pacman, rainbows, and roller s
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Ông xã của tôi là xã hội đen

Lượt xem :
a lớp tôi, hình như nghe qua ở đâu rồi! “Lớp 12 A12, trung học Hoa Tân,Từ Mạn Trữ là ai?”
“Chính là cô nãi nãi tôi đây!” Mạn Trữ cực kỳ phẫn nộ quay đầu nói.
Tên tự kỷ cơ bắp! ! ! Còn có ba tên không tốt đẹp bị Mạn Trữ đánh hôm đó! Bọn họ chẳng lẽ là. . . . . . .
“Đại ca, hôm qua chính là cô ta kiếm chuyện với tụi em!” Đầu bóng lưỡng chỉ vào Mạn Trữ nói.
“Cô kia, cô rất lợi hại nha! Nha~~! Vợ của Thiệu Tễ Huyên cũng ở đây.” Cơ bắp nói xong, cả lớp vô cùng khiếp sợ nhìn tôi, tất cả đều ngây người!
“Ngươi, ngươi, đừng . . . . . .” Tôi hận cơ bắp, tôi sau này không bao giờ ăn KFC nữa.
“Bớt nói lời vô ích! Như thế nào, hôm qua tụi bây còn chưa nhận ra bài học sao? Hôm nay đến để tao đánh vỡ mông àh!” Mạn Trữ không hề sợ hãi nói, “Các bạn, lên một lượt luôn đi!”
Lời này vừa nói ra, nam sinh trong lớp như gió cuốn mây bay, đồng loạt co rúm chạy đến góc tường, “Tụi bây! Tất cả đều là chất thải công nghiệp!” Tôi tức giận đến chửi người, con trai lớp tôi khi ở trong lớp thì cứ ra vẻ hung dữ nhưng đối đầu kẻ địch mạnh hơn thì biến thành đứa bất lực! “Cái kia, cái kia, tụi bây làm sao tìm mà tới đây?” Chẳng lẽ tôi hại Mạn Trữ àh.
“Đúng rồi, tụi bây như thế nào. . . .” Uyển Nhu cũng thắc mắc như tôi, cậu ấy nháy mắt với tôi ý bảo gọi gấp cho Tễ Huyên.
“Không cần gọi nữa, Thiệu Tễ Huyên đang thi!” Đầu bóng lưỡng đắc ý nói, hắn đưa cái đầu đến trước mặt chúng tôi, “Coi đi, chính cô ta viết .” Hắn đột ngột đưa hàng chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo nhưng rất rõ ràng: Từ Mạn Trữ, lớp 12A12, trung học Hoa Tân.
“Sao cậu lại viết lên đầu thằng đó chi vậy!”
“Tớ vốn muốn viết Từ Mạn Trữ là số 1!” Mạn Trữ lớn tiếng biện giải.
“Vậy cậu coi cậu viết gì đó! Cậu cho là cậu đang viết bài thi àh! Cậu đây không phải muốn bị đánh sao?”
“Tớ nhất thời thuận tay thôi mà.” Tôi đối với Mạn Trữ đúng là hết chỗ nói. . . . . . .
“Mày đánh an hem tao, tao thay tụi nó báo thù!” Kẻ cơ bắp đi thẳng vào vấn đề, hắn lại một lần xé áo mình, lộ ra cơ bắp đầy người, trên đầu lưỡi mặc dù nói muốn báo thù, nhưng hành động lại là một chuyện khác nữa.“Đến đây đi, tôi cho xem vẻ đẹp cơ bắp, hùng vĩ vô cùng, dạy cho mấy người biết chút đạo lý làm người.” Nói xong hắn lại bắt đầu lặp lại động tác ngày hôm qua, vẫn là ngỗng mập vỗ cánh, rồi gấu nhảy, tiếp theo heo mẹ rơi xuống đất, cuối cùng còn miễn phí tặng thêm một cái tinh tinh vờn nguyệt. Một loạt động tác đưa tới vô số anh hùng khom lưng bái phục, cả lớp không người không nôn, tất cả mọi người ra sức “hộc”. Hả? Chẳng lẽ tất cả mọi người đều mang thai sao?
