XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Kim Chủ Định Đoạt

Lượt xem :
i, anh tự pha mà uống.” Cô nói qua loa.

“Tôi không muốn.” Cô gái này rốt cuộc có biết thế nào gọi là đãi khách không vậy?

“Không muốn thì thôi.” Đỡ phiền hà đến cô, “Này, anh bị đuổi ra khỏi nhà, vậy sau này ở đâu? Anh có muốn gọi điện cho bạn bè không?” Vẻ mặt cô đầy lo lắng, sợ anh ở lì không chịu đi.

Trên TV đều như vậy —— sau khi bị đuổi ra khỏi nhà, toàn bộ mọi thứ của tên phá gia chi tử (đứa con phá của) đều bị cấm vận, tài khoản cũng bị khóa lại, chỉ có thể dựa vào sự tiếp tế của những bà mẹ cưng chìu con, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, trước tiên cô phải đuổi tên xấu xa này đi rồi tính.

Mạc Hạo Cấp liếc nhìn cô, hoàn toàn không nghĩ rằng cô đang lo cho anh, anh vốn định đến công ty ở tạm, nhưng thấy cô rất nôn nóng muốn thoát khỏi anh, không kiềm được thay đổi ý nghĩ thảm hại lúc đầu. “Tôi bị đuổi ra khỏi nhà, chẳng lẽ cô không có trách nhiệm sao?” Anh quyết định tiếp tục ở lại từ từ hành hạ cô gái không biết tốt xấu này.

“Đó là chuyện nhà của anh.” Cô gạt hết mọi liên quan đến mình.

“Xảy ra chuyện như vậy, tôi cũng rất đáng tiếc.” Giọng điệu rất hách dịch.

“Tô không có nơi nào để đi, hay là cứ ở lại đây!” Anh đứng lên, mở cửa sổ, xem xét kĩ hoàn cảnh xung quanh, ừ ~~ xem ra cũng được.

Sắc mặt Bàng Tử Lê chợt thay đổi, “Không được! Chỗ của tôi không có chỗ ngủ.” Trong đầu cô đã nghĩ ra tám trăm lý do từ chối.

“Cô còn một phòng mà.” Lần trước đến anh đã nhìn thấy.

“Đó là nhà kho, hơn nữa bên trong không có giường chiếu; huống chi trai đơn gái chiếc ở chung nhà, sẽ có điều tiếng không hay.” Cô cười đầy áy náy rồi đứng lên, “Tôi nghĩ ngày mai tôi sẽ đến công ty lấy hai ngàn kia.”

Bắt lấy cánh tay của anh, “Bây giờ tôi muốn dọn dẹp nhà cửa, anh về đi! Lớn như vậy rồi, đừng hờn dỗi với cha mình như vậy nữa.” Cô dùng hết sức kéo tay anh tới cửa, cố gắng mở cửa ra.

Mạc Hạo Cấp lấy chân chặn cửa, nhìn thẳng vào mắt cô, nói: “Cô muốn đuổi tôi đi?”

“Còn chưa đủ rõ ràng sao?” Cô nghiến răng nói.

“Cô muốn tiền, tôi đưa cho cô.”

“Đầu tư kiểu này rất mạo hiểm!” Cô không phải kẻ dễ bắt nạt, sẽ không bị vài câu nói của anh hù dọa.

“Nếu tôi ở đây…, mỗi tháng trả cô năm vạn tiền thuê, mà cô chỉ cần lo ba bữa cơm và chỗ ở cho tôi.” Anh đưa ra những điều kiện hậu hĩnh.

“Anh có tiền trả sao?” Thật là một tên phá gia chi tử, bị đuổi ra khỏi nhà rồi mà vẫn còn hào phóng như vậy.

“Cô quên tôi còn có một công ty sao?” Anh nhẹ nhàng nhắc nhở.

Cô nhìn anh, vài giây sau, “Cậu Mạc, mời vào, mời vào, chúng ta vào trong nói chuyện.” Cô mặt này hớn hở kéo anh vào trong nhà.

