Tiểu thuyết Thí Nghiệm Tình Yêu
Lượt xem : |
br />
“Mặc kệ cậu ta yêu cầu con làm gì, con đều phải phối hợp.” Thái Nho Minh lại công đạo, e sợ ra cái gì nhiễu loạn.
“Vâng.” Cô gật đầu, không cần viện trưởng yêu cầu, cô cũng sẽ cố gắng làm tốt.
“Ta đối với con rất tin tưởng.” Thái Nho Minh tương đương tín nhiệm La Phù, thậm chí có cái chủ ý điên cuồng, “Nói không chừng, Hạ tiến sĩ với con lâu ngày sẽ sinh tình, đến lúc đó con trở thành Hạ phụ nhân, cần phải hết sức giữ cậu ta ở lại, không để cho cậu ta chạy mất”
“ Chú, xin đừng đem chuyện này đùa giỡn được không? Tuổi con so với anh ta còn lớn hơn!” La Phù nghe được trong lòng chấn động, hay là trong mắt cô, đuôi lông mày đã để lộ ra tin tức gì, khiến người ta nhìn thấy cô đối với Hạ Vũ Tuyên có cảm tình?
Không phải chỉ có một người, nhóm đồng sự cũng có cùng ý tưởng này, hệ trợ giáo hóa học Bành Trí Bình phụ họa nói “Lớn hơn hai tuổi tính làm cái gì? Muốn giữ người tiến sĩ Hạ, phương pháp tốt nhất chính là nắm lấy tâm anh ta. La Phù là lựa chọn tốt nhất, phải dựa vào em lâu dài!”
“ Kỳ thật tiến sĩ Hạ bộ dáng tốt, tuổi còn trẻ đã có thành tựu phi phàm, chẳng lẽ em đối với anh ta một chút cảm giác đều không có?” Hệ trợ giáo vật lý Vương Tinh Doanh biết La Phù nhiều năm, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua cô gái này có người yêu, nói như thế nào đều rất phí thời gian thanh xuân.
“ Em….Em..” La Phù không biết như thế nào ứng đối, thành thực ngượng ngùng trả lời, hay nói giỡn cho qua.
“ Mắc cỡ” Vương Tinh Doanh cố ý trêu cô “ Nếu em không có hứng thú như mọi người nói, chị đây cũng không thể được tấn công? Tuy rằng chị cũng lớn hơn Hạ tiến sĩ ba tuổi, nhưng ta không ngại quan hệ yêu đương.”
Bành Trí Bình ồn ào theo “Nữ nhi muốn làm Hạ phu nhân thật đúng là không ít, chính là mọi người đều khó có thể tiếp cận Hạ tiến sĩ, La Phù em là đang ở trong phúc mà không biết hưởng?”
La Phù hai gò má đỏ bừng, hé miệng nói đúng là không nói ra, có đôi khi nghĩ đến nhiều lắm, cảm thụ quá sâu, ngược lại không thể nói gì để chống đỡ.
“Tốt lắm, các người đừng chọc nữa.” Thái Nho Minh ha ha cười. “La Phù con đừng khẩn trương, ta chỉ là ảo tưởng một chút mà thôi, Hạ tiến sĩ thoạt nhìn giống như cả đời cũng không có loại tình cảm con người này.”
La Phù không có trả lời, những lời viện trưởng nói đập thật mạnh vào trong lòng cô. Trong nháy mắt, tỉnh mộng, cô không nên trầm mê, nên quay đầu lại, người đó không phải cô nên chờ mong.
Vương Tinh Doanh thật ra không cho là đúng “Thế sự không có gì tuyệt đối, tương lai ai biết như thế nào?”
Mặc kệ như thế nào, La Phù quay đầu chuyên tâm đánh chữ, Thái Nho Minh cũng rời khỏi văn phòng, chuyện đối thoại này xem như đã xong, còn có hạt vửa nảy mầm, mầm nóng đã bị áp bức, không chuẩn lại có ánh mặt trời chiếu góc kia.
