Pair of Vintage Old School Fru
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Người Tình Của Đại Ca-full

Lượt xem :
�t sao?”

“Đúng vậy, Diêm lão phu nhân khi biết tin này, cho là chúng ta tiết lộ tin tức cho giới truyền thông, nghĩ chúng ta cố ý làm to chuyện, làm mất danh dự của Diêm gia, tôi cũng đã cam đoan với bà ta không phải nhà mình, nhưng bà ta vẫn không tin.” Nam Cung Điện thở dài gật đầu. Tổn thất mấy vạn tiền hợp đồng, anh có thể không đau lòng sao? Nhưng so với lợi ích khổng lồ mà Diêm thị có thể mang lại nếu thành công, thì tổn thất ngần này không đáng là bao.

Lời nói của cha làm Nam Cung Thu Thủy kinh hoảng, khuôn mặt cũng chuyển thành trắng bệch.

Cô biết thế lực của Diêm gia rất lớn, cha mẹ cô căn bản cũng không thể có cách để bắt Diêm gia phải khuất phục, cho nên mới muốn lợi dụng giới truyền thông và dư luận quần chúng để ép buộc Diêm gia. Nhưng đến bây giờ, cô lại không có khả năng gánh vác hậu quả này.

Nam Cung Điện dặn dò con gái đanh nằm trên giường bệnh: “Thu Thủy, sau này con đừng mạo hiểm như vậy nữa. Mặc kệ Diêm gia có chèn ép nhà chúng ta như thế nào, chỉ cần giữ được đứa bé, chúng ta còn có thể đàm phán lại. Diêm gia chỉ có một nam, Diêm lão phu nhân nhất định sẽ không trơ mắt nhìn cốt nhục của Diêm gia lưu lạc bên ngoài, đến lúc đó chúng ta nhất định phải giữ lại đứa bé, Diêm Tính Nghiêu dù có kháng cự thế nào, cũng phải ngoan ngoãn cưới con về.”

“Đúng, đúng, đúng, ba con nói rất có đạo lý, bây giờ phải giữ gìn thân thể, thì đứa trẻ sinh ra mới có thể khỏe mạnh, đây mới là việc quan trong nhất.” Nam Cung phu nhân thở nhẹ, hoan hỉ bưng bát thuốc bổ đến trước mặt con gái, đứa bé trong bụng con gái mình nắm giữ tương lai của Nam Cung gia, không chăm sóc tốt thì sao được!

“Nhân lúc bát thuốc còn nóng, con mau uống đi.”

Trước việc cha mẹ vui vẻ, Nam Cung Thu Thủy vẫn thấy lo lắng. Nhưng mà, cô vẫn ngoan ngoãn uống hết bát thuốc đắng ngắt kia.

Nam Cung Thu Ngân vốn không thích nhìn cha mẹ lợi dụng việc Thu Thủy mang thai để đạt mục đích nên chẳng thèm bận tâm tới em.

“Ta nói rồi! Diêm Tính Nghiêu ta chỉ có một vợ, đó phải là Vương Ninh Hinh. Trừ cô ấy ra, không ai có tư cách làm vợ ta, nhất là loại đàn bà vô sỉ như ngươi thì càng không thể!” Những sợi tóc bị gió thổi rối bời, quần áo trên người cũng đã vài ngày chưa thay, hốc mắt Diêm Tính Nghiêu chứa lệ nhưng vẫn cuồng dã, giống như ma vương từ địa ngục xông thẳng vào phòng bệnh, lạnh lùng đi sau là Tôn Duy Ma, Triệu Phi và bốn tên khác.

Thân hình anh vốn đã cao lớn, đi sau lại là bốn tên con trai quần áo đều là màu đen, khí thế làm cả nhà Nam Cung đều khiếp sợ, thần sắc đều hốt hoảng.

“Ngươi… các ngươi…”

Diêm Tính Nghiêu liếc mắt, hai tên con trai như bóng đêm lập tức vọt đến, giống như hổ đói, lao thẳng vào chỗ giường bệnh, kéo Nam Cung Thu Thủy xuống giường.