Mạc Hạo Cấp cười nhạt, cô gái này quá thực tế.

“Đến đây, anh cứ tự nhiên ngồi đi.” Mặt cô tươi cười “Đợi tôi một chút.” Lấy máy tính trong ngăn tủ, lạch cạch bấm bấm.

“Tôi đếm tới ba, cứ coi như tôi chưa nói gì, tôi đi là được.” Anh nhìn thấy mắt cô có tia sáng khác thường, biết cô đã động lòng tham rồi.

Lạch cạch lạch cạch lạch cạch. . . . . . Cô nhanh chóng tính lợi nhuận thực tế.

“Một —— hai ——” Anh bắt đầu đếm ngược thời gian.

“Đồng ý.” Cô buông máy tính ra, hai tay nắm bàn tay của anh, “Nói là phải làm.”

‘’Không phải cô không có phòng khách sao?” Anh nhướng mày, cố ý nói lại những lời cô vừa nói.

“Cũng vì không có người ở nên nó mới biến thành nhà kho, tôi dọn dẹp một chút là được.”

“Không có giường.” Anh lạnh lùng nói.

“Giường lớn ấm áp của tôi có thể cho anh, chỉ sợ anh nằm không quen.” Chuyện này nhỏ như hạt vừng, đừng hòng ngăn cản đường tiền tài của cô.

“Không phải cô không biết nấu cơm sao?” Anh rất nghi ngờ điều này, với tính cách tiết kiệm của cô, mọi việc đều phải tự làm mới đúng.

“Cậu chủ đừng để bị tay nghề nấu nướng của tôi hù dọa đó!” Cô rất thân thiết vỗ vai anh, sau đó nói nhỏ: “Mọi người đều nói tôi có đủ tư cách lập gia đình.”

“Trai đơn gái chiếc, nếu để người khác nói. . . . . .” Vẻ mặt anh do dự, chính là không muốn dễ dàng bỏ qua cho cô.

“Không không không, anh là anh hai, tôi là em gái, người khác làm sao có thể nói lung tung! Đúng không? Anh hai.” Cô cười thật nịnh nọt.

“Ai là anh hai của cô?” Anh liếc nhìn cô, phát hiện cô đúng là mặt dày.
“Được rồi!” Cô cúi đầu “Lần trước không phải tôi nói tôi là đàn ông sao? Nhưng thật ra đúng là như vậy.” Cô biết anh có ác ý muốn gây khó dễ, nhưng vì tiền, cô chịu khó một chút là được.

Mạc Hạo Cấp cố nhịn cười, cố gắng không để trên mặt biểu lộ gì, vì kiếm tiền, đúng là cô có thể dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, “Được rồi!”

Anh miễn cưỡng gật đầu. “Tôi đói bụng.”

“Thần cáo lui. . . . . . Không. . . . . . Ý của tôi nói là, tôi sẽ lập tức chuẩn bị.” Cô cười, thấy hoàng thượng đồng ý, vui vẻ lui ra.

* * *

“Bàn Tử Lê, có người nhấn chuông cửa .” Cậu img src="./images/chars/aas.gif">m như anh ngồi trên sàn gỗ, lười biếng dựa vào tường, xem sách giải trí, nhàn nhã sai người.

“Đến ngay, đến ngay!” Cô từ phòng khách chạy ra mở cửa, thở hổn hển nhìn người phụ nữ xa lạ hỏi: “Xin hỏi có chuyện gì?”

“Tôi tìm Hạo Cấp, tôi là mẹ nó, xin hỏi cô là?” Bà Mạc tươi cười hỏi.

“A —— mời bà chủ vào.” Người mẹ cưng chìu con trai đã xuất hiện, tiền của cô đến rồi. “Tôi là bạn anh ấy.”

Cô đưa bà Mạc vào phòng trong, cũng lớn tiếng gọi người bên trong, “Mạc Hạo Cấp, mẹ anh đến rồi.”

