XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Truyện nhiều tập - Mỹ Nhân Gặp Hổ - phần 2

Lượt xem :
��ng nàng.

“Ngươi coi ta là đồng loại với ngươi sao? Không cần lại đây!” Xá Nguyệt kinh hoảng tùy tay nắm một cái gối mềm bên cạnh người, quăng về phía hắn.

Linh Lệ thoải mái tránh cái gối mềm ấy.

“Đây là thịt ta đặc biệt sai người chuẩn bị cho ngươi, nếu không ta cũng chẳng ăn cái loại mềm nhũn này.” Hắn thích ăn hươu, hươu xạ, linh dương còn cả trâu rừng nữa.

“Đặc biệt chuẩn bị cho ta? Cho nên giết con thỏ kia vì ta? Sao ngươi có thể làm như vậy!” Lòng nàng quặn đau, nghĩ đến con thỏ kia vì nàng mà chết, nàng liền áy náy vạn phần.

“Nếu ngươi không thích ăn thịt thỏ, thì còn có thịt dê.” Hắn vươn tay đến một cái đĩa khác.

“Không muốn, không muốn! Bỏ đi, bỏ tất cả đi!” Sắc mặt Xá Nguyệt tái nhợt, co người vào tấm chăn mỏng, một tay dùng sức che miệng mũi lại.

“Dù sao ngươi cũng phải ăn một chút gì đó mới có sức!” Hắn hiếm khi có được chút kiên nhẫn.

“Ta không ăn sống.” Chết cũng không ăn.

“Nhưng nấu chín sẽ không còn ngon nữa.”

“Ta ăn chay.” Đời này nàng chưa từng dính lấy một miếng đồ ăn mặn.

“Thì ra ngươi ăn cỏ, vậy mà không nói sớm, chả trách lại yếu như vậy.” Hắn bừng tỉnh đại ngộ.

“Về sau không cho phép giết bất kỳ một động vật nào vì ta!” Nàng tuyệt đối không cho phép có một động vật nào vì nàng mà chết.

“Có thể, chuyện này cũng chẳng khó làm.” Linh Lệ nhún nhún vai với ý không hề gì. Không cho phép vì nàng sát sinh, vậy vì người khác thì có thể chứ?

Xá Nguyệt bỗng nhiên ý thức vừa rồi mình không nên nói như vậy. Về sau? Còn có về sau gì nữa? Bây giờ nàng sẽ nghĩ cách gì đó trốn đi.

“Có thể cho ta mặc quần áo không?” Không có quần áo che đậy thân thể, nàng không có một chút cảm giác an toàn nào.

“Ngươi lạnh không?” Linh Lệ băn khoăn hỏi.

“Không phải vấn đề lạnh hay không, mà là cảm thấy xấu hổ, chẳng lẽ ngươi không thấy xấu hổ hay sao?” Nàng không thể tin được trừng mắt nhìn hắn.

“Xấu hổ để làm gì?” Vẻ mặt hắn nhàm chán. “Chưa từng có nữ nhân nào nói muốn mặc quần áo khi đang ở trên giường của ta, cứ phải mặc mặc cởi cởi không thấy phiền à?”
Xá Nguyệt bỗng nhớ tới quá trình mình bị hắn ăn, nhớ lại càng nhiều nội dung, mặt nàng càng đỏ lên, tim cũng đập càng loạn nhịp.

Nàng nghĩ bị yêu thú cắn nhất định sẽ vô cùng đau đớn và đáng sợ, nhưng dường như không phải vậy, trong đau đớn hỗn loạn còn có cả rung động kỳ lạ, có cảm giác gì đó rất kỳ quái, nàng không thể hình dung được. Vừa nãy Linh Lệ nói còn muốn ăn nàng một lần nữa, nàng cũng không hoảng sợ như trước, không sợ lại bị một lần nữa, nàng không biết tại sao mình lại như vậy?

Linh Lệ đột nhiên dựa vào nàng, chỉ cần nghiêng người là sẽ hôn vào môi nàng.

