Tiểu thuyết - Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - phần 12
Lượt xem : |
�" Tiếu Trác cơ hồ như không tin vào tai mình, trong khi tranh cãi quyết liệt lẽ ra phải tiếp tục phát triển thành xuất thủ mới đúng, sao anh ta có thể nói ra từ hỏa tinh như thế!
"Mỗi lần tới thời kỳ này em đều cáu kỉnh dễ tức giận như vậy à?" Anh lại nhếch mép cười.
"A——" Sao có thể có loại đàn ông vô lại như thế, Tiếu Trác nhìn lên trần nhà hét to trong 10 giây, "đồ bụng dạ hẹp hòi, đồ tự cuồng đại, Đăng Đồ Tử* (Kẻ tiểu nhân, háo sắc thời Tam quốc), tên háo sắc, tôi mặc kệ anh!"
Giống như đứa trẻ bị chọc cho tức giận, cô cầm túi công văn, đổi sang giầy đế bằng, đóng cửa.
Tiếu Trác bại trận lần nữa, viết trong nhật ký:
"Chiến tranh" chưa phát động toàn diện đã chết trong trứng nước, "đàm phán hòa bình" cũng bị kẻ địch gây rối, từng bước rời xa quỹ đạo, còn xa mới đạt được hiệu quả dự tính, có thể nói "Chí khí chưa thành, thân chết trước, dài sử anh hùng lệ mãn khâm."
Thất bại lần trước là ngoài ý muốn, thất bại lần này là thăm dò thực hư của địch.
Thất bại là mẹ thành công, cố lên, nỗ lực, tiếp tục, kiên trì, thắng lợi ở gần ta rồi!
Chương 58: Sự ngạc nhiên vui mừng? (1)
Sưu tầm
Tập đoàn Lãnh Thị, chi nhánh Đài Loan
Vừa về tới Lãnh Thị, Lãnh Vũ Hiên liền bị chìm ngập trong báo biểu của tập đoàn Lãnh Thị và công ty con của tập đoàn Thụy Đạt, đây là hậu quả không thường xuyên tới công ty. Anh bắt đầu thông cảm với Tiếu Trác vừa làm Lãnh phu nhân còn phải phân thân xử lý các vấn đề của công ty trong thời gian ở Đài Loan.
Sau khi Vũ Đình kết hôn, anh càng phải gánh vác nặng hơn. Xem ra anh bắt buộc phải tóm tên em họ Lãnh Vũ Trách "bừa bãi" trong vòng quay diễn kịch kia trở về, chẳng có lý gì mà công ty to thế này đều đặt hết lên vai mỗi anh! Anh là kẻ đáng thương phải dành thời gian đấu mưu đấu dũng với bà xã lúc nào cũng kêu ly hôn kia nữa!
Vừa nghĩ tới bà xã Tiếu Trác, huyệt thái dương của anh đột nhiên lại đập. Gần đây anh và Tiếu Trác ngày ba bữa thêm bữa đêm liên tục chiến đấu, mỗi lần bắt đầu và kết thúc khiêu chiến đều là Tiếu Trác, anh thực sự nghi ngờ nếu để Tiếu Trác theo chính trị, theo cá tính chiến đấu của cô ấy nhất định không tới một năm sẽ gây ra đại chiến thế giới lần thứ 3!
Thật không biết lúc nào anh và Tiếu Trác mới có thể ngừng bắn giảng hòa. Nếu Tiếu Trác có thể đối xử tốt với anh giống như cô ấy đối xử với bạn thân Tần Như hoặc những người thân, vậy thì hi hi, trước mắt anh hiện ra hình ảnh Tiếu Trác dính lên người anh, cùng anh xem ti vi, anh cùng Tiếu Trác cùng làm cơm trong phòng bếp.......
"Ôi" Thở dài, sau khi giấc mộng rời đi, chỉ còn lại thực tế, sự thật là thái độ của Tiếu Trác đối với Tiếu Thiên Hào còn tốt hơn đối với anh gấp chục lần. Day day huyệt thái dương, anh ra sức tiếp tục vùi đầu vào đống công văn, trước tiên có lẽ cứ đúng giờ tan làm về nhà tiếp nhận "khiêu chiến" của bà xã mà cố gắng vậy!
