XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Mười Năm Sau Giành Em Về -full

Lượt xem :
hạm khẽ lên môi cô. “Được rồi, Văn Nhi, em nên đồng ý đi! Chúng ta ở cùng một chỗ là tốt vô cùng, không phải sao?”

Không chịu nổi công kích của anh, khuôn mặt Tang Văn Nhi đã sớm đỏ bừng, cô chỉ có thể gật đầu. “Ừm!”

Thi Gia Phong càng vui vẻ hơn, ôm cô vào trong lòng mình, anh cuồng nhiệt hôn môi cô, anh biết mình muốn cô, mỹ nhân trong ngực, làm sao vẫn có thể thờ ơ? Bụng dưới của anh đã rục rịch, nhưng nhìn cô vẫn luôn không đồng ý, mới không dám để cô nhích lại gần mình.

Thi Gia Phong kéo thân thể cô lại gần hơn, để cho cô cảm nhận nhiệt độ dưới bụng mình, cảm thụ lửa nóng của mình đối với cô.

Tang Văn Nhi cau mày, hiện tại hai người chỉ vừa xác định quan hệ mà thôi! Mặc dù thân thể cô đã sớm là của anh, nhưng cũng không nên chọn lúc này, huống chi bây giờ hai người đang ở nhà, bà Thi và Tang Tuấn có thể trở về lúc nào.

“Đừng…” Tang Văn Nhi đẩy anh ra.

“Tại sao?” Chẳng lẽ cô không cảm thấy lửa nóng của anh sao?

“Hiện tại không thích hợp, phu nhân và Tiểu Tuấn có thể trở về, chân của em vẫn còn đau!” Cô tìm các loại lý do.

Thi Gia Phong chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha, anh ôm cô đứng dậy,đưa cô về phòng.

Chương 6
“Anh…”

“Yên tâm, anh chỉ muốn đưa em về phòng rồi nghỉ ngơi thật tốt thôi.” Thi Gia Phong vì cô mà làm vật hi sinh lớn.

Lần đầu tiên Tang Văn Nhi cảm giác được hạnh phúc, mặc dù cô không biết thời gian này sẽ kéo dài bao lâu, nhưng cô có thể nắm bắt được bao nhiêu thì bấy nhiêu đi! Dù sao cô biết khi anh không hề muốn cô nữa, cô nhất định phải mang theo Tang Tuấn rời đi.

Cô không nói yêu, bây giờ cô chỉ muốn xa cầu mà thôi, cái này không tính là quá phận chứ! Chỉ cần một đoạn thời gia ngắn ngủi là được rồi! Thật sự chỉ cần như vậy là được rồi, nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt của cô vẫn không khống chế được chảy xuống.

Đặt Tang Văn Nhi nằm lên giường, Thi Gia Phong cũng nhìn thấy. “Sao vậy?”

“Không sao! Em chỉ cảm thấy, tại sao mọi chuyện lại thay đổi nhanh như vậy??” Thật ra cô ám chỉ thay đổi trong mười năm này, nhưng cô lại muốn noi dối anh. “Trước đó chúng ta vẫn hay gây gổ, anh còn chọc giận em, hiện tại em lại đồng ý cùng anh.”

Thi Gia Phong lau nước mắt cho cô. “Đó là vì em thật sự thích anh, mới có thể nhanh chóng đồng ý như vậy.”๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn

Đương nhiên cô thích anh, nhưng Tang Văn Nhi không muốn thừa nhận, vì nếu nói ra, tương lai người đau lòng nhất chắc chắn là cô. “Mới không phải, em không thích anh, là vì lời nói của anh khiến em rất cảm động, cho nên mới cho anh một cơ hội.”

Thi Gia Phong hoài nghi nhìn cô. “Em xác định?”

“Đương nhiên! Em vẫn luôn ghét anh.” Tang Văn Nhi trả lời.

