Duck hunt
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Người Chồng Tuyệt Vời-full

Lượt xem :
hư đó là chuyện đương nhiên, giống như cho tới nay vẫn làm như vậy vì anh, ấm áp cùng cảm động rất nhanh xuất hiện trong lòng anh.

“Em trở lại nhà bếp giúp mẹ, anh nhớ tắm rửa nhanh một chút!” Cô khẽ cười ngọt ngào, lại nói một câu, liền nhanh nhẹn đi đến hướng phòng bếp.

Anh tới phòng rồi nhất định có thể phát hiện cô đã làm chút việc thay đổi, không biết anh sẽ thích hay là chấn động? Cô yên lặng nghĩ, dọc theo đường đi nhịn không được cười trộm.


Chương 4


Mở cửa phòng, Lôi Diễm quả nhiên rất nhanh liền phát hiện phòng có thay đổi.

Trong phòng không bật đèn, nhưng lại lộ ra ánh sáng ấm áp, hơn nữa trong phòng lại có một mùi hương nhàn nhạt nhẹ nhàng mà khoan khoái, cả căn phòng rõ ràng trở nên khác trước.

Phòng của anh tại sao lại thay đổi….. Duy nhất có thể, chỉ có cô vợ mới cưới của anh Đào Lục Nhân.

Lục Nhân vì sao lại đem phòng biến thành như vậy?

Là bản năng của cô vốn quấy phá? Hay là cô cố ý chuẩn bị như vậy?

Lông mày anh nhăn lại một đường thẳng tắp, nghĩ không ra vì sao cô lại làm như vậy.

Nhưng việc này cũng không làm anh bối rối lâu lắm, dù sao cô gái nhỏ kia không giống với anh đại nam nhân thô lỗ này, tâm tư luôn tinh tế hơn một chút, có lẽ cô ấy cảm thấy thích căn phòng như vậy, liền tuỳ cô thôi.

Anh lơ đễnh cởi quần áo, đi vào phòng tắm tắm rửa, tẩy đi mệt mỏi đầy người sau đó lại nhớ tới căn phòng, thần thanh khí sảng thay quần áo ở nhà sạch sẽ, mới bước ra khỏi phòng.

“Tắm xong rồi sao? Mau tới ăn cơm đi, tất cả mọi người đều đang đợi anh a!” Vừa đi ra khỏi phòng, liền thấy Lục Nhân đi lên, nắm lấy tay anh lôi kéo đi về phía bàn ăn.

“Lớn như vậy rồi, còn để cho vợ tiếp đón, con không biết ngượng sao?” Lôi Trường Minh dĩ nhiên đã ngồi trước bàn ăn, thấy Lục Nhân săn sóc như vậy, nhịn không được mắng đứa con một câu.

“Ông sao lại như vậy? Hai con cảm tình tốt ông cũng ghen sao?” Du Ngọc Mai trợn mắt nhìn chồng một cái, sau đó vội vàng gọi con ngồi vào bàn ăn. “Mau ngồi xuống đi, hiện giờ trong nhà có thêm Lục Nhân, ăn cơm sẽ náo nhiệt hơn, cảm giác đặc biệt ngon.”

“Mẹ, nào có khoa trương như vậy?” Lục Nhân cười nói,

“Có rồi có rồi, mẹ con nói đều đúng.” Lôi Trường Minh phụ hoạ, đối với đứa con dâu này cực kì vừa lòng. “A Diễm cũng may là cưới được con, bằng không đến bây giờ đã sắp ba mươi lăm vẫn còn cô đơn một mình.”

“Ba, điều kiện A Diễm tốt như vậy, không sợ sẽ không cưới được vợ!” Lục Nhân cầm lấy bát đũa, cũng giúp ông xã nói chuyện.

“Là có con không chê nó, người giống như A Diễm sẽ không mang lại niềm vui cho phụ nữ, cũng rất khó kết giao với họ, càng miễn bàn có thể lấy được cô vợ yểu điệu như con.” Lôi Trường Minh cũng biết khuyết điểm của con mình, nhịn không được lại nói con một câu. “Đây là phúc khí của nó, đúng không, A Diễm?”

