Tiểu thuyết - Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé - phần 2
Lượt xem : |
g nhiên sẽ không hối hận!” Trên mặt cũng là trước sau một bộ nhu thuận khả ái.
Cố Thần giống như vô cùng vừa lòng hỏi cô: “Nhiều thứ có thể đánh cược như vậy, tại sao lại nghĩ đến chọn gậy đánh gôn?”
Hứa Đồng vẻ mặt vô tội trả lời: “Em không dám chọn cái rất quý gì đó, người ta sợ hãi nhất định sẽ đau lòng mà không đồng ý, chẳng phải xấu hổ sao? Gậy gôn lại khác, chỗ nào đều có bán, lại không hiếm lạ”
Kỳ thật cô xem giám đốc Vương kia từ lúc bắt đầu cầm cây gậy đánh golf trong tay, trên mặt lan tràn một loại đắc thế kiểu nhà giàu mới nổi. Cô không biết cách xác định một cây gậy đánh golf thế nào là giá trị, nhưng thông qua quan sát có thể phán đoán được đó là vật mà lão coi trọng.
Cố Thần cúi đầu cười sảng khoái: “Dao Dao a Dao Dao, không thể tưởng tượng được em cử chỉ vô tâm, lại làm cho anh một chuyện thật tốt! Bộ gậy đánh gôn này, có thể nói là chi bảo gia truyền của nhà họ Vương, là do hoàng gia chỉ định chế tạo, đã qua tay nhiều vị quán quân thế giới, cuỗi cùng Vương gia phải khuynh tẫn một nủa gia tài mới mua lại được, chúng cơ hồ là vận mệnh của giám đốc Vương. Anh từng mấy lần khéo léo đề nghị giám đốc Vương, hi vọng có thể mua lại chúng, hắn lại khéo léo không chịu đáp ứng. Không thể tưởng tượng được hôm nay lại có được mà chẳng mất gì!” Hắn giơ tay vuốt ve hai má Hứa Đồng, đầu ngón tay mang theo vô số ái muội, “Dao Dao, em quả là tiểu phúc tinh của anh! Thứ anh chờ đợi đã lâu đột nhiên lại có!”
Hắn khuynh thân, cúi đầu, tay khẽ đặt ở gáy cô, môi nhẹ nhàng đặt ở môi cô, bắt đầu tinh tế mật mật hôn môi cô, duyện hôn từ nhẹ đến sâu, đầu lưỡi lay động cuồng nhiệt.
Hứa Đồng lúc đầu một mặt thuận theo, dần dần bắt đầu đáp lại. Cô giống như học ở hắn, cũng chuyển động đầu lưỡi đi trêu chọc, đùa hắn.
Một nghìn quả anh đào ăn quả không uổng phí, trước mắt đã bắt đầu có hiệu quả
Hắn hơi buông cô, yếu hầu bắt đầu cao thấp chuyển dộng, như có vô số dục vọng bị cô khơi mào, bị kìm nén ở nơi nào đó chỉ chờ phát động. Đôi mắt hắn sâu thẳm âm trầm, hơi thở hỗn độn dồn dập, âm thanh lượn lờ quanh quẩn, “Tiểu yêu tinh, vừa hôn hai lần mà thôi, cư nhiên đã hiểu được thế nào là đi khiêu khích người khác!” Nói xong lại phủ lên môi cô, cùng cô duyện hôn, là vũ trụ hồng hoang cũng tốt, là đêm đen dài đằng đẵng cũng vậy, ở đây, trong một khoảnh khắc tất cả không còn quan trọng, chỉ có đầu lưỡi lẫn nhau dây dưa triền miên, ai cũng không cam lòng dừng lại, ảo ảnh mặc dù ngắn ngủi, nhưng khoảnh khắc sáng lạn này dường như là vĩnh hằng.