“Vậy vì cảm động em mới chịu đồng ý hẹn hò với anh? Vậy nếu lần sau anh cầu hôn, em không yêu anh, em sẽ vì cảm động mà gả cho anh?” Thi Gia Phong nói đùa.

Tang Văn Nhi đột nhiên nói nghiêm túc. “Ngoại trừ người đàn ông em yêu thật lòng ra, em sẽ không gả cho bất kỳ người đàn ông nào em không yêu.”

Thi Gia Phong cảm nhận được cô nghiêm túc, cúi đầu hôn lên trán cô. “Bây giờ không cần phải nghĩ chuyện sâu xa như vậy, chúng ta nên quý trọng hiện tại thì tốt hơn! Còn nữa, cửa ải của mẹ thì phải làm sao đây? Bà nói không muốn chúng ta ở cạnh nhau.” Thi Gia Phong chọt chọt cánh tay đặt trên giường của Tang Văn Nhi.

Cô trực tiếp xoay người không nhìn anh. “Chính anh tự làm đi, là anh muốn hẹn hò trước, anh đi mà giải thích với bà ấy, nếu không không cần nói chuyện gì cả, giống như trước đây là được rồi.”๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn

Thật ra Tang Văn Nhi không muốn nói, vì nếu bà Thi đồng ý, có lẽ kết quả sẽ khiến bà càng đau lòng hơn, hơn nữa sau này nếu cô muốn rời đi, bà cũng sẽ rất lo lắng.

Thi Gia Phong nằm xuống bên người co, ôm hông cô, cằm tựa lên đầu cô. “Vậy sau này hãy nói đi, anh cũng sợ sẽ khiến mẹ đau lòng!”

Đối với lời nói của anh, cô không phản đối, nhưng trong lòng nháy mắt trở nên lạnh lẽo, nhưng không phải cô vốn nghĩ vậy sao?

Tang Văn Nhi không thích anh dựa vào gần mình như vậy. “Anh tránh ra một chút, đi ra ngoài trước… em muốn nghỉ ngơi!”

“Được, anh đi ra ngoài trước!” Sau khi anh hôn lên gò má cô một cái, mời chịu rời khỏi phòng cô.

Sau khi anh đóng cửa lại, Tang Văn Nhi đứng dậy.

Cô không biết mình làm vậy có đúng hay không, nhưng cô thật sự muốn phát triển một đoạn tình cảm với anh, mà không phải chỉ một buổi tối vui vẻ, cô muốn nắm chặt cơ hội lần này, hơn nữa cúng do anh nói, như vậy cũng không phải cô mơ mộng xa vời chứ?

Nhưng mặc kệ kết quả thế nào, cô đều phải chuẩn bị tâm lý cho mình, đến cuối cùng cô cũng phải rời khỏi nhà họ Thi, về bí mật của Tang Tuấn, làm thế nào cũng phải bảo vệ, dù sao chuyện ám muội này, mà cô cũng không biết sau khi nhà họ Thi biết chuyện này, sẽ làm thế nào? Tình trạng xấu nhất cô sẽ mất đi Tang Tuấn, nhưng mất đi Tang Tuấn cũng tương đương với việc mất đi tất cả, cho nên cô không thể mạo hiểm như vậy.

Cho dù hai người đang ở cùng nhau, cô vẫn không thể nói cho anh biết! Vì Thi Gia Phong không yêu cô, sẽ không chịu đồng ý ở chung với cô… Tang Văn Nhi lại khóc thút thít, tại sao cô nhất định phải lựa chọn như vậy?diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn

Nếu năm đó cô không cần đứa trẻ này, có phải hiện tại cô cũng không phải băn khoăn như vậy? Nhưng nếu không có đứa bé, nhất định cô sẽ khổ sở hơn, vì để không mất đi Tang Tuấn, tất cả đều như cũ, nhất định cô không thể nói cho bất kỳ ái biết về chuyện này.

Trường học lại có kỳ nghỉ, thời tiết càng ngày càng lạnh.