Cùng thời gian, bên trong phòng nghiên cứa, Hạ Vũ Tuyên đang kiểm tra số liệu đối với thực nghiệm, trong đầu nhanh bay ra những căn cứ và hậu quả, vào lúc này anh hoàn toàn không thể bị quấy rầy.
Một tiếng chuông vang lên, anh chuyên tâm vẫn chưa nghe được, tiếng chuông ngừng lại, lại vang, vang lại ngừng, mấy mươi lần lặp lại. Sau anh mới giật mình phát hiện có thanh âm, hơn nữa không phải điện thoại trên bàn, là là di động của anh.
Biết số di động cá nhân này chỉ có một, anh không chút nghĩ ngợi liền nói “Cậu tìm tôi?”
“ Không có biện pháp, cậu không tìm tôi, đành phải tôi tìm cậu.” Trong di động truyền đến một thanh âm sang sảng, đó là Thạch Tĩnh Lam, tổng giám đốc tập đoàn Kình Vũ, cũng là bằng hữu duy nhất trong cuộc đời Hạ Vũ Tuyên.
Năm đó hai người quen biết tại nước Anh, tại trường đại học, nhất kiến như cố, thiên tài thích thiên tài. Sau Thạch Tĩnh Lam chuyển chiến thương trường, mở mang bờ cõi, Hạ Vũ Tuyên đầu nhập giới học thuật, đạt bảy cái học vị tiến sĩ.
“Có việc gì sao?” Cho dù đang nghiên cứu cao hứng, Hạ Vũ Tuyên vẫn nguyện ý dành thời gian cho bạn tốt, bởi vì anh hiểu được. Thạch Tĩnh Lam đối anh không chỗ nào cầu cũng khó, hai người giao tình thuần túy rất khó gặp, trên đời này tất nhiên cùng giống chính mình thông minh như nhau.
“Không có gì, báo cậu một tiếng, tôi kết hôn.” Thạch Tĩnh Lam chậm rãi nói, giống như đang nói chuyện thời tiết.
“ Kết hôn? Là cậu phát minh trò chơi mới?” Hạ Vũ Tuyên nhớ rõ, Thạch Tĩnh Lam chỉ thích kích thích trò chơi thú vị, cũng không từng thấy cậu ta còn thật sự yêu đương này nọ.
“ Kết hôn, chính là thuần túy kết hôn, khi gặp sẽ không tự kìm hãm được, không tự chủ được, tôi nghĩ cậu đại khái cả đời cũng sẽ không biết.” Thạch Tĩnh Lam yêu chính là thư ký của mình, kết hôn cùng giải trí rất hiệu quả.
Nghe điều đó, Hạ Vũ Tuyên không phải không sợ hãi. Vốn dĩ anh nghĩ Thạch Tĩnh Lam cùng anh là đồng loại người. Đối với thế giới này bảo trì một khoảng cách, cũng không cho bất luận kẻ nào đụng đến nội tâm bên trong, tuy rằng Thạch Tĩnh Lam không giống anh cách ly hoàn toàn. Nhưng kết hôn sẽ không ngừng dây dưa chuyện, vì sao còn muốn tìm đến phiền toái, anh thật sự không hiểu.
“Cậu cảm thấy rất tốt sao?” Hạ Vũ Tuyên chỉ có thể y theo điều này suy đoán, có lẽ đối là người “ chỉ giải trí, hoặc nữ nhân rất cao…”
“ So với cái gì cũng nhìn rất tốt, lại không chỉ có nhìn tốt, tựa như bị cái gì không chế não, cũng chính là cam tâm tình nguyện.” Thạch Tĩnh Lam trước thở dài, bỗng nhiên chuyển giọng điệu nghịch ngợm.. “ Tôi lần đầu tiên có loại cảm giác này, không nói cho cậu thật sự chịu không được, muốn cho cậu biết, tôi hơn cậu cao một bước, hắc hắc “
Hạ Vũ Tuyên trầm tư nữa phần là rầu rĩ hỏi “ Thực sự thần kỳ như vậy?”
