Tiểu thuyết - Câu Được Anh Trai Thân Yêu - chương 2
| Lượt xem : |
ngợi
\" Sao vậy, cậu cũng thích loại phụ nữ như vậy?\" Ngay cả Trình Sùng Ngạn cũng khen ngợi cô ta, làm cô không khỏi buồn bã.
\" Phụ nữ như vậy có thể thỏa mãn được dục vọng của đàn ông\". Trình Sùng Ngạn cười nói.
Nghe vậy, cô không khỏi sững sờ:\" Cậu nói................là ở trên giường?\"
\" Đúng vậy\". Cậu gật đầu
\" Như tớ thì sao?\" Cô không nhịn được muốn hỏi:\" người như tớ, có thể thỏa mãn đàn ông ở trên giường được không?\"
\" Cậu..................\" cậu ta liếc nhìn về phía cô:\" sao lại hỏi cái này?\"
\" Tớ chỉ muốn biết một chút suy nghĩ của đàn ông thôi\". Cô thúc giục:\" Sao sao, cậu nói đi\".
\" Cái này....................\" Cậu cười ha ha:\" Cậu là cô bé thanh thuần , đáng yêu, đàn ông chỉ muốn yêu thương cậu, bảo vệ cậu, nhưng không dễ dàng khiến đàn ông.............. Ừ............ Cảm thấy căng thẳng\".
Cảm thấy căng thẳng? Khuôn mặt của cô trong phút chốc đỏ lên.
Chẳng lẽ anh trai không chấp nhận cô, là do nghĩ cô quá trẻ con, không thể thỏa mãn anh hay sao?
\" Vây tại sao cậu không tìm một cô gái để cho cậu thỏa mãn?\" cô tiếp tục truy vấn:\" Theo cách nói của cậu, tớ là cô gái không thể thỏa mãn cậu phải không?\"
\" Cái này.................\" Trình Sùng Nhạn cười giải thích :\" tuổi cuả tớ bây giờ không cần loại con gái đó, giống như cậu thì rất thích hợp với tớ\".
\" Nhưng một ngày nào đó cậu lớn, cũng sẽ tìm loại con gái kia?\" Đinh Vũ Du nghi ngờ hỏi:\" Cho đến lúc đó, chẳng phải cậu sẽ yêu trẻ con là tớ sao?\"
\" Đứa ngốc, chẳng lẽ cậu vĩnh viễn ở tuổi 20 sao?\" Trình Sùng Ngạn vỗ vỗ đầu cô:\"Đến lúc đó cậu cũng sẽ trở thành cô gái quyến rũ, khiến đàn ông phải căng thẳng rồi\".
Nói cũng đúng, Đinh Vũ Du không thể nào không đồng ý cách nói của cậu, đợi đến tuổi nhất định, cô cũng sẽ trở thành cô gái quyến rũ, chỉ là...............
Cô không có thời gian để chờ đợi thêm nữa
Đợi đến lúc đó, anh sớm đã thuộc về người con gái khác, vĩnh viễn không thuộc về cô
Xem ra , cô phải nghĩ biện pháp để mình trở nên thành thục quyến rũ trước tuổi, để anh biết được sức hút của cô,..............
\" Này, cậu đang nghĩ gì vậy?\" nhìn cặp mắt cô đăm đăm nhìn về phía trước, cậu không nhịn được hỏi
\" Không có gì, không có gì\". Cô cẩn thận che giấu ý đồ đen tối của mình:\" Tối hôm qua tớ ngủ không ngon, cậu chở tớ đi mua cafe được không? Tớ sợ sẽ ngủ gật trong lớp .
\" Không thành vấn đề, cậu muốn mua cafe ở đâu?\". Cậu dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu của cô, đừng nói là 1 ly cafe nhỏ bé, muốn cậu đốt nhà cậu cũng không từ chối
Giống như trước kia, đêm khuya Đinh Tử Hạo mới trở về nhà.
