XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Lùng Bắt Tim Em-full

Lượt xem :
g chủ tịch. Nàng không khỏi nở nụ cười, đường đường là chủ tịch của một xí nghiệp cư nhiên lại chỉ định một cửa hàng tiện lợi nho nhỏ làm cơm trưa, trên đời còn có người như vậy sao ?

Cửa thang máy mở ra, lọt vào mắt nàng là khí thế trang nghiêm của văn phòng trước mặt, nàng không khỏi có chút sợ hãi than thầm, không hổ là một xí nghiệp lớn, văn phòng thôi mà khí thế cũng thật khác với những nơi khác.

Tiếp đón nàng là một nam tử dáng vẻ nghiêm túc, trầm lặng ! Cặp mắt uy nhiêm nhìn nàng một lượt từ đầu đến chân, nhìn kỹ mới thấy đôi mắt kia khiến người ta cảm thấy bất giác ngừng thở.

“ Ta đến từ giao cơm hộp. ” Nam nhân này hảo nghiêm túc, dường như tính cách cũng rất sắt đá nha.

Thạch Đồng sau khi nhìn nàng một lượt liền không nói gì thêm, chỉ nói một câu :

“ Thỉnh đi vào theo lối này. ”

Y theo chỉ thị của hắn, Y Nhu mở cửa văn phòng, không gian bên sau cánh cửa rất rộng rãi, căn phòng được thiết kế theo lối kiến trúc hiện đại, vừa bước vào đã cảm nhận được không khí trang nghiêm bên trong. Phóng mắt ra nhìn bao quát căn phòng, dưới cửa sổ tầm năm tấc, có một vị nam tử đang ngồi. Khi người đó quay người lại nhìn Y Nhu, hai mắt nàng không khỏi mở to ngây ngốc nhìn người trước mặt.

“ Đường tiên sinh ! ”

“ Ngươi đến rồi à, ta đang chờ ngươi. ” Hắn hướng nàng đi tới, thân ảnh cao lớn chiếu trụ toàn thân nàng.

“ Nguyên lai … Ngươi là chủ tịch xi nghiệp này ? ”

“ Đúng vậy ! Thực xin lỗi vừa rồi đã dọa ngươi sợ rồi ! ”

“ Ngươi cũng ăn cơm hộp ? ”

“ Công nhân của xí nghiệp ta đều thích ăn cơm hộp ở cửa hàng tiện dụng của phụ thân ngươi, ta là chủ tịch đương nhiên không ngoại lệ. ”

Thì ra là thế, khó trách hắn biết địa chỉ cửa hàng tiện lợi của phụ thân, mình thật quá đa tâm rồi. Nghĩ vậy nàng không khỏi vui vẻ hướng hắn nở một nụ cười.

“ Làm sao vậy ? ”

“ Ta nghĩ, ngươi là lão bản của xí nghiệp lớn thường chỉ toàn ăn những món sơn hào hải vị, nguyên lai cũng có lúc ăn những thứ bình dân như cơm hộp này ! ”

“ Cũng không hẳn là như vậy ! Ta là muốn thử xem cơm hộp của cửa hàng tiện lợi nào lại khiến công nhân của xí nghiệp ta thích ăn như vậy, ta không phải thứ gì cũng tùy tiện ăn.” Câu cuối cùng, hắn đè thấp thanh âm xuống, khiến cho giọng nói trở nên trầm thấp mà có từ tính, như đang ám chỉ điều gì đó.

Nàng ngẩng đầu nghi hoặc nhìn hắn, nhưng thấy mặt hắn không có biểu cảm gì khác thường, Đường Hoàng vẫn là đang mỉm cười cùng nàng nói chuyện, Y Nhu lại thầm mắng mình quá đa tâm.

