XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Sủng Tì Của Thiếu Gia-full

Lượt xem :
��a lý do đó là vì nàng.

Sớm biết hắn khi gặp mình sẽ rất tức giận, Nhạn Nhạn đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chỉ là đối với việc cầu xin hắn trợ giúp có chút lo lắng…..

Hắn tức giận như vậy, có hay không sẽ cự tuyệt nàng đây??

Nàng cắn răng một cái, nâng thân thể mệt mỏi ra khỏi giường, lập tức quỳ xuống.

“Nàng đây là đang làm cái gì??” Thanh âm hắn càng lãnh đạm hơn, nhưng trong mắt đã tràn ngập lửa giận.

“Em biết em tự tiện xuất phủ như vậy, người nhất định sẽ không cao hứng, nhưng tình huống của Hương Hương thật rất khẩn cấp, người có thể đến kinh thành một chuyến, giải quyết chuyện của Hương Hương giùm em, có được không?”

“Biết rõ ta không cao hứng, nhưng nàng vẫn làm?!” Hắn thật sự nên giáo huấn tiểu nữ nhân này thật tốt, là chuyện trời cao đất rộng gì, có thể khiến nàng một mình trốn đến nơi rất xa Cẩm Tú thành này đây? Lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao? Nếu có chuyện không may, nàng ốm yếu như vậy, sao có thể chống đỡ nổi đây ???

“Nô tỳ biết lỗi, nhưng Hương Hương, nàng…” Nhạc Nhạn vẫn cố giải thích, nếu nàng không đến, thì không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa?

“Vì Hương Hương, đến tính mạng nàng cũng không quan tâm hả???” Hắn vẫn đang hỏa khí đầy người, nhất quyết cứng rắn với nàng, tuyệt không đến nâng nàng lên.

Nàng nếu biết có hậu quả như vậy, sẽ phải chịu trách nhiệm!

“Em không có!” Nàng chầm chậm giải thích. “Em cũng không muốn lấy an nguy của mình ra giỡn, mới tra ra có nhóm hàng hóa cần chuyển đến Tây Việt tam thành, nên em mới đi cùng họ, giữa đường có người của tiêu cục bảo hộ nha!”

“Hàng hóa?” Hắn nhếch tuấn mi, tức giận không vì lời giải thích của nàng mà tiêu giảm. “Nàng biết đó là chuyến hàng khẩn cấp, thế mà vẫn ráng đi theo??”

Như vậy mà nói là không lấy an nguy của mình ra đùa giỡn. Chẳng lẽ nàng không nghĩ đến, thân thể thế kia làm sao chịu được vùi dập à? Chả trách sao sắc mặt nàng tái nhợt thế kia, còn ốm đi một chút, vừa gặp hắn liền lăn ra ngất xỉu!!!

“Nhiều người nói vì em mà phải giảm tốc độ!” Nàng vẻ mặt thẹn thùng, lại lớn tiếng cam đoan. “Em biết khi đi sẽ triệu bề khổ sở, nhưng em sẽ không làm mất mạng a!”

Quá lắm thì bệnh một trận thôi a!

“Nhưng là khác với Hương Hương!” Nàng rủ thấp đầu xuống, biết những chuyện này hắn luôn không quan tâm, lại cố tình muốn hắn ra mặt “Nhan gia bây giờ bất mãn Hương Hương vì nàng thay gả, nhận ra nàng lừa gạt mọi người, cả chuyện tiểu thư đào hôn cũng tức giận trút lên nàng, nàng bây giờ …. Phải chịu mọi ngược đãi…..”

Nói đến đây, tròng mắt luôn lãnh mặc của nàng cũng phủ một màn sương…

Thấy nàng khó chịu như thế, còn chịu khổ bôn ba đến tận đây, Mạc Tĩnh Viễn rốt cuộc cũng mềm lòng….

