Polaroid
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết Bẻ Em Không Thương Lượng-full

Lượt xem :

Lời này nghe muốn bao nhiêu không được tự nhiên thì có bao nhiêu không được tự nhiên, nguyên lời nói hình như vậy "Muốn bắt được tâm một người đàn ông, trước hết bắt lấy dạ dày của hắn” a, như thế nào hắn lại chạy đến xử dụng đây? Quỷ dị, thật sự thật là quỷ dị.

Hai người cứ như vậy cứng tại cửa ra vào, may là lão thái thái trong phòng bếp nghe được động tĩnh bên ngoài, trên tay còn cầm chảo có cán liền ra đến đây, “Trần Việt con về nhà liền mặt lạnh hù dọa người là chuyện gì xảy ra? Tiểu Nhiên là mẹ mời tới thì đã sao.”

Trần Việt nhìn thoáng qua tư thế cầm chảo có cán khoe mạnh, chuẩn bị tùy thời quân pháp bất vị thân của mẹ, nhún vai, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói: “Nếu là khách của mẹ, con đương nhiên hoan nghênh.”

“Bữa tối còn một chút nữa là xong, con giúp mẹ chiếu cố tiểu Nhiên, rất nhanh có thể ăn cơm.”

“Bác gái cháu nên đi giúp bác.” Từ lúc Trần Việt bước vào cửa, liền nhìn ra hôm nay tâm tình cô không được tốt lắm, hắn mới không dám làm cho cô chiếu cố đâu, chờ một chút nếu nói gì không thích, cô cầm nắm tay chiếu cố hắn làm sao bây giờ? Mặc dù biết muốn theo đuổi Trần Việt, phải giác ngộ có thể bị đánh, nhưng có thể tránh, đương nhiên phải kiên quyết tránh! (#Ami: Em cứ tưởng anh thích bị ngược =">">)

Nào biết không đợi lão thái thái làm ra đáp lại, vai của hắn đã bị Trần Việt vỗ vào một chưởng rồi, chỉ thấy cô nhẹ nhàng cười: “Mẹ bận cứ đi, hắn liền gi¬ao cho con.”

“Ừ, các con cứ ngồi chơi đi.” Lão thái thái cười ha hả đi vào phòng bếp.

Cảnh Nhiên đưa ánh mắt xem thường, bác gái, người không thấy được cô ấy cười đến không khác sói đội lốt cừu sao? Cô ấy sẽ không chơi với cháu, cô ấy chỉ muốn chơi chết cháu thôi!

Quả nhiên, một giây sau, cổ áo của hắn lập tức bị cô nắm từ phía sau, “Trần Việt, có lời cứ nói, đừng động tay động chân.” Hắn cười khổ nói.

Nam tử hán đại trượng phu, sợ con gái lại thực có chút không hợp lý, nếu như hắn còn chưa có động tâm với Trần Việt, nhất định là sẽ không dung túng cô "Hung” với hắn, dù cho đánh không lại cô, cũng sẽ không để cô chiếm bao nhiêu tiện nghi.

Nhưng bây giờ, hắn đã động tâm, không cần Trần Việt hung, hắn cũng rất tự giác nhu nhược, không có biện pháp, ai kêu hắn muốn theo đuổi cô.

Tục ngữ nói, ăn thịt người nhu nhược, bắt người nắm khuyết điểm. Trong lòng của hắn chính là hạ quyết tâm không chỉ muốn ăn người cô, còn muốn lấy cảm tình của cô a!

Cho nên, hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, nên yếu tuyệt không thể mềm lòng, nhất định phải cắn chặt răng nhu nhược đến cùng!

“Anh chừng nào thì nhìn đến tôi động chân rồi!” Trần Việt khinh thường cười lạnh, nửa kéo nửa túm kéo hắn đến sân thượng, mới buông tay kéo quần áo hắn ra.

