XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - phần 11

Lượt xem :
a Trung Hải cũng không khó uống." Tiếu Trác vẫn lạnh nhạt nói, lặng lẽ uống thêm ngụm cafe.

"Tiểu Trác," Tiếu Thiên Hào vẻ mặt kích động và vui mừng khôn xiết, "Con đã nhận cha rồi!"

"Cha luôn là cha của con." Cô bình tĩnh nói với Tiếu Thiên Hào còn đang xúc động, "Đây là lời hứa của con với mẹ lúc lâm chung. Con không thể báo thù cha, cũng sẽ cố gắng ngăn cản người khác hại cha, con không bao giờ thất tín với mẹ. Nhưng tất cả những thứ con có thể làm chỉ có có thế. Con không hận cha, nhưng không có nghĩa con có thể vô tư tiếp nhận cha. Về mặt huyết thông, con không thể không tôn người làm cha, nhưng về mặt tình cảm con mãi mãi không thể coi người là cha. Con sẽ cố gắng để cha và mẹ Tú Trung sống yên ổn tuổi già, để em gái con Kỳ Kỳ hạnh phúc vui vẻ, con gửi lời chúc phúc chân thành nhất của con tới mọi người. Đây là nhượng bộ lớn nhất con có thể làm."

"Cha biết cha không đúng, cha đã làm nhiều việc có lỗi với hai mẹ con." Tiếu Thiên Hào đau khổ nắm tay Tiếu Trác cầu xin, "Cha không dám tham vọng xin con tha thứ, cũng không dám yêu cầu con đối xử với cha như với Tú Trung và Kỳ Kỳ. Nhưng, xin con, con à, cho cha một cơ hội bù đắp sai lầm đã qua, được không?"

"Đừng như vậy, con không hận cha, thật đấy." Điều này cũng giống như người xưa đã nói "Yêu sâu sắc, hận đến cùng", cô không coi Tiếu Thiên Hào là cha, tất nhiên sẽ không hận Tiếu Thiên Hào chưa từng cho cô tình yêu của người cha, "Cốc cafe này con mời, coi như chúc mừng cha xuất viện." Tiếu Trác đặt tờ tiền trị giá nghìn tệ lên bàn, "Mẹ luôn hy vọng cha có thể hạnh phúc vui vẻ, đừng làm bà thất vọng lần nữa.

Không nhìn vẻ suy sụp tinh thần của Tiếu Thiên Hào, Tiếu Trác quay người chầm chậm rời khỏi quán cafe.

"Xin lỗi mẹ, con đã làm cho người đàn ông mẹ yêu nhất đau khổ rồi." Cô nói thầm trong lòng, "Con mãi mãi không thể tiếp nhận ông ấy, từ thời khắc mẹ nước mắt lưng tròng ra đi, con đã xác định con và cha mãi mãi chỉ có thể là người xa lạ có quan hệ huyết thống!"

Chương 54: Cơn thịnh nộ của Tần Như
Sưu tầm
Thấy Tiếu Trác vẻ mặt không gợn sóng bước ra khỏi quán café, Tần Như đợi từ lâu, giúp cô mở cửa xe, nói: "Tính cố chấp của bồ giống cái đầu bò!"

"Mình không hận ông ta, giống như mình không trách bồ đã âm thầm sắp xếp lần gặp mặt này." Không thanh minh, Tiếu Trác chỉ thờ ơ ngắm cảnh vật phía sau qua cửa xe.

"Nhưng lại không tha thứ cho ông ấy!" Tần Như bất mãn nhìn Tiếu Trác, "Sao bồ nhất định khiến bản thân mang một gánh nặng chứ? Đối xử tốt với bản thân một chút, cũng cho ông ấy một cơ hội bù đắp không được ư?"

"Mình đã nói việc không thể xoay chuyển, thì có tư cách gì nói tới bù đắp đây?" Cô oán hận nói, ánh mắt thê lương của mẹ là nỗi ám ảnh cô mãi mãi không thể gạt nổi trong lòng.

"Được, dù việc này không thể xoay chuyển, vậy bồ và Lãnh Vũ Hiên? Hai người cũng không thể xoay chuyển ư? Bồ đừng nói với mình, bồ không chỉ muốn đuổi ông ngoại của đứa con nuôi của mình, còn muốn đá cha của con nuôi mình nhé!"