“ Đường tiên sinh ! ”

“ Như thế nào vẫn kêu khách sáo như vậy ”

Nàng ngại ngùng sửa miệng : “ Đường đại ca, ta phải đi rồi, người nhà ta còn đang chờ ta trở về giao hàng cho những nơi khác nữa. ”

Hắn gật đầu, phái Thạch Đồng tiễn nàng trở ra. Thẳng đến khi bóng hình xinh đẹp rời đi, dục vọng chiếm hữu mới hiện rõ lên dưới đáy mắt hắn.

Tiểu nhân nhi của hắn thực khả ái, biết nàng vẫn còn đối với mình có cảm giác xa lạ, hắn không thể nóng vội, như vậy sẽ dọa giai nhân chạy mất. Phải kiên nhẫn thêm ít lâu, Y Nhu của hắn dù sao vẫn còn rất non nớt, chưa biết hề biết đến tình yêu nam nữ. Tương lai không xa, hắn muốn nàng sẽ ở trong vòng tay hắn, để hắn có thể nhẹ nhàng vỗ về da thịt non mềm, trắng noãn kia, hôn thật sâu trên đôi môi nàng, hắn thực mong chờ ngày đó mau đến

Tiếng mở cửa truyền đến phá vỡ dòng suy nghĩ của hắn, là Thạch Đồng.

“ Nữ hài kia thực trẻ người. ” Hắn thực thà nói ra suy nghĩ của mình.

“ Tháng năm năm sau, nàng sẽ tròn hai mươi. Nàng giống như một chú bướm nhỏ mới lột xác, thực xinh đẹp, dung nhan kiều diễm, hoa nhường nguyệt thẹn.”

“ Lão bản là muốn kết hôn với nàng ? ”

“ Thì sao ? ” Chợt phát hiện trong giọng nói Thạch Đồng có điểm không đúng.

“ Thế còn các vị tiểu thư con gái Lưu đổng, Chu nghị viên thuộc đảng chính trị thì sao ạ ? ”

“ Toàn bộ từ chối hết. ”

“ Nếu chúng ta nói lời từ chối, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng không tốt đến sinh khí của công ty .”

“ Những việc này ta giao cả cho ngươi. Tin rằng chút chuyện cỏn con này không làm khó được ngươi, phải không ? Tâm phúc đắc lực của ta ! ”

“ Tuân lệnh ” Những gì lão bản đã quyết định thì sẽ không bao giờ sửa đổi. Thạch Đồng lĩnh trách nhiệm, hiểu được những gì mà mình làm sẽ khiên cõi lòng các nàng tan nát thế nào.

Nay trong mắt Đường Hoàng chỉ có Y Nhu, những nữ nhân khác căn bản chỉ như người qua đường, cùng hắn chẳng có chút quan hệ gì.

Từ ngày đó về sau, Đường Hoàng chỉ thị trưởng phòng kế toàn mỗi ngày hướng tiệm của phụ thân nàng đặt 2 suất cơm hộp, để hắn có thể ngày ngày gặp mặt giai nhân. Nhóm cấp dưới vì lấy lòng chủ tịch cũng thi nhau đặt cơm hộp ở đó. Bởi vậy có một ngày phụ thân Y Nhu phát hiện, dạo này cửa hàng có nhiều mối làm ăn hẳn lên.

“ Này … ” Như thường lệ, phụ thân Y Nhu muốn nàng đem cơm hộp đến Hào Quốc xí nghiệp. chợt thấy thái độ nữ nhi có chút do dự.

“ Làm sao vậy ? ” Ông quan tâm hỏi.

“ Không có gì … Chỉ là con cảm thấy có chút không thoải mái.”

“ Con thấy trong người không khỏe sao ? ” Ông đưa tay lên sờ sờ trán nữ nhi, lại quan sát sắc mặt, cũng không phát hiện điểm nào bất thường, chính là cảm thấy nàng có tâm sự. “Được rôi, con trông tiệm đi, để ta đưa đồ đến Hào Quốc xí nghiệp. ”

“Ân ! ”

Y Nhu lén thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng đối với phụ thân có chút áy náy. nàng đã dối gạt phụ thân bản thân không khỏe, bởi vì nàng thật sự không biết giải thích sao với phụ thân rằng mỗi khi nhìn vào đôi mắt của Đường Hoàng, trong lòng nàng lại có chút không thoải mái, chính là không hiểu sao lại có chút áp lực. Nhưng là Đường Hoàng từ đầu đến cuối đối nàng rất lịch sự cùng chu đáo, chỉ là đôi khi đối mặt với Đường đại ca, nàng sec cảm thấy có một cỗ áp lực trong người. tựa hồ như hắn có thể nhìn thấu con người nàng.