“Cảnh Nhiên, đừng cho là chúng ta ăn nằm trên giường mấy lần có thể giả vờ bộ dạng cực kỳ quen thuộc với tôi.” Cô duỗi duỗi eo, bụp lên rào chắn sân thượng, từ trong túi quần lấy ra thuốc lá đốt, liếc xéo hắn.

Cô biết mình hành động như vậy hẳn gọi là "Giận chó đánh mèo”, nhưng sau khi nhìn đến hắn, cô chính là nhịn không được muốn tìm hắn trút giận, dù sao là hắn tự động đưa tới cửa.

Cảnh Nhiên cau mày, mím môi nói ra: “Chẳng lẽ như vậy còn không tính quen thuộc?” Quan hệ thân mật nhất đều đã xảy ra, lại không chỉ một lần, nếu như như vậy cũng không thể tính quen thuộc, vậy hắn thật sự không biết muốn thế nào mới có thể quen thuộc được với cô!

Trần Việt hít vài hơi khói, biểu lộ loáng một tia bực bội, “Cảnh Nhiên, tôi thật sự không thích gặp lại anh, anh sẽ làm tôi nghĩ đến Tiểu Mân, chỉ cần nhớ tới cô ấy, tôi liền không có biện pháp hết hy vọng.”

Đây là một loại ác tính tuần hoàn, chỉ cần nhìn đến Cảnh Nhiên, loại ác tính tuần hoàn này sẽ duy trì liên tục, chỉ càng thêm làm cho cô không thả ra Cảnh Mân.

Cảnh Nhiên trầm mặc, hắn không nghĩ tới tâm tính Trần Việt lại là như vậy, điều này làm cho hắn cảm thấy mờ mịt.

Đã thích Trần Việt, đương nhiên là càng nhiều cơ hội gặp mặt với cô càng tốt, nhưng sự xuất hiện của hắn lại làm cho cô càng không bỏ Cảnh Mân xuống được, vậy hắn rốt cuộc còn cần phải xuất hiện hay không!?

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[1">Đây là dấu hiệu của xe BMW, 1 trong những loại xe hàng đầu thế giới...

Chương 25
Trần Việt cảm thấy rất không lý giải, bởi vì cái gì nhất định phải yêu đương? Nếu như nhân loại là động vật máu lạnh không có cảm tình, vậy thế giới này có phải là sẽ đơn giản chút.

Đối với ý nghĩ này của cô Lam Gi¬ai Vi rất không đồng ý lắc đầu: “Nếu như không có cảm tình, thế giới chính là càng nhiều chiến tranh không chừng mực!”

Trần Việt thở dài, “Nhưng có cảm tình, mình còn lại tiếp tục dày vò không chừng mực.”

Lam Gi¬ai Vi nắm gối ôm sau lưng lên đánh về phía cô một cái, “Nhân loại có cảm tình, nhưng cậu có thể không cần à, không có người bảo cậu nhất định phải yêu đương!” Có một người bạn thân luôn thất tình như vậy, cô cũng thấy rất mất mặt được không.

Nhưng khi nhìn Trần Việt lớn lên có da có thịt, lại sự nghiệp thành công, vì cái gì yêu đương không thành? Hiện tượng quỷ dị như vậy, hẳn là cũng có thể xếp vào trong ghi chép "những chuyện kì lạ không thể lý giải ”.

“Mình là nhân loại, cho nên mình đương nhiên phải yêu đương.” Trần Việt liếc cô một cái, “Lam Gi¬ai Vi, lần này mình đây thật sự gặp phiền toái, mình không bỏ Cảnh Mân xuống được, không biết vì cái gì!”

Lam Gi¬ai Vi đưa qua ánh mắt khinh thường, vốn là một đêm ánh sao dễ chịu, cô cho rằng có thể thoải mái mà trên giường vượt qua đêm ánh sao dễ chịu này, nào biết Trần Việt lại không có nhân tính sáng sớm chạy tới đạp cửa nhà cô, sau đó còn rất không biết cảm thấy thẹn dắt cô, xem cô như thùng rác, đem phiền não đổ vào cô.

