Anh lộ ra nụ cười nhạt
Khó mà thấy được anh cười như vậy, Liễu Duy Nhu bắt đầu ngây ngẩn.
Trong lòng của cô bây giờ như được gắn thêm đôi cánh, từng bước từng bước một bay ra ngoài phạm vi khống chế của cô...
Đông Phương Thuật cũng thừa nhận rằng đêm nay tâm trạng của anh vô cùng tốt...
Động tác của cô, khiêu gợi đến vật đàn ông của anh, còn ánh mắt của những người đàn ông khác nhìn cô, khiến anh muốn bốc hỏa.
Từ lúc lên xe trên đường về khách sạn, anh đặt tay mình nắm chặt eo nhỏ của cô, mặc dù không hề có động tác gì trêu đùa, nhưng anh có thể cảm nhận được bàn tay của mình ngày càng nóng, ngón tay đụng chạm cơ thể của cô mà phát ra tín hiệu, khiến cơ thể của Liễu Duy Nhu cũng không thể nhịn được.
Cô có thể cảm nhận được khát vọng của anh, còn có ham muốn vô hình giữa hai người ngày càng mạnh
Đến cửa khách sạn, bước chân của anh có chút gấp gáp dắt cô thẳng đến thang máy
"Tối nay tôi sẽ không ngủ giường khác". Trong thang máy, anh nghiêng đến gần tai cô, mà nói nhỏ, giọng nói tràn ngập mờ ám
Cơ thể của Liễu Duy Nhu khẽ run lên.
Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông này có cách khiêu gợi tình quả là cao thủ.
Vào trong phòng, anh lôi cô vào ngực, cúi đầu cho cô một nụ hôn nóng bỏng, cô có thể nghe thấy tiếng môi lưỡi chạm vào nhau .
Bàn tay to của anh nhẹ nhàng vuốt ve bên ngoài áo sườn xám từ ngực đến mông, đem cơ thể của cô thiêu đốt đến cùng cực.
Anh ngồi xuống, nâng cao chân của cô gác lên bả vai anh, vén áo sườn xám của cô lên, từ từ mở ra tam giác thần bí.
Trời ơi, cảnh sắc bên trong vô cùng mỹ lệ.... Dưới sườn xám cô chỉ mặc 1 chiếc quần chữ C.
Đông Phương Thuật có cảm giác mình vô cùng kích động giống như quỷ háu sắc.
"Ăn mặc như vậy là muốn quyến rũ anh sao?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Duy Nhu đỏ ửng lên.
"Người thế kế nói nếu mặc cái kia sẽ làm mất đi vẻ đẹp của chiếc sườn xám".
Thật sự là cô bé đáng yêu, một chút mưu kế cũng không có, nói chuyện vô cùng thành thật.... Đông Phương Thuật giúp cô cởi chiếc quần chữ C ra, dùng ngón tay đẩy khe hẹp màu hồng của cô, thăm dò bên trong, mà hút lấy.
"A... A.....". Khoái cảm như dòng điện chạy xuyên suốt cơ thể. Anh làm sao có thể như vậy, thật ngượng ngùng mà.
Anh dùng đầu lưỡi chọc ghẹo nụ hoa mẫn cảm của cô, khiến cô phát ra tiếng rên rỉ không ngừng, không có biện pháp, cái này thật sự đáng sợ, thật là vô cùng thích thú...
Lúc lưỡi của anh tiến vào bông hoa thần bí, cả người cô như mềm nhũn ra rồi
"Thật là ẩm ướt....". Anh nuốt mật ngọt của cô, muốn ngừng lại mà không được.
"Đừng.....". Cô muốn đẩy đầu của anh ra
"Không thích sao?". Anh xấu xa hỏi, anh dùng lưỡi liếm liếm môi, bây giờ trong miệng anh đều là mùi vị của cô.
"....". Cô thật sự không biết phải trả lời thế nào.
Anh tại sao có thể nói ra những lời khiến người ta tim đập nhanh, mặt thì đỏ như vậy?
"Tôi biết, có lẽ em thích...một cái...". Đông Phương Thuật đứng lên, cởi quần áo của mình, đem vật nam tính đang cứng lên giải phóng ra ngoài.
