Polaroid
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Vợ Trước Mập Mạp

Lượt xem :
ng vui.

Vì vậy anh cùng Uông Hữu Huyên liền khôi phục liên lạc.

Đồng thời cũng khôi phục xem phim, đọc sách, tản bộ, còn có thời gian linh tinh khác.

Cô chưa từng hỏi anh vì cái gì biến mất rồi lại xuất hiện, mãi cho đến thời điểm quyết định kết hôn, cô nhớ tới chuyện này, cần phải hỏi ra kết quả, kết quả là, úp úp mở mở rồi cũng phải nói rõ.

Nghe vậy, cô cười trêu chọc, "Nguyên lai anh sợ em thích anh sao, đại tình thánh."

Người đàn ông cảm thấy lấy cách nghĩ tự cho là đúng của mình trước kia, cũng rất mất mặt, nhưng thật sự không cách nào phản bác tâm tính kia không được, đành phải xuống nước, thỉnh cầu bà xã tha thứ anh năm đó không hiểu chuyện.

Anh cũng hỏi qua Uông Hữu Huyên thích anh ở điểm nào, vợ đại nhân ngược lại rất thẳng thắn thừa nhận, "Anh rất tuấn tú nha."

Cái gì, anh không cách nào tiếp nhận cái này...... Anh lớn lên rất đẹp trai, đúng vậy, nhưng anh còn có điểm khác......

"Nhưng anh đối với em ấn tượng đầu tiên chính là rất tuấn tú nha, em nói ấn tượng đầu tiên không phải là tại nhà hàng gặp mặt trả tiền khi đó, mà là tại thư viện khi anh đến trước mặt em xuất ra thẻ nói, ‘ cho bạn mượn ’, " cô thở dài một tiếng, "Aaaaa, đại hiệp có khí phách!"

Thì ra là thế.

Nói như vậy, là anh có thể tiếp nhận rồi.

"Đương nhiên rồi, ngũ quan của anh trông rất phong nhã." Hữu Huyên xoa xoa mặt anh, lại nhéo nhéo cái mũi của anh, "Hẳn là cũng có nữ sinh nói anh lớn lên rất đẹp trai chứ?"

Trên thực tế không có.

Bạn gái anh trước kia, thử hẹn hò rất giống nhau, thiên kim của thế bá, nữ nhi của bạn mẹ, các cô đều nói anh thông minh, hài hước, lễ phép, thân sĩ, thưởng thức......

Chưa từng có ai phát biểu điều gì về ngũ quan của anh cả.

"Hẳn là sợ anh cảm thấy các cô ấy nông cạn a, trước kia không phải có câu nói, ừ, ý tứ đại khái, muốn nịnh nọt mỹ nữ thì khen cô khí chất phi phàm; muốn nịnh nọt tuấn nam thì khen anh lòng dạ quảng đại —— kỳ thật khen mỹ nữ là mỹ nữ cùng khen tuấn nam là tuấn nam không sao cả, khí chất cùng lòng dạ không phải liếc mắt là nhìn đến, nhưng bề ngoài vừa xem là hiểu ngay, có khí chất hay không, có lòng dạ hay không, ở chung lâu tự nhiên sẽ biết rõ, đường dài biết sức ngựa, lâu ngày gặp người tâm những lời này không phải nói rõ tốt sao?"

Đúng vậy a, đường dài biết sức ngựa, lâu ngày gặp người tâm.

Anh không phải là vì thời gian quan hệ chậm rãi khai quật ra ưu điểm Hữu Huyên sao?

Cô tôn trọng ý nghĩ của anh, tiếp nhận toàn bộ thói quen xấu của anh, cũng sẽ không dùng câu "Nếu như anh yêu em, anh hãy......" Yêu cầu anh thay đổi bất cứ cái gì.

Cô không phải cho người khác vừa thấy đã yêu bên ngoài, nhưng cô có bản lãnh làm cho người ta lâu ngày sinh ra tình cảm.

