Disneyland 1972 Love the old s
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Truyện nhiều tập - Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi ! - phần 5

Lượt xem :
Chương 21: Đồng nghiệp
Nếu nói năm năm trước, trong mắt Dương Nám Nám, Ninh Hạo Nhiên cùng lắm chỉ là một chàng thanh niên đẹp trai có thể gặp đầy rẫy trên khắp các đường phố, vậy thì bây giờ, trông anh ta hoàn toàn là một tiền bối đẹp trai nhưng thiếu mắt tinh đời.
Thử hỏi khi đi ăn với một đồng nghiệp bình thường, ai lại chọn phòng ăn cho những cặp tình nhân? Ngập tràn phòng ăn là tiếng nhạc du dương, cuốn hút, ấm áp và đầy hương thơm. Hình như muốn tăng thêm độ thân thiết của các cặp tình nhân mà chỗ ngồi ở đây hẹp vô cùng.
Đây đâu phải là phòng ăn, đó căn bản là nơi để tăng thêm hương vị tình yêu đôi lứa.
Khi ngồi xuống, cơ thể của hai người bị kẹt lại, Nám Nám phải hóp bụng ưỡn ngực mới có thể tránh được luồng khí nóng cuồn cuộn trong người Ninh Hạo Nhiên truyền qua mấy lớp áo.
Khoảng cách gần như vậy, khuôn mặt vốn rất tuấn tú của Ninh Hạo Nhiên cũng được phóng to hơn vài lần, Nám Nám muốn giả bộ mắt mình bị hoa, cố nhìn ra xa, vậy mà cũng không được.
Mũi thẳng, mắt sáng và sâu, mặt góc cạnh, những nhân vật nam chính trong tiểu thuyết tình yêu đều đẹp đến độ chuẩn mực như vậy, Nám Nám vô thức lật quyển sách bên cạnh mình, bên trong không thiếu những từ ngữ miêu tả chi tiết về ngoại hình của anh ta.
“Năm đó, sau khi ăn tất niên, tôi nhận được thông báo trở lại trường, vì vậy, tôi đi mà chưa kịp chào mọi người.” Khi nói những lời này, thái độ của Ninh Hạo Nhiên rất kì lạ, có vẻ chần chừ, anh ta dường như muốn mượn cớ để gợi lại cái gì đó, lại có vẻ do dự không biết rốt cuộc có nên nói hay không.
Nám Nám một lần nữa dựa vào thành ghế, tựa sát lưng vào tay vịn, nói một cách dứt khoát và khách khí: “Thầy Ninh, điều này tôi biết.”
Năm đó, việc anh ta đột nhiên biến mất đã trở thành chủ đề yêu thích cho các giáo viên nữ và nữ sinh lớp mười một tò mò suy đoán suốt một năm, từ phiên bản giết người vì tình đến phiên bản vâng mệnh kết hôn rồi phiên bản mĩ nhân giang sơn, tất cả những phỏng đoán về sự biến mất đột ngột của anh ta dường như đều gắn liền với hai chữ: “Tình sắc”.
Đẹp trai không phải là sai, vì vậy, chỉ có thể nói là nhân phẩm của Ninh Hạo Nhiên có vấn đề.
Buổi liên hoan tất niên năm lớp mười hai, toàn trường lấy lớp mười hai làm đơn vị tổ chức gói bánh chẻo, một vài nữ sinh trong lớp muốn mời Ninh Hạo Nhiên tham dự nên đã dùng tất cả các thủ đoạn, từ khóc lóc đến làm ầm lên rồi dọa thắt cổ tự tử, nhưng vẫn không thể làm lay chuyển bước chân của anh ta. Khi tất cả mọi người đều cho rằng tính tình anh ta cô độc lập dị, không thích tham gia những trò chơi vô vị của học sinh thì không ngờ anh ta lại đến lớp 12/3.
Lớp 12/3 có gì nhỉ?
Đáp: Lớp 12/3 có Dương Nám Nám- người chịu ấm ức.