“A… các ngươi muốn làm gì? Buông ra!” Nam Cung Thu Thủy kinh hoàng, không ngừng la hét giãy giụa, nóng lòng muốn thoát khỏi bàn tay như gọng kìm của tên con trai kia.

“Diêm Tính Nghiêu, ngươi…” Nam Cung Thu Ngân lên tiếng thay em gái, nhưng một tên khác lại đánh thẳng một quyền vào bụng anh, khiến anh đau đến không thở nổi.

“A…” Tiếng thét chói tai vang lên từ bên trong.

“Diêm… Diêm thiếu gia, chuyện gì cũng từ từ, đừng…” Nam Cung Điện lắp bắp nói. Tuổi anh tuy đã qua năm mươi, nhưng vẫn chỉ sống trong thái bình, cho tới bây giờ chưa bao giờ chứng kiến tình huống như thế này.

“Đúng… đúng vậy, Thu Thủy mang thai với ngươi, các ngươi sao có thể thô… bạo như thế, chẳng may làm ảnh hưởng đến thai nhi…” Nam Cung phu nhân nấp phía sau chồng, lấy hết dũng khí để nói.

“Nam Cung Thu Thủy a, Nam Cung Thu Thủy, ngươi cũng biết bây giờ ta chán ghét ngươi đến thế nào rồi? Tốt nhất ngươi nên thừa nhận đứa con trong bụng không phải của ta! Nếu không…” Diêm Tính Nghiêu nở nụ cười độc ác.

“Em… nếu không thì sao?” Sắc mặt Nam Cung Thu Thủy đại biến, Diêm Tính Nghiêu và Tôn Duy Ma hiểu ý nhìn nhau.

“Ta ghét việc ngươi lừa gạt, ngươi cũng biết rồi, nhưng ta càng ghét ngươi không từ thủ đoạn, thậm chí còn dám bức bách người con gái ta yêu thật lòng. Tương lai kết quả kiểm tra ADN mà chứng minh đứa bé không phải của ta, ta thề sẽ khiến Nam Cung gia các ngươi thân bại danh liệt, còn ngươi thì đem bán vào ổ chứa thấp kém nhất tại Trung Đông. Ngươi không phải thích yêu sao? Nơi đó có rất nhiều gã đàn ông thiếu tình yêu, bọn họ nhát định sẽ rất thích đứa con gái trắng nõn như ngươi, tuyệt đối có rất nhiều cơ hội cho ngươi, ta nghĩ ngay cả thời gian uống nước cũng không có, không được bao lâu, ngươi sẽ nhiễm các loại bệnh nan y qua đường tình dục. Nhưng ngươi yên tâm đi, ta sẽ dặn bác sĩ hết sức kéo dài tính mạng của ngươi, bởi vì…” Anh nói nhỏ nhẹ, thong thả miêu tả, nhưng lời nói lạnh lùng trên miệng làm nhiệt độ xung quanh như hạ xuống âm độ, khiến lông tơ của mọi người đều dựng thẳng đứng lên, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

“Ta muốn ngươi muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong, nhìn thân thể của mình chỗ nào cũng đều có mùi đàn ông, rồi mới… chậm rãi, chậm rãi mà chết.”

Muốn sinh đứa bé ra sao, không có khả năng đâu, nhưng cho dù đứa bé là của anh thật, kết cục của Nam Cung Thu Thủy cũng không thể tốt đẹp, hơn nữa bọn họ lại còn làm tổn thương bảo bối yêu quý của anh!

Trên thực tế, đối với cả nhà Nam Cung, anh đã muốn thẳng tay không khoan hồng rồi, nhưng nghĩ đến Nam Cung Điện, nên mới chỉ cảnh cáo nhỏ mà thôi. Nếu vậy mà nhà Nam Cung cũng không tỉnh ngộ, thì sắp tới sẽ là ‘hủy diệt’.

“A, không cần, không cần, ta không cần…” Nam Cung Thu Thủy xanh cả mặt, cả người run rẩy không thôi.