Mạn Trữ cũng không chịu nổi, cố nén ghê tởm xuống. Vì để cho mọi người không muốn hại thân mà phun ra hết, tôi miễn cưỡng nói với Mạn Trữ: “Mạn Trữ, giải quyết tên này nhanh chút, bằng không cả lớp đều xong rồi.”
“Mạn Trữ, vì bảo vệ môi trường trong xanh của Địa Cầu, đem tên nó hủy diệt đi.” Uyển Nhu run rẩy cầu khẩn Mạn Trữ.
“Để tao dạy mày một chút đạo lý làm người mới được.” Mạn Trữ không thể nhịn được nữa, cậu ấy bay lên một cước liền đá vào mặt tên cơ bắp, cho hắn một loạt quyền, tổ ba người ngu ngốc vừa thấy đại ca bị out, lập tức tới hỗ trợ. Mạn Trữ trái đánh phải đánh, chỉ chốc lát toàn bộ bốn người nằm trên đất, răng rơi đầy đất.
“Đại tỷ, chúng em lại sai rồi!” Nhìn thấy tên cầm cơ bắp cầm đầu bị ngất, ba người ngu ngốc lại bắt đầu một phen nước mắt, nước mũi cầu xin Mạn Trữ buông tha bọn họ.
“Muốn tao tha sao? Có thể! Cạo trọc đầu, sau đó lại viết lên đại danh mẹ nuôi tao đây, Từ Mạn Trữ!”
“Tuân lệnh, mẹ nuôi!” Những năm tháng sau này, ba tên ngu ngốc vẫn vô oán vô hối đuổi theo mẹ nuôi Mạn Trữ.

Chương 19 : Tôi là chị hai.


“Mạn Trữ, từ giờ trở đi chị chính là chị hai của lớp chúng ta.” Các nam sinh ủng hộ nói, “Từ tỷ! Từ tỷ! . . . .”
“Hứ!” Mạn Trữ xem thường các nam sinh kia, không chỉ là cậu ấy, tôi cũng vậy. Thật là, Thiệu Tễ Huyên cũng là con trai, các cậu lại kém người ta như vậy.
“Lâm tỷ!” Giọng nam sinh run run gọi cũng khiến tôi run theo. Đang gọi ai đó? Kêu tôi sao? Hình như trong lớp chỉ có mình tôi họ Lâm thì phải.
“Lâm tỷ! Huynh đệ sau này phải dựa vào chị rồi.”
“Đúng vậy a.”
“Lâm tỷ, nhớ kêu Thiệu ca chiếu cố anh em chúng tôi nha ~~~!”
“Lâm tỷ, nhớ kêu Thiệu ca thu nhận chúng tôi là tiểu đệ nha.”
“Lâm tỷ. . . . . . .”
Thiệu Tễ Huyên mới không cần đám người tụi bây, tôi vừa định đánh vỡ giấc mộng của bọn họ, Mạn Trữ lại mở miệng trước: “Muốn kêu Thiệu Tễ Huyên nhận làm tiểu đệ thì tới đây đưa tiền báo danh trước. Đến, xếp hàng xếp hàng.”
“. . . . . . .”
“Lan Trăn a, không ngờ cậu thật là bạn gái của Thiệu Tễ Huyên nha.” Nữ sinh cũng tham gia.
“Thật sự là không ngờ tới, bạn học của tôi lại là bạn gái của Thiệu Tễ Huyên!”
“Lan Trăn, hai người ở chung thì thường làm cái gì?”
“Lan Trăn, anh ấy bình thường thích làm gì?”
“Lâm tỷ. . . . . . .”
“Lan Trăn. . . . . . .”
Cứu mạng a! có ai đến cứu tôi không ~~!
“Từ Mạn Trữ! Lâm Lan Trăn! Hà Uyển Nhu!” Cửa lớp thoáng chốc xuất hiện một người khủng bố ―― đúng vậy, là thầy chủ nhiệm đã tới. Thầy chỉ vào ba đứa quát đến nổi mặt nổi đầy gân xanh: “Ba em kia lập tức đến phòng tôi~~~!” Ông trời ơi ~! Đúng là không sai khi phong cho thầy danh tiếng biến thái từ nhỏ!
Tôi, Mạn Trữ, Uyển Nhu ba người đứng trước cửa phòng, tôi vẫn duy trì tư thế nữ thần Tự Do, Mạn Trữ và Uyển Nhu ở hai bên là động tác Tiểu Thiên nga cũng không tốt hơn bao nhiêu.