“Đúng, là phúc khí của con.” Lôi Diễm âm thầm xem thường trong lòng, không muốn cũng lão cha so đo.

Đúng vậy, là anh phúc khí tốt mới có thể có được hồng phấn tri kỉ như Lục Nhân, nguyện ý lấy hạnh phúc của bản thân giúp anh giải quyết khó khăn, nhưng không phải tất cả đều từ ba mà ra sao? Hại anh đối với Lục Nhân áy náy không thôi.

Cái gọi nợ tiền dễ trả, nhưng nợ tình thì khó đáp lại, anh cũng không biết nên làm thế nào mới trả đủ ân tình với Lục Nhân mới tốt.

“Con nghe xem, ngay cả A Diễn cũng cám thấy như vậy.” Lôi Trường Minh vui vẻ, hiếm khi hai cha con cùng quan điểm, ông cười càng vui vẻ.

“A, sao lại nói những lời này? Mẹ thấy thật ra nên nhắc nhở các con, nếu kết hôn, có phải là nên sinh đứa nhỏ nhanh một chút hay không? Bằng không chờ đứa nhỏ lớn lên, A Diễm đã thành ông cụ bảy mươi tám mươi tuổi rồi.” Du Ngọc Mai cũng không phải quan tâm chuyện như vậy, bà muốn chính là tương lai về sau.

Lôi Diễm và Lục Nhân cùng đồng thời sửng sốt, giống như hẹn trước cùng quay sang nhìn nhau một cái, sau đó Lục Nhân nhìn thấy trên mặt Lôi Diễm là hơi bất đắc dĩ cùng cười khổ xin lỗi, tâm tình vốn dĩ có chút thẹn thùng nháy mắt nguội lạnh.

Khi Du Ngọc Mai nói bọn họ cần sinh đứa nhỏ, trong lòng cô còn thầm vui mừng, nghĩ rằng có lẽ Lôi Diễm bởi vì lo lắng như vậy sẽ cùng cô phát triểu quan hệ vợ chồng bình thường cũng nên, nhưng là khi cô nhìn thấy Lôi Diễm cười khổ, cô biết tất cả chỉ là chính mình si tâm vọng tưởng.

Đối với yêu cầu của mẹ anh, anh nhất định cảm thấy thực bối rối? Bằng không sẽ không lộ ra nụ cười như vậy, cho dù là cười, nhưng lại như khóc……

“Làm sao vậy? Vẻ mặt đó của các con là sao?” Lôi Trường Minh cũng cùng vợ trao đổi ánh mắt, không hiểu làm sao nhìn chằm chằm hai đứa trẻ. “Mẹ con có nói sai cái gì sao?”

“Không, mẹ không nói sai cái gì.” Lôi Diễm lắc đầu, không dám nói nhiều hơn, chỉ sợ khiến cho cha mẹ nghi ngờ.

“Nếu không nói cái gì sai, vậy sắp xếp ngày nghỉ đi, mang Lục Nhân ra nước ngoài giải sầu, coi như là hưởng tuần trăng mật đi!” Lôi Trường Minh nói, ăn một ngụm cơm, vừa ăn vừa dặn dò.

“Ách………” Lôi Diễm thiếu chút nữa bị đồ ăn trong miệng làm cho nghẹn, cố gắng thanh thanh yết hầu.

“Ba, A Diễm còn bận công tác, không sao đâu!” Lục Nhân hoàn toàn dẹp bỏ ý muốn trong đầu mình, vội vàng thay anh nói chuyện.

Thôi đi, nếu anh không có ý kia, thay vì tiếp tục làm cho công công bà bà (cha mẹ chồng) sốt ruột, không bằng để cô hỗ trợ xin tha thứ, tránh làm cho anh bối rối thêm.

Cô muốn dùng chính khả năng của mình để có được trái tim anh, nếu là dựa vào áp lực từ phía người lớn mà đạt được mục đích, cô sẽ cảm thấy chính mình cực kì vô dụng.

