Tiểu thuyết Vợ Trước Chưa Quá Hạn-full
Lượt xem : |
Hiểu Giai có thể sẽ đồng ý thì thật hưng phấn lên, nhưng vừa nghĩ tới cũng có khả năng sẽ không đồng ý, anh đã cảm thấy không vui, anh đột nhiên phát hiện Ngải Hiểu Giai quá dễ dàng ảnh hưởng tâm tình của mình rồi.
Chỉ là gần đây Ngải Hiểu Giai giống như có chút lạnh nhạt, ngay cả đối với Đoạn Tuấn Hiền cũng giống như nhau, trước quản lý phòng kế hoạch muốn đề cử Ngải Hiểu Giai, ở trước mặt tổng giám đốc có biểu hiện tốt, nhưng Ngải Hiểu Giai chỉ đơn giản tự giới thiệu mình liền kết thúc, chỉ là kỳ quái là Đoạn Tuấn Hiền đối với hành động Ngải Hiểu Giai như vậy, cư nhiên không có tức giận, đây là bao dung a, tại sao có thể như vậy đây?
Tại còn nghĩ không thông, Lý Thái đã đi tới cửa bộ phận thiết kế, anh gọi Ngải Hiểu Giai ra hành lang bên ngoài phòng làm việc.
"Phó tổng tìm tôi có việc gì sao?" Ngải Hiểu Giai bình thường cũng không có nghiệp vụ gì muốn thương lượng cùng Lý Thái, tại sao anh tìm cô?
"Cũng không có chuyện gì, chính là muốn hỏi buổi tối cô có thời gian sao?" Lý Thái mỉm cười hỏi, đồng thời lại có chút ngượng ngùng.
Ngải Hiểu Giai sửng sốt một chút, là anh có cái gì ý tứ?
"Anh là muốn. . . . . ."
Lý Thái lấy ra hai tờ vé xem phim "Tôi muốn hẹn cô buổi tối đi xem chiếu phim, không biết cô có rảnh không?"
Xem chiếu phim? Ngải Hiểu Giai liếc mắt nhìn vé, phát hiện là loại hình điện ảnh cô không thích, cho nên cũng không có hứng thú quá lớn, nhưng lúc này Ngải Hiểu Giai lại nhìn thấy, Đoạn Tuấn Hiền đang đi tới hướng bọn họ, anh và Lý Thái là bằng hữu, nếu như Đoạn Tuấn Hiền biết cô đã có người đàn ông khác, có phải sẽ cảm thấy cuộc sống hiện tại của cô tạm ổn hay không?
Đoạn Tuấn Hiền đang ở trong phòng làm việc, nhưng lại đột nhiên nghĩ tới Ngải Hiểu Giai, hơn nữa anh lại muốn gặp cô, nên liền xuống dưới lầu, Đoạn Tuấn Hiền nghĩ thật lâu, nếu như hai người bọn họ không phải bởi vì có người thứ ba mà ly hôn, vậy giữa bọn họ bây giờ còn có yêu sao? Anh rất muốn hỏi Ngải Hiểu Giai một chút, Nhưng mà lại không biết mở miệng sao.
Đang lúc Đoạn Tuấn Hiền đi đến cửa bộ phận thiết kế, anh lại thấy Ngải Hiểu Giai đứng ở trong hành lang cùng Lý Thái.
Ngải Hiểu Giai nhìn Đoạn Tuấn Hiền một cái, sau đó trả lời vấn đề Lý Thái .
"Bộ phim này nói về cái gì, xem có hay không?" Ngải Hiểu Giai đột nhiên nâng lên nụ cười hỏi Lý Thái.
Lý Thái cảm thấy thụ sủng nhược kinh, anh còn cho là Ngải Hiểu Giai không đồng ý, không ngờ cô lại hỏi chuyện tình điện ảnh.
"Tôi còn chưa có xem, chẳng qua tôi có nhìn bình luận trên mạng , đúng là đáng để được xem."
Ngải Hiểu Giai mỉm cười gật đầu "Vậy cũng tốt, vậy buổi tối chúng ta sẽ đi xem."
