Tiểu thuyết Đặt Bẫy Cha Cục Cưng-full
Lượt xem : |
nhưng vẫn có không ít người theo đuổi nhưng đều bị nàng cự tuyệt.
“ Em chỉ muốn chăm sóc Lam Lam thật tốt, có thể nhìn thấy con khỏe mạnh lớn lên, em liền cảm thấy thỏa mãn rồi.”
“ Trước đây chị cũng từng nghĩ như em, không muốn tiếp tục kết hôn nữa, chỉ muốn nuôi con khôn lớn. Nhưng từ khi biết Kính Khải, chị phát hiện trên đời này thật ra vẫn có người đàn ông tốt. Thân là chị em tốt, chị vẫn muốn khuyên em mấy câu, về sau nếu tình yêu đến không nên lập tức cự tuyệt, cho đối phương cũng là cho chính mình một cơ hội, hiểu không?”
“ Em chỉ muốn Lam Lam là đủ rồi.”
Chương 11
“ Tử Quân, có phải đến bây giờ em vẫn còn yêu cha của Lam Lam không? Thành thật mà nói, chị thật sự tò mò cha Lam Lam là người như thế nào mà làm cho em không thèm liếc mắt đến người đàn ông khác.”
Tả Tử Quân dừng động tác trên tay.” Thật ra chị cũng từng gặp cha của Lam Lam rồi.”
“ Chị đã gặp?” Cô khó nén kinh ngạc.” Là ai?”
Cô nhìn bà Lô bên cạnh, sau khi chắc chắn bà không hiểu họ đang nói gì liền không cố kỵ nói ra, nhưng vẫn hơi hạ giọng một chút.” Chính là Lục Thừa Diệp.”
“ Cái gì, anh ta không phải là anh rể của em hay sao?” Cô nhớ Tả Tử Quân có một người chị sanh đôi, chỉ là nhiều năm rồi không liên lạc, không ngờ lần này nghe tin lại là tin xấu như thế.
“ Em cũng không biết phải giải thích thế nào, nói chung là rất phức tạp, khi nào rảnh em sẽ kể cho chị nghe.” Đối với cô, cha của Lam Lam là một bí mật không thể nói, tại sao giờ cô lại nói cho Á Vi nghe? Mọi chuyện đều có nguyên nhân, lần trước cô mang con gái đến Bắc Thượng thăm viếng chị gái, nghĩ đến việc chị cô còn trẻ như vậy mà đã ra đi liền cảm thấy đau đớn. Nghĩ đến một ngày cô cũng đột nhiên ra đi như thế, như vậy phải có ít nhất một người biết cha Lam Lam là ai, nên cô mới nói cho Á Vi biết bí mật này. Nếu như cô có thể sống đến khi con gái kết hôn thì việc này sẽ trở một bí mật mãi mãi.
Năm đó, hơn hai tháng sau khi trở về từ biệt thự, chị cô cùng Lục Thừa Diệp kết hôn. Cô cảm thấy vui mừng thay cho chị cô. Khi chị cô cùng Lục Thừa Diệp đến châu Âu hưởng tuần trăng mật thì em trai cô vì viêm phổi mà qua đời. Hai ngày sau, mẹ cô cũng đi theo. Ngay lúc đó, cô bị đả kích rất lớn, chị Lộ Nhi liền đến giúp đỡ xử lý hậu sự, nhưng chị bảo nên chờ chị cô trở về mới báo việc mẹ và em cô qua đời.
Sau khi mẹ và em cô mất, cuộc sống của cô cũng mất đi phương hướng. Mấy ngày sau, cô thường xuyên buồn nôn. Lúc bắt đầu, cô chỉ nghĩ do mình quá nhớ người thân nên ảnh hưởng đến sinh lý. Nhưng đến khi ngay cả ăn hoặc nghe mùi thức ăn cũng khiến cô muốn nôn nên mới phải đến bệnh viện kiểm tra, ai ngờ lại phát hiện mình mang thai.