Hai người trong lúc này vẫn còn phân cao thấp lẫn nhau, đương nhiên thiên tài mới gặp gỡ, ngoại trừ kinh hỉ cùng hưng phấn, đương nhiên cũng có kích thích cạnh tranh. Nhưng mà là thiên tài, tốt nhất nghĩ chính mình là dẫn đầu, đều đã bị ngoại lực khống chế, như thế nào còn cam tâm tình nguyện?
“ Cậu chưa thử xem thì không thể hiểu được?” Thạch Tĩnh Lam ha ha cười, giọng điệu khiêu chiến, “ Dù sao tôi mãnh liệt thích thú, cái này so với làm việc lớn, thực nghiệm đều có hưng phấn, núi này còn có núi cao hơn, tuyệt không thể tả.”
Hạ Vũ Tuyên từ chối cho ý kiến, anh lại không thích tình cảm, có thể nào xác định chuyện này có ý tứ gì? Dựa vào tinh thần khoa học gia, đối với chuyện không có thí nghiệm, anh luôn luôn không có kết luận.
“ Có cơ hội sẽ dẫn cô ấy đi gặp cậu, hy vọng đến lúc đó cậu đã đuổi kịp tiến độ, đừng thua tôi nhiều lắm!”
Thạch Tĩnh Lam này rõ ràng là khích tướng. Nếu là người khác, Hạ Vũ Tuyên không có khả năng có phản ứng gì, nhưng bạn tốt chính là bạn tốt, duy nhất giao hảo lại đặc biệt, đối anh còn gọi là vô cùng khích lệ, nói hai ba câu còn có hiệu quả.
“ Được.” đến lúc đó gặp. Tắt di động, Hạ Vũ Tuyên có phần hối hận. Vì sao anh phải thách đố chuyện này? Thật không giống anh!
Kết hôn? Đánh chết anh cũng không muốn làm chuyện ngu xuẩn này. Cho dù Thạch Tĩnh Lam lấy đến học vị tiến sĩ tình yêu, anh cũng sẽ không có ý khâm phục. Nhưng hiện tại đã nói ra miệng, anh bắt buộc phải tìm đối tượng kết hôn, nếu không phải thừa nhận chính mình đành phải thua.
Ngay tại lúc phiền lòng, một tiếng gõ cửa truyền đến, La Phù đi vào phòng nghiên cứu, cầm trên tay là hộp giữ nhiệt tiện lợi. Sáng sớm cô đã chuẩn bị, hiện tại cô không mua thức ăn ở ngoài, mà ba bữa đều nấu cho anh.
“ Hạ tiến sĩ, cơm trưa của ngài đây.”
Chuyện này bình thường giống nhau, Hạ Vũ Tuyên gật cái đầu, cô đem hộp cơm để lên bàn, dọn xong đồ ăn nói “ Mời ngài dùng.”
La Phù đứng ở một bên, tận lực nhìn anh ta ăn cơm. Thoạt nhìn anh ta đang trầm tư vấn đề nào đó, có lẽ là quá trình thí nghiệm, có lẽ là kết quả báo cáo, nhất định quan trọng, cô cũng không thể đánh gãy suy nghĩ của anh ta.
Sau hai mươi phút, anh cơm nước xong, ngẩng đầu phát hiện vấn đề đã có giải đáp, xa tận chân trời!
Đúng vậy, cô gái trước mắt này, với anh duy nhất còn có thể chịu được đối tượng, diện mạo, cá tính cùng tay nghề đều làm cho anh vừa lòng. Trên đời này không ai có thể thích hợp hơn cô cùng anh kết hôn.
Cảm giác được anh chăm chú nhìn, La Phù nhất thời chân tay luống cuống. “Hạ tiến sĩ, có vấn đề sao?”
