pacman, rainbows, and roller s
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Xuỵt,đừng nói ta yêu hắn

Lượt xem :
không nghĩ tới sẽ vì tình yêu của bọn họ mà thỏa hiệp.
Cô thậm chí bởi vì nghĩ muốn cho mẹ của Hạ Thụ có một ấn tượng tốt,chạy đi mua bộ âu phục màu hồng phấn đầu tiên trong đời. Sau đó lại vìmuốn phù hợp với âu phục, mua thiên hạ đệ nhất đôi giày cao gót, sau đómặc âu phục cùng giày cao gót ở trước gương luyện tập mỉm cười.
"Bác gái, bác khỏe chứ, cháu là Hùng Bảo Bảo."
"Bác gái, thật vui được gặp bác."
"Bác gái, bác thoạt nhìn thật trẻ tuổi..."
Giết cô sao, những lời nịnh hót như vậy lại xuất hiện từ trong miệngcủa cô? Đang lúc cô bận rộn phỉ nhổ mình, Đàm Hạ Thụ gọi điện thoại tới——
"Bảo Bảo, cá Ai-xơ-len, thịt bò thả núi, vịt nướng Bắc Kinh, em chọn cái nào?"
"Ách... A... Cái gì?"
Hùng Bảo Bảo thoáng cái phản ứng không kịp.
"Cá Ai-xơ-len, thịt bò thả núi, vịt nướng Bắc Kinh, em thích món nào?"
Hạ Thụ lại lặp lại một lần.
"Cá Ai-xơ-len, còn anh?"
Hùng Bảo Bảo cũng là rất biết điều hỏi lại.
"Bản thân anh cảm thấy thịt bò thả núi tương đối ngon. Có muốn thử một chút hay không?"
Hạ Thụ trong giọng nói hàm chứa nụ cười.
Hùng Bảo Bảo cười, nằm úp sấp trên giường tiếp tục nghe điện thoại.
"chúng ta mỗi ngày ăn ở một nhà hàng đi, trước tiên ăn cá Ai-xơ-len,bữa ăn tiếp theo là thịt bò thả núi, cuối cùng là vịt nướng Bắc Kinh, từ buổi trưa hôm nay bắt đầu."
Hạ Thụ càng nói càng cao hứng, không khỏi nở nụ cười.
"Được! Đến lúc đó em muốn chứng minh cho anh xem, vị giác của em mới là lợi hại nhất... Ai nha, buổi trưa hôm nay không được."
Hùng Bảo Bảo đột nhiên nhớ đến cuộc hẹn cũng với mẹ của Đàm Hạ Thụ
"Tại sao?"
"Buổi trưa hôm nay em có việc. Không cùng anh hàn huyên nữa, em còn phải đi chuẩn bị một chút đây, bye."
Hùng Bảo Bảo vừa nói liền ngắt điện thoại, chỉ chừa lại Hạ Thụ một người ở đầu bên kia không giải thích được.
——-
Hùng Bảo Bảo đúng giờ đến tiệm cơm theo hẹn, nhờ nhân viên phục vụ dẫn đến chỗ Đàm Tinh Hà ngồi đợi.
Đàm Bích Nga trên dưới đánh giá một chút Hùng Bảo Bảo, hỏi:
"Bạn gái của Hạ Thụ chính là cô ấy?"
Cô gái Hùng Bảo Bảo cùng với người trong tưởng tượng của bà khônggiống nhau, nếu nói cô gái trước mặt này phẩm hạnh không tốt hoặc là dân anh chị trong giới xã hội đen, bà đánh chết cũng sẽ không tin.
Hùng Bảo Bảo mặc một bộ âu phục màu hồng phấn, tóc dài buông thả, ngũ quan tỉ mỉ xinh đẹp, không có trang điểm, nhìn rất thoải mái. Giữa lông mày lộ ra một cổ anh khí, ánh mắt sáng ngời, làm cho người ta cảm giácrất chính trực.
Đàm Bích Nga do chuyện làm ăn của nhà hàng, tiếp xúc với vô số người, bà vừa nhìn cũng biết cô bé này tâm địa thuần khiết, cũng không phải là một cô gái hư. Bà thở phào nhẹ nhỏm, con trai của bà quả nhiên thậttinh mắt.