Cô coi con mình là bảo bối ông trời tặng cô, để cho cô có phương hướng cho cuộc sống mới. Đương nhiên cô cũng biết sự tồn tại của đứa bé sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của chị cô và anh rể. Vì vậy, cô nói với chị cô về sau đường ai nấy đi, không cần phải liên lạc nữa, sau đó cô mang theo “ bí mật” rời đi.
Cao Á Vi biết Tả Tử Quân không biết phải nói sao, cha Lam Lam lại là anh rể của mình, vừa nghĩ đến đã thấy phức tạp. Vì vậy cô cầm vỉ bánh vừa nướng xong đưa cho Tả Tử Quân.” Những chuyện cực khổ đó đã qua, chuyện phức tạp như vậy không cần suy nghĩ nhiều, không phải muốn ăn vụng một miếng bánh hay sao, cầm đi.”
Cô nhận lấy bánh.” Cám ơn.”
“ Không cần khách sáo.”
Đột nhiên Cao Á Vi nhìn thấy bà ngoại lại đang ăn lung tung cái gì đó, lần này lại là con trai màu sắc rực rỡ làm bằng đất sét, cô liền chạy đến giành lấy.” Bà ngoại, cái này không thể ăn, nếu ăn bà sẽ bị đau bụng nữa đó.”
“ Cái này là đất sét, không thể ăn, bà ăn bánh bích quy này đi.”
“ Uhm.”
Cũng trong lúc đó, trong nhà trẻ, Tả Dạ Lam bĩu môi, gương mặt không vui.
Thứ bảy này sẽ có hoạt động cha con, bé biết cha các bạn đều sẽ đến, chỉ có bé không có cha, tại sao bé lại không có cha chứ?
Bé không thích không có cha, bé cũng muốn có cha đi cùng.
Sau đó, bé nhớ đến chú Lục, chú Lục so với cha của các bạn còn đẹp trai hơn, bé đã giấu danh thiếp của chú Lục trong túi đeo lưng hình chú gấu nhỏ mà bé thích nhất, bé quyết định sau khi về nhà sẽ lén gọi điện cho chú Lục, nói chú đến nhà trẻ tham gia hoạt động cha con với bé.
Buổi sáng thứ bảy.
“ Lam Lam, uống sữa nhanh lên, nếu không chúng ta sẽ đến trễ đó.”
“ Vâng ạ.” Nói như vậy nhưng miệng nhỏ vẫn tiếp tục uống sữa.
Tả Tử Quân không biết con gái đang mè nheo chuyện gì, trước kia rõ ràng bé uống sữa rất nhanh, sao hôm nay lại như cố ý kéo dài thời gian vậy.” Lam Lam, nhanh lên một chút.”
“ Nhưng thầy Thuyết có nói, con nít ăn gì cũng không được quá nhanh.”
“ Con bây giờ đang uống sữa, không phải đang ăn, hơn nữa cũng còn có chút xíu, con không thể bưng lên uống một cái cạn sạch hay sao? Chúng ta thật sự sẽ trễ đấy.”
“ Chờ thêm một chút nữa thôi.” Lam Lam nói.
Chỉ còn một hớp, chính là bé không chịu uống xong, cô cảm thấy con gái sáng hôm nay có chút kỳ lạ.” Con làm sao vậy, không muốn đi nhà trẻ sao?”
Bé lắc đầu.” Con không phải không muốn đi nhà trẻ.”
“ Nếu không phải, vậy con chờ gì à?”
“ Con muốn chờ…” Lam Lam mím môi, không dám nói ra.
“ Chờ cái gì?” Rốt cuộc là con gái cô muốn chờ cái gì? Thấy bé không nói, Tả Tử Quân cũng có chút mất nhẫn nại rồi.” Tốt lắm, mặc kệ con muốn chờ cái gì, bây giờ chúng ta không đi thì sẽ trễ thật đó, con lập tức uống sữa xong đi.”
