XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Đại Tiểu Thư Của Tôi-full

Lượt xem :
a mình, nếu không cô cũng không thể nào lôi kéo một người nhàm chán như Huệ Đại Sơn ra khỏi cửa.

Tề Ái dùng giọng điệu đại tiểu thư cáu kỉnh nói: "Còn nữa, người ta bây giờ chưa muốn trở về!"

Chỉ cần qua mười hai giờ, kí túc xá trường học sẽ đóng cửa, Huệ Đại Sơn liền không thể không chứa chấp cô một đêm rồi, Tề Ái trong lòng quyết định.

Huệ Đại Sơn thuê phòng ở bên ngoài trường học, trời khuya cũng không ảnh hưởng gì với anh, nhưng là trường học gác cổng rất nghiêm, họ không tha thứ cho học sinh về trễ.

Huệ Đại Sơn liên tiếp nghe câu "Người ta" làm cho đầu anh cũng muốn hôn mê.

"Như vậy sao được? Đại tiểu thư, chúng ta vẫn là đi về nhanh thôi!" Anh rất kiên trì.

"Em mặc kệ, người ta đau chân quá, không đi được nữa." Tề Ái hoàn toàn bị lời nói của Huệ Đại Sơn kích động nói."Không về kí túc xá được thì cùng lắm tối nay em không trở về nữa!"

Cô phải ở bên cạnh anh. Cô muốn cùng anh bồi dưỡng tình cảm!

Hai hàng lông mày Huệ Đại Sơn nhíu lại. Chân đau? Đi không được? Tối nay họ chỉ đi dạo Công Ti Bách Hóa thôi mà! Cô làm sao mệt?

Anh nhìn đồng hồ thấy vừa kịp thời gian, đứng dậy cầm tất cả túi đồ của Tề Ái đi dạo tối hôm nay mua được. Huệ Đại Sơn quyết định đưa đại tiểu thư trở về kí túc xá an toàn.

"Đại tiểu thư, nếu em đi không được, anh cõng em về". Huệ Đại Sơn đi tới gần Tề Ái, quay lưng ngồi xuống trước mặt cô.

Cô muốn tiếp tục kéo dài thời gian, nhưng khi cô nghe có thể tiếp xúc thân mật với anh, Tề Ái không cần suy nghĩ, thân thể mềm mại của cô liền dán lên lưng anh.

"Oa! Tuyệt quá!" Tề Ái lập tức vui vẻ.

Phục vụ thay bọn họ mở cửa quán cà phê, hắn nhìn bóng lưng của bọn họ đi khuất dạng vào trong đêm tạo nên cảnh tượng kì quái, một người đàn ông cao to, gương mặt bình thường, cõng sau lưng một cô gái đẹp, trên tay người đàn ông cầm mấy túi đồ bất chợt tạo thành tiếng vang.

Ai! Vì sao một cô gái xinh đẹp lại đi chung với một người đàn ông tầm thường như vậy? Thật lãng phí!

※※ ※※※※ ※※

Tâm tình Tề Ái rất tốt, hai chân mảnh khảnh của cô ôm eo của anh, cô thích cảm giác cùng Huệ Đại Sơn tiếp xúc thân mật, lưng của Huệ Đại Sơn rộng rãi.

"Đại Sơn, em muốn tới chổ anh ở, anh cõng em tới phòng trọ anh được không?"

"Không được."

"Được mà! Anh cõng em đi đi!" Tề Ái nằm trên lưng Đại Sơn, nhìn gò má của anh. " Hôm nay em không muốn về kí túc xá trường học."

"Đại tiểu thư, một cô gái không nên nói như vậy, nếu em gặp phải người đàn ông xấu, em sẽ bị thiệt thòi ."

"Em sẽ không gặp phải người đàn ông như vậy!" Tề Ái phát hiện Huệ Đại Sơn có gương mặt phúc hậu, cô nằm trên vai anh khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gần gáy anh, đôi môi mềm mại nhẹ nhàng dán lên tai phải của anh."Đại Sơn, có anh ở bên cạnh em, anh sẽ giúp em có phải hay không?"