Khi Lãnh Vũ Hiên mệt mỏi bận rộn xong công việc, vội vàng trở về nhà Tiếu Trác, mọi thứ trước mắt khiến anh vừa mừng lại vừa lo. Tuy mấy ngày gần đây Tiếu Trác không làm thêm tới đêm khuya, nhưng bình thường tan làm cô đều ăn cơm ở nhà Tần Như đối diện, tán gẫu, tắm xong mới trở về rắp tâm gây hấn hoặc dứt khoát ngã đầu đi ngủ. Sao hôm nay lại có thể từ bi bày biện đầy một bàn các món ăn đầy mùi thơm trong phòng khách chứ?
Anh vội vàng ngẩng đầu kiểm tra kỹ lưỡng trần nhà. Chắc chắn mặt trời hôm nay không hạ xuống trần nhà anh, xem ra đây không phải là ảo mộng! Lãnh Vũ Hiên thấy lòng ngọt ngào, vồi vàng đặt túi công văn xuống, cởi vest, mừng khấp khởi vào phòng bếp, "bà xã, em đang làm gì thế?"
Vừa đem cá thạch ban bỏ vào nồi hấp, sau khi Tiếu Trác bắn cho ánh mắt "anh không có mắt à" cho Lãnh Vũ Hiên, quay người vội xương sườn nướng xong bưng ra khỏi phòng khách.
"Để anh, để anh!" Lãnh Vũ Hiên vội vàng đón bát, từng bước nhỏ đặt xương sườn thạch anh lên bàn đầy ắp thức ăn thơm lừng trong phòng khách, "Bà xã, đừng làm nữa. Những thứ này đủ cho chúng ta ăn rồi!" Thấy Tiếu Trác còn bận pha tương, Lãnh Vũ Hiên cảm động nói.
"Có biết làm cá chình không?" Không quan tâm sự xúc động của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác vừa bận các loại gia vị đặt vào trong bát, vừa lạnh lùng hỏi.
"Biết, rất nhiều món anh đều biết làm!" Thời đại họi anh luôn tự mình làm ba bữa, biết rất nhiều việc nhà.
"Làm xong, chặt thành khúc, đặt vào trong nước tương em vừa pha." Cô có quyền uy hạ lệnh, bưng nhân thịt đã làm xong và vỏ bánh cảo ra khỏi phòng bếp. Vừa nãy làm món cá thạch ban, mùi tanh nồng của nó suýt khiến cô nôn, may mà bây giờ có người không bị phản ứng của việc mang bầu làm giúp
"Được, không sao, đưa cho anh!" Anh vội xắn tay áo lên theo lời dặn dò của Tiếu Trác đem cá chình trong túi ra mổ bụng. Sau khi chặt xong, anh thích thú ra khoe tài với Tiếu Trác đang gói bánh sủi cảo ngoài phòng khách, "anh đều làm xong rồi, bà xã à! Còn việc gì cần anh giúp không?"
"Đem thớt gỗ và dao thái rửa sạch ba lần!" Cô không chịu được mùi tanh.
"Rửa 3 lần? Ha ha......bà xã, em sạch sẽ quá đấy!" Lãnh Vũ Hiên lại vào phòng bếp, sau khi rửa xong lại chạy ra hỏi, "còn dặn dò gì không, bà xã?"
"Em cần rượu vang đỏ."
"Rượu vang đỏ?" Đúng rồi, tốt nhất là thắp thêm 2 ngọn nến, như vậy mới đủ romantic! Lãnh Vũ Hiên lập tức rút điện thoại, "ở công ty anh có chai rượu vang 6,7 năm, anh kêu lái xe đi lấy."
"Em muốn 6 chai!"
"6 chai?" Lãnh Vũ Hiên nhíu mày, anh không nhớ từng thấy qua Tiếu Trác uống rượu bao giờ, "Em sẽ uống say mất ...... Có điều, không sao!" Thấy Tiếu Trác dựng thẳng lông mày, Lãnh Vũ hiên vội vàng nói trước khi cô nổi giận, "Tự anh đi lấy, trong kho rượu nhà em rể anh Âu Dương Lỗi cất rất nhiều rượu quý!" Anh vừa nói vừa thay quần áo, giày, "Rất nhanh thôi, anh lập tức đến đó, em chờ anh!" Hi hi, uống rượu say cũng tốt, tiẹn cho anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn không đúng, là tiện cho anh nhân cơ hội chăm sóc vợ mình.