Từ ngày có chuyện ở nghĩa địa, anh chưa từng như thế nhìn chăm chú cô, giống nhau muốn nói lại thôi, hay là anh muốn nói mấu chốt trong lời nói? Cô phát hiện mình sao có thể, quyết định lúc trước thả khí hy vọng xa vời, giờ lại nhịn không được lại dấy lên tia hy vọng.
“ Không có việc gì, cô có thể đi rồi.” anh thu hồi tầm mắt, lắc đầu, chuyển hướng màn hình máy tính, gõ đánh, cũng không gián đoạn.
La Phù cả người chờ mong đã mất mát, nhưng nàng không biểu lộ chút dấu hiệu, gật đầu chuẩn bị rời đi. Lúc ở cửa, cô cũng đem luôn những gì trong lòng kia bỏ vào khóa cửa chắc chắn, cô xác định sẽ không có người đến gõ cửa.
Chương 4
Đảo mắt đã là chủ nhật, hôm nay Hạ Vũ Tuyên tự thả lỏng bản thân, ngủ liên tục suốt mười mấy giờ, tất cả mọi việc thì ngủ là trọng yếu.
“ Hạ tiến sĩ, ngài nên rời giường!” Buổi sáng vào lúc đồng hồ điểm mười tiếng, La Phù đứng ở cùng trước phòng kêu gọi, từ lúc cô thét đến hiện tại, đã trôi qua ba giờ.
Vì sao sáng sớm cô đã đến kêu giường? Ách, không là gọi người rời giường. Bởi vì cô biết, ngày chủ nhật, Hạ Vũ Tuyên so với bình thường càng nghiêm trọng, ngủ giống như người chết, phải gọi anh ta mất ba giờ đồng hồ mới có thể tỉnh. Kỳ thật cô đã muốn bỏ đi, nhưng một phần ý thức trách nhiệm lại bảo cô kiên trì tiếp tục.
Cô hiểu được, cô phải thu hồi cảm xúc nào đó, cô còn không dám nhìn thẳng vào bản thân mình, lại càng không dám nói ra cho Hạ Vũ Tuyên biết, có một số việc không nên nói ra cho người không nên chờ mong.
Nhưng ít ra cô còn có thể quan tâm anh ta? Giúp anh nấu cơm, kêu anh dậy, vì anh khỏe mạnh làm trọng tâm, khiến cho cô tự giác nghĩ có mình còn là người có thể bên cạnh anh
Thế là cô tiếp tục kêu gọi: “Hạ tiến sĩ, Hạ tiến sĩ!”
Rầm!
Bỗng nhiên cửa bị sức mạnh kéo ra, sự yên tĩnh cũng biết mất.
“ Kêu cái gì mà kêu?” Hạ Vũ Tuyên thanh âm chất vấn, cả người thẳng tắp đứng ở trước mặt cô, trên người mặc áo ngủ đã buông ra, lộ ra một khoảng ngực.
Mộng đẹp đang có, thanh âm của cô ở bên tai lượn lờ, cảnh trong mơ cùng sự thật lần lượt thay đổi. Anh không thể nhận ra là trong mộng có cô, hay là anh tỉnh lại mới nghe ? Hại anh liên tục nghe trong ba giờ, nữ nhân này cố chấp kỳ cục, khí chất văn tĩnh kia đều là gạt người
“Thực xin lỗi, em nghĩ ngài, ngài nên ăn cơm......” cô cật lực mệnh lệnh chính mình chớ phi lễ, ánh mắt cũng không được nhìn tới cũng phải thổi đi, không nghĩ tới anh không phải là tái nhợt làn da, mà là thân thể cực kỳ cường tráng, tuy rằng có chút gầy, cũng là hài hòa cân đối.
“Ta không muốn ăn, ta muốn đi ngủ!” ăn cơm có quan trọng như vậy sao? So với ngủ, chuyện đó chỉ là râu ria! Hôm nay là ngày cuối tuần, anh duy nhất- một ngày nghỉ ngơi, trời sập xuống anh cũng không cần biết!
