Tiểu thuyết Ly Hôn 365 Lần
Lượt xem : |
t lo lắng hỏi: “ Molly, em có sao không?”. Khúc Phương vì bị bất ngờ và không kịp đề phòng nên bị chồng đẩy ngã lăn xuống đất, đùi va vào tảng đá trong vườn đau không tả nổi. Cô không nghĩ anh ta sẽ xuất hiện ở đây nên tỏ ra lúng túng, cô cũng chưa từng thấy chồng cô nổi nóng như vậy.
Lúc này Chu Thần đang ôm Molly trong lòng, mải lo cô ta bị ngã mà động thai, từ đầu đến cuối không hề để ý đến bộ dạng của vợ. Đỡ Molly ngồi xuống, an ủi mấy câu rồi quay ra nhìn Khúc Phương, trên mặt anh ta không có chút gì gọi là áy náy khi bị bắt phải gian tình, ngược lại có ý cực kỳ thất vọng. Ở trong lòng anh ta, đại tiểu thư Molly cố tình nũng nịu, làm như mình bị oan ức lắm. Khúc Phương mặc dù không được xinh tươi như Molly nhưng cũng là người hiền lành, không ngờ sau lưng anh ta lại biến thành người đàn bà chanh chua to gan dám đánh người, nếu đến chậm một bước, Molly thân cô thế cô chắc không bị bỏ qua.
“ Khúc Phương, cô thật quá đáng, tôi không nghĩ cô cố tình đến đây gây sự. Cô xem mình có giống loại phụ nữ đánh đá chua ngoa không?”. Chu Thần ôm Molly, mặt mũi tức giận trách mắng Khúc Phương vẫn đang ngồi dưới đất. Khúc Phương bị chồng đẩy một phát, ngã lăn ra đất đau không đứng dậy nổi, quần bị rách một miếng, cúc áo bung ra, đúng là đồ rẻ tiền chất lượng kém.
Khúc Phương hết lần này đến lần khác tìm cách cứu vãn tình cảm gia đình nhưng tình yêu của cô giờ như một vết thương nghiêm trọng. Hàng ngày nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của chồng đòi ly hôn giống như hàng ngày dùng giũa mài cho vết thương đó chảy thêm nhiều máu. Cứ như vậy vết thương tuy không làm chết người nhưng khiến tâm can đau đớn vô tận.
“ Tôi cố tình gây sự?”. Khúc Phương chỉ vào bọn họ. Không thèm nghe cô giải thích, không cần biết phải trái trắng đen, cứ thế đẩy cô ngã, đã thế còn lớn tiếng trách mắng. Quả đúng trời sinh một đôi. Nếu như lúc trước Khúc Phương còn hi vọng thì giờ đây tâm can cô dường như chết hẳn. Cô từng tin vào tình yêu đích thực, năm năm kết hôn chấp nhận làm người vợ hết mình vì gia đình, tất cả thành ra giúp chồng mình tìm được tình yêu đích thực.
“ Chu Thần, chúng ta ly hôn đi?”. Khúc Phương khó khăn vịn đất đứng dậy nói với chồng. Khi Khúc Phương nói lời này, ánh mắt người phụ nữ kia lóe lên sự vui sướng, ngược lại Chu Thần không mấy cao hứng. Anh ta không thích mọi chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát. Vốn tính toán hôm nay sẽ nói chuyện ly hôn với Khúc Phương. Như vậy anh ta sẽ là người chủ động, chứ không muốn Khúc Phương là người nói ra điều đó trước.
Kết hôn năm năm, Chu Thần thấy Khúc Phương là người không có chí tiến thủ, cuộc sống hay lệ thuộc vào chồng, chuyện lớn nhỏ đều do anh ta quyết định, tính tình lại nhu nhược. Chu Thần tạm hài lòng với cuộc sống vợ chồng như thế nhưng đàn ông ra ngoài không tránh được việc gặp gỡ xã giao. Khi anh ta gặp Molly, vừa trẻ trung xinh đẹp lại nhiều tiền, chuyện gì đến đã đến. Dĩ nhiên để đi tới ngày hôm nay, anh ta rất thông minh hành xử, khôn khéo trong việc giở thủ đoạn. Có như vậy anh ta mới yên ổn cùng Molly qua lại. Đồng thời vẫn khiến cho vợ toàn tâm toàn lực hầu hạ.
