Old school Easter eggs.
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Hôn Mê Liền Cưới Anh-full

Lượt xem :
em vợ yêu cho anh mượn, cũng không đồng ý cho anh hôn vợ yêu của tôi nha." Cao Phàm vừa nói vừa dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Cao Tuấn.

"Đủ rồi!" Một giọng nữ nghiêm khắc vang lên: “Các anh chị đều theo tôi đến phòng nghỉ đi." Cao phu nhân vừa xuất hiện đã ra lệnh.

Vì vậy chúng ta một hàng bốn người tới phòng nghỉ.

"Đây là chuyện gì? Nói rõ cho tôi!" Cao phu nhân trước nhất lên tiếng.

"Như bà vừa mới nghe thấy “ Cao Phàm chậm rãi nói: “Con trai của bà vì chống lại hôn nhân do bà sắp đặt, mượn vợ tôi đến diễn trò, hi vọng bà có thể bỏ ý định này đi, tiếc rằng vợ tôi vẻ đẹp động lòng người, anh đây dường như muốn giả thành thật . . . ."

"Đúng vậy! Con không muốn cái gì cũng được mẹ quyết định!" Cao Tuấn rốt cục bạo phát đi ra.

Cao phu nhân nặng nề thở dài, lời nói thấm thía nói: "Mẹ cũng muốn tốt cho anh, anh từ nhỏ đã không có bố, mẹ đương nhiên càng thương anh, có lẽ là phương thức không đúng, nhưng mẹ làm sao có thể hại anh được? Nếu anh thật sự không thích, mẹ sẽ không bức anh nữa, nhưng mà Diệp tiểu thư người ta đã có chồng, anh đừng nuôi hi vọng nữa."

Cao Tuấn kềm chế nhìn tôi, nói thật nhỏ: "Tiểu Nhã, vừa mới thật sự xin lỗi em."

Tôi lắc đầu tỏ vẻ rộng lượng, sau đó bị Cao Phàm mang đi, đem không gian để lại để hai mẹ con họ mở lòng với nhau.

Cao Phàm kéo tôi không phải đi ra ngoài, mà kéo đến thang máy của khách sạn.

Đi vào phòng, Cao Phàm đem tôi đè trên cánh cửa, triền miên hôn, trầm thấp hỏi: "Có phải vừa rồi lại yêu anh?"

Hiểu được vấn đề hắn hỏi là chuyện đánh đàn lúc nãy, tôi thành thật gật đầu thừa nhận.

Cao Phàm thoả mãn gợi cảm cười nhẹ, cho tôi một cái hôn sâu, hai tay cũng bắt đầu không thành thật ở sau lưng tôi vuốt ve.

"Uhm. . . . . ." Tôi chịu không nổi phát ra tiếng than nhẹ, hai tay cũng bắt đầu ở trên người hắn vuốt ve.

Hắn kéo khóa kéo sau lưng tôi xuống, khẽ cắn vành tai của tôi, cười hỏi: "Em biết tại sao đàn ông lại mặt quần áo cho phụ nữ không? Chính là vì anh ta muốn cởi nó ra."

Một câu rất quen thuộc, mặc dù trong tiểu thuyết đã thấy nhiều, nhưng là từ trong miệng Cao Phàm nói ra, vẫn cực kỳ sexy .

Tiếp theo, hắn đem váy tôi kéo xuống thắt lưng, cúi đầu rúc vào ngực tôi mà hôn, bàn tay to lớn cũng đi đến bắp đùi của tôi, vuốt ve qua lại, cũng ác độc đem một chân của tôi gác lên vai hắn, mà hắn thì nửa quỳ trước tôi.

Quá kích thích, lần đầu tiên đứng yêu, tôi chịu không nổi xoay đầu sang bên phải, phát hiện có một cái gương, vừa vặn đem cử động cùng tư thế của chúng ta bày trước mắt tôi.