Xá Nguyệt kích động nâng tay đẩy hắn, chán ghét kêu. “Không được dùng cái miệng ăn thịt tươi đến gần ta!”

“Ngồi không thật phiền toái!” Linh Lệ chậc một tiếng, buồn rầu lui ra.

“Ngươi…… Ngươi không được sát sinh nữa, không được ăn thịt tươi nữa. Yêu khí trên người ngươi quá nặng, chính là vì ngươi ăn quá nhiều sinh linh, trong đó có cả sinh linh ác, ngươi như vậy sẽ không thể tu thành chính quả.” Nàng thừa cơ giáo huấn hắn, mặc kệ hắn trước kia ăn qua bao nhiêu sinh linh, nàng vẫn hy vọng mình có thể cảm hóa hắn một chút.

“Hổ cũng là sinh linh, trời sinh hổ đã muốn săn tìm thức ăn, thiên tính chính là uống máu ăn thịt, ngươi đã thấy con hổ nào ngồi không chưa?” Linh Lệ lạnh lùng cười nhạo nàng.

Xá Nguyệt hít một hơi thật sâu. “Ngươi là hổ yêu?”

Linh Lệ nhíu mày cười cười, xem như cam chịu.

“Hổ cũng có thể tu luyện thành tiên, không nên trở thành yêu thú tân quái, chẳng lẽ ngươi không muốn thoát khỏi hình hổ, vĩnh viễn biến thành người sao?” Nàng có lòng tốt khuyên bảo.

Linh Lệ căn bản lười nghe nàng nói, ánh mắt thâm sâu của hắn nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng không ngừng động đậy của nàng, nhớ tới hương vị ngọt ngào từ đôi môi đỏ mọng của nàng, không khỏi thèm khát liếm liếm khóe môi.

Xá Nguyệt nhận thấy ánh mắt thèm muốn của hắn, bất an lui mình ra sau.

“Chắc ngươi đã ăn no rồi?” Không phải hắn vừa ăn rồi sao?

“Bụng ta no rồi, nhưng có chỗ vẫn còn đói khát.” Hắn nắm chặt cổ tay nàng, lên giường và đến gần nàng. Hắn là mãnh hổ, là yêu thú, nghìn năm qua lấy tính trời của hắn và phương thức sinh tồn, khi dục vọng đến phải lập tức giải quyết, không có đường thương lượng.

Xá Nguyệt không hiểu ý hắn, nàng một lòng thầm muốn chạy khỏi miệng hổ.
“Nhờ ngươi…… làm một chút đồ ăn cho ta, bây giờ ta rất đói bụng, hy vọng trước khi chết cũng được ăn no, không phải làm ma đói.” Trước tiên nàng dẫn dắt hắn rời đi, mới có cách chạy trốn. “Ngươi có thể chờ ta ăn no rồi mới ăn ta không? Dù sao ngươi cũng vừa ăn qua một chút, không vội ăn ngay đúng không?”

“Ngươi muốn ăn cái gì?” Linh Lệ tốt xấu gì cũng là hổ yêu ngàn năm, làm sao có thể không nhìn ra chút kỹ xảo vụng về này của nàng? Nhưng cũng cảm thấy lời nàng có lý, cho nên không nhịn được muốn chiều nàng.

“Chỉ cần một vài món ăn chay là tốt rồi.” Nàng miễn cưỡng cười cười.

“Một vài món ăn chay là có thể ăn no?” Hắn ăn qua loa cũng có thể ăn một con bò. “Được, chờ một chút.” Hắn rời đi hương thơm ngọt ngào dụ hoặc, xoay người đi ra ngoài.

Xá Nguyệt lập tức xé góc chăn thành miếng vải, quấn quanh tấm thân trần của mình, sau đó nhảy xuống giường, bay ra từ cửa sổ, dùng phép gọi một đám mây đến, bay về phía bầu trời –

Đột nhiên, có vô số sợi chỉ bạc trong suốt bắn về phía nàng, nhanh chóng vòng quấn lấy nàng, nàng bị chỉ bạc quấn thành một cái kén, không thể nhúc nhích.

