Tiểu thuyết - Sếp À! Tôi Yêu Sếp - phần 1
Lượt xem : |
u hôm nay trong bộ đồ bá tước xưa, Vũ- từ lúc Hà và Hiếu gặp lại, mọi người đã làm quen và thân nhau- cũng là một con ma cà rồng, lúc đầu mọi người ồ lên vì Vũ và Hà không hẹn mà mặc kiểu giống hệt nhau nhưng trang phục khác nhau. Nhưng họ không để ý còn trêu nhau rất vui. Phượng mặc bộ đồ công chúa trang điểm nhẹ đối lập với ma cà rồng Hà. An chảnh chọe hóa trang thành người sói, haizz một đám ma quỉ...
Càng vào sâu khu nghĩa địa gió càng lạnh,không khí âm u lại còn có tiếng quạ . Cái Trang mặt tái mét càng ngày càng nắm chặt khuỷu tay Hà hơn, Hà thì bình thản bước trong đầu đang thầm khen ai chọn được địa điểm này quả là có mắt thẩm mĩt
Bất chợt có tiếng kêu thất thanh :
“Cút đi.... nơi này.... là của ...bọn ta... chúng ...mày không được ...đến nơi linh thiêng này...a hahaahaahaahaa”
Giọng nói lành lạnh, tiếng cười man rợ làm cái Trang thét lên:
“A....a.a.. cứu với.. cứ....”
Chưa hết câu nó đã thấy tai mình đang có tiếng nhạc sập sình.. bài hát top of the world vang lên nhạc rất to, át cả tiếng la hét bên ngoài. Thì ra là cái Hà thấy nó la hét điếc tai quá nên nhét cái tai nghe vào tai nó và mở volume to hết cỡ. Cuối cùng cái Trang cũng im lặng và nhẩm theo lời bài hát mà quên hết xung quanh....
Đằng sau nó vẫn có tiếng gào thét. Khi đi qua một cái cây ven đường Hà thuận chân tung một cú đá hậu, cái cây rung rung rụng lá và cái máy ghi âm rơi từ trên cây xuống vẫn đang gào thét đã được tặng một cái gót giày rồi im lặng vĩnh viễn. Hehe.
Cuối cùng cũng đi qua được nơi âm u kinh khủng, Hà và Trang đứng ở cổng đợi mấy tên đằng sau trong khi chúng vẫn đang mắng nhau:
“Hiếu, cậu là đồ lừa đảo mà... cái gì mà Hà nó sợ ma lắm , ngày xưa chỉ nhìn thấy con chuột thôi là nó dựng tóc gáy, giờ thì đấy, mất bao nhiêu công tui thu âm mà giờ còn mất luôn cái máy ghi âm nữa chứ , thật đáng ghét mà...” An tuôn ra một tràng. Hiếu bực dọc:
“Thì đúng vậy mà...”
“Việc đó xảy ra lâu chưa?”
“Ờ thì...4 năm trước...”
“Trời ơi....! @ # $ % ^ & * ! @ # $ % ^ & *” An tuôn ra một tràng tổng xỉ vả thằng bạn thân, Vũ đi sau vừa nghe vừa cười..họ không biết rằng để đuổi nỗi sợ hãi đó đi, Hà đã liên tục kéo Vũ đi xem thật nhiều... phim ma, từ đó hết sợ luôn...
Phượng vừa đi đằng sau vừa ngắm Vũ, cô chưa từng thấy ai, đẹp trai, cao ráo, lại tử tế như Vũ... vì Vũ mà hôm nay khi Trang rủ Phượng đóng vai tiểu ác ma. Phượng đã lắc đầu ngoầy ngoậy , chọn vai công chúa mới hợp mắt con trai, nhưng khi đến thấy Hà và Vũ cùng mặc đồ ma cà rồng, nhỏ lại thấy hơi ghen tị, nhưng giờ thì hết rồi vì nó đang đi đằng sau Vũ nên nó quên hết. vừa mới đến cổng, thấy bọn Hà đang đứng đợi mọi người cũng bước chân nhanh hơn:
“Bốp... tên Hiếu ngu xuẩn, đáng ghét dám dọa ma người khác này.” Trang đi đến, thụi phát vào bụng Hiếu,
Hiếu ôm bụng giải thích là chỉ muốn xem vẻ mặt sợ hãi của Hà nhưng đã thất bại còn mất oan cái máy ghi âm nữa thế là lỗ lắm rồi đấy...
