Tiểu thuyết - Chủ Tịch Hiểu Lầm Lớn
Lượt xem : |
ể tôi lau giúp cô. . . . . ."
Ôn Nhu hối lỗi nhìn trên mặt cô ta dính đầy hạt đen, lậptức cầm khăn ăn ( khăn để trên đùi hoặc trước ngực) muốn lau mặt giúp cô ta, không nghĩ tới gương mặt này bị bánh ngọt làm cho hỏng hết.
"Cô cút ngay!" Cô gái áo đỏ thẹn quá hóa giận hất tay cô đang nhiệt tình giúp đỡ ra, khuôn mặt đen nghịt chỉ thấy lộ ra hai con ngươi phun lửa, miệng to như chậu máu không ngừng gào thét.
"Tôi thấy cô rõ ràng là cố ý, cô ghen tỵ tôi xinh đẹp hơn cô, sợ Lạc không nhìn cô một cái, cho nên mới cố ý làm xấu tôi. . . . . . Tôi sẽ không để cho cô được như ý !"
Nhìn cô ta thở hổn hển thân hình vặn vẹo đi, vốn là vẻ mặt Ôn Nhu vô cùng áy náy đã chuyển thành trợn mắt há miệng.
Cô trợn to mắt nhìn chằm chằm bóng lưng cô ta—— bởi vì lễ phục thiếu vải mà mở ra một đường xẻ tới mông, thật lâu tinh thần mới trở lại bình thường.
Ăn ba bàn lớn thức ăn, người đẹp của Phí Gia Lạc, Cao Thăng hoàn thành nhiệm vụ còn không có trở lại.
Bây giờ cô rất không muốn đi tìm người cao quý được hoan nghênh này, hơn nữa không muốn nhìn thấy hình ảnh Phí Gia Lạc bị một đám phụ nữ xếp thành nửa ngọn núi cao vây quanh.
Nếu là Lôi công thấy những hình ảnh lá cải đầy kích thích này, nhất định sẽ cao hứng đến chết, không chừng còn chia cho cô một khoản tiền thưởng, nhưng cô chính là không muốn đi phỏng vấn hắn, vừa nghĩ tới phải tỉ mỉ nghe cuộc sống riêng tư của hắn có bao nhiêu thối nát, hắn có bao nhiêu người bạn gái, thì cô có liền muốn đem phần bánh ngọt còn dư kia, đi tới mỗi người phụ nữ vây quanh bên cạnh Phí Gia Lạc mà bôi lên.
Đây là tiệc sinh nhật gì, căn bản là biến thành nơi buông thả dục vọng hoan lạc, Đúng vậy —— Ôn Nhu khinh thường nghĩ.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào, trong sân vốn là tràn đầy tiếng nói thiết đãi mà bây giờ ngay cả nửa người cũng không có, chỉ còn lại vài người hầu ở đây đánh con muỗi đuổi con ruồi.
Cô không phải là làm sai cái gì chứ? Dựa vào trực giác nhạy bén của chó săn được bồi dưỡng mấy tháng qua, rốt cục cô không nhịn được đứng dậy, đi tới vườn sau nhà chính đang lờ mờ truyền tới tiếng vui đùa ầm ĩ.
Vòng qua nhà chính ít nhất chừng một trăm bình, cảnh tượng trước mắt làm Ôn Nhu thở hốc vì kinh ngạc.
Bơi —— hồ bơi?
Dĩ nhiên, nhà người có tiền người nào mà không thích mới mẻ độc đáo, hồ bơi đầy đủ lớn hơn bồn tắm nhà cô gấp trăm lần? Nhưng làm cho thần kinh người ta căng thẳng , là ngực mông dao động trong hồ bơi làm cho người ta nhìn hoa mắt lộn xộn.