Chương 8 : Cẩu huyết
Hứa Đồng đã âm thầm chuẩn bị tốt công tác “hiến thân”. Cố Thần đương nhiên vẫn không hề động vào cô. Hắn rõ đã cũng cô sát súng hỏa, nhưng cuối cùng lại vẫn để cô rời đi. Tự chủ của hắn thật làm Hứa Đồng than thở không thôi. Cô cũng có cảm giác, hắn đem tình yêu nam nữ xem giống như một trò chơi thi đấu thể thao, hắn thận trọng, bày mưu tính kế, bao lâu tìm cô, bao lâu không đả động đến cô, khi nào nên hôn, khi nào mới “làm”, hắn đem từng việc tính toán hoàn hảo, nắm giữ vừa đúng.
Đối với loại con nhà giàu như Cố Thần mà nói, chuyện vui nhất, hẳn là làm cho một cô gái mới đầu trong lòng không yêu, chậm rãi rơi vào bể tình của hắn đến điên đảo si mê. Quá trình này sẽ làm thỏa mãn vô hạn hư vinh của hắn.
Làm thể nào để một cô gái bất tri bất giác yêu mình thật sâu sắc, Hứa Đồng nhìn ra được, Cố Thần quả là cao thủ trong lĩnh vực này.
Cô đã chuẩn bị thật tốt, hắn lại không động đến cô. Cô biết hắn làm như vậy, kì thật là chờ, chờ toàn bộ thể xác và trái tim cô đối với hắn hàng phục – đến lúc đó không phải là hắn muốn cô, mà là thân thể và linh hồn của cô đều khát khao có được hắn.
Hắn không giống lãng tử lỗ mãng tầm thường, hắn cũng không gắt gao cần sắc, hắn có năng lực chờ đợi, chờ đợi một cô gái từ chấp nhận bị “hái” chậm rãi quá độ đến khát vọng được “hái”
●︶︶●
Khi về nhà, mỗi dây thần kinh trong cơ thể Hứa Đồng vẫn như cũ bị vây trong trạng thái hưng phấn. Không chỉ bởi chiếc hôn nồng nhiệt kích thích kia, mà còn bởi cô ý thức được chính mình lần này chân chính gặp được đối thủ mạnh mẽ.
Cô gắt gao muốn biết, cô cùng Cố Thần, đến tột cùng là hắn nhịn không được đến “hái” cô, hay vẫn là cô sớm hơn nhịn không được chủ động dẫn hắn đến “hái”.
●︶︶●
Đêm đó, Dương Dương gọi điện thoại, lớn tiếng chất vấn Hứa Đồng, nguyên nhân gì mà cô cùng Cố Thần xuất hiện cùng thời gian, cùng địa điểm?
Hứa Đồng giải thích với cô từ đầu đến cuối, nói ra toàn bộ chân tướng, từ Chương Thực Đồng giảng đến Cố Thần, từ thân thế đến tình thế trước mắt, từ kiên nhẫn nhường nhịn đến tuyệt địa phản kích.
Nghe xong, Dương Dương oán hận vô cùng nói: “Hứa Đồng, ngươi thật phiền toái. Dùng cơm tẻ nuôi Đường Tráng lớn như vậy để làm cái gì hả? Chỉ dùng để hù dọa người đến trước cửa quấy rối sao? Còn chọn đường cong để đánh vu hồi cứu quốc – Còn đoạt của cô ta vị hôn phu, ta xem ra ngươi thật sự là ăn no không có chuyện gì để làm! Trực tiếp bảo Đường Tráng mang theo người đi sửa chữa cái cực phẩm mẹ con kia không phải xong rồi sao? Cho mấy cái mặt của bọn chúng vào bao, để xem về sau còn dám vênh lên nữa hay không!”
Hứa Đồng không khỏi từ đáy lòng cảm thán, Dương Dương cùng Đường Tráng quả thật trời sinh một đôi.