“Ha ha ha”mọi người cười rồi nhanh chóng đưa nhau vào bữa tiệc...
Tay cầm ly sâm banh đỏ, Trang và Hà đang đứng cạnh nhau xem các chàng trai nhà ta ...khoét bí ngô, cái Phượng nhanh chóng đến gần xem Vũ làm, vẻ mặt đầy thích thú. Bỗng ...
“Ôi tôi xin lỗi, cô có sao không?” một chàng trai đi qua và chẳng may làm đổ ly rượu vào cánh tay Hà.
“Không sao” Hà nhìn cánh tay, giọng lạnh băng, trả lời.
“Thành thật xin lỗi” Người con trai bước đi..
“Tao vào nhà vệ sinh chút..” Hà nói.
“Ừm, nhanh lên..”
Trong nhà vệ sinh Hà dùng khăn tay lau lau vết bẩn, trong đầu đang có cảm giác không lành, bỗng nhiên Hà cảm nhận thấy sát khí đến gần, quay đầu lại lập tức bị một cái khăn chụp vào mũi, Hà cố gắng nín thở chống cự nhưng tên đó đập đầu Hà vào tường, máu chảy xuống, Hà ngất đi......
Vũ tí tởn đến chỗ cái Trang tay còn cầm quả bí ngô mới khoét, mặt hớn hở. Ngó trước ngó sau, thấy Trang vẫn đang nói chuyện với bạn, cậu khều khều vai Trang hỏi:
“Sếp đâu rồi?”
“Vào nhà vệ sinh rồi..”
“Lâu chưa?”
Trang nhìn đồng hồ rồi trả lời:
“15’ trước...”
“Ờ...” Xong Vũ đứng nói chuyện với bạn mà ruột gan cồn cào. Khoảng 30’ sau cậu lại hỏi Trang:
“Sếp vào toa-lét làm gì mà lâu vậy?” t
“À có người đi qua làm đổ rượu vào tay nó, nó đi rửa... ê ê Vũ, đi đâu đấy?”
Vũ vừa chạy đi, như nhớ ra điều gì, cậu quay lại lôi cái Trang theo...
-“Ra đây một lát.”
Trước cửa nhà vệ sinh nữ:
“Cậu vào xem thế nào đi” Vũ đẩy Trang vào.
“Thảo nào lại kéo tôi đi, hóa ra là để tôi vào..A A A A A A .......”
“Sao thế?” Vũ hỏi.
“Cậu vào đây, nhanh lên..”
Vũ lưỡng lự rồi bước vào, cậu suýt ngã khi trên tường có vết máu, dưới sàn cũng có vài giọt và quan trọng hơn là cái đinh ba rơi gần vết máu. Cậu lao ra ngoài tìm mọi nơi trong phạm vi 1km để tìm Hà, nhưng chưa thấy. Người cậu nóng ran như có lửa đốt, mồ hôi nhễ nhại, chân mỏi nhừ nhưng cậu vẫn đi tìm khắp nơi miệng luôn gọi:
“Hà ơi....”
* *
Không biết đã nằm bao lâu. Hà tỉnh dậy khi cảm thấy có ai đó đang gọi mình. Đầu óc quay cuồng, chân tay bị trói chặt bằng băng keo . Gắng gượng ngồi dậy nhìn xung quanh, có vẻ như là một nhà kho, vết thương trên đầu làm Hà cảm thấy tỉnh táo, Hà thò tay vào trong giày lấy ra một con dao gấp- vũ khí đề phòng, cắt băng keo ở tay, xong cắt luôn ở chân nhưng chưa tách chúng ra vội, cất con dao về chỗ cũ khi nghe tiếng cửa đang dần mở. Nhìn Hà thì tưởng vẫn đang bị trói nhưng thật ra đã không bị nữa..
