The Soda Pop
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Vợ Hiền Bãi Công-full

Lượt xem :
c ra làm lý do.

“Em mới không có!” Cô vội vã phủ nhận, bản thân làm sao dám có loại ý nghĩ đại bất hiếu này, đi ra ngoài sẽ bị ông trời đánh.

“Vậy thì quyết định ở nơi này, vào đi thôi!” Anh mang theo hành lý, lôi kéo cô đi vào tòa nhà lớn, trên mặt biểu cảm nghiêm túc nháy mắt biến thành tươi cười đắc ý, cười tít mắt chào hỏi người quản lý, bộ dáng đẹp trai mê người làm cho người ta không muốn ghi nhớ ấn tượng cũng khó.

Hai người đi vào thang máy lên tầng 8, anh quen thuộc khu phòng ở tầng mười cô tham quan này, toàn bộ khu không gian có trần cao chủ yếu được phân cách thành phòng khách, phòng bếp cùng phòng ngủ thành ba khu vực lớn, lấy màu sắc tươi sáng, thanh lịch để trang trí, phòng trong ánh sáng đầy đủ, một mình cô ở chắc là rất thoải mái, quét dọn đứng lên cũng sẽ không thể quá mệt.

“Đồ gia dụng, đồ điện nơi này đều có, em thấy thiếu cái gì lại đi mua.”

Cô nhìn một lần, chỉ phiền não một việc –

“Tiền thuê nhà nơi này chắc là không rẻ đi?”

Nơi này có đầy đủ các trang thiết bị, dưới tầng trệt lại còn có bảo vệ, tiền thuê phòng trên một vạn chỉ sợ đến toilet cũng không đủ khả năng mà ở, hơn nữa đồ gia dụng cùng đồ điện nơi này thoạt nhìn đều là đồ tốt nha…

“Em không cần lo lắng, anh sẽ xử lý.” Phương diện tiền bạc, tất cả anh đều chuẩn bị rất tốt.

“Anh xử lý cái gì! Đây là em muốn phòng, bản thân em sẽ trả tiền.” Cô không cảm kích, cũng không nghĩ muốn tiếp tục liên quan không rõ ràng cùng anh.

“Em có tiền sao?” Vấn đề này nói một câu đã trúng nỗi đau.

“Em tìm được công việc, tuần sau sẽ bắt đầu đi làm kiếm tiền.” Cô không phục nói, danh nghĩa cũng có một ít gởi ngân hàng – tuy rằng này cũng là anh cho, nhưng bây giờ cũng không phải là thời điểm hành động theo cảm tình, đạo lý tuyệt đối không thể không có tiền cô cũng hiểu.

“Công việc gì?”

“Trợ lý kế toán.”

“Tên công ty?”

“~~ Công ty hữu hạn.”

“Địa chỉ công ty?”

“XXX đường đoạn hai -” Khoan đã! Sao phải báo cáo chuyện này với anh chứ?

Cô trừng, thói quen xấu thật khó sửa…

“Tiền thuê nhà nơi này không rẻ, chỉ bằng tiền lương trợ lý chắc là không đủ.” Anh bàn chuyện, cũng lo lắng cô bị người xấu lừa, âm thầm ghi nhớ lời nói của cô, chuẩn bị tìm người đi điều tra thêm về công ty này xem có thể tin cậy được hay không.

“Cho nên em mới nói sao anh muốn tự ý giúp em tìm phòng cho thuê thôi!” Cô căm tức trách anh xen vào việc của người khác, biết rõ năng lực kinh tế của cô không đủ sức phòng ở này, làm gì còn tìm gian ‘khu nhà cao cấp’ này để tăng thêm rắc rối cho cô?

Anh nhìn con mắt cô tỏa sáng, vẻ mặt tức giận hai gò má đỏ bừng lên, trong lòng ngược lại giống như buông lỏng ra cái khóa nặng nề, thật vui vẻ nhìn thấy cô lại có bộ dáng có ‘sức sống’ như vậy, tình nguyện bạo phát tức giận của cô ra ngoài, cũng còn hơn giấu toàn bộ ở trong lòng, lúc nào vẻ mặt nản lòng thoái chí đối với anh.

“Nhược Duy, biết vì sao anh để em chuyển ra ngoài không?”

Cô không nói chuyện, ánh mắt lại trở nên ảm đạm. Đáp án này hai người bọn họ lòng dạ đều biết rõ, làm gì lại nói rõ.

“Bởi vì em ở trong căn phòng kia thật sự quá thống khổ, chỉ có làm như vậy mới có thể để cho em vui vẻ một chút. Nhưng tách ra ở riêng cũng sẽ không ảnh hưởng quan hệ giữa chúng ta và tình cảm anh đối với em, cho nên anh còn là có trách nhiệm chăm sóc cho vợ của mình, em không thể cự tuyệt anh.” Anh nói rõ ra nguyên nhân bản thân buông tay, không phải không thương cô, mà là không muốn nhìn thấy cô mỗi ngày rầu rĩ không vui, thậm chí là bộ dáng khổ sở đến trốn đi khóc trộm.

Đó là một mạo hiểm, có lẽ buông tay như vậy sẽ làm cô đi được xa hơn, vĩnh viễn rời đi khỏi bên cạnh anh.

Nhưng có một khả năng khác, nếu cô đổi đến ở trong một hoàn cảnh tương đối không áp lực, tâm tình không buộc chặt như vậy, vui vẻ một chút, có lẽ sẽ tương đối dễ dàng giải thoát thù hận đối với anh, không lại nơm nớp lo sợ đề phòng sự tiếp cận của anh như vậy nữa, anh sẽ có cơ hội chiếm lại được trái tim của cô.

"Hơn nữa, so với những việc em làm những năm gần đây vì anh, tiền thuê nhà này không đáng kể chút nào." Anh cười khổ, hối hận bản thân vì cô trả giá quá ít, điều thực sự có thể làm cho cô lúc này là tự mình đưa cô rời đi.

Lương Nhược Duy yên lặng nhìn anh. Ánh mắt người đàn ông này thật chân thành, lý do nói ra miệng lại thật chu đáo, nếu là trước đây, khẳng định cô đã vì thế mà cảm động một phen. Nhưng mà bị người khác lừa gạt bốn năm, sau khi trái tim bị thương, bây giờ cô nghe cái gì cũng bán tín bán nghi, cảm thấy lần này anh "vì cô suy nghĩ" rất êm tai, chắc cũng là vì thủ đoạn nhỏ làm dao động lòng người, cô cũng không thể thêm một lần nữa lại làm kẻ ngốc hồ hồ chạy về làm đạo cụ công việc trong cuộc sống lý tưởng của anh.

"Nói cũng phải, lấy chìa khóa ra, anh có thể đi rồi." Cô lại dao động ý chí, cảm thấy để cho anh chi trả tiền thuê nhà quae thật cũng không tính cái gì. Bàn về vấn đề bồi thường tinh thần, tài sản anh sở hữu cũng không đủ để mua một phút chốc chân tình của cô.

Quan trọng là hai người bọn họ phải nhanh chóng tách ra, như vậy cô có thể ổn định tinh thần xuống để triển khai sinh hoạt mới, dù sao sau này cũng có thể chuyển phòng ở.

"Vội vã đuổi anh đi như vậy?" Anh giao chìa khóa và thẻ cửa thang máy ra, giọng nói thật luyến tiếc.

"Là anh đuổi em trước." Nghĩ đến hình ảnh anh gọi cô thu này nọ còn có chút tức giận.

"Anh?"

"Đi ra ngoài! Đi một chút đi. . . . . ." Cô vừa đùn vừa đẩy, vội vã đưa anh đuổi ra khỏi cửa.

Từ giờ trở đi, nơi này chính là nhà của cô rồi.

Cô nhìn xung quanh căn phòng sáng sủa sạch sẽ này, nở một nụ cười thật tươi, thở sâu. . . . . .

Tại sao. . . . . . Vẫn có một chút cảm giác xót xa trong lòng chứ?

Thói quen đáng ghét, cảm xúc không thể giải thích, làm hại Lương Nhược Duy đêm đầu tiên ở nhà mới trằn trọc không yên, gối đầu một mình khó ngủ.

Sáng sớm, cô tỉnh lại trong thời gian cố định, cố tình không chú ý đến đồng hồ báo thức, che đầu, dự định cố gắng phải ngủ đến khi mặt trời lên cao mới rời giường, coi như là chúc mừng cô chính thức thoát khỏi cuộc sống làm Trác phu nhân, về sau cô chỉ cần để ý thời gian của bản thân.

Nằm mờ mịt một lát, ý thức mơ hồ dần dần thả lỏng. .

Di động đầu giường phát ra một hồi nhạc chuông vang dội lại quen tai, cô vươn một cánh tay thật tự nhiên, ló đầu…

“Alo?”

“Vợ à, cái áo lông dê màu xám của anh để đâu mất rồi?”

“Bên trái tủ quần áo đếm ngược ngăn kéo tầng thứ hai.” Cô nghĩ cũng không cần nghĩ, từ từ nhắm hai mắt có thể trả lời.

Đối phương tìm kiếm một hồi.

“Có. Cái khăn quàng cổ anh thường dùng năm trước đâu?”

“Tủ quần áo gần vậy trang trí nhất, xếp phía bên trên đó tìm xem xem.” Cô trả lời trôi chảy, mơ hồ cảm thấy có gì đó là lạ.

“Tìm được. Còn có cái caravat nâu kia để ở đâu?”

“Caravat điều nâu?” Cô mở mắt ra, trong đầu xuất hiện đồng thời vài chiếc caravat điều nâu.

“Chính là quà tặng mà em tặng cho anh vào lễ tình nhân năm nay.”

Cô lập tức nhớ ra, “Đếm từ bên trái qua… Thứ ba được… Kiểu dáng thứ bảy.”

“Có nha! Vẫn là em lợi hại.” Anh hoan hô ở đầu bên kia.