Cô thâm thúy giảng giải: “Dương Dương, mỗi người mỗi chí, mật đường của ngươi, có khi đối với ta lại là thạch tín, phương pháp người cảm thấy tốt, theo ta lại thật nhược trí. Như hiện tại vui đùa, chính là khiến tim đập càng mạnh, rất kích thích! Hơn nữa ngươi đừng quên, ta nói đi con đường này, mặt sau có thể có cơ hội lây dính nam sắc a!”
Nghe xong lời cuối cùng, Dương Dương rốt cuộc gật đầu khen ngợi, vẫn là Hứa Đồng cao minh hơn một bậc. “Nếu thật có thể lây dính đến da thịt của Cố đại thiếu, ta đây lựa chọn đồng ý với cách ngươi thực hiện”.
Hứa Đồng ôm bụng cười to. Cười xong, cô dặn dò Dương Dương tạm thời không cần nói chuyện này với Đường Tráng.
Dương Dương lập tức tức giận nói: “Xin ngươi, chúng ta chia tay đã lâu, còn nói cái gì a!”
●︶︶●
Lại qua thật nhiều ngày, Cố Thần mới tìm Hứa Đồng.
Lần này hắn đưa cô đến một biệt thự xa hoa tham gia một cuộc đánh bài.
Trong biệt thự bóng người qua lại, tựa hồ những người có tiền trong thiên hạ rảnh rỗi, giờ khắc này đều tập trung hết tại đây.
Trước bàn chơi bài, bốn người nhìn thấy Cố Thần đều vội vã đứng lên, nhiệt tình đón chào. Trong đó có một người đi một mình lại nói với Cố Thần: “Cố thiếu, ngồi chỗ của tôi đi!” Cố Thần cùng hắn khiêm nhường, người nọ liền nói: “Cố thiếu, anh vào thay chân tôi tốt lắm, tôi mà đánh tiếp, chỉ sợ ngay cả xe tôi đỗ ở bên ngoài đều phải đổi chủ mất!”
Cố Thần vì thế mà không hề từ chối, thuận thế ngồi xuống. Hứa Đồng nhu thuận ngồi bên cạnh hắn. Cảnh tượng này làm cho Hứa Đồng cảm thấy mình giống như đang ở trong những phim cũ về Thượng Hải, lão gia có tiền ngồi bàn trước đánh bạc, tình nhân ở một bên tùy thời chơi đùa.
Cô càng nghĩ càng cảm thấy giả thiết này có chút khôi hài, trên miệng không khỏi hiện lên nụ cười tươi. Đột nhiên cảm giác được một bên má có chút nhiệt nhiệt, liền quay đầu nhìn, phát hiện thì ra Cố Thần đang nheo mắt lại xem cô. Giống như đang hỏi: “Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Hứa Đồng cười nở rộ, nhỏ giọng nói với hắn: “Em cảm thấy nhất định anh sẽ thắng!” Cô muốn cho hắn nghĩ rằng cô vì hắn mà mỉm cười.
Cố Thần quả nhiên cao hứng, mỉm cười nói: “Nếu em đoán đúng, ván này anh thắng, ván sau liền cho em chơi!”
Hứa Đồng vội vàng xua tay, “Không không, em không biết chơi, sẽ thất bại rất thảm ...”
Cố Thần lơ đễnh, “Anh sẽ chỉ cho em, việc chính cứ chơi, thắng thua không quan hệ!”
Một ván đánh xong, Cố Thần quả nhiên thắng. Hắn đứng dậy, lấy chỗ giành cho Hứa Đồng. Hứa Đồng cuống quýt từ chối, cuối cùng lại không lay chuyển được hắn, đành phải ngoan ngoãn vào bàn.
Cố Thần đem cách chơi dạy lại một lần, Hứa Đồng nghe được vẻ mặt lúc hiểu lúc không, mưa bụi sương mù.
Cô nơm nớp lo sợ hỏi: “Nếu em thua thì làm sao bây giờ?”