Hắn không còn đường lựa chọn kéo nàng lại, ôm nàng nằm lên giường, đối với nàng lớn mật bỏ trốn thật không thể tha thứ, nhưng những lời nàng nói kia, quả thật là muốn giết hắn!!

“Muốn ta biết, nàng không thể truyền tin sao?” Muội muội mình đào hôn, Hương Hương thay gả, tổng quản đích thức đã báo cho hắn nghe, chỉ là không nói đến Hương Hương bị hành hạ……

“Nếu chỉ truyền tin, thiếu gia chắc chắn không nhúc nhích nha!” Nhạc Nhạn ngoan ngoãn nghe lời, ôm hắn nằm trên giường, tay nắm tay hắn không buông.

Đến chuyện tiểu thư đào hôn, hắn còn không để ý, huống chi chuyện của Hương Hương, vốn biết thư từ vô dụng, lại không có thời gian trì hoãn, cho nên nàng mới đích thức đến, nếu như thiếu gia không đồng ý, nàng nhất định sẽ dùng hết mọi cách, cho đến khi hắn chịu đi kinh thành.

“Cho nên nàng liền tự mình đến?” Ánh mắt rơi vào bàn tay hai người đang nắm chặt nhau, giọng điệu hắn thiện ác khó phân.

“Thiếu gia, xin người lên kinh thành một chuyến. Mau cứu Hương Hương…..” Trong mắt nàng mây mờ càng sâu, nếu như hắn không đồng ý, liền sẽ rơi xuống, là uy hiếp hắn.

Cầm lấy bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của nàng, Mạc Tĩnh Viễn không có trả lời.

Hắn biết nàng luôn quy củ giữ bổn phận, nếu như không phải tình huống nguy cấp, nàng sẽ không liều lĩnh đi một chuyến như thế, nếu không phải là bất đắc dĩ, nàng sẽ không lên tiếng cầu xin hắn…

Nhìn đôi mắt luôn tỉnh táo của nàng nay lại trở nên đầy lệ, hắn cũng chỉ có thể giống như quá khứ, gật đầu thỏa hiệp….

* * *

Mặc dù luôn bất mãn nàng vì người khác liều chết, hắn vẫn đồng ý.

“Nàng ở lại, mai ta xuất phát!”

Nàng như vậy xuất hiện trước mặt hắn, chính là đoán chắc hắn sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của nàng, chỉ cần nàng nói ra yêu cầu, hắn không có không đồng ý.

Mặc dù nàng rất ít yêu cầu hắn cái gì, hơn nữa thứ mình mong muốn, nàng cũng không dám cầu xin.

“Em cũng đi!” Tay nhỏ bé nhanh chóng bắt lấy, không buông ra “Em cũng muốn đi kinh thành!!”

Nàng lo cho Hương Hương, mắt không nhìn thấy người, nàng vẫn không an tâm.

“Nàng muốn làm chậm lộ trình của ta?” Tròng đen hắn nhíu lại, thoáng hiện cơn lốc.

“Em sẽ không!” Mặc dù tâm hư, nàng vẫn kiên trì “Em cũng muốn đi, em sẽ hảo hảo chăm sóc mình.”

“Nàng……”

“Từ chỗ này đến kinh thành chỉ có nửa tháng, em có thể lo.” Nàng vội cắt đứt lời hắn, tiếp tục thuyết phục “Hơn nữa chỗ này khí hậu không tốt, em cũng không thể ở lại lâu, về Cẩm Tú thành thì lại ngược đường, còn mất một tháng….”

Nàng dừng một chút, mặc dù không muốn như vậy, nhưng để đạt được mục đích, cách nào nàng cũng phải dùng nha!

“Người yên tâm để em một mình ở đây sao? Một mình về Cẩm Tú thành??” Hơn nữa nàng không thể bảo đảm, nếu hắn không cho nàng đi, nàng có hay không một mình tự lên kinh thành..

“Ta bảo Vương Thượng đưa nàng về Cẩm Tú thành.” Mạc Tĩnh Viễn cũng không ngốc, đã có lần thứ nhất chắc chắn sẽ có lần thứ hai, hắn không thể để nàng một mình được!