Cô dùng sức nuốt giọng nói, ánh mắt quét qua một đám người da thịt tuyết trắng, trước lồi sau vểnh, vóc người đẹp đến cô là phụ nữ cũng cảm thấy xấu hổ muốn chui xuống đất, cùng một vòng tròn như cũ, Phí Gia Lạc bị một đống "Ngọn Núi Lớn" đồ sộ chen lấn quấn lấy. . . . . . Dạ dày vừa mới tiêu hóa ba bàn thức ăn lớn, hình như lại mãnh liệt tuôn lên vị chua.
Móng vuốt cá của những người phụ nữ kia, bộ dáng đói khát hoàn toàn dính sát vào người Phí Gia lạc, ngay cả cái mông cũng không bỏ qua.
Nhìn chằm chằm móng tay màu đỏ của những người phụ nữ kia, đột nhiên muốn chạy vào phòng bếp lấy dao, nhưng một mắt khác, lại gần như tham lam mà nhìn chăm chú thứ đang vểnh lên dính sát vào hắn, mông hấp dẫn hoàn mỹ ngay cả phụ nữ cũng ghen tỵ, một cỗ nóng nảy không hiểu sao lại từ trong lòng nổi lên, cũng muốn len lén sờ xem một chút, thoạt nhìn có hấp dẫn mê người giống vậy hay không?
Trời ạ, đây là chuyện gì xảy ra?
Đột nhiên Ôn Nhu nghĩ lại, thổi phồng hai gò má nóng đỏ lên, phỉ nhổ mình so với những phụ nữ không biết xấu hổ kia cũng không khá hơn bao nhiêu.
Vấn đề là, cô căn bản là ghét cây củ cải lăng nhăng kia tới cực điểm , làm sao vừa nhìn thấy hắn bị phụ nữ bao vây liền có vị chua? Liên quan đến hắn, cô liền cảm thấy có cái gì không đúng, giống như là trúng tà?
Thì ra là, cô không phải chỉ đi điều trị ngôn ngữ, còn phải đi đến khoa tâm thần —— Ôn Nhu rất đau xót phát hiện ra mình lại có bệnh đáng sợ này.
Hồn bay phách lạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Cao Thăng đang ở xa khoát tay gọi cô.
Ba hồn bảy vía của cô giống như bay đi nơi khác, lảo đảo lắc lư đi tới chỗ hắn, yếu ớt hỏi:
"Như thế nào, chụp được nhiều lắm không, chúng ta đi thôi!" Nếu còn đợi tiếp nữa, không phải là dạ dày của cô sẽ bị vị chua ăn mòn không còn gì sao, nhất định cô sẽ mất đi lý trí liền cầm dao chém những người phụ nữ kia.
"Còn chưa có tiến hành phỏng vấn!“ Cao Thăng giống như là người được đề cử giải thân thiện trong buổi khen thưởng.
"Anh không thấy hắn đang ‘bận rộn ’ sao?" Ôn Nhu nhìn về một đầu khác, ánh mắt bắn ra hai luồng sát khí.
"Ôn Nhu, cô uống cái gì? Sao lại nghe thấy có mùi chua?" Cao Thăng hơi nhíu mày lên.
"Tôi uống gì không quan trọng, quan trọng là ... tôi mệt mỏi." Cô khôi phục lại dáng vẻ trầm lặng.
"Chuẩn bị xong chưa?" Một thanh âm vui sướng giống như mới từ trong nước đường bò ra từ sau lưng vang lên, hai người vừa quay đầu, trên người, trên quần áo Phí Gia Lạc có mấy cái dấu môi son, nụ cười sáng lạn.
Ôn Nhu biết rõ tên playboy Phí Gia Lạc này cho tới bây giờ không phải là thật lòng, nhưng không biết tại sao, khi ánh mắt cô nhìn dấu môi son thấm sâu trên cổ hắn, lại đau đớn giống như là bị xe nghiền nát.
"Dĩ nhiên là chuẩn bị xong, chúng tôi đã không thể chờ đợi muốn đem cái sinh nhật dâm loạn này, chia xẻ cho tất cả người biết." Mặc dù lòng đau như cắt, nhưng Ôn Nhu tươi cười như hoa, thanh âm giống như rót mật.
