XtGem Forum catalog
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Yêu Phải Cô Nàng Ham Làm Giàu-full

Lượt xem :


“Bác Ngự, vậy tiền của cháu...” Cô vẫn treo trong lòng khoản tiền kia, nhưng khi cô mở miệng, trong lòng lại chua xót vô cùng.

“Tiền?”

“Lúc trước không phải nói, cháu nếu có thể hàng phục Ngự Am, bác sẽ cho cháu một khoản tài phú sao?” Mười ngón Chỉ Nhu nắm thành quyền, trong lòng đột nhiên cảm thấy chán ghét chính mình.

“Hả? Chỉ Nhu à, cháu không yêu Ngự Am sao?” Ông nghĩ rằng nha đầu kia biết nguyên do ông làm như vậy, không thể tưởng tượng được lúc này trong lòng cô còn nhớ thương tiền. Đó có phải đại biểu cô không có tình cảm thật với Ngự Am hay không?

“Cháu, cháu không biết! Nhưng cháu nghĩ cháu yêu tiền” Tại sao lời vừa ra khỏi miệng, trái tim cô lại có cảm giác co rút đau đớn mãnh liệt, cô yêu Ngự am sao?

“Hả?” Ngự Trạch Thiên bị lời của cô dọa cho sợ.

Thật ra ông lúc trước nói khoản tài phú không cần sầu lo ăn mặc kiếp sau kia, chỉ chính là tòa núi vàng Ngự Am.

“A, bác Ngự, thời gian sắp tới rồi, lát nữa Ngự Am về đón cháu đi ăn cơm, bác vẫn nên đi trước đi, miễn phải gặp anh ấy” Chỉ Nhu nhìn đồng hồ trên tường, khẩn trương nói.

“Gặp thì gặp, tại sao lại coi người cha này như kẻ trộm chứ!” Chỉ Nhu hạ lệnh đuổi khách làm cho Ngự Trạch Thiên bất đắc dĩ lẩm bẩm.

“Rất xin lỗi, cháu chỉ là sợ Ngự Am sẽ phát hiện chúng ta lén liên hệ” Chỉ Nhu thật sự rất lo lắng Ngự Am sẽ phát hiện cô làm hết thảy tất cả đều là kế hoạch tà ác của cô và Ngự Trạch Thiên.

“Được rồi, ta đi bây giờ” Vì thế Ngự Trạch Thiên nhanh chóng rời đi.

Ngự Trạch Thiên đi rồi, Chỉ Nhu vẫn cảm thấy tim đập nhanh hơn, trong lòng lo âu vội vàng xao động, không an ổn, giống như có chuyện lớn gì sắp xảy ra.

Nhìn xem đồng hồ trên tường —— Thời gian hẹn với Ngự Am đã qua hơn hai mươi phút, tại sao anh còn chưa về nhà? Có phải trên đường xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không? Cô nhíu chặt mày suy nghĩ.

~~~~o0o~~~~

Ngự Am vòng đi ra từ bên kia vườn hoa, nhìn bóng dáng cha rời đi, anh có loại cảm giác xúc động. Đúng vậy! Lời bọn họ vừa mới nói trong nhà, một chữ anh cũng không thiếu.

Anh nghĩ rằng Chỉ Nhu là vì thích anh mới chủ động hiến thân, không thể tưởng tượng được, hết thảy đều chính là âm mưu cô và cha giao dịch. Dùng thân thể anh như hàng hóa lừ gạt tình cảm của anh. Chết tiệt! Anh lại bị người phụ nữ này đùa giỡn xoay quanh. Lửa giận đầy ngập cùng cảm giác bị phản bội mãnh liệt đồng thời bốc lên, làm cho vành mắt anh đỏ lên, nắm chặt tay, thân thể do bị lừa gạt mà run run.

Anh xoay người, lái xe rời đi không gian thuộc về hai người bọn họ.

~~~~o0o~~~

Chỉ Nhu lại cúp điện thoại một lần nữa, giữa hốc mắt hiện lên tầng tầng sương mù.

Anh vô thanh vô tức tiêu thất, hai người rõ ràng hẹn buổi chiều cùng đi ăn cơm, nhưng anh không xuất hiện, cô tìm không thấy anh, trong lòng tràn ngập lo lắng cùng vướng bận.

Từ chiều cô vẫn ngồi trên sofa chờ, nhưng chính là không thấy thân ảnh của anh. Ngay khi Chỉ Nhu kích động e rằng có chuyện xảy ra, muốn đi ra cửa tìm người, cửa được mở ra .

Cô vội vàng vọt tới trước cửa, mau từng bước mở cửa ra, là Ngự Am! Anh rốt cục đã trở lại.

“Anh đi đâu đó? Em chờ anh rất khổ” Chỉ Nhu bổ nhào lên người anh, vô cùng tủi thân nói.

Ngự Am không nói gì, không đáp lại động tác của cô.

“Anh... Uống rượu?” Cô nhăn mặt nhăn cẩn thận tới gần trước ngực anh, ngửi thấy cả người anh đầy mùi rượu.

“Ừ” Anh lạnh lùng lên tiếng.

“Anh đã quên chúng ta buổi chiều có hẹn sao? Em luôn chờ anh ở nhà, gọi điện thoại anh cũng không nghe...” Cô tiến vào lòng anh, đáng thương nói.

“Anh nhớ rõ” Anh đau đớn nhắm mắt lại, giống như thừa nhận nỗi đau khổ rất lớn.

“Anh là cố ý cho em leo cây? Tâm tình anh không tốt sao?” Chỉ Nhu lúc này mới phát hiện Ngự Am không thích hợp.

“Để anh yên lặng một chút” Anh đẩy cô ra nói.

“Ngự Am, anh làm sao vậy?” Chỉ Nhu không buông tay, ngược lại ôm anh càng chặt nói.

Vì sao trái tim cô lại có cảm giác sợ hãi rõ ràng như thế chứ?

“Buông” Anh ngăn tay cô, một mình đi về phòng.

Chỉ Nhu cắn môi dưới bất an nhìn bóng dáng anh, không hiểu Ngự Am tại sao giống như thay đổi hoàn toàn. Nhưng cô không tính lại quấn quít anh thêm, có lẽ là chuyện công ty gây phiền phức cho anh.

Rất nhanh tới ban đêm, một đôi bàn tay thăm dò vào trong áo cô, phủ lên ngực đẫy đà của cô, lực đạo không lưu tình, làm cho Chỉ Nhu ngủ mơ cau mày, mũi truyền đến tiếng nức nở.

Cô xoay xoay người, muốn chạy trốn đôi ma chưởng kia, nhưng áo ngủ lại bị vén lên cao, da thịt trắng nõn bại lộ trong không khí, khiến cô khó chịu run lên.

Miệng dán lên bụng cô, ra sức mút, thô lỗ sở tạo thành đau đớn làm cho Chỉ Nhu lập tức bừng tỉnh.

Nhìn đầu quen thuộc trước ngực, không phải mơ! Là thật.

“Ngự Am, anh làm đau em” Cô nhẹ nhàng đẩy anh nói.

Ngự Am không những dừng động tác, ngược lại còn dùng lực mạnh hơn, hôn đến khi ngực cô vừa đỏ vừa sưng.

“Ngự Am, đừng...” Cô vỗ vỗ vai trần trụi của anh, đau đớn nói.

Ngự Am luôn luôn nhu tình ôn hòa tại sao lại trở nên thô lỗ, đáng sợ như thế? Chẳng những không để ý đến sự ngăn cản của cô, còn nghiêm trọng thêm, thô lỗ đối đãi với cô, làm cho nội tâm Chỉ Nhu dấy lên một chút kinh sợ.

Ngự Am dùng sức nhào nặn bầu ngực cô, giống như muốn phá tan bọn chúng, hơn nữa còn dùng lục cắn cắn, hút, khiến cho da thịt trắng nõn của cô lưu lại những dấu vết màu đỏ.