Cửa mở, một cô gái cùng hai thằng đàn ông bước vào. Một người bật cái bóng điện lù mù 25w lên, nó đủ sáng để nhận ra những người trước mặt, Hà thốt lên:
“Nhật Lệ...”
“Còn nhận ra tao sao?”
“Sao lại bắt tôi?”
“Vì sao à? Tao đã từng bảo mày tránh xa anh Vũ ra rồi cơ mà sao cứ bám lấy anh ấy không chịu buông thế,con ranh?”
“À ra là vì Chấn Vũ...”
“Bốp...” Một cái tát hạ cánh xuống mặt Hà, Lệ tức giận mắng nó:
“Tên của anh Vũ để mày gọi như thế đấy hả? Tao định không làm gì mày, chỉ định cảnh cáo thôi nhưng mày giám nói thế thì...”
“Xoẹt...” Một con dao gấp được mở ra “Để tao kỉ niệm cho mày vài đường trên mặt nhé !”
Bình thường vào tình huống này, những nạn nhân phải xin xỏ ,mếu máo... nhưng Lệ đang đơ toàn tập khi thấy Hà đang mỉm cười, nụ cười đáng sợ, thấy vậy Lệ liền nói cứng:
“Mày còn dám cười? mày không biết rằng làm thế chỉ trêu tức ta sao?”
“Mày có đảm bảo là sẽ rạch được mặt tao không? Mày có tin là mai mày sẽ trở thành người trọc không,?Không còn một sợi tóc nào không?” Hà nhếch mép cười.
Thoáng rùng mình nhưng ngay lập tức Lệ tiến đến tay lăm lăm con dao. Khi dao cách mặt 5cm
“Pực....”
“Á...”
Sợi dây trói đứt Hà tóm lấy cánh tay nó ,con dao rơi xuống, Hà nở nụ cười nguy hiểm:
“Tao đã cảnh báo rồi nhé..”
Nhặt con dao lên luồn vào tóc bắt đầu.
“Xoẹt...” Một túm tóc rơi xuống.
“Xoẹt.....xoẹt....xoẹt...” Hà thả tay ra, giờ thì tóc Lệ nham nhở chỗ chọc lốc,chỗ thì vẫn còn tóc nhưng nham nhở.
Lệ khóc thét lên:
“Chúng mày đứng trơ mắt đấy hả,giết nó đi.!!”
Hà quay lại nhìn hai tên kia, nở một nụ cười nửa miệng. Hai tên xông đến.
10s trôi qua.
Hai tên đứa ôm mặt nhổ ra máu,đứa ôm chân vì bị nã thẳng và..gãy. Hà ngồi xuống cạnh chúng, thì thầm:
“ Động đến ‘black rose’ mà bị vầy là nhẹ đấy, nên nhớ ta là…Hà Nhật”
Hai tên nghe thấy cái tên Hà Nhật, chẳng ai bảo ai, chúng cùng nhau ..xỉu.
Quay sang nhìn Nhật Lệ, Hà mỉa mai:
“Lần sau kiếm đứa nào mạnh mạnh tí và phải đông đấm nó mới sướng tay nghe không?”
Nói xong Hà bỏ đi, Nhật Lệ sau vụ này tởn đến già, nó sẽ tìm cách khác để mồi Vũ chứ không thể dùng cách này nữa....
Hà quay lại chỗ tổ chức tiệc thấy Vũ đang ngồi ở cổng mặt xám ngoét. Hà đến gần lên tiếng hỏi:
“Cho hỏi có phải ma cà rồng Tôn Chấn Vũ đây không? Hình như cậu có vấn đề về sức khỏe thì phải?”
Vũ ngước lên:
“Ôi! Sếp” Vũ đứng hẳn dậy, cơ thể mệt mỏi không nghe lời dồn hết vào Hà, ôm chặt như thể cô sắp biến mất vậy.
“Nặng quá, gcái tên khỉ đỏ này, chắc vừa rồi hắn chạy đi tìm mình” Hà nghĩ thầm.