“Đừng… đừng bị nó đe dọa, đứa bé trong bụng con chính là người của Diêm… gia, nó không thể thay đổi… được, con không cần lo lắng. Dũng cảm sinh đứa bé ra, đừng sợ, nó không làm hại con được đâu.”

“Thật không?” Diêm Tính Nghiêu nở nụ cười, nụ cười lãnh khốc mà vô tình, vung tay lên hét, “Mang đi!”

“Dạ!” Hai tên bên cạnh lên tiếng trả lời rồi lập tức hành động

“Không!” Nam Cung Thu Thủy giãy giụa cuồng loạn, muốn thoát khỏi sự khống chế kia. Cô biết Diêm Tính Nghiêu nói được làm được, cô có thể sẽ bị mang đi bán. “Anh đã muốn em sinh đứa bé, thì nên thả em ra. Em…”

“Cho ngươi cơ hội khác, sanh non ngoài ý muốn?”

“Anh… nói bậy cái gì?” Mặt cô nhất thời trắng bệch, rõ ràng cô nói hợp tình hợp lý, nhưng cô lại chột dạ không thôi. “Đứa bé này… không dễ dàng mới có, phải… bảo vệ nó, sao có thể phá đi…”

“Một khi đã như vậy, vậy ngươi thích đến nơi kia rồi. Mang đi!”

“Không cần, em không cần sinh, em không sinh đứa bé này nữa, em không muốn bị đưa vào nơi dơ bẩn đó, không được!” Nam Cung Thu Thủy điên cuồng thét chói tai.

“Thu Thủy?!” Trước tình thế này, cả nhà Nam Cung nhất thời quá sợ hãi, kêu ‘aizz’ liên tục. Lúc này ngay cả kẻ ngốc cũng biết đứa bé trong bụng cô không phải của Diêm Tính Nghiêu, nhưng mà… sao lại có thể như vậy?

“Ba, mẹ, con đã lừa mọi ngươi, đứa bé này không phải của Diêm Tính Nghiêu, con không thể sinh nó ra.” Thừa dịp tên kia không để ý, lập tức giãy ra, đến quỳ trước mặt Diêm Tính Nghiêu, không ngừng dập đầu.

Để tránh phải vào cái ổ chứa khủng bố, sống mà không bằng chết kia, cô nguyện ý từ bỏ mọi kế hoạch, nói sự thật ra. Chỉ mong Diêm Tính Nghiêu thấy cô thành khẩn mà cho cô một con đường sống, như vậy thì cô cũng đã biết ơn lắm rồi, cô không dám mơ tưởng đến anh nữa.

Thực ra cô đã từng có quan hệ với Diêm Tính Nghiêu, nên tất nhiên cũng biết anh lạnh lùng vô tình, cho nên khi lúc trước chia tay, tuy cô vạn phần không muốn, nhưng cũng không dám một câu nhiều lời. Nhưng mấy ngày gần đây, chính mắt cô thấy Diêm Tính Nghiêu luôn che chờ, bảo vệ cho Vương Ninh Hinh, làm cô ghen ghét dữ dội, đồng thời cũng rất ngạc nhiên, thì ra Diêm Tính Nghiêu không hoàn toàn vô tình như thế, anh cũng có thể dịu dàng đến vậy. Thế là nội tâm lung lay, quyết định thực hiện kế hoạch, nhưng lại không ngờ mọi sự lại hỏng hết, chỉ có thể nhận được kết quả thế này!

Bây giờ cô mới biết, thì ra anh chỉ ôn nhu như thế trước mặt một người, đó là Vương Ninh Hinh, nếu là người con gái khác, cho dù là có con với anh, anh cũng không thương tiếc dù chỉ một chút! Đáng tiếc, bây giờ cô tỉnh ngộ thì đã quá muộn.

“Tối hôm đó khi em tìm được anh, anh vẫn luôn miệng gọi Hinh nhi, Hinh nhi. Dù em cố gắng khiêu khích thế nào anh cũng không động đậy, thậm chí còn đẩy em xuống giường, em… em vừa tức lại không chịu được, tâm tình không vui, nên đã đến quán bar tìm bạn trai, bọn em…… Thật xin lỗi! Khi mẹ em phát hiện em mang thai, em rất sợ, liền nghĩ ngay đến hôm em đi ra khỏi phòng anh, có vài người đã nhìn thấy, cho nên… cho nên… Oa! Thật xin lỗi, anh đừng bán em vào nơi đó, em không muốn!” Cô càng nói càng sợ hãi, nhịn không được khóc lớn lên.