Cô muốn từ chối anh, nhưng Ngự Am lại trực tiếp giơ tay cô cao lên đỉnh đầu, dùng một tay chế trụ tay nhỏ bé chống cự của cô, khiến cô không thể nhúc nhích.

Tay anh trực tiếp dò xét trong quần cô, vô luận cô kẹp chặt hai chân như thế nào, anh vẫn có thể tìm cửa đi vào, tiếp theo vươn ngón tay thon dài, đâm vào nụ hoa của cô.

“Đau” Cô giật bắn người, cong lưng hô.

Nghe thấy tiếng gào thét của cô, lực đạo của anh chậm lại chút, nhưng vẫn dùng khí phách như cũ; tối nay anh hoàn toàn khác so với trước kia, mất đi sự ôn nhu, thay thế vào là sự tà ác của ma quỷ.

“Ngự Am, hôm nay không cần...” Cô khẩn cầu.

Tối nay, cô cảm thụ không được sự yêu thương và tình yêu của anh, loại tình huống này ân ái này với cô mà nói, làm cho cô cảm thấy mình chính là công cụ tiết dục giá rẻ.

“Không cho phép em kháng cự” Anh dùng giọng điệu cực kỳ lạnh lùng nói.

Anh cởi từng kiện từng kiện quần áo trên người cô, Chỉ Nhu tay không vô lực chỉ có thể giữ chặt áo, tận lực khổng để mình thành không mảnh vải che thân.

“Ngự Am, anh rốt cuộc làm sao vậy? Anh không thể đối xử với em như vậy” Cô cầu xin.

Cô biết Ngự Am tối nay uống hơi nhiều, nhưng cô không thể để anh làm ra chuyện sẽ làm hai người hối hận trong trạng thái không tỉnh táo.

“Tôi muốn làm gì với em liền làm như thế với em!” Lời nói lạnh lùng của Ngự Am như một con dao sắc, thẳng tắp đâm vào tâm khảm Chỉ Nhu, đau đến hai mắt cô đẫm lệ.

“Anh say! Anh sẽ hối hận” Cô vẫn dùng rượu lấy cớ cho sự tà ác của anh, nhưng lúc này trên người anh sớm không có mùi rượu .

“Tôi rất tỉnh táo! Dù sao em chỉ muốn tiền! Tôi có thể cho em con số mà em muốn!” Anh hoàn toàn coi cô như hàng hóa để mua bán.

Lời nói của anh khiến cô tan nát cõi lòng. Chỉ Nhu không thể tin được người đàn ông vô tình trước mắt này chính là Ngự Am hàng đêm nhu tình đối đãi với cô. “Ngự Am! Anh coi em là cái gì?” Cô đau đớn quát.

“Những lời này phải là tôi hỏi em chứ?” Anh kéo quần cô, sau đó quần lót, trực tiếp đưa hạ thể bừng bừng phấn chấn vào cơ thể cô…

Anh đè lên người cô, thở từng hơi từng hơi một.

Lúc này, Chỉ Nhu đau đớn vươn tay vuốt ve lưng anh, nhưng không nghĩ tới, Ngự Am lại giống như bị điện giật, phút chốc nhảy dựng lên, một mắt tràn đầy hận ý nhìn chằm chằm cô.

Ánh mắt đau đớn thâm sâu của anh khiến tim Chỉ Nhu đập mạnh và loạn nhịp không thôi.

“Anh... Không có việc gì chứ?” Chỉ Nhu lo lắng hoảng sợ hỏi.

“Diệp Chỉ Nhu, chỉ cần có tiền, em có thể lên giường với bất cứ kẻ nào sao?” Ngự Am đau khổ nhắm mắt lại, sau đó mệt mỏi hỏi.