Nhìn thấy trong nhà tối đen như mực, anh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, xem ra cô đã đi ngủ, như vậy thì đỡ được việc gặp nhau càng thêm lúng túng.
Nghĩ đến chuyện từ tình cảm từ trước đến giờ của anh em đều vô cùng tốt, nhưng lại rơi vào 1 tình huống như vậy, anh lại thầm thở dài.
Buồn bã trở về phòng tắm rửa, ngay lúc anh chuẩn bị lên giường đi ngủ thì, cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
Ai?
Đinh Tử Hạo không nghi ngờ gì , trong nhà này ngoại trừ anh, chỉ còn Đinh Vũ Du, ngoài cô ra, không còn ai có thể gõ cửa lúc này.
Anh tin tưởng anh trộm sẽ không lịch sự mà gõ cửa trước khi ăn trộm, hỏi xem trong nhà có người không?
Lạ, sao nhóc con này từ sáng hôm qua không quan tâm đến anh, sao bây giờ lại chủ động tới tìm anh đây?
Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi ngờ, nhưng anh vẫn ra mở cửa, quả nhiên thấy Đinh Vũ Du đang đứng ở ngoài.
\" Có..........chuyện gì sao?\"
Thái độ của anh bình thản nhưng lại khách khí, trong đó có xen lẫn với tia đề phòng.
\" Em có lời muốn nói với anh\". Cúi đầu, giọng nói Đinh Vũ Du nhỏ nhẹ:\" Em......có thể vào không?\"
Nghe vậy , anh không khỏi sửng sốt.
Em gái nghịch ngợm lại muốn làm gì đây?
Anh nghĩ ngợi
Chẳng lẽ là do hôm qua cô thấy anh mang Lê Anna về nhà, cho nên đã nghĩ thông suốt, tới đây cùng anh làm hòa?
Nếu là như vậy.........
\" Em vào đi\". Anh đem cửa kép ra, cho cô vào phòng.
Đinh Vũ Du gật đầu, chậm rãi đi vào phòng của anh.
\" Em muốn nói gì\". Anh không muốn đóng cửa lại, cũng không quên phải giữ 1 khoảng cách với cô.
Sắc mặt Đinh Vũ Vu có vẻ hơi tái nhợt, nhưng cô chỉ im lặng nhìn anh, không nói gì
\" Tại sao vào mà không nói gì?\" ánh mắt cô khiến anh bất an, khiến anh nhanh chóng thúc giục cô :\" Em muốn nói gì thì nói đi\".
\"Em......\" giống như đang có 1 quyết định trọng đại, đột nhiên cô cởi áo khoác ra, lộ ra 1 thân hình mỏng manh, áo ngủ hấp dẫn bao chặt lấy thân thể hấp dẫn.
Chỉ thấy chiếc cổ trắng như tuyết cùng hai cặp anh đào phơi bày 1 nửa ra bên ngoài. Nụ hoa như ẩn như hiện, dấu bên trong lớp sa mỏng manh kia như đang mời gọi , eo nhỏ xinh, cùng đôi chân trắng mịn thẳng tắp lộ ra ngoài, tràn đầy quyến rũ.
Trước mặt anh cô bọc lộ hết sự mĩ lệ cùng quyến rũ của mình với anh.
\" Em.........\" không ngờ cô làm như vậy, khiến anh nghẹ họng, không thể nói gì, cả người ngây ngốc, cũng không còn cảm thấy xấu hổ, cô làm như vậy chỉ để chứng minh cho anh biết một chuyện
Cô chứng minh cô đã lớn , không còn là cô em gái bé nhỏ của anh nữa.
\" Đừng coi em như con nít được không?\" giọng nói buồn bã của cô vang lên trong không gian yên tĩnh.\" những cô gái khác có thể cho anh, em cũng có thể...............\"
Trong mắt cô mang theo sự đau khổ khẩn cầu và đáng thương:\" Đừng từ chối em nữa được không, anh cần gì em cũng có thể cho anh\" ( lyly: chị iu mù quáng quá roài)
Tuy lúc này đang là mùa đông, nhưng trán anh vẫn nhỏ vài giọt mồ hôi
Cô khiến anh đau lòng, một cô gái xinh đẹp lại đa tình bất chấp mọi thứ để có được tình cảm của anh, làm sao anh không động lòng?