“Sếp , lần.. sau đi đâu .. nhớ báo cho tôi biết nhé..”
“Ê nè, cậu có sao không?..nè…nè…khỉ thật hắn bất tỉnh òy…”
Cố gắng đưa cái tên nặng như cùm này về một ngôi biệt thự nhỏ của hắn cách đây hơn 1 km . Đây là một ngôi nhà hắn tự mua để thỉnh thoảng đến tự sướng vài buổi . Giờ coi như may vì có chỗ nghỉ chân. Nó cũng đã từng đến đây mấy lần nên không cảm thấy sợ khi đi qua bãi tha ma buổi tối . May mắn hơn nữa là hắn luôn để chìa khóa dưới tấm thảm chùi chân ngay trước cửa.
Mở cửa một cách khó nhọc, tệ hơn là phải đưa hắn lên tầng 2 . Lật bỏ tấm vải phủ ở giường, Hà vứt hắn xuống đấy đi vào mở bình nóng lạnh, cọ cái bồn tắm đầy bụi rồi bưng một chậu nước ấm vào lau người cho tên-đàn-em-phiền-phức-đang-ngáy-ngon-lành kia.
Bây giờ việc khó khăn nhất là thay đồ cho hắn . Trong tủ lúc nào cũng có quần áo nhưng bản lĩnh để thay cho con trai thì không phải là ai cũng có. Được rồi, nó hạ quyết tâm rằng, cứ nghĩ thằng đang nằm trên giường kia là thằng cu Bin-con nhà hàng xóm và quan trọng hơn là thằng nhóc mới-chỉ-năm-tuổi. Nghĩ là làm, Hà tiến tới cởi áo hắn rồi cởi quần, khó hơn Hà tưởng vì hắn rất là cao lớn nhưng vẫn xong nếu vào tay Nhật Hà. Woa cởi áo mới biết hắn có thân hình đẹp body chuẩn quá, mà khoan nó đang nghĩ cái gì thế này, thật ngốc nghếch quá đi.
Khẽ khàng lau người cho hắn bằng khăn ẩm . Rồi đắp chăn cho hắn xong thì mở tủ hắn kiếm bộ quần áo rồi Hà đi tắm. Lát sau, mở cửa phòng tắm đi ra nó thầm nghĩ sau một ngày mệt mỏi không gì thích thú hơn việc tắm nước nóng. Vết thương trên đầu bắt đầu đóng vảy mỏng không đau nữa, nó khoan khoái bước ra rồi khựng lại khi ý nghĩ mới vụt qua đầu, nó sẽ ngủ ở đâu.??? Biệt thự này rất nhỏ và chỉ có một phòng ngủ và chỉ có một chiếc giường đôi lẽ nào phải ngủ chung sao? Nó gạt ý định đó và đi giặt đồ rồi lau dọn qua cái ngôi nhà này nhưng rồi nó buồn ngủ và không còn cách nào khác nó bèn lầm bầm một mình:
“Bin à, cho chị ngủ chung một đêm nhé, chỉ một đêm thôi nhé ,bé cưng. Ngủ ngon nhé.”
Nói rồi nó nằm xuống và ngủ luôn một mạch tới sáng..
Vũ bị đánh thức bởi ánh nắng nhè nhẹ bên ngoài, giờ cậu chưa tỉnh hẳn, trong mơ màng cậu thấy có người nằm cạnh mình và mình đang ôm người đó . Hơi thở của người đó phả vào ngực cậu, ấm áp. Trong lòng cậu đang tự hỏi sao hôm nay con gấu bông của mình lại ấm thế hơn nữa nó đang dụi dụi vào ngực cậu. Cậu khẽ mở mắt choàng tỉnh khi nhận ra mình đang ôm Hà, cậu bối rối định rút tay ra nhưng sợ Hà thức giấc, đành thôi nhưng khi nhìn lại thấy mình không mặc áo, cậu lập tức rụt tay lại và đương nhiên là Hà giật mình tỉnh dậy, ngồi thẳng người cô vươn vai ngáp dài một cái đoạn quay sang Vũ cười hì hì:
“Cậu dậy sớm thế?”