Ngày hôm sau ở cửa hàng tiện lợi của phụ thân xuất hiện một bó hoa lớn, người nhận là Y Nhu. Nhân viên đưa hoa sau khi đưa biên bản cho nàng kí nhận liền rời đi. Bên trong bó hoa có một tấm thiệp viết tay, nét chữ vuông vắn mà ngay ngắn : “ Chúc Y Nhu mau sớm khỏe lại. Đường Hoàng tặng. ”

Y Nhu trầm mặc nhìn bó hoa một lúc lâu, hoa này – phải hay không còn đại diện cho cái gì khác ? Nàng có chút khó yên tâm đi.

“ Tỷ, là ai tặng hoa vậy ? ” Tiểu đệ hiếu kỳ hỏi.

“ Một bằng hữu. ”

“ Nam nhân ? ”

“ Nhiều chuyện ! ”

“ Aiz, ta đã nói mà… Tình địch của Thạc đại ca đã xuất hiện … ”

“ Tiểu quỷ, ngươi lại muốn ăn đòn nha ! ” Lỗ tai tiểu đệ đệ lại gặp tai ương, hắn chỉ duy nhất trốn không xong niết nhĩ công [ nhéo tai đó "> của tỷ tỷ a !!! Mắt thấy cứu binh đã đến, vội vàng kêu to : “ Thạc đại ca ! Cứu mạng a !!!! ”

Y Nhu vừa thấy Thạc Ngạn đến liền e lệ mà quên luôn cả việc giáo huấn tiểu đệ bướng bỉnh. Đệ đệ thừa cơ lẻn ra sau lưng Thạc Ngạn, làm mặt ngáo ộp với nàng, còn không sợ chết mà nhiều chuyện : “ Thạc đại ca, cần thận có tình địch xuất hiện !! ”. Sau đó để tránh cho lỗ tai một phen chịu khổtrong ma trảo của nàng, nhanh như chớp chạy ra khỏi cửa.

“ Hoa thật đẹp ! ” Anh cười ngượng ngùng nói.

Y Nhu hận không thể đem bó hoa kia một phát ăn đi luôn, sợ Thạc Ngạn trong lòng nghĩ lung tung, vội vàng giải thích.

“ Hoa này cũng không có ý tứ gì khác đâu ạ ! ”

Thạc Ngạn cũng chỉ cười cười mà không nói gì thêm. Y Nhu thấy vậy vội đổi đề tài câu chuyện nhằm chuyển sự chú ý của anh sang hướng khác. “ Anh như thế nào hôm nay lại rảnh mà đến đây vậy ? ”

“ Anh là có chút chuyện muốn tìm em, bây giờ có tiện không ? ”

-…-…-…-…-

Sóng bước chậm rãi dạo trên con đường vắng, hai người chỉ trầm lặng bước đi, không ai nói một câu gì. Y Nhu cảm thấy được, hôm nay anh đến tìm nàng, tình cảnh không giống như mọi lần, hình như anh có tâm sự ?

Nàng rụt rè lên tiếng, phá vỡ không khí trầm lắng giữa hai người : “ Thạc Ngạn ca, anh có tâm sự à ? ”

Thạc Ngạn quay sang nhìn nàng, im lặng trong giây lát rồi ho nhẹ một tiếng, thu hết dũng khí, nhìn sâu vào mắt nàng và nói : “ Y Nhu, làm bạn gái anh nhé ! ”

Y Nhu mặt thoáng ửng hồng, e lệ cúi đầu, nguyên lai đây là lý do của sự khác thường ở anh ấy.