Bà Mạc hơi tò mò nhìn cô gái trước mắt, bà thấy cô gái này với cô gái quen với con trai bà lần trước có gì đó giống nhau.

“Mẹ, sao mẹ lại tới đây?” Mạc Hạo Cấp có chút kinh ngạc, việc mẹ xuất hiện là ngoài dự liệu của anh.

Bàng Tử Lê mang bàn gỗ nhỏ ra, đặt xuống; lại vào bếp rót hai ly nước, đặt trên bàn, “Bà chủ, mời bà uống trà.” Sau đó kéo ngăn tủ, lấy nệm êm chuyên dụng cho khách quý, “Mời ngồi.”

“Cám ơn.”Bà Mạc cảm thấy rất mới lạ, ngồi xổm trên nệm.

“Tôi còn có việc, tôi ra ngoài trước.” Cô còn phải tiếp tục mang đồ ra ngoài.

“Hạo Cấp, sao con có thể để cô ấy làm hết mọi việc được?” Bà Mạc nhìn con trai đang ngồi yên, đáy mắt có chút trách cứ.

“Bây giờ cô ấy đang làm công.” Anh cười nói.

“Đừng khi dễ người ta như vậy.” Bà Mạc khuyên nhủ.

“Đừng lo lắng nhiều như vậy, con sẽ đi giúp.” Nhìn cô gái này loay hoay đỏ bừng cả mặt, thật đúng là liều mạng.

Vẻ mặt bà Mạc hiếu kỳ nghiên cứu cái bàn nhỏ trước mặt, rất dễ thương cũng rất tiện dụng nha.

“Quản gia nói với mẹ con ở đây?”

“Khi con gọi điện về thì chúng ta cũng ở bên cạnh.” Bà Mạc cầm lấy cái ly có khắc hoa văn, cẩn thận quan sát, thấy đó là quà tặng khi mua hàng, còn rất xinh xắn, bà buông cái ly xuống, “Cũng không kịp nói một lời, con đã vội vàng bỏ đi, hoàn toàn bỏ quên mẹ.” Có chút giận dỗi.

“Con vốn muốn để dàn xếp cho tốt, rồi sẽ nói cho mẹ biết.”

Bà Mạc cầm lấy cái ly của con trai, nhìn chăm chú, cũng là ly quà tặng, “Cha của con cố chấp, phận làm con nên thông cảm cho cha, chìu ý ông ấy một chút!” Giọng điệu của bà thay đổi, “Nhưng mà con ra ngoài sống cũng tốt, để xem có thể thay đổi tính tình lão già kia không.”

“Mẹ đồng ý rồi?” Anh tưởng rằng bà muốn anh về nhà.

“Đương nhiên đồng ý.” Còn hơn mỗi ngày ở nhà thấy lão già đó tính khí thất thường, hù dọa người quét dọn, “Nhưng con muốn dọn đi đâu?” Ánh mắt bà Mạc lại bị ống đựng bút trước tivi thu hút, bà đưa tay với lấy, phát hiện nó được làm bằng ống hút.

“Con có mua nhà.” Anh dự định ít lâu nữa sẽ dọn qua.

“Con biết làm như thế nào là tốt rồi.” Bà Mạc nhìn con trai, đối với những việc anh làm từ trước tới giờ bà luôn yên tâm. “Hôm nay con muốn ngủ ở đâu? Gấp như vậy, hay là đến khách sạn thuê phòng nghỉ tạm.”

“Ở đây rất thoải mái .” Anh khẽ mỉm cười.

“Đây là chỗ ở của cô gái vừa rồi hả?” Bà Mạc để lại ống đựng bút, cảm thấy cô gái này rất khéo tay.

“Đúng vậy, bên đây còn phòng trống, tạm thời con sẽ ở đây.”

“Cô gái trẻ tuổi ở chung với một người đàn ông, như vậy cũng được sao? Cô ấy không thấy phiền phức sao?” Bà Mạc nhướng đôi mày nhỏ nhắn.

