XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Yêu Em Không Dễ Đâu full

Lượt xem :
h nhưvậy, anh nhiều lần cầu hôn tuy bị từ chối nhưng vẫn không bỏ cuộc. Cứnghĩ sau khi sinh xong thì anh sẽ không đừa với mình nữa, không ngờ anhcàng không bỏ cuộc mà còn dành nhiều tình cảm vào con của cô. Anh nghĩcầu hôn trước mặt nhiều người sẽ thành công nên thử, kết quả cô vẫn cứlàm ngơ.
Anh lại còn dụ dỗ cục cưng của cô gọi anh bằng ba, nhưng cục cưng của cô không phải con nít dễ dụ, anh cũng bị nó chỉnh mấy lần.
Nhắc tới cục cưng, khóe môi cô tự hào cong lên. Cô đặt tên con là Tô TửĐằng, thằng bé này rất lanh lợi, lúc nào cũng nói bảo vệ mẹ không chongười khác quấy rầy, trong đó có cả Á Vinh. Nhưng cũng chỉ có Á Vinh mới được lại gần trêu đùa thằng bé thôi.
Selena bĩu môi, bất mãn nói – “Em đâu bày ra chuyện gì, chi xem, lại từ chối anh ấy, thật tội nghiêp mà.”
“Em mà còn nói nữa là trưa nay không cho ăn cơm chị nấu, không cho bế Đằng Đằng luôn.” – Nhược Thi uy hiếp.
“Oa, em không chịu, không được chia cắt em và Đằng Đằng a.”
Tan tầm, Á Vinh lái xe đưa Nhược Thi và Selena đến trường đón Tử Đằng về nhà, họ sống cùng nhau trong căn nhà ở khu cao cấp.
Ngồi trên xe, mặt Đằng Đằng cứ hầm hầm, làm cho 3 người còn lại cứ cườitrộm, vẻ mặt này vẫn là không thường thấy ở một đứa trẻ mới 6 tuổi.
Nhược Thi ôm con ngồi trên đùi, nói – “Đằng, ai lại chọc con, hay là có cô bé nào bắt nạt con hả?”
“Mẹ nói vậy là đang châm chọc Đằng Đằng a, con mà bị con gái bắt nạt à?”
“Vậy thì là chuyện gì nói mẹ nghe nào.”
“Hôm nay, thằng nhóc Jayson suốt ngày cứ khoe khoan với con về chuyện ba của nó rất tài giỏi, nó bảo con không có ba, chỉ có mẹ nên thua kémnó.” – Nói tới đây Tử Đằng im lặng, ánh mắt bất mãn nhìn ra của sổ xe.
Nhược Thi chưa kịp lên tiếng thì Á Vinh nói – “Mẹ con chẳng phải cũngrất tài giỏi sao, một mình vẫn có thể chăm sóc con, còn Jayson thì cầncó cả ba mẹ mói được, mà con lại có ba nuôi là phó giám đốc rồi còn gì.Con vẫn là hơn thằng nhóc đó mà.”
“Ba nuôi, con thật muốn gặp ba ruột để đánh ông ấy, trút hết bao nhiêu ủy khuất của con và mẹ”
Lời vừa nói ra, Selena và Á Vinh nhịn không được cười khúc khích, thằngnhóc này có phải là ông cụ non không, suy nghĩ cứ như người thành niênrồi. Vẫn là Nhược Thi có bản lĩnh sinh ra được thằng nhóc lanh lợi này.
“Đằng Đằng, vậy để mẹ kiếm ba cho con nha, chịu không?” – Nhược Thi đùa, cô đã quá quen với những câu nói này của con, lâu lâu thằng bé lại than vãn chuyện không có ba.
“Con không cần, Đằng Đằng chỉ cần mẹ, nhưng tại thằng nhóc Jayson cứnhắc tới ba của nó, nên con thấy khó chịu lắm.” – Tử Đằng ôm mẹ.
Nhược Thi ôm con vào lòng, hôn lên đầu nó miệng thì cười chua xót.