“ Vâng.” Nhìn mẹ sắp tức giận, bé chỉ có thể ngoan ngoãn uống xong, sau đó đem chén đặt trên đó.
“ Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Khi Tả Tử Quân cùng con gái đi ra khỏi nhà, chuẩn bị đến nhà trẻ thì thấy Lục Thừa Diệp từ trên xe bước xuống, gặp anh, cô không khỏi kinh ngạc.
Tại sao anh lại xuất hiện.
Không giống với người mẹ đang sững sờ, Lam Lam nhìn thấy chú Lục liền vui vẻ chạy đến, hưng phấn mở cửa ra.
“ Chú Lục, chú đến rồi!”
Anh một tay ôm lấy Lam Lam.” Lam Lam, xin lỗi, chú đến trễ phải không?”
“ Không, á… mẹ nói cũng sắp trễ rồi.” Chỉ là nhìn thấy chú Lục thật sự đến, Lam Lam cười đến vui vẻ ôm chầm lấy anh.
Nghe con gái cùng Lục Thừa Diệp nói chuyện, Tả Tử Quân nghi hoặc không dứt, đi lên phía trước hỏi.” Anh Lục, xảy ra chuyện gì sao? Sao anh lại đến đây?”
Cô cho rằng lần trước đã là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ rồi.
Chương 12
“ Lam Lam gọi điện thoại cho tôi, hi vọng tôi đến tham gia hoạt động cha con với con bé.” Cho nên sáng sớm hôm nay anh liền lái xe đi, nhưng trên đường bị kẹt xe nên mới đến trễ.
Cái gì? Nghe được là do con gái gọi anh đến, Tả Tử Quân thiếu chút nữa là ngất xỉu, nha đầu này thật là…! Cô tránh anh còn không kịp, bé lại còn gọi anh đến, nhưng bé làm sao có thể gọi điện thoại cho anh? Bé lén gọi cho anh sao? Không trách được từ nãy đến giờ bé luôn nói chờ thêm chút nữa, thì ra là đang chờ anh.
“ Anh Lục, thật xin lỗi, tôi không biết bé gọi điện thoại làm phiền anh, nếu biết vậy thì tôi nhất định sẽ ngăn cản.” Xem ra cô phải tìm thời gian nói rõ ràng với Lam Lam để sau này bé không gọi cho anh nữa, trái tim cô thật sự không thể chịu được nữa rồi.
“ Không sao, dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, tôi cũng không bận việc gì. Ở đây không khí lại tốt, tôi rất thích.”
Lục Thừa Diệp rất vui mừng khi nhận được điện thoại của Lam Lam để cho anh có cơ hội đến nơi này lần nữa, anh biết Tả Tử Quân không hoan nghênh mình nhưng anh lại rất muốn gặp cô, dù là vẻ ngoài hay tính cách đều rất giống “ người phụ nữ” trong lòng anh, hơn nữa anh cũng rất thích Lam Lam.
“ Chú Lục, chúng ta nhanh đến nhà trẻ thôi, nếu không sẽ trễ đó.”
“ Được.” Anh nhìn Tả Tử Quân bên cạnh.” Cô cũng lên xe đi, tôi chở cô đi.”
Cô có chút hoài nghi, cảm giác nếu tiếp tục dây dưa cùng anh sẽ khó bảo toàn anh không phát hiện “ bí mật” của cô. Mà Lam Lam lại dính anh như vậy, cô thật sự rất lo lắng.
“ Anh Lục, thật xin lỗi, tôi nghĩ tôi và Lam Lam đi xe máy thì tốt hơn, theo quy định của luật giao thông, Lam Lam phải ngồi xe có ghế an toàn cho con nít.”
“ Xe của tôi có ghế an toàn cho con nít.” Sau khi nhận được điện thoại của Lam Lam, anh liền thuận đường mua một cái đặt trên xe.
“ Thật sự có sao chú Lục, con muốn ngồi.”
“ Được.” Anh ôm Lam Lam ngồi lên ghế an toàn, cài dây an toàn cho bé.