"Đồ ngốc." Nhìn bóng dáng Lãnh Vũ Hiên rời đi, Tiếu Trác nhìn đồng hồ hình con nhện treo trên tường, bất giác nhanh tay gói bánh sủi cảo.
Chương 59: Sự kinh ngạc vui mừng? (2)
Sưu tầm
Sau khi Lãnh Vũ Hiên cứ tự cho mình là đúng đắc ý huýt sáo, tay trái cầm rượu vang đỏ, nến, tay phải ôm một bó hồng xinh tươi hào hứng lấy chìa khóa mở cửa, mọi thứ trước mắt khiến anh ngạc nhiên há hốc miệng.
"Vũ Hiên, sao đi lâu thế?" Tiếu Trác cười nũng nịu như con chim nhỏ dựa vào người, bước lên trước kéo tay Lãnh Vũ Hiên, nói nhỏ mệnh lệnh, "ngậm miệng a nh vào, cười đi, hoang nghênh cuộc viếng thăm của mọi người."
"A! Ông ngoại, cậu, mợ, Mark, George, mọi người đều đến cả rồi!" Lãnh Vũ Hiên nghe lời ngậm miệng, mỉm cười bước lên phía trước ôm, bắt tay, chào hỏi mọi người. Anh sớm nên biết vợ mình không phải loại phụ nữ có thể mang lại cho đàn ông sự kinh ngạc vui mừng và ảo tưởng!
"Hy vọng chúng ta không quấy rầy cuộc sống của hai đứa." Lý Lan chu đáo cười nhìn nến và hoa tươi trong tay Lãnh Vũ Hiên.
"Không có, không có. Con và Trác Trác luôn mong mọi người tới chơi. Hoa tươi này là dành tặng mợ. Nến này con mua phòng khi sự cố đường dây." Lãnh Vũ Hiên lúng túng tặng hoa cho Lý Lan, đặt nến sang một bên, trong lòng nhớ tới câu nói bỏ lửng học vấn có phần thâm sâu của dân gian Trung Quốc mà bà Lưu từng nói qua "Cái gì mà quang gánh một đầu nóng", tuy anh không nhớ nguyên câu, nhưng câu nói bỏ lửng này thích hợp nhất để hình dung bản thân lúc này.
Sau khi cơm no rượu say, cả nhà đều ngồi quây quần vừa ăn hoa quả vừa nhàn nhã tán chuyện gia đình. Lãnh Vũ Hiên không thể không khâm phục ký kết ngầm của Tiếu Trác và Tần Như, mỗi lần vị trưởng bối nhà Blank yêu cầu gặp mặt Tiếu Thiên Hào, đều bị bọn họ khéo léo chối từ.
Có điều anh càng ngưỡng mộ tình cảm nồng thắm, tình tứ của Tần Như và Mark. Đâu như anh, tuy Tiếu Trác ở bên luôn tươi cười đối với anh, nhưng trong mắt lại lộ ra luồng không khí lạnh lẽo.
Ôi! Thật là cùng là người nhưng không cùng mệnh!
Khi nói xong việc gia đình, tới giờ đi ngủ, Tiếu Trác bắt đầu sắp xếp phòng: ông ngoại độc chiến phòng ngủ của anh và Tiếu Trác, vợ chồng Henry ở phòng khách nhà Tiếu Trác, Tiếu Trác và Tần Như ở phòng ngủ nhà Tần Như, Mark và George ở tại phòng dành cho khách nhà Tần Như, sau đó không biết thế nào, cuối cùng chỉ còn lại phòng khách của hai nhà cho Lãnh Vũ Hiên lựa chọn.
Cuối cùng anh quyết định làm trưởng phòng khách nhà Tần Như. Dù sao đều bị Tiếu Trác chỉnh, dứt khoát ở dưới mí mắt cô ấy phiền chút cũng được.