"Xem ra sẽ là một tin tức lớn." Phí Gia Lạc không những không để bụng, còn có vẻ mặt không thể chờ đợi muốn công khai cho mọi người biết.
"Hon-ney, người ta cũng muốn lên màn ảnh."
Đột nhiên xuất hiện một người đẹp mặc đồ bơi màu đen giống như ma, ở bên bả vai Phí Gia Lạc làm nũng.
Xem ra, hiện tại cô ta nhất định là người được cưng chiều, bởi vì cô ta không có kêu tên của hắn, mà là học theo người nước ngoài gọi là “Ngọt Ngào" .
"Dĩ nhiên, Điềm Tâm." Cánh tay thon dài cực kỳ tự nhiên xuyên qua thắt lưng cô gái kia.
Ôn Nhu giận đến vị chua trong dày lại tăng lên, nào ngờ là Phí Gia Lạc cố ý chọc giận cô đang không lộ dấu vết mà quan sát mặt cô.
"Cao Thăng, bắt đầu đi!" Cô cắn răng nghiến lợi lấy micrô từ trong bóp da ra, hận không được nó là bảo đao giết sói.
"OK, chuẩn bị!" Cao Thăng vô cùng thành thục, xem ra vì có được giải thưởng, hắn đã cố gắng chiến đấu.
Đối với ống kính, cô là máy móc để tiến hành phỏng vấn, dù sao người xem thích xem cái gì, cô liền tận lực đào, tận lực hỏi, đối với cùng người đẹp ma dính vào Phí Gia Lạc giống như trẻ sinh đôi, cô đã gần như chết lặng.
Thật vất vả, mới kết thúc một đoạn phỏng vấn gần ba mươi phút, tim Ôn Nhu như ngừng lại, nhắm mắt làm ngơ lại nâng lên một tầng.
Bất kể trong bị cái gì quấy rầy rối loạn trong lòng, căn bản cô không nên quan tâm Phí Gia Lạc có bao nhiêu dâm loạn phóng túng, có bao nhiêu bong hoa phong lưu, người mà cô chân chính thích là Hách Thế Gia, hắn mới thật sự đáng giá để cô dụng tâm theo đuổi, phó thác cả đời!
Lấy được đoạn phỏng vấn quan trọng này, bộ dáng Cao Thăng chờ được tâng bốc ở buổi khen thưởng, vô cùng vui vẻ khiêng "Vợ" của hắn chạy đến trước sân lắp đầy bụng.
Phí Gia Lạc dùng vài ba lời đuổi đi người quấn lấy hắn cả buổi tối, đã để cho tính nhẫn nại dùng hết cho người đẹp không có đầu óc.
Hắn phát hiện chỉ cần có Ôn Nhu, hắn đối với bất kỳ phụ nữ xinh đẹp hấp dẫn nhìn một cái cũng không có hứng thú.
Vì hai tròng mắt phun lửa kia của cô, hắn đã khổ diễn một buổi tối, là vì giờ phút khổ tẫn cam lai này.
"Em ghen tỵ?" Sự phát hiện này làm cho Phí Gia Lạc có không khỏi cao hứng.
Tối nay cô xinh đẹp làm người ta ngừng thở, hai gò má bởi vì tức giận mà đỏ bừng say lòng người, hai tròng mắt lấp lánh tỏa sáng đầy thuốc súng, một bộ lễ phục màu tím vừa người, làm cho cô vừa vui tươi lại vừa hấp dẫn.
Trướng đau trong quần làm cho hắn giật mình,từ trước đến nay tự chủ của hắn rất cao, cũng chưa từng khát vọng một phụ nữ mà thất lễ ở trước mặt mọi người, nhưng giờ phút này hắn lại ão não phát hiện, mình hoàn toàn không chống cự được phản ứng sinh lý.