Thi Gia Phong và Tang Tuấn ngồi trong phòng khách, một người xem báo, một người đọc sách. Mà Tang Văn Nhi lại đang ở trong bếp dọn dẹp bát đĩa, còn bà Thi, lúc rảnh rỗi, bà sẽ làm cho mình vài cái áo len, trước bà còn làm cho Tang Tuấn vài món đò, nhưng bà cảm thấy chưa đủ, nên hiện tại bà lại đang ngồi đan áo.

Bà Thi nhìn thành phẩm vừa hòa thành một nửa lên, xem có thích hợp với Tang Tuấn không, lập tức muốn mở miệng gọi Tang Tuấn lại, nhưng bà lại thấy tư thế ngồi đọc sách của hai người rất giống nhau… Nhìn kỹ, bà lại phát hiện tang Tuấn và Thi Gia Phong có vài chỗ tương tự, lông mày của hai người rất giống nhau, đều đậm như nhau, mà Tang Tuấn lại giống như Thi Gia Phong lúc bé, thích xem sách khoa học viễn tưởng.

Nếu như không phải vì biết Tang Văn Nhi và Thi Gia Phong không quen biết nhau từ trước, nếu không bà sẽ thật sự cho rằng Tang Tuấn là con trai của Thi Gia Phong, ngay sau đó bà Thi lại cười,xem ra mình thật sự muốn ôm con đến điên rồi, lại có thể suy nghĩ lung tung. “Tiểu Tuấn, lại đây cho bà nội xem một chút, xem con có thích hợp với bộ quần áo này không.”diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn

Tang Tuấn đặt quyển sách xuống, khéo léo chạy lại bên cạnh bà.

Thi Gia Phong cũng không tán thành cách làm của mẹ mình. “Mẹ, hiện nay,quần áo của trẻ con ngoài đường rất nhiều, tại sao mẹ lại nhất định muốn tự mình làm?”

“Con không hiểu, như vậy mới ấm áp! Lúc con còn nhỏ, còn không phải là nếu không phải mặc áo len mẹ làm rồi lớn lên, giờ đôi cánh cứng cáp rồi, cho nên ghét bỏ quần áo của mẹ.” Bà trợn mắt nhìn Thi Gia Phong.

Thi Gia Phong không nói gì, rõ ràng anh nói đúng nhưng mẹ luôn ngăn anh lại, sao có thể nói qua được! Lúc này đuôi mắt anh phát hiện hình như Tang Văn Nhi muốn ra ngoài. “Văn Nhi, em đi siêu thị sao? Anh cũng đi!”

Tang Văn Nhi muốn cự tuyệt, nhưng lại bị bà Thi nói trước. “Con đi làm gì? Vướng tay vướng chân, ngoại trừ thân hình cao lớn ra, con còn có thể làm gì?”

Sao hai mẹ con lại cãi vã? Nhưng cô biết mình cũng không phải nguyên nhân hai người gây gổ.

“Mẹ,cũng vì con cao lớn, cho nên có thể cầm đồ giúp Văn Nhi.” Thi Gia Phong nói xong, trực tiếp kéo Tang Văn Nhi chạy ra ngoài.

“Anh chạy anh như vậy làm gì?” Tang Văn Nhi sắp không thở nổi.

Lúc này, Thi Gia Phong mới chạy chậm lại, tay phải nắm thật chặt tay trái cô, bây giờ hai người đang hẹn hò lén lút, chỉ có thể trong lúc không ái phát hiện, mới có thể gần gũi nhau một chút giống như bây giờ, ngay cả anh cũng hối hận,mình lại có thể đồng ý chuyện này.

“Văn Nhi, bằng không chúng ta thẳng thắn nói chuyện này với mẹ đi!” Thi Gia Phong thật sự không lén lút nổi nữa.

Tang Văn Nhi nhanh chóng phản ứng. “Không được!”

“Tại sao?”