"Này, ông anh, anh vẫn chưa thu phục được?" Sau khi sắp xếp phòng, ông ngoại đi đường xa mệt mỏi đã đi ngủ sớm; thấy nàng dâu vừa xinh đẹp hào phóng lại dịu dàng hiền thục, vợ chồng Henry có phần mãn nguyện nắm tay Tần Như, kéo theo Mark và Tiếu Trác tiếp tục ngồi trong phòng khách nhà Tiếu Trác nói chuyện không biết mệt mỏi; George còn lại một mình vỗ vai tân trưởng phòng khách đang xem tivi nhà Tần Như có ý xấu trêu chọc.
"Đừng cười trên nỗi đau của người khác, tuy cô ấy là em cậu, nhưng chúng ta rốt cục là đồng loại." Lãnh Vũ Hiên cầm điều khiển tiếp tục không ngừng chuyển kênh.
"Tôi không xem lẫn ân oán cá nhân. Tôi vốn cho rằng scadal đầy mình như anh có vài thủ đoạn, nhưng không ngờ lại kém thế này." Thật là trăm nghe không bằng một thấy, vừa nghĩ tới bộ dạng Lãnh Vũ Hiên cầm rượu vang đỏ, nến, hoa tươi bước vào, anh đã muốn phá lên cười. Em gái chắc chắn trước đó đã bóc trần con người tự cho mình là đúng.
"Không phải tôi quá kém cỏi, mà là em gái cậu quá cao thủ. Đợi cậu gặp được một nửa của đời mình còn có cá tính hơn cả vợ tôi, cậu sẽ hiểu." Lãnh Vũ Hiên liếc George cười trên nỗi đau của người khác, nguyền rủa.
"Ha ha ha... ông anh, nếu tôi là anh, tôi sẽ cầu khấn cho bản thân trước." George cười rất vui vẻ, anh cho rằng ai cũng đều yếu như anh!
"Sao các người đột nhiên lại tới chơi?" Bọn họ sẽ ở lâu không, đây là việc Lãnh Vũ Hiên quan tâm nhất.
"còn có việc đột nhiên hơn, tương lai không lâu, Viễn Hằng sẽ lập chi nhánh công ty tại Hồng Kông, đồng thời sẽ dần dần chuyển trung tâm tới Hồng Kông, để gần Trác Trác hơn." George đồng cảm vỗ vỗ Lãnh Vũ Hiên, "Richard và Peter đang bận việc này, có điều tôi nghi ngờ anh có đủ năng lực đem em gái tôi về Hồng Kông không." Ha ha ha......nhìn tình hình trước mắt, Lãnh Vũ Hiên nhiều nhất mặt dạn thêm mày dày cũng chỉ làm chàng rể ở nhờ, muốn Tiếu Trác đi cùng anh ta về Hồng Kông, ha, khó đấy!
"Nếu cậu thu lại nụ cười đểu cáng của cậu, tôi sẽ thu lại suy nghĩ đánh cậu một trận!" Mặt cười của tên này thật chướng mắt!
"A ha ha ha...... Nếu anh làm thêm vài tư liệu truyện cười nữa, tôi sẽ suy nghĩ giúp anh đang ở vị trí thấp tìm lại chút tôn nghiêm của đàn ông." George vẫn cười không ngớt, tên này nhất định bị gán cho đứa em gái đáng yêu của anh rồi!
"Các cậu đang cười gì đấy?" Mark mở cửa, nghiêng mình cho bạn gái và em gái vào phòng.
"Cười buồn cười người, ha ha ha....." Nói câu có ý thâm sâu, Georgeo lại cười lăn lộn.
"em đi lấy chăn."
"Anh giúp em." Tần Như và Mark người trước kẻ sau bước vào nhà chuyển chăn nệm cho "trưởng khòng khách" hôm nay.
"Thật không có đạo trời mà!" Không quan tâm ánh mắt tóe lửa của Lãnh Vũ hiên, George giả vờ bất mãn ôm Tiếu Trác bên cạnh vào lòng, "Có người đẹp ngh
QUAY LẠI"Mỗi lần tới thời kỳ này em đều cáu kỉnh dễ tức giận như vậy à?" Anh lại nhếch mép cười.