"Đúng, ghen tỵ thể lực của anh tốt, đủ thể diện, một hơi có thể giải quyết vậy nhiều phụ nữ như vậy.” Giọng nói cô đầy vị chua có thể ướp được mười hủ đồ chua.
"Cuối cùng em cũng phát hiện được ưu điểm cùng thực lực của tôi."
Phí Gia Lạc đắc ý, làm cho Ôn Nhu muốn cởi quần áo của hắn ra, nhìn cái đuôi sói của hắn có phải đang vểnh lên hay không?
"Cái gọi là đạo bất đồng bất tương vi mưu ( không cùng chí hướng không nên đi chung một đường), tôi phải vội đi, tránh cho bị anh làm ô nhiễm tâm hồn trong sáng của tôi."
"Trong sáng?" Nụ cười càn rỡ bên miệng Phí Gia Lạc càng thêm mở rộng.
"Ý của em nói là—— em chưa từng hưởng thụ vui sướng cực hạn?"
Vẻ mặt của hắn, tựa như một con sói hoang đang thèm thuồng thịt ba rọi thượng đẳng.
"Đúng, bởi vì tôi đang đợi tình yêu đích thực của tôi xuất hiện." Cô ngọt ngào nói.
"Tôi biết, tôi ở đây." Gương mặt hắn say mê, chỉ kém không có cởi bỏ hết quần áo, hô to mời cô thưởng thức.
"Thật ngại, cho tới nay đối với con khỉ chỉ biết dát vàng lên mặt đều không có hứng thú, anh vẫn là chừa chút tinh lực đi giải quyết quần đoàn màu hồng của anh đi." Cô ung dung giơ lên đồng hồ liếc mắt một cái, ác ý cười nói.
"Hôm nay là chủ nhật, tôi thật vất vả cùng tình yêu đích thực hẹn hò, xem phim."
"Anh ta là ai?" Lần đầu tiên trong đời Phí Gia Lạc, mới biết đến mùi vị ghen tỵ.
Kỳ quái, làm sao hắn có thể ghen tỵ? Phụ nữ đuổi theo hắn nhiều đến có thể lấp đầy Thái Bình Dương, làm thành một đường đi cho hắn đi tới bờ bên kia, chính là một người phụ nữ được cho là vừa mắt, làm sao có thể làm cho hắn nảy sinh mùi chua?
"Hách Thế Gia —— anh cũng biết anh ấy, từ chín năm trước tôi đã định anh ấy, hiện tại anh ấy lại xuất hiện là ông trời cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ nắm thật chặc!"
Phí Gia Lạc khiếp sợ lùi lại hai bước, giống như là lần đầu tiên trong đời bị phụ nữ cự tuyệt.
"Ngủ ngon, củ cải sặc sỡ tiên sinh!"
Liếc mắt nhìn vẻ mặt trợn mắt há mồm của hắn, Ôn Nhu vui vẻ khoát tay, cầm ví da lên xoay người đi.
Lần này, cuối cùng cô cũng trút được oán hận chín năm trước!
Ôn Nhu cao ngạo khí thế hiên ngang đi qua hồ bơi, lần đầu tiên làm cho cô có cảm giác đắc ý vênh váo.
Người phụ nữ xa xa phía trước có mấy phần quen mặt , vừa nhìn đến gần, thì ra là cô gái áo đỏ bị cô phun bánh ngọt lên mặt, nhưng mà cô ta đã đổi bộ áo tắm hai mảnh màu vàng khiêu gợi, khuôn mặt trang điểm lại xinh đẹp động lòng người , xem ra cô ta muốn quyến rũ Phí Gia Lạc, ý đồ rất rõ ràng chính là trở thành khách mời của sân khấu đêm nay.
"Cô không sao chứ?" Ôn Nhu dừng bước lại, rất chân thành hỏi thăm.
"Cô lại muốn làm gì?" Áo đỏ —— không, cô gái hai mảnh màu vàng phòng bị nhìn cô chằm chằm, xem cô như bệnh dịch chết người.