“Nhưng là...... Thái viện trưởng dặn dò em, nhất định phải lo cho ngài cơm nước
QUAY LẠI“Mặc kệ cậu ta yêu cầu con làm gì, con đều phải phối hợp.” Thái Nho Minh lại công đạo, e sợ ra cái gì nhiễu loạn.
“Vâng.” Cô gật đầu, không cần viện trưởng yêu cầu, cô cũng sẽ cố gắng làm tốt.
“Ta đối với con rất tin tưởng.” Thái Nho Minh tương đương tín nhiệm La Phù, thậm chí có cái chủ ý điên cuồng, “Nói không chừng, Hạ tiến sĩ với con lâu ngày sẽ sinh tình, đến lúc đó con trở thành Hạ phụ nhân, cần phải hết sức giữ cậu ta ở lại, không để cho cậu ta chạy mất”
“ Chú, xin đừng đem chuyện này đùa giỡn được không? Tuổi con so với anh ta còn lớn hơn!” La Phù nghe được trong lòng chấn động, hay là trong mắt cô, đuôi lông mày đã để lộ ra tin tức gì, khiến người ta nhìn thấy cô đối với Hạ Vũ Tuyên có cảm tình?
Không phải chỉ có một người, nhóm đồng sự cũng có cùng ý tưởng này, hệ trợ giáo hóa học Bành Trí Bình phụ họa nói “Lớn hơn hai tuổi tính làm cái gì? Muốn giữ người tiến sĩ Hạ, phương pháp tốt nhất chính là nắm lấy tâm anh ta. La Phù là lựa chọn tốt nhất, phải dựa vào em lâu dài!”
“ Kỳ thật tiến sĩ Hạ bộ dáng tốt, tuổi còn trẻ đã có thành tựu phi phàm, chẳng lẽ em đối với anh ta một chút cảm giác đều không có?” Hệ trợ giáo vật lý Vương Tinh Doanh biết La Phù nhiều năm, cho tới bây giờ còn chưa thấy qua cô gái này có người yêu, nói như thế nào đều rất phí thời gian thanh xuân.
“ Em….Em..” La Phù không biết như thế nào ứng đối, thành thực ngượng ngùng trả lời, hay nói giỡn cho qua.
“ Mắc cỡ” Vương Tinh Doanh cố ý trêu cô “ Nếu em không có hứng thú như mọi người nói, chị đây cũng không thể được tấn công? Tuy rằng chị cũng lớn hơn Hạ tiến sĩ ba tuổi, nhưng ta không ngại quan hệ yêu đương.”
Bành Trí Bình ồn ào theo “Nữ nhi muốn làm Hạ phu nhân thật đúng là không ít, chính là mọi người đều khó có thể tiếp cận Hạ tiến sĩ, La Phù em là đang ở trong phúc mà không biết hưởng?”
La Phù hai gò má đỏ bừng, hé miệng nói đúng là không nói ra, có đôi khi nghĩ đến nhiều lắm, cảm thụ quá sâu, ngược lại không thể nói gì để chống đỡ.
“Tốt lắm, các người đừng chọc nữa.” Thái Nho Minh ha ha cười. “La Phù con đừng khẩn trương, ta chỉ là ảo tưởng một chút mà thôi, Hạ tiến sĩ thoạt nhìn giống như cả đời cũng không có loại tình cảm con người này.”
La Phù không có trả lời, những lời viện trưởng nói đập thật mạnh vào trong lòng cô. Trong nháy mắt, tỉnh mộng, cô không nên trầm mê, nên quay đầu lại, người đó không phải cô nên chờ mong.
Vương Tinh Doanh thật ra không cho là đúng “Thế sự không có gì tuyệt đối, tương lai ai biết như thế nào?”
Mặc kệ như thế nào, La Phù quay đầu chuyên tâm đánh chữ, Thái Nho Minh cũng rời khỏi văn phòng, chuyện đối thoại này xem như đã xong, còn có hạt vửa nảy mầm, mầm nóng đã bị áp bức, không chuẩn lại có ánh mặt trời chiếu góc kia.