"Cháu tên là Hùng Bảo Bảo, đang cùng Hạ Thụ gặp gỡ."
Bảo Bảo nói. Mặc dù đối với Đàm Tinh Hà rất hờ hững, nhưng là đối với mẹ của Hạ Thụ vẫn lộ ra vẻ câu nệ.
"Thật vui được gặp cháu, muốn ăn cái gì?"
Đàm Bích Nga hỏi.
Bảo Bảo hướng bồi bàn gọi món gà nướng.
"Sau khi ăn xong có muốn gọi món điểm tâm ngọt?"
Bồi bàn hỏi Bảo Bảo.
"Nơi này có bánh ngọt Boston ăn rất ngon."
Đàm Bích Nga đề nghị.
"Nhưng là..."
Cô không thích ăn bánh ngọt, bất quá lời nói đến khóe miệng đã bị cô nuốt trở về. Cô nghe thấy mình hàng phục nói:
"Vậy thì bánh ngọt Boston."
"Hùng tiểu thư hiện làm việc ở đâu?"
Đương lúc còn chưa mang thức ăn lên, Đàm Bích Nga muốn hỏi chuyện Hùng Bảo Bảo nhiều một chút.
"Chúa là huấn luyện viên dạy không thủ đạo của đạo quán Hoa Anh."
Bảo Bảo đưa danh thiếp cho bà
"Cho nên nếu là chọc tới cô thực thảm."
Đàm Tinh Hà nói thầm, bị mẹ liếc mắt cảnh cáo một cái.
"Cháu cùng Hạ Thụ làm sao quen biết?"
Đàm Bích Nga cười híp mắt.
Đàm Tinh Hà trách móc nói:
"Còn phải hỏi? Nhất định là cô ta đeo đuổi anh Hai."
Hùng Bảo Bảo hít sâu một cái, nhẫn nại nhẫn nại a, mỉm cười nhìn về phía Đàm Tinh Hà nói:
"Không phải vậy."
"Nga? Không phải là cô đeo đuổi anh tôi? Như vậy thực ly kỳ."
Cô dùng ánh mắt khinh thường nhìn Hùng Bảo Bảo từ đầu đến chân. Chonên nụ cười trên mặt Bảo Bảo từ từ biến mất, cô ngẩng mặt lên, nghênhthị ánh mắt đầy ác cảm của Đàm Tinh Hà.
Đàm Bích Nga trừng con gái.
"Tinh Hà, mẹ đang nói chuyện, con đừng xen mồm!"
Đàm Bích Nga thử hòa hoãn không khí, đáng tiếc chiến tranh giữa hai cô gái đã bắt đầu.
"Anh của tôi từng quen rất nhiều bạn gái, nhưng chị chính là người có bộ dạng xấu nhất."
Đàm Tinh Hà cố ý chọc giận Hùng Bảo Bảo.
Hùng Bảo Bảo phản bác:
"Tôi không pahir là ngũ quan đoan chính sao?"
"Con còn không có lễ phép nữa, mẹ sẽ buộc con đi về."
Đàm Bích Nga mắng con gái, vừa hướng Bảo Bảo giải thích:
"Cháu đừng cùng nó so đo, con bé chỉ tức giận, không có ác ý. Thựcxin lỗi, đột nhiên hẹn chúa gặp mặt, bác là nguwofi làm mẹ, chỉ muốnnhìn một chút xem con trai mình đang gặp gỡ với ai."
Bảo Bảo trở về bộ sạng mỉm cười.
"Bác đừng lo lắng, cháu cùng Hạ Thụ là quang minh chánh đại gặp gỡ."
"Tại sao có thể không lo lắng? Cô ta từng bị buộc thôi học a."
Đàm Tinh Hà lành lạnh nói.
"Tinh Hà!"
Khí chất trong nháy mắt xuống đến băng điểm.
"Các người điều tra tôi?"
Hùng Bảo Bảo tức giận cũng rút ra khẩu khí.
"Đúng vậy!"
Đàm Tinh Hà lẽ thẳng khí hùng nói:
"Như thế nào? Cô sợ bị điều tra a! Thật mất thể diện, chỉ tốt nghiệp cấp ba trường nữ, anh tôi đã tốt nghiệp Đại học a."