Toàn thân Huệ Đại Sơn tê dại, trong nháy mắt tất cả bắp thịt của anh đều căng thẳng .

Anh đứng im, vẻ mặt cứng ngắc, làm cho Tề Ái bật cười.

"Đại Sơn, anh căng thẳng? Bị em dọa sao ?"

"Đại tiểu thư, em đừng lộn xộn."

"Ha ha. . . . . . Em có sao? Có sao?"

Tề Ái tiếp tục trêu đùa vành tai của anh, Huệ Đại Sơn là người đàn ông tốt, không uổng công cô từ nhỏ yêu anh, cô yêu anh, anh là toàn bộ thế giới của cô.

"Nếu em còn lộn xộn nữa anh liền ném em xuống đường." Cô gái trên lưng không ngừng cọ sống lưng anh, Huệ Đại Sơn cố gắng làm cho mình bình tĩnh, anh cũng không phải Liễu Hạ Huệ, bản năng của người đàn ông sẽ làm cho anh muốn cô.

Huệ Đại Sơn trách mình không biết kiềm chế, anh biết mình không thể có suy nghĩ bất kính đối với đại tiểu thư, nhưng anh không khống chế được phản ứng sinh lý của mình.

Hoàn hảo bây giờ cô không thấy mặt anh.

Từ nhỏ cha mẹ đã nói với anh, Tề gia đối với gia đình anh có ân, cả đời này gia đình anh cũng không thể nào trả hết ơn cho Tề lão thái gia được.

Cho nên cha mẹ của Huệ Đại Sơn làm quản gia cho Tề gia được hai mươi năm, Tề lão thái gia tức ông nội của Tề Ái trước khi qua đời đã để lại di thư, ông không hi vọng Huệ gia vì báo ân mà bỏ lỡ mất tương lai phía trước

Họ nghe theo di nguyện của Tề lão thái gia liền rưng rưng rời đi, lúc đó Tề Ái và Đại Sơn học năm thứ tư tiểu học.

Cha mẹ Huệ Đại Sơn tuy đã rời khỏi Tề gia họ chưa bao giờ quên ơn xưa, vẫn ngày ngày cầu phúc cho Tề gia.

Trong nháy mắt đã qua tám năm, tại thành thị này anh gặp lại đại tiểu thư.

Từ nhỏ Huệ Đại Sơn đã được cha mẹ nhắc nhở Tề gia đối với bọn họ có ân, cho nên anh phải chăm sóc và bảo vệ đại tiểu thư thật tốt.

"Ha ha, anh mới không bỏ em xuống được!" Hai cánh tay dài trắng noãn của Tề Ái ôm chặt Đại Sơn, cả người cô dính vào lưng anh không khe hở. "Nói thật với em đi! Đại Sơn, anh thật lòng muốn ném em xuống đường sao?"

Tề Ái liếm lên vành tai Huệ Đại Sơn, cô hài lòng phát hiện phản ứng khác thường của anh.

Tề Ái lần nữa thấy anh rất tốt, cô phát hiện mình so lúc nhỏ càng yêu anh nhiều hơn, tình cảm nhớ nhung của cô lâu ngày tạo thành tình yêu say đắm.

Tề Ái ôm thân hình cường tráng của Huệ Đại Sơn, cả đời này cô quyết định theo anh.

Anh làm sao có thể ném cô xuống đường? Anh cố tỏ ra lạnh lùng, hi vọng cô ở trên lưng anh có thể ngoan một chút, chỉ là đại tiểu thư của anh không phải là một người dễ lừa gạt.

"Em biết chắc anh sẽ không làm vậy." Tề Ái dán trọn thân thể của mình lên lưng anh. "Đại Sơn, em không muốn trở về kí túc xá, anh dẫn em về nhà anh có được không?"

"Không được." Anh kiên quyết nói.