Đây đúng là hai loại cảm giác bất đồng, một lửa nóng, một bình thản. Với Chu Thần xem ra kiếm được một người vợ như Khúc Phương hoàn toàn không phải tồi, đỡ lo lắng việc tranh giành cướp đoạt. Nếu không vì Molly có thai ngoài ý muốn, không vì công ty phải mở rộng hoạt động thì Chu Thần sẽ không đòi ly hôn. Anh ta vừa muốn có con, vừa muốn có quyền lực. Có Molly ủng hộ, sự nghiệp sẽ tiến thêm một bước. Molly cũng là người ứng cử Chu Thần lên chức tổng giám đốc, điều này Khúc Phương không thể giúp được. Suy tính thiệt hơn, cuối cùng Chu Thần chọn giải pháp ly hôn với Khúc Phương.
“ Cô muốn ly hôn?”. Chu Thần lớn tiếng hỏi lại lần nữa.
Khúc Phương không chần chừ gật đầu. Dù sao đây cũng không phải lần đầu, mỗi ngày ly hôn một lần, giờ khắc này cô không muốn tranh giành, chỉ hi vọng đôi gian phu dâm phụ này sớm biến mất khỏi mắt mình.
“ Được thôi, hiện tại căn nhà mà tôi mua trước khi kết hôn, nếu bây giờ ly hôn, cô phải dọn ra ngoài ở rồi”. Chu Thần nói giọng rất bình tĩnh.
Molly kéo tay áo Chu Thần giở giọng khuyên nhủ: “ Thần Thần, anh đừng như vậy. Căn nhà cứ để cô ấy ở. Làm nhân viên tiếp thị, một tháng tiền lương làm sao đủ cho cô ấy thuê nhà?”.
Nhà, lại là nhà. Khúc Phương hận mình sao ngay từ đầu ngu xuẩn, anh ta coi mình như quan hệ một chút không có. Căn nhà là do một tay cô sửa sang, là nơi cô sống hàng ngày, còn chồng cô thì mải vui với tình nhân ở nơi khác. Kêt quả giờ muốn cô dọn ra bên ngoài. Cảm giác này thật đáng sợ. Ai cũng có một nơi quen thuộc để sống. Nếu phải rời khỏi nơi quen thuộc đó có khác gì trời sập.
“ Chu Thần, nhiều năm như vậy mà lương tâm của anh không nỡ nói được một lời xin lỗi với tôi? Còn cô nữa, tôi nhẫn nhịn đến giờ phút này cũng vì tôi không có con, còn cô tưởng rằng mình có con là có tất cả sao?” Khúc Phương nói xong cười lớn.
Bàn tay vừa chống trên mặt đất bị xước chảy máu nhưng cô không quan tâm. Cô lấy từ trong túi ra tờ giấy kết quả kiểm tra sức khỏe, vứt cho đôi “ cẩu nam nữ” trước mặt.
Mẹ nó chứ, tình yêu đích thực, vì con cái, muốn sống chung với nhau ư?
“ Mạc tiểu thư, cô yên tâm, mặc dù chồng tôi không thể sinh con nhưng mẹ chồng tôi lại rất thích trẻ con. Cho dù phải nuôi con người khác thì bà ấy cũng sẽ vui vẻ chấp nhận. Lúc ấy mẹ chồng tôi sẽ chiếu cố cô, yêu thương cô giống như yêu thương đứa bé, hãy cố gắng mà hưởng thụ”. Khúc Phương nói xong từng câu từng chữ liền bỏ đi không thèm quay đầu nhìn.