Nhưng cô nhẫn nại tính tình nghe tới nghe qua, Trần Việt vẫn đang nói lời nhàm tai về những vấn đề cảm tình của cô, cuối cùng còn bắt đầu cảm thán cuộc đời! Thật sự là một chút ý mới đều không có.

Lam Gi¬ai Vi cũng rất cảm thán —— Chủ nhật tốt đẹp của cô cứ như vậy cách xa cô đi rồi!

“Trần Việt, cậy và Cảnh Mân hình như không có yêu nhau lâu a?” Trong ấn tượng của cô, hai người tối đa cũng chỉ yêu hai ba tháng.

“Ừ,mình cảm thấy cô ấy rất đặc biệt, nhưng cô ấy rõ ràng đã không có ý với mình rồi!” Cả người Trần Việt nương đến trên ghế sa lon, khẽ nguyền rủa một câu: “Phiền chết.”

Nhìn người vẻ mặt rối rắm, Lam Gi¬ai Vi cũng cau mày trầm tư, thật lâu mới lên tiếng: “Trần Việt, cậu có nghĩ tới một nguyên nhân khác hay không? Về Cảnh Nhiên?”

Đột nhiên nghe cái tên đó, tim Trần Việt lại như ống thoát nước đập chậm một nhịp, “Cảnh Nhiên làm sao vậy?”

“Cậu có nghĩ tới hay không, so với nói là nhớ mãi Cảnh Mân không quên, còn không bằng nói cậu để ý anh trai của cô ấy- Cảnh Nhiên, bởi vì hắn và cậu từng xảy ra quan hệ.” Lam Gi¬ai Vi càng phân tích càng thấy được chính mình rất có đạo lý, nói ra cuối cùng còn nhịn không được có điểm dương dương đắc ý .

“Cắt. . . .” Trần Việt cười lạnh một tiếng: “Hiện tại xã hội này, đơn thuần vì tình dục mà đến với nhiều người, mình cùng với hắn đều là người trưởng thành, bị tình dục hấp dẫn cũng là chuyện rất bình thường a.”

Lam Gi¬ai Vi dựng thẳng lên một ngón tay lắc, chu miệng nói ra: “Nếu như là người khác nói lời này, mình không có ý kiến gì, nhưng lời này từ miệng cậu thảo luận ra, có độ tin cậy là không! Cậu Trần Việt làm sao có thể cùng đàn ông một chỗ vì tình dục? Chỉ cần đàn ông tiếp cận cậu lướt qua khoảng cách một mét, cậu sẽ xem người ta như con gián, hận không thể cầm giầy đập chết hắn, mình nói có đúng không a.”

Trần Việt trầm mặc, bởi vì cô không cách nào phủ nhận cách nói của Lam Gi¬ai Vi, đàn ông đối với cô, giống như sinh vật có hại, có thể tránh liền tận lực tránh đi, thật sự tránh không được, vậy phải bảo trì khoảng cách tốt! Tâm lý như vậy, không có mấy người biết rõ.

Người biết lại có thể như thế nào, tâm bệnh qua nhiều năm như vậy, cô đã sớm tập mãi thành thói quen rồi, cũng không còn cảm thấy có bao nhiêu không thỏa.

Cảnh Nhiên xuất hiện thật sự vượt ra khỏi phạm vi lý giải của cô.

“Đây có thể nói rõ cái gì!”

“Nói rõ cậu đang để ý hắn.” Lam Gi¬ai Vi có xúc động muốn cởi dép lê đánh người, sau đó nghĩ nghĩ, loại chuyện cảm tình này, luôn luôn đều là người trong cục u mê, trước liền mơ hồ cảm thấy Trần Việt có lẽ không phải người trong vòng luẩn quẩn, hôm nay có một người đàn ông xuất hiện, cũng có thể dễ dàng tiếp cận cô, như vậy nói rõ cái gì. . .