"Không có, tôi ch
QUAY LẠIÔn Nhu hối lỗi nhìn trên mặt cô ta dính đầy hạt đen, lậptức cầm khăn ăn ( khăn để trên đùi hoặc trước ngực) muốn lau mặt giúp cô ta, không nghĩ tới gương mặt này bị bánh ngọt làm cho hỏng hết.
"Cô cút ngay!" Cô gái áo đỏ thẹn quá hóa giận hất tay cô đang nhiệt tình giúp đỡ ra, khuôn mặt đen nghịt chỉ thấy lộ ra hai con ngươi phun lửa, miệng to như chậu máu không ngừng gào thét.
"Tôi thấy cô rõ ràng là cố ý, cô ghen tỵ tôi xinh đẹp hơn cô, sợ Lạc không nhìn cô một cái, cho nên mới cố ý làm xấu tôi. . . . . . Tôi sẽ không để cho cô được như ý !"
Nhìn cô ta thở hổn hển thân hình vặn vẹo đi, vốn là vẻ mặt Ôn Nhu vô cùng áy náy đã chuyển thành trợn mắt há miệng.
Cô trợn to mắt nhìn chằm chằm bóng lưng cô ta—— bởi vì lễ phục thiếu vải mà mở ra một đường xẻ tới mông, thật lâu tinh thần mới trở lại bình thường.
Ăn ba bàn lớn thức ăn, người đẹp của Phí Gia Lạc, Cao Thăng hoàn thành nhiệm vụ còn không có trở lại.
Bây giờ cô rất không muốn đi tìm người cao quý được hoan nghênh này, hơn nữa không muốn nhìn thấy hình ảnh Phí Gia Lạc bị một đám phụ nữ xếp thành nửa ngọn núi cao vây quanh.
Nếu là Lôi công thấy những hình ảnh lá cải đầy kích thích này, nhất định sẽ cao hứng đến chết, không chừng còn chia cho cô một khoản tiền thưởng, nhưng cô chính là không muốn đi phỏng vấn hắn, vừa nghĩ tới phải tỉ mỉ nghe cuộc sống riêng tư của hắn có bao nhiêu thối nát, hắn có bao nhiêu người bạn gái, thì cô có liền muốn đem phần bánh ngọt còn dư kia, đi tới mỗi người phụ nữ vây quanh bên cạnh Phí Gia Lạc mà bôi lên.
Đây là tiệc sinh nhật gì, căn bản là biến thành nơi buông thả dục vọng hoan lạc, Đúng vậy —— Ôn Nhu khinh thường nghĩ.
Nhưng chẳng biết từ lúc nào, trong sân vốn là tràn đầy tiếng nói thiết đãi mà bây giờ ngay cả nửa người cũng không có, chỉ còn lại vài người hầu ở đây đánh con muỗi đuổi con ruồi.
Cô không phải là làm sai cái gì chứ? Dựa vào trực giác nhạy bén của chó săn được bồi dưỡng mấy tháng qua, rốt cục cô không nhịn được đứng dậy, đi tới vườn sau nhà chính đang lờ mờ truyền tới tiếng vui đùa ầm ĩ.
Vòng qua nhà chính ít nhất chừng một trăm bình, cảnh tượng trước mắt làm Ôn Nhu thở hốc vì kinh ngạc.
Bơi —— hồ bơi?
Dĩ nhiên, nhà người có tiền người nào mà không thích mới mẻ độc đáo, hồ bơi đầy đủ lớn hơn bồn tắm nhà cô gấp trăm lần? Nhưng làm cho thần kinh người ta căng thẳng , là ngực mông dao động trong hồ bơi làm cho người ta nhìn hoa mắt lộn xộn.
Cô dùng sức nuốt giọng nói, ánh mắt quét qua một đám người da thịt tuyết trắng, trước lồi sau vểnh, vóc người đẹp đến cô là phụ nữ cũng cảm thấy xấu hổ muốn chui xuống đất, cùng một vòng tròn như cũ, Phí Gia Lạc bị một đống "Ngọn Núi Lớn" đồ sộ chen lấn quấn lấy. . . . . . Dạ dày vừa mới tiêu hóa ba bàn thức ăn lớn, hình như lại mãnh liệt tuôn lên vị chua.