Trong vườn hoa chỉ còn lại đôi nam nữ với tình yêu đích thực.
Chương 8 : Tiêu tiền
Khúc Phương tỉnh giấc, mở mắt nhìn, dường như không tin cô lại nhắm mắt rồi mở mắt lần nữa, đồng hồ vẫn chỉ đúng con số: Ngày 22 tháng 12 năm 2012.
Hôm qua náo loạn một trận, tâm trạng Khúc Phương hôm nay hết sức phức tạp, khó chịu xen lẫn một chút thích thú. Nhất là khi nhìn thấy chồng mình và người phụ nữ kia thắm thiết không rời. Không hiểu sau câu nói của cô, kết quả bọn họ như thế nào? Tiếc rằng Khúc Phương không còn tâm trí để tưởng tượng, hôm nay cô sẽ lại bắt đầu mọi việc từ đầu.
Vốn tìm cách cứu vãn tình cảm của chồng nhưng sau sự việc hôm qua, trái tim cô trở nên băng giá. Nhìn chồng mình không chút lưu tình đẩy cô ngã lăn ra đất, vẻ mặt lo lắng nâng đỡ người phụ nữ kia, khoảnh khắc đó tâm hồn cô hoàn toàn chết lặng. Hai người từng yêu nhau như thế, sống với nhau đã được năm năm, không biết từ bao giờ họ trở thành hai người đồng sàng dị mộng?
Ngày xưa anh ta không phải người như vậy. Kỳ kinh của Khúc Phương là ngày nào anh ta nhớ rõ. Những ngày ấy, anh ta chăm sóc Khúc Phương hết sức chu đáo, thay cô mua đồ ăn về nấu nướng, còn dặn dò cô không được đụng vào nước lạnh. Khúc Phương là người phương Nam không thích ăn tỏi, Chu Thần là người phương Bắc rất thích món này, từ khi lấy nhau anh ta không bao giờ đụng đến nữa.
Những ngày đầu hai người đặt chân lên thành phố cực kỳ vất vả khó khăn. Họ thuê phòng sống chung, tiêu tiền chung, có thứ gì tốt đều nhường hết cho nhau. Nhiều năm như vậy, kết quả tình cảm chỉ là sự giả dối. Tiền không có có thể kiếm được. Công việc đã mất có thể tìm được. Nhưng tuổi thanh xuân đã mất thì không thể trở lại. Tốt nghiệp đại học đã hai mươi mấy tuổi, sự trẻ trung xinh đẹp đều dành hết cho người đàn ông kia.
Nếu như thời gian không dừng lại ở ngày này, Khúc Phương chắc chắn mình không những bị đòi ly hôn, còn có thể bị đuổi ra khỏi ngôi nhà chính tay mình sửa sang, mẹ chồng vốn không ưa con dâu sẽ vỗ tay ủng hộ nếu biết con trai muốn ly dị vợ. Có khi bà ta không thèm bắt xe về mà đuổi cô ra đường ngay tối hôm ấy.
Khúc Phương tâm trạng chán nản nhưng vẫn giữ ý định đến công ty thử xem, biết đâu lại không bị cho thôi việc. Nghĩ đến tên Vương quản lý, bộ mặt ra vẻ đạo mạo, thường ngày đối xử với cô rất tốt. Rồi cả ánh mắt giễu cợt hả hê của đám đồng nghiệp như đổ thêm dầu vào lửa làm cô chỉ muốn bỏ ý định đến đó.
Cuộc sống của Khúc Phương luôn tuân theo quy luật định sẵn giống như lên dây cót đồng hồ: hàng ngày đi làm về nấu cơm cho chồng, đến chủ nhật thì nghỉ ngơi. Nhưng giờ đây cuộc sống trở nên rối loạn. Không biết mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì, thậm chí còn nghĩ cuộc sống của mình có ý nghĩa gì không.