"Tuy mình không phải bà vợ giàu có nhất, nhưng nuôi vài trăm người vẫn không thành vấn đề." Cô vẫn hờ hững, "huống hồ nuôi con gái nuôi của bồ, con gái ruột mình chứ?"

"Bồ Bồ muốn ăn đánh à? Bồ muốn con gái nuôi mình có chướng ngại tâm lí à?" Tần Như tức giận hét to với Tiếu Trác, "Bồ biết tầm quan trọng của người cha đối với sự trưởng thành của đứa con không?"

"là con của mình, thì phải học cách trưởng thành trong môi trường chỉ có mẹ!" Tiếu Trác yếu ớt nói, trong câu chữ lại lộ ra sự kiên quyết khác thường.

"Lãnh Vũ Hiên sớm muộn sẽ biết, dù bồ có cách ly hôn với anh ấy, anh ấy cũng sẽ giành đứa con này!" Lãnh Vũ Hiên còn cố chấp hơn Tiếu Trác, sẽ không chịu để yên.

"Vậy mình sẽ đoạt lấy nó, mình đã nói mình sẽ không để con mình làm Tiếu Trác thứ hai!" Cô sẽ không đưa con cho Lãnh Vũ Hiên, nỗi đau của chính mình khiến cô biết, đàn ông không thể yêu thương đứa con được sinh ra bởi người phụ nữ anh ta không yêu! Nếu con gái sau khi sinh ra đã định sẵn sẽ đi theo con đường của cô, vậy thì bây giờ cô thà để nó trở về thiên đường tìm khởi điểm khác.

"Bồ thật là không thể hiểu nổi!" Tần Như đột ngột dừng xe, vẻ mặt lạ lùng nhìn Tiếu Trác. Không được, cô không thể để người bạn thân này tổn thương bản thân cô ấy và đứa trẻ, tuyệt đối không thể!

"Uống hết sữa lập tức đi ngủ!" Tần Như khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng đưa Tiếu Trác tới tận cửa nhà.

"Vâng, mình nhất định uống sữa, nhất định ngủ sớm, bồ cũng sớm......"

"Ầm" Vừa nghe xong lời đảm bảo của Tiếu Trác, Tần Như lập tức không nể mặt đập cửa.

"Ôi" Thở dài, Tần Như lấy ra chìa khóa bước vào nhà. Cô không bật đèn, chỉ lần dựa vào trí nhớ tới phòng ngủ, chầm chậm dựa vào cạnh giường ngồi lên sàn nhà, cô độc nhấm nháp căn phòng đen kịt.

Hôm nay Tần Như đưa cô tới bệnh viện kiểm tra, sinh mệnh nhỏ trong bụng cô đã hơn hai tháng rồi. Hiếm có là, bác sĩ nói đứa bé này bình thường, hoàn toàn khỏe mạnh! Đúng là cục cưng kiên cường, hai tháng này cô từ Anh về Đài Loan, nhận người thân, rồi dây dưa với Lãnh Vũ Hiên, tới bây giờ lại bận rộn làm thêm hàng ngày, dường như không có phút giây nhẹ nhõm, mà cụ cưng vẫn lớn dần khỏe mạnh trong bụng cô..... Tuy bây giờ chưa nhìn được giới tính cục cưng, nhưng linh cảm của giữa mẹ con khiến cô cảm thấy sinh mệnh nhỏ ngoan cường này nhất định là con gái!

Buổi chiều những lời nói trên xe của cô hoàn toàn kích động Tần Như. Quen nhau hơn chục năm, cô hiếm khi thấy một Tần Như tính cách tốt từng nổi nóng, nhưng lần này Tần Như thực sự nổi giận với cô. Trừ việc làm cho cô các món bà bầu nên ăn và mệnh lệnh cô không được làm thêm ra, cả buổi chiều Tần Như đều lạnh mặt, không nói thêm với cô một câu. Cô biết bạn thân chỉ muốn tốt cho cô, cô cũng biết cô ấy tức giận sự cố chấp của mình.