Cùng thời gian, bên trong phòng nghiên cứa, Hạ Vũ Tuyên đang kiểm tra số liệu đối với thực nghiệm, trong đầu nhanh bay ra những căn cứ và hậu quả, vào lúc này anh hoàn toàn không thể bị quấy rầy.
Một tiếng chuông vang lên, anh chuyên tâm vẫn chưa nghe được, tiếng chuông ngừng lại, lại vang, vang lại ngừng, mấy mươi lần lặp lại. Sau anh mới giật mình phát hiện có thanh âm, hơn nữa không phải điện thoại trên bàn, là là di động của anh.
Biết số di động cá nhân này chỉ có một, anh không chút nghĩ ngợi liền nói “Cậu tìm tôi?”
“ Không có biện pháp, cậu không tìm tôi, đành phải tôi tìm cậu.” Trong di động truyền đến một thanh âm sang sảng, đó là Thạch Tĩnh Lam, tổng giám đốc tập đoàn Kình Vũ, cũng là bằng hữu duy nhất trong cuộc đời Hạ Vũ Tuyên.
Năm đó hai người quen biết tại nước Anh, tại trường đại học, nhất kiến như cố, thiên tài thích thiên tài. Sau Thạch Tĩnh Lam chuyển chiến thương trường, mở mang bờ cõi, Hạ Vũ Tuyên đầu nhập giới học thuật, đạt bảy cái học vị tiến sĩ.
“Có việc gì sao?” Cho dù đang nghiên cứu cao hứng, Hạ Vũ Tuyên vẫn nguyện ý dành thời gian cho bạn tốt, bởi vì anh hiểu được. Thạch Tĩnh Lam đối anh không chỗ nào cầu cũng khó, hai người giao tình thuần túy rất khó gặp, trên đời này tất nhiên cùng giống chính mình thông minh như nhau.
“Không có gì, báo cậu một tiếng, tôi kết hôn.” Thạch Tĩnh Lam chậm rãi nói, giống như đang nói chuyện thời tiết.
“ Kết hôn? Là cậu phát minh trò chơi mới?” Hạ Vũ Tuyên nhớ rõ, Thạch Tĩnh Lam chỉ thích kích thích trò chơi thú vị, cũng không từng thấy cậu ta còn thật sự yêu đương này nọ.
“ Kết hôn, chính là thuần túy kết hôn, khi gặp sẽ không tự kìm hãm được, không tự chủ được, tôi nghĩ cậu đại khái cả đời cũng sẽ không biết.” Thạch Tĩnh Lam yêu chính là thư ký của mình, kết hôn cùng giải trí rất hiệu quả.
Nghe điều đó, Hạ Vũ Tuyên không phải không sợ hãi. Vốn dĩ anh nghĩ Thạch Tĩnh Lam cùng anh là đồng loại người. Đối với thế giới này bảo trì một khoảng cách, cũng không cho bất luận kẻ nào đụng đến nội tâm bên trong, tuy rằng Thạch Tĩnh Lam không giống anh cách ly hoàn toàn. Nhưng kết hôn sẽ không ngừng dây dưa chuyện, vì sao còn muốn tìm đến phiền toái, anh thật sự không hiểu.
“Cậu cảm thấy rất tốt sao?” Hạ Vũ Tuyên chỉ có thể y theo điều này suy đoán, có lẽ đối là người “ chỉ giải trí, hoặc nữ nhân rất cao…”
“ So với cái gì cũng nhìn rất tốt, lại không chỉ có nhìn tốt, tựa như bị cái gì không chế não, cũng chính là cam tâm tình nguyện.” Thạch Tĩnh Lam trước thở dài, bỗng nhiên chuyển giọng điệu nghịch ngợm.. “ Tôi lần đầu tiên có loại cảm giác này, không nói cho cậu thật sự chịu không được, muốn cho cậu biết, tôi hơn cậu cao một bước, hắc hắc “
Hạ Vũ Tuyên trầm tư nữa phần là rầu rĩ hỏi “ Thực sự thần kỳ như vậy?”