Nhưng dùng tính tình Trần Việt, nếu như không phải chính cô ta nghĩ thông suốt vấn đề, người khác chỉ ra thế nào cũng không làm nên chuyện gì, cho nên làm bạn Trần Việt, nhiều nhất chỉ có thể ở bên cạnh trợ giúp một chút mà thôi.

“Trần Việt, mình cảm thấy Cảnh Mân khiến cậu để ý như vậy, như vậy nên đến gần Cảnh Nhiên, có lẽ có thể ở trên người hắn tìm được một ít trợ giúp cũng nói không chừng.”

Nguyên nhân Lam Gi¬ai Vi nói lời này, là muốn cho cô tiếp xúc Cảnh Nhiên nhiều, nói không chừng ngày nào đó Trần Việt có thể nghĩ thông suốt vấn đề suy nghĩ không thông trước kia cũng nói không chừng.

Rất hiển nhiên, lời này nghe vào trong lỗ tai Trần Việt, lại là một ý tứ khác, chỉ thấy cô mở to hai mắt, ý cười đầy mặt nói, “Thông qua tiếp cận Cảnh Nhiên mà tiếp cận Cảnh Mân, tìm cơ hội theo đuổi cô ấy lần nữa! Lam Gi¬ai Vi, cậu quả nhiên là một thiên tài.”

Vừa nói chuyện còn vừa đứng người lên, “Cậu tiếp tục ngủ đi, mình sẽ không quấy rầy nữa.”

Lam Gi¬ai Vi đầu đầy hắc tuyến, chưa từng nghĩ nói xong lời cuối cùng, cô rõ ràng thành thủ phạm nói dối Trần Việt rồi? !

Hít sâu vài hơi, nháy mắt mấy cái, nhẹ nhàng vui vẻ bò lên trên mặt trái xoan hoàn mỹ của cô, thôi, yêu như thế nào được cái đó a, tình yêu, vốn chỉ có thể dựa vào chính mình chậm rãi lĩnh ngộ, ngọt mới, cũng chỉ có thể tự mình nhấm nháp, người bên ngoài lo lắng suông cũng không được gì, cô có thể làm chính là cảnh giác cao độ, chờ xem cuộc vui rồi!

Nói sau mình cũng là thất bại trong cảm tình, căn bản không có tư cách tại trước mặt Trần Việt khoa tay múa chân. . . . . .

Làm sao không biết tình yêu của mình chỉ có trả giá mà không chiếm được hồi báo, nhưng lại vô lực ngăn cản chính mình, có khi cũng sẽ an ủi mình, có thể sống ở bên cạnh người thân lặng yên trả giá, cũng là một loại hạnh phúc.

Chuông điện thoại cắt đứt suy nghĩ của cô, nhìn nhìn biểu hiện trên điện thoại, khóe miệng nhịn không được có chút nhếch lên, bốc lên lười biếng nói: “Khả Tình. . . .” Nếu như tình yêu là lửa, cô chính là một con thiêu thân ngốc.

Cảnh Nhiên cảm giác mình muốn chết, chẳng lẽ đoạn tình yêu thứ ba của hắn cứ như vậy còn chưa bắt đầu đã game over sao? Má nó! Cái gì gọi là nhìn đến hắn liền nghĩ đến em gái hắn! Hắn và Cảnh Mân một chút cũng không giống được không, Trần Việt là ánh mắt gì a.

Bực bội đá đá cửa xe, Cảnh đại sư phụ lại bắt đầu nổi dóa.

“Sư phụ. . . .” Tiểu Thư sắp khóc ra, hắn có thể đến chỗ trưở
<<1 ... 2223242526 ... 31>>
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT337/5305