“Mẹ có thể trực tiếp hỏi cô ấy, chờ con gọi.” Anh đứng lên, đi ra cửa phòng khách, “Bàn Tử Lê, lại đây một chút.”

“Chuyện gì?” Bàng Tử Lê buông cái thùng, ra ngoài, trên trán cô đầy mồ hôi, tay quạt liên tục.

“Mẹ của tôi có việc muốn hỏi cô.” Anh khoanh tay trước ngực, ung dung nhìn cô.

“Bà chủ, có chuyện gì sao?” Giọng điệu Bàng Tử Lê cung kính, thái độ đứng đắn.

“Cô bé tuổi còn trẻ lại ở cũng một chỗ với con trai tôi, có thể hay không. . . . . .” Bà Mạc nói không rõ ràng, chuyện này làm sao bà có thể mở miệng hỏi thẳng được?

“Có thể hay không. . . . . .” Bàng Tử Lê nhìn thấy bà Mạc ái ngại, ồ một tiếng, hiểu rõ vấn đề của bà, vô cùng đứng đắn nói: “Bà chủ, xin bà yên tâm, tôi sẽ không có gì với cậu chủ đâu.” Cô nghiêm chỉnh giải thích.

“Vậy nó ở đây, sẽ không làm phiền đến cuộc sống của cô chứ?”

“Bà chủ không cần phải khách sáo như vậy, hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả! Bà cứ việc yên tâm, tôi nhất định sẽ hết lòng hết sức chăm sóc cậu chủ.” Đã đến nước này rồi, kế hoạch đãi vàng của cô nhất định không cho phép bất cứ ai cản trở.

“Vậy phiền cô rồi.” Cô gái này thật đúng là nhiệt tình. “Cô có muốn uống chén nước, nghỉ ngơi một chút không?”

“Tôi tự làm là được rồi.” Bàng Tử Lê đi vào bếp uống nước, thở dốc, cô không nghĩ rằng bà chủ lại thân thiện như vậy, hoàn toàn không giống với ông lão kia.

“Cô ấy thích con sao?” Bà Mạc rất tự tin với điều kiện của con trai mình, bà nghĩ thầm, không phải là cô gái này thích con trai bà, nên mới lấy lòng bà như vậy chứ?

“Không phải đâu.” Cô thích là tiền của anh kìa.

“Đáng tiếc con lại chia tay với Tiểu Như.” Bà Mạc hơi tiếc nuối nói, lúc con trai cho bà biết, bà cảm thấy có chút mất mát.

“Mẹ thích cô ấy sao?” Anh thử thăm dò hỏi.

“Nói chuyện với cô ấy rất vui.” Tiểu Như nói chuyện dịu dàng thân thiết, rất kiên nhẫn nói chuyện với bà, khiến bà rất vui vẻ.

“Nếu như mẹ thích, con sẽ tìm người nói chuyện với mẹ.” Anh thật lòng nói.

“Cũng phải là người con thích mới được.” Chọn dâu quan trọng là vừa ý con trai, “Được rồi, mẹ phải về đây.”

“Hay là mẹ ngồi chơi thêm chút nữa?” Anh nhận ra mẹ mình cảm thấy ở đây rất mới lạ, rất tò mò, cũng muốn ngồi lại nói chuyện.

“Không được, con mau đi giúp đỡ cô ấy đi; đúng rồi, hành lý của con chút nữa sẽ có người đưa đến, nhớ thỉnh thoảng phải về thăm nhà.” Bà đứng dậy, đi đến cửa phòng khách, “Cô gái, tôi phải về rồi.”

“A ~~” Bàng Tử Lê vội vàng lau tay, “Phải đi sao?”

“Hạo Cấp phải làm phiền cô vậy.” Bà Mạc nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của cô.

“Không cần khách sáo nh
<<1 ... 56789 ... 18>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT1052/5106

Polaroid