Nhưng mà.............. Cô là em gái anh.
Là một người cấm kị anh không thể đụng vào.
Cả đời này anh chỉ có thể phụ cô, tổn thương tình cảm của cô.
\" Nếu như không muốn nghe lời nói phản cảm, thì ngay lập tức mặc áo vào\". Anh nghe thấy giọng nói mình lạnh lùng, vô tình:\" Mặc quần áo, trở về phòng ngay\".
Cô không một chút động đầy, chỉ là sững sờ nhìn anh, một giọt nước mắt rơi xuống.
\" Anh........... Cứ độc ác như vậy sao?\" giọng nói cô nghẹn ngào:\" ngay cả 1 cơ hội cũng không cho em sao?\"
Nghe cô nói vậy lòng anh đau quặn, chỉ có thể hung dữ cắn răng nói:\" trở về phòng của em ngay, khuya rồi, anh muốn nghỉ ngơi\".
Cặp mắt linh động đã trở nên trống rỗng, đôi môi run rẩy không thể nói bất cứ điều gì , thậm chí không lấy áo khoác, cô chỉ là cúi đầu, lẳng lặng đi ra ngoài.
Khi cô vừa đi khỏi, anh lập tức đóng cửa lại, rồi nhanh chóng khóa lại, làm như vậy như muốn đem cô, cùng tình cảm của cô để ra ngoài.
Vậy mà tiếng khóc nhỏ của cô, lại xuyên vào cánh cửa , chui vào trong tai anh, khiến anh đau lòng, không biết phải làm sao.
Anh phải làm sao đây, vò vò mái tóc, anh ngã xuống giường.
Anh hận không thể đánh mình bất tỉnh, để không còn nghe được tiếng khóc kia, lại càng không phải tiếp nhận những éo le, cùng trắc trở.
Giáng sinh sắp đến , khắp nơi trên đường phố đều trang trí đủ màu sắc rực rỡ, cả thành phố tràn ngập trong không khí náo nhiệt
Ngày hôm qua mới kết thúc cuộc thi trắc nghiệm cuối kì, đồng nghĩa với việc kì nghỉ lễ bắt đầu, Đinh Vũ Du quyết định ra cửa giải sầu, thuận tiện đi đến cửa hàng chọn một số món quà giáng sinh cho mấy người bạn.
Đứng ở trong cửa hàng lưu niệm, cô cẩn thận chọn lựa khăn quàng cổ, bao tay cho các bạn nữ, đồng thời chọn lựa đồ dùng học tập cho các bạn nam, khi cô vô tình nhìn thấy một lọ thủy tinh xinh đẹp trong đầu cô không kìm lòng được mà nhớ về anh.
Bất kể lễ giáng sinh hay sinh nhật anh, hàng năm cô đều tỉ mỉ thay anh chọn một món quà.
Nhưng bây giờ thì sao? Cô cò có thể chuẩn bị quà giáng sinh cho anh sao?
Nhớ tới đêm anh cự tuyệt cô 1 cách vô tình, trái tim cô càng thêm lạnh lùng.
A! Quan hệ của 2 người bây giờ đã đóng băng, chắc chắn anh sẽ không muốn quà cô tặng đâu.
nhìn miếng thủy tinh lần cuối, cô quay đầu đến quầy tính tiền.
Chờ khi bao quà xong, cô mờ mịt ngó ra ngoài cửa sổ.
Chẳng lẽ tất cả đã kết thúc rồi sao?
Chẳng lẽ tình yêu nhiều năm qua của cô cứ như vậy mà bay mất sao?
Chẳng lẽ cô không còn bất kì cơ hội nào sao?