“Không cần!” Nhạc Nhạn đưa tay nắm chặt áo, la lên, thật sự là không ai có thể thuyết phục được nàng “Em lo lắng cho Hương Hương, nếu không cho em đi, em nhất định ăn không vào, ngủ không được!”

“Nàng là đang uy hiếp ta sao?” Mạc Tĩnh Viễn biết lời nàng nói là thật, nhưng hắn vẫn không gấp, mắt đen xinh đẹp nhìn đến khuôn mặt tái nhợt của nàng, bụng đầy tức khí nhưng không có chỗ giải tỏa….

“Nhạc Nhạn không dám!” Nàng thầm than một tiếng, nhìn khuôn mặt lạnh lùng cáu tiết giận dữ kia, biết hắn tính tình không tốt, nếu không nghĩ biện pháp giúp hắn nguôi giận, có khi chuyện nàng nhờ hắn ở kinh thành cũng sẽ bị bỏ qua a!

“Nàng có gì mà không dám??” Nàng như vậy mà không dám sao?

“Thiếu gia….” Nàng nhẹ nhàng đứng dậy, khi thấy hắn nhíu mày, đành tựa nhẹ vào lòng hắn, nhẹ nhàng nhón chân hôn lên má hắn “Kỳ thật, em rất nhớ thiếu gia…”

Mạc Tĩnh Viễn ngẩn người, không ngờ nàng sẽ nói như vậy.

“Người chuyến này xuất môn đi xa, một mình em trong Tĩnh Vũ hiên…. Rất không quen…” Má tái nhợt của nàng bỗng ửng hồng, thanh âm nàng thổ lộ rất khó xử, đầu cúi thấp không dám ngẩng lên.

“Thật vất vả mới gặp mặt, em thật muốn, ở chung với chàng .…lâu một chút…..” Khó khăn đem lời nói nói ra một lần, nàng chính là không dám nhìn hắn. [Đổi xưng hô tí nhé mấy bạn :3">

Mạc Tĩnh Viễn chăm chú nhìn người trong lòng mình, hắn cảm thấy mình thật sự thua dưới tay nàng.

Nha đầu này, cũng sẽ có ngày đùa giỡn tình cảm như thế ư? Nhưng quả thật,lời nói này rất hợp ý hắn a…

Ngay cả như vậy, hắn cũng không mong quá sớm đầu hàng…

“Nàng học từ ai mà miệng lưỡi trơn tru vậy, cư nhiên cũng biết mê hoặc ta rồi..”

Người trong lòng hắn nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn hắn, lại yêu kiều xấu hổ mà trốn lại trong lòng, trước ngực hắn.

“Thật!” Vốn một phần ý định này nàng muốn giấu ở trong lòng, không để hắn phát giác, nhưng giờ phút này nàng không thể làm gì khác hơn là thừa nhận.

Một chữ “Thật!”, đã làm Mạc đại thiếu gia luôn luôn kiêu ngạo mỉm cười.

Thôi, cho dù có biết đây là kế hoạch của nàng, hắn cũng đành đồng ý “Thôi được, nghỉ ngơi trước, mai chúng ta cùng đi…”


Chương 8
Do Mạc Tĩnh Viễn ra mặt, không ít chuyện được giải quyết.

Hắn dẫn Nhạc Nhạn đi đến Nhan phủ ở kinh thành, đoàn người Mạc Nguyên Thiến, Trầm Thiên Hạm giằng co với Nhan Khánh Ngọc không dưới một lần, Mạc Tĩnh Viễn đưa ra khế ước bán thân của Hương Hương, một người rành về luật pháp như Nhan Khánh Ngọc không còn lập trường, lý do để tranh luận với họ nữa, Hoài Hương liền thuận theo mọi người đi về viện dừng chân của Mạc gia ở kinh thành.