Chỉ thấy trong kính tôi đây đầu tóc rối bời nhưng không mất gợi cảm, áo cùng làn váy được đẩy đến thắt lưng, một chân gác trên vai Cao Phàm quần áo cũng mất trật tự, hắn một bên nửa quỳ trên mặt đất, một bên phối hợp tay miệng đốt ngọn lửa dục trong tôi, tôi mềm nhũng dựa trên cánh cửa, hai mắt mê mang, toàn thân đỏ bừng, vừa thấy đã biết ngay là bộ dáng đang được yêu .

Môi Cao Phàm rốt cục cũng trở lại môi tôi, tôi đói khát kéo áo sơ mi của hắn, muốn cho hắn và tôi cùng trần trụi như nhau, cũng như cảm thụ cái cảm giác thoả mãn khi da thịt thân cận .

Rất nhanh, tay của tôi đi vào quần nhỏ của hắn, hắn ngoan ngoãn để mặc tôi thoát cởi ra, cũng không gián đoạn vuốt ve tôi, làm cho tôi hai tay ngăn không được run rẩy.

Thật vất vả mới cởi bỏ hết trói buộc, nhưng hắn cũng không lập tức thỏa mãn tôi, mà là để hai tay tôi ở trên người hắn, một chân vòng qua cái eo khoẻ của hắn.

Tôi chịu không được đong đưa eo tỏ vẻ kháng nghị, Cao Phàm lại xấu xa nói: "Đây là trừng phạt em, ai kêu em phải đáp ứng loại chuyện này, nếu như chỉ muốn một mình anh, thì sao có chuyện như vậy? Anh muốn em nhớ rõ lần này, từ nay về sau chỉ có thể muốn anh thôi!"

Phải biết rằng chưa thỏa mãn dục vọng là rất khó chịu, vì vậy tôi nhịn không được khóc ròng: "Được rồi mà! Người ta biết sai rồi!"

Lúc tôi sắp bị dục hoả đốt sắp hỏng rồi, Cao Phàm thẳng lưng một cái, lấp đầy tôi, tôi lập tức tràn ra một tiếng thỏa mãn rên nhẹ.

Cao Phàm lần này động tác vừa nhanh lại vừa mãnh liệt, quả thực làm cho tôi có chút theo không kịp, vì vậy tôi lại mở miệng cầu xin tha thứ: "Chậm. . . . . . Á. . . . . . Chậm một xíu đi. . . . . ."

Cao Phàm hừ hừ hai tiếng không có trả lời tôi, nhưng rõ ràng thả chậm một chút tốc độ, thật là chỉ có một chút thôi nha.

Không biết đã trải qua mấy lần XXO, tôi rốt cục mềm oặt mà bất tỉnh.

Tỉnh lại thì tôi đã nằm ở trên giường, phát hiện Cao Phàm vẻ mặt xấu xa nhìn tôi.

"Vẫn chưa đủ sao?" Cao Phàm khêu gợi cười hỏi.

"Không có! Em đã rất thỏa mãn rồi!" Đùa thôi, tôi tình huống hiện tại quả thực là được yêu quá nhiều, vừa nói tôi còn vừa hướng bên cạnh đẩy.

Cao Phàm đột nhiên nhắm mắt lại, lấy tay đỡ đầu, một hồi rên rỉ.

Tôi lo lắng qua đó, muốn nhìn tình trạng của hắn: "Làm sao vậy? Không khoẻ chỗ nào? Đừng dọa em nha!" Hoàn toàn không biết cử động đang nằm trong toan tính của hắn.

Hắn đột nhiên giữ chặt tay của tôi, cười xấu xa nói: "Anh lại muốn làm!" Nói xong cũng đem tôi đặt dưới thân.

Cứu mạng! Tôi từ nay về sau không bao giờ chuyện ngu xuẩn như giả làm bạn gái của người khác nữa!

Lần sau nhìn thấy Cao Tuấn, ánh mắt của hắn rõ ràng bình tĩnh hơn rất nhiều.