Nghĩ đến đây, cô không khỏi buồn bã.
\" Này, cô bé xinh đẹp\"
Bỗng dưng, có 1 người vỗ vai cô.
\" Ai vậy\" Cô giật mình quay đầu lại
\" Ồ, nhanh như vậy mà đã quên an?\" gương mặt tuấn tú đối diện với cô, cười hì hì, anh ta là bằng hữu của Đinh Tử Hạo _ Lâm Dục Trung.
\" Là anh sao?\" Vừa nhìn thấy người quen, cô liền yên tâm.
\" Anh còn tưởng rằng em không nhớ anh\". Lâm Dục Trung cười nói.
\" Người đẹp trai như anh, muốn quên cũng không được nha\".Đinh Vũ Du trêu nghẹo nói.
\" Này, miệng ngọt ha\". Anh mượn dịp mời cô \" Nếu đã vậy, nhất định anh phải mời em ăn cơm\".
\" Không vấn đề, cùng một người đẹp trai như anh mời ăn cơm, là vinh hạnh của em nha\". Mặc dù cô không quên Đinh Tử Hạo muốn mình cách xa người đàn ông trước mắt này, nhưng nghĩ tới sự vô tình của anh, một cảm xúc đối nghịch bừng lên trong lòng cô.
Đinh Tử Hạo không muốn cô đến gần Lâm Dục Trung thì cô cứ đến, cô muốn làm trái lại đó.
\" Đúng rồi, sao anh lại ở đây?\" Cô không nhịn được hỏi
\" Anh đang đi trên đường, nhìn thấy em ngơ ngác đứng bên cửa sổ, anh vung tay cả ngày mà em một chút phản ứng cũng không có, vì thế anh liền trực tiếp đi vào tìm em\".
\" Thật xin lỗi, em không thấy anh\". Cô có chút ngượng ngùng.
\" Sao vậy, có tâm sự sao?\" Anh một bên cười cười, vừa dùng ánh mắt nghiên cứu nhìn cô.
\" Đâu....đâu có\". Tất nhiên cô sẽ không ở trước mặt người lạ tiết lộ ý nghĩa của mình.
\" Sao cũng được\". Anh mở miệng mời cô:\" Thứ 6 tuần này có tiệc lễ Nô en, đúng lúc anh đang thiếu một bạn nhảy, em có muốn cùng anh tham gia\".
\" Cái này............\" Đinh Vũ Du không khỏi do dự
Gần đây tâm tình cô không tốt, ngay cả trường có các hoạt động lễ hội cô cũng lười tham gia, đối với sự náo nhiệt cô đều tránh xa, một mình trốn trong bóng tối gặm nhấm vết thương.
Nhìn ra do dự của cô, Lâm Dục Trung bắt đầu lên tiếng thuyết phục:\" trong người đang có chuyện tốt thì nên tham gia, đang có chuyện buồn thì càng nên tham gia, một mình em trốn tránh cũng đâu giải quyết được vấn đè gì? Ra ngoài vui chơi, đảm bảo tâm tình sẽ tốt hơn đó, huống hồ\". Anh cười sâu xa nhìn cô:\" Đây là tiệc do công ty anh em cử hành, chẳng lẽ em không muốn tham gia?\"
Nghe vậy, mặt cô chợt tối sầm:\" Anh nói là tiệc của công ty anh em?\"
\" Đúng vậy! Bởi vì anh là khách hàng lớn của công ty, cho nên anh cũng được mời a\". Anh nói:\" Chẳng lẽ cậu ấy không nói em đi cùng?\"
\" Á............có....có a........\" cô có chút chột dạ:\" Chỉ là.........em không thích náo nhiệt, cho nên không muốn tham gia\".
Vừa nghe anh nói vậy, lúc này cô không muốn đáp ứng lời mời của Lâm Dục Trung, cô không muốn thấy gương mặt lạnh lùng của Đinh Tử Hạo
\" Em nghĩ, em không...............\"
\" Chẳng lẽ em
QUAY LẠI\" Sao vậy, cậu cũng thích loại phụ nữ như vậy?\" Ngay cả Trình Sùng Ngạn cũng khen ngợi cô ta, làm cô không khỏi buồn bã.