“Anh đã đồng ý thì không thể thay đổi, thật ra em cảm thấy như vậy cũng không tệ.” Tang Văn Nhi cũng không cảm thấy như vậy là không ổn, bình thường hai người cũng có thể gặp mặt, thừa dịp không ai chú ý hôn đối phương một cái, sau đó nửa đêm, lén lút hẹn nhau, như vậy cũng rất tốt!

“Nhưng anh không thích như vậy, anh muốn hẹn hò với em một cách quang minh chính đại, anh muốn tay trong tay với em trước mặt mọi người, ở trước mặt mọi người hôn em một cái, anh còn muốn làm chuyện ân ái với em!” Thi Gia Phong không chút e dè nói ra tiếng lòng của mình.

Tang Văn Nhi trừng mắt liếc anh. “Không đứng đắn, cả ngày anh cũng chỉ nghĩ đến chuyện này sao?”

“Xem là vậy đi, đó là nhu cầu bình thường của đàn ông, chẳng lẽ em muốn anh đi tìm những người phụ nữ khác sao?”

“Tùy anh thôi, nếu như anh thật sự không có cách giải quyết!” Tang Văn Nhi nói với anh.

Thi Gia Phong dĩ nhiên không làm như vậy, mặc dù anh trăng hoa, nhưng anh cũng biết, khi anh ở cùng một người phụ nữ, tuyệt đối không dính líu tới người phụ nữ khác.

“Thôi được rồi!” Anh thỏa hiệp, anh phát hiện, kể từ sau khi hai người ở chung một chỗ, mình đã có thói quen thỏa hiệp với Tang Văn Nhi, nhưng anh cũng không cảm thấy như vậy là không được, ngược lại cảm thấy mình có thể đối xử với cô tốt hơn.

Lúc này, Thi Gia Phong mới chú ý tới, cô lại có thể không mang theo khăn quàng cổ, hôm nay lạnh như vậy, cô muốn bị cảm sao?

Cho nên anh kéo cô vào một cửa hàng, ở trong đó tìm một chiếc khăn lên rất dài.

“Em không lạnh!” Cô thật sự cảm thấy cũng được, vì anh kéo cô ra cửa quá nhanh nên cô quên mang.

“Còn dám nói, tay em lạnh như băng, chóp mũi hồng hồng, em còn dám nói em không lạnh?” Thi Gia Phong quàng khăn lên cho cô, quấn vài vòng, quả thật chỉ muốn quấn kín khuôn mặt cô.

“Anh muốn là em ngộp chết à? Tang Văn Nhi kéo xuống một chút.

“Bao kín!” Thi Gia Phong không cho phép, ít nhất cũng phải che đến lỗ mũi cô.

Hành động của Thi Gia Phong khiến Tang Văn Nhi dở khóc dở cười, không thể phủ nhận, anh vô cùng quan tâm, nhưng như vậy có thể kéo dài bao lâu?

Hai tay Thi Gia Phong vẫn luôn rất ấm áp, anh để tay trên khuôn mặt cô, cố gắng khiến khuôn mặt cô hồng lên một chút, nhưng lại không có chút hiệu quả, vì vậy anh lập tức cúi đầu hôn lên môi cô.

Trong nháy mắt, gương mặt Tang Văn Nhi hồng lên, lúc này Thi Gia Phong mới hài lòng.

“Anh có lầm không vậy? Đây là bên ngoài ư!” Tang Văn Nhi tức giận.

Sau khi Thi Gia Phong chỉnh lại khăn cho cô một chút mới nói. “Hết cách rồi, đây là cách tốt nhất khiến gương mặt em nhanh chóng hồng lên!”

Nào có ai lại như vậy? Tang Văn Nhi thiếu chút nữa bị anh làm cho tức chết, nhưng lại hết cách, anh luôn có những việc làm khó lý giải, cô cũng quen rồi.

“Được rồi, chúng ta đi thôi!” Thi Gia Phong hài lòng đưa cô rời đi.

Anh biết Tang Văn Nhi còn có t
<<1 ... 1011121314 ... 17>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT478/6194

Pair of Vintage Old School Fru