"A——" Sao có thể có loại đàn ông vô lại như thế, Tiếu Trác nhìn lên trần nhà hét to trong 10 giây, "đồ bụng dạ hẹp hòi, đồ tự cuồng đại, Đăng Đồ Tử* (Kẻ tiểu nhân, háo sắc thời Tam quốc), tên háo sắc, tôi mặc kệ anh!"
Giống như đứa trẻ bị chọc cho tức giận, cô cầm túi công văn, đổi sang giầy đế bằng, đóng cửa.
Tiếu Trác bại trận lần nữa, viết trong nhật ký:
"Chiến tranh" chưa phát động toàn diện đã chết trong trứng nước, "đàm phán hòa bình" cũng bị kẻ địch gây rối, từng bước rời xa quỹ đạo, còn xa mới đạt được hiệu quả dự tính, có thể nói "Chí khí chưa thành, thân chết trước, dài sử anh hùng lệ mãn khâm."
Thất bại lần trước là ngoài ý muốn, thất bại lần này là thăm dò thực hư của địch.
Thất bại là mẹ thành công, cố lên, nỗ lực, tiếp tục, kiên trì, thắng lợi ở gần ta rồi!
Chương 58: Sự ngạc nhiên vui mừng? (1)
Sưu tầm
Tập đoàn Lãnh Thị, chi nhánh Đài Loan
Vừa về tới Lãnh Thị, Lãnh Vũ Hiên liền bị chìm ngập trong báo biểu của tập đoàn Lãnh Thị và công ty con của tập đoàn Thụy Đạt, đây là hậu quả không thường xuyên tới công ty. Anh bắt đầu thông cảm với Tiếu Trác vừa làm Lãnh phu nhân còn phải phân thân xử lý các vấn đề của công ty trong thời gian ở Đài Loan.
Sau khi Vũ Đình kết hôn, anh càng phải gánh vác nặng hơn. Xem ra anh bắt buộc phải tóm tên em họ Lãnh Vũ Trách "bừa bãi" trong vòng quay diễn kịch kia trở về, chẳng có lý gì mà công ty to thế này đều đặt hết lên vai mỗi anh! Anh là kẻ đáng thương phải dành thời gian đấu mưu đấu dũng với bà xã lúc nào cũng kêu ly hôn kia nữa!
Vừa nghĩ tới bà xã Tiếu Trác, huyệt thái dương của anh đột nhiên lại đập. Gần đây anh và Tiếu Trác ngày ba bữa thêm bữa đêm liên tục chiến đấu, mỗi lần bắt đầu và kết thúc khiêu chiến đều là Tiếu Trác, anh thực sự nghi ngờ nếu để Tiếu Trác theo chính trị, theo cá tính chiến đấu của cô ấy nhất định không tới một năm sẽ gây ra đại chiến thế giới lần thứ 3!
Thật không biết lúc nào anh và Tiếu Trác mới có thể ngừng bắn giảng hòa. Nếu Tiếu Trác có thể đối xử tốt với anh giống như cô ấy đối xử với bạn thân Tần Như hoặc những người thân, vậy thì hi hi, trước mắt anh hiện ra hình ảnh Tiếu Trác dính lên người anh, cùng anh xem ti vi, anh cùng Tiếu Trác cùng làm cơm trong phòng bếp.......
"Ôi" Thở dài, sau khi giấc mộng rời đi, chỉ còn lại thực tế, sự thật là thái độ của Tiếu Trác đối với Tiếu Thiên Hào còn tốt hơn đối với anh gấp chục lần. Day day huyệt thái dương, anh ra sức tiếp tục vùi đầu vào đống công văn, trước tiên có lẽ cứ đúng giờ tan làm về nhà tiếp nhận "khiêu chiến" của bà xã mà cố gắng vậy!