Chỉ bạc kéo nàng đi trên mặt đất, nàng kêu lên, cả người nằm gọn trong vòng tay ấm áp vững chắc.

Xá Nguyệt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Linh Lệ.

“Chiêu này phải dùng như vậy, bây giờ đã biết rồi chứ?”

Linh Lệ cong môi cười, lộ ra hàm răng trắng sắc nhọn.

Hết chương 1.

Tiểu Dương: nàng Xá Nguyệt của chúng ta là tiên nữ, rất ngây thơ trong sáng, nàng ấy không hiểu Linh Lệ ăn nàng là thế nào :”>.


Xá Nguyệt không có kinh nghiệm, ý nghĩ đơn giản, suy nghĩ trong sáng, nhưng nàng cũng không ngốc. Từ sau khi Linh Lệ ăn nàng lần thứ hai, nàng liền hiểu được hoàn toàn, nàng đã bị hổ yêu giữ lấy, thân mình bị làm bẩn, năm trăm năm khổ luyện tu dưỡng đã bị xói mòn rửa trôi khỏi cơ thể nàng.

Nàng cảm thấy xấu hổ vì mình không biết gì, nhớ tới mình mặc kệ hành động của Linh Lệ, ngay cả một chút chống cự cũng không có, nàng liền hối hận muốn chết, tràn ngập bi phẫn.

Từ đó về sau Linh Lệ không thể ăn nàng lần thứ ba, hắn cứ tới gần, nàng lại bắt đầu điên cuồng chống cự, và lần nào Linh Lệ cũng có thể khống chế được nàng mà không cần tốn chút sức lực, cho dù pháp lực không bằng hắn, nàng cũng muốn dùng hết sức lực đánh nhau với hắn, nàng thậm chí còn hy vọng hắn giết mình, đừng cho nàng mạng sống.

“Thân thể của ta của ta đã bị vấy bẩn, ngươi giết ta đi, để ta thoát khỏi thân thể không sạch sẽ này, hồn phách của ta vẫn sạch sẽ!” Nàng phẫn hận khóc rống với hắn.

“Vì sao lại không sạch? Bẩn ở đâu? Ngươi rõ ràng rất sạch sẽ, cũng rất thơm nữa! Âm dương giao phối không phải là chuyện vô cùng bình thường trong thiên địa vạn vật sao?” Linh Lệ căn bản không nhận ra mình làm sai điều gì, thật sự không hiểu vì sao nàng lại có phản ứng kịch liệt như vậy.

“Yêu thú như ngươi ngay cả xấu hổ cũng không biết, ngươi căn bản không hiểu tâm tình của ta!” Xá Nguyệt kêu khóc, nước mắt tràn mi tuôn rơi càng nhiều.

Nếu nàng từng liều chết giãy giụa, cực lực chống cự, cuối cùng tuy vẫn bị hắn làm nhục thân mình, nhưng ít nhất nàng cũng có phản kháng, trong lòng sẽ không cảm thấy xấu hổ thế này, nhưng vì hắn trêu đùa, làm cho nàng hiểu lầm ý ngốc của hắn, ngây ngốc rơi vào cạm bẫy của hắn, một khi bừng tỉnh đại ngộ mới có thể hận hắn như vậy, hận chính mình như vậy.

“Chuyện đó có gì phải xấu hổ? Hơn nữa rõ ràng là chính ngươi dụ hoặc ta.” Linh Lệ thực vô tội biện giải.

“Ngươi nói bậy! Ta dụ hoặc ngươi khi nào?” Xá Nguyệt quả quyết trách cứ. Đó là lời lên án ác độc, quá đáng thế nào chứ.

“Chính là trên người ngươi không ngừng toát ra hương vị dụ hoặc ta, nếu không muốn ta động dục cũng phải chuyện dễ dàng như vậy.” Nghìn năm qua số lần hắn động dục nhiều không đếm được, mà nàng là người con gái duy nhất – chỉ dùng mùi đã khiến cho hắn thần hồn điên đảo, dục vọng bừng bừng phấn chấn.

“Thật vô sỉ!” Nàng không thể chịu đựng được oan khuất to lớn ấy.