Móng vuốt cá của những người phụ nữ kia, bộ dáng đói khát hoàn toàn dính sát vào người Phí Gia lạc, ngay cả cái mông cũng không bỏ qua.
Nhìn chằm chằm móng tay màu đỏ của những người phụ nữ kia, đột nhiên muốn chạy vào phòng bếp lấy dao, nhưng một mắt khác, lại gần như tham lam mà nhìn chăm chú thứ đang vểnh lên dính sát vào hắn, mông hấp dẫn hoàn mỹ ngay cả phụ nữ cũng ghen tỵ, một cỗ nóng nảy không hiểu sao lại từ trong lòng nổi lên, cũng muốn len lén sờ xem một chút, thoạt nhìn có hấp dẫn mê người giống vậy hay không?
Trời ạ, đây là chuyện gì xảy ra?
Đột nhiên Ôn Nhu nghĩ lại, thổi phồng hai gò má nóng đỏ lên, phỉ nhổ mình so với những phụ nữ không biết xấu hổ kia cũng không khá hơn bao nhiêu.
Vấn đề là, cô căn bản là ghét cây củ cải lăng nhăng kia tới cực điểm , làm sao vừa nhìn thấy hắn bị phụ nữ bao vây liền có vị chua? Liên quan đến hắn, cô liền cảm thấy có cái gì không đúng, giống như là trúng tà?
Thì ra là, cô không phải chỉ đi điều trị ngôn ngữ, còn phải đi đến khoa tâm thần —— Ôn Nhu rất đau xót phát hiện ra mình lại có bệnh đáng sợ này.
Hồn bay phách lạc ngẩng đầu lên, chỉ thấy Cao Thăng đang ở xa khoát tay gọi cô.
Ba hồn bảy vía của cô giống như bay đi nơi khác, lảo đảo lắc lư đi tới chỗ hắn, yếu ớt hỏi:
"Như thế nào, chụp được nhiều lắm không, chúng ta đi thôi!" Nếu còn đợi tiếp nữa, không phải là dạ dày của cô sẽ bị vị chua ăn mòn không còn gì sao, nhất định cô sẽ mất đi lý trí liền cầm dao chém những người phụ nữ kia.
"Còn chưa có tiến hành phỏng vấn!“ Cao Thăng giống như là người được đề cử giải thân thiện trong buổi khen thưởng.
"Anh không thấy hắn đang ‘bận rộn ’ sao?" Ôn Nhu nhìn về một đầu khác, ánh mắt bắn ra hai luồng sát khí.
"Ôn Nhu, cô uống cái gì? Sao lại nghe thấy có mùi chua?" Cao Thăng hơi nhíu mày lên.
"Tôi uống gì không quan trọng, quan trọng là ... tôi mệt mỏi." Cô khôi phục lại dáng vẻ trầm lặng.
"Chuẩn bị xong chưa?" Một thanh âm vui sướng giống như mới từ trong nước đường bò ra từ sau lưng vang lên, hai người vừa quay đầu, trên người, trên quần áo Phí Gia Lạc có mấy cái dấu môi son, nụ cười sáng lạn.
Ôn Nhu biết rõ tên playboy Phí Gia Lạc này cho tới bây giờ không phải là thật lòng, nhưng không biết tại sao, khi ánh mắt cô nhìn dấu môi son thấm sâu trên cổ hắn, lại đau đớn giống như là bị xe nghiền nát.
"Dĩ nhiên là chuẩn bị xong, chúng tôi đã không thể chờ đợi muốn đem cái sinh nhật dâm loạn này, chia xẻ cho tất cả người biết." Mặc dù lòng đau như cắt, nhưng Ôn Nhu tươi cười như hoa, thanh âm giống như rót mật.