Nhớ tới cuộc sống bao nhiêu năm toàn tâm toàn ý, cô bị người phụ nữ kia mỉa mai, thốt ra những lời chanh chua khó nghe, cười nhạo cô chỉ biết đến mỗi chồng. Đã 28 tuổi, bị các cô bé đồng nghiệp luôn mồm gọi chị Khúc, cô đúng là biểu tượng của một gái già.
Cô thất bại rồi, mấy năm qua cô thật sự thất bại. Cuộc sống của cô trọng tâm đều vì chồng. Hồi đám bạn học rủ nhau gặp mặt, cô hỏi ý kiến, thấy anh ta nhíu mày một cái, vậy là cô đành ở nhà. Cuộc sống xã giao vốn hạn hẹp, giờ càng trở nên khép chặt hơn. Vậy mà cô chưa bao giờ được chồng khen lấy một câu. Mẹ chồng chưa từng hài lòng về con dâu. Cô hận bản thân tại sao lại đần độn đến thế. Bởi yêu anh ta chân thành mà quyết định tiến tới hôn nhân, hầu hạ mẹ chồng không khác gì mẹ đẻ. Kết quả của sự lựa chọn đó là một sự sai lầm.
Khúc Phương đắm chìm trong dòng suy nghĩ không để ý đến tiếng chuông điện thoại đã gọi đi gọi lại ba lần. Là người đàn ông đó gọi đến. Giống như các buổi sáng khác, chuẩn bị nghe anh ta đưa ra kế hoạch ly hôn, trong điện thoại giả mù sa mưa nói lời đường mật. Nghĩ đến đó cô thấy ngán ngẩm.
Cô thực hiện ngay một việc, đó là đem chiếc điện thoại đập tan tành. Cô cần gì chiếc điện thoại rách này nữa. Trước đây cô không dám tiêu xài hoang phí chỉ vì người đàn ông đó. Bây giờ cô đang nghĩ đến chiếc thẻ tín dụng Chu Thần đưa cho. Trước kia cô không có thói quen sử dụng, anh ta đưa cho cô thật ra chỉ là hình thức, không ngờ đã đến lúc dùng đến. Nguyên nhân Chu Thần đưa thẻ tín dụng cho cô chẳng qua anh ta biết tính cô không phải loại người thích phung phí, làm vậy anh ta hiển nhiên được tiếng là hào phóng, ngoài ra không cần phải lo nghĩ chuyện tiền nong sinh hoạt, tất cả đều do Khúc Phương bỏ ra.
Buổi sáng Chu Thần gọi điện cho Khúc Phương nhưng cô không nghe máy. Mới đầu anh ta không để ý vì còn bận chút chuyện. Đến khi gọi lại lần nữa, anh ta không ngờ người vợ luôn ngoan ngoãn dịu dàng của mình vẫn không thèm nhận điện.
Một lát sau, điên thoại di động của Chu Thần nhận được tin nhắn. Đó là thông báo của ngân hàng về thẻ tín dụng. Gần đây tin lừa gạt kiểu này khá nhiều, Chu Thần chỉ liếc qua một cái rồi xóa luôn. Hiện tại anh ta không dùng thẻ nên chắc chắn đây là tin lừa mà thôi. Anh ta quên khuấy mất việc trước kia có đưa cho vợ vài chiếc thẻ, bởi Khúc Phương chưa bao giờ dùng tới nên anh ta cũng không để ý.
Lúc này Khúc Phương cầm thẻ tín dụng đi sắm sửa quần áo, trang sức và đồ trang điểm một cách không nương tay. Cô còn đi Spa bảo dưỡng cơ thể. Thậm chí cô nghe theo nhân viên ở đây tư vấn làm thẻ hội viên có giá trị một năm. Cho dù không biết cô còn có ngày mai hay không nhưng vẫn quyết định đăng ký cho dù giá tiền khá đắt cũng chấp nhận.
Chu Thần thử gọi lại cho vợ mấy lần nhưng vẫn không liên lạc được. Lại nhận được rất nhiều tin nhắn từ ngân hàng, lúc này anh ta mới linh cảm có chuyện không hay xảy ra. Mãi đến khi Khúc Phương mua chiếc Iphone đời mới nhất, lắp sim vào thì cô mới nhận được cuộc gọi.