Xác định tâm ý lẫn nhau, là anh biết, chính mình tuyệt không thể mất đi cô, bằng không cuộc sống sẽ trở nên không thú vị......

Hồi tưởng của anh bị thanh âm tiếng rèm kéo ra cắt đứt.

Người mặc áo hồng nhạt bước nhanh đến trước giường, đại khái là thấy Uông Hữu Huyên đang ngủ, cho nên không có gọi cô, quay đầu nhỏ giọng nói với anh, "Cám ơn đã đem cô ấy đến bệnh viện, kế tiếp tôi sẽ chiếu cố cô ấy, xin cám ơn."

Người nọ cúi đầu, ngẩng đầu, cùng anh bốn mắt nhìn nhau.

"Trời ạ, anh, anh tại sao lại ở đây?" Tiểu Đình há to mồm —— người này có phải là con rùa đen Hạ Thượng Thần không? (đại khái là con rùa đen, là lời mắng chửi người ngoại tình, hay là người bị cắm sừng)

Đối với sự kinh ngạc của cô, người đàn ông biểu lộ cũng kém không nhiều lắm, "Làm sao cô biết mà đến?"

"Tôi...... Tôi là người liên lạc khẩn cấp của cô ấy nha, anh, anh vẫn chưa trả lời vì sao ở đây."

Hữu Huyên có nói với cô gần đây Hạ Thượng Thần rất thường đi đến Tiểu Tinh Quang, tần suất cơ hồ là có thể dùng ba ngày hai lần để hình dung, chẳng lẽ nói...... Sẽ không vừa vặn như vậy a......

Tựa như là đáp lại suy đoán của cô, Hạ Thượng Thần trả lời, "Tôi vừa vặn ở trong tiệm."

"Như vậy sao......"

Thật sự là nghiệt duyên, nghiệt duyên.

Giữa nam nữ có đôi khi ai đúng ai sai thật sự rất khó nói, cô chỉ biết là vương tử này không tuân thủ hứa hẹn, hư hư thực thực cùng Phùng Nhã Trung có một chân, ly hôn sau mới hơn hai tháng, điện thoại gọi cho anh ta đã là Phùng Nhã Trung thay mặt tiếp.

Buổi tối mười một giờ, không có phương tiện nghe......

Hừ!

Cô sẽ không đi bình luận ai đúng ai sai, chỉ biết là người trước mắt làm cho người bạn tốt nhất của cô thương tâm khổ sở, cho nên tuyệt đối sẽ cho anh ta đẹp mặt.

Tiểu Đình đang suy nghĩ trong đầu thì ánh mắt Hạ Thượng Thần bị hấp dẫn bởi một quyển sổ trên tay cô.

Bìa mặt vẽ lấy một người mẹ đang cầm hoa, mơ hồ còn có thể thấy "Sổ… phụ nữ có thai" mấy chữ kia….

Người đàn ông nhịn không được hỏi, "Đó là của Hữu Huyên ?"

Tiểu Đình lập tức đem sổ tay nhét vào túi, "Không liên quan đến anh."

Cô nghe nói Uông Hữu Huyên té xỉu, lập tức về nhà trước cầm sổ tay thai phụ —— lần đầu tiên đi kiểm tra xong, bác sĩ khoa phụ sản đưa cho, trên đó sẽ ghi chép tất cả kết quả kiểm tra thai nhi cùng người mẹ, những điều kia cô không hiểu nhiều, nhưng cô biết rõ cuốn sổ này cơ hồ là ghi sức khỏe của Uông Hữu Huyên, mang theo sẽ bảo đảm hơn.

Tiểu Đình ở một bên giường khác ngồi xuống, "Anh có thể trở về."

"Tôi sẽ ở trong này với cô ấy."