"Đi, chúng ta đến cửa sổ sát đất". Anh muốn ở chỗ cảnh đêm thượng Hải đẹp đẽ này, cùng làm tình với cô.
Anh muốn cô nằm úp về phía cửa sổ,lật áo sườn xám lên, đi vào từ phía sau lưng cô, tiến vào trực tiếp.
"A....". Anh lấp đầy khoảng trống trong cô.
Anh từ từ rút ra, đưa vào, tiết tấu thong thả giống như muốn giày vò cô vậy.
Nhìn xuyên qua cửa sổ sát đất, anh có thể nhìn thấy vẻ mặt nhuốm đầy tình dục của cô, có lúc anh rút ra đâm vào lại càng mạnh mẽ làm cô vừa đau lại vừa thích.
Lúc anh rút ra đâm vào với tốc độ nhanh hơn, càng ngày càng cắm rút mạnh mẽ, làm cho cô càng rên rỉ cuồng nhiệt hơn.
Lướt qua, bàn tay của anh nhanh chóng xé nát áo sườn xám của cô, khiến cặp nhũ hoa trắng nõn lộ ra ngoài.
Anh nắm một bên nụ hoa, tốc độ cũng ngày một mạnh mẽ hơn.
Bây giờ cửa sổ sát đất hiện lên hình ản kích tình cuồng nhiệt, khiến cho anh càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Tốc độ của anh càng ngày càng nhanh, mạnh, giống như muốn vĩnh viễn chôn sâu ở trong nụ hoa của cô, vĩnh viễn không xa rời.
"A.... A....". Lúc cô sắp lên đỉnh của thiên đường, bỗng nhiên anh dừng lại, giống như là lần vận động vừa rồi đã tiêu phí nhiều sức lực của anh.
Nhìn vào cửa sổ anh có thể thấy được khuôn mặt của cô.
Đôi mắt của cô giống như đang cầu xin anh, nhưng mà ánh mắt của cô thì chưa đủ.
"Xin anh.....". Anh nói.
Cô cắn môi, bướng bỉnh không chịu nói.
Tình dục của anh đang dâng cao và chuẩn bị bùng nổ, nhưng anh muốn cô thừa nhận rằng bản thân cô cũng cần anh.
Bọn họ cùng so sức chịu đựng.
Cuối cùng thì Liễu Duy Nhu cũng không chịu được, cô là người đầu hàng trước.
"Xin anh...."
Vừa nghe được lời cầu xin của cô, tất cả sức lực của anh bắt đầu tấn công, mỗi lần đều chạm vào nơi sâu nhất của cô.
Hai người họ cùng nhau lên đỉnh, cùng nhau lên thiên đường của tình dục,,,,,
***
"Chị, chị?". Liễu Duy Hiền đi vào phòng bếp, nhìn thấy chị mình đang ngây ngẩn đứng ở bồn rửa chén, cậu gọi mà chị vẫn không có phản ứng, chỉ có thể giơ giơ tay trước mặt chị
Liễu Duy Nhu giật mình, bị dọa cho sợ hãi, vỗ vỗ ngực:" Tiểu Hiền, em hù chị sợ đó".
"Em làm gì có, em có gọi chị mấy lần mà đâu có thấy chị trả lời, chị đang nhĩ gì vậy?". Chỉ có rửa mấy cái chén mà cũng mất hơn nửa tiếng.
"Không có, chị có suy nghĩ gì đâu". Liễu Duy Nhu nói mà dấu đầu lòi đuôi.
"Em tìm chị?"
"Mẹ nói muốn cùng chị coi phim Hàn". Gần đây mẹ rất mê xem phim cổ trang của Hàn, một mình xem còn chưa đủ, còn muốn kéo theo chị cùng xem.
Tuy cô không có hứng thú với phim Hàn, nhưng vẫn cùng mẹ xem phim
"Được, chị rửa nốt chén, sau đó gọt trái cây mang ra".
Liễu Duy Hiền nhìn về phía đống chén vẫn còn đầy xà bông, im lặng một lúc
"Chị, chị gần đây rất lạ đó".