“Cái gì? Anh đang nói bậy bạ gì đó? Anh nghi ngờ trinh tiết của em? Anh cũng rõ ràng sự trong sạch của em là chấm dứt trên tay ai hơn bất luận kẻ nào!” Diệp Chỉ Nhu trừng lớn mắt, không thể tin được Ngự Am luôn luôn nâng cô trong lòng bàn tay yêu thương sẽ nói ra lời nói vô sỉ thương tổn cô như vậy.

“Tôi đương nhiên rõ ràng... Tôi rất rõ ràng cô làm hết thảy đều là vì tiền” Anh dương cao giọng, giọng điệu thương xót giống như động vật bị thương.

“Anh có thể nào đối xử với em như vậy? Anh rốt cuộc coi em là gì? Bởi vì anh chán ghét em? Cho nên muốn đá em đi?” Diệp Chỉ Nhu tâm tính thiện lương hiện tại đau đau quá, trái tim như có một miệng vết thương sâu, dài lại dài thêm khiến cô không thể hô hấp.

“Vì tiền, muốn đá tôi đi là em chứ? Nói? Lão đầu kia đồng ý cho em bao nhiêu tiền? Tôi cho em gấp đôi! Chỉ cần em đừng không biết cảm thấy thẹn dùng thân thể làm công cụ kiếm tiền!” Ngự Am cầm vai Diệp Chỉ Nhu, kích động lay lay.

“Anh... Đã biết?” Mặt Chỉ Nhu trong nháy mắt trắng bệch, cả người run run không ngừng.

“Nếu muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm” Ngự Am buông cô ra, lạnh lùng liếc cô một cái nói.

“Em có thể giải thích” Chỉ Nhu giữ chặt góc áo anh, bối rối sốt ruột nói.

“Chuyện cho tới bây giờ như sự thật xảy ra trước mắt, còn có cái gì mà giải thích? Em ngay từ đầu đã định lừa tôi có phải hay không? Tôi thật khờ, lúc trước rõ ràng biết em là quả bom lão đầu kia đưa tới, tôi còn cam nguyện cho em ở chỗ này. Cuối cùng, khiến cho mình cả người bị thương...” Nghĩ đến người mình thích là cô nàng hám giàu coi tiền hơn mạng như vậy, cả cõi lòng Ngự Am đều là tro bụi.

Anh vẫn biết Chỉ Nhu yêu tiền, nhưng anh trăm triệu lần không nghĩ tới cô sẽ là một người phụ nữ vì tiền ngay cả xác thịt đều có thể bán đứng! Cám ơn trời xanh cuối cùng cũng để anh thấy rõ bộ mặt thật của người phụ nữ này.

“Không phải như thế...” Chỉ Nhu gấp đến độ muốn khóc, nhưng lại không biết nói lên từ đâu.

Đúng vậy, ngay từ đầu cô thật là bị tiền hấp dẫn, nhưng sau những ngày ở chung, vô thức cô yêu Ngự Am, chính là... Cô trái tim chưa quyết định còn không thể thẳng thắn nhận tâm ý thành khẩn của anh.

“Không cần nói thêm nữa, tôi không muốn nghe những lời giải thích vô vị này, cô đưa ra một con số đi! Coi như là tiền bồi đêm thời gian này đi” Anh nói xong những lời bi ai, không thèm quan tâm lời mình nói ra đả thương người ta biết bao nhiêu.

Nghe thấy lời nói khinh miệt của Ngự Am, khuôn mặt nhỏ nhắn của Chỉ Nhu tái nhợt, hai vai mãnh liệt run run, cả người thất thần nói không ra lời. Thấy một mặt sợ hãi bất lực của cô, Ngự Am đè nén để mình đừng bị cô lừa nữa. Lúc này anh sẽ không mềm lòng nữa.

“Anh... Khốn nạn! Ra ngoài! Cút ra khỏi phòng này!” Chỉ Nhu dùng hết khí lực từ thời bú sữa, dùng sức đẩy Ngự Am cao lớn ra cửa phòng, sau đó đóng cửa phòng thật mạnh, lưng dựa lên cửa lớn tiếng khóc vang.

Trời ạ! Anh đối xử với cô như
<<1 ... 131415
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT136/958