"Xem ra sẽ là một tin tức lớn." Phí Gia Lạc không những không để bụng, còn có vẻ mặt không thể chờ đợi muốn công khai cho mọi người biết.
"Hon-ney, người ta cũng muốn lên màn ảnh."
Đột nhiên xuất hiện một người đẹp mặc đồ bơi màu đen giống như ma, ở bên bả vai Phí Gia Lạc làm nũng.
Xem ra, hiện tại cô ta nhất định là người được cưng chiều, bởi vì cô ta không có kêu tên của hắn, mà là học theo người nước ngoài gọi là “Ngọt Ngào" .
"Dĩ nhiên, Điềm Tâm." Cánh tay thon dài cực kỳ tự nhiên xuyên qua thắt lưng cô gái kia.
Ôn Nhu giận đến vị chua trong dày lại tăng lên, nào ngờ là Phí Gia Lạc cố ý chọc giận cô đang không lộ dấu vết mà quan sát mặt cô.
"Cao Thăng, bắt đầu đi!" Cô cắn răng nghiến lợi lấy micrô từ trong bóp da ra, hận không được nó là bảo đao giết sói.
"OK, chuẩn bị!" Cao Thăng vô cùng thành thục, xem ra vì có được giải thưởng, hắn đã cố gắng chiến đấu.
Đối với ống kính, cô là máy móc để tiến hành phỏng vấn, dù sao người xem thích xem cái gì, cô liền tận lực đào, tận lực hỏi, đối với cùng người đẹp ma dính vào Phí Gia Lạc giống như trẻ sinh đôi, cô đã gần như chết lặng.
Thật vất vả, mới kết thúc một đoạn phỏng vấn gần ba mươi phút, tim Ôn Nhu như ngừng lại, nhắm mắt làm ngơ lại nâng lên một tầng.
Bất kể trong bị cái gì quấy rầy rối loạn trong lòng, căn bản cô không nên quan tâm Phí Gia Lạc có bao nhiêu dâm loạn phóng túng, có bao nhiêu bong hoa phong lưu, người mà cô chân chính thích là Hách Thế Gia, hắn mới thật sự đáng giá để cô dụng tâm theo đuổi, phó thác cả đời!
Lấy được đoạn phỏng vấn quan trọng này, bộ dáng Cao Thăng chờ được tâng bốc ở buổi khen thưởng, vô cùng vui vẻ khiêng "Vợ" của hắn chạy đến trước sân lắp đầy bụng.
Phí Gia Lạc dùng vài ba lời đuổi đi người quấn lấy hắn cả buổi tối, đã để cho tính nhẫn nại dùng hết cho người đẹp không có đầu óc.
Hắn phát hiện chỉ cần có Ôn Nhu, hắn đối với bất kỳ phụ nữ xinh đẹp hấp dẫn nhìn một cái cũng không có hứng thú.
Vì hai tròng mắt phun lửa kia của cô, hắn đã khổ diễn một buổi tối, là vì giờ phút khổ tẫn cam lai này.
"Em ghen tỵ?" Sự phát hiện này làm cho Phí Gia Lạc có không khỏi cao hứng.
Tối nay cô xinh đẹp làm người ta ngừng thở, hai gò má bởi vì tức giận mà đỏ bừng say lòng người, hai tròng mắt lấp lánh tỏa sáng đầy thuốc súng, một bộ lễ phục màu tím vừa người, làm cho cô vừa vui tươi lại vừa hấp dẫn.
Trướng đau trong quần làm cho hắn giật mình,từ trước đến nay tự chủ của hắn rất cao, cũng chưa từng khát vọng một phụ nữ mà thất lễ ở trước mặt mọi người, nhưng giờ phút này hắn lại ão não phát hiện, mình hoàn toàn không chống cự được phản ứng sinh lý.
"Đúng, ghen tỵ thể lực của anh tốt, đủ thể diện, một hơi có thể giải quyết vậy nhiều phụ nữ như vậy.” Giọng nói cô đầy vị chua có thể ướp được mười hủ đồ chua.