"Tại sao? Anh không dám dẫn em về nhà anh?" Tề Ái tiếp tục truy vấn, không đạt được mục đích cô không cam lòng. "Đại Sơn, anh sợ em sao?"

"Đại tiểu thư, em không cần kích động!" Cô rất nhẹ không phải là gánh nặng của anh, nhưng nếu thân thể mềm mại của cô vẫn giãy dụa loạn xạ, thì đối với "trạng thái sinh lý " của anh mà nói, chính là uy hiếp.

"Anh không thích đi cùng em? Có phải hay không?"

"Đại tiểu thư, anh không có nói như vậy."

"Ý của anh chính là như vậy."

Tề Ái đem đầu của Huệ Đại Sơn quay về phía mình, cô làm ra bộ dạng đáng thương.

Để có thể nhìn thấy nét mặt anh, hai chân Tề Ái kẹp chặt thắt lưng Huệ Đại Sơn, nửa người trên của cô đẩy lên, cô nhìn chăm chú vào mặt anh.

"Đại tiểu thư, anh không nói như vậy, cũng không nghĩ như vậy, anh thích cùng em ở chung một chỗ, chỉ là bây giờ thật đã trễ".

Huệ Đại Sơn là người đàn ông có tính cách nóng nảy, nhưng từ nhỏ đối với cô anh sẽ chưa bao giờ nổi giận, anh đối với cô chỉ có bao dung và cưng chiều.

Gặp lại lần nữa, Tề Ái cho là Huệ Đại Sơn sẽ giống như khi còn bé, dù cho cô có yêu cầu không hợp lý đến đâu thì anh cũng chấp nhận; nhưng không ngờ, sau khi anh trưởng thành, anh kiên trì với quyết định của mình. Làm Tề Ái giận đến nói không nên lời.

Huệ Đại Sơn không thể làm gì khác hơn thở dài một cái. "Đại tiểu thư, hôm khác em tới nhà anh chơi được không? Hôm nay đã trễ, anh đưa em trở về kí túc xá".

Tề Ái trên đường trở về kí túc xá rất bực mình, cô làm đủ mọi cách, nhưng vẫn không thay đổi được quyết định của Huệ Đại Sơn.

"Cái gì? Huệ Đại Sơn không chấp nhận bạn? Không thể nào?! Thì ra bạn cũng không phải bách chiến bách thắng (đánh đâu thắng đó), không gì không làm được nha!"

Vương Hạo Phàm đóng lại quyển tiểu thuyết nguyên bản dầy cộm trên đầu gối, tập trung chú ý vào Tề Ái người đứng ngoài cửa.

Chỉ hai phút nữa thôi, Tề Ái liền bị nhốt ngoài cửa kí túc xá.

Kí túc xá trường rất nghiêm! Nếu như bị huấn luyện viên trực bắt được, cô ấy sẽ bị cảnh cáo; nếu quy phạm ba lần, sẽ không được ở kí túc xá trong trường. Nhưng Tề Ái không quan tâm, cô ở kí túc xá trường là do người nhà lo lắng cho an nguy của cô, cho nên họ mới bắt buộc cô ở lại đây!

Chỉ là Tề Ái yêu Huệ Đại Sơn, sớm muộn gì cô ấy sẽ dọn ra ở riêng với Huệ Đại Sơn.

"Tề Ái, mình thật sự rất tò mò!"

"Cái gì?" Tề Ái nằm ở trên giường, khuôn mặt thất vọng.

"Tại sao bạn lại thích Huệ Đại Sơn? Thành thật mà nói, anh ta thật sự là một người đàn ông hấp dẫn vậy sao?"

Dù có rất nhiều người theo đuổi Tề Ái, trong trường có rất nhiều, ở bên ngoài còn nhiều hơn, người có tiền, có tài hoa, đẹp trai, dạng người nào cũng có….Tề Ái đều không chấp nhận, tại sao cô ấy lại cố tình thích một người đàn ông như Huệ Đại Sơn?