Khi Lãnh Vũ Hiên mệt mỏi bận rộn xong công việc, vội vàng trở về nhà Tiếu Trác, mọi thứ trước mắt khiến anh vừa mừng lại vừa lo. Tuy mấy ngày gần đây Tiếu Trác không làm thêm tới đêm khuya, nhưng bình thường tan làm cô đều ăn cơm ở nhà Tần Như đối diện, tán gẫu, tắm xong mới trở về rắp tâm gây hấn hoặc dứt khoát ngã đầu đi ngủ. Sao hôm nay lại có thể từ bi bày biện đầy một bàn các món ăn đầy mùi thơm trong phòng khách chứ?
Anh vội vàng ngẩng đầu kiểm tra kỹ lưỡng trần nhà. Chắc chắn mặt trời hôm nay không hạ xuống trần nhà anh, xem ra đây không phải là ảo mộng! Lãnh Vũ Hiên thấy lòng ngọt ngào, vồi vàng đặt túi công văn xuống, cởi vest, mừng khấp khởi vào phòng bếp, "bà xã, em đang làm gì thế?"
Vừa đem cá thạch ban bỏ vào nồi hấp, sau khi Tiếu Trác bắn cho ánh mắt "anh không có mắt à" cho Lãnh Vũ Hiên, quay người vội xương sườn nướng xong bưng ra khỏi phòng khách.
"Để anh, để anh!" Lãnh Vũ Hiên vội vàng đón bát, từng bước nhỏ đặt xương sườn thạch anh lên bàn đầy ắp thức ăn thơm lừng trong phòng khách, "Bà xã, đừng làm nữa. Những thứ này đủ cho chúng ta ăn rồi!" Thấy Tiếu Trác còn bận pha tương, Lãnh Vũ Hiên cảm động nói.
"Có biết làm cá chình không?" Không quan tâm sự xúc động của Lãnh Vũ Hiên, Tiếu Trác vừa bận các loại gia vị đặt vào trong bát, vừa lạnh lùng hỏi.
"Biết, rất nhiều món anh đều biết làm!" Thời đại họi anh luôn tự mình làm ba bữa, biết rất nhiều việc nhà.
"Làm xong, chặt thành khúc, đặt vào trong nước tương em vừa pha." Cô có quyền uy hạ lệnh, bưng nhân thịt đã làm xong và vỏ bánh cảo ra khỏi phòng bếp. Vừa nãy làm món cá thạch ban, mùi tanh nồng của nó suýt khiến cô nôn, may mà bây giờ có người không bị phản ứng của việc mang bầu làm giúp
"Được, không sao, đưa cho anh!" Anh vội xắn tay áo lên theo lời dặn dò của Tiếu Trác đem cá chình trong túi ra mổ bụng. Sau khi chặt xong, anh thích thú ra khoe tài với Tiếu Trác đang gói bánh sủi cảo ngoài phòng khách, "anh đều làm xong rồi, bà xã à! Còn việc gì cần anh giúp không?"
"Đem thớt gỗ và dao thái rửa sạch ba lần!" Cô không chịu được mùi tanh.
"Rửa 3 lần? Ha ha......bà xã, em sạch sẽ quá đấy!" Lãnh Vũ Hiên lại vào phòng bếp, sau khi rửa xong lại chạy ra hỏi, "còn dặn dò gì không, bà xã?"
"Em cần rượu vang đỏ."
"Rượu vang đỏ?" Đúng rồi, tốt nhất là thắp thêm 2 ngọn nến, như vậy mới đủ romantic! Lãnh Vũ Hiên lập tức rút điện thoại, "ở công ty anh có chai rượu vang 6,7 năm, anh kêu lái xe đi lấy."
"Em muốn 6 chai!"
"6 chai?" Lãnh Vũ Hiên nhíu mày, anh không nhớ từng thấy qua Tiếu Trác uống rượu bao giờ, "Em sẽ uống say mất ...... Có điều, không sao!" Thấy Tiếu Trác dựng thẳng lông mày, Lãnh Vũ hiên vội vàng nói trước khi cô nổi giận, "Tự anh đi lấy, trong kho rượu nhà em rể anh Âu Dương Lỗi cất rất nhiều rượu quý!" Anh vừa nói vừa thay quần áo, giày, "Rất nhanh thôi, anh lập tức đến đó, em chờ anh!" Hi hi, uống rượu say cũng tốt, tiẹn cho anh lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn không đúng, là tiện cho anh nhân cơ hội chăm sóc vợ mình.