"Cuối cùng em cũng phát hiện được ưu điểm cùng thực lực của tôi."
Phí Gia Lạc đắc ý, làm cho Ôn Nhu muốn cởi quần áo của hắn ra, nhìn cái đuôi sói của hắn có phải đang vểnh lên hay không?
"Cái gọi là đạo bất đồng bất tương vi mưu ( không cùng chí hướng không nên đi chung một đường), tôi phải vội đi, tránh cho bị anh làm ô nhiễm tâm hồn trong sáng của tôi."
"Trong sáng?" Nụ cười càn rỡ bên miệng Phí Gia Lạc càng thêm mở rộng.
"Ý của em nói là—— em chưa từng hưởng thụ vui sướng cực hạn?"
Vẻ mặt của hắn, tựa như một con sói hoang đang thèm thuồng thịt ba rọi thượng đẳng.
"Đúng, bởi vì tôi đang đợi tình yêu đích thực của tôi xuất hiện." Cô ngọt ngào nói.
"Tôi biết, tôi ở đây." Gương mặt hắn say mê, chỉ kém không có cởi bỏ hết quần áo, hô to mời cô thưởng thức.
"Thật ngại, cho tới nay đối với con khỉ chỉ biết dát vàng lên mặt đều không có hứng thú, anh vẫn là chừa chút tinh lực đi giải quyết quần đoàn màu hồng của anh đi." Cô ung dung giơ lên đồng hồ liếc mắt một cái, ác ý cười nói.
"Hôm nay là chủ nhật, tôi thật vất vả cùng tình yêu đích thực hẹn hò, xem phim."
"Anh ta là ai?" Lần đầu tiên trong đời Phí Gia Lạc, mới biết đến mùi vị ghen tỵ.
Kỳ quái, làm sao hắn có thể ghen tỵ? Phụ nữ đuổi theo hắn nhiều đến có thể lấp đầy Thái Bình Dương, làm thành một đường đi cho hắn đi tới bờ bên kia, chính là một người phụ nữ được cho là vừa mắt, làm sao có thể làm cho hắn nảy sinh mùi chua?
"Hách Thế Gia —— anh cũng biết anh ấy, từ chín năm trước tôi đã định anh ấy, hiện tại anh ấy lại xuất hiện là ông trời cho tôi cơ hội, tôi nhất định sẽ nắm thật chặc!"
Phí Gia Lạc khiếp sợ lùi lại hai bước, giống như là lần đầu tiên trong đời bị phụ nữ cự tuyệt.
"Ngủ ngon, củ cải sặc sỡ tiên sinh!"
Liếc mắt nhìn vẻ mặt trợn mắt há mồm của hắn, Ôn Nhu vui vẻ khoát tay, cầm ví da lên xoay người đi.
Lần này, cuối cùng cô cũng trút được oán hận chín năm trước!
Ôn Nhu cao ngạo khí thế hiên ngang đi qua hồ bơi, lần đầu tiên làm cho cô có cảm giác đắc ý vênh váo.
Người phụ nữ xa xa phía trước có mấy phần quen mặt , vừa nhìn đến gần, thì ra là cô gái áo đỏ bị cô phun bánh ngọt lên mặt, nhưng mà cô ta đã đổi bộ áo tắm hai mảnh màu vàng khiêu gợi, khuôn mặt trang điểm lại xinh đẹp động lòng người , xem ra cô ta muốn quyến rũ Phí Gia Lạc, ý đồ rất rõ ràng chính là trở thành khách mời của sân khấu đêm nay.
"Cô không sao chứ?" Ôn Nhu dừng bước lại, rất chân thành hỏi thăm.
"Cô lại muốn làm gì?" Áo đỏ —— không, cô gái hai mảnh màu vàng phòng bị nhìn cô chằm chằm, xem cô như bệnh dịch chết người.
"Không có, tôi ch
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu997/5051