Cố Thần cúi đầu cười, “Thua thì thua, sợ cái gì? Chỉ để tâm vào chơi, thắng là của em, thua là anh chịu!”
Hứa Đồng vẻ mặt chần chờ gật đầu, “Được rồi ...” Bắt đầu cùng ba người khác chơi.
Chung quanh bàn có không ít người xem, gặp Cố Thần rút lui giành chỗ cho Hứa Đồng, cũng kiên nhẫn dạy cô cách chơi, lại nói cô yên tâm không cần để ý thắng thua, hắn nuông chiều bạn gái như vậy, nhưng thật ra từ trước đến giờ không thường xuyên đến. Vì thế không khỏi đối với Hứa Đồng có vài phần tò mò, đoán Cố đại thiếu lần này có phải hay không tại đây xét qua cô gái yêu đuối đáng yêu này.
Có người rốt cục kiềm chế không được lòng hiếu kì, đối Cố Thần đưa đẩy nói: “Cố thiếu, nghe nói anh sắp cùng tiểu thư nhà họ Chương đính hôn, chúc mừng anh trước!”
Cố Thần cũng không phủ nhận, mỉm cười đối người kia: “Đa tạ!”
Có người khác theo sát sau hỏi: “Cố thiếu, anh không phải là thực sự muốn cùng Chương tiểu thư đính hôn đi?”
Cố Thần mỉm cười hỏi ngược lại: “Có gì không thể?”
Người nọ lại nói: “Cũng không phải là không thể, chính là nghe nói, vị Chương tiểu thư kia có tiếng được nuông chiều từ bé, người thường sợ là ăn không tiêu a!”
Hứa Đồng cười thầm không thôi, trong lòng thầm thán người này nhất định là nhà giàu mới nổi, tiền kiếm cho dù nhiều vẫn là ngốc nghếch, như vậy lớn tiếng không hề cố kị đi nói bậy chuyện Chương Thực Đồng, Cố Thần chưa cưới còn không tính, nếu sau này hai người bọn họ thực sự kết hôn, người này nói như vậy, không biết sẽ nhận lại cái dạng gì trả đũa.
Bên cạnh lập tức có bạn bè quen biết cười mắng giúp hắn giảng hòa: “Đồ ngốc! Việc này còn để cho cậu bận tâm? Cố thiếu là người bình thường sao? Đừng nói nuông chiều chút thiên kim tiểu thư, cho dù là thiên hạ đệ nhất kiêu ngạo nữ vương giá lâm, Cố thiếu cũng có thể đem cô làm chim nhỏ nép vào người!”
Mọi người chung quanh đều cười rộ lên. Cố Thần cũng cười, không khí nhất thời trở nên náo nhiệt.
Hứa Đồng lại biểu hiện giống như cái gì cũng chưa nghe thấy, hết sức chuyên chú đánh bài, không nói một lời, không thay đổi thần sắc.
Cô biết như thế nào làm một người phụ nữ đáng yêu đứng bên cạnh, có thân biết thân, an phận thủ thường, tuyết đối không si tâm vọng tưởng. Không mơ ước hôn nhân cùng những thứ có liên quan. Khi nghe được hắn nói chuyện hôn nhân, có hay không nghe thấy gì, nhìn thấy gì, tuyệt không được phân tâm.
Cố Thần nhất định thực vừa lòng với biểu hiện an phận của cô, tay hắn yên lặng vòng ra phía sau thắt lưng cô, động tác này vô cùng thân thiết, như là hắn đang khen ngợi cô làm tốt bổn phận của mình.
Cô đem bài đánh cho loạn hết, không có kết cấu. Mặt khác ba chân còn lại đều là những cao thủ lâu năm trên chiếu bạc, luôn luốn tính kế cho từng nước đi, nhưng mà hôm nay thật sự trúng tà, chính mình cũng đi theo đánh bài rối loạn, lộn x�
QUAY LẠICố Thần giống như vô cùng vừa lòng hỏi cô: “Nhiều thứ có thể đánh cược như vậy, tại sao lại nghĩ đến chọn gậy đánh gôn?”