Vũ choáng khi nhìn vào trong chăn cậu chỉ còn đúng một mảnh vải che thân, nhìn sang Hà lại đang mặc đồ c
QUAY LẠICàng vào sâu khu nghĩa địa gió càng lạnh,không khí âm u lại còn có tiếng quạ . Cái Trang mặt tái mét càng ngày càng nắm chặt khuỷu tay Hà hơn, Hà thì bình thản bước trong đầu đang thầm khen ai chọn được địa điểm này quả là có mắt thẩm mĩt
Bất chợt có tiếng kêu thất thanh :
“Cút đi.... nơi này.... là của ...bọn ta... chúng ...mày không được ...đến nơi linh thiêng này...a hahaahaahaahaa”
Giọng nói lành lạnh, tiếng cười man rợ làm cái Trang thét lên:
“A....a.a.. cứu với.. cứ....”
Chưa hết câu nó đã thấy tai mình đang có tiếng nhạc sập sình.. bài hát top of the world vang lên nhạc rất to, át cả tiếng la hét bên ngoài. Thì ra là cái Hà thấy nó la hét điếc tai quá nên nhét cái tai nghe vào tai nó và mở volume to hết cỡ. Cuối cùng cái Trang cũng im lặng và nhẩm theo lời bài hát mà quên hết xung quanh....
Đằng sau nó vẫn có tiếng gào thét. Khi đi qua một cái cây ven đường Hà thuận chân tung một cú đá hậu, cái cây rung rung rụng lá và cái máy ghi âm rơi từ trên cây xuống vẫn đang gào thét đã được tặng một cái gót giày rồi im lặng vĩnh viễn. Hehe.
Cuối cùng cũng đi qua được nơi âm u kinh khủng, Hà và Trang đứng ở cổng đợi mấy tên đằng sau trong khi chúng vẫn đang mắng nhau:
“Hiếu, cậu là đồ lừa đảo mà... cái gì mà Hà nó sợ ma lắm , ngày xưa chỉ nhìn thấy con chuột thôi là nó dựng tóc gáy, giờ thì đấy, mất bao nhiêu công tui thu âm mà giờ còn mất luôn cái máy ghi âm nữa chứ , thật đáng ghét mà...” An tuôn ra một tràng. Hiếu bực dọc:
“Thì đúng vậy mà...”
“Việc đó xảy ra lâu chưa?”
“Ờ thì...4 năm trước...”
“Trời ơi....! @ # $ % ^ & * ! @ # $ % ^ & *” An tuôn ra một tràng tổng xỉ vả thằng bạn thân, Vũ đi sau vừa nghe vừa cười..họ không biết rằng để đuổi nỗi sợ hãi đó đi, Hà đã liên tục kéo Vũ đi xem thật nhiều... phim ma, từ đó hết sợ luôn...
Phượng vừa đi đằng sau vừa ngắm Vũ, cô chưa từng thấy ai, đẹp trai, cao ráo, lại tử tế như Vũ... vì Vũ mà hôm nay khi Trang rủ Phượng đóng vai tiểu ác ma. Phượng đã lắc đầu ngoầy ngoậy , chọn vai công chúa mới hợp mắt con trai, nhưng khi đến thấy Hà và Vũ cùng mặc đồ ma cà rồng, nhỏ lại thấy hơi ghen tị, nhưng giờ thì hết rồi vì nó đang đi đằng sau Vũ nên nó quên hết. vừa mới đến cổng, thấy bọn Hà đang đứng đợi mọi người cũng bước chân nhanh hơn:
“Bốp... tên Hiếu ngu xuẩn, đáng ghét dám dọa ma người khác này.” Trang đi đến, thụi phát vào bụng Hiếu,
Hiếu ôm bụng giải thích là chỉ muốn xem vẻ mặt sợ hãi của Hà nhưng đã thất bại còn mất oan cái máy ghi âm nữa thế là lỗ lắm rồi đấy...
“Ha ha ha”mọi người cười rồi nhanh chóng đưa nhau vào bữa tiệc...