A! Tha thứ cho cô vì đã dùng những từ ngữ khó nghe để hình dung Huệ Đại Sơn, nhưng theo quan niệm thẩm mỹ của Vương Hạo Phàm thì người đàn ông cao to lực lưỡng cô sẽ trực tiếp cự tuyệt; còn nữa, trong mắt cô Huệ Đại Sơn căn bản cùng "Đẹp trai" không dính líu với nhau.

"Ưm hừm! Bạn không hiểu đâu!" Tề Ái vùi đầu vào gối.

"Bởi vì không hiểu cho nên mình mới hiếu kì! Bạn nói nhanh một chút cho mình nghe! Bạn rốt cuộc thích Huệ Đại Sơn ở điểm nào?"

"Đại Sơn anh ấy rất tốt với mình. . . . . ." Tề Ái nhớ lại quá khứ, ánh mắt trở nên mông lung. "Từ xưa tới nay chưa có ai tốt với mình như vậy."

"Làm ơn đi Tề Ái, bạn có biết hay không, người đàn ông đối xử tốt với bạn, nhều đến nổi có thể từ cửa phòng chúng ta xếp tới cửa trường học!" Mắt Vương Hạo Phàm trợn trắng, Tề Ái lúc nhỏ bị mù hay sao?

"Còn nữa, Huệ Đại Sơn đối xử tốt với bạn, tại sao lại cự tuyệt bạn? Cậu ta rốt cuộc có phải là đàn ông hay không? Tự nhiên cự tuyệt một cô gái xinh đẹp?"

"Đại Sơn anh ấy xấu hổ!" Tề Ái đột nhiên ngồi dậy, vội vàng thay người trong lòng biện giải, "Anh ấy thật đáng yêu! Rõ ràng có cảm giác, nhưng vẫn đưa mình trở về."

"Như thế đã làm cho bạn vui mừng vậy sao?" Vương Hạo Phàm nói thêm một câu.

"Ưhm! Anh ấy tốt như vậy, nhưng mình vui mừng không nổi." Tề Ái lại tiếp tục lăn ở trên giường."Haiz! Mình thật sự hi vọng. . . . . ."

"Bạn có phải hay không hi vọng cậu ta biến thân thành đại sắc lang (Sói), đem bạn kéo về nhà ăn sạch sành sanh? Từ đó về sau bạn có thể Quang Minh Chính Đại đi theo cậu ta?"

"Hạo Phàm, bạn làm sao lợi hại như vậy?!" Bị nói trúng tâm sự, Tề Ái ngượng ngùng. "Vậy. . . . . . Bạn cảm thấy mình rất đần phải không?"

Vương Hạo Phàm tiếp tục hỏi."Tề Ái, bạn có điều kiện tốt như vậy, có nhiều người theo đuổi như vậy, tại sao lại yêu cậu ta?"

"Mình không cần đàn ông đẹp trai." Tề Ái nói năng hùng hồn. "Lớn lên ỷ có khuôn mặt đẹp trai, lại hoa tâm làm cho người ta giận muốn chết? Mình khinh thường đàn ông nịnh nọt, mình chỉ muốn tìm một người đàn ông tốt, cả đời này mình và anh ấy sống cuộc sống bình yên."

"Bạn ngụy biện, đẹp trai cũng có nhiều loại nha!"

"Hạo Phàm, hiện tại trọng điểm không phải đẹp trai hay không!" Tề Ái gõ gối đầu, lớn tiếng kháng nghị. "Trọng điểm là anh ấy không muốn thân cận với mình!"

"Bạn tại sao có thể xác định Huệ Đại Sơn thích bạn?"

Vương Hạo Phàm lạnh lùng nói, không ngờ trúng tim đen của cô.

Tề Ái cứng người, nụ cười trong nháy mắt biến mất."Ô. . . . . . Mình không biết! Đại Sơn anh ấy rốt cuộc có thích mình hay không?
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT95/6418

Lamborghini Huracán LP 610-4 t