Tả Tử Quân không ngờ anh lại tốn công sức như thế, hơn nữa rất có thể chỉ vì lần này Lam Lam đi thôi, người đàn ông này vẫn dịu dàng chăm sóc người khác như năm đó.
Lục Thừa Diệp quay đầu lại vừa đúng lúc bắt gặp cô nhìn anh, cô hoảng hốt vội vàng dời tầm mắt.
“ Cám ơn anh, vậy đành gây phiền toái cho anh rồi.” Cô đi theo ngồi vào ghế phía sau.
Hiện tại, cô chỉ có thể để Lục Thừa Diệp cùng các cô tham gia hoạt động ở nhà trẻ. Dù sao cũng không thể nói anh không nên đi, lập tức lái xe về Đài Bắc, hơn nữa như vậy Lam Lam sẽ giận cô. Cô nhìn con gái ngồi bên cạnh, từ lúc nhìn thấy Lục Thừa Diệp, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn luôn mỉm cười. Bé rất thích chú Lục sao?
Đến nhà trẻ, cô không khỏi lúng túng đối với việc giới thiệu Lục Thừa Diệp, cô đoán mọi người sẽ cho rằng anh là bạn trai của cô, đặc biệt là anh và Lam Lam rất “ hòa hợp”
Cô không ngừng đau đầu, lại có một bé trai đến hỏi Lam Lam đó là ai, con gái cô tất nhiên nói đó là cha bé, nàng thật sự muốn ngất đi rồi.
Nha đầu kia muốn cha đến điên rồi sao? Hơn nữa Lục Thừa Diệp ngồi bên cạnh cũng không chịu giải thích làm hại cô cảm thấy khó xử, bọn họ cũng liền trở thành “ người một nhà” rồi, nhưng cũng may là người lớn rất có lương tâm, không có hỏi chuyện này.
Tâm tình Tả Tử Quân rất phức tạp, nhưng dù thế nào đây cũng là lần cuối bọn họ gặp mặt.
Buổi chiều về đến nhà, Tả Tử Quân đợi sau khi Lục Thừa Diệp uống trà xong sẽ nhanh chóng đuổi người, nhưng cô phát hiện vẻ mặt anh rất lạ, hình như có chút khổ sở, là vì phơi nắng cả ngày nên trúng gió sao?
“ Anh Lục, anh làm sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?”
“ Tôi cảm thấy đầu có chút đau, nếu cô không ngại thì cho tôi ở lại nghỉ ngơi một chút, có được không?” Anh hình như bị cảm rồi, mấy ngày trước thân thể đã thấy khó chịu.
“ Chú Lục, chú muốn ngủ sao? Trên lầu có phòng, con dẫn chú đi ngủ.” Căn phòng kia sau này sẽ là của bé, mẹ nói khi bé lớn rồi sẽ tự ngủ một mình.
Anh thật sự muốn nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng anh không dám chắc Tả Tử Quân sẽ đồng ý, vì vậy anh đợi cô trả lời.
Tả Tử Quân do dự, nhưng anh hình như rất không thoải mái, có thể là vì sáng sớm liền lái xe đến đây nên mệt mỏi, hiện tại muốn anh lái xe trở về quá nguy hiểm, tạm thời cho dù quan hệ hai người có chút lúng túng, coi như là bạn bè bình thường thì cô cũng không thể nhẫn tâm như vậy, huống chi anh là vì con gái cô mới đến đây.
“ Anh Lục, anh cùng Lam Lam lên lầu ngủ một giấc trước đi.”
“ Cám ơn cô.” Anh mỉm cười nói.
Cô quyết định để anh nghỉ ngơi một chút rồi mới lái xe về Đài Bắc.
Chỉ là Lục Th
QUAY LẠI“ Em chỉ muốn chăm sóc Lam Lam thật tốt, có thể nhìn thấy con khỏe mạnh lớn lên, em liền cảm thấy thỏa mãn rồi.”