"Lần này anh đến là tạm biệt em." Cao Tuấn điềm đạm nói: “Anh quyết định làm đám hỏi, sau đó đi Pháp tiếp tục học y. Kỳ thật, cảm tình có thể bồi dưỡng, anh và mẹ nói chuyện cũng thoáng hơn nhiều, cái này còn phải cám ơn các em, lần kia đối với em thật vô lễ, hi vọng em có thể tha thứ. Lần này, thật sự là tạm biệt và hẹn gặp lại."

Tôi cho Cao Tuấn một cái ôm tạm biệt, thành tâm nói: "Chúc anh thuận buồm xuôi gió, tạm biệt và hẹn gặp lại, khối trưởng."

Nhìn bóng lưng Cao Tuấn đang rời đi, tôi dưới đáy lòng nói: cám ơn anh đã từng yêu em.

Tạm biệt Khối trưởng.

Chap này anh Phàm vừa lãng tử vừa bá đạo, mình thích!
Chương 25: Hai thân phận


Phụ nữ đúng là loại sinh vật vừa mâu thuẫn lại kì quái, khi có một người bạn không yêu lại yêu bạn thì có lẽ bạn sẽ thấy thực phiền, nhưng khi người này không còn bên cạnh bạn nữa thì bạn lại cảm thấy trống vắng, thật là đủ mâu thuẫn. (triết lý nhân sinh của chị Nhã nhà ta)

Do Cao Tuấn, lúc đầu tôi cũng có cảm giác mâu thuẫn này, nhưng rất nhanh đã bị một ban nhạc bí ẩn làm thay đổi mục tiêu.

Ban nhạc thần bí này cáo tên là mặt nạ, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì dấu hiệu của bọn họ chính là mặt nạ, nói đến thần bí, là bởi vì bọn họ chưa bao giờ lộ diện, bí mật, cho dù là đi PR cũng vẫn đeo mặt nạ.

Chỉ có thể xác định được duy nhất mỗi số lượng, bọn họ là nhất dàn nhạc bí ẩn bốn người, bốn người này thân tài đều lớn (thân thể và tài năng), mỗi người tinh thông một loại nhạc cụ cá nhân, giọng ca chính giọng trầm thấp gợi cảm, có một loại mị lực mê người, tuy bọn họ đều mang mặt nạ, nhưng người mê âm nhạc như chúng tôi lại thà rằng tin tưởng bọn họ đều có khuôn mặt tuấn lãng.

Tôi, mặc dù là ngũ âm không thông, giọng dở ẹc, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến yêu thích của tôi đối với âm nhạc, huống chi là một ban nhạc thực lực hùng hậu lại siêu cấp thần bí như thế.

Thật ra sáng tạo của bọn họ tôi hoàn toàn ủng hộ, dù sao mang mặt nạ, làm cho công chúng yêu âm nhạc có một không gian tưởng tượng, đánh vào hứng thú của người xem, làm cho họ tò mò.

Lại một buổi sáng Chủ nhật đẹp trời, Cao Phàm cùng bạn bè hắn không biết chạy đi hóng mát nơi nào, bỏ tôi ở nhà, bất quá lần này tôi cũng không có ý kiến, bởi vì, tôi chủ động muốn đi gặp anh họ yêu dấu vô gian đạo.

Mọi người còn nhớ anh họ Hứa Ngôn Kiệt kia của tôi không?

Sở dĩ gọi hắn là Vô Gian đạo, là bởi vì hắn đảm nhiệm nằm vùng ở nhà cha và bà nội tôi bên kia.

Con người đúng là một sinh vật kỳ quái, không thích một người là không thích, có thể là không hề có lý do, cho nên, tôi chính là người bị bà nội không thích, không hề có lý do; con người cũng rất ư là kỳ lạ, có thể yêu mến một người là yêu mến, cũng không hề lý có do, cho nên, tôi chính là vị em họ được anh họ yêu mến, cũng không hề có lý do .

Để cho tôi lúc nào cũng biết rõ tình huống động thái ở nhà bà nội, anh họ tôi chủ động đảm nhiệm nhân vật nằm vùng, bởi vậy, anh họ Vô Gian đạo nickname xuất hiện.