"Có thật không? Thật tốt quá!" Lý Thái vui mừng đến muôn ôm Ngải Hiểu Giai, mặc dù mình chưa thổ lộ, nhưng Ngải Hiểu Giai chịu đồng ý đi cùng, anh đã rất vui vẻ rồi.
Đoạn Tuấn Hiền nhìn bọn họ cười, cảm thấy rất chướng mắt, bọn họ đang nói cái gì vui vẻ như vậy?
"Các ngươi đang nói chuyện gì?"
Ngải Hiểu Giai thoáng thu lại nụ cười, về sau nghĩ mình là muốn biểu hiện tốt cho Đoạn Tuấn Hiền nhìn, liền mỉm cười lần nữa "Đang nói chuyện buổi tối chúng tôi đi xem phim."
Ước hẹn? Những lời này khiến Đoạn Tuấn Hiền nhíu chặt lông mày, cô lại muốn cùng Lý Thái đi hẹn hò?
Lý Thái vui mừng nhìn Ngải Hiểu Giai, cô thừa nhận hai người đi làm chuyện hẹn hò.
Gượng cười đối với Ngải Hiểu Giai mà nói đã rất quen thuộc, cho nên đối với lời nói bây giờ, cô cũng có vẻ mặt này.
"Tôi rất mong cuộc hẹn buổi tối, nhưng mà bây giờ là giờ làm việc, tôi muốn đi về làm việc." Ngải Hiểu Giai nhìn xuống thời gian nói.
"Được, trước cô trở về công việc thôi." Lý Thái cũng không ngăn trở nhiều thêm.
"Vậy sau khi chúng ta tan việc, sẽ liên lạc."
Ngải Hiểu Giai mỉm cười nhìn Đoạn Tuấn Hiền một cái, sau đó liền trở lại phòng làm việc, hai người Lý Thái cùng Đoạn Tuấn Hiền cũng không biết, khi Ngải Hiểu Giai xoay người đưa lưng về phía bọn họ, thì trên mặt cô đã trở nên thâm trầm, trở nên khổ sở.
Đoạn Tuấn Hiền nghe thế hai người muốn hẹn hò, trong lòng cảm thấy vô cùng không thoải mái, Đoạn Tuấn Hiền không thể nào tiếp thu được, anh càng cảm thấy Ngải Hiểu Giai không nên ước hẹn cùng người khác.
"Cậu sẽ không thích cô ấy chứ?" Anh hỏi Lý Thái.
Lý Thái cười "Hình như là như vậy."
Đoạn Tuấn Hiền không hiểu, thời gian ngắn ngủi như vậy tại sao Lý Thái đã thích Thượng Ngả Hiểu Giai rồi? Nhưng ngay sau đó anh nghĩ đến, anh cũng yêu Ngải Hiểu Giai từ cái nhìn đầu tiên, Ngải Hiểu Giai có sức quyến rũ làm cho người ta lập tức yêu cô, hơn nữa còn là nghĩa vô phản cố (tức là không thể kháng cự được đó).
"Cảm giác như thế vẫn là lần đầu tiên, trước tôi cũng không tin sẽ tồn tại loại nhất kiến chung tình (yêu từ các nhìn đầu tiên), thế nhưng khi tôi gặp được mới hiểu, loại cảm giác đó rất tốt đẹp, tôi rất muốn nắm lấy cơ hội này."
Nghe được hắn nói như vậy, lòng của Đoạn Tuấn Hiền cũng chìm xuống, Lý Thái giống như bị mê muội rồi, nhưng còn Ngải Hiểu Giai? Cô cũng thích Lý Thái sao, bằng không sao lại đồng ý hẹn cùng hắn?
Kể từ sau khi Ngải Hiểu Giai rời đi, tim của anh đã thật lâu không có tức giận cùng kích động như vậy, vừa nghĩ tới buổi tối cô muốn ước hẹn cùng Lý Thái, anh đã cảm thấy cả người không thoải mái.
"Cậu không sao chứ? Sao tôi cảm giác như cậu đang tức giận vậy?." Lý Thái cảm thấy Đoạn Tuấn Hiền có chút kỳ quái.