“ Trước đây chị cũng từng nghĩ như em, không muốn tiếp tục kết hôn nữa, chỉ muốn nuôi con khôn lớn. Nhưng từ khi biết Kính Khải, chị phát hiện trên đời này thật ra vẫn có người đàn ông tốt. Thân là chị em tốt, chị vẫn muốn khuyên em mấy câu, về sau nếu tình yêu đến không nên lập tức cự tuyệt, cho đối phương cũng là cho chính mình một cơ hội, hiểu không?”
“ Em chỉ muốn Lam Lam là đủ rồi.”
Chương 11
“ Tử Quân, có phải đến bây giờ em vẫn còn yêu cha của Lam Lam không? Thành thật mà nói, chị thật sự tò mò cha Lam Lam là người như thế nào mà làm cho em không thèm liếc mắt đến người đàn ông khác.”
Tả Tử Quân dừng động tác trên tay.” Thật ra chị cũng từng gặp cha của Lam Lam rồi.”
“ Chị đã gặp?” Cô khó nén kinh ngạc.” Là ai?”
Cô nhìn bà Lô bên cạnh, sau khi chắc chắn bà không hiểu họ đang nói gì liền không cố kỵ nói ra, nhưng vẫn hơi hạ giọng một chút.” Chính là Lục Thừa Diệp.”
“ Cái gì, anh ta không phải là anh rể của em hay sao?” Cô nhớ Tả Tử Quân có một người chị sanh đôi, chỉ là nhiều năm rồi không liên lạc, không ngờ lần này nghe tin lại là tin xấu như thế.
“ Em cũng không biết phải giải thích thế nào, nói chung là rất phức tạp, khi nào rảnh em sẽ kể cho chị nghe.” Đối với cô, cha của Lam Lam là một bí mật không thể nói, tại sao giờ cô lại nói cho Á Vi nghe? Mọi chuyện đều có nguyên nhân, lần trước cô mang con gái đến Bắc Thượng thăm viếng chị gái, nghĩ đến việc chị cô còn trẻ như vậy mà đã ra đi liền cảm thấy đau đớn. Nghĩ đến một ngày cô cũng đột nhiên ra đi như thế, như vậy phải có ít nhất một người biết cha Lam Lam là ai, nên cô mới nói cho Á Vi biết bí mật này. Nếu như cô có thể sống đến khi con gái kết hôn thì việc này sẽ trở một bí mật mãi mãi.
Năm đó, hơn hai tháng sau khi trở về từ biệt thự, chị cô cùng Lục Thừa Diệp kết hôn. Cô cảm thấy vui mừng thay cho chị cô. Khi chị cô cùng Lục Thừa Diệp đến châu Âu hưởng tuần trăng mật thì em trai cô vì viêm phổi mà qua đời. Hai ngày sau, mẹ cô cũng đi theo. Ngay lúc đó, cô bị đả kích rất lớn, chị Lộ Nhi liền đến giúp đỡ xử lý hậu sự, nhưng chị bảo nên chờ chị cô trở về mới báo việc mẹ và em cô qua đời.
Sau khi mẹ và em cô mất, cuộc sống của cô cũng mất đi phương hướng. Mấy ngày sau, cô thường xuyên buồn nôn. Lúc bắt đầu, cô chỉ nghĩ do mình quá nhớ người thân nên ảnh hưởng đến sinh lý. Nhưng đến khi ngay cả ăn hoặc nghe mùi thức ăn cũng khiến cô muốn nôn nên mới phải đến bệnh viện kiểm tra, ai ngờ lại phát hiện mình mang thai.
Cô coi con mình là bảo bối ông trời tặng cô, để cho cô có phương hướng cho cuộc sống mới. Đương nhiên cô cũng biết sự tồn tại của đứa bé sẽ làm ảnh hưởng đến tương lai của chị cô và anh rể. Vì vậy, cô nói với chị cô về sau đường ai nấy đi, không cần phải liên lạc nữa, sau đó cô mang theo “ bí mật” rời đi.