"Đồ ngốc." Nhìn bóng dáng Lãnh Vũ Hiên rời đi, Tiếu Trác nhìn đồng hồ hình con nhện treo trên tường, bất giác nhanh tay gói bánh sủi cảo.
Chương 59: Sự kinh ngạc vui mừng? (2)
Sưu tầm
Sau khi Lãnh Vũ Hiên cứ tự cho mình là đúng đắc ý huýt sáo, tay trái cầm rượu vang đỏ, nến, tay phải ôm một bó hồng xinh tươi hào hứng lấy chìa khóa mở cửa, mọi thứ trước mắt khiến anh ngạc nhiên há hốc miệng.
"Vũ Hiên, sao đi lâu thế?" Tiếu Trác cười nũng nịu như con chim nhỏ dựa vào người, bước lên trước kéo tay Lãnh Vũ Hiên, nói nhỏ mệnh lệnh, "ngậm miệng a nh vào, cười đi, hoang nghênh cuộc viếng thăm của mọi người."
"A! Ông ngoại, cậu, mợ, Mark, George, mọi người đều đến cả rồi!" Lãnh Vũ Hiên nghe lời ngậm miệng, mỉm cười bước lên phía trước ôm, bắt tay, chào hỏi mọi người. Anh sớm nên biết vợ mình không phải loại phụ nữ có thể mang lại cho đàn ông sự kinh ngạc vui mừng và ảo tưởng!
"Hy vọng chúng ta không quấy rầy cuộc sống của hai đứa." Lý Lan chu đáo cười nhìn nến và hoa tươi trong tay Lãnh Vũ Hiên.
"Không có, không có. Con và Trác Trác luôn mong mọi người tới chơi. Hoa tươi này là dành tặng mợ. Nến này con mua phòng khi sự cố đường dây." Lãnh Vũ Hiên lúng túng tặng hoa cho Lý Lan, đặt nến sang một bên, trong lòng nhớ tới câu nói bỏ lửng học vấn có phần thâm sâu của dân gian Trung Quốc mà bà Lưu từng nói qua "Cái gì mà quang gánh một đầu nóng", tuy anh không nhớ nguyên câu, nhưng câu nói bỏ lửng này thích hợp nhất để hình dung bản thân lúc này.
Sau khi cơm no rượu say, cả nhà đều ngồi quây quần vừa ăn hoa quả vừa nhàn nhã tán chuyện gia đình. Lãnh Vũ Hiên không thể không khâm phục ký kết ngầm của Tiếu Trác và Tần Như, mỗi lần vị trưởng bối nhà Blank yêu cầu gặp mặt Tiếu Thiên Hào, đều bị bọn họ khéo léo chối từ.
Có điều anh càng ngưỡng mộ tình cảm nồng thắm, tình tứ của Tần Như và Mark. Đâu như anh, tuy Tiếu Trác ở bên luôn tươi cười đối với anh, nhưng trong mắt lại lộ ra luồng không khí lạnh lẽo.
Ôi! Thật là cùng là người nhưng không cùng mệnh!
Khi nói xong việc gia đình, tới giờ đi ngủ, Tiếu Trác bắt đầu sắp xếp phòng: ông ngoại độc chiến phòng ngủ của anh và Tiếu Trác, vợ chồng Henry ở phòng khách nhà Tiếu Trác, Tiếu Trác và Tần Như ở phòng ngủ nhà Tần Như, Mark và George ở tại phòng dành cho khách nhà Tần Như, sau đó không biết thế nào, cuối cùng chỉ còn lại phòng khách của hai nhà cho Lãnh Vũ Hiên lựa chọn.
Cuối cùng anh quyết định làm trưởng phòng khách nhà Tần Như. Dù sao đều bị Tiếu Trác chỉnh, dứt khoát ở dưới mí mắt cô ấy phiền chút cũng được.