\" Phụ nữ như vậy có thể thỏa mãn được dục vọng của đàn ông\". Trình Sùng Ngạn cười nói.
Nghe vậy, cô không khỏi sững sờ:\" Cậu nói................là ở trên giường?\"
\" Đúng vậy\". Cậu gật đầu
\" Như tớ thì sao?\" Cô không nhịn được muốn hỏi:\" người như tớ, có thể thỏa mãn đàn ông ở trên giường được không?\"
\" Cậu..................\" cậu ta liếc nhìn về phía cô:\" sao lại hỏi cái này?\"
\" Tớ chỉ muốn biết một chút suy nghĩ của đàn ông thôi\". Cô thúc giục:\" Sao sao, cậu nói đi\".
\" Cái này....................\" Cậu cười ha ha:\" Cậu là cô bé thanh thuần , đáng yêu, đàn ông chỉ muốn yêu thương cậu, bảo vệ cậu, nhưng không dễ dàng khiến đàn ông.............. Ừ............ Cảm thấy căng thẳng\".
Cảm thấy căng thẳng? Khuôn mặt của cô trong phút chốc đỏ lên.
Chẳng lẽ anh trai không chấp nhận cô, là do nghĩ cô quá trẻ con, không thể thỏa mãn anh hay sao?
\" Vây tại sao cậu không tìm một cô gái để cho cậu thỏa mãn?\" cô tiếp tục truy vấn:\" Theo cách nói của cậu, tớ là cô gái không thể thỏa mãn cậu phải không?\"
\" Cái này.................\" Trình Sùng Nhạn cười giải thích :\" tuổi cuả tớ bây giờ không cần loại con gái đó, giống như cậu thì rất thích hợp với tớ\".
\" Nhưng một ngày nào đó cậu lớn, cũng sẽ tìm loại con gái kia?\" Đinh Vũ Du nghi ngờ hỏi:\" Cho đến lúc đó, chẳng phải cậu sẽ yêu trẻ con là tớ sao?\"
\" Đứa ngốc, chẳng lẽ cậu vĩnh viễn ở tuổi 20 sao?\" Trình Sùng Ngạn vỗ vỗ đầu cô:\"Đến lúc đó cậu cũng sẽ trở thành cô gái quyến rũ, khiến đàn ông phải căng thẳng rồi\".
Nói cũng đúng, Đinh Vũ Du không thể nào không đồng ý cách nói của cậu, đợi đến tuổi nhất định, cô cũng sẽ trở thành cô gái quyến rũ, chỉ là...............
Cô không có thời gian để chờ đợi thêm nữa
Đợi đến lúc đó, anh sớm đã thuộc về người con gái khác, vĩnh viễn không thuộc về cô
Xem ra , cô phải nghĩ biện pháp để mình trở nên thành thục quyến rũ trước tuổi, để anh biết được sức hút của cô,..............
\" Này, cậu đang nghĩ gì vậy?\" nhìn cặp mắt cô đăm đăm nhìn về phía trước, cậu không nhịn được hỏi
\" Không có gì, không có gì\". Cô cẩn thận che giấu ý đồ đen tối của mình:\" Tối hôm qua tớ ngủ không ngon, cậu chở tớ đi mua cafe được không? Tớ sợ sẽ ngủ gật trong lớp .
\" Không thành vấn đề, cậu muốn mua cafe ở đâu?\". Cậu dĩ nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu của cô, đừng nói là 1 ly cafe nhỏ bé, muốn cậu đốt nhà cậu cũng không từ chối
Giống như trước kia, đêm khuya Đinh Tử Hạo mới trở về nhà.
Nhìn thấy trong nhà tối đen như mực, anh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, xem ra cô đã đi ngủ, như vậy thì đỡ được việc gặp nhau càng thêm lúng túng.