"Tôi hiểu rồi ——"
Cô không thể tiếp tục chịu đựng những thứ này, thật quá đáng! Bảo Bảo trong mắt lóe lên tức giận.
"Phát hiện tôi từng bị đuổi học, cho nên vội vã gặp tôi, các người rốt cục có hiểu cách tôn trọng một người không?"
"Cô tại sao không nói ra nguyên nhân tại sao bị đuổi học? Không dám nhận chuyện mình làm sao?"
Đàm Tinh Hà chê cười.
"Tôi tại sao phải giải thích?"
Đàm Tinh Hà kỳ quái nói:
"Bị đuổi học a! Tôi xem phẩm hạnh của cô nhất định có vấn đề."
"Tôi xem ra đầu cô mới có vấn đề!"
Bảo Bảo quát trở lại, thanh âm lớn đến làm người bên cạnh ghé mắt.
Đàm Bích Nga nhìn chằm chằm Hùng Bảo Bảo, không nghĩ tới cô bé tướng mạo thanh tú khi tức giận lại khủng bố tới vậy.
"Mẹ, mẹ nhìn xem, cô ta mắng con! Mẹ nhìn cô ta thực hung dữ, nếu làm cô ta khó chịu, không chừng còn có thể đánh con, rất tệ hại!"
Đàm Tinh Hà oa oa gọi.
Thật là đủ rồi, chịu không được Đàm Tinh Hà bệnh tâm thần kêu la, Bảo Bảo hai tay ôm ngực lạnh lùng hỏi:
"Cô có thể câm miệng chưa? Đàm Tinh Tà, cô từng cùng tôi gần gũi qua chưa? Cô dựa vào cái gì phê bình tôi?"
Đàm Tinh Hà trướng mặt đỏ, chỉ vào Bảo Bảo nói:
"Còn cần ở gần? Xem cô một bộ hung dữ như vậy, nhất định alf do nhà cô dạy sai!"
"Được rồi, con bớt tranh cãi một tí."
Đàm Bích Nga mắng Tinh Hà.
Đàm Tinh Hà rống:
"Cô không xứng làm bạn gái anh tôi!"
"Xin hỏi dạng con gái như thế nào mới xứng làm bạn gái anh cô?"
Bảo Bảo cùng Tinh Hà mắt đối mắt, cái đồ thiếu nữ biến thái này không hảo hảo sửa trị sẽ trở thành thế nào?
Đàm Tinh Hà giật mình ngạc, không nghĩ tới Bảo Bảo sẽ hỏi như thế.
"Dù sao... Dù sao cũng không phải loại con gái như cô!"
"Đó là loại người như thế nào? Xin cô nói xem."
Hùng Bảo Bảo tĩnh táo nhưng kiên trì.
Thật hiếm thấy con gái bị làm cho khẩn trương như vậy, Đàm Bích Ngaquyết định để cho con gái mình ứng phó, bà khoanh tay đứng nhìn, ai cũng không ủng hộ.
Ách... Đàm Tinh Hà khí quẫn.
"Làm bạn gái của anh tôi phải rất ưu tú, phải rất mỹ lệ, phải rất có khí chất!"
"Phù hợp những thứ này có thể trở thành bạn gái của anh ấy?"
Bảo Bảo ánh mắt sáng quắc.
"Đúng!"
"Tôi lần đầu tiên nghe nói, anh trai quen bạn gái còn cần em gái phê chuẩn."
"Tôi sợ anh ấy cùng người không tốt gặp gỡ, đây là tôi quan tâm anh ấy."
"Cho nên cô là vì tốt cho anh cô?"
"Dĩ nhiên."
Đàm Tinh Hà đỏ mặt, thật ra thì cô sợ anh Hai sẽ rời khỏi cô
"Được rồi, cô tới ở cùng đi."
Bảo Bảo nói.
"Cô nói gì?"
Đàm Tinh Hà vẻ mặt kinh ngạc.
Lời của Hùng Bảo Bảo lời khiến cho cô cảm thấy không thể hiểu được.
Hùng Bảo Bảo nhìn thẳng ánh mắt Đàm Tinh Hà,, từng chữ rõ ràng nói:
"Tới ở cùng với tôi, tôi cho cô cơ hội mở to mắt xem tôi có phải là người xấu hay không."
Lại hỏi Đàm Bích Nga:
"Bác gái, có thể không?"