Hứa Đồng vẻ mặt vô tội trả lời: “Em không dám chọn cái rất quý gì đó, người ta sợ hãi nhất định sẽ đau lòng mà không đồng ý, chẳng phải xấu hổ sao? Gậy gôn lại khác, chỗ nào đều có bán, lại không hiếm lạ”
Kỳ thật cô xem giám đốc Vương kia từ lúc bắt đầu cầm cây gậy đánh golf trong tay, trên mặt lan tràn một loại đắc thế kiểu nhà giàu mới nổi. Cô không biết cách xác định một cây gậy đánh golf thế nào là giá trị, nhưng thông qua quan sát có thể phán đoán được đó là vật mà lão coi trọng.
Cố Thần cúi đầu cười sảng khoái: “Dao Dao a Dao Dao, không thể tưởng tượng được em cử chỉ vô tâm, lại làm cho anh một chuyện thật tốt! Bộ gậy đánh gôn này, có thể nói là chi bảo gia truyền của nhà họ Vương, là do hoàng gia chỉ định chế tạo, đã qua tay nhiều vị quán quân thế giới, cuỗi cùng Vương gia phải khuynh tẫn một nủa gia tài mới mua lại được, chúng cơ hồ là vận mệnh của giám đốc Vương. Anh từng mấy lần khéo léo đề nghị giám đốc Vương, hi vọng có thể mua lại chúng, hắn lại khéo léo không chịu đáp ứng. Không thể tưởng tượng được hôm nay lại có được mà chẳng mất gì!” Hắn giơ tay vuốt ve hai má Hứa Đồng, đầu ngón tay mang theo vô số ái muội, “Dao Dao, em quả là tiểu phúc tinh của anh! Thứ anh chờ đợi đã lâu đột nhiên lại có!”
Hắn khuynh thân, cúi đầu, tay khẽ đặt ở gáy cô, môi nhẹ nhàng đặt ở môi cô, bắt đầu tinh tế mật mật hôn môi cô, duyện hôn từ nhẹ đến sâu, đầu lưỡi lay động cuồng nhiệt.
Hứa Đồng lúc đầu một mặt thuận theo, dần dần bắt đầu đáp lại. Cô giống như học ở hắn, cũng chuyển động đầu lưỡi đi trêu chọc, đùa hắn.
Một nghìn quả anh đào ăn quả không uổng phí, trước mắt đã bắt đầu có hiệu quả
Hắn hơi buông cô, yếu hầu bắt đầu cao thấp chuyển dộng, như có vô số dục vọng bị cô khơi mào, bị kìm nén ở nơi nào đó chỉ chờ phát động. Đôi mắt hắn sâu thẳm âm trầm, hơi thở hỗn độn dồn dập, âm thanh lượn lờ quanh quẩn, “Tiểu yêu tinh, vừa hôn hai lần mà thôi, cư nhiên đã hiểu được thế nào là đi khiêu khích người khác!” Nói xong lại phủ lên môi cô, cùng cô duyện hôn, là vũ trụ hồng hoang cũng tốt, là đêm đen dài đằng đẵng cũng vậy, ở đây, trong một khoảnh khắc tất cả không còn quan trọng, chỉ có đầu lưỡi lẫn nhau dây dưa triền miên, ai cũng không cam lòng dừng lại, ảo ảnh mặc dù ngắn ngủi, nhưng khoảnh khắc sáng lạn này dường như là vĩnh hằng.