"Này, ông anh, anh vẫn chưa thu phục được?" Sau khi sắp xếp phòng, ông ngoại đi đường xa mệt mỏi đã đi ngủ sớm; thấy nàng dâu vừa xinh đẹp hào phóng lại dịu dàng hiền thục, vợ chồng Henry có phần mãn nguyện nắm tay Tần Như, kéo theo Mark và Tiếu Trác tiếp tục ngồi trong phòng khách nhà Tiếu Trác nói chuyện không biết mệt mỏi; George còn lại một mình vỗ vai tân trưởng phòng khách đang xem tivi nhà Tần Như có ý xấu trêu chọc.
"Đừng cười trên nỗi đau của người khác, tuy cô ấy là em cậu, nhưng chúng ta rốt cục là đồng loại." Lãnh Vũ Hiên cầm điều khiển tiếp tục không ngừng chuyển kênh.
"Tôi không xem lẫn ân oán cá nhân. Tôi vốn cho rằng scadal đầy mình như anh có vài thủ đoạn, nhưng không ngờ lại kém thế này." Thật là trăm nghe không bằng một thấy, vừa nghĩ tới bộ dạng Lãnh Vũ Hiên cầm rượu vang đỏ, nến, hoa tươi bước vào, anh đã muốn phá lên cười. Em gái chắc chắn trước đó đã bóc trần con người tự cho mình là đúng.
"Không phải tôi quá kém cỏi, mà là em gái cậu quá cao thủ. Đợi cậu gặp được một nửa của đời mình còn có cá tính hơn cả vợ tôi, cậu sẽ hiểu." Lãnh Vũ Hiên liếc George cười trên nỗi đau của người khác, nguyền rủa.
"Ha ha ha... ông anh, nếu tôi là anh, tôi sẽ cầu khấn cho bản thân trước." George cười rất vui vẻ, anh cho rằng ai cũng đều yếu như anh!
"Sao các người đột nhiên lại tới chơi?" Bọn họ sẽ ở lâu không, đây là việc Lãnh Vũ Hiên quan tâm nhất.
"còn có việc đột nhiên hơn, tương lai không lâu, Viễn Hằng sẽ lập chi nhánh công ty tại Hồng Kông, đồng thời sẽ dần dần chuyển trung tâm tới Hồng Kông, để gần Trác Trác hơn." George đồng cảm vỗ vỗ Lãnh Vũ Hiên, "Richard và Peter đang bận việc này, có điều tôi nghi ngờ anh có đủ năng lực đem em gái tôi về Hồng Kông không." Ha ha ha......nhìn tình hình trước mắt, Lãnh Vũ Hiên nhiều nhất mặt dạn thêm mày dày cũng chỉ làm chàng rể ở nhờ, muốn Tiếu Trác đi cùng anh ta về Hồng Kông, ha, khó đấy!
"Nếu cậu thu lại nụ cười đểu cáng của cậu, tôi sẽ thu lại suy nghĩ đánh cậu một trận!" Mặt cười của tên này thật chướng mắt!
"A ha ha ha...... Nếu anh làm thêm vài tư liệu truyện cười nữa, tôi sẽ suy nghĩ giúp anh đang ở vị trí thấp tìm lại chút tôn nghiêm của đàn ông." George vẫn cười không ngớt, tên này nhất định bị gán cho đứa em gái đáng yêu của anh rồi!
"Các cậu đang cười gì đấy?" Mark mở cửa, nghiêng mình cho bạn gái và em gái vào phòng.
"Cười buồn cười người, ha ha ha....." Nói câu có ý thâm sâu, Georgeo lại cười lăn lộn.
"em đi lấy chăn."
"Anh giúp em." Tần Như và Mark người trước kẻ sau bước vào nhà chuyển chăn nệm cho "trưởng khòng khách" hôm nay.
"Thật không có đạo trời mà!" Không quan tâm ánh mắt tóe lửa của Lãnh Vũ hiên, George giả vờ bất mãn ôm Tiếu Trác bên cạnh vào lòng, "Có người đẹp ngh
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,2,-,Tiểu,thuyết,-,Đấu,Tranh,Đến,Cùng,Cho,Tình,Yêu,-,phần,12,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 2 - Tiểu thuyết - Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - phần 12 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 2 - Tiểu thuyết - Đấu Tranh Đến Cùng Cho Tình Yêu - phần 12 - Tiểu thuyết tình yêu