"Không có việc gì." Đoạn Tuấn Hiền cũng không muốn đem chuyện giữa anh cùng Ngải Hiểu Giai nói cho bất luận kẻ nào, nếu như cô chỉ muốn làm người xa lạ với anh.
Lý Thái cũng không nghĩ đến chuyện của Đoạn Tuấn Hiền nữa, chỉ nói anh muốn đi xử lý những chuyện khác rồi rời đi.
Đoạn Tuấn Hiền lại ở tại chỗ nghĩ tới chuyện đã qua.
Chương 3
Buổi tối Lý Thái cùng Ngải Hiểu Giai đi xem chiếu phim xong, anh liền đưa Ngải Hiểu Giai về nhà.
Lý Thái rõ ràng cảm thấy trên mặt Ngải Hiểu Giai đã không có nụ cười ban ngày, hơn nữa thời điểm xem phim càng lộ vẻ vô hồn, giống như bộ phim này rất nhàm chán, coi như Lý Thái có ngu nữa cũng biết tối nay anh hẹn, Ngải Hiểu Giai cũng không phải là cao hứng, hơn nữa cô cũng không thích xem bộ phim này.
Chỉ là tại sao lúc ban ngày cô còn phải làm bộ như rất thích, sau đó còn cười đón nhận lời hẹn của anh đây?
Đưa Ngải Hiểu Giai về đến cửa nhà, Lý Thái không nhịn được hỏi cô " Tối nay cô có chuyện không vui sao?"
Nghe Lý Thái nói như vậy, cô mới biết thì ra cả buổi tối cô cũng không cho anh sắc mặt tốt.
"Thật xin lỗi, tôi. . . . . ." Ngải Hiểu Giai cũng không biết nên giải thích như thế nào, cô đáp ứng anh cũng chỉ bởi vì Đoạn Tuấn Hiền mà thôi.
"Có phải hối hận đã đi xem chiếu bóng cùng tôi hay không?" Anh đã chọn một bộ phim mà cô không thích xem sao, nhưng anh cảm giác được nguyên nhân không phải là bởi vì vậy.
Ngải Hiểu Giai thở dài "Không phải bởi vì bộ phim, trên thực tế bởi vì tôi có một ít chuyện riêng mà phiền lòng thôi, tôi dã làm ảnh hưởng đến anh đúng không?"
Mặc dù Lý Thái không biết nguyên nhân là gì, nhưng vẫn có thể tha thứ "Không sao á..., tối nay cô chịu theo tôi ra ngoài, tôi đã rất vui vẻ rồi."
Ngải Hiểu Giai cảm thấy rất thật xin lỗi "Bằng không lần sau tôi lại mời anh ăn cơm được chứ?"
Lý Thái liền cảm thấy vui mừng, không nghĩ tới có thể có cơ hội hẹn cô lần nữa "Được, cô nhất định phải nhớ lời cô đã nói nha."
Cô buồn cười gật đầu "Nhớ."
"Vậy tôi đi trước, cô nên vào nhà đi thôi." Lý Thái mặc dù rất muốn vào trong nhà Ngải Hiểu Giai ngồi một chút, nhưng lần đầu tiên đưa cô về nhà, anh còn không dám nói lên yêu cầu gì.
Ngải Hiểu Giai đưa mắt nhìn Lý Thái rời đi, liền trở lại trong nhà, cô cuối cùng cũng có thể buông lỏng mình nằm ở trên giường rồi.
Trên thực tế Ngải Hiểu Giai cũng không hiểu, tại sao hôm nay lại bởi vì muốn cho Đoạn Tuấn Hiền nhìn thấy mình có người theo đuổi, liền tùy tiện đồng ý cuộc hẹn của Lý Thái, cô biết sau này muốn thoát khỏi Lý Thái sợ rằng có chút khó khăn, nhưng còn Đoạn Tuấn Hiền đây?