Hai người trong lúc này vẫn còn phân cao thấp lẫn nhau, đương nhiên thiên tài mới gặp gỡ, ngoại trừ kinh hỉ cùng hưng phấn, đương nhiên cũng có kích thích cạnh tranh. Nhưng mà là thiên tài, tốt nhất nghĩ chính mình là dẫn đầu, đều đã bị ngoại lực khống chế, như thế nào còn cam tâm tình nguyện?
“ Cậu chưa thử xem thì không thể hiểu được?” Thạch Tĩnh Lam ha ha cười, giọng điệu khiêu chiến, “ Dù sao tôi mãnh liệt thích thú, cái này so với làm việc lớn, thực nghiệm đều có hưng phấn, núi này còn có núi cao hơn, tuyệt không thể tả.”
Hạ Vũ Tuyên từ chối cho ý kiến, anh lại không thích tình cảm, có thể nào xác định chuyện này có ý tứ gì? Dựa vào tinh thần khoa học gia, đối với chuyện không có thí nghiệm, anh luôn luôn không có kết luận.
“ Có cơ hội sẽ dẫn cô ấy đi gặp cậu, hy vọng đến lúc đó cậu đã đuổi kịp tiến độ, đừng thua tôi nhiều lắm!”
Thạch Tĩnh Lam này rõ ràng là khích tướng. Nếu là người khác, Hạ Vũ Tuyên không có khả năng có phản ứng gì, nhưng bạn tốt chính là bạn tốt, duy nhất giao hảo lại đặc biệt, đối anh còn gọi là vô cùng khích lệ, nói hai ba câu còn có hiệu quả.
“ Được.” đến lúc đó gặp. Tắt di động, Hạ Vũ Tuyên có phần hối hận. Vì sao anh phải thách đố chuyện này? Thật không giống anh!
Kết hôn? Đánh chết anh cũng không muốn làm chuyện ngu xuẩn này. Cho dù Thạch Tĩnh Lam lấy đến học vị tiến sĩ tình yêu, anh cũng sẽ không có ý khâm phục. Nhưng hiện tại đã nói ra miệng, anh bắt buộc phải tìm đối tượng kết hôn, nếu không phải thừa nhận chính mình đành phải thua.
Ngay tại lúc phiền lòng, một tiếng gõ cửa truyền đến, La Phù đi vào phòng nghiên cứu, cầm trên tay là hộp giữ nhiệt tiện lợi. Sáng sớm cô đã chuẩn bị, hiện tại cô không mua thức ăn ở ngoài, mà ba bữa đều nấu cho anh.
“ Hạ tiến sĩ, cơm trưa của ngài đây.”
Chuyện này bình thường giống nhau, Hạ Vũ Tuyên gật cái đầu, cô đem hộp cơm để lên bàn, dọn xong đồ ăn nói “ Mời ngài dùng.”
La Phù đứng ở một bên, tận lực nhìn anh ta ăn cơm. Thoạt nhìn anh ta đang trầm tư vấn đề nào đó, có lẽ là quá trình thí nghiệm, có lẽ là kết quả báo cáo, nhất định quan trọng, cô cũng không thể đánh gãy suy nghĩ của anh ta.
Sau hai mươi phút, anh cơm nước xong, ngẩng đầu phát hiện vấn đề đã có giải đáp, xa tận chân trời!
Đúng vậy, cô gái trước mắt này, với anh duy nhất còn có thể chịu được đối tượng, diện mạo, cá tính cùng tay nghề đều làm cho anh vừa lòng. Trên đời này không ai có thể thích hợp hơn cô cùng anh kết hôn.
Cảm giác được anh chăm chú nhìn, La Phù nhất thời chân tay luống cuống. “Hạ tiến sĩ, có vấn đề sao?”