Nhưng, cô có khúc mắc với cha, băn khoăn với Lãnh Vũ Hiên, cô thực sự không thể nào bắt tay giảng hòa với họ.

Cô là kẻ may mắn trong bất hạnh, tuy mẹ không yêu cô, cha khiến cô tổn thương, chồng căm ghét cô, nhưng cô còn có bạn và người thân yêu cô giúp cô.

Nhưng con gái sau này có may mắn như cô không? Cô gần như không dám nghĩ tiếp nữa. Đôi mắt đầy hận thù của Lãnh Vũ Hiên dường như báo trước vận rủi tương lai con gái. Chủ nhân đôi mắt đó không thể đối xử tốt với đứa con, vì anh ta hận mẹ và ông ngoại của đứa trẻ đó.

Chương 55: Đấu tình hiệp tám
Sưu tầm
"xin lỗi——" Tay cô run rẩy vỗ về bụng nhỏ, chầm chậm mà thê lương nói: "Tha thứ cho ta nhé......"

"Cuối cùng lương tâm đã phát hiện, biết xin lỗi anh rồi à?" Giọng đàn ông bất ngờ cắt ngang đối thoại của Tiếu Trác với đứa con trong bụng.

"Anh, sao anh ở đây?" Tiếu Trác thất kinh đẩy tay đặt trên eo cô ra, thất tha thất thểu bước ra bật công tắc đèn.

"Em khóc à?" Ban đầu Lãnh Vũ Hiên thong thả ngồi cạnh giường, khi thấy vệt nước mắt trên khuôn mặt Tiếu Trác không tránh được có chút kinh ngạc, "Khó thấy! Khi em diễn vai người vợ bị bỏ rơi nhẫn nhịn chịu đựng cũng đều là bộ mặt khóc không ra nước mắt, anh cứ tưởng em là người phụ nữ thiếu đi tuyến lệ chứ."

"Sao anh quay lại vậy?" Không để ý lời trêu chọc của Lãnh Vũ Hiên, nhanh chóng lau sạch nước mắt, cô lại trở về một Tiếu Trác bình tĩnh kiềm chế.

"Lẽ nào em hy vọng anh rời bỏ ngôi này này?" Lãnh Vũ Hiên không chút cảnh báo trước bước tới gần cô, vuốt đôi má bướng bỉnh còn hơi ướt, thở dài: "Anh muốn có em thì làm sao? Em thường ngụy trang, khi kiên cường thì vờ hiền thục, nhưng khi yếu đuối lại vờ mạnh mẽ, rốt cục em là người con gái như thế nào đây?" Thấy Tiếu Trác hơi bực, cau mày vì lời nói của anh, anh đột nhiên cười, cười tới mê hoặc lòng người, "Không, anh nên nói em là một người đàn bà——" Anh ghé sát môi bên tai cô nói thầm một cách cuốn hút, "Người đàn bà của Lãnh Vũ Hiên anh!"

"Châm biến đủ chưa?" Tiếu Trác cố gắng kiềm chế sự sợ hãi trong lòng, đẩy Lãnh Vũ Hiên đang đứng gần ra, "Anh còn tới đây làm gì?" Cô không thể cũng không có khả năng khiến cho mình bị hút vào!

"Con báo nhỏ bướng bỉnh," Lãnh Vũ Hiên lắc lắc đầu, nhìn cô có phần yêu thương, "Em không cảm thấy mệt mỏi khi sống mà cứ phải kiềm nén ư?"

"Em không hiểu anh đang nói gì!" Tiếu Trác có chút bối rối quay người rời phòng ngủ, lại bị Lãnh Vũ Hiên đi trước một bước chặn ở cửa.

"Trước đây em kìm nén tình yêu và lòng thù hận với cha, bây giờ em lại kìm nén tình cảm đối với anh, em không cảm thấy như vậy rất mệt mỏi ư?" Lãnh Vũ Hiên nắm chặt hai vai Tiếu Trác, ép cô nhìn thẳng vào mình. Anh không thể cho cô thêm cơ hội trốn tránh bản thân nữa!