Cô ban ngày lợi dụng Lý Thái phủi sạch quan hệ cùng Đoạn Tuấn Hiền, thì sắc mặt của anh giống như không tốt lắm, Đoạn Tuấn Hiền để ý chuyện Lý Thái hẹn cô sao, hay vẫn cảm thấy cô chướng mắt? Vẫn cảm thấy cô không nên xuất hiện ở trước mặt anh đây?
Ngải Hiểu Giai từ trên giường ngồi dậy, vỗ vỗ gò má của mình, "Không cần suy nghĩ lung tung nữa, đây là không thể nào, chúng ta đã kết thúc."
Cô không thể để cho mình lại trở về tình cảnh năm đó, Ngải Hiểu Giai không thể nào nghĩ tới, nếu cô lần nữa bị đuổi ra khỏi nhà, năm năm này cô trải qua không dễ dàng gì, để cho cô quên mất Đoạn Tuấn Hiền, chính là một chuyện vô cùng khó khăn, cho nên cô không muốn tiếp tục yêu Đoạn Tuấn Hiền.
Kể từ Đoạn Tuấn Hiền xuất hiện sau khi Ngải Hiểu Giai đều sẽ nhớ tới hắn, có lúc có thể nghĩ một buổi sáng, có lúc lại muốn một buổi tối, nghĩ đến không ngủ được, nghĩ đến cô đều đã mơ hồ, Ngải Hiểu Giai hỏi mình tại sao có thể như vậy chấp nhất? Chẳng lẽ mình lại muốn muốn tới gần Đoạn Tuấn Hiền, muốn đối với anh biểu đạt tình yêu rồi sao?
Ngải Hiểu Giai cảm giác nhất định là mình điên rồi, lại có thể muốn nghĩ đến những thứ này.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì Đoạn Tuấn Hiền phải trở về Tổng Công Ty họp, cho nên công việc ở bên công ty địa ốc để đến buổi tối xử lý.
Đoạn Tuấn Hiền vẫn làm thêm đến chín giờ mới đem đống công việc này hoàn tất xong, trong thang máy anh gặp cảnh vệ đang muốn xuống lầu .
"Tổng giám đốc khỏe."
"Người của công ty cũng đã về hết rồi chứ?" Đoạn Tuấn Hiền chỉ thuận miệng hỏi một chút, anh vẫn cho là mình là người ở lại công ty trễ nhất .
Cảnh vệ lắc đầu "Còn không có, Ngải tiểu thư phòng kế hoạch vẫn còn ở lại làm thêm giờ."
Ngải tiểu thư? Là Ngải Hiểu Giai đi, Đoạn Tuấn Hiền lập tức cau mày, sao cô còn làm thêm giờ?
"Vị Ngải tiểu thư này rất liều mạng, thời điểm vừa có chuyên án liền bắt đầu làm thêm giờ, có một lần tôi phát hiện, cô ấy vẫn còn ở công ty một đêm, ban ngày tôi hỏi cô ấy, cô ấy nói bởi vì muốn sửa đổi phương án thiết kế nên phải làm thêm giờ, tôi cảm thấy được cô ấy thật cực kh , thân là tổ trưởng nhưng tất cả trách nhiệm đều muốn gánh lấy." Cảnh vệ đối với cố gắng của Ngải Hiểu Giai thì vô cùng tán thưởng.
Đoạn Tuấn Hiền đối với những thứ này cũng không rõ ràng, ấn tượng của anh đối với Ngải Hiểu Giai chỉ dừng lại ở thời kỳ đi học, khi đó cô cũng rất liều chết, bởi vì thật vất vả mới thi đậu đại học, Ngải Hiểu Giai dựa vào học bổng cùng tiền làm thêm của mình mà học xong đại học, ngay cả sau khi bọn họ cưới nhau, Đoạn Tuấn Hiền tính toán giúp cô, cô đều không muốn.
Lúc đại học Ngải Hiểu Giai nói qua, cô là người nhà nghèo, không cha không mẹ, không dựa vào chính mình thì cũng không có người nào có thể giúp cô, anh vì những lời này của cô, nên anh có ý niệm muốn kết hôn cùng cô, chỉ là không ngờ cuối cùng bọn họ lại ly hôn.