Lôi Diễm cứng đờ, thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn cô một cái.

Cô gái này, thật sự rất hiểu anh, ngay cả anh hơi chút chần chờ, đều có thể phát hiện ra anh đang do dự, không hổ là người hiểu anh nhất.

Hơn nữa thời kì tân hôn các cô gái đều không phải là thật chờ mong đi hưởng tuần trăng mật sao? Tuy rằng hôn nhân của bọn họ là giả, là diễn trò, nhưng khó nói ở chỗ cô một chút cũng không chờ đợi được trải qua một tuần trăng mật lãng mãn trong truyền thuyết sao?

“Không được! Cái gì cũng có thể bỏ, nhưng tuần trăng mật tuyệt đối không thể.” Người đầu tiên phản đối là Du Ngọc Mai. “Cả đời chỉ có một lần đi hưởng tuần trăng mật như vậy, làm sao có thể nói không đi là không đi?”

“Ách…….” Ngay cả mẹ chồng cũng nói như vậy, lúc này Đào Lục Nhân cũng không nói gì nữa, chỉ cúi đầu yên lặng ăn cơm.

“Con biết rồi, con sẽ thu xếp ngày nghỉ.” Thấy Lục Nhân bị ba mẹ ép buộc như vậy, Lôi Diễm băn khoăn một chút, thầm than một hơi sau đó quyết định mang Lục Nhân đi hưởng một tuần trăng mật giả.

Dù sao anh thật lâu rồi cũng chưa nghỉ ngơi, vậy nên hảo hảo sắp xếp thời gian nghỉ ngơi một chút, một khi đã như vậy. Ra ngước ngoài một chút cũng chẳng có trở ngại gì.

“Anh?” Lục Nhân choáng váng, hoàn toàn không dự đoán được anh thế nhưng lại đáp ứng.

“Ăn cơm đi, chúng ra sẽ lên kế hoạch thời gian.” Anh nhẹ nhàng nở một nụ cười yết ớt với cô.

Oa liệt! Nụ cười này của anh là có ý gì? Nếu anh không muốn cùng cô phát triển quan hệ như vậy, rồi lại đồng ý an bài ngày nghỉ đi hưởng tuần trăng mật, đây rốt cuộc là ý gì?

Đào Lục Nhân không đoán nổi tâm tư của Lôi Diễm, lúc này cũng không phải lúc hỏi anh, chỉ đành buồn ở trong lòng, tính tối nay sau khi về phòng phải hỏi lại rõ ràng.

Thật vất vả đợi cho cha mẹ chồng đều trở về phòng nghỉ ngơi, cô dọn dẹp bát đĩa xong, trở lại trong phòng đã thấy Lôi Diễm đang ngồi trên giường xem báo cáo của công ty.

“Em nghĩ anh sẽ không đồng ý chuyện đi hưởng tuần trăng mật chứ.” Cô ngồi bên mép giường, nhẹ giọng hỏi ra nghi vấn đã chôn trong lòng một hai giờ.

“Vì sao lại không?” Anh nhướng mày, tầm mắt chuyển từ báo cáo đến gương mặt của cô. “Diễn kịch phải diễn thật chân thật mới có thể thuyết phục người xem, nếu chúng ta chỉ diễn một nửa, không đủ sức thuyết phục, sẽ có nhiều người nghi ngờ.”

“Ác.” Thì ra trong lòng anh tính toán như vậy, cô rốt cục cũng hiểu, vừa đúng ý trong lòng nhưng cũng có chút thất vọng nhỏ.

Ban đầu cô nghĩ là anh có chút ý tới sự bố trí tỉ mỉ của cô, tiện đà phát hiện dụng tâm của cô, không nghĩ tới hoàn toàn không phải như vậy, hoàn toàn là cô suy nghĩ quá nhiều.