Chỉ là chuyện này không chỉ phát triển đến đây thôi…

Mạc Tĩnh Viễn ngồi ở chủ vị nhìn người bị mình chống cản lại ở đại sảnh lần thứ tư, Nhan Khánh Ngọc cứ mỗi lần mặt trời lên lại đến, trong lòng không nhịn được.

Hắn muốn nói, rõ ràng đây là chuyện vợ chồng người ta, cả Nhan Khánh Ngọc lẫn Hoài Hương đều có tình ý với nhau, chỉ là có chút hiểu lầm, chỉ cần nói rõ một chút là xong. Thế mà mấy nữ nhân trong nhà này liền lấy cớ là “bảo vệ”, chỉ sợ nàng bị “ngược đãi” nên liền muốn đem nàng đi trước mắt tên đại ác nhân kia.

Có trời mới biết chúng nữ này không để Nhan Khánh Ngọc nhìn thấy Hoài Hương mới là tội ác, nếu là làm hỏng chuyện, không biết họ sẽ giải quyết thế nào nữa ?!

“Nhan huynh, việc này ta không có ý định can thiệp, chỉ cần Hoài Hương nguyện ý, ta tự khắc có cách giúp huynh hoàn thành nguyện vọng.” Cho nên không cần phiền đến hắn, hắn chỉ muốn trở về căn phòng của tiểu nha đầu mà hắn coi trọng, nay tên này lại chạy đến, hắn thực lo lắng thân thể nàng có vấn đề gì hay không?

“Để cho ta gặp nàng!” Nhan Khánh Ngọc nghe lời nói tốt của hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng chuyện hắn làm lại là hoàn toàn bất đồng.

“Nàng bây giờ không do ta quản.” Mạc Tĩnh Viễn lười biếng ngồi ở ghế chủ vị, trong lòng thầm chắc việc Hương Hương cầm chặt phiếu “tướng quân phu nhân” là không xa.

Mặc dù đồng tình với Nhan Khánh Ngọc, nhưng vì muốn bên tai thanh tịnh nên giới hạn của hắn cũng chỉ là “đồng tình”, tuyệt không thể dùng phiếu thay mặt cho nương tử hắn nói ngọt vài câu, nếu không nhất định hắn phải chịu tội.

Đột nhiên, hắn nhìn thấy Thượng Quan Ngữ Kiếm đứng một bên im lặng, hắn lộ ra một nụ cười cá biệt có thâm ý…

Cũng đúng, sao hắn có thể quên chiêu này?

“Nhan huynh, nói đến thì ngươi chính là em rể ta..” Khóe mắt ngắm thấy sắc mặt Thượng Quan Ngữ Kiếm hơi trầm xuống, Mạc Tĩnh Viễn nhất phái tiếp tục tự nhiên nói, “Bây giờ là ngươi đuổi theo Hoài Hương, còn Nguyên Thiến em gái ta, ngươi tính thế nào?”

Đột nhiên một ánh mắt bắn thẳng lại đây, Nhan Khánh Ngọc không khỏi quay lại xem thế nào.

Nguyên lai là hắn…. Mạc Tĩnh Viễn đề cập qua nam nhân này chính là Nam võ lâm kiếm thánh, cũng là thiếu chủ Phi Hà đảo, Thượng Quan Ngữ Kiếm.

Nhan Khánh Ngọc trí nhớ tốt hồi tưởng lại tình huống hôm đó, Thượng Quan Ngữ Kiếm vẫn ở bên cạnh Mạc Nguyên Thiến, thái độ thân mật xem nàng như vật sở hữu của mình, đồng thời lại nhìn hắn với ánh mắt của thù địch…

Cùng là nam tử
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : Trang,15,-,Tiểu,thuyết,Sủng,,Của,Thiếu,Gia-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 15 - Tiểu thuyết Sủng Tì Của Thiếu Gia-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 15 - Tiểu thuyết Sủng Của Thiếu Gia-full - Tiểu thuyết tình yêu
C-STAT21/124

Teya Salat