Đoạn Tuấn Hiền không chút do d
QUAY LẠIChỉ là gần đây Ngải Hiểu Giai giống như có chút lạnh nhạt, ngay cả đối với Đoạn Tuấn Hiền cũng giống như nhau, trước quản lý phòng kế hoạch muốn đề cử Ngải Hiểu Giai, ở trước mặt tổng giám đốc có biểu hiện tốt, nhưng Ngải Hiểu Giai chỉ đơn giản tự giới thiệu mình liền kết thúc, chỉ là kỳ quái là Đoạn Tuấn Hiền đối với hành động Ngải Hiểu Giai như vậy, cư nhiên không có tức giận, đây là bao dung a, tại sao có thể như vậy đây?
Tại còn nghĩ không thông, Lý Thái đã đi tới cửa bộ phận thiết kế, anh gọi Ngải Hiểu Giai ra hành lang bên ngoài phòng làm việc.
"Phó tổng tìm tôi có việc gì sao?" Ngải Hiểu Giai bình thường cũng không có nghiệp vụ gì muốn thương lượng cùng Lý Thái, tại sao anh tìm cô?
"Cũng không có chuyện gì, chính là muốn hỏi buổi tối cô có thời gian sao?" Lý Thái mỉm cười hỏi, đồng thời lại có chút ngượng ngùng.
Ngải Hiểu Giai sửng sốt một chút, là anh có cái gì ý tứ?
"Anh là muốn. . . . . ."
Lý Thái lấy ra hai tờ vé xem phim "Tôi muốn hẹn cô buổi tối đi xem chiếu phim, không biết cô có rảnh không?"
Xem chiếu phim? Ngải Hiểu Giai liếc mắt nhìn vé, phát hiện là loại hình điện ảnh cô không thích, cho nên cũng không có hứng thú quá lớn, nhưng lúc này Ngải Hiểu Giai lại nhìn thấy, Đoạn Tuấn Hiền đang đi tới hướng bọn họ, anh và Lý Thái là bằng hữu, nếu như Đoạn Tuấn Hiền biết cô đã có người đàn ông khác, có phải sẽ cảm thấy cuộc sống hiện tại của cô tạm ổn hay không?
Đoạn Tuấn Hiền đang ở trong phòng làm việc, nhưng lại đột nhiên nghĩ tới Ngải Hiểu Giai, hơn nữa anh lại muốn gặp cô, nên liền xuống dưới lầu, Đoạn Tuấn Hiền nghĩ thật lâu, nếu như hai người bọn họ không phải bởi vì có người thứ ba mà ly hôn, vậy giữa bọn họ bây giờ còn có yêu sao? Anh rất muốn hỏi Ngải Hiểu Giai một chút, Nhưng mà lại không biết mở miệng sao.
Đang lúc Đoạn Tuấn Hiền đi đến cửa bộ phận thiết kế, anh lại thấy Ngải Hiểu Giai đứng ở trong hành lang cùng Lý Thái.
Ngải Hiểu Giai nhìn Đoạn Tuấn Hiền một cái, sau đó trả lời vấn đề Lý Thái .
"Bộ phim này nói về cái gì, xem có hay không?" Ngải Hiểu Giai đột nhiên nâng lên nụ cười hỏi Lý Thái.
Lý Thái cảm thấy thụ sủng nhược kinh, anh còn cho là Ngải Hiểu Giai không đồng ý, không ngờ cô lại hỏi chuyện tình điện ảnh.
"Tôi còn chưa có xem, chẳng qua tôi có nhìn bình luận trên mạng , đúng là đáng để được xem."
Ngải Hiểu Giai mỉm cười gật đầu "Vậy cũng tốt, vậy buổi tối chúng ta sẽ đi xem."
"Có thật không? Thật tốt quá!" Lý Thái vui mừng đến muôn ôm Ngải Hiểu Giai, mặc dù mình chưa thổ lộ, nhưng Ngải Hiểu Giai chịu đồng ý đi cùng, anh đã rất vui vẻ rồi.
Đoạn Tuấn Hiền nhìn bọn họ cười, cảm thấy rất chướng mắt, bọn họ đang nói cái gì vui vẻ như vậy?