“Lại tiếp tục rồi, lúc nào cũng vô sỉ với xấu hổ.” Linh Lệ không thể tưởng tượng trong đầu tiên giới rốt cuộc có cái gì. “Namnữ giao hoan không phải cũng bình thường như đói bụng thì ăn cơm à? Hơn nữa khi chúng ta kết hợp ngươi rõ ràng rất thoải mái, rất vui vẻ và cũng hưởng thụ –”
“Ngươi câm mồm! Ta không có, ta không có!” Xá Nguyệt dùng hai tay che tai, vội vàng phủ nhận, giống như nghe thấy ngôn ngữ ô uế, hai má đỏ bừng.

“Thân thể của ngươi không nói vậy, có muốn thử lại một lần không, để chính ngươi tự cảm nhận……”

“Linh Lệ, ta hận ngươi đến chết!” Cơn tức giận của Xá Nguyệt đã tích lũy đến mức tận cùng, hai tay tạo ra những tia sáng đánh về phía hắn, một quyền lại một quyền đánh vào ngực hắn. “Nếu ngươi lại nhục nhã ta, thì hãy giết ta đi còn hơn!”

Linh Lệ nhẹ nhàng vẩy tay tránh đi những tia sáng ấy, đơn giản tựa như đuổi muỗi.

Bây giờ hắn rốt cuộc cũng hiểu được lời của hồ yêu (Tiểu Dương: là con cáo ở chương trước ấy) “dây vào người của tiên giới sẽ đem đến phiền toái lớn”, trước mắt hắn liền cảm thấy giải quyết nước mắt và sự phẫn nộ của Xá Nguyệt chính là phiền toái lớn, hơn nữa nàng còn có ý nghĩ đi tìm cái chết, quả thực làm cho hắn không thể hiểu nổi. Rõ ràng hai lần kết hợp đều cảm thấy thoải mái, vui sướng, rốt cuộc vì sao nàng muốn tìm cái chết? Hơn nữa trong giới yêu thú, ai cũng hao hết tâm tư để sống sót, có ai có ý nghĩ đi tìm cái chết ngu ngốc như nàng đâu!

“So với đám nữ yêu kia ngươi càng làm cho ta động lòng, bây giờ ta luyến tiếc, không thể giết ngươi.” Hắn bất đắc dĩ cảm thán. Sau khi hưởng qua mỹ vị tuyệt vời, rốt cuộc không thể quay đầu chịu thiệt.

Xá Nguyệt nghe thấy lời nói gọn gàng dứt khoát đó, khuôn mặt không khỏi nóng bừng lên.

“Khi nương nương phát hiện ta không trở về, nhất định sẽ đến cứu ta, đến lúc đó ngươi… ngươi liền xong rồi.” Nàng vốn định uy hiếp, đe dọa hắn, nhưng nghĩ đến kết cục của hắn, lại có chút mềm lòng.

“Nương nương? Bà ta là nhân vật nào trên thiên giới?” Linh Lệ nhíu mày suy nghĩ sâu xa.

“Linh Chi cung Toàn Cơ nương nương, ngươi đã nghe thấy chưa?” Nàng thử hỏi.

“Chưa từng nghe qua.” Xem ra cũng chẳng phải nhân vật được nhiều người biết tới. “Tại sao lại tìm kẻ không có danh tiếng làm ngọn núi dựa dẫm? Dù sao sau này ngươi sẽ ở lại chỗ của ta, ta làm chỗ dựa cho ngươi, sau này ta sẽ bảo vệ ngươi.” Hắn đi tới ngồi xuống cạnh nàng.

Xá Nguyệt giật mình ngây người trong chớp mắt, chợt đứng lên, duy trì một khoảng
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,2,-,Truyện,nhiều,tập,-,Mỹ,Nhân,Gặp,Hổ,-,phần,2,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 2 - Truyện nhiều tập - Mỹ Nhân Gặp Hổ - phần 2 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 2 - Truyện nhiều tập - Mỹ Nhân Gặp Hổ - phần 2 - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT50/1387