"Cô ấy đã ngủ rồi, không có chuyện gì để làm... Huống chi, " Tiểu Đình nhịn xuống, rốt cục vẫn phải thốt ra, "Huống chi, anh trước kia nếu chịu dành một chút thời gian ở cùng cô ấy thì tốt rồi, cho dù chỉ là ăn cơm trưa hoặc là buổi tối uống chén trà đều tốt...... Hiện tại đều ly hôn rồi, hai người cũng không còn quan hệ, lại đến nói muốn ở cùng cô ấy, chính anh cũng không thấy thật kỳ quái sao?"

Hạ Thượng Thần bị nói trắng ra, cũng không tức giận, ngược lại còn có chút may mắn —— may mắn Hữu Huyên có bạn tốt là Tiểu Đình, may mắn Hữu Huyên ở cùng một chỗ với cô ấy, nếu như cô tự mình thuê phòng, không biết anh sẽ lo lắng bao nhiêu.

"Trước kia là tôi không tốt."

Tiểu Đình không nghĩ tới anh sẽ dứt khoát như vậy thừa nhận sai lầm của mình, có điểm ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại không biết nên nói cái gì.

"Hữu Huyên hay nôn oẹ sao?"

Có nôn oẹ hay không cũng không liên quan chuyện của anh a!

Cô thật sự rất không nghĩ để ý đến anh ta, chính là, người đàn ông biểu lộ chân thành tha thiết như thế là chuyện gì xảy ra? Giống như anh thật sự rất lo lắng, giống như chuyện này đối với anh rất quan trọng.

Tuyệt đối...... Không thể bị anh lừa.

Cô còn nhớ rõ ngày đó về nhà thì Hữu Huyên một bên nước mũi một bên nước mắt nói với cô chuyện kỳ sinh lý của mình quá lâu rồi không tới, một mình đi nhà thuốc mua ba que nghiệm thai, nhưng vào lúc cô muốn lấy hết dũng khí nói chuyện với cha đứa nhỏ, đầu bên kia điện thoại lại truyền đến giọng yêu kiều "Anh ấy hiện tại không thể tiếp điện thoại".

Người đàn ông này quá tệ rồi, cho nên tuyệt đối không thể mềm lòng.

"Thời điểm bác sĩ nói với tôi Hữu Huyên mang thai, tôi rất kinh ngạc, cũng rất cao hứng, trong lòng rung động không cách nào dùng ngôn ngữ nói rõ, tôi muốn làm cha, là con của tôi cùng Hữu Huyên, bác sĩ nói hơn ba tháng rồi, nên chú ý thân thể...... Hơn ba tháng...... Tôi rõ ràng cái gì cũng không biết, lúc ấy tôi cảm thấy cao hứng mà hơn nữa là áy náy, lúc cô chưa tới, tôi một mực nghĩ, làm như thế nào đền bù tổn thất cho cô ấy, làm như thế nào mới có thể để cho cô ấy biết rõ, tôi có lòng tin làm một người cha, cùng một chỗ nuôi dưỡng con của chúng tôi, cùng một chỗ với bé lớn lên."

Hạ Thượng Thần dừng một chút, "Hữu Huyên hay nôn oẹ sao?"

Lần thứ hai đặt câu hỏi, lần thứ hai bốn mắt nhìn nhau, Tiểu Đình rất thất bại phát hiện mình rõ ràng mềm lòng, "Không biết."

" Phương diện ăn uống? Nghe nói phụ nữ có thai tại phương diện ăn uống sẽ có thay đổi."

"Trở nên ăn nhiều, càng thích ăn, bất quá cô ấy rất tốt, trong nhà có cái gì thì ăn cái đó, sẽ không nửa đêm canh ba ầm ĩ muốn ăn thịt rồng, cho nên đại khái không có vấn đề."

Nói xong một hơi, cô lại than thở một tiếng, "Anh có thể...... tạm thời giả bộ như không biết chuyện này?"