“ Khúc Phương, cô điên à? Có phải cô sử dụng thẻ tín dụng không?
QUAY LẠILúc này Chu Thần đang ôm Molly trong lòng, mải lo cô ta bị ngã mà động thai, từ đầu đến cuối không hề để ý đến bộ dạng của vợ. Đỡ Molly ngồi xuống, an ủi mấy câu rồi quay ra nhìn Khúc Phương, trên mặt anh ta không có chút gì gọi là áy náy khi bị bắt phải gian tình, ngược lại có ý cực kỳ thất vọng. Ở trong lòng anh ta, đại tiểu thư Molly cố tình nũng nịu, làm như mình bị oan ức lắm. Khúc Phương mặc dù không được xinh tươi như Molly nhưng cũng là người hiền lành, không ngờ sau lưng anh ta lại biến thành người đàn bà chanh chua to gan dám đánh người, nếu đến chậm một bước, Molly thân cô thế cô chắc không bị bỏ qua.
“ Khúc Phương, cô thật quá đáng, tôi không nghĩ cô cố tình đến đây gây sự. Cô xem mình có giống loại phụ nữ đánh đá chua ngoa không?”. Chu Thần ôm Molly, mặt mũi tức giận trách mắng Khúc Phương vẫn đang ngồi dưới đất. Khúc Phương bị chồng đẩy một phát, ngã lăn ra đất đau không đứng dậy nổi, quần bị rách một miếng, cúc áo bung ra, đúng là đồ rẻ tiền chất lượng kém.
Khúc Phương hết lần này đến lần khác tìm cách cứu vãn tình cảm gia đình nhưng tình yêu của cô giờ như một vết thương nghiêm trọng. Hàng ngày nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của chồng đòi ly hôn giống như hàng ngày dùng giũa mài cho vết thương đó chảy thêm nhiều máu. Cứ như vậy vết thương tuy không làm chết người nhưng khiến tâm can đau đớn vô tận.
“ Tôi cố tình gây sự?”. Khúc Phương chỉ vào bọn họ. Không thèm nghe cô giải thích, không cần biết phải trái trắng đen, cứ thế đẩy cô ngã, đã thế còn lớn tiếng trách mắng. Quả đúng trời sinh một đôi. Nếu như lúc trước Khúc Phương còn hi vọng thì giờ đây tâm can cô dường như chết hẳn. Cô từng tin vào tình yêu đích thực, năm năm kết hôn chấp nhận làm người vợ hết mình vì gia đình, tất cả thành ra giúp chồng mình tìm được tình yêu đích thực.
“ Chu Thần, chúng ta ly hôn đi?”. Khúc Phương khó khăn vịn đất đứng dậy nói với chồng. Khi Khúc Phương nói lời này, ánh mắt người phụ nữ kia lóe lên sự vui sướng, ngược lại Chu Thần không mấy cao hứng. Anh ta không thích mọi chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát. Vốn tính toán hôm nay sẽ nói chuyện ly hôn với Khúc Phương. Như vậy anh ta sẽ là người chủ động, chứ không muốn Khúc Phương là người nói ra điều đó trước.
Kết hôn năm năm, Chu Thần thấy Khúc Phương là người không có chí tiến thủ, cuộc sống hay lệ thuộc vào chồng, chuyện lớn nhỏ đều do anh ta quyết định, tính tình lại nhu nhược. Chu Thần tạm hài lòng với cuộc sống vợ chồng như thế nhưng đàn ông ra ngoài không tránh được việc gặp gỡ xã giao. Khi anh ta gặp Molly, vừa trẻ trung xinh đẹp lại nhiều tiền, chuyện gì đến đã đến. Dĩ nhiên để đi tới ngày hôm nay, anh ta rất thông minh hành xử, khôn khéo trong việc giở thủ đoạn. Có như vậy anh ta mới yên ổn cùng Molly qua lại. Đồng thời vẫn khiến cho vợ toàn tâm toàn lực hầu hạ.