Thay vì bị tiểu cô nương này giận đến giơ chân, không bằng trực tiếpmang về nhà tái giáo dục. Cô quyết định tự mình đích thân giải quyết vấn đề, mà không phải để cho nha đầu này ở sau lưng giở trò quỷ.
Đàm Bích Nga u mê một giây, nhưng ngay sau đó bật cười.
"Tốt, có thể. Dĩ nhiên! Ha ha ha, tốt, tốt!"
Bà bị sự quyết đoán của cô bé này hấp dẫn, bỗng nhiên có chút hiểu Hạ Thụ tại sao thích Hùng Bảo Bảo . Trước đây những bạn gái của Hạ Thụ bịTInh Hà quấy nhiễu, phương thức xử lý của các cô chính là tìm Hạ Thụkhóc, muốn anh cùng Tinh Hà tính sổ, không nghĩ tới Hùng Bảo Bảo lại lựa chọn tự mình giải quyết.
Đề nghị của cô, khiến Đàm Tinh Hà sợ được giơ chân, cô chợt đứng lên.
"Tôi không muốn!"
"Cô không phải là rất muốn hiểu rõ cách làm người của tôi?"
Bảo Bảo đứng dậy, ấn bả vai Đàm Tinh Hà, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn cô.
"Cùng tôi cùng ở trong một phòng, cùng ngủ một cái giường, chúng tasớm chiều chung đụng, buổi tối cùng đắp một cái chăn. Tin tưởng khôngcần mấy ngày, cô có thể rõ ràng cách làm người của tôi như thế nào, phẩm hạnh như thế nào, đến lúc đó cô có thể yên tâm để cho tôi và anh traicô gặp gỡ chứ? Dù sao, đây cũng không phải vấn đề cô cần lo lắng, đúngkhông?"
Đàm Tinh Hà nghe được mặt một trận xanh một trận trắng, miệng há hốc, một hồi lâu tìm không ra lời nào phản kích, ngược lại hướng mẹ mìnhnói:
"Con không muốn. Mẹ, có gì tốt cười a, chỗ của cô ta sao con có thể tới ở được?"
"Mẹ cũng cảm thấy chủ ý này không tệ, con không phải là muốn hiểu rõ bạn gái của anh con sao?"
Thật tốt quá, có lẽ Hùng Bảo Bảo này có thể làm cho Tinh Hà chấm dứt những hành động thành kiến.
"Hùng Bảo Bảo, tôi... Tôi không muốn đến chỗ cô ở."
Đàm Tinh Hà vừa tức vừa sợ, Hùng Bảo Bảo làm như vậy, không thể nghingờ là làm cho cô không lấy được cớ gì để phản đối bọn họ gặp gỡ.
Hùng Bảo Bảo định đem tâm tư của cô nói toạc ra:
"Cô căn bản không muốn hiểu tôi là hạng người gì, cô chẳng qua làkhông thể tiếp nhận việc anh trai mình có bạn gái, cô chỉ đơn giản muốnphản đối!"
"Đúng, tôi thích anh trai, tôi không thích anh ấy cùng bất luận kẻ nào gặp gỡ!"
Đàm Tinh Hà thẹn quá thành giận.
"Cô thích anh trai, cho nên trăm phương ngàn kế phá hư tình yêu của anh ấy?"
Thật ích kỷ, Bảo Bảo nói thẳng:
"Đáng sợ, anh ấy lại có loại em gái như cô, nói rằng thích anh ấy, nhưng lại làm ra những chuyện làm tổn thương anh ấy!"
Bảo Bảo đem vấn đề Đàm gia tránh nói vạch trần ra.
Đàm Tinh Hà không có cãi lại, thốt nhiên hốc mắt hiện hồng, vẻ mặtgiống như bị người nào quăng một cái tát, kinh ngạc chật vật lại hỗn tạp đau thương.
Đàm Bích Nga bị vẻ mặt đau thương của con gái làm giật mình. Bà cầm tay con.
"Được rồi, đừng cãi nữa, cùng ngồi xuống ăn cơm."
Đàm Tinh Hà không chịu, cô cắn răng nói:
"Hùng Bảo Bảo, cô toàn bộ đều nói đúng."
Cô run rẩ
<<1 ... 222324
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT358/4412