"Các ngươi đang nói chuyện gì?"
Ngải Hiểu Giai thoáng thu lại nụ cười, về sau nghĩ mình là muốn biểu hiện tốt cho Đoạn Tuấn Hiền nhìn, liền mỉm cười lần nữa "Đang nói chuyện buổi tối chúng tôi đi xem phim."
Ước hẹn? Những lời này khiến Đoạn Tuấn Hiền nhíu chặt lông mày, cô lại muốn cùng Lý Thái đi hẹn hò?
Lý Thái vui mừng nhìn Ngải Hiểu Giai, cô thừa nhận hai người đi làm chuyện hẹn hò.
Gượng cười đối với Ngải Hiểu Giai mà nói đã rất quen thuộc, cho nên đối với lời nói bây giờ, cô cũng có vẻ mặt này.
"Tôi rất mong cuộc hẹn buổi tối, nhưng mà bây giờ là giờ làm việc, tôi muốn đi về làm việc." Ngải Hiểu Giai nhìn xuống thời gian nói.
"Được, trước cô trở về công việc thôi." Lý Thái cũng không ngăn trở nhiều thêm.
"Vậy sau khi chúng ta tan việc, sẽ liên lạc."
Ngải Hiểu Giai mỉm cười nhìn Đoạn Tuấn Hiền một cái, sau đó liền trở lại phòng làm việc, hai người Lý Thái cùng Đoạn Tuấn Hiền cũng không biết, khi Ngải Hiểu Giai xoay người đưa lưng về phía bọn họ, thì trên mặt cô đã trở nên thâm trầm, trở nên khổ sở.
Đoạn Tuấn Hiền nghe thế hai người muốn hẹn hò, trong lòng cảm thấy vô cùng không thoải mái, Đoạn Tuấn Hiền không thể nào tiếp thu được, anh càng cảm thấy Ngải Hiểu Giai không nên ước hẹn cùng người khác.
"Cậu sẽ không thích cô ấy chứ?" Anh hỏi Lý Thái.
Lý Thái cười "Hình như là như vậy."
Đoạn Tuấn Hiền không hiểu, thời gian ngắn ngủi như vậy tại sao Lý Thái đã thích Thượng Ngả Hiểu Giai rồi? Nhưng ngay sau đó anh nghĩ đến, anh cũng yêu Ngải Hiểu Giai từ cái nhìn đầu tiên, Ngải Hiểu Giai có sức quyến rũ làm cho người ta lập tức yêu cô, hơn nữa còn là nghĩa vô phản cố (tức là không thể kháng cự được đó).
"Cảm giác như thế vẫn là lần đầu tiên, trước tôi cũng không tin sẽ tồn tại loại nhất kiến chung tình (yêu từ các nhìn đầu tiên), thế nhưng khi tôi gặp được mới hiểu, loại cảm giác đó rất tốt đẹp, tôi rất muốn nắm lấy cơ hội này."
Nghe được hắn nói như vậy, lòng của Đoạn Tuấn Hiền cũng chìm xuống, Lý Thái giống như bị mê muội rồi, nhưng còn Ngải Hiểu Giai? Cô cũng thích Lý Thái sao, bằng không sao lại đồng ý hẹn cùng hắn?
Kể từ sau khi Ngải Hiểu Giai rời đi, tim của anh đã thật lâu không có tức giận cùng kích động như vậy, vừa nghĩ tới buổi tối cô muốn ước hẹn cùng Lý Thái, anh đã cảm thấy cả người không thoải mái.
"Cậu không sao chứ? Sao tôi cảm giác như cậu đang tức giận vậy?." Lý Thái cảm thấy Đoạn Tuấn Hiền có chút kỳ quái.
"Không có việc gì." Đoạn Tuấn Hiền cũng không muốn đem chuyện giữa anh cùng Ngải Hiểu Giai nói cho bất luận kẻ nào, nếu như cô chỉ muốn làm người xa lạ với anh.
Lý Thái cũng không nghĩ đến chuyện của Đoạn Tuấn Hiền nữa, chỉ nói anh muốn đi xử lý những chuyện khác rồi rời đi.