Chương 8 : Cẩu huyết
Hứa Đồng đã âm thầm chuẩn bị tốt công tác “hiến thân”. Cố Thần đương nhiên vẫn không hề động vào cô. Hắn rõ đã cũng cô sát súng hỏa, nhưng cuối cùng lại vẫn để cô rời đi. Tự chủ của hắn thật làm Hứa Đồng than thở không thôi. Cô cũng có cảm giác, hắn đem tình yêu nam nữ xem giống như một trò chơi thi đấu thể thao, hắn thận trọng, bày mưu tính kế, bao lâu tìm cô, bao lâu không đả động đến cô, khi nào nên hôn, khi nào mới “làm”, hắn đem từng việc tính toán hoàn hảo, nắm giữ vừa đúng.
Đối với loại con nhà giàu như Cố Thần mà nói, chuyện vui nhất, hẳn là làm cho một cô gái mới đầu trong lòng không yêu, chậm rãi rơi vào bể tình của hắn đến điên đảo si mê. Quá trình này sẽ làm thỏa mãn vô hạn hư vinh của hắn.
Làm thể nào để một cô gái bất tri bất giác yêu mình thật sâu sắc, Hứa Đồng nhìn ra được, Cố Thần quả là cao thủ trong lĩnh vực này.
Cô đã chuẩn bị thật tốt, hắn lại không động đến cô. Cô biết hắn làm như vậy, kì thật là chờ, chờ toàn bộ thể xác và trái tim cô đối với hắn hàng phục – đến lúc đó không phải là hắn muốn cô, mà là thân thể và linh hồn của cô đều khát khao có được hắn.
Hắn không giống lãng tử lỗ mãng tầm thường, hắn cũng không gắt gao cần sắc, hắn có năng lực chờ đợi, chờ đợi một cô gái từ chấp nhận bị “hái” chậm rãi quá độ đến khát vọng được “hái”
●︶︶●
Khi về nhà, mỗi dây thần kinh trong cơ thể Hứa Đồng vẫn như cũ bị vây trong trạng thái hưng phấn. Không chỉ bởi chiếc hôn nồng nhiệt kích thích kia, mà còn bởi cô ý thức được chính mình lần này chân chính gặp được đối thủ mạnh mẽ.
Cô gắt gao muốn biết, cô cùng Cố Thần, đến tột cùng là hắn nhịn không được đến “hái” cô, hay vẫn là cô sớm hơn nhịn không được chủ động dẫn hắn đến “hái”.
●︶︶●
Đêm đó, Dương Dương gọi điện thoại, lớn tiếng chất vấn Hứa Đồng, nguyên nhân gì mà cô cùng Cố Thần xuất hiện cùng thời gian, cùng địa điểm?
Hứa Đồng giải thích với cô từ đầu đến cuối, nói ra toàn bộ chân tướng, từ Chương Thực Đồng giảng đến Cố Thần, từ thân thế đến tình thế trước mắt, từ kiên nhẫn nhường nhịn đến tuyệt địa phản kích.
Nghe xong, Dương Dương oán hận vô cùng nói: “Hứa Đồng, ngươi thật phiền toái. Dùng cơm tẻ nuôi Đường Tráng lớn như vậy để làm cái gì hả? Chỉ dùng để hù dọa người đến trước cửa quấy rối sao? Còn chọn đường cong để đánh vu hồi cứu quốc – Còn đoạt của cô ta vị hôn phu, ta xem ra ngươi thật sự là ăn no không có chuyện gì để làm! Trực tiếp bảo Đường Tráng mang theo người đi sửa chữa cái cực phẩm mẹ con kia không phải xong rồi sao? Cho mấy cái mặt của bọn chúng vào bao, để xem về sau còn dám vênh lên nữa hay không!”
Hứa Đồng không khỏi từ đáy lòng cảm thán, Dương Dương cùng Đường Tráng quả thật trời sinh một đôi.
Cô thâm thúy giảng giải: “Dương Dương, mỗi người mỗi chí, mật đường của ngươi, có khi đối với ta lại là thạch tín, phương pháp người cảm thấy tốt, theo ta lại thật nhược trí. Như hiện tại vui đùa, chính là khiến tim đập càng mạnh, rất kích thích! Hơn nữa ngươi đừng quên, ta nói đi con đường này, mặt sau có thể có cơ hội lây dính nam sắc a!”