"Kìm nén tình cảm đối với anh? Ha ha.... Lãnh tiên sinh, anh đang nói anh và em sao? Không sai, nhưng em kìm nén không phải là tình cảm với anh, mà em cố gắng kiềm chế sự chán ghét của em với anh vì bạn thân em!" Tiếu Trác kích động nhìn thẳng Lãnh Vũ Hiên hét to, nhưng đôi mắt đen lại tràn đầy sự trốn tránh và nước mắt, "Em chán ghét bụng dạ hẹp hòi của anh, khinh thường sự không quang minh chính đại của anh! Đúng sai của hơn chục năm trước việc gì nhất định phải hận tới tận ngày hôm nay!? Anh báo thù Tiếu Thiên Hào vì sao phải kéo theo cả gia đình ông ta!? Ân oán cha mẹ anh và em có liên can gì!? Anh hận em lại dựa vào cái gì để lấy bạn thân của em ra làm lợi thế!?" Cô điên cuồng hét to, dường như muốn đem toàn bộ uất ức mà bản thân kiềm chế bao năm bùng nổ lên.

"Bình tĩnh chút nào, Tiểu Trác, bình tĩnh chút nào!" Lãnh Vũ Hiên ôm chặt Tiếu Trác đang điên cuồng vào lòng, anh không thể không công nhận Tiếu Trác bị mất bình tĩnh như vậy đã thực sự chạm vào nỗi đau tận sâu đáy tim anh. Từ khi sinh ra tới nay, lần đầu tiên tâm trạng anh bị tác động bởi một người phụ nữ.

"Em không cần bình tĩnh!" Cô vùng vẫy trong vòng tay Lãnh Vũ Hiên, "Cha em có thể không tỉnh táo mà vu cáo sự chung thủy của mẹ em, coi em là nghiệt chủng! Anh có thể không tỉnh táo mà vô cớ hận em, coi em là công cụ trả thù! Em mãi mãi chỉ là cái thùng trút giận cho các người không tỉnh táo! Bây giờ anh có tư cách gì yêu cầu em bình tĩnh? Em không muốn bình tĩnh! Em không muốn bình tĩnh!"

"Nghe lời nào, đừng lộn xộn nữa" Lãnh Vũ Hiên ép Tiếu Trác trong cơn cuồng loạn xuống giường đồng thời dùng chăn bọc lấy cô đang vùng vẫy không ngừng, "em sẽ làm mình bị thương đấy! Em phải bình tĩnh lại, được không? Bình tĩnh lại, như thế chúng ta mới có thể nói chuyện tiếp......" Giọng anh trầm nhưng cuốn hút khiến Tiếu Trác dần dần yên lặng trở lại.

"Em đã bình tĩnh rồi, chúng ta có thể nói chuyện không?" Bản thân không thể quá kích động, cô cố gắng hít một hơi sâu, bình tĩnh nhìn Lãnh Vũ Hiên dùng chăn ép xuống cô một cách có thành ý.

"Được rồi, chỉ cần em muốn, nói chuyện gì cũng được." Lãnh Vũ Hiên vừa vuốt tóc rối trước trán cô vừa dịu dàng nói.

"Anh hãy rời khỏi người em trước." Tiếu Trác ngoảnh mặt sang một bên, trốn tránh đôi tay chăm sóc của Lãnh Vũ Hiên.

"Ừ, được rồi." Sau khi do dự trong giây lát, Lãnh Vũ Hiên rời khỏi người Tiếu Trác, nhưng lại thuận tay tung một góc chăn chui vào trong nằm cạnh Tiếu Trác, "kết hôn lâu như vậy, chúng ta vẫn chưa thực sự nói chuyện qua." Anh giống tên vô lại kéo Tiếu Trác vào lòng, "Muốn nói gì với anh?"

"Chúng ta ly hôn đi!" Sau khi tranh chấp không được, Tiếu Trác dứt khoát phản đối anh ôm, dựa vào vòm ngực ấm áp của anh bình tĩ
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,2,-,Tiểu,thuyết,-,Đấu,Tranh,Đến,Cùng,Cho,Tình,Yêu,-,phần,11,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 2 - Tiểu thuyết - Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - phần 11 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 2 - Tiểu thuyết - Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - phần 11 - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT142/4422

XtGem Forum catalog