"Chị làm gì có, nhóc con không có việc gì đừng suy nghĩ lung tung". Liễu Duy Nhu làm vẻ mặt nghiêm túc đuổi em trai ra khỏi phòng bếp.
"Em không có nói lung tung". Liễu Duy Hiền nghiêm túc kháng nghị, cậu đã học cấp 3, không còn là nhóc con:" Mấy ngày gần đây chị thường xuyên ngẩn người, giống như bây giờ, chị vào phòng bếp cả tiếng mà vẫn chưa làm xong chuyện gì". Càng ngày càng chậm chạp quá đi.
Bị em trai nói trúng tim đen, khuôn mặt của Liễu Duy Nhu bỗng nhiên đỏ ửng.
Cô cũng biết mấy ngày gần đây mình hay thất thường, từ lúc từ Thượng Hải trở về. Cô không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình, cũng không thể kiểm soát được nó.
Ký ức ở Thượng Hải vô cùng đẹp đẽ, cũng vô cùng ngọt ngào, khiến cô không thể nào quên.
Khi cô ở sân bay Thượng Hải, cô và anh mỗi người đi một hướng, cô trở về Đài Loan, còn anh thì phải đến khảo sát ở Moscow của Châu Âu, tình hình là có khả năng cuối năm khách sạn Đông Phương sẽ đi vào thị trường Moscow ở Châu Âu.
Tính thời gian, cũng đã hơn một tháng, mà anh chưa có về.
Mà thời gian cô suy nghĩ lung tung cũng ngày càng nhiều.
"Chị, chị yêu rồi hả?". Liễu Duy Hiền nói ra giá thiết lớn nhất, cẩn thận tìm nguyên nhân
"Chị không có". Liễu Duy Nhu nhanh chóng phủ nhận, nhanh đến nỗi chín
QUAY LẠI"Có thật không?". Liễu Duy Nhu không thể tin được là buổi đấu giá cũng được sắp xếp, đều được" làm giả"
Thật ra thì cũng không phải là" làm giả", chỉ là đảm bảo những vật phẩm của đơn vị được bán ra, cũng để lại chút mặt mũi cho chủ nhân tổ chức. Bởi vì nếu không có như vậy, chủ của những công ty cũng muốn nhân cơ hội này mà làm việc thiện, dù sao cũng đều phải quyên, không bằng cùng nhau thương lượng giá cả trước .
"Thì ra là vậy, nói cách khác, chỉ là muốn hấp dẫn người xem, còn thực chất đều được sắp xếp người mua từ trước"
"Đúng"
"Vậy thì cho hỏi vật phẩm mà anh phải mua là cái nào?"
Đông Phương Thuật nhìn vào mục lục vật phẩm trong tay, chỉ vào vật phẩm được đánh số 27, đó là một cái ghế dựa thời cổ.
"Giá được niêm yết là bao nhiêu?"
"Một trăm vạn". Đây là số tiền mà Tập đoàn Đông Phương Thuật bỏ ra quyên.
Buổi đấu giá sau khi được chủ tịch thành phố đọc lời chào mừng chính thức bắt đầu, rất nhanh đến vật đấu giá số 27, Đông Phương Thuật làm như như lời, có nhiệm vụ phải đấu giá cho được vật này, mọi người cũng không hứng thú lắm với đồ cổ này, có khoảng 2, 3 người đấu .
Cuối cùng Đông Phương Thuật cũng bỏ 100 vạn ra mua nó.
Liễu Duy Nhu thừa nhận mình là hai lúa, bởi vì cô không thể nào nhìn ra chiếc ghế này lại có giá trị to lớn như vậy, buổi đấu giá từ thiện vẫn còn kéo dài.
Số 32 được bán chính là một chiếc trâm cài tóc của Trung Quốc, phía trên chiếc trâm có đính mấy trân châu màu hồng, người thiết kế chiếc trâm này là nhà thiết kế trang sức vô cùng nổi tiếng.
"Thật là đẹp....". Liễu Duy Nhu không kìm được mà thốt lên.
Trong vô thức cô cũng bị chiếc trâm cài tóc trân châu đặc biệt này hấp dẫn.