Tay cầm ly sâm banh đỏ, Trang và Hà đang đứng cạnh nhau xem các chàng trai nhà ta ...khoét bí ngô, cái Phượng nhanh chóng đến gần xem Vũ làm, vẻ mặt đầy thích thú. Bỗng ...
“Ôi tôi xin lỗi, cô có sao không?” một chàng trai đi qua và chẳng may làm đổ ly rượu vào cánh tay Hà.
“Không sao” Hà nhìn cánh tay, giọng lạnh băng, trả lời.
“Thành thật xin lỗi” Người con trai bước đi..
“Tao vào nhà vệ sinh chút..” Hà nói.
“Ừm, nhanh lên..”
Trong nhà vệ sinh Hà dùng khăn tay lau lau vết bẩn, trong đầu đang có cảm giác không lành, bỗng nhiên Hà cảm nhận thấy sát khí đến gần, quay đầu lại lập tức bị một cái khăn chụp vào mũi, Hà cố gắng nín thở chống cự nhưng tên đó đập đầu Hà vào tường, máu chảy xuống, Hà ngất đi......
Vũ tí tởn đến chỗ cái Trang tay còn cầm quả bí ngô mới khoét, mặt hớn hở. Ngó trước ngó sau, thấy Trang vẫn đang nói chuyện với bạn, cậu khều khều vai Trang hỏi:
“Sếp đâu rồi?”
“Vào nhà vệ sinh rồi..”
“Lâu chưa?”
Trang nhìn đồng hồ rồi trả lời:
“15’ trước...”
“Ờ...” Xong Vũ đứng nói chuyện với bạn mà ruột gan cồn cào. Khoảng 30’ sau cậu lại hỏi Trang:
“Sếp vào toa-lét làm gì mà lâu vậy?” t
“À có người đi qua làm đổ rượu vào tay nó, nó đi rửa... ê ê Vũ, đi đâu đấy?”
Vũ vừa chạy đi, như nhớ ra điều gì, cậu quay lại lôi cái Trang theo...
-“Ra đây một lát.”
Trước cửa nhà vệ sinh nữ:
“Cậu vào xem thế nào đi” Vũ đẩy Trang vào.
“Thảo nào lại kéo tôi đi, hóa ra là để tôi vào..A A A A A A .......”
“Sao thế?” Vũ hỏi.
“Cậu vào đây, nhanh lên..”
Vũ lưỡng lự rồi bước vào, cậu suýt ngã khi trên tường có vết máu, dưới sàn cũng có vài giọt và quan trọng hơn là cái đinh ba rơi gần vết máu. Cậu lao ra ngoài tìm mọi nơi trong phạm vi 1km để tìm Hà, nhưng chưa thấy. Người cậu nóng ran như có lửa đốt, mồ hôi nhễ nhại, chân mỏi nhừ nhưng cậu vẫn đi tìm khắp nơi miệng luôn gọi:
“Hà ơi....”
* *
Không biết đã nằm bao lâu. Hà tỉnh dậy khi cảm thấy có ai đó đang gọi mình. Đầu óc quay cuồng, chân tay bị trói chặt bằng băng keo . Gắng gượng ngồi dậy nhìn xung quanh, có vẻ như là một nhà kho, vết thương trên đầu làm Hà cảm thấy tỉnh táo, Hà thò tay vào trong giày lấy ra một con dao gấp- vũ khí đề phòng, cắt băng keo ở tay, xong cắt luôn ở chân nhưng chưa tách chúng ra vội, cất con dao về chỗ cũ khi nghe tiếng cửa đang dần mở. Nhìn Hà thì tưởng vẫn đang bị trói nhưng thật ra đã không bị nữa..
Cửa mở, một cô gái cùng hai thằng đàn ông bước vào. Một người bật cái bóng điện lù mù 25w lên, nó đủ sáng để nhận ra những người trước mặt, Hà thốt lên:
“Nhật Lệ...”
“Còn nhận ra tao sao?”
“Sao lại bắt tôi?”
“Vì sao à? Tao đã từng bảo mày tránh xa anh Vũ ra rồi cơ mà sao cứ bám lấy anh ấy không chịu buông thế,con ranh?”