Về đến nhà sau khi dùng bữa xong, Selena cùng chơi đùa với Tử Đằng trong phòng, ngồi ở phòng khách Á Vinh nâng tách café uống một ngụm rồi nói – “Anh sắp tới sẽ về nước một chuyến.”
Nhược Thi tay đang chuẩn bị nâng ly nước cam thì bị khựng lại, quay mặtqua nhìn anh nói – “Có chuyện gì sao? Em cứ nghĩ anh đã quyết định không về đó nữa.”
“Ừm, anh không hề muốn về, nhưng công ty có một dự án xây dựng khu nhàcao cấp bên đó, lại xảy ra sự cố bị lún nền đất làm thương vong nhiềungười, bị thương thì cũng không nhẹ, hiện công ty đang bị kiện ra tòa,mà người đại diện công ty bên đó không lo nổi nên điều anh qua đó giảiquyết xem chuyện là như thế nào.”
“Ừm, anh đi lâu không?”
“Anh cũng chưa biết, nhưng anh sẽ gọi cho em, đừng lo.”
Nhược Thi gật đầu, trong lòng có dự cảm xấu – “Anh cứ yên tâm, em sẽ chăm sóc dì Thanh và Selena.”
“Thi Thi, em thật không sao chứ? Sắc mặt em không tốt.”
“Em không sao, chỉ là thấy lo… em có dự cảm không tốt.” – Nhược Thi lau đi giọt mồ hôi trên trán.
Á Vinh vịnh vai cô nói – “Yên tâm, anh ta không biết anh là ai, căn bảnlà không tìm ra được em, anh biết em không muốn nhắc lại nhưng anh chỉmuốn nói ra để em có thể yên lòng.”
“Ừm, em hiểu mà, anh chỉ là tốt cho em.”____________
Kể từ ngày tiễn Á Vinh ra sân bay đến nay cũng đã được 1 tháng, lúc đầu Á Vinh còn gọi điện nói là chuyện liên quan đến bọn người tham ô tiền xây dựng, mua những vật liệu kém chất lượng, nhưng không tìm ra ai vẫn cònđang điều tra. Kết quả Á Vinh cũng bị bắt về tra hỏi, từ đó anh hoàntoàn mất liên lạc, do Nhược Thi cũng làm trong công ty nên cũng moi được chút thông tin nhưng vẫn là không liên lạc với Á Vinh được.
“Thi Thi, dì lo quá. Á Vinh trước nay mọi chuyện đều cẩn thận sẽ khônglàm chuyện tham ô ngu ngốc này đâu.” – dì Thanh lo lắng nói.
“Con cũng tin anh ấy không làm, nhưng hiện chúng ta không cách nào liênlạc được, người ở công ty nói vụ việc lần này rất nghiêm trọng, vẫn cònnhiều thông tin được bảo mật không cho tiết lộ ra ngoài nên con cũngkhông rõ sự tình thế nào”
“Thi Thi, dì chắc phải về nước, cháu mua vé cho di. Dì phải thấy Á Vinhan toàn thì dì mới yên tâm được” – dì Thanh nắm tay Nhược Thi nói.
“Dì Thanh, nếu đã vậy cứ để con đi.”
“Không Thi Thi, con không nên quay về. Dì đi một mình không sao, dì không muốn con phải quay về đó để lại đau lòng.”
Đúng là Nhược Thi không muốn về, nhưng vì Á Vinh vì dì Thanh, họ đều rất tốt bao năm qua không bạc đãi đới với cô, giờ phút này cô sao để mặtđược. Nhược Thi ôm hai vai dì Thanh nói – “Dì Thanh, không sao đâu, consẽ đi về gặp anh Á Vinh. Sẵn tiện con cũng muốn thăm ba mẹ.”
Lúc này Selena cùng Tử Đằng từ trong phòng đi ra – “Chị Bella, em cũng đi.”
“Không được, em hãy ở lại chăm sóc Tử Đằng giúp chị.” – Nhược Thi nói,nếu đã trở về thì phải phòng trường họp xấu nhất, vẫn là không nên để Tử Đằng xuất hiện.