Đây đúng là hai loại cảm giác bất đồng, một lửa nóng, một bình thản. Với Chu Thần xem ra kiếm được một người vợ như Khúc Phương hoàn toàn không phải tồi, đỡ lo lắng việc tranh giành cướp đoạt. Nếu không vì Molly có thai ngoài ý muốn, không vì công ty phải mở rộng hoạt động thì Chu Thần sẽ không đòi ly hôn. Anh ta vừa muốn có con, vừa muốn có quyền lực. Có Molly ủng hộ, sự nghiệp sẽ tiến thêm một bước. Molly cũng là người ứng cử Chu Thần lên chức tổng giám đốc, điều này Khúc Phương không thể giúp được. Suy tính thiệt hơn, cuối cùng Chu Thần chọn giải pháp ly hôn với Khúc Phương.
“ Cô muốn ly hôn?”. Chu Thần lớn tiếng hỏi lại lần nữa.
Khúc Phương không chần chừ gật đầu. Dù sao đây cũng không phải lần đầu, mỗi ngày ly hôn một lần, giờ khắc này cô không muốn tranh giành, chỉ hi vọng đôi gian phu dâm phụ này sớm biến mất khỏi mắt mình.
“ Được thôi, hiện tại căn nhà mà tôi mua trước khi kết hôn, nếu bây giờ ly hôn, cô phải dọn ra ngoài ở rồi”. Chu Thần nói giọng rất bình tĩnh.
Molly kéo tay áo Chu Thần giở giọng khuyên nhủ: “ Thần Thần, anh đừng như vậy. Căn nhà cứ để cô ấy ở. Làm nhân viên tiếp thị, một tháng tiền lương làm sao đủ cho cô ấy thuê nhà?”.
Nhà, lại là nhà. Khúc Phương hận mình sao ngay từ đầu ngu xuẩn, anh ta coi mình như quan hệ một chút không có. Căn nhà là do một tay cô sửa sang, là nơi cô sống hàng ngày, còn chồng cô thì mải vui với tình nhân ở nơi khác. Kêt quả giờ muốn cô dọn ra bên ngoài. Cảm giác này thật đáng sợ. Ai cũng có một nơi quen thuộc để sống. Nếu phải rời khỏi nơi quen thuộc đó có khác gì trời sập.
“ Chu Thần, nhiều năm như vậy mà lương tâm của anh không nỡ nói được một lời xin lỗi với tôi? Còn cô nữa, tôi nhẫn nhịn đến giờ phút này cũng vì tôi không có con, còn cô tưởng rằng mình có con là có tất cả sao?” Khúc Phương nói xong cười lớn.
Bàn tay vừa chống trên mặt đất bị xước chảy máu nhưng cô không quan tâm. Cô lấy từ trong túi ra tờ giấy kết quả kiểm tra sức khỏe, vứt cho đôi “ cẩu nam nữ” trước mặt.
Mẹ nó chứ, tình yêu đích thực, vì con cái, muốn sống chung với nhau ư?
“ Mạc tiểu thư, cô yên tâm, mặc dù chồng tôi không thể sinh con nhưng mẹ chồng tôi lại rất thích trẻ con. Cho dù phải nuôi con người khác thì bà ấy cũng sẽ vui vẻ chấp nhận. Lúc ấy mẹ chồng tôi sẽ chiếu cố cô, yêu thương cô giống như yêu thương đứa bé, hãy cố gắng mà hưởng thụ”. Khúc Phương nói xong từng câu từng chữ liền bỏ đi không thèm quay đầu nhìn.
Trong vườn hoa chỉ còn lại đôi nam nữ với tình yêu đích thực.
Chương 8 : Tiêu tiền
Khúc Phương tỉnh giấc, mở mắt nhìn, dường như không tin cô lại nhắm mắt rồi mở mắt lần nữa, đồng hồ vẫn chỉ đúng con số: Ngày 22 tháng 12 năm 2012.