Nghĩ đến chuyện từ tình cảm từ trước đến giờ của anh em đều vô cùng tốt, nhưng lại rơi vào 1 tình huống như vậy, anh lại thầm thở dài.
Buồn bã trở về phòng tắm rửa, ngay lúc anh chuẩn bị lên giường đi ngủ thì, cửa truyền đến tiếng gõ cửa.
Ai?
Đinh Tử Hạo không nghi ngờ gì , trong nhà này ngoại trừ anh, chỉ còn Đinh Vũ Du, ngoài cô ra, không còn ai có thể gõ cửa lúc này.
Anh tin tưởng anh trộm sẽ không lịch sự mà gõ cửa trước khi ăn trộm, hỏi xem trong nhà có người không?
Lạ, sao nhóc con này từ sáng hôm qua không quan tâm đến anh, sao bây giờ lại chủ động tới tìm anh đây?
Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi ngờ, nhưng anh vẫn ra mở cửa, quả nhiên thấy Đinh Vũ Du đang đứng ở ngoài.
\" Có..........chuyện gì sao?\"
Thái độ của anh bình thản nhưng lại khách khí, trong đó có xen lẫn với tia đề phòng.
\" Em có lời muốn nói với anh\". Cúi đầu, giọng nói Đinh Vũ Du nhỏ nhẹ:\" Em......có thể vào không?\"
Nghe vậy , anh không khỏi sửng sốt.
Em gái nghịch ngợm lại muốn làm gì đây?
Anh nghĩ ngợi
Chẳng lẽ là do hôm qua cô thấy anh mang Lê Anna về nhà, cho nên đã nghĩ thông suốt, tới đây cùng anh làm hòa?
Nếu là như vậy.........
\" Em vào đi\". Anh đem cửa kép ra, cho cô vào phòng.
Đinh Vũ Du gật đầu, chậm rãi đi vào phòng của anh.
\" Em muốn nói gì\". Anh không muốn đóng cửa lại, cũng không quên phải giữ 1 khoảng cách với cô.
Sắc mặt Đinh Vũ Vu có vẻ hơi tái nhợt, nhưng cô chỉ im lặng nhìn anh, không nói gì
\" Tại sao vào mà không nói gì?\" ánh mắt cô khiến anh bất an, khiến anh nhanh chóng thúc giục cô :\" Em muốn nói gì thì nói đi\".
\"Em......\" giống như đang có 1 quyết định trọng đại, đột nhiên cô cởi áo khoác ra, lộ ra 1 thân hình mỏng manh, áo ngủ hấp dẫn bao chặt lấy thân thể hấp dẫn.
Chỉ thấy chiếc cổ trắng như tuyết cùng hai cặp anh đào phơi bày 1 nửa ra bên ngoài. Nụ hoa như ẩn như hiện, dấu bên trong lớp sa mỏng manh kia như đang mời gọi , eo nhỏ xinh, cùng đôi chân trắng mịn thẳng tắp lộ ra ngoài, tràn đầy quyến rũ.
Trước mặt anh cô bọc lộ hết sự mĩ lệ cùng quyến rũ của mình với anh.
\" Em.........\" không ngờ cô làm như vậy, khiến anh nghẹ họng, không thể nói gì, cả người ngây ngốc, cũng không còn cảm thấy xấu hổ, cô làm như vậy chỉ để chứng minh cho anh biết một chuyện
Cô chứng minh cô đã lớn , không còn là cô em gái bé nhỏ của anh nữa.
\" Đừng coi em như con nít được không?\" giọng nói buồn bã của cô vang lên trong không gian yên tĩnh.\" những cô gái khác có thể cho anh, em cũng có thể...............\"
Trong mắt cô mang theo sự đau khổ khẩn cầu và đáng thương:\" Đừng từ chối em nữa được không, anh cần gì em cũng có thể cho anh\" ( lyly: chị iu mù quáng quá roài)
Tuy lúc này đang là mùa đông, nhưng trán anh vẫn nhỏ vài giọt mồ hôi
Cô khiến anh đau lòng, một cô gái xinh đẹp lại đa tình bất chấp mọi thứ để có được tình cảm của anh, làm sao anh không động lòng?