Cao Á Vi biết Tả Tử Quân không biết phải nói sao, cha Lam Lam lại là anh rể của mình, vừa nghĩ đến đã thấy phức tạp. Vì vậy cô cầm vỉ bánh vừa nướng xong đưa cho Tả Tử Quân.” Những chuyện cực khổ đó đã qua, chuyện phức tạp như vậy không cần suy nghĩ nhiều, không phải muốn ăn vụng một miếng bánh hay sao, cầm đi.”
Cô nhận lấy bánh.” Cám ơn.”
“ Không cần khách sáo.”
Đột nhiên Cao Á Vi nhìn thấy bà ngoại lại đang ăn lung tung cái gì đó, lần này lại là con trai màu sắc rực rỡ làm bằng đất sét, cô liền chạy đến giành lấy.” Bà ngoại, cái này không thể ăn, nếu ăn bà sẽ bị đau bụng nữa đó.”
“ Cái này là đất sét, không thể ăn, bà ăn bánh bích quy này đi.”
“ Uhm.”
Cũng trong lúc đó, trong nhà trẻ, Tả Dạ Lam bĩu môi, gương mặt không vui.
Thứ bảy này sẽ có hoạt động cha con, bé biết cha các bạn đều sẽ đến, chỉ có bé không có cha, tại sao bé lại không có cha chứ?
Bé không thích không có cha, bé cũng muốn có cha đi cùng.
Sau đó, bé nhớ đến chú Lục, chú Lục so với cha của các bạn còn đẹp trai hơn, bé đã giấu danh thiếp của chú Lục trong túi đeo lưng hình chú gấu nhỏ mà bé thích nhất, bé quyết định sau khi về nhà sẽ lén gọi điện cho chú Lục, nói chú đến nhà trẻ tham gia hoạt động cha con với bé.
Buổi sáng thứ bảy.
“ Lam Lam, uống sữa nhanh lên, nếu không chúng ta sẽ đến trễ đó.”
“ Vâng ạ.” Nói như vậy nhưng miệng nhỏ vẫn tiếp tục uống sữa.
Tả Tử Quân không biết con gái đang mè nheo chuyện gì, trước kia rõ ràng bé uống sữa rất nhanh, sao hôm nay lại như cố ý kéo dài thời gian vậy.” Lam Lam, nhanh lên một chút.”
“ Nhưng thầy Thuyết có nói, con nít ăn gì cũng không được quá nhanh.”
“ Con bây giờ đang uống sữa, không phải đang ăn, hơn nữa cũng còn có chút xíu, con không thể bưng lên uống một cái cạn sạch hay sao? Chúng ta thật sự sẽ trễ đấy.”
“ Chờ thêm một chút nữa thôi.” Lam Lam nói.
Chỉ còn một hớp, chính là bé không chịu uống xong, cô cảm thấy con gái sáng hôm nay có chút kỳ lạ.” Con làm sao vậy, không muốn đi nhà trẻ sao?”
Bé lắc đầu.” Con không phải không muốn đi nhà trẻ.”
“ Nếu không phải, vậy con chờ gì à?”
“ Con muốn chờ…” Lam Lam mím môi, không dám nói ra.
“ Chờ cái gì?” Rốt cuộc là con gái cô muốn chờ cái gì? Thấy bé không nói, Tả Tử Quân cũng có chút mất nhẫn nại rồi.” Tốt lắm, mặc kệ con muốn chờ cái gì, bây giờ chúng ta không đi thì sẽ trễ thật đó, con lập tức uống sữa xong đi.”
“ Vâng.” Nhìn mẹ sắp tức giận, bé chỉ có thể ngoan ngoãn uống xong, sau đó đem chén đặt trên đó.
“ Tốt lắm, chúng ta đi thôi.”
Khi Tả Tử Quân cùng con gái đi ra khỏi nhà, chuẩn bị đến nhà trẻ thì thấy Lục Thừa Diệp từ trên xe bước xuống, gặp anh, cô không khỏi kinh ngạc.
