Duck hunt
XEMMIENPHI.WAP.SH
wap giải trí miễn phí
Update hình ảnh người đẹp 2015
Tiểu thuyết tình yêu cảm động

Tiểu thuyết - Câu Được Anh Trai Thân Yêu - chương 2

Lượt xem :
Du đầy nước mắt, Đinh Tử Hạo cũng không thoát khỏi luống cuống tay chân

. \"Em đừng khóc, có chuyện gì hãy từ từ bàn bạc, em............\"Anh hốt hoảng vội vàng chụp lấy khăn giấy giúp cô lau nước mắt, \"Cầu xin em mà, đừng khóc nữa được không? Bộ dạng em như vậy, anh thật sự không biết nên làm như nào mới phải.\"

Cô giữ chặt đôi bàn tay anh đang lau nước mắt của cô, \"Nói cho em biết, anh có phải hay không là do ba mẹ yêu cầu, từ chối không được nên mới đối xừ tốt với em? Nhưng thật ra không tận sau trong lòng, anh căn bản cũng không yêu thích em, có phải hay không?\"

Nếu như đây là sự thật, cô thật không thể nghi ngờ rằng anh chính là một diễn viên rất xuất sắc, khuôn mặt vui vẻ tươi cười của anh khi cùng cô trò chuyện rất tự nhiên, ngay cả giác quan thứ sau nhạy bén của con gái như cô cũng không thể nào phát hiện được sự dối trá lẫn ở trong đó.

\"Haizz........\" Đinh Tử Hạo Bất đắc dĩ thở dài kiềm chế tức giận, \"Em rốt cuộc là đang đi đến đâu? Người con gái đáng yêu, thông minh như em ai lại không thích? Anh dĩ nhiên cũng thích em, nhưng là thích cũng có nhiều loại, anh đối với em chỉ là tình cảm anh em, tình cảm nam nữ cũng không hề dính vào trong này.

\"Anh kiên nhẫn mà giải thích nhẹ nhàng, cố gắng hết sức đem sự tổn thương của cô giảm xuống mức thấp nhất, cũng hy vọng khiến cô có thể hiểu nội tâm anh, cố gắng ngăn chặn cô không nên có bất kì ý nghĩ sâu xa nào với mình.

\"Chỉ cần anh yêu thích em, giữa chúng ta liền có cơ hội.\" Đối với anh, cô tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha

\"Tiểu Du, chuyện tình cảm không phải chỉ do sự tình nguyện từ một phía.\" anh cố gắng dùng lời nói nhẹ nhàng để khai thông suy nghĩ của cô, \"Em hiện tại chỉ là chưa gặp được đối tượng mình yêu thích, nên mới có thể đem tình cảm nam nữ này đặt lên người anh, dù sao chúng ta cũng là người thân gần gũi nhau nhất, nên sẽ làm em có cảm giác như vậy.\"Thông thường em gái sẽ sùng bái anh trai của mình, hơn nữa hai người bọn họ lại càng không có quan hệ máu mủ nào, như vậy càng dễ dàng hướng cô tới những ý nghĩ sai lầm, Đinh Tử Hạo tin tưởng đây chính là vấn đề mà cô em gái mình đang vướng phải. \"Anh nghĩ rằng em muốn anh nói những điều này sao?\" Đinh Tử Du buồn bã lắc đầu một cái, \"Em cũng đã từng cho là như thế, cho rằng mình quá ảo tưởng, không thiết thực, em cũng từng cố gắng thử tiếp nhận những tình cảm của nam nhân khác dành cho mình, nhưng sự thật là em làm không được, trừ anh ra, trong lòng em căn bản là không thể chấp nhận người thứ hai.\"

Nhìn thấy cô em gái mình đang thương tâm ở trước mặt, ngực của Đinh Tử Hạo cũng không khỏi dâng lên một hồi đau nhói. Anh vẫn cho răng cô vẫn còn là cô gái nhỏ như những con cá nhỏ lặn sâu dưới đáy biển, không buồn phiền, không ưu sầu, nào biệt được cô em gái này lại lấn sau vào loại tình cảm dành cho anh trai minh như vậy. Những tâm sự này thật chất có liên quan đến anh, thế mà anh nửa điểm cũng không làm được gì. Đinh Tử Hạo hoàn toàn không có biện pháp nào tưởng tưởng được nếu mình nhúng chàm cô em gái này, thì cha mẹ người đã nuôi dưỡng anh bấy lâu nay sẽ có phản ứng gì? Bọn họ đại khái sẽ cực kì tức giân đi mà mắng anh vong ân bội nghĩa, sau đó lại xách theo dao vụt tới trước mặt anh, đánh cùng đâm anh tới khi anh không còn một hơi thở mới thôi!Nói gì đi chăng nữa anh cũng không thể làm những việc vong ân bội nghĩa, hắn làm sao có thể dùng phương thức này để báo đáp ân nghĩa của hai bậc tiền bối của Đinh gia, người đã có công ơn nuôi dưỡng hắn đây? Cô sững sờ ngước nhìn anh, \"Nếu em không phải là em gái của anh, anh sẽ thật sự yêu thương và coi trong em sao?\"\"Anh không chấp nhận những loại phỏng đoán như thế này.\" Anh lắc đầu một cái, \"Em là em gái của anh, đầy là sự thật mà bất cứ ai cũng không thay đổi được.\"\"Đó không phải là sự thật.\" Cô cắn nhẹ môi dưới, \"Chỉ cần anh nguyện ý thay đổi lời nói.........\"\"Anh không thể nào thay được ý nghĩ ấy trong anh.\" Đinh Tử Hạo rút cánh tay đang bị cô nắm chặt, \"Anh chỉ có thể nói như vậy, nếu như em không thể thay đổi được những lời đó, như vậy anh cũng không thể giúp gì được.\"\"Anh..........\" Nhìn vẻ mặt anh không chút luyên tiếc, trái tim cô nhất thời vỡ tan thành từng mãnh. Tại sao? Tại sao lại vậy? Tại sao anh trai cô có thể đối xử tàn nhẫn với cô như thê, không cho cô đến một cơ hội nào để bày tỏ tâm tình của mình?Trong lòng cô giờ đây toàn sự tuyệt vọng, Đinh Vũ Du cũng không nhìn được mà gục xuống bàn khóc thành tiếng. Tiếng khóc cô bi thương, Đinh Tử Hạo anh đây cự kỳ đau lòng, bản năng anh như muốn nhanh chóng ôm cô vào lòng mà an ủi một phen; nhưng vừa nghĩ tới hành động cùng thái độ mà Đinh Vũ Du đối với anh lúc nãy, lại khiến anh dừng bước, không dám đỗi với cô có bất kỳ đụng chạm nào. Anh mặc dù không nỡ nhìn thấy cô thương tâm, nhưng lại càng không để lôi cô đi nói rõ ràng; nhưng nếu càng để lâu như thế, chỉ sợ Đinh Vũ Du đứa em gái này của anh sẽ càng lún càng sau vào bể tình này, ngày sau sẽ càng bị tổn thương hơn, Mà hành động khóc của cô lúc ban nãy nhất thời khuấy lên sự tò mò của những người khách xung quanh bọn họ, Đinh Tử Hạo liếc mắt nhìn xung quanh, hết sức khinh thường những ánh mắt đang hướng về bọn họ, hoàn toàn không có ý can ngăn tiếng khóc của cô em gái nhỏ này. Anh sẽ để cho cô khóc hết những buồn phiên thương tâm trong lòng cô! Phát tiết đi qua, có lẽ suy nghĩ trong cô sẽ thay đổi không chừng. Tuy rằng suy nghĩ theo hướng đó, anh vẫn như cũ lo lắng trùng trùng, chỉ sợ ý tưởng này chỉ là hắn một bên tình nguyện, nếu như Đinh Vũ Du vẫn không chịu buông tha anh thì sao?.......

Xoa lấy huyệt Thái Dương đang co rút đau đớn, anh bây giờ thật sự không còn dũng khí nào để tiếp tục suy nghĩ tiếp nữa.

