Polaroid
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Lên Giường Đi-full

Lượt xem :
a thằng con trai đang hướng về phía Quý Ly Ly, trong lòng có vài phần đùa cợt, cười một tiếng, cũng không thèm để ý:

“Từ xưa đến nay, phụ nữ ở đâu đều cũng có một mị lực rất lớn, anh hùng vẫn là sẽ luôn bị mĩ nhân mê hoặc.”

Trong lời nói của ông có chút mập mờ, nhưng cũng không truy xét mà tự mình hướng về bàn hội nghị, ngồi xuống và nói: “Chủ tịch Cố, bây giờ chúng ta bàn bạc về bước đầu tiên của dự án...”

Cố Mộ Bạch có chút thất thần, ngay cả Trần Xương Kiệt nói gì cũng không rõ, có thể là do anh ngủ không đủ giấc. Ánh mắt kia của Trần Tân Lương nhìn về phía Quý Ly Ly, bất cứ người nào cũng có thể hiểu được có chuyện gì đang xảy ra.

Anh biết Trần Tân Lương, thế nhưng Quý Ly Ly cùng anh ta từ khi nào lại quen biết nhau? Trước kia khi cùng tập đoàn Trần thị hợp tác, anh cũng thấy hai người đó cùng xuất hiện.

Khuôn mặt của Cố Mộ Bạch vẫn không biến sắc. Bên cạnh, Trần Tân Lương rất lịch sự kéo ghế cho Quý Ly Ly: “Nhìn cô hôm nay thật xinh đẹp.”

Xinh đẹp? Cố Mộ Bạch liếc nhìn cô toàn thân chỉ mặc một cái váy màu hồng nhạt, nhìn rất bình thường nha! So với mấy bộ đồng phục đen, trắng mà cô mặc thường ngày thì đẹp hơn nhiều.

Quý Ly Ly mỉm cười, gật đầu nói cảm ơn: “Tối hôm qua thật sự rất cảm ơn anh đã đưa tôi về.”

Cố Mộ Bạch không nghĩ mình sẽ nghe lén họ nói chuyện, chỉ là thanh âm của họ luôn hướng đến lỗ tai của anh mà đến, ngay cả tâm tư cũng bị lời nói của họ làm cho rối loạn, tối hôm qua... Trần Tân Lương đưa Quý Ly Ly về nhà, bọn họ là muốn qua lại với nhau sao?

Càng nghĩ về vấn đề này, sắc mặt của Cố Mộ Bạch bỗng trở nên mù mịt.

Trần Xương Kiệt nhìn thấy con trai mình đối với một cô thư kí nhỏ này có tâm như vậy, cũng vô cùng bất mãn, bất quá ông chỉ ho nhẹ hai tiếng, cắt đứt cuộc trò chuyện của bọn họ: “Con trai, bây giờ đang trong thời gian làm việc a”

Trần Tân Lương cũng không phản bác lại, gật đầu nói: “Chủ tịch Trần, tôi chỉ là không nén nổi tình cảm của mình.”

Quý Ly Ly cũng không để ý đến lời nói của hai người, chỉ là sắc mặt của Cố Mộ Bạch có chút khó coi. Anh vẫn đang vì chuyện của Kiều Vi mà tức giận ư...

Cô thở dài một hơi, bên kia, Trần Xương Kiệt tự vạch áo cho người xem lưng:

“Bất quả, những người tuổi trẻ bây giờ phải biết nắm bắt tình cảm của chính mình! Giống như Chủ tịch Cố vậy, việc lập gia đình, gây dựng sự nghiệp là việc không thể thiếu. Nghe nói cậu trước đây đã từng đính hôn phải không, không biết lúc nào tôi mới có cơ hội để uống rược mừng đây?”

Cố Mộ Bạch bây giờ dĩ nhiên không nhìn thấy được biểu cảm trên khuôn mặt của mình, anh dường như rất kinh ngạc khi người khác nhắc đến vị hôn thê của mình, trên khuôn mặt tươi cười có chút cứng nhắc.

“Đến ngày đó, tôi sẽ đích thân mời ngài tham dự hôn lễ của tôi.”

Anh nhàn nhạt liếc nhìn Quý Ly Lu một chút, tối nay nhất định phải biết được tung tích của Kiều Vi từ trong miệng của Quý Ly Ly.

Chương 6
Cuộc họp kéo dài đến 3 giờ. Trong thị trường thương nghiệp ngày nay thì trước tiên là phải tuyên truyền, đến giai đoạn giữa thì đưa vào kinh doanh và cuối cùng là thời kì cuối của cuộc hợp tác, mỗi một chi tiết đều phải được bàn bạc rõ ràng.

Vào những năm gần đây kinh tế địa ốc thay đổi nhanh chóng, mỗi bước thực hiện kế hoạch đều đòi hỏi sự cẩn thận. Hợp tác là một quá trình cùng nhau đảm nhận những nguy hiểm nhưng một khi hoàn thành tốt dự án thì cả đôi bên đều có lợi.

Trần Xương Kiệt biểu hiện rất rõ ràng, vì muốn đào tạo con trai của mình, ông đã rút khỏi dự án này mà giao tất cả cho Trần Tân Lương phụ trách.

Việc hợp tác quan trọng như thế này, nếu như đã giao cho Trần Tân Lương thì khỏi nói cũng biết, anh ta nhất định sẽ người thừa kế của Trần Xương Kiệt.

Cố Mộ Bạch và Quý Ly Ly đồng thời ý thức được điểm này, lời nói của họ cũng trở nên cẩn thận và khiêm nhường đối với Trần Tân Lương.

Cuộc họp còn chưa kết thúc, Trần Xương Kiệt lại nói là có một số việc bận cần phải đi trước. Chỉ còn Trần Tân Lương ở lại cùng với hai người bọn họ tiếp tục họp. Cố Mộ Bạch nghĩ rằng, nếu sau này Trần Tân Lương trở thành người thừa kế của Trần Xương Kiệt thì sẽ là một đối thủ cạnh tranh lớn mạnh.

Ngay cả Quý Ly Ly cũng hiểu được, bên ngoài luôn có tin đồn là anh ta chỉ là Trần quản lí trên danh nghĩa, bây giờ cư nhiên lại có thể thay thế Chủ tịch Trần tiếp nhận dự án hợp tác lần này. Những kiến thức mà anh ta có được cũng không phải trong một sớm một chiều.

Anh ta là một nhân tài.

Cuộc họp vừa kết thúc, Trần Tân Lương chủ động đứng lên, đi lại và kéo ghế cho Quý Ly Ly, mỉm cười nói với Quý Ly Ly:

“Quý Ly Ly tối nay có rảnh không? Không biết tôi có thể vinh hạnh mời cô đi ăn một bữa chứ?”

“Tối nay?” Quý Ly Ly có chút ngoài ý muốn.

Vào buổi tối, cô thường ngày chỉ có duy nhất hai việc để làm, một là tăng ca ở công ty để làm thêm việc, hai là làm việc ở nhà. Những năm gần đây, cuộc sống của cô cơ hồ đều liên quan đến Cố Mộ Bạch. Vô luận bất cứ cái gì cũng chỉ làm việc mà thôi.

“Đúng vậy, cứ coi như là cô cảm ơn tôi bởi vì tối qua tôi đã đưa cô về.”

Quý Ly Ly bật cười: “Anh đã đưa tôi về nhà, tôi nên mời anh mới phải, tối nay...”

“Tối nay tôi đã hẹn cô ấy.”

Quý Ly Ly nghe thấy tiếng trả lời, quay sang thì thấy Cố Mộ Bạch đang đứng phía bên phải của cô. Anh dường như muốn nói với Trần Tân Lương “Tối nay cô đã có hẹn với anh ta.”

Quý Ly Ly kinh ngạc nhìn anh, ánh mắt của cô như muốn nói: Anh đã hẹn tôi khi nào?

“Chẳng lẽ cô không nhớ rõ, không phải sáng nay tôi đã hẹn cô tối nay đến quán bar để nói về một chuyện.” Miệng của Cố Mộ Bạch mỉm cười nhưng Quý Ly Ly nhìn thấy trong ánh mắt của Cố Mộ Bạch lại không có một tia ấm áp.

Đi đến quán bar để nói chuyện,... Cô nghĩ đi đến đó tra khảo cô cũng không khác mấy.

Huyệt thái dương của cô rối loạn, nhưng lại không thể tìm cớ để từ chối người đàn ông đang đứng trước mặt cô, cô nghĩ Cố Mộ Bạch muốn hỏi cô về tung tích của Kiều Vi. Thật là một khó khăn không nhỏ.

Ai ngờ, lời nói của Cố Mộ Bạch cũng không làm Trần Tân Lương lay chuyển, anh ta thuận miệng nói: “Chủ tịch Cố đã hẹn Thư kí Quý đến quán bar để bàn luận một chuyện... Là về việc công hay việc tư??”

Hai người nghe vậy đều sửng sốt, Cố Mộ Bạch suy nghĩ một chút rồi nói: “Là chuyện riêng.”

“Vậy tôi cũng hẹn Quý Ly Ly về chuyện riêng, nếu hai người chúng ta đã cùng hẹn, tôi cũng không ngại cùng hai người đến quán bar để nói chuyện.” Trần Tân Lương cố tình nhấn mạnh hai chữ “nói chuyện”. Cố Mộ Bạch nhíu mi, Trần Tân Lương lại nói tiếp: “Như vậy thì Quý ly Ly, vào 8 giờ tối, tôi sẽ gặp cô ở quán bar.”

“...” Từ đầu đến cuối Quý Ly Ly cũng chưa từng đáp ứng người nào, thế nhưng tại sao hôm nay hai người họ lại cùng muốn hẹn cô? Ánh mắt của cô bất đắc dĩ nhìn về phía Cố Mộ Bạch, nghĩ muốn hướng anh cầu cứu, nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ của anh.

Ánh mắt của anh như có thuốc độc, che giấu đi sát khí của mình.

Người của Quý Ly Ly lạnh đến run người, chỉ có thể đáp ứng.

Chương 7
Ngày hôm nay nhìn Quý Ly Ly có một chút mệt mỏi, bữa trưa cô cùng Cố Mộ Bạch tham gia một bữa tiệc, đến chiều thì anh ta nói có việc bận đi trước để lại Quý Ly Ly một mình đi về công ty.

Trước khi đi, nhìn thần sắc của Cố Mộ Bạch trông thật khó coi. Anh ta bỗng nhiên nổi cáu, ngay cả khi nhìn cô, trong ánh mắt của anh cũng tràn đầy sự chán ghét:

“Quý Ly Ly, tôi đối với phụ nữ chưa từng có nhẫn nại, 8 giờ tối gặp ở quán Bar, cô nhất định phải nói cho tôi biết Kiều Vi đang ở đâu, nếu không...”

“Nếu không thì như thế nào?” – Quý Ly Ly ngẩn đầu lên “Sa thải tôi sao? Chẳng lẽ...”

Ánh mắt của cô híp lại, khoé miệng giễu cợt: “Anh đối với phụ nữ đều không có nhẫn nại, chỉ có Kiều Vi là trường hợp ngoại lệ, phải không?”

Cố Mộ Bạch bỗng nhiên cầm lấy cánh tay của Quý Ly Ly, cố kiềm chế cơn thịnh nộ, anh gần như nghiến răng nghiến lợi, cắn răng mà nói: “Cô không có tư cách để so sánh với Kiều Vi, tối nay cho dù có Trần Tân Lương ở đó, cô nhất định cũng phải cho tôi câu trả lời.”

Nhìn thấy Cố Mộ Bạch không quay đầu đi một mạch, cánh tay của Quý Ly Ly cũng không khỏi đau đớn một hồi, dĩ nhiên lòng của cô lại càng đau hơn gấp bội lần.

Kiều Vi, Kiều Vi... Bây giờ, chỉ cần Cố Mộ Bạch cùng cô nói chuyện, nói ba câu thì ba câu đều nhắc đến Kiều Vi, rốt cục cô phải làm sao cho tốt? Cô yêu anh so với Kiều Vi cũng không ít a!

Tinh thần của Quý Ly Ly chán nản, khi làm việc thường xuyên thất thần. Hôm nay cô định về sớm, cô nhanh chóng đi đến quầy Bar. Quán bar này không giống như những quán bar khác - một loại xa hoa truỵ lạc. Nó nằm ở phía trung tâm khu vực ngoại thành ở Tây Nam, nơi đó đã từng là một cửa hàng trang phục, bởi vì kinh doanh không tốt liền đem bán với giá thấp cho chủ quán bar này, Lí Thành Khanh (tên này không biết dịch có đúng không nhưng mà cứ dùng tạm nha~hjhj)

Lí Thành Khanh là bạn thời đại học của Cố Mộ Bạch, sau khi tốt nghiệp, anh ta liền mua lại cửa hàng quần áo này và biến nó thành một quán bar có đầy sự độc đáo, riêng biệt và hấp dẫn.

Quý Ly Ly dừng xe lại trước cửa quán bar, thời gian vẫn còn sớm, quán bar vẫn còn chưa có ai đến, cô đẩy cửa vào, nhưng chưa kịp ngẩng đầu thì đã có người chào hỏi:

“Ha Ha, hôm nay không biết có ngọn gió nào đã thổi cô đến đây.”

Đằng xa có một người đàn ông đang ngồi ở quầy rượu, người đó chẳng lẽ là ông chủ của quán bar này – Lí Thành Khanh, anh ta hướng về cô, ý muốn hỏi tại sao cô lại đến đây.

Quý Ly Ly cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhíu mắt nhìn lại, không khỏi kinh sợ: “Quản lí Trần... anh đến sớm như vậy sao? “

“Cô cũng đến thật sớm, Quý Ly Ly.”

Trần Tân Lương đứng dậy, đi đến bên cạnh Quý Ly Ly, lịch sự mà nói: “Xem ra chúng ta thật sự đúng là có thần giao cách cảm.”

Anh nghịch ngợm hướng về phía Quý Ly Ly nháy mằt, nhưng mà anh còn chưa kịp vui mừng thì tiếng của Lí Thành Lương vọng lại: “Anh nói sai rồi Tân Lương, là cả ba người đều có thần giao cách cảm.”

Theo ánh mắt của anh ta, Quý Ly Ly cùng Trần Tân Lương quay lại phía sau, cánh cửa của quán bar đã được mở ra, ánh sáng sáng rực chiếu vào, che khuất đi một nửa người của người kia, nhìn không rõ được khuôn mặt của anh ta.

Lí Thành Khanh than thở: “Xem ra tối nay chỉ có ba người làm khách, Quản lí Trần, Chủ tịch Cố, xin hỏi hôm nay ai trả tiền bao cả quán bar vậy? “

Cố Mộ Bạch chậm rãi đi đến bên quầy rượu cầm lấy một ly rượu, thờ ơ mà nói: “Hiếm khi có được khách quý đến, không phải ông chủ nên mời ba người chúng ta một chầu đi chứ.”

“...” Lí Thành Khanh chép miệng, bộ dạng như muốn khóc rống, khuôn mặt tràn đầy sự không tự nguyện, lên tiếng phản bác:

“Chủ tịch Cố, anh này là không có nghĩa lí a, số tiền bao cả quán bar này cũng đâu thấm thía gì với anh đâu.”

Trần Tân Lương cũng đi đến bên quầy rượu, mỉm cười và nói: “Thành Khanh, tiền nong gì ch
<<1 ... 45678 ... 16>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT308/4821