Khi Ninh Hạo Nhiên xuất hiện trước cửa lớp, ánh mắt của tất cả nữ sinh đều đổ dồn về anh ta, chỉ có Dương Nám Nám không dám nhìn về phía ấy. Trong lòng cô vừa xấu hổ, vừa vô cùng tức giận, phẫn nộ. Trước đó không lâu, cô mới bị anh ta chế giễu, nếu bây giờ, trước anh ta, cô vẫn phải giả như không có chuyện gì xảy ra, chuyện này cô thực sự không thể làm được.
Đáng tiếc, có người dường như không biết trên đời này vẫn có chuyện ai ghét ai, ai làm cho ai phải phiền lòng.
Nám Nám giống như người vừa bị chọc giận, cô trừng mắt nhìn Ninh Hạo Nhiên đang nhẹ nhàng bước về phía nhóm của mình, cười nói với mọi người, còn vui vẻ tham gia hoạt động gói bánh chẻo cùng học sinh. Lúc đó, một số nữ sinh cùng nhóm với cô mặt mày hớn hở, tất cả các anh mắt nóng bỏng đều ngưng tụ lại, khiến khu vực xung quanh nơi anh ta đứng trở thành cái lò nướng, thoáng một cái đã tăng nhiệt độ lên mức cao nhất. Tất nhiên, Nám Nám đứng bên cạnh anh ta cũng khó mà tránh được, con đã biến thành con cừu nướng.
“Tôi vốn muốn nói lời tạm biệt em, đến lớp tìm em, nhưng nghe nói em xin nghỉ một tuần, không còn thời gian nên đã không đợi được em.” Ninh Hạo Nhiên nói.
Lý do xin nghỉ một tuần là vì Nám Nám bị gãy chân, trong buổi liên hoan, Nám Nám đã uống rượu và không hiểu vì sao mà bị ngã, rồi về nhà bằng cách nào. Sáng sớm hôm sau, hki tỉnh dậy, đầu óc cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ cảm thấy mắt cá chân rất đau, lúc bố đưa đến bệnh viện kiểm tra mới phát hiện ra bị bong gân, nằm nhà dưỡng bệnh một tuần mới trở lại trường học tiếp được. Vừa đến lớp, cô đã được nghe những cái loa phóng thanh của lớp thông báo, giáo sinh thực tập môn Thể dục, người làm cô xấu hổ đã trở về trường rồi, anh ta phủi tay ra đi, để lại bao trái tim vỡ vụn, sáng lấp lánh trên mặt đất. Nhưng bây giờ, Ninh Hạo Nhiên lại nói, khi đó muốn nói lời từ biệt với cô, điều đó có ý gì đây?
Anh muốn thông qua cô để nói lời tạm biệt với cả lớp ư?
“Thực ra, thầy Ninh chỉ cần nói với cái loa phát thanh của lớp thì ngày hôm sau toàn khóa sẽ biết hết, tôi dám chắc như vậy. Không cần phải nói với tôi, nói với tôi thì cũng chỉ mình tôi biết thôi, không có tác dụng gì”. Nói đến đây Nám Nám còn đập bàn một cách khoái chí với một điệu bộ rất vô tư.
Ninh Hạo Nhiên vốn muốn rót cho cô một ly nước, nhưng vừa đặt xuống bàn thì bị lực đập của cô làm rung lên mấy cái, nước suýt nữa trán ra ngoài. Thấy thế, anh nhíu mày nói. “Em…quên hết rồi sao?”. Ninh Hạo Nhiên nhíu mày, tựa hồ như phát hiện ra một sự thật không thể tin được.
“Quên điều gì? Thầy Ninh, thầy yên tâm, điều gì đáng quên, tôi sẽ không bao giờ nhớ, nhưng điều gì không nên quên, tôi nhất định sẽ nhớ”. Nám Nám vỗ ngực đảm bảo.
Ví dụ, anh ta đã từng đả kích lòng tự trọng trẻ thơ của cô như thế nào, cô sẽ không bao giờ quên! Ninh Hạo Nhiên nhếch nhếch mép rồi lập tức im lặng với những suy nghĩ kín đáo, một lát sau mới nói: “Ồ, tốt, vậy hãy nhớ tuần sau, chúng ta còn phải thi bơi nữa nhé!”