Đừng nhìn nhầm người nằm vùng kiêm anh họ của tôi, kỳ thật hắn là một nhiếp ảnh gia khá có tiếng ở chỗ tôi.

Đừng xem hắn bình thường luôn hi hi ha ha, bộ dạng không đứng đắn, lúc chăm chỉ làm việc, sự chuyên nghiệp, kỹ thuật cùng đạo đức nghề nghiệp của hắn đều là nhất hạng, bởi vậy, rất nhiều báo lớn đều cùng hắn hợp tác. Ban nhạc Mặt nạ cũng không ngoại lệ.

Mua món mứt dâu tây khoái khẩu của anh họ xong, tôi đến công ty ảnh của hắn.

Bởi vì là em họ của ông chủ, cho nên tôi có được đặc quyền ở công ty tùy tiện ra vào. Lăng xăng khắp nơi, cuối cùng tại phòng chụp ảnh mới tìm được anh họ .

Có lẽ là vừa kết thúc một short ảnh, trong phòng chụp. . . . . . Có thể dùng đống lộn xộn để hình dung, anh họ cùng nhân viên công tác vừa nói cười vừa thu dọn tàn cuộc, không khí thoải mái hòa hợp.

"Hello! Ông chủ Hứa!" Tôi dựa vào tại cạnh cửa nhìn anh họ chào hỏi.

Nghe được tiếng tôi, hắn lập tức thẳng tắp sống lưng, cảm thán một tiếng: "Mứt dâu tây!" Tiếp theo xoay người hướng tôi chạy tới.

"Tiểu Nhã! Em họ yêu dấu! Yêu em chết mất!" Anh họ vừa nói vừa làm ra vẻ đáng yêu.

Yêu chết tôi? Tôi thì nghĩ là yêu chết mứt dâu tây tôi mang đến đó nha! Chưa thấy qua tên đàn ông nào mê dâu tây như thế, vì thế, tôi vẫn khinh bỉ hắn đến ngày này giờ này.

Tôi khinh bỉ nhìn hắn liếc, đem mứt dâu tây đưa cho hắn, không nói lời nào.

Anh họ hai mắt tỏa sáng nhận mứt dâu tây, làm bộ tiểu thái giám nghinh tôi di giá đến phòng làm việc của hắn.

Trong văn phòng, anh họ một bên hạnh phúc đang ăn mứt dâu tây, một bên hỏi: "Em không phải cả năm rồi không đến sao? Hôm nay ngọn gió nào đưa em sang đây?"

Kỳ thật tôi là thật sự không muốn, bất đắc dĩ vì lãnh địa của ban nhạc Mặt nạ, hết lần này tới lần khác lại chỉ hôm nay mới có cơ hội nhìn bọn họ, thật sự là. . . . . .

"Vì mặt nạ ! Nghe nói bọn họ mời anh chụp ảnh?" Hai tôi mắt tỏa ánh sáng nhìn của hắn.

Nghe xong tôi mà nói..., anh họ biểu lộ phức tạp lại mang ý cười nhìn tôi, chậm rãi nói: "Anh nên nói số em hên hay là xui đây ? Bọn họ mới rời chỗ anh."

Nghe tin dữ, tôi cứng người trên ghế sa lon, giờ phút này nét mặt của tôi nên hình dung như thế nào, buồn bực, ảo não, hối hận, không phục. . . . . .

Nhìn tôi chẳng lẽ đến nghĩ bộ dạng nhảy lầu, anh họ hảo tâm nói cho tôi biết một tin tức: "Kỳ thật em vẫn còn có cơ hội thấy bọn họ, tuần sau, bọn họ muốn tới chỗ anh làm một album chân dung."

Thật sự? ! Tôi lập tức bổ nhào vào anh họ, vẻ mặt nịnh nọt nhìn hắn.

"Này “ hắn đưa ra một cái vé tự chế giống như vé xem phim: “Vé này dành cho người hâm mộ duy nhất có thể xem mặt thần tượng đó nha!"

Thấy hắn đùa giỡn
<<1 ... 2223242526 ... 35>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT132/3547