Nghe xong lời cuối cùng, Dương Dương rốt cuộc gật đầu khen ngợi, vẫn là Hứa Đồng cao minh hơn một bậc. “Nếu thật có thể lây dính đến da thịt của Cố đại thiếu, ta đây lựa chọn đồng ý với cách ngươi thực hiện”.
Hứa Đồng ôm bụng cười to. Cười xong, cô dặn dò Dương Dương tạm thời không cần nói chuyện này với Đường Tráng.
Dương Dương lập tức tức giận nói: “Xin ngươi, chúng ta chia tay đã lâu, còn nói cái gì a!”
●︶︶●
Lại qua thật nhiều ngày, Cố Thần mới tìm Hứa Đồng.
Lần này hắn đưa cô đến một biệt thự xa hoa tham gia một cuộc đánh bài.
Trong biệt thự bóng người qua lại, tựa hồ những người có tiền trong thiên hạ rảnh rỗi, giờ khắc này đều tập trung hết tại đây.
Trước bàn chơi bài, bốn người nhìn thấy Cố Thần đều vội vã đứng lên, nhiệt tình đón chào. Trong đó có một người đi một mình lại nói với Cố Thần: “Cố thiếu, ngồi chỗ của tôi đi!” Cố Thần cùng hắn khiêm nhường, người nọ liền nói: “Cố thiếu, anh vào thay chân tôi tốt lắm, tôi mà đánh tiếp, chỉ sợ ngay cả xe tôi đỗ ở bên ngoài đều phải đổi chủ mất!”
Cố Thần vì thế mà không hề từ chối, thuận thế ngồi xuống. Hứa Đồng nhu thuận ngồi bên cạnh hắn. Cảnh tượng này làm cho Hứa Đồng cảm thấy mình giống như đang ở trong những phim cũ về Thượng Hải, lão gia có tiền ngồi bàn trước đánh bạc, tình nhân ở một bên tùy thời chơi đùa.
Cô càng nghĩ càng cảm thấy giả thiết này có chút khôi hài, trên miệng không khỏi hiện lên nụ cười tươi. Đột nhiên cảm giác được một bên má có chút nhiệt nhiệt, liền quay đầu nhìn, phát hiện thì ra Cố Thần đang nheo mắt lại xem cô. Giống như đang hỏi: “Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?”
Hứa Đồng cười nở rộ, nhỏ giọng nói với hắn: “Em cảm thấy nhất định anh sẽ thắng!” Cô muốn cho hắn nghĩ rằng cô vì hắn mà mỉm cười.
Cố Thần quả nhiên cao hứng, mỉm cười nói: “Nếu em đoán đúng, ván này anh thắng, ván sau liền cho em chơi!”
Hứa Đồng vội vàng xua tay, “Không không, em không biết chơi, sẽ thất bại rất thảm ...”
Cố Thần lơ đễnh, “Anh sẽ chỉ cho em, việc chính cứ chơi, thắng thua không quan hệ!”
Một ván đánh xong, Cố Thần quả nhiên thắng. Hắn đứng dậy, lấy chỗ giành cho Hứa Đồng. Hứa Đồng cuống quýt từ chối, cuối cùng lại không lay chuyển được hắn, đành phải ngoan ngoãn vào bàn.
Cố Thần đem cách chơi dạy lại một lần, Hứa Đồng nghe được vẻ mặt lúc hiểu lúc không, mưa bụi sương mù.
Cô nơm nớp lo sợ hỏi: “Nếu em thua thì làm sao bây giờ?”
Cố Thần cúi đầu cười, “Thua thì thua, sợ cái gì? Chỉ để tâm vào chơi, thắng là của em, thua là anh chịu!”
Hứa Đồng vẻ mặt chần chờ gật đầu, “Được rồi ...” Bắt đầu cùng ba người khác chơi.