Đông Phương Thuật nghe được giọng nói nhỏ của cô, ánh mắt của anh liếc nhìn về phía chiếc trâm cài tóc
"Giá khởi điểm, mười vạn". Người chủ trì đấu giá bắt đầu nói giá.
Chiếc trâm cài tóc đúng là hấp dẫn ánh mắt của mọi người, rất nhiều người giơ bảng, giá đấu càng ngày càng được lên cao.
"75 vạn lần thứ nhất, 75 vạn lần thứ 2,...". Nhìn thấy người chủ trì đấu giá sắp nói lên câu chốt, Đông Phương Thuật đột nhiên giơ bảng trong tay lên.
"Có, Có người đã trả giá 80 vạn".
Liễu Duy Nhu kinh ngạc nhìn về phía Đông Phương Thuật
Người chủ trì đấu giá bắt đầu lặp lại giá xác nhận
"80 vạn lần thứ nhất, 80 vạn lần thứ 2, 80 vạn lần thứ 3, và chốt lại". Người bán đấu giá tuyên bố:"Chiếc trâm cài tóc này thuộc về quyền sở hữu của giám độc tập đoàn Đông Phương, Đông Phương Thuật".
Sau đó người chủ trì đấu giá bắt đầu hỏi:" Đông Phương Thuật mua chiếc trâm cài tóc này có phải muốn tặng cho vị mỹ nhân bí ẩn bên cạnh không, vì muốn làm cô ấy vui hay sao?"
"Đúng vậy". Đông Phương Thuật thẳng thắn nói, mọi người ở đây nhanh chóng ồ lên, bao gồm cả bản thân Liễu Duy Nhu.
Anh đấu giá chiếc trâm này là vì tặng cho cô?
"Vì sao?"
"Bởi vì em thích, hơn nữa tôi cảm thấy rất thích hợp với em". Bây giờ anh phát hiện khí chất nhẹ nhàng của cô vô cùng xứng đôi với chiếc trâm này.
"Nếu như vậy, xin mời ngài Đông Phương Thuật cài trâm lên tóc vị mỹ nhân bí ẩn...". Trợ lý của người chủ trì lấy chiếc trâm cài tóc về phía Đông Phương Thuật.
Đông Phương Thuật cầm chiếc trâm cài tóc cài lên đầu Liễu Duy Nhu, trong hội trường vang lên tiếng vỗ tay, các cô gái ở đây lai bắt đầu ghen tỵ mà nhìn về phía Liễu Duy Nhu.
"Đúng là rất thích hợp với em". Anh lộ ra nụ cười nhạt
Khó mà thấy được anh cười như vậy, Liễu Duy Nhu bắt đầu ngây ngẩn.
Trong lòng của cô bây giờ như được gắn thêm đôi cánh, từng bước từng bước một bay ra ngoài phạm vi khống chế của cô...
Đông Phương Thuật cũng thừa nhận rằng đêm nay tâm trạng của anh vô cùng tốt...
Động tác của cô, khiêu gợi đến vật đàn ông của anh, còn ánh mắt của những người đàn ông khác nhìn cô, khiến anh muốn bốc hỏa.
Từ lúc lên xe trên đường về khách sạn, anh đặt tay mình nắm chặt eo nhỏ của cô, mặc dù không hề có động tác gì trêu đùa, nhưng anh có thể cảm nhận được bàn tay của mình ngày càng nóng, ngón tay đụng chạm cơ thể của cô mà phát ra tín hiệu, khiến cơ thể của Liễu Duy Nhu cũng không thể nhịn được.
Cô có thể cảm nhận được khát vọng của anh, còn có ham muốn vô hình giữa hai người ngày càng mạnh
Đến cửa khách sạn, bước chân của anh có chút gấp gáp dắt cô thẳng đến thang máy
"Tối nay tôi sẽ không ngủ giường khác". Trong thang máy, anh nghiêng đến gần tai cô, mà nói nhỏ, giọng nói tràn ngập mờ ám
Cơ thể của Liễu Duy Nhu khẽ run lên.
Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông này có cách khiêu gợi tình quả là cao thủ.
Vào trong phòng, anh lôi cô vào ngực, cúi đầu cho cô một nụ hôn nóng bỏng, cô có thể nghe thấy tiếng môi lưỡi chạm vào nhau .