Như vậy mới đúng, Ninh Hạo Nhiên buộc phải nhận thức rõ tình hình, không nên cho rằng nhờ mối quan hệ mà đi cửa sau thì có thể xóa đi tất cả những chuyện ân oán của quá khứ. Tuy buổi nói chuyện hôm nay rất kì lạ, hàm chứa rất nhiều chân lí rất huyền diệu, nhưng Nám Nám hiểu rõ đạo lí hiếu kì giết chết mèo, đối với những lời khi nghe cảm thấy kì lạ thì không nhất thiết phải quan tâm, tuyệt đối không tăng thêm sự bới móc sâu hơn. Đây cũng là sự khác biệt lớn nhất giữa cô và người chị em tình nghĩa sâu nặng Oa Oa.
Trong vài giây, Nám Nám đã kịp ổn định lại tinh thần, bắt đầu dửng dưng với chyện cũ để vùi đầu vào những món ngon trước mắt, cô vừa múa đũa, vừa nói một cách mơ hồ: “Lát nữa thanh toán, chúng ta sẽ chia đều, nhưng khi trả tiền thì hãy để tôi, khi nào ra ngoài thì hãy trả phần của thầy cho tôi, chứ không nên chia tiền tại đây, tránh thái độ không hay của nhân viên phục vụ.”
Ừm?! Ninh Hạo Nhiên cau mày, không ngờ khi gặp lại anh, cô vẫn có ý nghĩ tính đĩa trả tiền, anh nhìn thẳng vào hai mắt Nám Nám một cách giận dữ: “Em quên thật rồi sao?”
Nám Nám lập tức cảnh giác liếc anh ta một cái, cố nghĩ về điều mà Ninh Hạo Nhiên cứ nhấn mạnh vài lần trước đó. Liệu có khả năng cô mượn tiền anh ta mà chưa trả không nhỉ? Cô liền gặng hỏi: “Có điều gì cần tôi phải nhớ thật sao, thầy Ninh? Hay là thầy cứ nhắc lại cho tôi đi! Đã lâu quá rồi, tôi không còn nhớ rõ nữa.”
Đôi mắt sáng lóe lên, Ninh Hạo Nhiên lạnh lúng nói: “Không cần nữa. Lát nữa nhớ thanh toán, cô nợ tôi!”
Ngữ khí bực bội của anh khiến Nám Nám cảm thấy khó chịu nhưng lại ngại, không tiện hỏi nhiều, cô chỉ còn biết cúi đầu tập trung vào ăn. Biểu hiện kì lạ của anh làm cô nghĩ hình như cô đã thực sự nợ anh ta điều gì đó. Cô cố vắt óc suy nghĩ, nhưng vẫn không có bất kì manh mối nào cả.
Cho tới khi cô nhận được tờ hóa đơn thanh toán thì một vầng sáng đột nhiên xuất hiện, cuối cùng cô đã nhớ Ninh Hạo Nhiên chọn món A, giá một trăm sáu mươi tám tệ một suất.
Cô vẫn chưa nhận được lương, tiền làm thêm tháng trước đã đưa cho Oa Oa đi mua đồng phục công ty rồi, cả túi chỉ còn lại mấy đồng tiền lẻ bố cho. Vì vậy lúc này, thái độ của cô rất khiêm tốn, run lên một lúc, cô mới lôi ví ra, cắn răng đưa ba trăm năm mươi tệ cho nhân viên phục vụ.
Cô rất xót ruột, vừa ra khỏi cửa đã lảm bẩm: “Thực ra, tôi không cần phải mời anh, chúng ta là đồng nghiệp, chia đều thì tốt hơn. Đương nhiên anh không đưa thì tôi cũng không chủ động đòi, nhưng nếu anh đưa thì tôi cũng không khách khí.”
Mấy chữ “đồng nghiệp” lập tức khiến sắc mặt Ninh Hạo Nhiên tối sầm lại, anh nhìn chằm chằm vào đôi môi đang tính từng đồng không chịu thôi của Nám Nám, miễn cưỡng nén cơn giận đang cháy hừng hực trong lồng ngực, lấy ví tiền từ trong túi ra, đưa cho Nám Nám bốn trăm: “Bữa cơm này tôi mời, hãy nhớ cuộc đấu tuần sau!”
Nám Nám vốn đã chuẩn bị sẵn tinh thần nhận tiền nên khi thấy đồng nhân dân tệ, cô lập tức như được tái sinh, nên cơ bản đã quên là phải giả vờ từ chối để thể hiện sự rộng rãi, lịch sự, cất thẳng tiền vào túi và gật đầu một cách đầy tự tin: “Yên tâm, thầy Ninh, tuần sau tôi nhất định sẽ dốc toàn tâm toàn sức để nghênh chiến.”
“Ngoài ra, thầy có thể nhắc cho tôi rốt cuộc là chuyện gì không? Tôi thực sự không nhớ nổi nữa rồi”. Nám Nám hỏi một cách ngây ngô.
Ninh Hạo Nhiên bị câu nói của cô kích thích, không đợi cô có thêm phản ứng nào nữa, liền gật đầu với Nám Nám một cách thờ ơ và rời khỏi đó trước mà không hề quay đầu lại, bộ đồ thể thao màu trắng mặc mặc trên người anh bay theo gió.
Ừm, trông rất quyết đoán đấy!
Nám Nám đứng ngẩn người ra đó rồi sờ sờ ví tiền trong tay, nhíu mày nhìn theo bóng anh mà suy nghĩ…
Chẳng lẽ cô đã thực sự nợ tiền của anh? Nhìn thái độ giận dữ của Ninh Hạo Nhiên thì rất có khả năng cô đã từng mượn tiền của anh ta.
Nhưng vì sao anh lại không trực tiếp bảo cô trả chứ?
Lẽ nào do cô đáng thương quá nên dẫn đến tình huống người lẽ ra phải trả nợ lại nhận được sự thương cảm của chủ nợ, và sau đó, chủ nợ không những không lấy lại tiền mà còn đưa thừa cho cô năm mươi tệ?
Nhân viên phục vụ phụ trách việc đóng mở cửa thấy Nám Nám vẫn chưa đi, hai mắt tròn xoe nhìn về phía Nám Nám, trong bụng thầm cảm thán: cô gái này thật đáng thương, bị bạn trai đá mà chỉ được có bốn trăm tệ.
Nám Nám ngẩng đầu quay lại nhìn một lúc, cảm thấy mình phải nói một cái gì đó để xua tan cái không khí lúng túng khó xử lúc này. Vì vậy, cô cười với nhân viên phục vụ một cách ngượng ngùng: “Này anh, chỗ các anh không lấy tiền boa ư?”
***
“Oa Oa, chuyện em uống say vào buổi liên hoan tất niên năm lớp mười một chị còn nhớ không?”. Nám Nám nằm trên giường nhíu mày hỏi.
“Nhớ chứ, đó là lần duy nhất trong đời em uống say mà. Về đến nhà, nằm trên giường như một con lợn chết, mẹ gọi thế nào em cũng không tỉnh, mẹ ngồi cạnh giường em, khóc thảm thiết, còn tưởng em chết luôn tại trận cơ, sau đó, bố phải lôi mẹ ra, không thì em đã chết chìm trong nước mắt của mẹ rồi. Sao? Bây giờ em mới cảm thấy hối hận ư? Đúng rồi, đêm đó em còn ra sức ngăn không cho chị lột quần áo, giãy giụa liên tục, suýt nữa đánh chị thành người tàn phế rồi, thật đen đủi cho người đã đưa em về hôm đó…”. Oa Oa để hai chân trên đầu giường, không ngừng lắc đi lắc lại, tay một quyển hướng dẫn về thị trường việc làm, đang nghiên cứu làm thế nào để thâm nhập sâu hơn vào nội bộ Hoa Hạo để nghe ngóng tin scandal nhiều hơn.
“Có người đưa em về ư? Ai?”. Nám Nám ngạc nhiên đến nỗi đang nằm liền đứng bật dậy.
Oa Oa không thèm nhìn cô một cái, trả lời một cách lạnh
123 ... 7>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT814/3030