Chung quanh bàn có không ít người xem, gặp Cố Thần rút lui giành chỗ cho Hứa Đồng, cũng kiên nhẫn dạy cô cách chơi, lại nói cô yên tâm không cần để ý thắng thua, hắn nuông chiều bạn gái như vậy, nhưng thật ra từ trước đến giờ không thường xuyên đến. Vì thế không khỏi đối với Hứa Đồng có vài phần tò mò, đoán Cố đại thiếu lần này có phải hay không tại đây xét qua cô gái yêu đuối đáng yêu này.
Có người rốt cục kiềm chế không được lòng hiếu kì, đối Cố Thần đưa đẩy nói: “Cố thiếu, nghe nói anh sắp cùng tiểu thư nhà họ Chương đính hôn, chúc mừng anh trước!”
Cố Thần cũng không phủ nhận, mỉm cười đối người kia: “Đa tạ!”
Có người khác theo sát sau hỏi: “Cố thiếu, anh không phải là thực sự muốn cùng Chương tiểu thư đính hôn đi?”
Cố Thần mỉm cười hỏi ngược lại: “Có gì không thể?”
Người nọ lại nói: “Cũng không phải là không thể, chính là nghe nói, vị Chương tiểu thư kia có tiếng được nuông chiều từ bé, người thường sợ là ăn không tiêu a!”
Hứa Đồng cười thầm không thôi, trong lòng thầm thán người này nhất định là nhà giàu mới nổi, tiền kiếm cho dù nhiều vẫn là ngốc nghếch, như vậy lớn tiếng không hề cố kị đi nói bậy chuyện Chương Thực Đồng, Cố Thần chưa cưới còn không tính, nếu sau này hai người bọn họ thực sự kết hôn, người này nói như vậy, không biết sẽ nhận lại cái dạng gì trả đũa.
Bên cạnh lập tức có bạn bè quen biết cười mắng giúp hắn giảng hòa: “Đồ ngốc! Việc này còn để cho cậu bận tâm? Cố thiếu là người bình thường sao? Đừng nói nuông chiều chút thiên kim tiểu thư, cho dù là thiên hạ đệ nhất kiêu ngạo nữ vương giá lâm, Cố thiếu cũng có thể đem cô làm chim nhỏ nép vào người!”
Mọi người chung quanh đều cười rộ lên. Cố Thần cũng cười, không khí nhất thời trở nên náo nhiệt.
Hứa Đồng lại biểu hiện giống như cái gì cũng chưa nghe thấy, hết sức chuyên chú đánh bài, không nói một lời, không thay đổi thần sắc.
Cô biết như thế nào làm một người phụ nữ đáng yêu đứng bên cạnh, có thân biết thân, an phận thủ thường, tuyết đối không si tâm vọng tưởng. Không mơ ước hôn nhân cùng những thứ có liên quan. Khi nghe được hắn nói chuyện hôn nhân, có hay không nghe thấy gì, nhìn thấy gì, tuyệt không được phân tâm.
Cố Thần nhất định thực vừa lòng với biểu hiện an phận của cô, tay hắn yên lặng vòng ra phía sau thắt lưng cô, động tác này vô cùng thân thiết, như là hắn đang khen ngợi cô làm tốt bổn phận của mình.
Cô đem bài đánh cho loạn hết, không có kết cấu. Mặt khác ba chân còn lại đều là những cao thủ lâu năm trên chiếu bạc, luôn luốn tính kế cho từng nước đi, nhưng mà hôm nay thật sự trúng tà, chính mình cũng đi theo đánh bài rối loạn, lộn x�
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,3,-,Tiểu,thuyết,-,Hãy,Chờ,Em,Đánh,Răng,Xong,Nhé,-,phần,2,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 3 - Tiểu thuyết - Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé - phần 2 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 3 - Tiểu thuyết - Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé - phần 2 - Tiểu thuyết tình yêu