Bàn tay to của anh nhẹ nhàng vuốt ve bên ngoài áo sườn xám từ ngực đến mông, đem cơ thể của cô thiêu đốt đến cùng cực.
Anh ngồi xuống, nâng cao chân của cô gác lên bả vai anh, vén áo sườn xám của cô lên, từ từ mở ra tam giác thần bí.
Trời ơi, cảnh sắc bên trong vô cùng mỹ lệ.... Dưới sườn xám cô chỉ mặc 1 chiếc quần chữ C.
Đông Phương Thuật có cảm giác mình vô cùng kích động giống như quỷ háu sắc.
"Ăn mặc như vậy là muốn quyến rũ anh sao?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Duy Nhu đỏ ửng lên.
"Người thế kế nói nếu mặc cái kia sẽ làm mất đi vẻ đẹp của chiếc sườn xám".
Thật sự là cô bé đáng yêu, một chút mưu kế cũng không có, nói chuyện vô cùng thành thật.... Đông Phương Thuật giúp cô cởi chiếc quần chữ C ra, dùng ngón tay đẩy khe hẹp màu hồng của cô, thăm dò bên trong, mà hút lấy.
"A... A.....". Khoái cảm như dòng điện chạy xuyên suốt cơ thể. Anh làm sao có thể như vậy, thật ngượng ngùng mà.
Anh dùng đầu lưỡi chọc ghẹo nụ hoa mẫn cảm của cô, khiến cô phát ra tiếng rên rỉ không ngừng, không có biện pháp, cái này thật sự đáng sợ, thật là vô cùng thích thú...
Lúc lưỡi của anh tiến vào bông hoa thần bí, cả người cô như mềm nhũn ra rồi
"Thật là ẩm ướt....". Anh nuốt mật ngọt của cô, muốn ngừng lại mà không được.
"Đừng.....". Cô muốn đẩy đầu của anh ra
"Không thích sao?". Anh xấu xa hỏi, anh dùng lưỡi liếm liếm môi, bây giờ trong miệng anh đều là mùi vị của cô.
"....". Cô thật sự không biết phải trả lời thế nào.
Anh tại sao có thể nói ra những lời khiến người ta tim đập nhanh, mặt thì đỏ như vậy?
"Tôi biết, có lẽ em thích...một cái...". Đông Phương Thuật đứng lên, cởi quần áo của mình, đem vật nam tính đang cứng lên giải phóng ra ngoài.
"Đi, chúng ta đến cửa sổ sát đất". Anh muốn ở chỗ cảnh đêm thượng Hải đẹp đẽ này, cùng làm tình với cô.
Anh muốn cô nằm úp về phía cửa sổ,lật áo sườn xám lên, đi vào từ phía sau lưng cô, tiến vào trực tiếp.
"A....". Anh lấp đầy khoảng trống trong cô.
Anh từ từ rút ra, đưa vào, tiết tấu thong thả giống như muốn giày vò cô vậy.
Nhìn xuyên qua cửa sổ sát đất, anh có thể nhìn thấy vẻ mặt nhuốm đầy tình dục của cô, có lúc anh rút ra đâm vào lại càng mạnh mẽ làm cô vừa đau lại vừa thích.
Lúc anh rút ra đâm vào với tốc độ nhanh hơn, càng ngày càng cắm rút mạnh mẽ, làm cho cô càng rên rỉ cuồng nhiệt hơn.
Lướt qua, bàn tay của anh nhanh chóng xé nát áo sườn xám của cô, khiến cặp nhũ hoa trắng nõn lộ ra ngoài.
Anh nắm một bên nụ hoa, tốc độ cũng ngày một mạnh mẽ hơn.
Bây giờ cửa sổ sát đất hiện lên hình ản kích tình cuồng nhiệt, khiến cho anh càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Tốc độ của anh càng ngày càng nhanh, mạnh, giống như muốn vĩnh viễn chôn sâu ở trong nụ hoa của cô, vĩnh viễn không xa rời.
"A.... A....". Lúc cô sắp lên đỉnh của thiên đường, bỗng nhiên anh dừng lại, giống như là lần vận động vừa rồi đã tiêu phí nhiều sức lực của anh.
