80s toys - Atari. I still have
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Thoát Không Khỏi Ôn Nhu Của Anh

Lượt xem :
ở bờ biển uống bia, anh ta còn giúp lau đi bia chảy xuống khoé miệng, cô giúp anh gạt ra những hạt cát dính trên tóc

Bọn họ nằm trên bờ cát đếm sao, anh nói từ tình yêu của Pushkin*, đến bài “Thoa đầu phượng”** của Lục Du từ ngàn năm trước. Cô lại bàn từ bài “Giang thành tử”*** của Tô Thức, đến cả tập truyện “Sáu giấc mộng”**** của Quỳnh Dao.

Bốn người họ đói đến rã người mới vào một quán ăn nhỏ. Cô ở trong quán, ăn một chén cơm cực lớn, đó là chén cơm ngon nhất mà cô từng ăn. Nhưng anh ta vẫn không xin số điện thoại, thậm chí ngay cả hẹn gặp lại cũng thèm không nói với cô. Mặc dù có chút thất vọng, Tiểu Úc vẫn im lặng….Bèo nước gặp nhau, cần gì phải bận tâm chứ!?

Vừa về phòng ngủ, Tiểu Úc mệt mỏi ngã quỵ ở trên giường, hô to: “Cứu mạng a!”.

Lăng Lăng đang chuẩn bị ôm một chồng sách vở thật dày đi ra cửa, giương mắt nhìn quần áo của cô, thấy trên chân cô có dính cát, ra vẻ không hiểu hỏi: “Cậu mới từ sa mạc Sahara trở về à ?”

“Uh , tớ mới đi bộ về, thật là xa a.”

Lăng Lăng cười cười, không nói chuyện.

Tiểu Úc nhìn chồng sách trong lòng Lăng lăng, hỏi: “ Cậu không phải muốn làm bác học chứ? Cậu biết rõ rồi mà!”.

“Tớ không được lựa chọn! Sếp nói bài của tớ làm chưa sâu, kêu tớ cùng anh ta tiếp tục làm xong mới được đi, thanh xuân của tớ a! Xem ra phải lãng phí mất rồi !

“Bao nhiêu cô gái muốn đem thời gian tiêu phí trên người Dương Lam Hàng đều không có cơ hội, cậu phải thoả mãn chứ!”.

Hiện giờ ở đại học T, bạn có thể không biết hiệu trưởng là ai, nhưng nếu ngươi không biết Dương Lam Hàng là ai, toàn bộ nữ sinh trong trường sẽ khinh bỉ bạn.

Hai mươi bảy tuổi từ MIT về nước, chưa đến ba năm được làm hướng dẫn Tiến Sĩ, chính là hai chữ: “trâu bò”*!

Về phần diện mạo, toàn bộ nữ sinh trong trường có cùng quan điểm là: Đầu năm nay, bộ dạng đẹp không là gì, Dương Lam Hàng bộ dạng đẹp vừa có khí chất lại có nhân cách mị lực, vậy mới là loại hi hữu!

Mà nhắc tới Dương Lam Hàng, Lăng Lăng luôn cười nhạt: “Cậu thử ở cùng anh ta một chút cho tớ xem, cậu không bị anh ta bức điên mới là lạ!”.

Tiểu Úc thở dài một tiếng, thanh xuân của cô sao lại không phải tiêu hao ở trong này. Một văn bằng thạc sĩ bình thường không đại diện được cái gì, hơn nữa đối với loại sinh viên không có lý tưởng như cô, thực tài ít đáng thương. Nhưng ở trước mặt phần đông phụ nữ ham hư vinh, bằng cấp, gia thế và bối cảnh, ắt là đề tài không thể thiếu. Cái này được gọi là hiện thực!

“Tớ đi học, không cần để cửa, buổi tối tớ không về”.

Thấy Lăng Lăng ra ngoài, Tiểu Úc đột nhiên đứng lên, chạy vội đến trước máy tính ngồi xuống, cũng bắt đầu viết báo cáo. Lúc đang viết đến ý tứ tuôn trào, di động vang lên, cô tiện tay bắt lấy. “Xin chào!”.

“Hi! Khuya như vậy còn chưa ngủ.” Giọng nam trung, nghe rất dễ chịu. Cô không tự giác nhìn điện thoại, là một chuỗi dãy số xa lạ.

“Xin hỏi anh là?”. Cô dùng bả vai đỡ điện thoại, tay tiếp tục gõ bàn phím.

“Ivan, còn nhớ không?”

Là anh ta?

“Uh, hình như có chút ấn tượng, không nhớ rõ lắm.” Cô vừa cười nói vừa cố nhớ lại mình đưa số điện thoại cho anh ta khi nào.

Hay là trao đổi điện thoaị?

Sao một chút cũng không nhớ rõ, chẳng lẽ cô mất trí nhớ. “Anh làm sao biết số điện thoại của tôi?”

“Tôi nhờ người bạn ở cục điều tra liên bang của Mỹ giúp tôi tra.”

“Hiệu suất làm việc của bạn anh thật cao, mới không đến một giờ đã có thể điều tra ra.”

“Không, nửa giờ trước tôi đã biết, nửa giờ còn lại thì suy xét có nên gọi cuộc điện thoại này hay không.”

Cô dừng tất cả động tác lại, bởi cô đã cảm nhận được một tia ái muội từ trong lời nói của anh ta. Trong nháy mắt, cô nhớ ánh mắt Ivan nhìn người kia rời đi, cô lập tức khôi phục tâm trạng, giọng điệu trở nên nghiêm túc: “Tìm tôi có chuyện gì không?”.

“Không có gì, tâm trạng tôi không tốt, muốn nghe giọng của cô thôi.”

“Có ai nói với anh, phương pháp này theo đuổi con gái quá cũ rồi hay không, kính nhờ anh trải qua huấn luyện chuyên nghiệp rồi theo đuổi tôi tiếp, tránh lãng phí thời gian của mọi người.”

“Cô nói cái gì!?” Bên kia rõ ràng là tiếng ai đó đang cao giọng.

“Tôi đang bận nhiều việc, đang viết nghiên cứu báo cáo, chờ khi nào anh có chút kinh nghiệm thì liên hệ với tôi. Bye bye!”

Gác điện thoại, Tiểu Úc tiếp tục viết báo cáo, viết viết, trong đầu bất ngờ hiện lên tươi cười của Ivan! Nói thật, anh ta càng nhìn càng đẹp, nhân phẩm, tính cách đều là tốt khó gặp. Nhưng, cô không muốn sống ở trong bóng của con gái kia, lại càng không muốn để anh ta đem nỗi nhớ nhung với người khác hoá thành dây dưa với cô…

********************

Tiếu Úc vẫn cho rằng mình lạnh lùng cự tuyệt như vậy chắc chắn Ivan sẽ mất ngủ một đêm. Khi tỉnh lại anh ta sẽ hối hận vì không biết tự lượng sức.

Thế nhưng cô còn chưa tỉnh ngủ, Lăng Lăng vẻ mặt mỏi đã mở cửa, bước vào chỉ chỉ cửa: “Dì à! Nói cho dì biết có một chiếc Porsche đã chờ dì dưới lầu một buổi sáng rồi đó.”

Tiểu úc mờ mịt nhìn, chưa tới tám giờ người kia không thể nào đến.

Lăng lăng leo lên giường, đắp lại cái chăn, sau đó trở mình rồi lại ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt: “Tiểu Úc, cậu nhắc anh ta lần sau đến đừng có phong cách như vậy, coi chừng trở thành tiêu đề trên bbs, bị những con mọt sách chửi rủa! Tớ lại phải mắc công giải thích giùm cậu.”

“Nếu lần sau còn dám đến, tớ đánh gãy chân anh ta!”

Cô vội vàng rửa mặt xong, mặc một bộ quần áo thể thao chạy vội xuống lầu, liền thấy không ít nữ sinh nhìn xe anh ta chỉ trỏ.

Cô vừa định làm bộ như không biết cái xe này, định đi vòng qua, Ivan đột nhiên xuống xe, lộ khuôn mặt tươi cười vô tội: “Buổi sáng tốt lành! phòng ngủ các em quy định thật kỳ cục, chưa tám giờ không cho tiếp khách.”

“Ha ha.” Cô giả ngu hỏi:“Thật khéo nha! Anh đang đợi ai à?”

“Đúng vậy, đang đợi!”

“Chúng ta còn không nhanh đi đi ?”

Tiểu úc cố gắng không làm những người đi đường chú ý, từ khi ba ba lái xe tới đón cô, có người hiểu lầm cô quen người giàu có(5) cô mới biết miệng lưỡi người đời thật đáng sợ. Từ đó về sau cô luôn luôn thận trọng từ lời nói đến hành động. Không nghĩ tới cô vất vả thành lập hình tượng, hoàn toàn bị người này hủy.

“Anh tới là để nói với em……” giọng nói Ivan vừa đủ đánh thức Lăng Lăng đang ngủ: “Quan Tiểu Úc, anh muốn chứng minh với em, anh nhất định có thể theo đuổi em!”

Nói xong anh tiêu sái xoay người, mở cửa lên xe. Cái gì! Cô làm sao có thể tiêu hóa giọng điệu này? Cô hung hăng kéo tay áo lên, hung hăng đạp một cước lên chiếc Porsche, rống to với cửa kính xe đang dần dần khép lại:“Nếu anh có thể theo đuổi tôi, tôi sẽ đổi sang họ của anh!”

Tayanh vươn đến tay áo cô,“Anh sẽ cân nhắc việc này!”

Nói xong, khởi động xe, chạy đi mất!

*****************

Ngày sau đó, Tiểu Úc tràn đầy hy vọng đợi Ivan triển khai thế tấn công mãnh liệt vì cô đã chuẩn bị tốt phòng tuyến tâm lý vững chắc chống đỡ anh.

Không ngờ, thủ đoạn Ivan theo đuổi so với dự đoán của cô càng không đáng nhắc tới.

Mỗi ngày bó hoa đưa đến phòng ngủ dưới lầu, nói thẳng ra bó hoa kia đều bị ném vào siêu đại thùng rác ở ngoài hàng hiên phòng ngủ. Có khi nhận được những món quà nhỏ tinh xảo, cô cũng tùy tay ném, làm gần đây cô lao công mỗi lần thấy cô đều trêu chọc.

Thỉnh thoảng về đêm anh gọi điện thoại cho cô nói những chuyện không đâu.

Chẳng hạn như bây giờ, anh lại gọi điện thoại đến, mở miệng câu đầu tiên kể anh ta vừa xem xong bộ “Sáu giấc mộng”. Sau đó bắt đầu quở trách những người đàn ông dưới ngòi bút Quỳnh Dao.

Tiểu Úc bất mãn hỏi:“Vậy anh nói ai mới giống đàn ông?”

“Pushkin!”

“Để một người phụ nữ quyết đấu với những người khác đến chết! Anh chưa gặp qua người nào ngu xuẩn như vậy .”

“Trước kia tôi cũng cảm thấy như vậy!” Điện thoại vang lên giọng nói quyến rũ có chút bối rối: “Cho đến khi anh gặp em, anh mới biết được: con người thật sự chuyện gì cũng đều có thể làm!”

Cô hơi hơi nhếch khóe miệng, ý cười tràn ngập trong ánh mắt như nước tuôn ra. Không thể nói là không cảm động. Nhưng cô vẫn là vờ như thờ ơ nói:“Tuy rằng tôi khen thẩm mỹ của anh, nhưng vẫn là muốn nhắc anh nhớ, anh không cần uổng phí công sức, tôi sẽ không thích anh.”

Điện thoại bên kia khẽ cười một tiếng.“Anh khi nào thì nói qua thích em? kỳ thật anh chỉ muốn cùng em trò chuyện cho đỡ nhàm chán thôi.”

“Vậy lần sau tâm sự anh phải trả phí.”

“Không thành vấn đề, bao nhiêu tiền?”

“Theo giá thị trường, một giờ một trăm.”

“Đắt như vậy? vậy anh cúp máy, hôm khác nói tiếp!”

“……” Điện thoại bên kia chỉ còn lại tiếng tút tút , Tiểu Úc ngây ngốc nhìn chằm chằm di động, người này cũng có điểm thú vị.

Ngày hôm sau buổi tối, Ivan lại gọi điện thoại tới, giọng điệu vẫn như cũ:“Tiểu úc, nhớ anh không?”

Cô trả lời lạnh như băng:“Xin lỗi! Vui lòng giới thiệu, tôi không nhớ rõ anh là ai !”

“Tốt! anh là Ivan, xuất thân cao quý, đến nay chưa kết hôn, thanh niên tài tuấn, phong lưu tiêu sái……”

“Dừng!” Cô không thể nhịn được nữa bèn ngắt lời anh ta, may mắn vừa rồi không ăn gì.“Anh đừng làm tôi buồn nôn được không?”

“Anh chỉ ăn ngay nói thật!”

“Xí! Tôi đã thấy khả năng thổi phồng của anh không ai vượt qua.”

“Em không tin? Ngày mai gặp mặt, anh sẽ cho em kiểm chứng một chút.”

“ Kiểm chứng?” Tiểu úc rất khinh thường bĩu môi:“ Anh một ngày ngoài đi dạo cùng Porsche, nửa đêm không việc gì gọi điện thoại quấy rầy tôi, còn có việc có thể làm sao? Theo tôi thấy, sự nghiệp viễn thông của quốc gia nhanh chóng phát triển, chính là bởi vì có loại người nhàm chán như mỗi giây phút đều góp một viên gạch!”

“Anh không có việc gì làm?!” Anh dừng một chút, hỏi:“Ngày mai em rảnh không?”

“Để làm gì?”

“Anh cho em thấy anh không có việc gì làm là như thế nào!”

“Tôi không rảnh!”

******************

Ai ngờ sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Úc đang ôm chăn ngủ say, Ivan gọi điện thoại bảo cô xuống lầu, nói có chuyện quan trọng muốn tìm. Vội vàng mặc quần áo xuống lầu, cô vẫn còn trong trạng thái buồn ngủ híp mắt nhìn anh ta.

“Sớm vậy! Có chuyện gì không?!”.

“Công trường bên kia xảy ra chút vấn đề, quản lí hạng mục mời anh đi qua xử lý một chút.”

“Đâu có liên quan tới tôi ?”.

“Lên xe rồi hãy nói!” Nói xong, cũng không phân trần lôi kéo tay cô, đẩy cô lên xe.

Nửa giờ sao, xe dừng lại trước một tòa nhà cao tầng đang thi công, Tiểu Úc còn chưa rõ chuyện gì, một đám người tiến lên chặn xe bọn họ, nói nhao nhao, ồn ào.

Bởi vì rất loạn, Tiểu Úc không nghe rõ bọn họ đang nói cái gì, chỉ đơn giản nghe thấy trong bọn họ có công nhân đang đòi tiền lương, có người cung cấp hàng hoá đang đòi tiền hàng còn nợ, còn có một đám người yêu cầu rút khỏi công trình và đòi đảm bảo đền bù tổn thất. Xem ra tình hình s
<<1 ... 34567 ... 20>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT237/5953