Tại sao anh lại xuất hiện.
Không giống với người mẹ đang sững sờ, Lam Lam nhìn thấy chú Lục liền vui vẻ chạy đến, hưng phấn mở cửa ra.
“ Chú Lục, chú đến rồi!”
Anh một tay ôm lấy Lam Lam.” Lam Lam, xin lỗi, chú đến trễ phải không?”
“ Không, á… mẹ nói cũng sắp trễ rồi.” Chỉ là nhìn thấy chú Lục thật sự đến, Lam Lam cười đến vui vẻ ôm chầm lấy anh.
Nghe con gái cùng Lục Thừa Diệp nói chuyện, Tả Tử Quân nghi hoặc không dứt, đi lên phía trước hỏi.” Anh Lục, xảy ra chuyện gì sao? Sao anh lại đến đây?”
Cô cho rằng lần trước đã là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ rồi.
Chương 12
“ Lam Lam gọi điện thoại cho tôi, hi vọng tôi đến tham gia hoạt động cha con với con bé.” Cho nên sáng sớm hôm nay anh liền lái xe đi, nhưng trên đường bị kẹt xe nên mới đến trễ.
Cái gì? Nghe được là do con gái gọi anh đến, Tả Tử Quân thiếu chút nữa là ngất xỉu, nha đầu này thật là…! Cô tránh anh còn không kịp, bé lại còn gọi anh đến, nhưng bé làm sao có thể gọi điện thoại cho anh? Bé lén gọi cho anh sao? Không trách được từ nãy đến giờ bé luôn nói chờ thêm chút nữa, thì ra là đang chờ anh.
“ Anh Lục, thật xin lỗi, tôi không biết bé gọi điện thoại làm phiền anh, nếu biết vậy thì tôi nhất định sẽ ngăn cản.” Xem ra cô phải tìm thời gian nói rõ ràng với Lam Lam để sau này bé không gọi cho anh nữa, trái tim cô thật sự không thể chịu được nữa rồi.
“ Không sao, dù sao hôm nay cũng là ngày nghỉ, tôi cũng không bận việc gì. Ở đây không khí lại tốt, tôi rất thích.”
Lục Thừa Diệp rất vui mừng khi nhận được điện thoại của Lam Lam để cho anh có cơ hội đến nơi này lần nữa, anh biết Tả Tử Quân không hoan nghênh mình nhưng anh lại rất muốn gặp cô, dù là vẻ ngoài hay tính cách đều rất giống “ người phụ nữ” trong lòng anh, hơn nữa anh cũng rất thích Lam Lam.
“ Chú Lục, chúng ta nhanh đến nhà trẻ thôi, nếu không sẽ trễ đó.”
“ Được.” Anh nhìn Tả Tử Quân bên cạnh.” Cô cũng lên xe đi, tôi chở cô đi.”
Cô có chút hoài nghi, cảm giác nếu tiếp tục dây dưa cùng anh sẽ khó bảo toàn anh không phát hiện “ bí mật” của cô. Mà Lam Lam lại dính anh như vậy, cô thật sự rất lo lắng.
“ Anh Lục, thật xin lỗi, tôi nghĩ tôi và Lam Lam đi xe máy thì tốt hơn, theo quy định của luật giao thông, Lam Lam phải ngồi xe có ghế an toàn cho con nít.”
“ Xe của tôi có ghế an toàn cho con nít.” Sau khi nhận được điện thoại của Lam Lam, anh liền thuận đường mua một cái đặt trên xe.
“ Thật sự có sao chú Lục, con muốn ngồi.”
“ Được.” Anh ôm Lam Lam ngồi lên ghế an toàn, cài dây an toàn cho bé.
Tả Tử Quân không ngờ anh lại tốn công sức như thế, hơn nữa rất có thể chỉ vì lần này Lam Lam đi thôi, người đàn ông này vẫn dịu dàng chăm sóc người khác như năm đó.