Nhưng mà.............. Cô là em gái anh.
Là một người cấm kị anh không thể đụng vào.
Cả đời này anh chỉ có thể phụ cô, tổn thương tình cảm của cô.
\" Nếu như không muốn nghe lời nói phản cảm, thì ngay lập tức mặc áo vào\". Anh nghe thấy giọng nói mình lạnh lùng, vô tình:\" Mặc quần áo, trở về phòng ngay\".
Cô không một chút động đầy, chỉ là sững sờ nhìn anh, một giọt nước mắt rơi xuống.
\" Anh........... Cứ độc ác như vậy sao?\" giọng nói cô nghẹn ngào:\" ngay cả 1 cơ hội cũng không cho em sao?\"
Nghe cô nói vậy lòng anh đau quặn, chỉ có thể hung dữ cắn răng nói:\" trở về phòng của em ngay, khuya rồi, anh muốn nghỉ ngơi\".
Cặp mắt linh động đã trở nên trống rỗng, đôi môi run rẩy không thể nói bất cứ điều gì , thậm chí không lấy áo khoác, cô chỉ là cúi đầu, lẳng lặng đi ra ngoài.
Khi cô vừa đi khỏi, anh lập tức đóng cửa lại, rồi nhanh chóng khóa lại, làm như vậy như muốn đem cô, cùng tình cảm của cô để ra ngoài.
Vậy mà tiếng khóc nhỏ của cô, lại xuyên vào cánh cửa , chui vào trong tai anh, khiến anh đau lòng, không biết phải làm sao.
Anh phải làm sao đây, vò vò mái tóc, anh ngã xuống giường.
Anh hận không thể đánh mình bất tỉnh, để không còn nghe được tiếng khóc kia, lại càng không phải tiếp nhận những éo le, cùng trắc trở.
Giáng sinh sắp đến , khắp nơi trên đường phố đều trang trí đủ màu sắc rực rỡ, cả thành phố tràn ngập trong không khí náo nhiệt
Ngày hôm qua mới kết thúc cuộc thi trắc nghiệm cuối kì, đồng nghĩa với việc kì nghỉ lễ bắt đầu, Đinh Vũ Du quyết định ra cửa giải sầu, thuận tiện đi đến cửa hàng chọn một số món quà giáng sinh cho mấy người bạn.
Đứng ở trong cửa hàng lưu niệm, cô cẩn thận chọn lựa khăn quàng cổ, bao tay cho các bạn nữ, đồng thời chọn lựa đồ dùng học tập cho các bạn nam, khi cô vô tình nhìn thấy một lọ thủy tinh xinh đẹp trong đầu cô không kìm lòng được mà nhớ về anh.
Bất kể lễ giáng sinh hay sinh nhật anh, hàng năm cô đều tỉ mỉ thay anh chọn một món quà.
Nhưng bây giờ thì sao? Cô cò có thể chuẩn bị quà giáng sinh cho anh sao?
Nhớ tới đêm anh cự tuyệt cô 1 cách vô tình, trái tim cô càng thêm lạnh lùng.
A! Quan hệ của 2 người bây giờ đã đóng băng, chắc chắn anh sẽ không muốn quà cô tặng đâu.
nhìn miếng thủy tinh lần cuối, cô quay đầu đến quầy tính tiền.
Chờ khi bao quà xong, cô mờ mịt ngó ra ngoài cửa sổ.
Chẳng lẽ tất cả đã kết thúc rồi sao?
Chẳng lẽ tình yêu nhiều năm qua của cô cứ như vậy mà bay mất sao?
Chẳng lẽ cô không còn bất kì cơ hội nào sao?