“Còn có bao lâu?” Tôi hỏi.
“Còn 20 phút! Kiên trì! Kiên trì!”
“Không biết thầy chủ nhiệm có thể đem chuyện tớ đánh nhau nói cho biết ba mẹ biết không nữa.” Vẻ mặt Mạn Trữ đầy bi tráng.
“Hôm qua tớ đã muốn hỏi cậu rồi, sao ba mẹ cậu không thích cậu đánh nhau vậy?” Bây giờ đến phiên tôi tra khảo Mạn Trữ rồi.
“Đúng vậy a, Mạn Trữ, cậu rất lợi hại, sao lại sợ ba mẹ biết.”
“Ba mẹ tớ chính là ghét chuyện này, mỗi lần đụng tới chuyện liên quan đánh nhau thì đánh tớ một chút. Nếu tớ nói hai chữ đánh nhau thì sẽ bị mama tớ đánh. Nếu tớ xem phim hành động thì sẽ bị baba đánh. Nếu gặp chuyện đánh nhau với người ta như hôm nay thì ba mẹ sẽ hợp tác cùng đánh tớ.”
“Chuyện này cũng hợp tình hợp lý nhưng lại có chút kỳ quái.” Uyển Nhu cố gắng tìm ra chuyện gì.
“Ba em thật sự là không còn thuốc để cứu, bị phạt đứng còn nói nữa, vậy tôi cho các em luyện tiếp 30 phút nữa.” Chúng tôi nói chuyện lại khiến chủ nhiệm không vui. . . . .
Lại trời mưa nữa, mùa thu đúng là nhiều mưa nha. Tuy rằng hôm nay bị phạt, nhưng cũng xảy ra chuyện tốt. Trước kia sinh nhật của tôi chính là cười trong nước mắt, bạn nói coi sao ba mẹ tôi lại sinh tôi vào mùa này. Sinh nhật tôi thường nằm trong giữa kỳ thi thử, cái này cũng không có gì lớn lao, nhưng thành tích thi luôn cố tình công bố trước khi đến sinh nhật tôi, thật là hết nói. Bất quá, lần này không giống. Lần này môn toán của tôi thi được rất tốt, hơn 80 điểm nha ~~! Đây chính là sự kết hợp giữa trí tuệ của Thiệu Tễ Huyên và nước mắt của tôi. Cô bộ môn rất kích động nói với tôi, làm cho tôi ngại quá đi.
Cuối cùng tôi rất xấu hổ chỉ có thể nói một câu quảng cáo: “Không có tốt nhất, chỉ có rất tốt.”
Không ngờ tới cô cũng không phải ngốc lắm bật ra một câu: “Mọi người tốt, mới là tốt nhất.” Cả lớp nhiệt liệt vỗ tay.
Ngoài ra còn một chuyện rất vui chính là cô giáo dạy môn Hóa của chúng tôi cư nhiên 40 tuổi còn mang thai! Cả lớp ồ lên, trường học trở tay không kịp suy ra không tìm được giáo viên dạy thay, kết quả lớp tôi được về trước.
“Làm sao bây giờ?”
“Gì mà làm sao bây giờ?” Mạn Trữ đi tới, “Có phải đang nghĩ tới ông xã không?.”
“Đúng vậy a, anh ấy nói nếu tớ tan học không đứng đợi thì anh ấy sẽ giết cả nhà tớ.”
“Nhưng hôm nay tan học sớm như vậy. . . . , không bằng cậu nhắn tin cho anh ấy đi, nói là về chung với tụi này, kêu anh ấy đến quán kem chờ tụi mình.” Uyển Nhu suy nghĩ.
“A? Như vậy có được không?”
“Lan Trăn, còn ba ngày nữa là tới sinh nhật cậu rồi, tớ đây là bạn tốt của cậu thì nên mua gì tặng đây, hay là hôm nay tụi mình đi xem thử trước đi.”
“Không cần mua, cậu chỉ cần như bình thường chính là an ủi lớn nhất của tớ.” lễ vật của Mạn Trữ tôi không dám nhận, cậu ấy không những tặng tôi thằn lằn còn rắn nữa, tuy rằng tôi cũng thích động vật nhỏ, bất quá hiển nhiên hai chúng tôi không có cùng khẩu vị.