“À ra là vì Chấn Vũ...”
“Bốp...” Một cái tát hạ cánh xuống mặt Hà, Lệ tức giận mắng nó:
“Tên của anh Vũ để mày gọi như thế đấy hả? Tao định không làm gì mày, chỉ định cảnh cáo thôi nhưng mày giám nói thế thì...”
“Xoẹt...” Một con dao gấp được mở ra “Để tao kỉ niệm cho mày vài đường trên mặt nhé !”
Bình thường vào tình huống này, những nạn nhân phải xin xỏ ,mếu máo... nhưng Lệ đang đơ toàn tập khi thấy Hà đang mỉm cười, nụ cười đáng sợ, thấy vậy Lệ liền nói cứng:
“Mày còn dám cười? mày không biết rằng làm thế chỉ trêu tức ta sao?”
“Mày có đảm bảo là sẽ rạch được mặt tao không? Mày có tin là mai mày sẽ trở thành người trọc không,?Không còn một sợi tóc nào không?” Hà nhếch mép cười.
Thoáng rùng mình nhưng ngay lập tức Lệ tiến đến tay lăm lăm con dao. Khi dao cách mặt 5cm
“Pực....”
“Á...”
Sợi dây trói đứt Hà tóm lấy cánh tay nó ,con dao rơi xuống, Hà nở nụ cười nguy hiểm:
“Tao đã cảnh báo rồi nhé..”
Nhặt con dao lên luồn vào tóc bắt đầu.
“Xoẹt...” Một túm tóc rơi xuống.
“Xoẹt.....xoẹt....xoẹt...” Hà thả tay ra, giờ thì tóc Lệ nham nhở chỗ chọc lốc,chỗ thì vẫn còn tóc nhưng nham nhở.
Lệ khóc thét lên:
“Chúng mày đứng trơ mắt đấy hả,giết nó đi.!!”
Hà quay lại nhìn hai tên kia, nở một nụ cười nửa miệng. Hai tên xông đến.
10s trôi qua.
Hai tên đứa ôm mặt nhổ ra máu,đứa ôm chân vì bị nã thẳng và..gãy. Hà ngồi xuống cạnh chúng, thì thầm:
“ Động đến ‘black rose’ mà bị vầy là nhẹ đấy, nên nhớ ta là…Hà Nhật”
Hai tên nghe thấy cái tên Hà Nhật, chẳng ai bảo ai, chúng cùng nhau ..xỉu.
Quay sang nhìn Nhật Lệ, Hà mỉa mai:
“Lần sau kiếm đứa nào mạnh mạnh tí và phải đông đấm nó mới sướng tay nghe không?”
Nói xong Hà bỏ đi, Nhật Lệ sau vụ này tởn đến già, nó sẽ tìm cách khác để mồi Vũ chứ không thể dùng cách này nữa....
Hà quay lại chỗ tổ chức tiệc thấy Vũ đang ngồi ở cổng mặt xám ngoét. Hà đến gần lên tiếng hỏi:
“Cho hỏi có phải ma cà rồng Tôn Chấn Vũ đây không? Hình như cậu có vấn đề về sức khỏe thì phải?”
Vũ ngước lên:
“Ôi! Sếp” Vũ đứng hẳn dậy, cơ thể mệt mỏi không nghe lời dồn hết vào Hà, ôm chặt như thể cô sắp biến mất vậy.
“Nặng quá, gcái tên khỉ đỏ này, chắc vừa rồi hắn chạy đi tìm mình” Hà nghĩ thầm.
“Sếp , lần.. sau đi đâu .. nhớ báo cho tôi biết nhé..”
“Ê nè, cậu có sao không?..nè…nè…khỉ thật hắn bất tỉnh òy…”
Cố gắng đưa cái tên nặng như cùm này về một ngôi biệt thự nhỏ của hắn cách đây hơn 1 km . Đây là một ngôi nhà hắn tự mua để thỉnh thoảng đến tự sướng vài buổi . Giờ coi như may vì có chỗ nghỉ chân. Nó cũng đã từng đến đây mấy lần nên không cảm thấy sợ khi đi qua bãi tha ma buổi tối . May mắn hơn nữa là hắn luôn để chìa khóa dưới tấm thảm chùi chân ngay trước cửa.