Chính anh đã quen thấy những cảnh bi thương ngoài xã hội cũng như trong thương trường máu lạnh này, nhưng đây là vấn đề đầu tiên trong đời anh cảm thấy khó giải quyết như vậy.

Ngồi trước bàn ăn vô cùng to lớn, Đinh Vũ Du nhìn chằm chằm quyển sách, cưỡng bức đầu óc mình nhồi nhét kiến thức bên trong quyển sách, nhưng bất đắc dĩ hình bóng Đinh Tử Hạo vẫn luôn luôn hiện lên , thỉnh thoảng cắt ngang dòng suy nghĩ của cô

Đinh Vũ Du mày chuyên tâm một chút!

Cô đã âm thầm nhắc nhở mình, đáng tiếc, sự nhắc nhở của cô nửa điểm không có tác dụng

Phiền phức vẫy vẫy đầu, cô đứng dậy rót cho mình chén nước , chậm rãi đi tới cửa sổ ngắm bóng đêm bên ngoài

Bây giờ đã là nửa đêm, bên ngoài tối đen như mực ,chỉ xa xa ngọn đèn đường mang ánh sáng mơ hồ.

\" Haizzz\" Đinh Vũ Du không nhịn được khẽ thở dài một cái

Kể từ ngày sinh nhật cô nói rõ lòng mình với anh, anh cố tình lảng tránh cô, mỗi ngày đi sớm về trễ, dường như hai người không hề có cơ hội chạm mặt , cho dù gặp mặt, anh cũng không giống như xưa không còn thân thiện như trước, luôn chào hỏi lạnh nhạt sau đó trở về phòng, hai người giống như người xa lạ đang ở chung một mái nhà.

Giống như tối nay, bây giờ đã gần nửa đêm, vẫn như cũ không thấy bóng dáng của anh, trong phòng trống rỗng, chỉ có một mình cô, làm bạn là quyển sách dày cộm cùng với một căn phòng trống không

Còn có .............lòng cô vô cùng đau

Chẳng những anh cự tuyệt cô, lại còn cự tuyệt một cách triệt để, rõ ràng là muốn cô hết hi vọng . Thái độ kiên quyết khiến cô không ngờ tới, làm cho cô hoàn toàn không biết được sẽ phải làm gì để anh thay đổi.

Chẳng lẽ cô và anh vô duyên? Cô phải mất anh?

Nghĩ đến đây, Đinh Vũ Du không nhịn được thở dài một cái.

Khi cô đang than thở đồng thời cửa phòng khách truyền đến tiếng vang mở cửa, trong đêm tối nghe thật rõ ràng.

Trái tim cô giật mình, anh đã về.

Để ly xuống, cô theo thói quen muốn đi gặp anh một chút, nhưng nghĩ đến thái độ lạnh nhạt, cô không khỏi chần chừ dừng bước.

Cô đi qua thì thế nào? Anh cũng chỉ lạnh nhạt hỏi thăm cô, sau đó nhanh chóng trở về phòng mình nghỉ ngơi, căn bản là chẳng muốn nói chuyện cùng cô, cô sẽ tự tìm đến mất mặt mà thôi.

Dựa vào cửa sổ, cô cảm thấy lòng mình chua xót cùng mờ mịt.

Thấy trong phòng còn sáng đèn, Đinh Tử Hạo khẽ nhăn mày, anh biết Đinh Vũ Du vẫn còn chưa đi ngủ trong lòng có chút chần chừ.

Anh nên như xưa đến chào hỏi cô? Hay là nhanh chóng trở về phòng mình?

Do dự một hồi lâu, cuối cùng anh cất bước về phía phòng ăn

Vì để cô từ bỏ, mấy này nay anh giảm bớt cơ hội hai người gặp mặt, mặc dù anh vô cùng nhớ những ngày 2 người sống chung vui vẻ, mặc dù anh rất muốn cùng cô vui đùa như lúc trước, nhưng anh lo lắng nếu có quá nhiều sự tiếp xúc sẽ khiến cô có cơ hôi , cho nên dành phải quyết tâm giữ khoảng cách với cô.