Từ ngày có chuyện ở nghĩa địa, anh chưa từng như thế nhìn chăm chú cô, giống nhau muốn nói lại thôi, hay là anh muốn nói mấu chốt trong lời nói? Cô phát hiện mình sao có thể, quyết định lúc trước thả khí hy vọng xa vời, giờ lại nhịn không được lại dấy lên tia hy vọng.
“ Không có việc gì, cô có thể đi rồi.” anh thu hồi tầm mắt, lắc đầu, chuyển hướng màn hình máy tính, gõ đánh, cũng không gián đoạn.
La Phù cả người chờ mong đã mất mát, nhưng nàng không biểu lộ chút dấu hiệu, gật đầu chuẩn bị rời đi. Lúc ở cửa, cô cũng đem luôn những gì trong lòng kia bỏ vào khóa cửa chắc chắn, cô xác định sẽ không có người đến gõ cửa.
Chương 4
Đảo mắt đã là chủ nhật, hôm nay Hạ Vũ Tuyên tự thả lỏng bản thân, ngủ liên tục suốt mười mấy giờ, tất cả mọi việc thì ngủ là trọng yếu.
“ Hạ tiến sĩ, ngài nên rời giường!” Buổi sáng vào lúc đồng hồ điểm mười tiếng, La Phù đứng ở cùng trước phòng kêu gọi, từ lúc cô thét đến hiện tại, đã trôi qua ba giờ.
Vì sao sáng sớm cô đã đến kêu giường? Ách, không là gọi người rời giường. Bởi vì cô biết, ngày chủ nhật, Hạ Vũ Tuyên so với bình thường càng nghiêm trọng, ngủ giống như người chết, phải gọi anh ta mất ba giờ đồng hồ mới có thể tỉnh. Kỳ thật cô đã muốn bỏ đi, nhưng một phần ý thức trách nhiệm lại bảo cô kiên trì tiếp tục.
Cô hiểu được, cô phải thu hồi cảm xúc nào đó, cô còn không dám nhìn thẳng vào bản thân mình, lại càng không dám nói ra cho Hạ Vũ Tuyên biết, có một số việc không nên nói ra cho người không nên chờ mong.
Nhưng ít ra cô còn có thể quan tâm anh ta? Giúp anh nấu cơm, kêu anh dậy, vì anh khỏe mạnh làm trọng tâm, khiến cho cô tự giác nghĩ có mình còn là người có thể bên cạnh anh
Thế là cô tiếp tục kêu gọi: “Hạ tiến sĩ, Hạ tiến sĩ!”
Rầm!
Bỗng nhiên cửa bị sức mạnh kéo ra, sự yên tĩnh cũng biết mất.
“ Kêu cái gì mà kêu?” Hạ Vũ Tuyên thanh âm chất vấn, cả người thẳng tắp đứng ở trước mặt cô, trên người mặc áo ngủ đã buông ra, lộ ra một khoảng ngực.
Mộng đẹp đang có, thanh âm của cô ở bên tai lượn lờ, cảnh trong mơ cùng sự thật lần lượt thay đổi. Anh không thể nhận ra là trong mộng có cô, hay là anh tỉnh lại mới nghe ? Hại anh liên tục nghe trong ba giờ, nữ nhân này cố chấp kỳ cục, khí chất văn tĩnh kia đều là gạt người
“Thực xin lỗi, em nghĩ ngài, ngài nên ăn cơm......” cô cật lực mệnh lệnh chính mình chớ phi lễ, ánh mắt cũng không được nhìn tới cũng phải thổi đi, không nghĩ tới anh không phải là tái nhợt làn da, mà là thân thể cực kỳ cường tráng, tuy rằng có chút gầy, cũng là hài hòa cân đối.
“Ta không muốn ăn, ta muốn đi ngủ!” ăn cơm có quan trọng như vậy sao? So với ngủ, chuyện đó chỉ là râu ria! Hôm nay là ngày cuối tuần, anh duy nhất- một ngày nghỉ ngơi, trời sập xuống anh cũng không cần biết!
“Nhưng là...... Thái viện trưởng dặn dò em, nhất định phải lo cho ngài cơm nước
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu468/6184