Mở cửa một cách khó nhọc, tệ hơn là phải đưa hắn lên tầng 2 . Lật bỏ tấm vải phủ ở giường, Hà vứt hắn xuống đấy đi vào mở bình nóng lạnh, cọ cái bồn tắm đầy bụi rồi bưng một chậu nước ấm vào lau người cho tên-đàn-em-phiền-phức-đang-ngáy-ngon-lành kia.
Bây giờ việc khó khăn nhất là thay đồ cho hắn . Trong tủ lúc nào cũng có quần áo nhưng bản lĩnh để thay cho con trai thì không phải là ai cũng có. Được rồi, nó hạ quyết tâm rằng, cứ nghĩ thằng đang nằm trên giường kia là thằng cu Bin-con nhà hàng xóm và quan trọng hơn là thằng nhóc mới-chỉ-năm-tuổi. Nghĩ là làm, Hà tiến tới cởi áo hắn rồi cởi quần, khó hơn Hà tưởng vì hắn rất là cao lớn nhưng vẫn xong nếu vào tay Nhật Hà. Woa cởi áo mới biết hắn có thân hình đẹp body chuẩn quá, mà khoan nó đang nghĩ cái gì thế này, thật ngốc nghếch quá đi.
Khẽ khàng lau người cho hắn bằng khăn ẩm . Rồi đắp chăn cho hắn xong thì mở tủ hắn kiếm bộ quần áo rồi Hà đi tắm. Lát sau, mở cửa phòng tắm đi ra nó thầm nghĩ sau một ngày mệt mỏi không gì thích thú hơn việc tắm nước nóng. Vết thương trên đầu bắt đầu đóng vảy mỏng không đau nữa, nó khoan khoái bước ra rồi khựng lại khi ý nghĩ mới vụt qua đầu, nó sẽ ngủ ở đâu.??? Biệt thự này rất nhỏ và chỉ có một phòng ngủ và chỉ có một chiếc giường đôi lẽ nào phải ngủ chung sao? Nó gạt ý định đó và đi giặt đồ rồi lau dọn qua cái ngôi nhà này nhưng rồi nó buồn ngủ và không còn cách nào khác nó bèn lầm bầm một mình:
“Bin à, cho chị ngủ chung một đêm nhé, chỉ một đêm thôi nhé ,bé cưng. Ngủ ngon nhé.”
Nói rồi nó nằm xuống và ngủ luôn một mạch tới sáng..
Vũ bị đánh thức bởi ánh nắng nhè nhẹ bên ngoài, giờ cậu chưa tỉnh hẳn, trong mơ màng cậu thấy có người nằm cạnh mình và mình đang ôm người đó . Hơi thở của người đó phả vào ngực cậu, ấm áp. Trong lòng cậu đang tự hỏi sao hôm nay con gấu bông của mình lại ấm thế hơn nữa nó đang dụi dụi vào ngực cậu. Cậu khẽ mở mắt choàng tỉnh khi nhận ra mình đang ôm Hà, cậu bối rối định rút tay ra nhưng sợ Hà thức giấc, đành thôi nhưng khi nhìn lại thấy mình không mặc áo, cậu lập tức rụt tay lại và đương nhiên là Hà giật mình tỉnh dậy, ngồi thẳng người cô vươn vai ngáp dài một cái đoạn quay sang Vũ cười hì hì:
“Cậu dậy sớm thế?”
Vũ choáng khi nhìn vào trong chăn cậu chỉ còn đúng một mảnh vải che thân, nhìn sang Hà lại đang mặc đồ c
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,4,-,Tiểu,thuyết,-,Sếp,À!,Tôi,Yêu,Sếp,-,phần,1,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 4 - Tiểu thuyết - Sếp À! Tôi Yêu Sếp - phần 1 - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 4 - Tiểu thuyết - Sếp À! Tôi Yêu Sếp - phần 1 - Tiểu thuyết tình yêu