Nhìn vào cửa sổ anh có thể thấy được khuôn mặt của cô.
Đôi mắt của cô giống như đang cầu xin anh, nhưng mà ánh mắt của cô thì chưa đủ.
"Xin anh.....". Anh nói.
Cô cắn môi, bướng bỉnh không chịu nói.
Tình dục của anh đang dâng cao và chuẩn bị bùng nổ, nhưng anh muốn cô thừa nhận rằng bản thân cô cũng cần anh.
Bọn họ cùng so sức chịu đựng.
Cuối cùng thì Liễu Duy Nhu cũng không chịu được, cô là người đầu hàng trước.
"Xin anh...."
Vừa nghe được lời cầu xin của cô, tất cả sức lực của anh bắt đầu tấn công, mỗi lần đều chạm vào nơi sâu nhất của cô.
Hai người họ cùng nhau lên đỉnh, cùng nhau lên thiên đường của tình dục,,,,,
***
"Chị, chị?". Liễu Duy Hiền đi vào phòng bếp, nhìn thấy chị mình đang ngây ngẩn đứng ở bồn rửa chén, cậu gọi mà chị vẫn không có phản ứng, chỉ có thể giơ giơ tay trước mặt chị
Liễu Duy Nhu giật mình, bị dọa cho sợ hãi, vỗ vỗ ngực:" Tiểu Hiền, em hù chị sợ đó".
"Em làm gì có, em có gọi chị mấy lần mà đâu có thấy chị trả lời, chị đang nhĩ gì vậy?". Chỉ có rửa mấy cái chén mà cũng mất hơn nửa tiếng.
"Không có, chị có suy nghĩ gì đâu". Liễu Duy Nhu nói mà dấu đầu lòi đuôi.
"Em tìm chị?"
"Mẹ nói muốn cùng chị coi phim Hàn". Gần đây mẹ rất mê xem phim cổ trang của Hàn, một mình xem còn chưa đủ, còn muốn kéo theo chị cùng xem.
Tuy cô không có hứng thú với phim Hàn, nhưng vẫn cùng mẹ xem phim
"Được, chị rửa nốt chén, sau đó gọt trái cây mang ra".
Liễu Duy Hiền nhìn về phía đống chén vẫn còn đầy xà bông, im lặng một lúc
"Chị, chị gần đây rất lạ đó".
"Chị làm gì có, nhóc con không có việc gì đừng suy nghĩ lung tung". Liễu Duy Nhu làm vẻ mặt nghiêm túc đuổi em trai ra khỏi phòng bếp.
"Em không có nói lung tung". Liễu Duy Hiền nghiêm túc kháng nghị, cậu đã học cấp 3, không còn là nhóc con:" Mấy ngày gần đây chị thường xuyên ngẩn người, giống như bây giờ, chị vào phòng bếp cả tiếng mà vẫn chưa làm xong chuyện gì". Càng ngày càng chậm chạp quá đi.
Bị em trai nói trúng tim đen, khuôn mặt của Liễu Duy Nhu bỗng nhiên đỏ ửng.
Cô cũng biết mấy ngày gần đây mình hay thất thường, từ lúc từ Thượng Hải trở về. Cô không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình, cũng không thể kiểm soát được nó.
Ký ức ở Thượng Hải vô cùng đẹp đẽ, cũng vô cùng ngọt ngào, khiến cô không thể nào quên.
Khi cô ở sân bay Thượng Hải, cô và anh mỗi người đi một hướng, cô trở về Đài Loan, còn anh thì phải đến khảo sát ở Moscow của Châu Âu, tình hình là có khả năng cuối năm khách sạn Đông Phương sẽ đi vào thị trường Moscow ở Châu Âu.
Tính thời gian, cũng đã hơn một tháng, mà anh chưa có về.
Mà thời gian cô suy nghĩ lung tung cũng ngày càng nhiều.
"Chị, chị yêu rồi hả?". Liễu Duy Hiền nói ra giá thiết lớn nhất, cẩn thận tìm nguyên nhân
"Chị không có". Liễu Duy Nhu nhanh chóng phủ nhận, nhanh đến nỗi chín
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu480/480