Hôm qua náo loạn một trận, tâm trạng Khúc Phương hôm nay hết sức phức tạp, khó chịu xen lẫn một chút thích thú. Nhất là khi nhìn thấy chồng mình và người phụ nữ kia thắm thiết không rời. Không hiểu sau câu nói của cô, kết quả bọn họ như thế nào? Tiếc rằng Khúc Phương không còn tâm trí để tưởng tượng, hôm nay cô sẽ lại bắt đầu mọi việc từ đầu.
Vốn tìm cách cứu vãn tình cảm của chồng nhưng sau sự việc hôm qua, trái tim cô trở nên băng giá. Nhìn chồng mình không chút lưu tình đẩy cô ngã lăn ra đất, vẻ mặt lo lắng nâng đỡ người phụ nữ kia, khoảnh khắc đó tâm hồn cô hoàn toàn chết lặng. Hai người từng yêu nhau như thế, sống với nhau đã được năm năm, không biết từ bao giờ họ trở thành hai người đồng sàng dị mộng?
Ngày xưa anh ta không phải người như vậy. Kỳ kinh của Khúc Phương là ngày nào anh ta nhớ rõ. Những ngày ấy, anh ta chăm sóc Khúc Phương hết sức chu đáo, thay cô mua đồ ăn về nấu nướng, còn dặn dò cô không được đụng vào nước lạnh. Khúc Phương là người phương Nam không thích ăn tỏi, Chu Thần là người phương Bắc rất thích món này, từ khi lấy nhau anh ta không bao giờ đụng đến nữa.
Những ngày đầu hai người đặt chân lên thành phố cực kỳ vất vả khó khăn. Họ thuê phòng sống chung, tiêu tiền chung, có thứ gì tốt đều nhường hết cho nhau. Nhiều năm như vậy, kết quả tình cảm chỉ là sự giả dối. Tiền không có có thể kiếm được. Công việc đã mất có thể tìm được. Nhưng tuổi thanh xuân đã mất thì không thể trở lại. Tốt nghiệp đại học đã hai mươi mấy tuổi, sự trẻ trung xinh đẹp đều dành hết cho người đàn ông kia.
Nếu như thời gian không dừng lại ở ngày này, Khúc Phương chắc chắn mình không những bị đòi ly hôn, còn có thể bị đuổi ra khỏi ngôi nhà chính tay mình sửa sang, mẹ chồng vốn không ưa con dâu sẽ vỗ tay ủng hộ nếu biết con trai muốn ly dị vợ. Có khi bà ta không thèm bắt xe về mà đuổi cô ra đường ngay tối hôm ấy.
Khúc Phương tâm trạng chán nản nhưng vẫn giữ ý định đến công ty thử xem, biết đâu lại không bị cho thôi việc. Nghĩ đến tên Vương quản lý, bộ mặt ra vẻ đạo mạo, thường ngày đối xử với cô rất tốt. Rồi cả ánh mắt giễu cợt hả hê của đám đồng nghiệp như đổ thêm dầu vào lửa làm cô chỉ muốn bỏ ý định đến đó.
Cuộc sống của Khúc Phương luôn tuân theo quy luật định sẵn giống như lên dây cót đồng hồ: hàng ngày đi làm về nấu cơm cho chồng, đến chủ nhật thì nghỉ ngơi. Nhưng giờ đây cuộc sống trở nên rối loạn. Không biết mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì, thậm chí còn nghĩ cuộc sống của mình có ý nghĩa gì không.
Nhớ tới cuộc sống bao nhiêu năm toàn tâm toàn ý, cô bị người phụ nữ kia mỉa mai, thốt ra những lời chanh chua khó nghe, cười nhạo cô chỉ biết đến mỗi chồng. Đã 28 tuổi, bị các cô bé đồng nghiệp luôn mồm gọi chị Khúc, cô đúng là biểu tượng của một gái già.