Nghĩ đến đây, cô không khỏi buồn bã.
\" Này, cô bé xinh đẹp\"
Bỗng dưng, có 1 người vỗ vai cô.
\" Ai vậy\" Cô giật mình quay đầu lại
\" Ồ, nhanh như vậy mà đã quên an?\" gương mặt tuấn tú đối diện với cô, cười hì hì, anh ta là bằng hữu của Đinh Tử Hạo _ Lâm Dục Trung.
\" Là anh sao?\" Vừa nhìn thấy người quen, cô liền yên tâm.
\" Anh còn tưởng rằng em không nhớ anh\". Lâm Dục Trung cười nói.
\" Người đẹp trai như anh, muốn quên cũng không được nha\".Đinh Vũ Du trêu nghẹo nói.
\" Này, miệng ngọt ha\". Anh mượn dịp mời cô \" Nếu đã vậy, nhất định anh phải mời em ăn cơm\".
\" Không vấn đề, cùng một người đẹp trai như anh mời ăn cơm, là vinh hạnh của em nha\". Mặc dù cô không quên Đinh Tử Hạo muốn mình cách xa người đàn ông trước mắt này, nhưng nghĩ tới sự vô tình của anh, một cảm xúc đối nghịch bừng lên trong lòng cô.
Đinh Tử Hạo không muốn cô đến gần Lâm Dục Trung thì cô cứ đến, cô muốn làm trái lại đó.
\" Đúng rồi, sao anh lại ở đây?\" Cô không nhịn được hỏi
\" Anh đang đi trên đường, nhìn thấy em ngơ ngác đứng bên cửa sổ, anh vung tay cả ngày mà em một chút phản ứng cũng không có, vì thế anh liền trực tiếp đi vào tìm em\".
\" Thật xin lỗi, em không thấy anh\". Cô có chút ngượng ngùng.
\" Sao vậy, có tâm sự sao?\" Anh một bên cười cười, vừa dùng ánh mắt nghiên cứu nhìn cô.
\" Đâu....đâu có\". Tất nhiên cô sẽ không ở trước mặt người lạ tiết lộ ý nghĩa của mình.
\" Sao cũng được\". Anh mở miệng mời cô:\" Thứ 6 tuần này có tiệc lễ Nô en, đúng lúc anh đang thiếu một bạn nhảy, em có muốn cùng anh tham gia\".
\" Cái này............\" Đinh Vũ Du không khỏi do dự
Gần đây tâm tình cô không tốt, ngay cả trường có các hoạt động lễ hội cô cũng lười tham gia, đối với sự náo nhiệt cô đều tránh xa, một mình trốn trong bóng tối gặm nhấm vết thương.
Nhìn ra do dự của cô, Lâm Dục Trung bắt đầu lên tiếng thuyết phục:\" trong người đang có chuyện tốt thì nên tham gia, đang có chuyện buồn thì càng nên tham gia, một mình em trốn tránh cũng đâu giải quyết được vấn đè gì? Ra ngoài vui chơi, đảm bảo tâm tình sẽ tốt hơn đó, huống hồ\". Anh cười sâu xa nhìn cô:\" Đây là tiệc do công ty anh em cử hành, chẳng lẽ em không muốn tham gia?\"
Nghe vậy, mặt cô chợt tối sầm:\" Anh nói là tiệc của công ty anh em?\"
\" Đúng vậy! Bởi vì anh là khách hàng lớn của công ty, cho nên anh cũng được mời a\". Anh nói:\" Chẳng lẽ cậu ấy không nói em đi cùng?\"
\" Á............có....có a........\" cô có chút chột dạ:\" Chỉ là.........em không thích náo nhiệt, cho nên không muốn tham gia\".
Vừa nghe anh nói vậy, lúc này cô không muốn đáp ứng lời mời của Lâm Dục Trung, cô không muốn thấy gương mặt lạnh lùng của Đinh Tử Hạo
\" Em nghĩ, em không...............\"
\" Chẳng lẽ em
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu