Tiểu thuyết Một đêm vợ chồng
Lượt xem : |
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Truyện Full
Tác giả: Tả Vi
Tên truyện: Một đêm vợ chồng
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Ngôn Tình
“Toàn bộ? Ông muốn đem toàn bộ cổ phần công ty cho người phụ nữ kia?”
Nghi thức từ biệt trang trọng và nghiêm túc vừa kết thúc, trong phòng nghỉ bên cạnh, Mạc Kiệt, ba mươi hai tuổi, trên mặt không có nửa điểm bi thương mất đi người thân, khuôn mặt nhã nhặn di truyền từ mẹ giống như kiểu tranh vẽ chân dung trầm tĩnh tao nhã, tuấn mỹ không tỳ vết, thứ duy nhất không phối hợp chính là độ cong cực nhạt kia lộ trên môi mỏng, khiến người khác dường như đã quên là hắn vừa xong xuôi tang gia hậu sự của ông.
Bởi vì công việc chung bận rộn, ba giờ sau hắn còn phải bay đi nước ngoài bàn việc công ty, dự tính nán lại tới tuần sau, vì thế hắn liền muốn khi luật sư của ông tới tham gia nghi thức từ biệt thì thuận tiện đem tờ di chúc kia mang lại đây tuyên đọc. Không nghĩ tới…
“Đúng vậy, dựa theo di chúc của ông Mạc, ông đem danh nghĩa sở hữu cổ phần công ty tin cậy giao tặng cho cô Đường Hải Nhân một năm sau kế thừa toàn bộ, nhưng nếu cô Đường trong khoảng thời gian này kết hôn thì sẽ sớm giải quyết thủ tục kế thừa, cũng đem một phần ba cổ phần chuyển tặng cho chồng của cô Đường.”
Đường Hải Nhân? Đó là con nhỏ quái quỷ nào vậy? Trước giờ hắn chưa từng nghe qua, vậy mà không thể hiểu sau khi ông qua đời, cái tên này lại xuất hiện trên di chúc, đoạt đi thứ vốn thuộc về hắn, tâm huyết của hắn!
Mạc Kiệt nhìn luật sư tư nhân mà mình dẫn tới đang ngồi kế bên một cái, đối phương gật đầu, tỏ vẻ quả thật ông có thể loại bỏ phần thừa kế từ quan hệ huyết thống trực hệ, một phần hai phần tài sản còn lại đặc biệt lưu lại cho bên ngoài, tự do xử trí phần tài sản trên danh nghĩa của ông.
Mạc Kiệt cúi mắt nhếch môi, trải qua hai mươi mấy năm huấn luyện, lại nhiều phẫn nộ như thế cũng có thể hóa thành nụ cười bên môi một chút không nhiễm bụi, như có như không làm cho người ta không nhìn ra được cảm xúc, ý tưởng chân thật của hắn.
Cái này nên nói là nhờ công sức của ông thuở nhỏ đã đào tạo nên ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh của hắn, ngay cả tang lễ của người thân cũng không thể ảnh hưởng tư duy bình tĩnh của người Mạc gia.
Luật sư Vương nhìn nụ cười đột ngột trên mặt hắn, cùng với hai người ngồi ở bên cạnh mặt không chút biểu cảm – luật sư và trợ lý, ông lần thứ hai cầm lấy khăn tay lau mồ hôi. Tuy rằng tuổi của bản thân cùng thế hệ với ba của Mạc Kiệt, người trẻ tuổi nói chuyện giọng điệu cũng không có nửa điểm không vui, nhưng kinh nghiệm xã hội phong phú giúp cho ông có thể cảm nhận được trên người Mạc Kiệt một cảm giác áp bách nói không nên lời, cái loại khí thế vô hình lại hữu lực này cùng cảm giác trên người Mạc Đông Hán – người ủy quyền, ông cảm nhận được giống nhau, khiến thần kinh người khác buộc chặt, so với tham gia nghi thức từ biệt còn “trong lòng run sợ” hơn.
Dù sao, hẳn là không có vài người bình thường khi ở tang lễ của ông mình còn có thể cười được đi?!
“Nhưng mà ông Mạc để danh nghĩa sở hữu động sản, bất động sản của ông tất cả đều lưu cho cháu trai duy nhất – cũng chính là anh, một mình anh kế thừa.” Luật sư Vương tỏ vẻ cường điệu hắn vẫn có thể nhận được phần tài sản gần mười tỷ nguyên, hy vọng hắn đừng cười như vậy nữa, làm người ta đứng ngồi không yên.
Nhưng mà Mạc Kiệt ngồi đối diện vẫn như cũ nở nụ cười làm cho người ta không đoán ra, ánh mắt từ đôi mắt thon dài xinh đẹp chậm rãi dời về sắc trời xanh thẩm phía ngoài cửa sổ.
“Cuối cùng, ông vẫn không buông tha cơ hội tôi luyện cháu.”
Hắn ở trong lòng nói với người ông luôn nghiêm khắc thúc giục, trên mặt ý cười càng sâu, cảm thấy chính mình giống như ở thời khắc cuối cùng bị ông nội dắt mũi, mà hắn thậm chí không có cơ hội đi chất vấn ông vì sao làm như vậy.
Hai mươi mấy năm qua, hắn vì muốn chứng minh chính mình làm người của Mạc gia một cách xứng đáng, thậm chí trò giỏi hơn thầy, hắn cơ hồ tập trung toàn bộ thời gian, tinh thần vào công tác, liều mạng làm cho sản nghiệp điện tử thêm lớn mạnh, trút hết toàn lực làm cho bản đồ sự nghiệp của tập đoàn Phú Thái mở rộng tới nhiều lĩnh vực khác nhau. Hắn cho rằng một ngày nào đó sẽ chính thức kế thừa toàn bộ tập đoàn, nắm giữ thực quyền.
Chỉ cần có được cổ phần công ty của ông, hơn nữa cùng với cổ phần trong tay, hắn có thể trở thành cổ đông lớn nhất của Phú Thái, thực hiện được mục tiêu này. Nhưng ông lại dắt mũi hắn, giống như đang khoe khoang ông còn có quyền hạn quyết định, đem phần cổ phần công ty mà ông biết hắn khát vọng đạt được nhất, hào phóng giao cho một người phụ nữ không thân cũng chẳng quen mà không phải là người cháu vì công ty trả giá sở hữu tâm lực.
Bởi vậy, hắn thật sự có lẽ sẽ mất đi quyền chủ đạo ở trong tập đoàn trước mắt, đồng nghĩa với việc chắp tay đem kết tinh tâm huyết của bản thân nhường cho người ta…
Hắn không cam nguyện, bỗng nhiên cảm thấy bản thân giống con lừa bị đùa giỡn, vì muốn ăn củ cà rốt treo trước mắt, cố gắng trèo non lội suối đi suốt hai mươi mấy năm, kết quả cũng là công dã tràng.
Làm sao có thể cam tâm a!
Lửa giận hừng hực bốc lên trong lòng, khí tức giữa trán cũng càng thêm âm lãnh.
“Cám ơn ngài đã đến đây một chuyến, luật sư Vương. Mặt khác, tôi hy vọng ngài có thể tạm thời giữ bí mật, trước mắt không cần tiết lộ nội dung tờ di chúc này.” Hắn quay đầu lại ám chỉ.
“Anh muốn nói là… cô Đường?”
“Luật sư Vương là người thông minh.”
“Cái này chỉ sợ…”
“Xin ngài thông cảm, tôi vừa mới chịu nỗi đau mất đi người thân, cần một chút thời gian tiêu hóa việc này, dù sao chờ một thời gian, cũng sẽ không ảnh hưởng đến hiệu lực của tờ di chúc này, không phải sao?” Hắn cười đến mười phần “thân thiết” nhưng lưng luật sư Vương vẫn lạnh lên.
“Ừ… Vậy qua một thời gian, chờ anh tâm tình bình phục một chút rồi lại nói sau.” Luật sư Vương lần thứ ba lau mồ hôi, đáp ứng phối hợp.
Trên thực tế, ông Mạc lúc còn sống cũng từng nói rõ không cần vội vã báo cho cô Đường biết tin mình mất, mà là trước tiên công bố với cháu trai của mình nội dung tờ di chúc này, cho nên đến nay ông vẫn còn chưa có đi tìm người thừa kế còn lại.
Tuy rằng không hiểu được ông Mạc nói rõ như thế có dụng ý gì, nhưng ông nhận tiền làm việc, trong tình huống không vi phạm pháp luật, đương nhiên sẽ không muốn đắc tội người khác, nhất là vị này trước mắt…
Tóm lại, cả ông lẫn cháu đều làm cho người ta sợ hãi.
“Vậy tôi đây cáo từ.” Luật sư Vương khẩn cấp ôm túi công văn cáo lui, một chút cũng không muốn ở đây – trong phòng nghỉ “gió âm thổi từng trận”, cùng Mạc Kiệt ở chung.
Trợ lý Từ Vĩ Dân linh động đứng dậy tiễn khách, thuận tiện cũng xác nhận luật sư Vương đã rời đi.
“Tra rõ ràng chi tiết của người phụ nữ kia, bất kể chi tiết gì cũng không có thể quên.” Mạc Kiệt đứng dậy, tùy tay vuốt lên miếng vải đen để tang chướng mắt trên bộ âu phục của mình.
Trong vài giây, cảm xúc được che giấu một cách hoàn mỹ, không thấy sự giận dữ lạnh lẽo, chỉ có sự tao nhã nhẹ nhàng, càng làm nổi lên khí chất hơn người của hắn, hắn bước đi ung dung khởi hành đi tới trước sân bay.
Phía sau Từ Vĩ Dân đi theo sếp, làm việc hiệu suất thần tốc, khi sếp đi đến trước bãi đỗ xe thì hắn gọi điện thoại tìm người tiến hành việc này.
Cách một tuần, Mạc Kiệt đi công tác trở về nước, không về nhà, tắm rửa thay quần áo ở phòng nghỉ trong công ty, sau khi chủ trì hoàn tất hai cuộc hội nghị, liền dựa theo địa chỉ tìm được ghi trên báo cáo thu thập thông tin đáng tin cậy, đi đến tiệm cà phê nơi Đường Hải Nhân làm việc, muốn tự mình gặp người phụ nữ kia để quyết định cẩn thận đối sách kế tiếp.
Cho dù căn cứ vào nội dung bản báo cáo, người phụ nữ hai mươi sáu tuổi kia là người có gia thế trong sạch, việc kết giao bạn bè đơn thuần, bối cảnh bình thường đến nỗi ngay cả liệt kê ra bằng cấp, thành tích hiện có đều điền không đầy năm trang giấy, nhưng hắn lại ôm chặt lòng hoài nghi cao độ đối với người này.
Nghi ngờ liếc cô gái trẻ tuổi cười ngọt ngào trong ảnh, một đôi mắt hạnh tựa như đôi trăng lưỡi liềm lật ngược, khéo léo ở phía trên mũi, đôi má mượt mà còn được tô điểm thêm hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ, vì dung nhan trắng nuột tú lệ mà tăng thêm vài phần khí tức đáng yêu, khiến cô xem ra chính là cô em gái hàng xóm có bộ dáng vô hại.
Nhưng hắn đoán người phụ nữ này hẳn chính là sinh ra có gương mặt có vẻ thanh thuần, kì thực thủ đoạn cực kỳ cao minh, tâm cơ nặng nề, am hiểu việc câu dẫn đàn ông, bởi vậy mới có thể lừa gạt đáng kể phần di sản từ trên người người ông không cười không nói kia của hắn, thậm chí ngay cả “một nửa” tương lai của cô ta cũng nhận được sự che chở .
Nhưng bất kể người phụ nữ kia khó chơi bao nhiêu, hắn đều sẽ vượt qua chướng ngại vật này, từ trong tay cô ta tìm về những thứ bản thân nên nhận được.
“Tổng giám đốc, chính là ở phía trước .” Tài xế đậu xe ở bên đường, hai bên con đường nhỏ phía trước đã có xe khác đỗ, khiến cho bọn họ không thể tiếp tục đi về phía trước.
Mạc Kiệt ừ một tiếng, tự mình xuống xe. Không ngờ rằng người vừa mới đi đến cửa tiệm, một chậu nước hắt về phía hắn đi tới…
“Thực xin lỗi! Tôi không thấy anh đi tới.” Người gây ra họa hét lên một tiếng, ôm xô nước trong lòng, thất kinh vọt tới trước mặt hắn, cúi đầu thật mạnh chịu tội.
Mạc Kiệt nhìn ống quần bị làm ướt, bệnh sạch sẽ nhẹ khiến cho hắn cảm thấy chán ghét vết nước bẩn kia trên quần.
Ngẩng đầu, trong nháy mắt nhận ra người tới chính là Đường Hải Nhân, độ cong nhẹ trên môi chuyển thành một độ cong mê người.
“Không sao cả, tôi cũng cảm thấy thời tiết quá nóng nên muốn đi vào uống ly nước.” Hắn xuất ra nụ cười ôn nhu, hóa giải sự xấu hổ của cô.
Đương nhiên, hắn không phải bởi vì thích cô gái này mới cười với cô, chỉ là do thói quen thuần túy trước mặt người khác bảo trì nét mặt “hài hòa” như vậy, bởi vậy “thân thiết, lịch sự, bình dị”chính là ấn tượng đầu tiên mà hắn mang lại cho người khác, mà hình tượng ôn hòa như vậy cũng đang thích hợp vô cùng để làm giảm bớt tính cảnh giác của đối phương, có lợi cho hắn dò hỏi hư thực.
Hắn không lộ ra thân phận của bản thân, lựa chọn trước tiên làm một người khách hòa ái dễ gần.
Đường Hải Nhân ngây ngẩn nhìn khuôn mặt xuất sắc kia, rất khó không thể không chú ý đến hắn có một đầu tóc nghiêng nghiêng màu nâu, ngũ quan tinh xảo lại không mất đi phần anh khí, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, tia cười yếu ớt kia xinh đẹp tựa như cầu vồng, thắp sáng dung mạo tuấn mục tu mi, có loại mỹ cảm tựa như là ảo mộng, khiến người khác không tự giác say mê…
“Tôi bộ dạng trông rất kỳ quái?” Hắn trêu ghẹo hỏi, kỳ thực trong lòng biết rõ ràng nguyên nhân cô ngắm
QUAY LẠITình trạng: Truyện Full
Tác giả: Tả Vi
Tên truyện: Một đêm vợ chồng
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Ngôn Tình
Đọc tiểu thuyết online hay
“Toàn bộ? Ông muốn đem toàn bộ cổ phần công ty cho người phụ nữ kia?”
Nghi thức từ biệt trang trọng và nghiêm túc vừa kết thúc, trong phòng nghỉ bên cạnh, Mạc Kiệt, ba mươi hai tuổi, trên mặt không có nửa điểm bi thương mất đi người thân, khuôn mặt nhã nhặn di truyền từ mẹ giống như kiểu tranh vẽ chân dung trầm tĩnh tao nhã, tuấn mỹ không tỳ vết, thứ duy nhất không phối hợp chính là độ cong cực nhạt kia lộ trên môi mỏng, khiến người khác dường như đã quên là hắn vừa xong xuôi tang gia hậu sự của ông.
Bởi vì công việc chung bận rộn, ba giờ sau hắn còn phải bay đi nước ngoài bàn việc công ty, dự tính nán lại tới tuần sau, vì thế hắn liền muốn khi luật sư của ông tới tham gia nghi thức từ biệt thì thuận tiện đem tờ di chúc kia mang lại đây tuyên đọc. Không nghĩ tới…
“Đúng vậy, dựa theo di chúc của ông Mạc, ông đem danh nghĩa sở hữu cổ phần công ty tin cậy giao tặng cho cô Đường Hải Nhân một năm sau kế thừa toàn bộ, nhưng nếu cô Đường trong khoảng thời gian này kết hôn thì sẽ sớm giải quyết thủ tục kế thừa, cũng đem một phần ba cổ phần chuyển tặng cho chồng của cô Đường.”
Đường Hải Nhân? Đó là con nhỏ quái quỷ nào vậy? Trước giờ hắn chưa từng nghe qua, vậy mà không thể hiểu sau khi ông qua đời, cái tên này lại xuất hiện trên di chúc, đoạt đi thứ vốn thuộc về hắn, tâm huyết của hắn!
Mạc Kiệt nhìn luật sư tư nhân mà mình dẫn tới đang ngồi kế bên một cái, đối phương gật đầu, tỏ vẻ quả thật ông có thể loại bỏ phần thừa kế từ quan hệ huyết thống trực hệ, một phần hai phần tài sản còn lại đặc biệt lưu lại cho bên ngoài, tự do xử trí phần tài sản trên danh nghĩa của ông.
Mạc Kiệt cúi mắt nhếch môi, trải qua hai mươi mấy năm huấn luyện, lại nhiều phẫn nộ như thế cũng có thể hóa thành nụ cười bên môi một chút không nhiễm bụi, như có như không làm cho người ta không nhìn ra được cảm xúc, ý tưởng chân thật của hắn.
Cái này nên nói là nhờ công sức của ông thuở nhỏ đã đào tạo nên ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh của hắn, ngay cả tang lễ của người thân cũng không thể ảnh hưởng tư duy bình tĩnh của người Mạc gia.
Luật sư Vương nhìn nụ cười đột ngột trên mặt hắn, cùng với hai người ngồi ở bên cạnh mặt không chút biểu cảm – luật sư và trợ lý, ông lần thứ hai cầm lấy khăn tay lau mồ hôi. Tuy rằng tuổi của bản thân cùng thế hệ với ba của Mạc Kiệt, người trẻ tuổi nói chuyện giọng điệu cũng không có nửa điểm không vui, nhưng kinh nghiệm xã hội phong phú giúp cho ông có thể cảm nhận được trên người Mạc Kiệt một cảm giác áp bách nói không nên lời, cái loại khí thế vô hình lại hữu lực này cùng cảm giác trên người Mạc Đông Hán – người ủy quyền, ông cảm nhận được giống nhau, khiến thần kinh người khác buộc chặt, so với tham gia nghi thức từ biệt còn “trong lòng run sợ” hơn.
Dù sao, hẳn là không có vài người bình thường khi ở tang lễ của ông mình còn có thể cười được đi?!
“Nhưng mà ông Mạc để danh nghĩa sở hữu động sản, bất động sản của ông tất cả đều lưu cho cháu trai duy nhất – cũng chính là anh, một mình anh kế thừa.” Luật sư Vương tỏ vẻ cường điệu hắn vẫn có thể nhận được phần tài sản gần mười tỷ nguyên, hy vọng hắn đừng cười như vậy nữa, làm người ta đứng ngồi không yên.
Nhưng mà Mạc Kiệt ngồi đối diện vẫn như cũ nở nụ cười làm cho người ta không đoán ra, ánh mắt từ đôi mắt thon dài xinh đẹp chậm rãi dời về sắc trời xanh thẩm phía ngoài cửa sổ.
“Cuối cùng, ông vẫn không buông tha cơ hội tôi luyện cháu.”
Hắn ở trong lòng nói với người ông luôn nghiêm khắc thúc giục, trên mặt ý cười càng sâu, cảm thấy chính mình giống như ở thời khắc cuối cùng bị ông nội dắt mũi, mà hắn thậm chí không có cơ hội đi chất vấn ông vì sao làm như vậy.
Hai mươi mấy năm qua, hắn vì muốn chứng minh chính mình làm người của Mạc gia một cách xứng đáng, thậm chí trò giỏi hơn thầy, hắn cơ hồ tập trung toàn bộ thời gian, tinh thần vào công tác, liều mạng làm cho sản nghiệp điện tử thêm lớn mạnh, trút hết toàn lực làm cho bản đồ sự nghiệp của tập đoàn Phú Thái mở rộng tới nhiều lĩnh vực khác nhau. Hắn cho rằng một ngày nào đó sẽ chính thức kế thừa toàn bộ tập đoàn, nắm giữ thực quyền.
Chỉ cần có được cổ phần công ty của ông, hơn nữa cùng với cổ phần trong tay, hắn có thể trở thành cổ đông lớn nhất của Phú Thái, thực hiện được mục tiêu này. Nhưng ông lại dắt mũi hắn, giống như đang khoe khoang ông còn có quyền hạn quyết định, đem phần cổ phần công ty mà ông biết hắn khát vọng đạt được nhất, hào phóng giao cho một người phụ nữ không thân cũng chẳng quen mà không phải là người cháu vì công ty trả giá sở hữu tâm lực.
Bởi vậy, hắn thật sự có lẽ sẽ mất đi quyền chủ đạo ở trong tập đoàn trước mắt, đồng nghĩa với việc chắp tay đem kết tinh tâm huyết của bản thân nhường cho người ta…
Hắn không cam nguyện, bỗng nhiên cảm thấy bản thân giống con lừa bị đùa giỡn, vì muốn ăn củ cà rốt treo trước mắt, cố gắng trèo non lội suối đi suốt hai mươi mấy năm, kết quả cũng là công dã tràng.
Làm sao có thể cam tâm a!
Lửa giận hừng hực bốc lên trong lòng, khí tức giữa trán cũng càng thêm âm lãnh.
“Cám ơn ngài đã đến đây một chuyến, luật sư Vương. Mặt khác, tôi hy vọng ngài có thể tạm thời giữ bí mật, trước mắt không cần tiết lộ nội dung tờ di chúc này.” Hắn quay đầu lại ám chỉ.
“Anh muốn nói là… cô Đường?”
“Luật sư Vương là người thông minh.”
“Cái này chỉ sợ…”
“Xin ngài thông cảm, tôi vừa mới chịu nỗi đau mất đi người thân, cần một chút thời gian tiêu hóa việc này, dù sao chờ một thời gian, cũng sẽ không ảnh hưởng đến hiệu lực của tờ di chúc này, không phải sao?” Hắn cười đến mười phần “thân thiết” nhưng lưng luật sư Vương vẫn lạnh lên.
“Ừ… Vậy qua một thời gian, chờ anh tâm tình bình phục một chút rồi lại nói sau.” Luật sư Vương lần thứ ba lau mồ hôi, đáp ứng phối hợp.
Trên thực tế, ông Mạc lúc còn sống cũng từng nói rõ không cần vội vã báo cho cô Đường biết tin mình mất, mà là trước tiên công bố với cháu trai của mình nội dung tờ di chúc này, cho nên đến nay ông vẫn còn chưa có đi tìm người thừa kế còn lại.
Tuy rằng không hiểu được ông Mạc nói rõ như thế có dụng ý gì, nhưng ông nhận tiền làm việc, trong tình huống không vi phạm pháp luật, đương nhiên sẽ không muốn đắc tội người khác, nhất là vị này trước mắt…
Tóm lại, cả ông lẫn cháu đều làm cho người ta sợ hãi.
“Vậy tôi đây cáo từ.” Luật sư Vương khẩn cấp ôm túi công văn cáo lui, một chút cũng không muốn ở đây – trong phòng nghỉ “gió âm thổi từng trận”, cùng Mạc Kiệt ở chung.
Trợ lý Từ Vĩ Dân linh động đứng dậy tiễn khách, thuận tiện cũng xác nhận luật sư Vương đã rời đi.
“Tra rõ ràng chi tiết của người phụ nữ kia, bất kể chi tiết gì cũng không có thể quên.” Mạc Kiệt đứng dậy, tùy tay vuốt lên miếng vải đen để tang chướng mắt trên bộ âu phục của mình.
Trong vài giây, cảm xúc được che giấu một cách hoàn mỹ, không thấy sự giận dữ lạnh lẽo, chỉ có sự tao nhã nhẹ nhàng, càng làm nổi lên khí chất hơn người của hắn, hắn bước đi ung dung khởi hành đi tới trước sân bay.
Phía sau Từ Vĩ Dân đi theo sếp, làm việc hiệu suất thần tốc, khi sếp đi đến trước bãi đỗ xe thì hắn gọi điện thoại tìm người tiến hành việc này.
Cách một tuần, Mạc Kiệt đi công tác trở về nước, không về nhà, tắm rửa thay quần áo ở phòng nghỉ trong công ty, sau khi chủ trì hoàn tất hai cuộc hội nghị, liền dựa theo địa chỉ tìm được ghi trên báo cáo thu thập thông tin đáng tin cậy, đi đến tiệm cà phê nơi Đường Hải Nhân làm việc, muốn tự mình gặp người phụ nữ kia để quyết định cẩn thận đối sách kế tiếp.
Cho dù căn cứ vào nội dung bản báo cáo, người phụ nữ hai mươi sáu tuổi kia là người có gia thế trong sạch, việc kết giao bạn bè đơn thuần, bối cảnh bình thường đến nỗi ngay cả liệt kê ra bằng cấp, thành tích hiện có đều điền không đầy năm trang giấy, nhưng hắn lại ôm chặt lòng hoài nghi cao độ đối với người này.
Nghi ngờ liếc cô gái trẻ tuổi cười ngọt ngào trong ảnh, một đôi mắt hạnh tựa như đôi trăng lưỡi liềm lật ngược, khéo léo ở phía trên mũi, đôi má mượt mà còn được tô điểm thêm hai cái lúm đồng tiền nho nhỏ, vì dung nhan trắng nuột tú lệ mà tăng thêm vài phần khí tức đáng yêu, khiến cô xem ra chính là cô em gái hàng xóm có bộ dáng vô hại.
Nhưng hắn đoán người phụ nữ này hẳn chính là sinh ra có gương mặt có vẻ thanh thuần, kì thực thủ đoạn cực kỳ cao minh, tâm cơ nặng nề, am hiểu việc câu dẫn đàn ông, bởi vậy mới có thể lừa gạt đáng kể phần di sản từ trên người người ông không cười không nói kia của hắn, thậm chí ngay cả “một nửa” tương lai của cô ta cũng nhận được sự che chở .
Nhưng bất kể người phụ nữ kia khó chơi bao nhiêu, hắn đều sẽ vượt qua chướng ngại vật này, từ trong tay cô ta tìm về những thứ bản thân nên nhận được.
“Tổng giám đốc, chính là ở phía trước .” Tài xế đậu xe ở bên đường, hai bên con đường nhỏ phía trước đã có xe khác đỗ, khiến cho bọn họ không thể tiếp tục đi về phía trước.
Mạc Kiệt ừ một tiếng, tự mình xuống xe. Không ngờ rằng người vừa mới đi đến cửa tiệm, một chậu nước hắt về phía hắn đi tới…
“Thực xin lỗi! Tôi không thấy anh đi tới.” Người gây ra họa hét lên một tiếng, ôm xô nước trong lòng, thất kinh vọt tới trước mặt hắn, cúi đầu thật mạnh chịu tội.
Mạc Kiệt nhìn ống quần bị làm ướt, bệnh sạch sẽ nhẹ khiến cho hắn cảm thấy chán ghét vết nước bẩn kia trên quần.
Ngẩng đầu, trong nháy mắt nhận ra người tới chính là Đường Hải Nhân, độ cong nhẹ trên môi chuyển thành một độ cong mê người.
“Không sao cả, tôi cũng cảm thấy thời tiết quá nóng nên muốn đi vào uống ly nước.” Hắn xuất ra nụ cười ôn nhu, hóa giải sự xấu hổ của cô.
Đương nhiên, hắn không phải bởi vì thích cô gái này mới cười với cô, chỉ là do thói quen thuần túy trước mặt người khác bảo trì nét mặt “hài hòa” như vậy, bởi vậy “thân thiết, lịch sự, bình dị”chính là ấn tượng đầu tiên mà hắn mang lại cho người khác, mà hình tượng ôn hòa như vậy cũng đang thích hợp vô cùng để làm giảm bớt tính cảnh giác của đối phương, có lợi cho hắn dò hỏi hư thực.
Hắn không lộ ra thân phận của bản thân, lựa chọn trước tiên làm một người khách hòa ái dễ gần.
Đường Hải Nhân ngây ngẩn nhìn khuôn mặt xuất sắc kia, rất khó không thể không chú ý đến hắn có một đầu tóc nghiêng nghiêng màu nâu, ngũ quan tinh xảo lại không mất đi phần anh khí, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, tia cười yếu ớt kia xinh đẹp tựa như cầu vồng, thắp sáng dung mạo tuấn mục tu mi, có loại mỹ cảm tựa như là ảo mộng, khiến người khác không tự giác say mê…
“Tôi bộ dạng trông rất kỳ quái?” Hắn trêu ghẹo hỏi, kỳ thực trong lòng biết rõ ràng nguyên nhân cô ngắm
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu232/4286