Chỉ là, khoảng cách không phải là anh không còn quan tâm cô, anh vẫn duy trì hỏi thăm và quan tâm đến cô, dù sao cô cũng là người nhà của anh, em gái anh. Nhưng anh lại tạo cho mình sự lạnh lùng, khiến cho anh nhiều khi đối mặt với cô cảm thấy vô cùng lúng túng, không khỏi có chút mong muốn nhìn thấy cô.

Dựa vào cửa sổ, Đinh Vũ Du thấy anh đi vào phòng ăn, lại đứng yên một chỗ, không hề nói chuyện

Cô cứ im lặng đứng như vậy , trên khuôn mặt tái nhợt không biểu hiện nét mặt

Đối với sự im lặng của cô, trái tim Đinh Tử Hạo không khỏi xẹt qua một chút phiền muộn cùng mất mát.

Nếu là lúc trước, cô đã vui vẻ chạy tới, kéo lấy anh hỏi đủ thứ, vậy mà bây giờ..............

\" Em.............\". Anh miễn cưỡng cười một tiếng:\" Còn chưa ngủ sao?\"

\" Ừ\"

\" Đang chuẩn bị bài tập sao?\' Đinh Tử Hạo nhìn thấy 1 quyển sách dày trên bàn ăn.

\" Ừ\". Cô vẫn như cũ không nói câu thứ 2

\" Đừng học trễ quá, nghỉ sớm một chút, ngày mai mới đỡ mệt\". Anh dặn dò

\" Ừ\". Đối với đoạn đối thoại có lệ này, Đinh Vũ Du lười đáp lại.

\" Như vậy anh về phòng trước, ngủ ngon\". Đinh Vũ Du lãnh đạm làm anh không được tự nhiên, anh chỉ muốn cái không khí xa lạ này nhanh chóng biến mất, anh xoay người chuẩn bị đi.

\" chờ một chút\". Đinh Vũ Du đột nhiên gọi anh lại.

\" Chuyện gì?\" Đinh Tử Hạo giật mình, không thẻ coi như không nghe thấy, đành phải xoay người đối mặt với cô.

\" Anh.......\". Cô cắn môi:\" Anh đang tránh em sao?\"

\"Anh nào có tránh em, em đừng suy nghĩ lung tung \". Anh đương nhiên phủ nhận.

\" Nếu như anh không tránh em, tại sao trước khi em dậy anh đã đi mất, buổi tối đêm khuya mới về nhà?\" Đinh Vũ Du nói toạc ra.

\" Gần đây công ty có khá nhiều việc, có lúc anh phải đi hẹn hò với Anna, cho nên thời gian ở nhà tương đối ít\".

\" Vậy sao?\" Đinh Vũ Du lạnh lùng nhìn anh:\" Nếu như anh không muốn nhìn thấy em, thì nói với em một tiếng, em sẽ dọn đi, đây là nhà anh, anh không cần làm chuyện uất ức bản thân mình mỗi ngày đi sớm về trễ.\"

\" Em nói bậy bạ gì vậy?\" Đinh Tử Hạo không khỏi nhíu mày:\" Anh làm sao không muốn nhìn thấy em? Chỉ là anh rất bận , không thể lúc nào cũng ở bên cạnh em chăm sóc em. Em là em gái anh, nhà của anh chính là của em, từ này đừng nói những lời xa lạ như vậy?\"

\" Xa lạ\". Trong lòng cô vô cùng buồn bã,:\" Quan hệ bây giờ của chúng ta không phải là xa lạ sao?\"

Tròng mắt cô dần dần hiện lên một tầng hơi nước:\" Anh sợ em bám lấy anh, cho nên nói cũng không muốn nói với em, có phải không?\"

\" Anh làm sao không muốn nói với em?\". Thấy cô thẳng thắn nói ra, anh cũng nói hết tâm sự của mình:\" Anh không hi vọng lời nói của anh sẽ khiến em hiểu lầm, khiến em có những mong đợi không nên
QUAY LẠI
Bài viết liên quan !
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu
Từ khóa Google : ,,
C-STAT14/5568