"Không thể." Anh sẽ lập tức lại gần nhà cô tìm phòng ở, tiếp theo quan tâm tất cả vấn đề mà người sắp làm mẹ cần, chờ khi địch ý của Tiểu Đình đối với anh giảm bớt đi, anh sẽ thuyết phục Tiểu Đình chuyển ra ngoài, để cho anh quang minh chính đại vào ở, chiếu cố vợ yêu của anh cùng với cục cưng.

Tiểu Đình thấy thế, lui mà cầu, tiếp theo nói: "Vậy anh có thể hay không...... tạm thời đừng cho ba mẹ anh biết rõ chuyện này?"

Hạ Thượng Thần không có đường cự tuyệt.

"Có thể?"

"Có thể, nhưng có một điều kiện." Trong mắt anh hiện lên một tia giảo hoạt."Tôi có chuyện muốn hỏi cô, nói cho tôi biết đáp án, tôi liền cam đoan sẽ không nói với bất cứ ai trong nhà về chuyện này."

Uông Hữu Huyên ở tại bệnh viện mấy ngày, về đến nhà mới phát hiện bỗng nhiên hết thảy đều biến đổi.

Thứ nhất, rất nhiều thứ không thấy nữa, tỷ như giầy của Tiểu Đình, quần áo của Tiểu Đình, đồ trang điểm của Tiểu Đình, cái bàn máy tính của Tiểu Đình..vân..vân...

Thứ hai, có rất nhiều thứ chưa thấy qua. Giầy nam, y phục của nam, dao cạo râu của nam,sách báo chuyên ngành..vân..vân...

Nếu không phải nhà của Tiểu Đình vẫn là kiểu kiến trúc cũ đó, mở cửa ra nhìn đến trên giường kia cùng cái mền cô dùng thật nhiều năm, cô thật muốn hoài nghi mình đi nhầm nhà —— đúng vậy a, cái mền nhỏ rách nát cô xài từ nhỏ đến hiện tại, không có nó cô không cách nào ngủ, nhưng mền bên cạnh cái mền nhỏ rách nát kia là cái mền màu đen quái quỷ nào đây?

Đó cũng không phải là màu Tiểu Đình yêu thích.

Ghế sô pha bằng da biến thành sô pha vải có bề mặt mềm mại, thảm màu sắc sặc sở biến thành màu cà phê nhạt, Tiểu Đình ở siêu thị mua được bàn cẩm lai lớn biến thành bàn hai người màu trắng đơn giản, rèm cửa sổ màu xanh đậm không thấy, thay vào đó là màu vàng nhạt phù hợp.

Nước hoa được sắp xếp nghiêm chỉnh của Tiểu Đình giờ không thấy đâu, giờ vị trí trên bày đầy mô hình vài năm qua cô ở Hạ gia làm, còn có vài tác phẩm cô đắc ý, thuyền ở trong lọ.

Rất tốt, chăn mền của cô còn đây, cho nên đây đúng là nhà Dương Tú Đình.

Nhưng là nhà Tiểu Đình sao lại không có chút bóng dáng gì của Tiểu Đình, ngược lại tràn đầy phong cách cô yêu thích ?

Cô quay đầu lại nhìn người ở cùng cô mấy ngày nay trong bệnh viện, hơn nữa còn giúp cô giải quyết thủ tục xuất viện, phi thường kiên trì muốn đưa cô về nhà-Hạ Thượng Thần, "Tại sao biến thành như vậy?"

"Không vui sao?"

Uông Hữu Huyên trong lòng hò hét, đây không phải là vấn đề thích hay không?

Cảm giác được Hạ Thượng Thần sẽ không trả lời, cô trực tiếp gọi điện thoại cho Tiểu Đình.

"Uy, Hữu Huyên tiểu bảo bối, cậu xuất viện rồi?"

"Vừa tới nhà, đồ đạc của cậu đâu?"

"Như cậu đã thấy, tớ dọn đi rồi." trong thanh âm Tiểu Đình có chút ranh mãnh, "Hạ Thượng
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT806/4860