Lục Thừa Diệp quay đầu lại vừa đúng lúc bắt gặp cô nhìn anh, cô hoảng hốt vội vàng dời tầm mắt.
“ Cám ơn anh, vậy đành gây phiền toái cho anh rồi.” Cô đi theo ngồi vào ghế phía sau.
Hiện tại, cô chỉ có thể để Lục Thừa Diệp cùng các cô tham gia hoạt động ở nhà trẻ. Dù sao cũng không thể nói anh không nên đi, lập tức lái xe về Đài Bắc, hơn nữa như vậy Lam Lam sẽ giận cô. Cô nhìn con gái ngồi bên cạnh, từ lúc nhìn thấy Lục Thừa Diệp, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn luôn mỉm cười. Bé rất thích chú Lục sao?
Đến nhà trẻ, cô không khỏi lúng túng đối với việc giới thiệu Lục Thừa Diệp, cô đoán mọi người sẽ cho rằng anh là bạn trai của cô, đặc biệt là anh và Lam Lam rất “ hòa hợp”
Cô không ngừng đau đầu, lại có một bé trai đến hỏi Lam Lam đó là ai, con gái cô tất nhiên nói đó là cha bé, nàng thật sự muốn ngất đi rồi.
Nha đầu kia muốn cha đến điên rồi sao? Hơn nữa Lục Thừa Diệp ngồi bên cạnh cũng không chịu giải thích làm hại cô cảm thấy khó xử, bọn họ cũng liền trở thành “ người một nhà” rồi, nhưng cũng may là người lớn rất có lương tâm, không có hỏi chuyện này.
Tâm tình Tả Tử Quân rất phức tạp, nhưng dù thế nào đây cũng là lần cuối bọn họ gặp mặt.
Buổi chiều về đến nhà, Tả Tử Quân đợi sau khi Lục Thừa Diệp uống trà xong sẽ nhanh chóng đuổi người, nhưng cô phát hiện vẻ mặt anh rất lạ, hình như có chút khổ sở, là vì phơi nắng cả ngày nên trúng gió sao?
“ Anh Lục, anh làm sao vậy? Khó chịu ở đâu sao?”
“ Tôi cảm thấy đầu có chút đau, nếu cô không ngại thì cho tôi ở lại nghỉ ngơi một chút, có được không?” Anh hình như bị cảm rồi, mấy ngày trước thân thể đã thấy khó chịu.
“ Chú Lục, chú muốn ngủ sao? Trên lầu có phòng, con dẫn chú đi ngủ.” Căn phòng kia sau này sẽ là của bé, mẹ nói khi bé lớn rồi sẽ tự ngủ một mình.
Anh thật sự muốn nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng anh không dám chắc Tả Tử Quân sẽ đồng ý, vì vậy anh đợi cô trả lời.
Tả Tử Quân do dự, nhưng anh hình như rất không thoải mái, có thể là vì sáng sớm liền lái xe đến đây nên mệt mỏi, hiện tại muốn anh lái xe trở về quá nguy hiểm, tạm thời cho dù quan hệ hai người có chút lúng túng, coi như là bạn bè bình thường thì cô cũng không thể nhẫn tâm như vậy, huống chi anh là vì con gái cô mới đến đây.
“ Anh Lục, anh cùng Lam Lam lên lầu ngủ một giấc trước đi.”
“ Cám ơn cô.” Anh mỉm cười nói.
Cô quyết định để anh nghỉ ngơi một chút rồi mới lái xe về Đài Bắc.
Chỉ là Lục Th
Bài viết liên quan !
Về Trang Chủ ›
Hình nền gái xinh ›
Người đẹp Ngọc Trinh ›
Hotgirl Hàn Quốc ›
Truyện teen hay ›
Tiểu thuyết ngôn tình ›
Truyện nhiều tập ›
Truyện tình cảm ›
Đọc truyện tình yêu ›
Truyện cười chọn lọc
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu312/6028