Đoạn Tuấn Hiền lại ở tại chỗ nghĩ tới chuyện đã qua.
Chương 3
Buổi tối Lý Thái cùng Ngải Hiểu Giai đi xem chiếu phim xong, anh liền đưa Ngải Hiểu Giai về nhà.
Lý Thái rõ ràng cảm thấy trên mặt Ngải Hiểu Giai đã không có nụ cười ban ngày, hơn nữa thời điểm xem phim càng lộ vẻ vô hồn, giống như bộ phim này rất nhàm chán, coi như Lý Thái có ngu nữa cũng biết tối nay anh hẹn, Ngải Hiểu Giai cũng không phải là cao hứng, hơn nữa cô cũng không thích xem bộ phim này.
Chỉ là tại sao lúc ban ngày cô còn phải làm bộ như rất thích, sau đó còn cười đón nhận lời hẹn của anh đây?
Đưa Ngải Hiểu Giai về đến cửa nhà, Lý Thái không nhịn được hỏi cô " Tối nay cô có chuyện không vui sao?"
Nghe Lý Thái nói như vậy, cô mới biết thì ra cả buổi tối cô cũng không cho anh sắc mặt tốt.
"Thật xin lỗi, tôi. . . . . ." Ngải Hiểu Giai cũng không biết nên giải thích như thế nào, cô đáp ứng anh cũng chỉ bởi vì Đoạn Tuấn Hiền mà thôi.
"Có phải hối hận đã đi xem chiếu bóng cùng tôi hay không?" Anh đã chọn một bộ phim mà cô không thích xem sao, nhưng anh cảm giác được nguyên nhân không phải là bởi vì vậy.
Ngải Hiểu Giai thở dài "Không phải bởi vì bộ phim, trên thực tế bởi vì tôi có một ít chuyện riêng mà phiền lòng thôi, tôi dã làm ảnh hưởng đến anh đúng không?"
Mặc dù Lý Thái không biết nguyên nhân là gì, nhưng vẫn có thể tha thứ "Không sao á..., tối nay cô chịu theo tôi ra ngoài, tôi đã rất vui vẻ rồi."
Ngải Hiểu Giai cảm thấy rất thật xin lỗi "Bằng không lần sau tôi lại mời anh ăn cơm được chứ?"
Lý Thái liền cảm thấy vui mừng, không nghĩ tới có thể có cơ hội hẹn cô lần nữa "Được, cô nhất định phải nhớ lời cô đã nói nha."
Cô buồn cười gật đầu "Nhớ."
"Vậy tôi đi trước, cô nên vào nhà đi thôi." Lý Thái mặc dù rất muốn vào trong nhà Ngải Hiểu Giai ngồi một chút, nhưng lần đầu tiên đưa cô về nhà, anh còn không dám nói lên yêu cầu gì.
Ngải Hiểu Giai đưa mắt nhìn Lý Thái rời đi, liền trở lại trong nhà, cô cuối cùng cũng có thể buông lỏng mình nằm ở trên giường rồi.
Trên thực tế Ngải Hiểu Giai cũng không hiểu, tại sao hôm nay lại bởi vì muốn cho Đoạn Tuấn Hiền nhìn thấy mình có người theo đuổi, liền tùy tiện đồng ý cuộc hẹn của Lý Thái, cô biết sau này muốn thoát khỏi Lý Thái sợ rằng có chút khó khăn, nhưng còn Đoạn Tuấn Hiền đây?
Cô ban ngày lợi dụng Lý Thái phủi sạch quan hệ cùng Đoạn Tuấn Hiền, thì sắc mặt của anh giống như không tốt lắm, Đoạn Tuấn Hiền để ý chuyện Lý Thái hẹn cô sao, hay vẫn cảm thấy cô chướng mắt? Vẫn cảm thấy cô không nên xuất hiện ở trước mặt anh đây?
Ngải Hiểu Giai từ trên giường ngồi dậy, vỗ vỗ gò má của mình, "Không cần suy nghĩ lung tung nữa, đây là không thể nào, chúng ta đã kết thúc."