Cô nheo mắt ở đầu bên này, kìm nén một bụng tức giận vì rời giường với giấc ngủ không ngon, rốt cuộc nhớ ra làm sao không thích hợp.

“Quần lót mới em nói giúp anh mua trước đây để ở chỗ nào?” Anh lại hỏi, thật sự thuận miệng.

“…” Cô trầm mặc, trong lòng bốc hoả.

“Vợ à?”

“…”

“Nhược Duy?”

“Không biết, không biết! Tại sao luôn luôn tới hỏi em cái này cái nọ của anh, tìm không thây thì cởi truồng đi làm cũng được.” Cô lớn tiếng muốn chính anh tự tìm lấy, không cần lại lấy việc nhà của “Trác phu nhân” đó đến phiền cô, quấy rầy cuộc sống mới tinh của cô.

Rõ ràng bọn họ hiện tại là đang ở riêng nha! Anh mơ tưởng “điều khiển” đầu óc cô…

Cô cúp điện thoại, lại bị tức giận làm cho tỉnh, dứt khoát rời giường đi rửa mặt đánh răng.

Một thoáng chốc di động của cô lại truyền đến tin nhắn thứ nhất –

Cởi truồng đi làm có chút mát mẻ nhưng không quen.

Cô trừng to mắt nhìn chằm chằm mấy chữ này, nghĩ rằng người đàn ông kia sẽ không thật sự…

Thật quá khoa trương rồi! Từ khi nào anh lại nghe lời của cô như vậy rồi hả?!

Buổi sáng đầu tiên của cuộc sống mới của cô, suy nghĩ của Lương Nhược Duy vẫn không thể tránh việc bị Trác Diệu Bang chiếm giữ, tất cả đều loạn lên…

Về phần cái kia khiến cho xôn xao cảu người đàn ông kia, không ai biết không gian trong quần dài của anh là có mặc hay không mặc, chẳng qua vừa nghĩ đến giọng điệu “sống động” của vợ, nụ cười trên mặt anh giống như là muốn giấu đi, nhưng mà vẫn không giấu được người khác sự vui vẻ thoải mái.

Xem ra việc cho cô chuyển ra đi là đúng. Cô lại tức giận đối với anh, tức là trái tim của cô đới với anh vẫn có phản ứng, dù sao vẫn tốt hơn sự im lặng như trước kia. Hiện tại rốt cuộc anh lại gặp được một tia ánh sáng rạng đông…

Buổi tối trở về nhà, anh lại càng vui mừng nhướng mày, bởi vì kéo mở tủ ngăn kéo quần áo ra thì thấy hơn mười chiếc quần lót mới được giặt xếp ngay ngắn chỉnh tề đặt ở bên trong, các bộ quần áo thường mặc khác cũng đều được chuyểnd dến vị trí lấy được một cách tiện nhất, rõ ràng đến mức làm cho anh không phát hiện ra cũng không được.

“A ha ha…” Anh nghĩ đến người vợ tri kỷ, không nhịn được mà bật cười.

Trời mới biết hình ảnh anh nâng quần lót của bản thân ngây ngô cười thoạt nhìn có bao nhiêu kỳ dị, nếu để cho nữ giúp việc làm việc theo thời gian nhìn thấy bộ dạng này của ông chủ khẳng định sẽ đi lập hồ sơ (báo cáo).

Chẳng qua anh đang đắm chìm trong ánh rạng động đầy hi vọng, cũng không để ý người khác thấy thế nào chút nào, bởi vì từ giờ trở đi, anh sẽ không bao giờ kiềm chế tình cảm bản thân nữa, kiềm chế tình yêu dành cho cô, quyết định sẽ vứt bở tâm tư lúc mới kết hôn “tiểu tâm sư đắc vạn niên thuyền*” này.

*Tiểu tâm sử đắc vạn niên thuyền: xuất phát từ câu nói: “Cẩn thân bổ thiên thu thiền, tiểu tâm sứ đắc vạn niên thuyền” nghĩ là: cẩn thận sẽ bắt được ve sầu ngàn năm, biết chú ý sẽ giữ được thuyền đến vạn năm của Trang Tử. Ở đây có lẽ là có nghĩa chỉ cần chú ý là có thể giữ được mọi chuyện tốt lành.

Nếu cô có sự hoài nghi đối với tình yêu của anh, anh sẽ đưa ra toàn bộ chân thành, khiến cho cô thấy rõ ràng tấm chân tình của anh, làm rõ sự quan trọng của cô đối với anh, tuyệt đối không phải là có cũng được mà không có cũng không sao.

Lật thuyền trong mương* một lần là đủ rồi, sau này anh sẽ không còn lo lắng thất bại như vậy, mà là sẽ ôm quyết tâm chiến đấu đến cùng, tìm lại sự tín nhiệm mới của vợ là nhiệm vụ hàng đầu.

*Lật thuyền trong mương: Sự cố không nên xảy ra, sự cố ở phút chót do sự chủ quan.


Chương 6
Buổi sáng hôm s
<<1 ... 1213141516 ... 18>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT319/4832