“Sao vậy? Có nơi nào em đặc biệt muốn đi không?” Anh chú ý tới thất vọng chợt loé trong mắt cô rồi biến mất, bất giác theo bản năng hỏi lại. “Hawai, Hoa Kì hay là Hy Lạp?

Cô nhếch môi cười, nhẹ nhàng lắc đầu. “Em chẳng có nơi nào đặc biệt muốn đi, anh quyết định chỗ nào cũng được, em không có ý kiến.”

Mơ hồ phát hiện cô không có hứng thú, anh quan tâm hỏi lại: “Lục Nhân, em không vui sao?”

“A? Không ạ! Em không phải không vui.” Cô thở sâu điều chỉnh lại tinh thần, không thừa nhận mình quả thật thực thất vọng.

“Thật vậy sao? Nhưng anh lại nhìn thấy em là một bộ không có tinh thần.” Anh hồ nghi nhìn chằm chằm vào mặt cô, hiển nhiên không tin tưởng lí do thoát thác của cô cho lắm.

“Làm gì có! Em còn có tinh thần đem phòng sửa sang lại như vậy, làm sao có thể không có tinh thần chứ?”

Cô oán thán dụng tâm của mình anh một chút cũng không thấy, mang oán thán của mình nói rõ.

“Anh đã biết là em nghịc ngợm mà.” Lông mày anh giãn ra, cười khẽ ra tiếng. “Con gái vẫn là con gái, luôn luôn đem phòng biến thành tràn ngập mùi hương.”

“......” Cô không còn gì để nói.

“Ngoại trừ cảm thấy thơm tho ra, chẳng lẽ anh không cảm thấy gì khác nữa sao?” Ít nhất sẽ phải cảm thấy chút lãng mạn chứ?

Cô tràn đầy hy vọng hỏi.

“Cảm giác gì?” Anh ngửi ngửi mùi hương thơm mát trong phòng, ngửi vài lần, nở nụ cười nhẹ. “Không có a! Em thích là tốt rồi.”

Lục Nhân hoàn toàn thất vọng rồi, kế hoạch hương thơm lãng mạn của cô hiển nhiên thất bại hoàn toàn.

Cô ban đầu thực chờ mong Lôi Diễm sẽ chú ý tới bầu không khí lãng mạn cô xây dựng, tiện đà thúc giục khứu giác và thị giác, làm cho anh cảm nhận được dụng tâm của cô, có lẽ sẽ thực cảm động ôm cô một cái… v..v, sau đó có thể làm cho bầu không khí tiếp tục nóng lên……

“Anh đừng thức quá muộn, em ngủ trước.” Quả nhiên vẫn không đủ, cô còn phải cố gắng hơn nữa mới được.

“Ừ, em mệt mỏi thì đi ngủ sớm một chút, ngủ ngon.” Anh vuốt cằm, không quên lễ phép nói câu ngủ ngon.

Nằm trên giường cũng không ngủ được, Lục Nhân trở mình liên tục, mắt nhìn chằm chằm mặt tường.

Lôi Diễm là một người đàn ông tốt, không có khuyết điểm gì làm cho người ta không chịu nổi, nếu hỏi cô đối với anh không hài lòng ở đâu, có lẽ, chính là rất không có tình thú…… Đàn ông như vậy thật rất không đáng yêu!

Chưa đến một tuần sau, hai vợ chồng Lôi Diễm và Lục Nhân đã tâm tình vui vẻ đáp máy bay đi Hi Lạp hưởng tuần trăng mật.

Từ sân bay Đào Viên xuất phát, rồi chuyển máy bay ở Bang-kok, thời gian dừng lại ở Bang-kok tuy rằng không nhiều, nhưng cũng thấy những con người có màu da, tóc và cả màu mắt khác mình, dĩ nhiên cũng cảm nhận được một chút bầu khô
<<1 ... 56789 ... 13>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,7,-,Tiểu,thuyết,Người,Chồng,Tuyệt,Vời-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 7 - Tiểu thuyết Người Chồng Tuyệt Vời-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 7 - Tiểu thuyết Người Chồng Tuyệt Vời-full - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT29/1798