Cô không thể để cho mình lại trở về tình cảnh năm đó, Ngải Hiểu Giai không thể nào nghĩ tới, nếu cô lần nữa bị đuổi ra khỏi nhà, năm năm này cô trải qua không dễ dàng gì, để cho cô quên mất Đoạn Tuấn Hiền, chính là một chuyện vô cùng khó khăn, cho nên cô không muốn tiếp tục yêu Đoạn Tuấn Hiền.
Kể từ Đoạn Tuấn Hiền xuất hiện sau khi Ngải Hiểu Giai đều sẽ nhớ tới hắn, có lúc có thể nghĩ một buổi sáng, có lúc lại muốn một buổi tối, nghĩ đến không ngủ được, nghĩ đến cô đều đã mơ hồ, Ngải Hiểu Giai hỏi mình tại sao có thể như vậy chấp nhất? Chẳng lẽ mình lại muốn muốn tới gần Đoạn Tuấn Hiền, muốn đối với anh biểu đạt tình yêu rồi sao?
Ngải Hiểu Giai cảm giác nhất định là mình điên rồi, lại có thể muốn nghĩ đến những thứ này.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì Đoạn Tuấn Hiền phải trở về Tổng Công Ty họp, cho nên công việc ở bên công ty địa ốc để đến buổi tối xử lý.
Đoạn Tuấn Hiền vẫn làm thêm đến chín giờ mới đem đống công việc này hoàn tất xong, trong thang máy anh gặp cảnh vệ đang muốn xuống lầu .
"Tổng giám đốc khỏe."
"Người của công ty cũng đã về hết rồi chứ?" Đoạn Tuấn Hiền chỉ thuận miệng hỏi một chút, anh vẫn cho là mình là người ở lại công ty trễ nhất .
Cảnh vệ lắc đầu "Còn không có, Ngải tiểu thư phòng kế hoạch vẫn còn ở lại làm thêm giờ."
Ngải tiểu thư? Là Ngải Hiểu Giai đi, Đoạn Tuấn Hiền lập tức cau mày, sao cô còn làm thêm giờ?
"Vị Ngải tiểu thư này rất liều mạng, thời điểm vừa có chuyên án liền bắt đầu làm thêm giờ, có một lần tôi phát hiện, cô ấy vẫn còn ở công ty một đêm, ban ngày tôi hỏi cô ấy, cô ấy nói bởi vì muốn sửa đổi phương án thiết kế nên phải làm thêm giờ, tôi cảm thấy được cô ấy thật cực kh , thân là tổ trưởng nhưng tất cả trách nhiệm đều muốn gánh lấy." Cảnh vệ đối với cố gắng của Ngải Hiểu Giai thì vô cùng tán thưởng.
Đoạn Tuấn Hiền đối với những thứ này cũng không rõ ràng, ấn tượng của anh đối với Ngải Hiểu Giai chỉ dừng lại ở thời kỳ đi học, khi đó cô cũng rất liều chết, bởi vì thật vất vả mới thi đậu đại học, Ngải Hiểu Giai dựa vào học bổng cùng tiền làm thêm của mình mà học xong đại học, ngay cả sau khi bọn họ cưới nhau, Đoạn Tuấn Hiền tính toán giúp cô, cô đều không muốn.
Lúc đại học Ngải Hiểu Giai nói qua, cô là người nhà nghèo, không cha không mẹ, không dựa vào chính mình thì cũng không có người nào có thể giúp cô, anh vì những lời này của cô, nên anh có ý niệm muốn kết hôn cùng cô, chỉ là không ngờ cuối cùng bọn họ lại ly hôn.
Đoạn Tuấn Hiền không chút do d
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêuTừ khóa Google : Trang,7,-,Tiểu,thuyết,Vợ,Trước,Chưa,Quá,Hạn-full,-,Tiểu,thuyết,tình,yêu,, Trang 7 - Tiểu thuyết Vợ Trước Chưa Quá Hạn-full - Tiểu thuyết tình yêu , Trang 7 - Tiểu thuyết Vợ Trước Chưa Quá Hạn-full - Tiểu thuyết tình yêu