“Không cần như vậy nha, lần này không phải động vật sống.”
“Chết tớ càng không muốn!”
“. . . . . . , tớ mua búp bê cho cậu, không phải động vật.”
“Đúng vậy, Lan Trăn. Không phải cậu rất thích cái kẹp tóc thủy tinh mà lần trước chúng ta nhìn thấy àh? Tặng cậu cái đó nha?” Uyển Nhu và tôi lần trước thấy một cái kẹp tóc thủy tinh, phi thường tinh xảo.
“Được rồi, tuy rằng hôm nay trờ mưa không tiện đi dạo phố, nhưng thấy tâm ý của các cậu, tớ mời hai người đi ăn kem.”
“Thế này mới bạn chí cốt chứ sao.” Mạn Trữ hôm nay đánh nhau tốn không ít khí lực, xem ra không ăn đủ vốn là sẽ không bỏ qua cho tôi.
“Ai ~~! Cậu thật là , nhưng hôm nay là sinh nhật của Tiêu Diêu nha, cậu coi đi, tớ rất quan tâm đến sinh nhật hai người nha. Không ngờ sinh nhật cậu chỉ kém anh ấy ba ngày! Còn tớ lại lớn hơn anh ấy một tháng.”
“. . . . , . . . , Uyển Nhu, cậu chỉ cần quan tâm tớ là đủ rồi. . . . . . .” Có cái gì phải hâm mộ, cũng không phải tớ muốn kém anh ta ba ngày”, đây là do mẹ tôi không nhịn nổi chứ sao.
Chúng tôi vừa ngồi xuống ăn một chút, tôi lại phát hiện bài kiểm tra đầy quang vinh của mình bị bỏ lại trong trường, sự tình liên quan đến vinh dự của mình, tôi quyết định trở về lấy. “Tớ lập tức quay lại, coi giùm cặp cho tớ.”
“Biết rồi, con gái sao mà dài dòng như vậy.” Tôi còn chưa già, Uyển Nhu liền chê tôi dài dòng.
“Còn nữa, tớ vừa nhắn cho Tễ Huyên, nếu anh ấy gọi tới, các cậu nhớ nói với anh ấy một tiếng.”
“Yên tâm đi, quên cậu được cũng không quên anh ta đâu!” Mạn Trữ đưa dù cho tôi, “Nhanh chút, chờ cậu đó.”
Lúc đi trời đã bớt mưa, nhưng khi tôi lấy được bài kiểm tra quay lại thì trời lại mưa rất lớn, chút chuyện này không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi, tôi hấp tấp chạy trong mưa, có ít nước mưa bắn vào quần tôi. Nha! Đây có thể coi là một chút hạnh phúc không!
Đi được giữa đường, tôi nhìn thấy phía trước có một người không mở dù đứng dưới mưa, người đó giống như đang nhìn cái gì trên tấm biển quảng cáo, tôi đi đến gần mới phát hiện người không mở dù đó chính là Tây Độc Tiêu Diêu. Anh ấy đứng trước một bộ áp phích, nhìn chằm chằm mà không hề nhúc nhích. Chỗ tôi đứng cách anh ấy không xa lắm, trên poster là một cô gái, tôi nhận ra cô ấy, cô gái đó chính là ca sĩ nổi tiếng nha, ba tôi rất thích nghe cô ấy hát, hình như gọi là Tiêu Du Đình thì phải. Tôi đột nhiên nhớ tới Uyển Nhu từng nói, Tiêu Du Đình chính là mẹ của Tiêu Diêu. Làm con trai thì Tiêu Diêu lúc này gọi là . . . . Miêu tả như thế nào đây? Tôi đi đến gần xem vẻ mặt đầy oán hận nhìn người mẹ xinh đẹp trên poster,anh ấy làm sao vậy?

Chương 20 : Bị bắt cóc rồi? ! ( một )


Có lẽ do tôi đứng ở phía sau nên bị anh ta phát hiện, Tiêu Diêu xoay đầu lại nhìn tôi. Trước kia anh ta luôn xuất hiện với một nụ cười thờ ơ, n
<<1 ... 1516171819 ... 36>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT314/5619