Tử Đằng nghe vậy liền chạy đến ôm chặt chân Nhược Thi – “Không chịu đâu, mẹ cho Đằng Đằng di nữa”
“Đằng Đằng ngoan, mẹ đi công việc sẽ về nhanh thôi.” – Nhược Thi xoa xoa đầu Tử Đằng.
Tử Đằng kiên quyết không chịu, khóc lóc xin mẹ cho mình theo. Dì Thanhthấy không đành lòng nên cuối cùng cũng quyết định cho Tử Đằng theo.___________
Sân bay.
Đứng yên một chỗ, Nhược Thi đưa mắt nhìn cảnh vật đã 6 năm rời xa này,chính chỗ này 6 năm trước cô và Cách Cách ôm chặt nhau không nỡ buông,mà cô cũng đã vứt bỏ tình cảm kia tại nơi này không ngoái nhìn lại. Giờđứng tại đây, bao nhiêu kí ức tưởng đã thật sự quên được giờ lại cùngnhau kéo về tra tấn đầu óc cô. Một cái kéo tay làm cô hồi phục lại – “Mẹ nghĩ gì mà không đi tiếp vậy?”
Nhược Thi ngồi xuống bế Tử Đằng lên – “Đằng Đằng phải nghe mẹ, không được chạy lung tung nếu không sẽ bị lạc”
“Con biết rồi mẹ, chúng ta mau mau đi cứu ba nuôi.”
Nhược Thi về khách sạn cất hành lý xong cùng Tử Đằng đến trại tạm giam,cô phải năn nỉ hết lời người ta mới không làm khó dễ mà cho cô vào thămmột chút.
“Tô Nhược Thi, em thật ngốc” – Đây là câu đầu tiên cô nghe được sau 1 tháng không gặp Á Vinh.
Nghe Á Vinh nói điều này Nhược Thi cũng không phản bác lại, chỉ nhìn anh bằng ánh mắt đau đớn, nhìn lên nhưng miệng vết thương còn đang rỉ máu.Chỉ một tháng, anh gày đi một vòng, hai má cũng hóp lại, mắt thì thămđen, trên người không ít vết bằm tím, không biết chuyện nghiêm trọng đến đâu nhưng xem ra anh chịu không ít cực khổ.
“Anh không sao, chỉ là không thích hợp với những người ở cùng phòng giam. Tại sao trở về làm gì?”
“Em không để mặt anh được, dì Thanh rất lo cho anh, em có thể giúp gì cho anh không? Em tin chuyện này không liên quan đến anh”
“Chuyện này, em đừng nên dính vào quay về đi, đưa Tử Đằng đi đi. Nếukhông mọi cố gắng của em sẽ coi như uổng phí.” – Á Vinh vẻ mặt thống khổ nói.
“Chẳng lẽ dự án xây khu chung cư cao cấp lần này là của anh ta?”
“Phải, anh ngay từ đầu đã biết nhưng không nói với em. Lần này anh tanhư thằng điên, tra không ra ai làm thì cứ quơ người mà đánh đại, cộngthêm anh ta có mọi quyền lực như vậy, anh lại không cách nào chống trảđược.”
“Anh ta không phải là vì em mà khó dễ anh chứ?” – Nhược Thi lo lắng, chẳng lẽ từ lâu anh ta đã tìm ra mình.
“Căn bản là không, anh là ai hắn còn không quan tâm, nghe nói chuyện lần này thiệt hại cả người lần của, hắn tuyên bố không bỏ qua cho những ailiên quan, phải tra cho tận gốc, dưới sự lãnh đạo của hắn tuyệt đốikhông thể để loại chuyện này tiếp diễn được.” – Á Vinh nắm tay Nhược Thi chân thành nói.
“Thi Thi, anh không có làm thì sẽ không sao hết, chỉ là thời gian tới anh phải ở đây thôi, em hãy nghe anh về đi.”
“Nhưng vết thương của anh?” – Nhược Thi sờ lên mặt anh.

Chương 23


“Là do nhữngngười có liên quan vụ lần này bất mãn gây ra thôi, anh không sao. Họcũng không đánh anh chết được.” – Á Vinh làm bộ mặt bình thản nói đểNhược Thi có thể yên tâm.
“Em sẽ gọi luật sự đến bảo lãnh anh ra.”
“Không cần, anh đã bảo em về đi mà.” – Anh tức giận quát nhưng ngay lập tức nhận ra được mình đã nặng lời – “Anh xin lỗi”
“Nếu em ra mặt giúp anh, chỉ làm hắn ta thêm tức thôi, anh không muốn em lại chịu ủy khuất, hắn không dễ dàng để anh ra ngoài, đặc biệt là vìem.”
“Không sao, hãy để em giúp anh, đợi em.”
Nói xong Nhược Thi ra ngoài, dẫn Tử Đằng lên taxi rời đi.
Cuối cùng cũng gặp lại, vẫn là nên đối mặt nhưng phải đối mặt thế nào?
Tươi cười rồi hỏi anh sống tốt không? Hay là tát anh một cái trút bao nhiêu oán hận trong 6 năm nay?
6 năm nay cô luôn tránh mọi tin tức có liên quan tới anh, thậm chí luônlàm mình bận rộn lên để không có thời gian nghĩ về quá khứ nữa. Hôm nayđúng là tự tát vào mặt mình một cái, tự dấng thân đi tìm chỗ chết mà.
Trở về khách sạn, Nhược Thi căn dặn Tử Đằng ngoan ngoãn trong phòng đợicô về, có chuyện gì thì hãy gọi cho cô. Đóng cửa phòng lại, hai tay nắmchặt vạt áo, đi từng bước từng bước đến gặp con người đó._____________
XOẠCH – Tiếng tập hồ sơ bị ném rơi xuống đất, Hạo Thần đứng phắt dậy hai mắt tối đen, giọng nói lạnh lùng vang lên – “Các người đã lấy của tôikhông ít tiền mà chỉ có thể tra ra được như vậy sao, vụ việc lần nàychắc cũng giúp mấy người cơm no áo ấm rồi. Đừng nghĩ nhận tiền rồi nóivài chữ tra không ra thì tôi sẽ để yên, nếu tìm không ra tôi đây đànhphải buộc các người vào tội đồng lõa.”
Tên thám tử bị dọa sợ chết khiếp, hốt hoảng nói – “Xin lôi, chúng tôithật chỉ tra được tới những người này, tất cả thông tin về tình hình tài chính của họ tôi đều tra ra cả, nhưng vẫn không làm vừa lòng ngàiđược.”
“Những tên này chỉ là mấy con tép nhỏ, cái tôi cần là tra ra chủ mưuthực sự, có phải gần đây tiểu chuẩn tuyển người của tôi quá thấp nên mới phải đào tạo ra loại như các người không, thật vô dụng” – Vừa nói HạoThần vừa hất tiếp một tập hồ sơ khác về phía thám tử.
Thiên La nãy giờ đứng nhìn, chịu không được nữa lên tiếng – “Quan tổng,thật ra cũng không trách họ được, dự án lần này là do 3 công ty hàng đầu quốc tế hợp tác, thông tin cơ mật của họ rất cao chúng ta thật khôngđiều tra được.”
Hạo Thần ngồi xuống ghế - “Tôi chắc là một trong hai công ty kia có kẻmuốn phá hoại chuyện lần này, cậu hãy gác mọi công việc lại đích thânđến đó điều tra đi.”
Lại phải ra nước ngoài, có hơi lưởng lự nhưng Thiên La vẫn gật đầu đồngý, họ nói thêm vài câu rồi Thiên La rời đi chuẩn bị ra sân bay.
Trong khi đó, tại quầy lễ tân.
“Xin hỏi, tôi muốn gặp Quan tổng của các người.” – Nhược Thi nói.
“Cô có hẹn trước không?” – Cô lễ tân nhìn một cái xem thường, xem ra là lại đến dây dưa với ông chủ của mình.
“Không có” – Như
<<1 ... 181920
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT528/4582

pacman, rainbows, and roller s