“Lá gan lớn lắm! Dám vọng tưởng vàng thau lẫn lộn?” Triệu Phi xì một tiếng khinh miệt. Cô là một tiểu thư khuê các lại đoan trang, không ngờ nội tâm lại ti tiện như thế.

“Không phải, em chỉ tạm giữ cái thai này một thời gian thôi, mặc kệ anh có cưới em hay không, em nhất định sẽ tìm cơ hội mà bỏ nó đi, em tuyệt đối không dám vàng thau lẫn lộn, anh phải tin em.” Cô kinh hoàng kéo ống quần của Diêm Tính Nghiêu mà cầu xin.

Trời ạ! Nam Cung Điện anh có tội gì, mà sao lại sinh ra đứa con gái như thế này? Nó nói vậy không phải muốn phá nát nhà Nam Cung sao? Vợ chồng Nam Cung dường như cực kỳ thất vọng về đứa con gái, suy sụp ngồi xuống sàn.

“Không dám?” Diêm Tính Nghiêu lạnh lùng trừng mắt nhìn cô, dùng chân hất cô sang một bên. “Ngươi không phải không dám, mà là sợ chẳng may việc cơ mật bị bại lộ, cho nên mới không thể giữ lại đứa bé này.”

Lập tức, toán người vừa nãy tới lại rảo bước rời đi, ngay cả đầu cũng không quay lại.

Sáu năm sau

Diêm Tính Nghiêu nhìn bức ảnh chụp trong tay đến ngẩn người, ngay cả thanh âm Diêm lão phu nhân đi vào phòng sách cũng không nghe thấy, thực ra anh chỉ cần nhìn vào bức ảnh này, thì tính kiên nhẫn nhờ việc luyện võ nghiêm khắc hai mươi mấy năm qua, tất cả đều biến mất không còn tung tích.

Ngón tay khẽ vuốt qua hai má đỏ hồng của cô, phảng phất như có thể cảm nhận được cô.

Cô cười vui vẻ thế kia, sáng lạn yêu kiều thế kia, ngay ánh mặt trời mùa xuân cũng không thể sánh bằng. Lúc đó cô đang làm gì? A, lúc đó cô đang…

“Nghiêu nhi?!” Lão phu nhân muốn đánh thức đứa cháu trai đang đứng thất thần kia, bèn duỗi tay ra, rút bức ảnh đi, quả nhiên hữu hiệu, Diêm Tính Nghiêu liền thoát khỏi mê muội.

“Hỗn…” Anh lập tức quay đầu lại, sát khí đằng đằng, nhưng vừa thấy bà thì chữ “láo” lập tức nuốt lại vào lòng. “Bà nội, bà vào đây lúc nào, sao cháu không biết?” Anh liền muốn lấy lại bức ảnh.

Sau khi Hinh nhi mất tích, bức ảnh này đã thành bảo bối tùy thân của anh, ai dám động vào nó, anh đều cho “ăn no”, nhưng bà nội đương nhiên ngoại lệ.

“Ngươi chỉ mải nhìn mỹ nhân, sao còn rảnh để ý đến bà già này?” Lão phu nhân chẳng những không giao trả, ngược lại còn đưa lên trước mắt nhìn cẩn thận. Ai, Hinh nhi cũng thật xinh xắn, khó trách Nghiêu nhi vẫn không quên được.

“Bà nội?”

“Được rồi, được rồi, cho ta mượn xem một lát mà cũng không được sao?” Bà nói xong liề
<<1 ... 1213141516 ... 19>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,14,-,Tiểu,thuyết,Người,Tình,Của,Đại,Ca-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 14 - Tiểu thuyết Người Tình Của Đại Ca-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 14 - Tiểu thuyết Người Tình Của Đại Ca-full - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT57/1072