Cô thất bại rồi, mấy năm qua cô thật sự thất bại. Cuộc sống của cô trọng tâm đều vì chồng. Hồi đám bạn học rủ nhau gặp mặt, cô hỏi ý kiến, thấy anh ta nhíu mày một cái, vậy là cô đành ở nhà. Cuộc sống xã giao vốn hạn hẹp, giờ càng trở nên khép chặt hơn. Vậy mà cô chưa bao giờ được chồng khen lấy một câu. Mẹ chồng chưa từng hài lòng về con dâu. Cô hận bản thân tại sao lại đần độn đến thế. Bởi yêu anh ta chân thành mà quyết định tiến tới hôn nhân, hầu hạ mẹ chồng không khác gì mẹ đẻ. Kết quả của sự lựa chọn đó là một sự sai lầm.
Khúc Phương đắm chìm trong dòng suy nghĩ không để ý đến tiếng chuông điện thoại đã gọi đi gọi lại ba lần. Là người đàn ông đó gọi đến. Giống như các buổi sáng khác, chuẩn bị nghe anh ta đưa ra kế hoạch ly hôn, trong điện thoại giả mù sa mưa nói lời đường mật. Nghĩ đến đó cô thấy ngán ngẩm.
Cô thực hiện ngay một việc, đó là đem chiếc điện thoại đập tan tành. Cô cần gì chiếc điện thoại rách này nữa. Trước đây cô không dám tiêu xài hoang phí chỉ vì người đàn ông đó. Bây giờ cô đang nghĩ đến chiếc thẻ tín dụng Chu Thần đưa cho. Trước kia cô không có thói quen sử dụng, anh ta đưa cho cô thật ra chỉ là hình thức, không ngờ đã đến lúc dùng đến. Nguyên nhân Chu Thần đưa thẻ tín dụng cho cô chẳng qua anh ta biết tính cô không phải loại người thích phung phí, làm vậy anh ta hiển nhiên được tiếng là hào phóng, ngoài ra không cần phải lo nghĩ chuyện tiền nong sinh hoạt, tất cả đều do Khúc Phương bỏ ra.
Buổi sáng Chu Thần gọi điện cho Khúc Phương nhưng cô không nghe máy. Mới đầu anh ta không để ý vì còn bận chút chuyện. Đến khi gọi lại lần nữa, anh ta không ngờ người vợ luôn ngoan ngoãn dịu dàng của mình vẫn không thèm nhận điện.
Một lát sau, điên thoại di động của Chu Thần nhận được tin nhắn. Đó là thông báo của ngân hàng về thẻ tín dụng. Gần đây tin lừa gạt kiểu này khá nhiều, Chu Thần chỉ liếc qua một cái rồi xóa luôn. Hiện tại anh ta không dùng thẻ nên chắc chắn đây là tin lừa mà thôi. Anh ta quên khuấy mất việc trước kia có đưa cho vợ vài chiếc thẻ, bởi Khúc Phương chưa bao giờ dùng tới nên anh ta cũng không để ý.
Lúc này Khúc Phương cầm thẻ tín dụng đi sắm sửa quần áo, trang sức và đồ trang điểm một cách không nương tay. Cô còn đi Spa bảo dưỡng cơ thể. Thậm chí cô nghe theo nhân viên ở đây tư vấn làm thẻ hội viên có giá trị một năm. Cho dù không biết cô còn có ngày mai hay không nhưng vẫn quyết định đăng ký cho dù giá tiền khá đắt cũng chấp nhận.
Chu Thần thử gọi lại cho vợ mấy lần nhưng vẫn không liên lạc được. Lại nhận được rất nhiều tin nhắn từ ngân hàng, lúc này anh ta mới linh cảm có chuyện không hay xảy ra. Mãi đến khi Khúc Phương mua chiếc Iphone đời mới nhất, lắp sim vào thì cô mới nhận được cuộc gọi.
“ Khúc Phương, cô điên à? Có phải cô sử dụng thẻ tín dụng không?
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu4/5309