“ Chúng ta cứ như bây giờ, không tốt sao ? ”

“ Anh muốn em chính thức trở thành bạn gái anh, Y Nhu ! Một năm qua, hẳn em cũng phần nào hiểu được tâm ý của anh, anh không phải là người tùy tiện trong tình cảm, những lời này cũng không phải là xuất phát từ suy nghĩ bồng bột, nhất thời. Anh biết em cần có một người đàn ông để dựa vào, anh hy vọng anh sẽ là người đàn ông đó. Không chỉ là tình nhân, anh muốn kết hôn với em. Anh biết rõ gia đình em, mọi người trong gia đình em cũng có vẻ thích anh, hãy cho anh được trở thành một thành viên của gia đình em, được chứ Y Nhu ? ”

“ Thạc … Ngạn …” Nét mặt cùng những lời nói chân thành của anh khiến lòng nàng bồi hồi, xúc động, nhưng có lẽ quan trọng hơn khiến nàng cảm động như vậy, đó chính là bản thân anh. Thạc Ngạn ngày hôm nay thực giống một đại nam nhân thực thụ, kiên quyết chờ đợi câu trả lời của nàng. Nhìn sâu vào ánh mắt phiến tình kia, nàng ngượng ngùng gật đầu.

“ Nha, Y Nhu ! ” Vui sướng cùng với hạnh phúc khiến anh quá đỗi vui mừng, ôm choàng lấy Y Nhu vào lòng, cảm nhận hai con tim cùng chung nhịp đập. Khẽ nâng mặt nàng lên, ôn nhu đặt lên môi nàng một nụ hôn. Y Nhu e lệ đón nhận nụ hôn đầu tiên. Mà cách đó không xa trong một chiếc xe hơi đen bóng, có một đôi hỏa mâu hừng hực lửa giận, nhìn chằm chằm vào 2 bóng hình đang quấn quýt trước mắt, ánh nhìn như chỉ chực bổ nhào vào giết chết đối phương. Đường Hoàng biểu tình băng lãnh cực điểm, trên tay vận chút lực, chén rượu trong tay thoáng chốc vỡ vụn thành ngàn mảnh.

Hắn mới xuất ngoại trở về, trái tim nàng đã bị người khác đoạt đi …

“ Thạch Đồng ! ”

“ Dạ ! Lão bản ! ”

“ Tìm hiểu xem, đối phương là ai ! ”

“ Tuân mệnh.”

Một chương khủng bố + dọa người cuối cùng cũng đã xong *lau lau mồ hôi lạnh*

Chương 2
Nữ nhân đang yêu, trên khuôn mặt thường lộ rõ vẻ tươi cười hạnh phúc ! Y Nhu cũng không khác gì hơn, từ khi nhận lời làm bạn gái của Thạc Ngạn, nàng rất hay cười. Nghĩ đến anh, nàng lại không giấu được cảm giác ngọt ngào cùng niềm hạnh phúc dâng lên trong lòng, bất giác lại nở nụ cười.

“ Ngươi đang yêu ! ” Tú Khanh đột nhiên ở đâu chui ra, kêu to.

Đang chìm trong những suy nghĩ vu vơ, bị Tú Khanh đột nhiên kêu to như vậy bên tai, nàng không tránh khỏi một phen giật mình hoảng hốt. Các đồng học khác đều chuyển ánh mắt hiếu kì nhìn sang phía bọn nàng. Y Nhu vội vàng nở một nụ cười ngượng ngùng với các bạn khác rồi quay đầu về phía Tú Khanh:

“ Ngươi đang nói bậy gì đó ? Nhỏ giọng thôi ! ” Đè thấp âm lượng, nàng gấp đến độ đưa tay ra che miệng Tú Khanh lại.

“ Vô duyên vô cớ ngửa mặt lên trần nhà cười, không phải yêu thì là gì ? ”

Khuôn mặt nàng thoáng cái đã ửng hồng. “ Mới giành được ít vinh qu
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT124/5433